Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Chương 1270: Kết cục của Vô Cốt (3)
Vô Cốt bay thẳng đến thang máy, cô ta biết mình không phải đối thủ của Long Bân. Cậu chủ phái một mình Long Bân tới đã nói lên nhất định anh ấy có thể bắt được cô ta, cho nên cô ta cũng không cần thiết chạy.
Tới trong phòng, mặt Vô Cốt đã khó coi tới cực điểm, nhìn Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt ngồi cùng nhau xem TV. Lửa giận trong lòng cô ta lại bốc cháy lên.
“Cậu chủ!” Vô Cốt đột nhiên vọt tới quỳ bịch xuống trước mặt Triệu Húc Hàn, ngay sau đó nước mắt đã chảy ra, nói: “Cậu chủ, tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi, cầu cậu chủ tha cho tôi một lần, cậu chủ bảo tôi làm gì tôi cũng bằng lòng. Cậu chủ, cầu cậu chủ nể tình tôi đã đi theo 5 năm mà tha cho tôi!”
Kỷ Hi Nguyệt hơi kinh ngạc, còn tưởng rằng người phụ nữ cao ngạo lãnh diễm như cô ta sẽ không cầu tình chứ, không nghĩ tới sẽ có dáng vẻ lê hóa đái vũ như thật sự có tình ý chân thành.
Triệu Húc Hàn chỉ là liếc nhìn cô ta một cái, nói: “Cô bán đứng tôi, bán đứng Tiểu Nguyệt. Giờ đây cầu tình không cảm thấy quá muộn hay sao?”
Vô Cốt tức khắc nhìn Kỷ Hi Nguyệt đang nhìn cô ta lạnh lùng, ánh mắt chợt lóe lên sự oán hận và không cam lòng rồi biến mất.
“Tôi đã biết sai rồi, là tôi bị ma quỷ ám ảnh, là tôi không tuân thủ quy củ. Tôi sai rồi, cậu chủ có thể trách phạt, nhưng ngàn vạn đừng để tôi về lò đào tạo lại.” Vô Cốt vẫn khóc ròng như cũ, nói.
“Cô thật sự còn chưa biết sai ở đâu hả?” Ánh mắt Triệu Húc Hàn như kiếm, nhìn chằm chằm cô ta.
Vô Cốt tức khắc đổ mồ hôi, suy nghĩ một chút rồi lập tức xoay người hướng tới Kỷ Hi Nguyệt nói: “Kỷ tiểu thư, tôi sai rồi, cô đại nhân đại lượng, tha tôi một lần đi.”
Cô cười lạnh nhìn cặp mắt đau đớn của Vô Cốt, trong mắt cô ta là sự căm hận, nhưng ngoài miệng lại nói: “Đúng vậy, tôi sai rồi, tôi là một hạ nhân, có tư cách gì yêu ai. Tôi sai rồi, Kỷ tiểu thư mới xứng với cậu chủ nhất.”
“Phải không? Vậy phải cảm ơn cô đã chúc phúc, tôi với anh Hàn lại rất xứng đôi.” Kỷ Hi Nguyệt lộ ra tươi cười rất đắc ý với cô ta.
Sắc mặt Vô Cốt lại lần nữa thay đổi mấy lần, cuối cùng cúi đầu, nói: “Đúng, Kỷ tiểu thư và cậu chủ rất xứng đôi.”
“Không tình nguyện vậy.” Kỷ Hi Nguyệt buồn cười nói, quay đầu nhìn Triệu Húc Hàn, nói: “Anh Hàn, anh không biết Vô Cốt rất thích anh hả?”
Nói xong anh quay đầu nhìn Long Bân, nói: “Long Bân, phế cô ta rồi sau đó đưa đi Châu Phi, bên kia thiếu phụ nữ.” Từ khi Triệu Húc Hàn thấy ánh mắt Vô Cốt còn có sự ngoan độc với Kỷ Hi Nguyệt thì đã biết người phụ nữ này vĩnh viễn không biết cái gì gọi là nhận sai.
Vô Cốt nháy mắt đã có sắc mặt tái nhợt, không muốn tin nhìn Triệu Húc Hàn, không rõ vì sao một người đàn ông đối xử với cô ta nhẫn tâm đến như vậy.
Tức khắc cô ta trực tiếp ôm lấy chân Triệu Húc Hàn, nói: “Cậu chủ, tôi thật sự sai rồi, không cần đối xử với tôi như vậy. Cậu chủ bị Kỷ Hi Nguyệt mê hoặc tâm trí, sớm muộn gì cũng sẽ thanh tỉnh lại. Cậu chủ, người yêu cậu chủ nhất là tôi, tôi vẫn luôn yêu anh, cậu chủ!”
Giờ khắc này Vô Cốt đã bị dọa đến mức bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ, Long Bân và Tiêu Ân đã trực tiếp đi tới.
“Vô Cốt, nhận mệnh đi, phản bội cậu chủ sẽ vĩnh viễn không thể quay đầu.” Tiêu Ân nói lạnh như băng, lúc trước anh ấy còn xem cô ta là em gái, đồng tình với cô ta. Nhưng sau khi mọi người đều khuyên bảo cô ta, cô ta chẳng những không thay đổi mà còn phản bội, điều này thật sự khiến bọn họ đều không tiếp thu được.
Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Tới trong phòng, mặt Vô Cốt đã khó coi tới cực điểm, nhìn Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt ngồi cùng nhau xem TV. Lửa giận trong lòng cô ta lại bốc cháy lên.
“Cậu chủ!” Vô Cốt đột nhiên vọt tới quỳ bịch xuống trước mặt Triệu Húc Hàn, ngay sau đó nước mắt đã chảy ra, nói: “Cậu chủ, tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi, cầu cậu chủ tha cho tôi một lần, cậu chủ bảo tôi làm gì tôi cũng bằng lòng. Cậu chủ, cầu cậu chủ nể tình tôi đã đi theo 5 năm mà tha cho tôi!”
Kỷ Hi Nguyệt hơi kinh ngạc, còn tưởng rằng người phụ nữ cao ngạo lãnh diễm như cô ta sẽ không cầu tình chứ, không nghĩ tới sẽ có dáng vẻ lê hóa đái vũ như thật sự có tình ý chân thành.
Triệu Húc Hàn chỉ là liếc nhìn cô ta một cái, nói: “Cô bán đứng tôi, bán đứng Tiểu Nguyệt. Giờ đây cầu tình không cảm thấy quá muộn hay sao?”
Vô Cốt tức khắc nhìn Kỷ Hi Nguyệt đang nhìn cô ta lạnh lùng, ánh mắt chợt lóe lên sự oán hận và không cam lòng rồi biến mất.
“Tôi đã biết sai rồi, là tôi bị ma quỷ ám ảnh, là tôi không tuân thủ quy củ. Tôi sai rồi, cậu chủ có thể trách phạt, nhưng ngàn vạn đừng để tôi về lò đào tạo lại.” Vô Cốt vẫn khóc ròng như cũ, nói.
“Cô thật sự còn chưa biết sai ở đâu hả?” Ánh mắt Triệu Húc Hàn như kiếm, nhìn chằm chằm cô ta.
Vô Cốt tức khắc đổ mồ hôi, suy nghĩ một chút rồi lập tức xoay người hướng tới Kỷ Hi Nguyệt nói: “Kỷ tiểu thư, tôi sai rồi, cô đại nhân đại lượng, tha tôi một lần đi.”
Cô cười lạnh nhìn cặp mắt đau đớn của Vô Cốt, trong mắt cô ta là sự căm hận, nhưng ngoài miệng lại nói: “Đúng vậy, tôi sai rồi, tôi là một hạ nhân, có tư cách gì yêu ai. Tôi sai rồi, Kỷ tiểu thư mới xứng với cậu chủ nhất.”
“Phải không? Vậy phải cảm ơn cô đã chúc phúc, tôi với anh Hàn lại rất xứng đôi.” Kỷ Hi Nguyệt lộ ra tươi cười rất đắc ý với cô ta.
Sắc mặt Vô Cốt lại lần nữa thay đổi mấy lần, cuối cùng cúi đầu, nói: “Đúng, Kỷ tiểu thư và cậu chủ rất xứng đôi.”
“Không tình nguyện vậy.” Kỷ Hi Nguyệt buồn cười nói, quay đầu nhìn Triệu Húc Hàn, nói: “Anh Hàn, anh không biết Vô Cốt rất thích anh hả?”
Nói xong anh quay đầu nhìn Long Bân, nói: “Long Bân, phế cô ta rồi sau đó đưa đi Châu Phi, bên kia thiếu phụ nữ.” Từ khi Triệu Húc Hàn thấy ánh mắt Vô Cốt còn có sự ngoan độc với Kỷ Hi Nguyệt thì đã biết người phụ nữ này vĩnh viễn không biết cái gì gọi là nhận sai.
Vô Cốt nháy mắt đã có sắc mặt tái nhợt, không muốn tin nhìn Triệu Húc Hàn, không rõ vì sao một người đàn ông đối xử với cô ta nhẫn tâm đến như vậy.
Tức khắc cô ta trực tiếp ôm lấy chân Triệu Húc Hàn, nói: “Cậu chủ, tôi thật sự sai rồi, không cần đối xử với tôi như vậy. Cậu chủ bị Kỷ Hi Nguyệt mê hoặc tâm trí, sớm muộn gì cũng sẽ thanh tỉnh lại. Cậu chủ, người yêu cậu chủ nhất là tôi, tôi vẫn luôn yêu anh, cậu chủ!”
Giờ khắc này Vô Cốt đã bị dọa đến mức bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ, Long Bân và Tiêu Ân đã trực tiếp đi tới.
“Vô Cốt, nhận mệnh đi, phản bội cậu chủ sẽ vĩnh viễn không thể quay đầu.” Tiêu Ân nói lạnh như băng, lúc trước anh ấy còn xem cô ta là em gái, đồng tình với cô ta. Nhưng sau khi mọi người đều khuyên bảo cô ta, cô ta chẳng những không thay đổi mà còn phản bội, điều này thật sự khiến bọn họ đều không tiếp thu được.
Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Đánh giá:
Truyện Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Story
Chương 1270: Kết cục của Vô Cốt (3)
10.0/10 từ 14 lượt.