Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Chương 169: Bữa trưa sóng gió (VIII)
Sau khi Kỷ Hi Nguyệt rời đi, Triệu Húc Hàn và Úy Tư Lý mới bắt đầu bàn công chuyện trong vui vẻ. Nhưng chỉ chốc lát sau, di động của Triệu Húc Hàn vang lên.
Triệu Húc Hàn cầm lấy xem, hơi thở trên cơ thể đột nhiên trở lạnh.
“Anh Hàn, Giang Thành muốn gặp anh, nói anh là đàn anh chung trường, là thần tượng của anh ấy. Có được không?” Kỷ Hi Nguyệt còn chèn thêm biểu cảm cầu xin.
“Tiêu Ân!” Triệu Húc Hàn quay mặt ra cửa hét lên một tiếng.
Tiêu Ân lập tức tiến vào, có chút kinh ngạc nói: “Cậu chủ, có chuyện gì vậy?”
Triệu Húc Hàn đưa di động cho anh ta xem, sau đó thấp giọng lạnh lùng hỏi: “Cô ấy đang ở cùng với Giang Thành?”
“À, cậu chủ, hai nhà đang ăn cơm với nhau, còn có vị phu nhân Liễu Nha mà trước đây anh đã tuyển chọn nữa. Có lẽ là đang cho Kỷ tổng xem mắt.” Tiêu Ân nghĩ thầm, cậu chủ ghen rồi đây.
Cậu chủ mỗi lần lên cơn ghen thật đáng sợ, Kỷ tiểu thư đúng là có bản lĩnh vuốt râu hùm.
Hơi thở của Triệu Húc Hàn vẫn lạnh lẽo, Tiêu Ân không biết phải giải thích thế nào.
Nhưng Kỷ gia vói Tiền qua lại thân thiết, mối quan hệ của hai nhà khăng khít như vậy ăn một bữa cơm chắc là không sao chứ?
“Được rồi, không sao.” Triệu Húc Hàn miệng thì nói không sao nhưng biểu cảm thì trái ngược hoàn toàn.
Tiêu Ân đành phải ra ngoài. Triệu Húc Hàn trả lời lại một tin nhắn: “Tại sao Giang Thành cũng ở đây?”
Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy tin nhắn này thì nhất thời chết lặng, lúc nãy cô quên không nói với anh là gia đình nhà họ Tiền đang ở đây ăn cơm.
Tiêu rồi! Đại ma vương ghen rồi.
Chắc vẫn còn tức giận chuyện tối qua cô kéo tay Giang Thành, cô đúng là ngốc mà.
“Anh yêu, anh đừng tức giận, tôi cũng mới biết Giang Thành ở đây thôi.” Kỷ Hi Nguyệt ngay cả danh xưng ‘anh yêu’ cũng lổi ra sử dụng, cô còn gửi thêm đôi môi đỏ cháy rực.
Triệu Húc Hàn nhìn thấy hai chữ ‘anh yêu’ này thì cơn tức giận hình như tiêu tan đi một chút.
“Về nhà tôi sẽ giải thích với anh, nhưng mà anh yêu, anh cho tôi chút mặt mũi đi mà. Giang Thành dù sao cũng là anh em của tôi, tôi phải khiến anh ấy ngưỡng mộ tôi mới được.” Kỷ Hi Nguyệt lại gửi qua một biểu cảm đáng thương.
Triệu Húc Hàn cân nhắc một chút rồi trả lời: “Được rồi, đợi lát nữa Úy Tư Lý về rồi hai người qua đây.”
“Cảm ơn anh yêu. Yêu anh nhất luôn ấy, mua-ahh~” Kỷ Hi Nguyệt dùng hết những lời ngọt ngào có thể.
Cô không quan tâm Triệu Húc Hàn có thích cô hay không, cũng không cần biết vì nguyên do gì mà anh nhất định muốn chiếm giữ cô. Lấy kinh nghiệm từ kiếp trước, dù thế nào thì người đàn ông này cũng không cho phép cô có quan hệ với bất kỳ nam giới nào.
