[đm] Ai Ai Cũng Thèm Tiểu Mỹ Nhân Mềm Mại

C6: chương 5

227@-

Chương 5: Bị vuốt đến cao trào

Editor: Mây Vu Sơn

Beta: 27/10/2022

-------------

Diệp Nhất Sâm sợ khi về ký túc xá sẽ gặp phải Lâm Dã, ôm tâm lý trì hoãn được lúc nào hay lúc đấy, cậu dứt khoát ra khỏi cổng trường đi cắt tóc, như vậy hệ thống cũng không có lý do gì thúc giục cậu.

Cắt xong tóc thoải mái hơn rất nhiều, Diệp Nhất Sâm nhìn gương mặt chính mình lộ ra trong gương, ngây người một chút.

Gương mặt này không giống cậu hoàn toàn, để phù hợp thiết lập nhân vật, làn da cậu hiện tại trắng hơn như thiếu đi khí sắc, nhưng bù lại, đôi môi lại hồng hào đến diễm lệ.

"Cậu là vị khách xinh đẹp nhất mà tôi từng phục vụ." Thợ cắt tóc không ngờ thiếu niên âm u qua tay mình lại biến đổi lớn như vậy, trong lòng cực kỳ vui sướng.

Kể cả nhân viên hay khách hàng trong tiệm đều kinh ngạc nhìn về phía thiếu niên.

Thợ cắt tóc cảm thấy may mắn khi được phục vụ vị khách này, ngón tay vuốt ve ngọn tóc thiếu niên, đầu ngón tay mập mờ sờ lên cổ và vành tai cậu.

"Ưm." Diệp Nhất Sâm quá mức mẫn cảm lắc đầu, nhưng ngón tay kia không buông tha mà đuổi theo, hệt như cố ý.

Diệp Nhất Sâm cảnh giác liếc thợ cắt tóc, thấy hắn không dừng lại, bực mình.

"Đừng chạm vào tôi."

Tay thợ cắt tóc bị đẩy ra cũng không tức giận, vẫn cười vui vẻ: "Bởi vì thành quả công việc ngài đem đến hết sức đặc biệt, cho nên lần này tôi cắt tóc cho ngài, hơn nữa tặng ngài một cơ hội cắt tóc miễn phí nữa."

Diệp Nhất Sâm không phản ứng, thanh toán giá gốc rồi bỏ chạy.

Loại tiệm cắt tóc quấy rối tình dục này, cậu nhất định không bao giờ đến nữa.



Sau khi cắt tóc, Diệp Nhất Sâm cũng không vội vàng về lớp mà ra bên ngoài ăn lẩu cay, đến tận khi trời tối mới vuốt cái bụng tròn vo trở về.

Lúc này tiết tự học buổi tối đã bắt đầu, khi đi đến cửa phòng học cậu vẫn hơi sợ hãi, nhìn bên trong thấy không có thầy, trong lớp nô đùa vui vẻ, cũng không có người chú ý tới cậu.

Diệp Nhất Sâm làm bộ không có việc gì mà đi vào ngồi xuống, tận lực hạ thấp cảm giác tồn tại nhưng lại bị Lâm Dã phát hiện trước.

Nhìn thấy ánh mắt vừa tức giận vừa ngạc nhiên của Lâm Dã, Diệp Nhất Sâm lúng túng cúi đầu.


Một lúc sau, âm thanh Lâm Dã trầm thấp hỏi: "Vắng mặt cả một buổi trưa là để đi cắt tóc?"


Diệp Nhất Sâm chỉ có thể gật đầu.

"Tại sao lại cắt nó?" Lâm Dã nhéo lên một sợi: "Cậu phải nói với tôi trước chứ nhỉ?"

Nếu nói với hắn, hắn tuyệt đối sẽ không cho phép.

Cắt tóc làm lộ ra gương mặt xuất sắc. Diệp Nhất Sâm giống như một viên ngọc đã được mài giũa, phát ra ánh sáng chói lọi. Như vậy, cậu nhất định sẽ hấp dẫn tầm mắt của rất nhiều người, giống như hiện tại, Lâm Dã cảm nhận được trong phòng học đã có ánh mắt của không ít người tụ tập trên người Diệp Nhất Sâm, trong lòng bực bội như một đoàn lửa đốt.

"Đau..."

Diệp Nhất Sâm nhỏ giọng xin tha. Lâm Dã buông ra. Trong lúc vô tình lại như lưu luyến mà dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt phẳng.

