Độc Tôn Tam Giới
Chương 1019: Nguyên Cảnh cửu trọng 1
Những người còn lại này, đều quyết tâm muốn đứng chung cùng Cửu Dương Thiên Tông. Về phần những người không muốn quy thuận, hoặc là tình nguyện trở thành tán tu. Hoặc là cũng không còn trên thế giới này nữa.
- Ngụy sứ giả, hiện tại Tam Tinh tông ta đã giải tán, địa bàn cũng bị chia cắt. Tài nguyên cũng bị cướp sạch, có thể nói là cơ hồ không còn tất cả. Cái này... Bố cục của Thiên Tông rốt cuộc còn tới khi nào mới hoàn thành?
Chúc Trường Sinh giống như oán phụ phàn nàn, trong khoảng thời gian này hắn giống như con chuột trốn đông trốn tây, hắn thực sự đã có chút thiếu kiên nhẫn.
Ngụy Tử Khoa cười nhạt một tiếng nói:
- Có lẽ sắp xong. Từ giờ cho tới Vạn Tượng đại điển còn bao nhiêu lâu nữa?
- Vạn Tượng đại điển sao? Có lẽ còn chừng chín tháng nữa. Chẳng lẽ, bố cục của Thiên Tông là... Định trấn áp năm đại tông môn kia trên Vạn Tượng đại điển sao?
Vẻ mặt Chúc Trường sinh nghi hoặc hỏi.
Ngụy Tử Khoa nhẹ nhàng lắc đầu nói:
- Nếu như chỉ là bố cục đơn giản như vậy thì cũng không còn gì là thú vị nữa. Ài, vốn Thiên Tông bồi dưỡng Tam Tinh tông các ngươi là định cho các ngươi nội ứng ngoại hợp. Không ngờ kế hoạch lại không bằng tình thế, nhưng cũng không sao. Đến lúc đó các ngươi có thể đứng ra làm người phát ngôn của Vạn Tượng Cương Vực. Chúc đà chủ, ngươi yên tâm. Tam Tinh tông các ngươi hy sinh như vậy, Thiên Tông đều biết, đến lúc đó thu hoạch của các ngươi tuyệt đối sẽ xứng đáng với những gì các ngươi đã phải bỏ ra.
Chúc Trường Sinh lại phiền muộn cực kỳ, nói:
- Ngụy sứ giả, ở nơi này chỉ có ta và ngươi. Dù sao ngươi cũng phải cho ta một câu trả lời chứ? Hơn nữa ta cảm thấy, nếu như chỉ trấn áp năm đại tông môn không cần chờ tới Vạn Tượng đại điện a? Ta cảm thấy, cảm thấy nếu như đây là bố cục của Thiên Tông, cũng không khỏi quá đơn giản. Hơn nữa căn bản không cần đợi lâu như vậy.
Ngữ khí của Ngụy Tử Khoa trầm xuống, nói:
- Ngươi cảm thấy cao tầng của Thiên Tông chỉ có một chút trí tuệ như vậy sao? Chuyện ngươi có thể nghĩ tới cao tầng Thiên Tông sẽ không nghĩ tới được sao?
- Vậy thì... Rốt cuộc là bố cục như thế nào?
Chúc Trường Sinh định hỏi rõ ngọn nguồn.
Ngụy Tử Khoa thở dài nói:
- Chúc đà chủ, vốn chuyện này chưa tới lúc nói cho ngươi biết. Nhưng mà ngươi đã hỏi vậy thì ta sẽ lộ ra một chút. Việc này chỉ có ngươi biết, ta biết. Những người khác trong Tam Tinh phân đà tạm thời chưa cần thiết phải biết. Nhiều người nhiều miệng, một khi tiết lộ cơ mật, ta và ngươi đều phải chịu trách nhiệm không gánh nổi.
Chúc Trường Sinh nghiêm túc nói:
- Ngụy sứ giả yên tâm, Chúc Trường Sinh ta há lại là loại người không biết nặng nhẹ như vậy?