Cho nên cô chỉ có thể có anh là người bạn khác giới, thậm chí là cử xử với anh như một bạn trai của cô. Suy cho cùng đã trải qua một đêm đó, mặc dù không mấy tốt đẹp, nhưng đã là sự thật. Cô cảm thấy Triệu Húc Hàn có tính chiếm hữu rất mạnh mẽ.
Người phụ nữ mà anh đã chạm qua tuyệt đối không để cho người khác chạm vào.
Đây chính là đế vương!
Yêu hay không yêu, thích hay không thích là một chuyện hoàn toàn khác.
Chiếm hữu bá đạo mới đúng là bản tính của một đế vương!
Dù sao Kỷ Hi Nguyệt cũng không hiểu nổi người đàn ông này, tình cảm mà anh dành cho cô quả thực quá mông lung.
“Tiêu Ân, gọi Cố Cửu đến đây.” Triệu Húc Hàn đọc xong tin nhắn của Kỷ Hi Nguyệt thì lại gọi Tiêu Ân lần nữa.
Tiêu Ân đi làm ngay. Úy Tư Lý thấy Triệu Húc Hàn cứ bận rộn liên tục, nên sau bữa ăn trưa anh ta định sẽ về phòng nghĩ ngơi trước. Buổi chiều còn phải đi gặp người khác, lộ trình cũng rất là gấp gáp.
Huống hồ em gái Úy Mẫn Nhi vẫn đang chờ hồi âm của anh ta.
Nghĩ đến thái độ của Triệu Húc Hàn đối với em gái, anh ta cũng rất đau đầu. Chỉ sợ việc lần này sẽ tương đối phiền phức.
Nửa tiếng sau, Úy Tư Lý rời khỏi. Lão Khôi đưa anh ta đến khách sạn.
Cố Cửu cũng vừa đến nhà hàng Hoàng Gia Tân Nguyệt.
“Cậu kêu tôi đến ăn mâm thứ hai sao?” Cố Cửu bực bội nhìn bàn ăn vừa mới thu dọn qua.
Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Triệu Húc Hàn cầm lấy xem, hơi thở trên cơ thể đột nhiên trở lạnh.
“Anh Hàn, Giang Thành muốn gặp anh, nói anh là đàn anh chung trường, là thần tượng của anh ấy. Có được không?” Kỷ Hi Nguyệt còn chèn thêm biểu cảm cầu xin.
“Tiêu Ân!” Triệu Húc Hàn quay mặt ra cửa hét lên một tiếng.
Tiêu Ân lập tức tiến vào, có chút kinh ngạc nói: “Cậu chủ, có chuyện gì vậy?”
Triệu Húc Hàn đưa di động cho anh ta xem, sau đó thấp giọng lạnh lùng hỏi: “Cô ấy đang ở cùng với Giang Thành?”
“À, cậu chủ, hai nhà đang ăn cơm với nhau, còn có vị phu nhân Liễu Nha mà trước đây anh đã tuyển chọn nữa. Có lẽ là đang cho Kỷ tổng xem mắt.” Tiêu Ân nghĩ thầm, cậu chủ ghen rồi đây.
Cậu chủ mỗi lần lên cơn ghen thật đáng sợ, Kỷ tiểu thư đúng là có bản lĩnh vuốt râu hùm.
Hơi thở của Triệu Húc Hàn vẫn lạnh lẽo, Tiêu Ân không biết phải giải thích thế nào.
Nhưng Kỷ gia vói Tiền qua lại thân thiết, mối quan hệ của hai nhà khăng khít như vậy ăn một bữa cơm chắc là không sao chứ?
“Được rồi, không sao.” Triệu Húc Hàn miệng thì nói không sao nhưng biểu cảm thì trái ngược hoàn toàn.
Tiêu Ân đành phải ra ngoài. Triệu Húc Hàn trả lời lại một tin nhắn: “Tại sao Giang Thành cũng ở đây?”
Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy tin nhắn này thì nhất thời chết lặng, lúc nãy cô quên không nói với anh là gia đình nhà họ Tiền đang ở đây ăn cơm.
Tiêu rồi! Đại ma vương ghen rồi.
Chắc vẫn còn tức giận chuyện tối qua cô kéo tay Giang Thành, cô đúng là ngốc mà.
“Anh yêu, anh đừng tức giận, tôi cũng mới biết Giang Thành ở đây thôi.” Kỷ Hi Nguyệt ngay cả danh xưng ‘anh yêu’ cũng lổi ra sử dụng, cô còn gửi thêm đôi môi đỏ cháy rực.
Triệu Húc Hàn nhìn thấy hai chữ ‘anh yêu’ này thì cơn tức giận hình như tiêu tan đi một chút.
“Về nhà tôi sẽ giải thích với anh, nhưng mà anh yêu, anh cho tôi chút mặt mũi đi mà. Giang Thành dù sao cũng là anh em của tôi, tôi phải khiến anh ấy ngưỡng mộ tôi mới được.” Kỷ Hi Nguyệt lại gửi qua một biểu cảm đáng thương.
Triệu Húc Hàn cân nhắc một chút rồi trả lời: “Được rồi, đợi lát nữa Úy Tư Lý về rồi hai người qua đây.”
“Cảm ơn anh yêu. Yêu anh nhất luôn ấy, mua-ahh~” Kỷ Hi Nguyệt dùng hết những lời ngọt ngào có thể.
Cô không quan tâm Triệu Húc Hàn có thích cô hay không, cũng không cần biết vì nguyên do gì mà anh nhất định muốn chiếm giữ cô. Lấy kinh nghiệm từ kiếp trước, dù thế nào thì người đàn ông này cũng không cho phép cô có quan hệ với bất kỳ nam giới nào.
Cho nên cô chỉ có thể có anh là người bạn khác giới, thậm chí là cử xử với anh như một bạn trai của cô. Suy cho cùng đã trải qua một đêm đó, mặc dù không mấy tốt đẹp, nhưng đã là sự thật. Cô cảm thấy Triệu Húc Hàn có tính chiếm hữu rất mạnh mẽ.
Người phụ nữ mà anh đã chạm qua tuyệt đối không để cho người khác chạm vào.
Đây chính là đế vương!
Yêu hay không yêu, thích hay không thích là một chuyện hoàn toàn khác.
Chiếm hữu bá đạo mới đúng là bản tính của một đế vương!
Dù sao Kỷ Hi Nguyệt cũng không hiểu nổi người đàn ông này, tình cảm mà anh dành cho cô quả thực quá mông lung.
“Tiêu Ân, gọi Cố Cửu đến đây.” Triệu Húc Hàn đọc xong tin nhắn của Kỷ Hi Nguyệt thì lại gọi Tiêu Ân lần nữa.
Tiêu Ân đi làm ngay. Úy Tư Lý thấy Triệu Húc Hàn cứ bận rộn liên tục, nên sau bữa ăn trưa anh ta định sẽ về phòng nghĩ ngơi trước. Buổi chiều còn phải đi gặp người khác, lộ trình cũng rất là gấp gáp.
Huống hồ em gái Úy Mẫn Nhi vẫn đang chờ hồi âm của anh ta.
Nghĩ đến thái độ của Triệu Húc Hàn đối với em gái, anh ta cũng rất đau đầu. Chỉ sợ việc lần này sẽ tương đối phiền phức.
Nửa tiếng sau, Úy Tư Lý rời khỏi. Lão Khôi đưa anh ta đến khách sạn.
Cố Cửu cũng vừa đến nhà hàng Hoàng Gia Tân Nguyệt.
“Cậu kêu tôi đến ăn mâm thứ hai sao?” Cố Cửu bực bội nhìn bàn ăn vừa mới thu dọn qua.
Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Đánh giá:
Truyện Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Story
Chương 169: Bữa trưa sóng gió (VIII)
10.0/10 từ 14 lượt.