Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Chương 908: Muốn nổi thú tính sao
Triệu Húc Hàn nhìn bàn tay trắng nõn nhỏ nhắn với từng ngón tay thon dài của cô, trong lòng có một loại kích động muốn hôn lên đó: “Chúng ta có nên có đôi nhẫn không nhỉ?”
“Nhẫn?” Kỷ Hi Nguyệt sững sờ, có chút căng thẳng, chẳng lẽ tên này muốn cầu hôn cô sao?
“Đúng, là nhẫn, vật nên có giữa những đôi yêu nhau.” Triệu Húc Hàn vươn bàn tay của mình ra, trên đó không có bất cứ một vật gì cả. Trừ chiếc nhẫn có kim độc tối qua anh đeo để đi giết thủ lĩnh của băng nhóm Hắc Hỏa, Kỷ Hi Nguyệt chưa từng thấy anh đeo bất kỳ một món trang sức bao giờ.
Kỷ Hi Nguyệt cười toe toét, nói: “Nhẫn cặp? Ý hay đấy!”
May là không phải nhẫn cầu hôn.
Hai người cùng bước vào cửa hàng, nhân viên bán hàng lập tức tiến lên nhiệt tình hỏi han, Kỷ Hi Nguyệt vội nói: “Anh Hàn, để em chọn cho nhé, anh chọn thế nào cũng khoa trương cho xem.”
Khóe miệng Triệu Húc Hàn khẽ giật giật: “Được, vậy em chọn đi.”
Kỷ Hi Nguyệt hào hứng đi tới đi lui nhìn vào tủ trưng bày, còn Triệu Húc Hàn thì đi theo sau mông cô, trong lòng vô cùng yên bình và hạnh phúc. Thật ra nếu cô và anh có thể như bao đôi tình nhân bình thường khác kết hôn rồi sinh con, có lẽ cũng sẽ rất hạnh phúc.
Nhưng cuộc sống của anh vốn đã được định sẵn là sẽ không bình yên, bởi vì anh còn mang nặng mối thù giết mẹ.
Kỷ Hi Nguyệt đột nhiên dừng trước một tủ trưng bày, bên trong đều là nhẫn sapphire, trong số đó có một chiếc nhẫn hình hoa lan, ở giữa là một viên sapphire một carat, còn cánh hoa xung quanh là những viên kim cương vụn với màu sắc xanh lam nhạt, có lẽ là kim cương xanh.
Chiếc nhẫn này nhìn tổng thể rất xinh đẹp, còn có hình hoa lan, giá tiền cũng vừa phải, Kỷ Hi Nguyệt vừa nhìn thấy là đã ưng ý ngay.
Chiếc nhẫn nam cùng mẫu với cô là nhẫn hình vuông sapphire, xung quanh cũng được đính kim cương vụn cùng màu, trông đơn giản mà phóng khoáng.
Kỷ Hi Nguyệt liền quay đầu lại nhìn Triệu Húc Hàn và mỉm cười.
“Rất đẹp, lấy cặp này đi.” Triệu Húc Hàn nhìn thấy sự ưng ý trong mắt cô. Thực ra anh cũng nhìn trúng cặp nhẫn này ngay từ ánh mắt đầu tiên, vì hoa lan là loài hoa mà anh thích nhất, cũng là loài hoa mà mẹ anh thích nhất. Người phụ nữ của anh cũng thích nó, đương nhiên anh rất vui mừng.
Sau khi thanh toán xong, Kỷ Hi Nguyệt liền đeo vào tay, cô còn đeo giúp Triệu Húc Hàn, càng nhìn càng thấy thích.
“Anh Hàn, sau này anh là của em rồi đấy nhé.” Kỷ Hi Nguyệt cười nói.
Triệu Húc Hàn đáp: “Vốn dĩ vẫn là của em mà, nhưng đây không phải là nhẫn đính hôn.”
“Em biết, nhẫn đính hôn anh chọn đi.” Kỷ Hi Nguyệt cười cười, “Em chọn cặp này là được rồi.”