- Được rồi. Cao tầng Cửu Dương Thiên Tông chọn thời gian vào lúc diễn ra Vạn Tượng đại điển là bởi vì Vạn Tượng đại điển có ý nghĩa đặc thù với Vạn Tượng Cương Vực. Tất cả các tông trong Vạn Tượng Cương Vực kỳ thực cho tới bây giờ đều không cam lòng với sự thật là Vạn Tượng Cương Vực đã xuống dốc. Trong lòng bọn họ vẫn suy nghĩ tới thời đại huy hoàng của Vạn Tượng Đế quốc khi xưa, hình tượng đó trong lòng thủy chung chưa từng tan vỡ. Ta nói như vậy Chúc Đà chủ hiểu chứ?
Chúc Trường Sinh gật đầu nói:
- Quả thực là như vậy, tất cả các tông trong Vạn Tượng Cương Vực, tuy rằng không ai nói, thế nhưng đoán chừng trong lòng những người kia đều có dã tâm trùng kiến Vạn Tượng Cương Vực tới thời đại huy hoàng như trước.
- Trùng kiến tới huy hoàng, ngươi cảm thấy thứ Vạn Tượng Cương Vực thiếu thón nhất hiện tại là thứ gì hay không?
Ngụy Tử Khoa cười hỏi.
- Thiếu thốn nhất sao?
Chúc Trường Sinh cười khổ nói:
- Nói thật ra đồ vật thiếu thốn quá nhiều. Đầu tiên chính là cường giả đỉnh cấp, không có mấy cường giả Hoàng cảnh, muốn trùng kiến tới thời đại huy hoàng chính là người si nói mộng. Tiếp đó, hồi hạo kiếp mấy trăm năm trước kia, Xích Đỉnh trung vực cơ hồ cướp sạch đi tất cả tài nguyên đáng giá của Vạn Tượng Cương Vực. Cho nên phương diện tài nguyên hiện tại trong Vạn Tượng Cương Vực ở trong tất cả các hạ vực cơ hồ xếp kế cuối. Thêm cái nữa là số lượng thiên tài trẻ tuổi. TUy rằng tất cả tông môn đều bồi dưỡng thiên tài, thế nhưng số lượng thiên tài và tư chất cách thời đại đỉnh phong đều chênh lệch quá xa.
Nói cho cùng chính là thiếu cường giả tuyệt đối, thiếu tài nguyên tu luyện, thiếu những dòng máu mới cường đại.
Ngụy Tử Khoa cười nói:
- Những lời ngươi nói người sáng suốt cũng nhìn ra được. Thế nhưng còn có một chút điểm có liên quan thì ngươi lại không nói tới.
- Ồ? Mời Ngụy sứ giả thỉnh giáo.
Chúc Trường Sinh hiếu kỳ, hắn tự nhận mình đã đúc kết vô cùng chính xác.
- Muốn đem Vạn Tượng Cương Vực tới thời đại huy hoàng như trước, đầu tiên nhất định phải trùng kiến đế quốc, lập ra hoàng thất. Thử hỏi một câu, hiện tại trong Vạn Tượng Cương Vực, có một tông nào có đủ thực lực như vậy hay không? Chứ đừng nói tới tư chất.
Ngụy Tử Khoa hỏi lại.
- Luận thực lực thì Đại thánh đường mạnh nhất, nhưng mà mạnh cũng chỉ mạnh như vậy mà thôi, cũng không có lực thống trị tuyệt đối.
Chúc Trường Sinh vô thức nói ra.
- Ngươi nói đúng, như vậy thứ Vạn Tượng Cương Vực thiếu hiện tại chính là tư chất, là tư cách. Ai cũng không có tư cách tuyệt đối.
Chúc Trường Sinh gật gật đầu, tất cả các tông trong Vạn Tượng Cương Vực quả thực đều không có thực lực thống trị tuyệt đối, có thể nói một là một, hai là hai. Hiện tại nếu như một tông nào trong các tông nói muốn lập hoàng thất, mấy tông kia căn bản sẽ không nghe theo.
- Phương diện tư cách không đủ, nhưng chuyện này có liên quan gì tới bố cục?
