[đm] Ai Ai Cũng Thèm Tiểu Mỹ Nhân Mềm Mại

C53: Chương 16.1

143@-

Chương 16: Sau khi uống say bị ngón tay cắm đến phun nước, quăng luôn liêm sỉ gạ chịch

Editor: Mây Vu Sơn

Beta: chưa

Dài quá, chia đôi nhé.

Mí người đừng có kêu gào chương mới nữa, thất đức lắm ó, có biết là tui sẽ như kiểu được tiêm máu gà rồi xách đuýt đi edit không hả??? Ví dụ như bây giờ nè, hứ!(っಠ‿ಠ)っ

-------

"Lạnh quá..." Diệp Nhất Sâm hơi run nhẹ.

"Tôi ôm cậu." Nghiêm Hàn ôm bờ vai cậu, để cậu ngả vào lòng mình. Vừa ôm, anh liền nhận ra Diệp Nhất Sâm còn nhỏ nhắn hơn cả trong tưởng tượng. Rõ ràng là chiều cao cũng ở mức bình thường nhưng một khi ôm vào ngực, vòng cánh tay qua lại cảm thấy cậu như một chú mèo nhỏ đáng yêu.

Diệp Nhất Sâm ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào anh, chân thành nói: "Cảm ơn anh."

Ánh mắt Nghiêm Hàn trầm xuống, du tẩu trên người cậu, lúc lướt qua chỗ hai chân cùng đường cong uốn lượn, bàn tay đang nắm bả vai thiếu niên đột nhiên siết chặt: "Có đôi khi tôi cũng không biết là cậu đang giả ngốc hay ngốc thật."

"Hả?" Diệp Nhất Sâm bị cồn làm cho mơ hồ, không thể hiểu nổi những lời này của Nghiêm Hàn.

Ngón tay Nghiêm Hàn câu một lọn tóc, vòng quanh sợi tóc, dây dưa: "Cậu từng nói tôi rất tốt, đúng không?"

Diệp Nhất Sâm dựa vào bờ vai anh, gật đầu: "Đúng vậy, anh là người tốt, rất rất rất tốt."

Những lời cậu nói ra sau khi say đều là sự thật, hoàn toàn là những lời xuất phát từ đáy lòng.



Nghiêm Hàn lại hỏi: "Vậy lý do mà cậu tiếp cận tôi là vì tôi tốt bụng hay là bởi vì thân phận của tôi?"

Diệp Nhất Sâm chớp mắt, bỗng dưng không biết trả lời như thế nào: "Ưm... Tôi cũng không biết nữa."

Cậu không hiểu được dụng ý của Nghiêm Hàn. Ban đầu tiếp xúc với Nghiêm Hàn đúng là do Nghiêm Hàn là đối tượng nhiệm vụ, nhưng... Cậu chủ động như vậy cũng là vì Nghiêm Hàn rất tốt.

Câu trả lời ba phải làm Nghiêm Hàn cười lạnh: "Cậu thật giống như lời đồn, vừa ngu ngốc vừa tham lam."

"..."

Diệp Nhất Sâm mơ hồ cảm thấy Nghiêm Hàn lúc này trở nên có chút xa lạ, không biết nên phản ứng thế nào.

Nghiêm Hàn vẫn tiếp tục thưởng thức sợi tóc, tuy rằng trên mặt vẫn mang ý cười như cũ nhưng là cười lạnh, khinh thường: "Sau khi biết thân phận của tôi liền bám lấy tôi như chó dính chủ, cậu cho rằng tôi không nhận ra được màn kịch vụng về này à?"

"À... Có điều cậu vẫn chưa ngu ngốc tới mức không thuốc nào cứu nổi, IQ vẫn dùng được. Trước đây tôi vẫn chưa nhận ra cậu là một người vừa dâm vừa đĩ như vậy."

"Nếu không phải ngày hôm qua tôi thấy bộ dạng thỏa mãn khi bị người khác quấy rối, còn nhìn thấy cả điện thoại của cậu thì tôi còn cho rằng cậu còn có giới hạn cơ. Đáng lẽ ra ngay từ đầu, tôi không nên xen vào việc của người khác mà cứu cậu, cản trở cậu tìm cực lạc nhân gian, phá hỏng chuyện tốt của cậu rồi đúng không?"

Diệp Nhất Sâm không hiểu ra sao, hoàn toàn không nghe rõ những lời Nghiêm Hàn nói.

"Sau này, cậu còn cố ý uống say, câu dẫn tôi, cho tôi nhìn chỗ đó... Lúc thủ dâm còn rên lớn tiếng như vậy là sợ tôi không nghe thấy chứ gì? Thấy tôi không dính bẫy thì cậu rất mất mát, còn trốn tránh nhiều ngày như vậy vì thấy tôi khó chơi, tính từ bỏ tôi?"