Triệu Húc Hàn lắc đầu: “Không phải do anh chọn. Nó vốn dĩ là vật gia truyền của Triệu gia. Hiện tại bố anh đang giữ, tới ngày anh kết hôn ông mới cầm ra ngoài.”
Kỷ Hi Nguyệt cười khan: “Thế à. Vậy chắc xấu lắm nhỉ, hoặc là không vừa cỡ tay. Lỡ em mang không vừa chắc buồn cười lắm.”
“Ai nói nhất định phải là em mang chứ.” Triệu Húc Hàn xoay người bỏ đi.
“…!” Kỷ Hi Nguyệt sững sờ há hốc, sau đó lạch bạch đuổi theo, tóm cánh tay Triệu Húc Hàn lại thì thấy trên mặt anh đang bày ra một nụ cười ranh mãnh và xấu xa.
“Anh Hàn, anh xấu xí thật đấy!” Kỷ Hi Nguyệt hờn mát nói.
Triệu Húc Hàn nhìn chiếc nhẫn trên tay, sau đó ôm lấy cô rồi nói: “Tốt xấu gì cũng của em tất, em không nhận cũng phải nhận.”
“Xí, ai nói em bắt buộc phải nhận.” Kỷ Hi Nguyệt lập tức bĩu môi.
Triệu Húc Hàn cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô: “Đây là ấn ký, đóng dấu lãnh thổ của anh.”
Kỷ Hi Nguyệt không khỏi kinh ngạc, người đàn ông này qua Mỹ rồi như biến thành người khác vậy? Đây là đang muốn nổi thú tính đó sao?
Nhưng trong lòng cô lại cảm thấy ngọt ngào hơn cả việc ăn tráng miệng, nếu cuộc sống sau này của họ ngày nào cũng được vui vẻ, ân ân ái ái như vậy thì hạnh phúc biết mấy.
Song cô vẫn tin, tương lai nhất định sẽ được như vậy. Chỉ cần cô có thể trở thành chủ mẫu của Triệu gia và sát cánh cùng anh, một ngày nào đó chắc chắn họ sẽ tìm ra được tất cả sự thật và sống hạnh phúc bên nhau cả đời.
Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
“Nhẫn?” Kỷ Hi Nguyệt sững sờ, có chút căng thẳng, chẳng lẽ tên này muốn cầu hôn cô sao?
“Đúng, là nhẫn, vật nên có giữa những đôi yêu nhau.” Triệu Húc Hàn vươn bàn tay của mình ra, trên đó không có bất cứ một vật gì cả. Trừ chiếc nhẫn có kim độc tối qua anh đeo để đi giết thủ lĩnh của băng nhóm Hắc Hỏa, Kỷ Hi Nguyệt chưa từng thấy anh đeo bất kỳ một món trang sức bao giờ.
Kỷ Hi Nguyệt cười toe toét, nói: “Nhẫn cặp? Ý hay đấy!”
May là không phải nhẫn cầu hôn.
Hai người cùng bước vào cửa hàng, nhân viên bán hàng lập tức tiến lên nhiệt tình hỏi han, Kỷ Hi Nguyệt vội nói: “Anh Hàn, để em chọn cho nhé, anh chọn thế nào cũng khoa trương cho xem.”
Khóe miệng Triệu Húc Hàn khẽ giật giật: “Được, vậy em chọn đi.”
Kỷ Hi Nguyệt hào hứng đi tới đi lui nhìn vào tủ trưng bày, còn Triệu Húc Hàn thì đi theo sau mông cô, trong lòng vô cùng yên bình và hạnh phúc. Thật ra nếu cô và anh có thể như bao đôi tình nhân bình thường khác kết hôn rồi sinh con, có lẽ cũng sẽ rất hạnh phúc.
Nhưng cuộc sống của anh vốn đã được định sẵn là sẽ không bình yên, bởi vì anh còn mang nặng mối thù giết mẹ.
Kỷ Hi Nguyệt đột nhiên dừng trước một tủ trưng bày, bên trong đều là nhẫn sapphire, trong số đó có một chiếc nhẫn hình hoa lan, ở giữa là một viên sapphire một carat, còn cánh hoa xung quanh là những viên kim cương vụn với màu sắc xanh lam nhạt, có lẽ là kim cương xanh.