Chúc Trường Sinh hỏi.
- Đừng nóng vội, nghe bản sứ chậm rãi nói hết đã. Đã không có phần tư cách này cho nên chúng ta mới cung cấp cho bọn họ tư cách. Ta nghe nói lúc trước Vạn Tượng đế quốc bị Xích Đỉnh trung vực phá hủy. Trong đó có ngọc tỷ truyền quốc và Long Ấn trấn quốc của hoàng thất đã mất tích không thấy. Người trong Xích Đỉnh trung vực treo giải thưởng bốn phía thế nhưng lại không tìm được. Có đúng là có việc này hay không?
Ngụy Tử Khoa không chút hoang mang nói.
Chúc Trường Sinh gật đầu nói:
- Có việc này.
- Nếu như hai kiện đồ vật kia xuất hiện trong đại điện, người trong Xích Đỉnh trung vực sẽ ngồi yên không để ý tới hay không?
Ngữ khí của Ngụy Tử Khoa vô cùng âm trầm.
- Gần trăm năm qua Xích Đỉnh trung vực dường như đã không buồn hỏi tới chuyện của Vạn Tượng Cương Vực.
Chúc Trường Sinh nói.
- Bọn họ không hỏi tới là bởi vì bọn họ cảm thấy Vạn Tượng Cương Vực đã không còn khả năng quật khởi. Không tạo thành uy hiếp đối với bọn họ. Nếu như ngọc tỷ Truyền quốc và Long Ấn trấn quốc xuất hiện, tất nhiên sẽ có người ra tay trùng kiến Vạn Tượng đế quốc. Nếu như vậy trong Xích Đỉnh trung vực còn có thể ngồi yên không để ý tới được hay sao?
CHúc Trường Sinh không phản bác được.
Xích Đỉnh trung vực không sợ Vạn Tượng Cương Vực, nhưng chung quy lại không muốn một thế lực cừu nhân giống như tro tàn lại bùng cháy. Phương pháp tốt nhất đương nhiên là diệt trừ tất cả mối nguy cơ với mình từ trong trứng nước.
Độc Tôn Tam Giới
- Ngụy sứ giả, hiện tại Tam Tinh tông ta đã giải tán, địa bàn cũng bị chia cắt. Tài nguyên cũng bị cướp sạch, có thể nói là cơ hồ không còn tất cả. Cái này... Bố cục của Thiên Tông rốt cuộc còn tới khi nào mới hoàn thành?
Chúc Trường Sinh giống như oán phụ phàn nàn, trong khoảng thời gian này hắn giống như con chuột trốn đông trốn tây, hắn thực sự đã có chút thiếu kiên nhẫn.
Ngụy Tử Khoa cười nhạt một tiếng nói:
- Có lẽ sắp xong. Từ giờ cho tới Vạn Tượng đại điển còn bao nhiêu lâu nữa?
- Vạn Tượng đại điển sao? Có lẽ còn chừng chín tháng nữa. Chẳng lẽ, bố cục của Thiên Tông là... Định trấn áp năm đại tông môn kia trên Vạn Tượng đại điển sao?
Vẻ mặt Chúc Trường sinh nghi hoặc hỏi.
Ngụy Tử Khoa nhẹ nhàng lắc đầu nói:
- Nếu như chỉ là bố cục đơn giản như vậy thì cũng không còn gì là thú vị nữa. Ài, vốn Thiên Tông bồi dưỡng Tam Tinh tông các ngươi là định cho các ngươi nội ứng ngoại hợp. Không ngờ kế hoạch lại không bằng tình thế, nhưng cũng không sao. Đến lúc đó các ngươi có thể đứng ra làm người phát ngôn của Vạn Tượng Cương Vực. Chúc đà chủ, ngươi yên tâm. Tam Tinh tông các ngươi hy sinh như vậy, Thiên Tông đều biết, đến lúc đó thu hoạch của các ngươi tuyệt đối sẽ xứng đáng với những gì các ngươi đã phải bỏ ra.