"Con mồi của cậu rất nhiều đúng không? Thiếu tôi thì cũng chẳng ảnh hưởng lắm nhỉ? Cái người tên Dương Vũ Thăng gì đó trên Wechat cũng là con mồi của cậu đúng không?" Càng nói, nội tâm Nghiêm Hàn càng dâng lên cảm giác phẫn nộ khó hiểu. Anh nhớ tớ lịch sử trò chuyện vừa rồi thì càng không kìm được cảm xúc của mình.

Anh đang rất tỉnh táo, cũng biết việc mình làm bây giờ hoàn toàn không đúng, càng không nên thất thố như vậy. Tuy nhiên, tỉnh táo là một chuyện, khống chế được hay không lại là một chuyện khác.




Hơi thở tối tăm lạnh lẽo đến dọa người, ngón tay câu lấy sợi tóc của Diệp Nhất Sâm dùng lực kéo mạnh làm cậu đau đớn.

"Đau ——" Diệp Nhất Sâm khẽ than một tiếng, hai mắt bắt đầu rưng rưng.

Ánh mắt Nghiêm Hàn chuyển động, buông ra, ngón tay nắm lấy cằm ép cậu ngẩng đầu đối diện với mình.

"Diệp Nhất Sâm, không phải cậu muốn bị tôi chịch sao? Tôi cho cậu là được."

Nghiêm Hàn không muốn thừa nhận, nhưng sự thật là dù đã nhìn thấu đủ loại thủ đoạn vụng về của Diệp Nhất Sâm, anh vẫn hoàn toàn bại trận, quân lính tan rã.

Nghiêm Hàn vốn lớn lên trong sự vây quanh từ nhỏ, lòng kiêu hãnh khiến anh không muốn cúi đầu nên đành phải đổ tất cả mọi thứ lên đầu Diệp Nhất Sâm.

Đúng, anh không sai, không phải là vì bản thân muốn làm như vậy mà là do Diệp Nhất Sâm cố ý câu dẫn khiến anh nổi lên ác dục.

Cần phải trừng phạt Diệp Nhất Sâm để cậu tự nhận lấy hậu quả của mình.

Mặt nạ hoàn mỹ phủ lên người Nghiêm Hàn xuất hiện vết rách, tâm tư ác độc vừa chân thật vừa xấu xí cuối cùng cũng bại lộ ra trước mặt người khác.



Đầu Diệp Nhất Sâm nặng trĩu, tay nhỏ nắm lấy cổ áo Nghiêm Hàn, hai chân kẹp chặt cái tay tác loạn, cổ họng phát ra tiếng nức nở mềm mại đáng thương: "Ưm... A, đừng sờ... Ngứa quá..."


Nghiêm Hàn không nói lời nào, tay vẫn tiếp tục duỗi sâu xuống dưới, ngón tay bóp chặt đóa hoa thịt, cẩn thận xoa vuốt cách một lớp quần lót.

Quần lót màu trắng liền ướt rất nhanh để lại một dấu vết đậm màu, dương vật cũng phản ứng tạo thành hình vòng cung.


"A a a... Đừng xoa nữa... Sẽ bị... Hức... Xoa hư mất..." Diệp Nhất Sâm đẩy tay Nghiêm Hàn lại bị Nghiêm Hàn bắt lấy hai tay giơ lên đỉnh đầu, áp người ngã xuống thảm trải sàn: "Mau thả ra!"

Nghiêm Hàn hừ lạnh một tiếng: "Ngày đó không phải cậu chủ động kéo tay tôi đến sờ sao? Sao hiện tại lại không vui?"

Anh chỉ cần một tay là có thể áp chế Diệp Nhất Sâm, cái tay kia tiếp tục đi xuống, ngón tay vòng qua độ cong ở dương vật Diệp Nhất Sâm, nhìn eo cậu ưỡn lên theo động tác của mình, cuối cùng ấn mạnh vào lồn nhỏ, chậm rãi xoa.

"A ——" Cẳng chân Diệp Nhất Sâm chấm đất, đuôi mắt lấp lánh, lắc đầu kháng cự: "Đừng mà... Không muốn..."

Cách quần lót xoa nắn làm người ta vừa thống khổ lại khó chịu giống như dùng lông chim gãi ngứa, tim gan cồn cào.

"Ô ô ô ô quá ngứa... Đừng xoa nữa..."

Ngón tay Nghiêm Hàn du tẩu, ngẫu nhiên chọc qua âm hạch, thi thoảng chọc vào cửa động một chút. Chỉ cần cách một lớp quần lót, anh cũng cảm nhận được chỗ kia ướt mềm biết bao nhiêu, giống như cảm giác chạm vào ngày hôm đó, thật khiến người khác mê say.