"Vc, đây là ai!!!" Có người đột nhiên gào to trước mặt.

"Ôi đm Diệp Nhất Sâm cắt tóc kìa!"

"Lúc trước có người chạm vào tóc một chút mà giống như muốn mạng hắn, tên này rốt cuộc chịu đả kích gì rồi?"

"Đúng thế thật, nhưng... Bọn mày không phát hiện cậu ta đẹp thế à..."

......

Tiếng nghị luận sôi nổi làm Diệp Nhất Sâm cúi đầu càng ngày càng thấp, hận không thể nhét hẳn vào trong hộc bàn.

"Câm mồm hết đi!" Lâm Dã không thể nhịn được nữa, đá ghế ra.

"Đứa nào dám nhìn, ông móc mắt! Lưỡi cũng không cần thì nói thêm câu nữa thử xem!"

Toàn bộ phòng học lập tức lặng ngắt như tờ, không có ai dám hó hé câu nào.

Lâm Dã hừ lạnh một tiếng, bỗng nhiên cảm thấy có người bắt lấy tay áo hắn, trừng mắt muốn nhìn xem ai to gan như vậy.

Nào ngờ là Diệp Nhất Sâm. Cậu chớp đôi mắt lấp lánh như thủy tinh nhìn hắn, nhỏ giọng nói: "Cảm ơn."

"Đờ mờ." Lâm Dã chửi nhỏ một câu.

Ngoan vãi! Hắn thật sự không thể kiềm chế được khi thấy bộ dáng Diệp Nhất Sâm ngoan ngoãn đến mức dường như bị bắt nạt cũng không dám phản kháng, suýt nữa cứng lên.

---------


Lâm Dã sợ chính mình nhịn không được, rời tầm mắt đi ngay lập tức, bắt lớp trưởng lên trên bục giảng: "Mày cứ ngồi ở chỗ này, ai bắng nhắng thì mày ghi tên nó lại, nghe chưa?"

Lớp trưởng không dám từ chối. Thật ra hắn rất cảm kích Lâm Dã, nếu không có cậu, hắn căn bản không quản lớp được.


Có người chống lưng, lớp trưởng liền rất tự tin nói: "Thầy chủ nhiệm chắc cũng phải họp lâu lắm, trước mắt không về được cho nên chúng ta tự làm bài hoặc ôn tập thôi."

Thì ra là đi họp.

Diệp Nhất Sâm thở phào một hơi, may mắn cậu tạm thời không cần đối mặt với Ôn Ngộ.

"Diệp Nhất Sâm." Lâm Dã trở lại chỗ ngồi quay đầu lại gọi cậu.

"?"

"Tay." Lâm Dã gõ mặt bàn.

Phòng học là mỗi người một chỗ, mà hai người ngồi ở cuối cùng, còn dựa tường cho nên không có người phát hiện ra động tĩnh của họ.

Diệp Nhất Sâm không rõ nguyên do cho nên không phản ứng lại.

"Này, nhanh lên." Lâm Dã thúc giục.

Diệp Nhất Sâm sợ vị này lại tức giận, nhanh tay với qua, lập tức bị nắm chặt lấy.

Bàn tay Lâm Dã cực kỳ nóng, lòng bàn tay còn ra mồ hôi làm cho Diệp Nhất Sâm vô cùng không thoải mái.

"Buông tớ ra." Diệp Nhất Sâm không bỏ ra được.

"Nếu cậu không vui, tôi không ngại để tay hai chúng ta lên bàn để mọi người cùng nhìn xem."

Diệp Nhất Sâm biết hắn tuyệt đối làm được việc này, lại không dám phản kháng, chỉ có thể tùy ý hắn nắm.

Dù sao chỉ là tay trái, không vướng cậu làm bài tập.

Lâm Dã không phải người biết an phận, lúc thì nắn ngón tay cậu, lúc lại cào lòng bàn tay. Lòng bàn tay Diệp Nhất Sâm mẫn cảm, cào một phát liền cảm thấy tê dại.

Trừng Lâm Dã, Lâm Dã cười càng ác liệt hơn, Diệp Nhất Sâm thấy hắn đúng là không biết thẹn.

Nắm tay một buổi, đến khi tiết tự học buổi tối kết thúc Lâm Dã cũng định nắm tay Diệp Nhất Sâm về ký túc xá.


Diệp Nhất Sâm ngồi mãi không chịu đi, ánh mắt ngập nước đáng thương, nhấp môi.