Chúc Trường Sinh lại phiền muộn cực kỳ, nói:
- Ngụy sứ giả, ở nơi này chỉ có ta và ngươi. Dù sao ngươi cũng phải cho ta một câu trả lời chứ? Hơn nữa ta cảm thấy, nếu như chỉ trấn áp năm đại tông môn không cần chờ tới Vạn Tượng đại điện a? Ta cảm thấy, cảm thấy nếu như đây là bố cục của Thiên Tông, cũng không khỏi quá đơn giản. Hơn nữa căn bản không cần đợi lâu như vậy.
Ngữ khí của Ngụy Tử Khoa trầm xuống, nói:
- Ngươi cảm thấy cao tầng của Thiên Tông chỉ có một chút trí tuệ như vậy sao? Chuyện ngươi có thể nghĩ tới cao tầng Thiên Tông sẽ không nghĩ tới được sao?
- Vậy thì... Rốt cuộc là bố cục như thế nào?
Chúc Trường Sinh định hỏi rõ ngọn nguồn.
Ngụy Tử Khoa thở dài nói:
- Chúc đà chủ, vốn chuyện này chưa tới lúc nói cho ngươi biết. Nhưng mà ngươi đã hỏi vậy thì ta sẽ lộ ra một chút. Việc này chỉ có ngươi biết, ta biết. Những người khác trong Tam Tinh phân đà tạm thời chưa cần thiết phải biết. Nhiều người nhiều miệng, một khi tiết lộ cơ mật, ta và ngươi đều phải chịu trách nhiệm không gánh nổi.
Chúc Trường Sinh nghiêm túc nói:
- Ngụy sứ giả yên tâm, Chúc Trường Sinh ta há lại là loại người không biết nặng nhẹ như vậy?
- Được rồi. Cao tầng Cửu Dương Thiên Tông chọn thời gian vào lúc diễn ra Vạn Tượng đại điển là bởi vì Vạn Tượng đại điển có ý nghĩa đặc thù với Vạn Tượng Cương Vực. Tất cả các tông trong Vạn Tượng Cương Vực kỳ thực cho tới bây giờ đều không cam lòng với sự thật là Vạn Tượng Cương Vực đã xuống dốc. Trong lòng bọn họ vẫn suy nghĩ tới thời đại huy hoàng của Vạn Tượng Đế quốc khi xưa, hình tượng đó trong lòng thủy chung chưa từng tan vỡ. Ta nói như vậy Chúc Đà chủ hiểu chứ?
Chúc Trường Sinh gật đầu nói:
- Quả thực là như vậy, tất cả các tông trong Vạn Tượng Cương Vực, tuy rằng không ai nói, thế nhưng đoán chừng trong lòng những người kia đều có dã tâm trùng kiến Vạn Tượng Cương Vực tới thời đại huy hoàng như trước.
- Trùng kiến tới huy hoàng, ngươi cảm thấy thứ Vạn Tượng Cương Vực thiếu thón nhất hiện tại là thứ gì hay không?
Ngụy Tử Khoa cười hỏi.
- Thiếu thốn nhất sao?
Chúc Trường Sinh cười khổ nói:
- Nói thật ra đồ vật thiếu thốn quá nhiều. Đầu tiên chính là cường giả đỉnh cấp, không có mấy cường giả Hoàng cảnh, muốn trùng kiến tới thời đại huy hoàng chính là người si nói mộng. Tiếp đó, hồi hạo kiếp mấy trăm năm trước kia, Xích Đỉnh trung vực cơ hồ cướp sạch đi tất cả tài nguyên đáng giá của Vạn Tượng Cương Vực. Cho nên phương diện tài nguyên hiện tại trong Vạn Tượng Cương Vực ở trong tất cả các hạ vực cơ hồ xếp kế cuối. Thêm cái nữa là số lượng thiên tài trẻ tuổi. TUy rằng tất cả tông môn đều bồi dưỡng thiên tài, thế nhưng số lượng thiên tài và tư chất cách thời đại đỉnh phong đều chênh lệch quá xa.
