Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Chương 1238: Anh có bản lĩnh thì hát đi
La Hi không thể tưởng tượng nhìn cô từ từ nói, tựa như lòng dạ bao la nhìn thấu nhân sinh. Tức khắc anh ấy cảm thấy mình ở cô trước mặt trở nên rất nhỏ bé, trở nên hơi ngu xuẩn, bản thân anh ấy đã trải qua cuộc sống thế nào?
Tuy rằng sinh hoạt vật chất phong phú, nhưng sinh hoạt tinh thần lại trống rỗng. Niềm tn duy nhất chính là nghe lệnh của nguyên lão, bảo vệ gia chủ hoặc là chấp hành nhiệm vụ. Cho nên đó là vì sao anh ấy thích đi cùng Kỷ Hi Nguyệt, bởi vì anh ấy có thể cảm thấy mình bình thường, sinh hoạt tinh thần cũng trở nên phong phú, để anh ấy rất tham niệm. Long Bân cũng có ý nghĩ như thế.
Kỷ Hi Nguyệt trong miệng xướng ra tiếng cười nhỏ, tâm tình không tồi, La Hi tức khắc nhíu mày, nói: “Đại tiểu thư, cô ca hát cũng quá khó nghe!?”
Kỷ Hi Nguyệt tức khắc trừng lớn đôi mắt, nói: “Phải không? Vậy anh hát cho tôi nghe đi!”!
“Tôi không hát.” La Hi nói, ngay sau đó sắc mặt rất nghiêm túc, nói: “Nhưng nhất định dễ nghe hơn cô.”
“Tôi không tin! Khoác lác!” Kỷ Hi Nguyệt khinh bỉ anh ấy.
La Hi vội nói: “Không có, tôi ca hát còn rất dễ nghe!”
“Chưa từng nghe qua, tự nói không tính, có bản lĩnh thì anh hát đi!” Kỷ Hi Nguyệt xúi giục.
Kỷ Hi Nguyệt vừa nghe thật là có mô có dạng, rất không tồi, chẳng qua tên này chỉ hát bốn câu, khuôn mặt tuấn tú đã đỏ bừng.
“Không lừa cô.” La Hi hơi đắc ý.
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nói: “Ừ, quả nhiên khá hay, nhưng anh cũng không hay hát, có ích lợi gì đâu. Không bằng như vậy đi, anh đến công ty Húc Nguyệt, chúng tôi muốn khuếch trương công ty điện ảnh, có lẽ anh có thể làm ngôi sao ca nhạc đó!”
La Hi sửng sốt, lập tức buồn cười, nói: “Tôi không tin, tôi thấy người sẽ mặt đỏ, nếu có thể làm ngôi sao ca nhạc thì không phải chọc người cười người à?”
“Ai nói, có thể không nhìn người mà. Như vầy đi, La Hi, tôi để người chuẩn bị cho anh một bài nhạc đệm phim do anh hát, nhìn mọi người phản ứng, có lẽ có thể khiến anh khai phá ra năng lực mạnh đó!” Ánh mắt Kỷ Hi Nguyệt sáng lên, nói.
La Hi vội vàng lắc đầu, nói: “Đại tiểu thư, cô đừng chọc tôi, tôi vẫn nên làm công việc bảo vệ của mình thì tốt hơn.”
“Sau này mọi việc ổn định xuống, tôi và anh Hàn đều sẽ không để các anh vất vả đi theo chúng tôi nữa. Huống chi thực lực bản thân chúng tôi không yếu, nếu thật sự tới khi anh Hàn ngồi vị trí gia chủ, các anh có gì muốn làm thì tôi đều có thể cho các anh thử, để cuộc đời của các anh trở nên xuất sắc hơn. Đương nhiên khi chúng tôi cần các anh, các anh cần phải hỗ trợ.” Khi Kỷ Hi Nguyệt nói chuyện, xe đã tới bãi đỗ.
Lòng La Hi ấm áp vô cùng, mũi hơi chua xót. Đại tiểu thư thật sự đối xử với bọn họ tốt quá, khiến anh ấy cảm giác ấm áp, giống như là một người thân đang chăm sóc bọn họ, suy nghĩ cho bọn họ.
Giờ khắc này, La Hi kiên định với ý tưởng trong lòng mình, nhất định phải báo đáp cậu chủ và đại tiểu thư thật tốt. Đời này có những người bạn như vậy, anh ấy đã cảm thấy mỹ mãn.
“Đại tiểu thư, tại sao cô tốt vậy?” La Hi nhìn Kỷ Hi Nguyệt sắp xuống xe, hỏi.
“Phải không? Tôi không cảm thấy đâu, tôi hư lên cũng rất xấu, tôi cũng giết không ít người, tôi chỉ tốt với người tôi để mà thôi. Các anh đều là bạn, là anh em, là người tôi để ý, không tốt với các anh thì tốt với ai? Đi thôi!” Kỷ Hi Nguyệt nói xong xuống xe.
Hai người đi vào văn phòng, Cố Du Du phóng lại đây, ngay sau đó nhìn thấy La Hi phía sau, nói: “La Hi, cái tên này, sao Tiểu Nguyệt không đi làm thì anh cũng không đi làm hả?”