"Rồi rồi rồi, không dắt, cậu đừng có khóc, được chưa?" Lâm Dã cũng không biết sao lại thế này, nhìn thấy cậu muốn khóc liền luyến tiếc, cuối cùng lưu luyến buông lỏng tay ra.



Sau khi trở lại ký túc xá tắm rửa, Diệp Nhất Sâm cảm thán một ngày vất vả rốt cuộc cũng kết thúc.



Diệp Nhất Sâm làm bộ như không thấy, bối rối hong khô tóc.

"Anh Lâm đi tắm đi rồi tắt đèn." Bạn cùng phòng nói.

"Ờ." Lâm Dã thu hồi ánh mắt lưu luyến ở chỗ xương quai xanh hồng hào của Diệp Nhất Sâm sau khi tắm rửa, lấy quần áo đi tắm.

Diệp Nhất Sâm tranh thủ lúc hắn tắm, chạy nhanh lên giường bọc kín không kẽ hở, giả vờ ngủ.

Thần kinh cậu vẫn luôn căng chặt, chờ mọi người lên giường tắt đèn cũng hơi lơi lỏng, bắt đầu mệt rã rời, nửa mộng nửa tỉnh nghe được âm thanh có người đến kiểm tra phòng rồi rời đi.

Lúc sắp ngủ được thì cậu đột nhiên cảm nhận được có người lên giường.

Diệp Nhất Sâm đột nhiên không kịp phòng ngừa, sợ tới mức chuẩn bị kêu ra tiếng, lại bị người nọ bưng kín miệng.

"Là tôi." Lâm Dã dán ở bên tai cậu thì thầm, khí nóng làm cậu run lên một chút.

Lâm Dã liếm môi, nhấc chăn cậu lên, cả người dán lên lưng Diệp Nhất Sâm khiến hai tay hai chân cậu siết chặt.

Thèm chết hắn.

Sau khi vuốt ve một hồi giữa trưa, Lâm Dã liền phát hiện ra mình không lúc nào không nghĩ đến Diệp Nhất Sâm. Người này còn cố tình biến mất một buổi trưa mới trở về, dắt tay căn bản không giải quyết được cơn thèm. Nhìn bộ dáng sau khi Diệp Nhất Sâm tắm rửa, da thịt hồng hào khiến dục vọng hắn càng dâng cao.

Thời điểm hắn tắm rửa đều cứng, lại chịu đựng không sục, chờ tới bây giờ mới đòi lại.

"Ưm!" Diệp Nhất Sâm cũng phát hiện có cái gì cứng cứng chọc mông mình, bất an vặn vẹo.

"Ngoan." Lâm Dã nhéo mông cậu một chút: "Nháo ra động tĩnh sẽ bị người khác phát hiện."

Hắn biết Diệp Nhất Sâm da mặt mỏng, quả nhiên uy hiếp một chút liền không dám động.

Thật dễ lừa.

Thật ra hai người bạn cùng phòng ngày thường vận động nhiều, sấm đánh không tỉnh nên một chút động tĩnh căn bản cũng không nhằm nhò gì.

Lâm Dã không tiếng động gợi lên khóe miệng, biết Diệp Nhất Sâm cũng không dám phát ra tiếng nên cũng không che miệng cậu, đôi tay khắp nơi du tẩu.

Cách áo ngủ, độ ấm ở bàn tay Lâm Dã vẫn y như cũ, theo thứ tự mơn trớn bả vai, ngực, bụng nhỏ, mông và đùi thiếu niên, toàn bộ hành trình làm cậu run không ngừng.

Sau đó tay Lâm Dã ngủ chui vào từ phía dưới áo. Khi đầu ngón tay chạm vào da thịt trơn trượt, hắn tán thưởng phun ra một hơi, liếm môi, ngón tay dừng ở bộ ngực thiếu niên.


Diệp Nhất Sâm tuy rằng có hai bộ phận sinh dục nhưng bộ ngực cũng không phát dục, giống như những nam nhân khác. Vì vậy Diệp Nhất Sâm cũng không cảm thấy ngực mình là bộ phận riêng tư cần bảo vệ như nữ sinh. Lúc Lâm Dã sờ đến, cậu cũng không biểu hiện phản ứng quá khích.

Cho đến khi Lâm Dã nhéo lên đầu vú cậu...


Trong nháy mắt kia, dường như có điện từ nơi đó lan ra khắp người, đại não đột nhiên trống rỗng.