Chiếc nhẫn này nhìn tổng thể rất xinh đẹp, còn có hình hoa lan, giá tiền cũng vừa phải, Kỷ Hi Nguyệt vừa nhìn thấy là đã ưng ý ngay.
Chiếc nhẫn nam cùng mẫu với cô là nhẫn hình vuông sapphire, xung quanh cũng được đính kim cương vụn cùng màu, trông đơn giản mà phóng khoáng.
Kỷ Hi Nguyệt liền quay đầu lại nhìn Triệu Húc Hàn và mỉm cười.
“Rất đẹp, lấy cặp này đi.” Triệu Húc Hàn nhìn thấy sự ưng ý trong mắt cô. Thực ra anh cũng nhìn trúng cặp nhẫn này ngay từ ánh mắt đầu tiên, vì hoa lan là loài hoa mà anh thích nhất, cũng là loài hoa mà mẹ anh thích nhất. Người phụ nữ của anh cũng thích nó, đương nhiên anh rất vui mừng.
Sau khi thanh toán xong, Kỷ Hi Nguyệt liền đeo vào tay, cô còn đeo giúp Triệu Húc Hàn, càng nhìn càng thấy thích.
“Anh Hàn, sau này anh là của em rồi đấy nhé.” Kỷ Hi Nguyệt cười nói.
Triệu Húc Hàn đáp: “Vốn dĩ vẫn là của em mà, nhưng đây không phải là nhẫn đính hôn.”
“Em biết, nhẫn đính hôn anh chọn đi.” Kỷ Hi Nguyệt cười cười, “Em chọn cặp này là được rồi.”
Triệu Húc Hàn lắc đầu: “Không phải do anh chọn. Nó vốn dĩ là vật gia truyền của Triệu gia. Hiện tại bố anh đang giữ, tới ngày anh kết hôn ông mới cầm ra ngoài.”
Kỷ Hi Nguyệt cười khan: “Thế à. Vậy chắc xấu lắm nhỉ, hoặc là không vừa cỡ tay. Lỡ em mang không vừa chắc buồn cười lắm.”
“Ai nói nhất định phải là em mang chứ.” Triệu Húc Hàn xoay người bỏ đi.
“…!” Kỷ Hi Nguyệt sững sờ há hốc, sau đó lạch bạch đuổi theo, tóm cánh tay Triệu Húc Hàn lại thì thấy trên mặt anh đang bày ra một nụ cười ranh mãnh và xấu xa.
“Anh Hàn, anh xấu xí thật đấy!” Kỷ Hi Nguyệt hờn mát nói.
Triệu Húc Hàn nhìn chiếc nhẫn trên tay, sau đó ôm lấy cô rồi nói: “Tốt xấu gì cũng của em tất, em không nhận cũng phải nhận.”
“Xí, ai nói em bắt buộc phải nhận.” Kỷ Hi Nguyệt lập tức bĩu môi.
Triệu Húc Hàn cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô: “Đây là ấn ký, đóng dấu lãnh thổ của anh.”
Kỷ Hi Nguyệt không khỏi kinh ngạc, người đàn ông này qua Mỹ rồi như biến thành người khác vậy? Đây là đang muốn nổi thú tính đó sao?
Nhưng trong lòng cô lại cảm thấy ngọt ngào hơn cả việc ăn tráng miệng, nếu cuộc sống sau này của họ ngày nào cũng được vui vẻ, ân ân ái ái như vậy thì hạnh phúc biết mấy.
Song cô vẫn tin, tương lai nhất định sẽ được như vậy. Chỉ cần cô có thể trở thành chủ mẫu của Triệu gia và sát cánh cùng anh, một ngày nào đó chắc chắn họ sẽ tìm ra được tất cả sự thật và sống hạnh phúc bên nhau cả đời.
Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Đánh giá:
Truyện Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Story
Chương 908: Muốn nổi thú tính sao
10.0/10 từ 14 lượt.