La Hi lạnh lùng liếc nhìn cô ta một cái, lạnh nhạt nói: “Lão đại nói không cần tôi đi làm.” Ngay sau đó đi đến trước bàn mình ngồi xuống, mở máy tính.
Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Tuy rằng sinh hoạt vật chất phong phú, nhưng sinh hoạt tinh thần lại trống rỗng. Niềm tn duy nhất chính là nghe lệnh của nguyên lão, bảo vệ gia chủ hoặc là chấp hành nhiệm vụ. Cho nên đó là vì sao anh ấy thích đi cùng Kỷ Hi Nguyệt, bởi vì anh ấy có thể cảm thấy mình bình thường, sinh hoạt tinh thần cũng trở nên phong phú, để anh ấy rất tham niệm. Long Bân cũng có ý nghĩ như thế.
Kỷ Hi Nguyệt trong miệng xướng ra tiếng cười nhỏ, tâm tình không tồi, La Hi tức khắc nhíu mày, nói: “Đại tiểu thư, cô ca hát cũng quá khó nghe!?”
Kỷ Hi Nguyệt tức khắc trừng lớn đôi mắt, nói: “Phải không? Vậy anh hát cho tôi nghe đi!”!
“Tôi không hát.” La Hi nói, ngay sau đó sắc mặt rất nghiêm túc, nói: “Nhưng nhất định dễ nghe hơn cô.”
“Tôi không tin! Khoác lác!” Kỷ Hi Nguyệt khinh bỉ anh ấy.
La Hi vội nói: “Không có, tôi ca hát còn rất dễ nghe!”
“Chưa từng nghe qua, tự nói không tính, có bản lĩnh thì anh hát đi!” Kỷ Hi Nguyệt xúi giục.
Kỷ Hi Nguyệt vừa nghe thật là có mô có dạng, rất không tồi, chẳng qua tên này chỉ hát bốn câu, khuôn mặt tuấn tú đã đỏ bừng.
“Không lừa cô.” La Hi hơi đắc ý.
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nói: “Ừ, quả nhiên khá hay, nhưng anh cũng không hay hát, có ích lợi gì đâu. Không bằng như vậy đi, anh đến công ty Húc Nguyệt, chúng tôi muốn khuếch trương công ty điện ảnh, có lẽ anh có thể làm ngôi sao ca nhạc đó!”
La Hi sửng sốt, lập tức buồn cười, nói: “Tôi không tin, tôi thấy người sẽ mặt đỏ, nếu có thể làm ngôi sao ca nhạc thì không phải chọc người cười người à?”
“Ai nói, có thể không nhìn người mà. Như vầy đi, La Hi, tôi để người chuẩn bị cho anh một bài nhạc đệm phim do anh hát, nhìn mọi người phản ứng, có lẽ có thể khiến anh khai phá ra năng lực mạnh đó!” Ánh mắt Kỷ Hi Nguyệt sáng lên, nói.
La Hi vội vàng lắc đầu, nói: “Đại tiểu thư, cô đừng chọc tôi, tôi vẫn nên làm công việc bảo vệ của mình thì tốt hơn.”
“Sau này mọi việc ổn định xuống, tôi và anh Hàn đều sẽ không để các anh vất vả đi theo chúng tôi nữa. Huống chi thực lực bản thân chúng tôi không yếu, nếu thật sự tới khi anh Hàn ngồi vị trí gia chủ, các anh có gì muốn làm thì tôi đều có thể cho các anh thử, để cuộc đời của các anh trở nên xuất sắc hơn. Đương nhiên khi chúng tôi cần các anh, các anh cần phải hỗ trợ.” Khi Kỷ Hi Nguyệt nói chuyện, xe đã tới bãi đỗ.
Lòng La Hi ấm áp vô cùng, mũi hơi chua xót. Đại tiểu thư thật sự đối xử với bọn họ tốt quá, khiến anh ấy cảm giác ấm áp, giống như là một người thân đang chăm sóc bọn họ, suy nghĩ cho bọn họ.
Giờ khắc này, La Hi kiên định với ý tưởng trong lòng mình, nhất định phải báo đáp cậu chủ và đại tiểu thư thật tốt. Đời này có những người bạn như vậy, anh ấy đã cảm thấy mỹ mãn.
“Đại tiểu thư, tại sao cô tốt vậy?” La Hi nhìn Kỷ Hi Nguyệt sắp xuống xe, hỏi.
“Phải không? Tôi không cảm thấy đâu, tôi hư lên cũng rất xấu, tôi cũng giết không ít người, tôi chỉ tốt với người tôi để mà thôi. Các anh đều là bạn, là anh em, là người tôi để ý, không tốt với các anh thì tốt với ai? Đi thôi!” Kỷ Hi Nguyệt nói xong xuống xe.
Hai người đi vào văn phòng, Cố Du Du phóng lại đây, ngay sau đó nhìn thấy La Hi phía sau, nói: “La Hi, cái tên này, sao Tiểu Nguyệt không đi làm thì anh cũng không đi làm hả?”
La Hi lạnh lùng liếc nhìn cô ta một cái, lạnh nhạt nói: “Lão đại nói không cần tôi đi làm.” Ngay sau đó đi đến trước bàn mình ngồi xuống, mở máy tính.
Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Đánh giá:
Truyện Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời
Story
Chương 1238: Anh có bản lĩnh thì hát đi
10.0/10 từ 14 lượt.