Nói cho cùng chính là thiếu cường giả tuyệt đối, thiếu tài nguyên tu luyện, thiếu những dòng máu mới cường đại.
Ngụy Tử Khoa cười nói:
- Những lời ngươi nói người sáng suốt cũng nhìn ra được. Thế nhưng còn có một chút điểm có liên quan thì ngươi lại không nói tới.
- Ồ? Mời Ngụy sứ giả thỉnh giáo.
Chúc Trường Sinh hiếu kỳ, hắn tự nhận mình đã đúc kết vô cùng chính xác.
- Muốn đem Vạn Tượng Cương Vực tới thời đại huy hoàng như trước, đầu tiên nhất định phải trùng kiến đế quốc, lập ra hoàng thất. Thử hỏi một câu, hiện tại trong Vạn Tượng Cương Vực, có một tông nào có đủ thực lực như vậy hay không? Chứ đừng nói tới tư chất.
Ngụy Tử Khoa hỏi lại.
- Luận thực lực thì Đại thánh đường mạnh nhất, nhưng mà mạnh cũng chỉ mạnh như vậy mà thôi, cũng không có lực thống trị tuyệt đối.
Chúc Trường Sinh vô thức nói ra.
- Ngươi nói đúng, như vậy thứ Vạn Tượng Cương Vực thiếu hiện tại chính là tư chất, là tư cách. Ai cũng không có tư cách tuyệt đối.
Chúc Trường Sinh gật gật đầu, tất cả các tông trong Vạn Tượng Cương Vực quả thực đều không có thực lực thống trị tuyệt đối, có thể nói một là một, hai là hai. Hiện tại nếu như một tông nào trong các tông nói muốn lập hoàng thất, mấy tông kia căn bản sẽ không nghe theo.
- Phương diện tư cách không đủ, nhưng chuyện này có liên quan gì tới bố cục?
Chúc Trường Sinh hỏi.
- Đừng nóng vội, nghe bản sứ chậm rãi nói hết đã. Đã không có phần tư cách này cho nên chúng ta mới cung cấp cho bọn họ tư cách. Ta nghe nói lúc trước Vạn Tượng đế quốc bị Xích Đỉnh trung vực phá hủy. Trong đó có ngọc tỷ truyền quốc và Long Ấn trấn quốc của hoàng thất đã mất tích không thấy. Người trong Xích Đỉnh trung vực treo giải thưởng bốn phía thế nhưng lại không tìm được. Có đúng là có việc này hay không?
Ngụy Tử Khoa không chút hoang mang nói.
Chúc Trường Sinh gật đầu nói:
- Có việc này.
- Nếu như hai kiện đồ vật kia xuất hiện trong đại điện, người trong Xích Đỉnh trung vực sẽ ngồi yên không để ý tới hay không?
Ngữ khí của Ngụy Tử Khoa vô cùng âm trầm.
- Gần trăm năm qua Xích Đỉnh trung vực dường như đã không buồn hỏi tới chuyện của Vạn Tượng Cương Vực.
Chúc Trường Sinh nói.
- Bọn họ không hỏi tới là bởi vì bọn họ cảm thấy Vạn Tượng Cương Vực đã không còn khả năng quật khởi. Không tạo thành uy hiếp đối với bọn họ. Nếu như ngọc tỷ Truyền quốc và Long Ấn trấn quốc xuất hiện, tất nhiên sẽ có người ra tay trùng kiến Vạn Tượng đế quốc. Nếu như vậy trong Xích Đỉnh trung vực còn có thể ngồi yên không để ý tới được hay sao?
CHúc Trường Sinh không phản bác được.
Xích Đỉnh trung vực không sợ Vạn Tượng Cương Vực, nhưng chung quy lại không muốn một thế lực cừu nhân giống như tro tàn lại bùng cháy. Phương pháp tốt nhất đương nhiên là diệt trừ tất cả mối nguy cơ với mình từ trong trứng nước.
Độc Tôn Tam Giới
Đánh giá:
Truyện Độc Tôn Tam Giới
Story
Chương 1019: Nguyên Cảnh cửu trọng 1
9.9/10 từ 14 lượt.