Hầu kết Nghiêm Hàn chuyển động, ngón tay hướng lên trên, câu lấy cạp quần Diệp Nhất Sâm, kéo xuống. Lúc cởi ra, anh còn thấy kéo theo một sợi tơ trong suốt.

"Ô anh..." Diệp Nhất Sâm cảm thấy dưới thân chợt lạnh, theo bản năng rụt hai cái khiến nước dâm chảy xuống làm ướt mông.

Nghiêm Hàn mới cởi đến đầu gối liền gấp không chờ nổi dùng tay đè nặng đùi cậu, ép lên trên rồi cúi đầu nhìn.

Hôm đó Diệp Nhất Sâm vẫn còn ngồi trong bồn tắm, lại có gợn sóng cản trở tầm mắt cho nên Nghiêm Hàn vẫn chưa nhìn rõ hoàn toàn.

Lúc này anh cuối cùng cũng thấy rõ. Dưới ánh đèn, sò nhỏ bị nước dâm làm ướt như bao phủ thêm một tầng lá mỏng phản chiếu lại ánh sáng. Không có một chút lông nào, trắng nõn sạch sẽ, vừa hồng hào vừa mỏng manh, yếu ớt. Nếu đâm vào chẳng lẽ sẽ bị căng đến hỏng sao?

Đầu Nghiêm Hàn hiện lên hình ảnh sò non hồng hồng bọc dương vật tím đen, hô hấp càng thêm rối loạn.


Anh nhìn đến xuất thần, quên mất việc Diệp Nhất Sâm vẫn đang chịu đủ loại tra tấn tình dục. Diệp Nhất Sâm bị khơi gợi hỏa dục thấy ánh mắt Nghiêm Hàn hung mãnh như muốn ăn tươi nuốt sống mình, vừa sợ vừa hưng phấn.

"Nghiêm Hàn... Nghiêm Hàn..." Cậu nhỏ giọng gọi. 

Uống say khiến cậu không biết thế nào là xấu hổ nữa. Có lẽ ban đầu có chút kháng cự nhưng hiện tại trong đầu cậu vô cùng ham muốn, vừa thấy Nghiêm Hàn nhìn qua liền thổ lộ tiếng lòng một cách trắng trợn: "Anh... Anh sờ nó, sờ nó nữa đi, ngứa quá... Hu hu..."

"Xem ra cậu rất dâm." Nghiêm Hàn thầm mắng trong lòng nhưng bàn tay vẫn làm theo, ấn âm đế, vuốt ve.

Ngón tay bị dịch mật hoàn toàn làm ướt, nếu chuyển động nhanh thêm thì sẽ vô cùng mướt.

Nghiêm Hàn nhìn thấy cậu không ngừng chảy nước: "Nhiều nước như vậy?"

"Ưm... A... Dùng sức một chút nha..." Diệp Nhất Sâm bất mãn rên hừ hừ, dựng thẳng eo cọ ngón tay Nghiêm Hàn.

Lúc này Nghiêm Hàn không còn sót lại bất cứ ôn nhu nào nữa, hai ngón tay đâm phụt một phát vào lồn Diệp Nhất Sâm.

Anh đang định dạy cho Diệp Nhất Sâm một bài học để cậu ngoan một chút, ai ngờ ngón tay mới nhẹ nhàng moi, Diệp Nhất Sâm liền thét chói tai phun nước.

"A a —— Phun ra rồi——" Diệp Nhất Sâm phun nước làm ướt cả lòng bàn tay Nghiêm Hàn, làm ướt luôn cả thảm trải phía dưới.

Nghiêm Hàn kinh ngạc nhìn Diệp Nhất Sâm nhấm nháp tư vị cao trào. Anh cũng không phải chưa từng xem mấy bộ phim sex nhưng diễn viên trong đó không có ai giống như Diệp Nhất Sâm, mẫn cảm đến mức vừa chọc vào liền sướng đến phun nước.

Chờ phun xong, bé hoa còn không biết đủ mà co rút lại, kẹp ngón tay mút vào. Diệp Nhất Sâm an tĩnh vài giây liền lại rên lên, ngực phập phồng, lồn nhỏ cố gắng mút ngón tay nam nhân.

10/11/2022

_________

Em bé mẫn cảm qtqđ, bảo sao mấy ông chồng mê như điếu đổ.



[đm] Ai Ai Cũng Thèm Tiểu Mỹ Nhân Mềm Mại
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện [đm] Ai Ai Cũng Thèm Tiểu Mỹ Nhân Mềm Mại Truyện [đm] Ai Ai Cũng Thèm Tiểu Mỹ Nhân Mềm Mại Story C53: Chương 16.1
10.0/10 từ 17 lượt.
loading...