"Cứng rồi." Lâm Dã cười nói: "Thật dâm."

Đầu vú vốn mềm mại mới nhẹ nhàng niết một chút liền cứng lên, giống hai viên đậu nhỏ. Đáng tiếc hiện tại là một mảnh đen nhánh, nếu không Lâm Dã liền có thể nhìn xem quầng vú Diệp Nhất Sâm có giống lồn nhỏ hồng hào phía dưới không rồi.

Phát hiện ra ngực Diệp Nhất Sâm thật sự mẫn cảm, Lâm Dã không ngừng cố gắng, tiếp tục vỗ về chơi đùa.

Ngón tay hắn lúc thì kéo vú lên, lúc thì hạ xuống, hoặc phủ lên cả bàn rồi xoa. Lâm Dã bụng đầy ý xấu chợt bắn một phát, Diệp Nhất Sâm ưỡn ngực hơn nữa thấp giọng rên một tiếng.

"Không cần... Hức..." Diệp Nhất Sâm không nghĩ tới đầu vú mình có thể dâm đãng thành như vậy, cảm giác tê dại thậm chí truyền tới dưới thân. Cậu cảm nhận được mình ướt rồi.

Hắn cọ xát hai chân, không buông tha cho cậu, chen đầu gối của mình vào, hướng lên trên đỉnh Diệp Nhất Sâm.

Diệp Nhất Sâm lập tức không dám động.

Lâm Dã cười nhẹ một tiếng, bắt đầu dùng đầu gối cọ lồn, đồng thời đôi tay cũng tiếp tục khảy đầu vú.

"A..." Chân tay Diệp Nhất Sâm rụng rời, lực chú ý tập trung toàn bộ vào đầu vú và lồn nhỏ.

Hai nơi đồng thời tiến công cậu sao có thể chịu được?

"Ướt sũng." Lâm Dã cảm nhận được nước dâm chảy ướt vải dệt, ướt nhẹp đầu gối mình. Hắn có chút kinh ngạc độ mẫn cảm của thiếu niên, nghĩ cậu sắp cao trào liền tiếp tục nắm đầu vú, dùng sức nhéo.

"Áaaa! Hỏng rồi, bị chơi hỏng rồi..." Diệp Nhất Sâm bắt lấy tay Lâm Dã định ngăn cản hắn, thấy một bàn tay cản không được, cậu liền lấy hai tay đồng thời đẩy ra, ít nhất có thể tránh được một bên.

Ngoài dự liệu, tay Lâm Dã bị đẩy ra liền dứt khoát đi xuống, cách quần ngủ ấn vào lồn cậu xoa nắn.

Lâm Dã tốc chiến tốc thắng làm Diệp Nhất Sâm quân lính tan rã, quên cả phản kháng lẫn giãy giụa, nức nở nghênh đón cảm giác lên đỉnh.

"Aaaaaa... Tớ muốn... Cao trào!" Cậu quên khống chế âm lượng, bị Lâm Dã kịp thời che miệng lại, chỉ có thể phát ra được tiếng nức nở: " Ưm! Aaa--"

Sau khi cao trào, Lâm Dã liếm mồ hôi ở cổ cậu, khích lệ biểu hiện Diệp Nhất Sâm: "Ngoan quá."

4/7/2022

_______

Tính không đăng đâu nhưng vô tình bắt gặp được nên tui đăng cho mấy thím đọc, cũng để nhắc nhở mấy thím luôn nè.

Trộm hoài tui cũng mệt, mấy thím cũng chả lạ gì nhưng tui vẫn hi vọng chư vị đọc đúng nơi vì thấy công sức của mình lẫn các bạn khác làm vất vả để cống nạp cho đám kí sinh trùng, tui thấy không đáng. Các thím đọc onl hay off tui chơi được tất, thích gì tui chiều nhưng với điều kiện tui phải đọc được. Vả lại tui dẫn link hết rồi đó, nha...

Editor dễ tính ẻ, mấy thím an tâm tận hưởng truyện, góp ý tự do luôn.



[đm] Ai Ai Cũng Thèm Tiểu Mỹ Nhân Mềm Mại
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện [đm] Ai Ai Cũng Thèm Tiểu Mỹ Nhân Mềm Mại Truyện [đm] Ai Ai Cũng Thèm Tiểu Mỹ Nhân Mềm Mại Story C6: chương 5
10.0/10 từ 17 lượt.
loading...