Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Chương 475: Vụ án cưỡng giết liên hoàn (II)
Chiếc xe thể thao màu đỏ lập tức lao ra khỏi hầm để xe của đài truyền hình Cảng Long.
Long Bân thấy Kỷ Hi Nguyệt im lặng, gương mặt xấu xí đầy vẻ u ám, có chút khó hiểu nói: “Vương Nguyệt, cô làm sao vậy?”
Long Bân rất có đạo đức nghề nghiệp, ở bên cạnh Kỷ Hi Nguyệt thì xưng là Kỷ tiểu thư, ở bên cạnh Vương Nguyệt thì xưng là Vương Nguyệt, tránh trường hợp để người khác nhận ra sơ hở danh tính của Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt siết chặt điện thoại: “Vụ án này quá ác liệt, hung thủ mất hết lí trí. Tôi đang lo sẽ có vụ án tiếp theo xảy ra.”
“Đó cũng không phải là chuyện cô có thể dự tính được. Bây giờ chúng ta qua đó chỉ đưa tin có liên quan, chứ lần này Hương Thành đã giành trước cơ hội rồi. Tin tức này đã trở thành tin giật gân, cô có khó chịu không?”
Kỷ Hi Nguyệt bật cười: “Long Bân, tôi đâu phải thần tiên, làm gì có chuyện tin tức lớn nào tôi cũng đến đưa tin được? Nhưng phía sau tin tức này chắc chắn sẽ có một tin tức lớn, chỉ cần chúng ta không bỏ lỡ là được.”
Kỷ Hi Nguyệt không nhớ được người bị hại thứ hai là ai, nhưng cô biết chuyện này sẽ sớm xảy ra, cho nên trong lòng cô thực sự rất sợ hãi, song cô lực bất tòng tâm, chỉ còn cách vắt óc suy nghĩ xem tên sát nhân rốt cuộc là ai, và những manh mối khác trong trí nhớ.
Trùng hợp là phố Ngô Đồng cùng một khu vực với vụ án phân xác lần trước, cho nên khi Kỷ Hi Nguyệt vừa đến nơi là đã nhìn thấy người phụ trách vụ án vẫn là đội trưởng Trương Cường, còn nhìn thấy đồng nghiệp Tôn Hào của anh ta.
Bọn họ đang hỏi thăm những người dân đến xem náo nhiệt, và các phóng viên truyền thông đang phục kích ở hiện trường.
“Đội trưởng Trương!” Vương Nguyệt gọi Trương Cường, bởi vì cô bị dây cảnh giới chặn lại.
Trương Cường xoay đầu, nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt đang vẫy tay với anh ta. Dáng vẻ xấu xí của Kỷ Hi Nguyệt làm anh ta nhớ ngay đến cô phóng viên thực tập của Cảng Long.
Vụ án phân xác trước đây may nhờ có cô mà trong vòng ba ngày đã kết án.
Hơn nữa đồn trưởng Lý còn phải ra mặt, mà cô phóng viên thực tập này còn có mối quan hệ với tập đoàn Đế Vương Triệu Thị, nên anh ta nào dám thờ ơ.
“Phóng viên Vương Nguyệt!” Đội trưởng Trương vui mừng, lập tức chạy qua.
“Chào đội trưởng Trương. Trong này thế nào rồi? Tôi có thể vào trong xem thử không?” Kỷ H Nguyệt vội vàng nói.
Trương Cường đáp: “Đương nhiên có thể.”
Nhưng câu nói này của anh ta đã khiến cho các phương tiện truyền thông khác bất mãn: “Tại sao cô ta có thể còn chúng tôi thì không?”
Vài phóng viên của Hương Thành tuy là người đến đây đầu tiên, nhưng bởi vì hiện trường bị phong tỏa nên vẫn chưa chụp được gì, thành thử rất không phục.
Kỷ Hi Nguyệt xoay đầu qua, nhìn thấy bên Hương Thành có ba phóng viên, trong đó có hai người phóng biên nam, một phóng viên nữ. Nữ phóng viên đó có vẻ ngoài khá xinh đẹp than h tú.
“Cô là phóng viên của Hương Thành đã đưa bản tin này?” Kỷ Hi Nguyệt nhìn bảng tên của cô ấy. Cô gái này tên là Lý Lộ Lộ, “Cô sống ở tầng trên sao?”
Lý Lộ Lộ sửng sốt, sau đó nói: “Sao cô biết tôi sống ở tầng trên?”
Kỷ Hi Nguyệt thầm thở dài, xem ra cô gái này chính là mục tiêu thứ ba mà hung thủ sẽ cưỡng hiếp và giết hại.
“Tôi nghe đồng nghiệp nói. Cô rất dũng cảm, nhưng hung thủ rất hiểm ác, cô phải cẩn thận đấy, tuyệt đối đừng ra ngoài một mình.” Kỷ Hi Nguyệt nhìn cô ấy cười cười.
Tuy cô không có thiện cảm với Lưu Phi ở Hương Thành, nhưng không có nghĩa là cô biết đối phương đang gặp nguy hiểm mà thờ ơ đứng nhìn.
“Cô? Cô là Vương Nguyệt! Phóng viên Cảng Long đưa tin về vụ án phân xác?” Lý Lộ Lộ sực nhớ.
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu. Trương Cường liền nói: “Vụ án phân xác lần trước may nhờ có phóng viên Vương Nguyệt, cho nên lần này tôi đặc cách cho cô ấy vào trong xem hiện trường!”
Nói rồi nhìn Kỷ Hi Nguyệt: “Vương Nguyệt, hy vọng cô có thể cho tôi một số gợi ý.”
“Đâu có đâu có, đội trưởng Trương khách khí rồi.” Kỷ Hi Nguyệt đi theo Trương Cường vào khu dân cư.
Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Long Bân thấy Kỷ Hi Nguyệt im lặng, gương mặt xấu xí đầy vẻ u ám, có chút khó hiểu nói: “Vương Nguyệt, cô làm sao vậy?”
Long Bân rất có đạo đức nghề nghiệp, ở bên cạnh Kỷ Hi Nguyệt thì xưng là Kỷ tiểu thư, ở bên cạnh Vương Nguyệt thì xưng là Vương Nguyệt, tránh trường hợp để người khác nhận ra sơ hở danh tính của Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt siết chặt điện thoại: “Vụ án này quá ác liệt, hung thủ mất hết lí trí. Tôi đang lo sẽ có vụ án tiếp theo xảy ra.”
“Đó cũng không phải là chuyện cô có thể dự tính được. Bây giờ chúng ta qua đó chỉ đưa tin có liên quan, chứ lần này Hương Thành đã giành trước cơ hội rồi. Tin tức này đã trở thành tin giật gân, cô có khó chịu không?”
Kỷ Hi Nguyệt bật cười: “Long Bân, tôi đâu phải thần tiên, làm gì có chuyện tin tức lớn nào tôi cũng đến đưa tin được? Nhưng phía sau tin tức này chắc chắn sẽ có một tin tức lớn, chỉ cần chúng ta không bỏ lỡ là được.”
Kỷ Hi Nguyệt không nhớ được người bị hại thứ hai là ai, nhưng cô biết chuyện này sẽ sớm xảy ra, cho nên trong lòng cô thực sự rất sợ hãi, song cô lực bất tòng tâm, chỉ còn cách vắt óc suy nghĩ xem tên sát nhân rốt cuộc là ai, và những manh mối khác trong trí nhớ.
Trùng hợp là phố Ngô Đồng cùng một khu vực với vụ án phân xác lần trước, cho nên khi Kỷ Hi Nguyệt vừa đến nơi là đã nhìn thấy người phụ trách vụ án vẫn là đội trưởng Trương Cường, còn nhìn thấy đồng nghiệp Tôn Hào của anh ta.
Bọn họ đang hỏi thăm những người dân đến xem náo nhiệt, và các phóng viên truyền thông đang phục kích ở hiện trường.
“Đội trưởng Trương!” Vương Nguyệt gọi Trương Cường, bởi vì cô bị dây cảnh giới chặn lại.
Trương Cường xoay đầu, nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt đang vẫy tay với anh ta. Dáng vẻ xấu xí của Kỷ Hi Nguyệt làm anh ta nhớ ngay đến cô phóng viên thực tập của Cảng Long.
Vụ án phân xác trước đây may nhờ có cô mà trong vòng ba ngày đã kết án.
Hơn nữa đồn trưởng Lý còn phải ra mặt, mà cô phóng viên thực tập này còn có mối quan hệ với tập đoàn Đế Vương Triệu Thị, nên anh ta nào dám thờ ơ.
“Phóng viên Vương Nguyệt!” Đội trưởng Trương vui mừng, lập tức chạy qua.
“Chào đội trưởng Trương. Trong này thế nào rồi? Tôi có thể vào trong xem thử không?” Kỷ H Nguyệt vội vàng nói.
Trương Cường đáp: “Đương nhiên có thể.”
Nhưng câu nói này của anh ta đã khiến cho các phương tiện truyền thông khác bất mãn: “Tại sao cô ta có thể còn chúng tôi thì không?”
Vài phóng viên của Hương Thành tuy là người đến đây đầu tiên, nhưng bởi vì hiện trường bị phong tỏa nên vẫn chưa chụp được gì, thành thử rất không phục.
Kỷ Hi Nguyệt xoay đầu qua, nhìn thấy bên Hương Thành có ba phóng viên, trong đó có hai người phóng biên nam, một phóng viên nữ. Nữ phóng viên đó có vẻ ngoài khá xinh đẹp than h tú.
“Cô là phóng viên của Hương Thành đã đưa bản tin này?” Kỷ Hi Nguyệt nhìn bảng tên của cô ấy. Cô gái này tên là Lý Lộ Lộ, “Cô sống ở tầng trên sao?”
Lý Lộ Lộ sửng sốt, sau đó nói: “Sao cô biết tôi sống ở tầng trên?”
Kỷ Hi Nguyệt thầm thở dài, xem ra cô gái này chính là mục tiêu thứ ba mà hung thủ sẽ cưỡng hiếp và giết hại.
“Tôi nghe đồng nghiệp nói. Cô rất dũng cảm, nhưng hung thủ rất hiểm ác, cô phải cẩn thận đấy, tuyệt đối đừng ra ngoài một mình.” Kỷ Hi Nguyệt nhìn cô ấy cười cười.
Tuy cô không có thiện cảm với Lưu Phi ở Hương Thành, nhưng không có nghĩa là cô biết đối phương đang gặp nguy hiểm mà thờ ơ đứng nhìn.
“Cô? Cô là Vương Nguyệt! Phóng viên Cảng Long đưa tin về vụ án phân xác?” Lý Lộ Lộ sực nhớ.
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu. Trương Cường liền nói: “Vụ án phân xác lần trước may nhờ có phóng viên Vương Nguyệt, cho nên lần này tôi đặc cách cho cô ấy vào trong xem hiện trường!”
Nói rồi nhìn Kỷ Hi Nguyệt: “Vương Nguyệt, hy vọng cô có thể cho tôi một số gợi ý.”
“Đâu có đâu có, đội trưởng Trương khách khí rồi.” Kỷ Hi Nguyệt đi theo Trương Cường vào khu dân cư.
Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Đánh giá:
Truyện Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Story
Chương 475: Vụ án cưỡng giết liên hoàn (II)
10.0/10 từ 14 lượt.