[đm] Ai Ai Cũng Thèm Tiểu Mỹ Nhân Mềm Mại

C35: Chương 17

207@-

Chương 17: Nói chuyện với chồng khi làm tình với con riêng, nhẫn nại một hồi mới cao trào

"Cái gì? Gọi điện thoại?" Diệp Nhất Sâm có chút không thể tin được yêu cầu Hạ Trường Sinh bỗng nhiên đưa ra, hoài nghi tai mình là nghe lầm.

"Ông ấy đi công tác, chúng ta là người nhà hẳn là nên quan tâm một chút." Dường như ngón tay Hạ Trường Sinh mang theo dòng điện, du tẩu trên da thịt tinh tế mềm nhẵn của Diệp Nhất Sâm, kích thích khiến cậu nổi da gà.

Diệp Nhất Sâm hơi run, bởi vì dương vật đang nhảy nhót trong lồn mà nhất thời khó có thể tập trung tinh thần suy đoán dụng ý của Hạ Trường Sinh: "Ưm...... Không ngồi nổi......"

Hạ Thường Tiếu thò qua đỡ lấy cậu, điện thoại đã cầm trong tay không biết từ khi nào, cười hì hì nói: "Bây giờ con gọi điện cho ba ba nhe!"

Diệp Nhất Sâm nghe được âm thanh đã kết nối mới đột nhiên hoàn hồn: "Đừng, từ từ đã——!"

Cậu vươn tay muốn cướp lấy, điện thoại lại bị Hạ Thường Tiếu giơ lên cao, nhấc người lên lại bị Hạ Trường Sinh bóp eo ấn trở về, dương vật tương liên phát ra một tiếng "bang", còn đúng lúc đụng phải điểm dâm. Diệp Nhất Sâm rên rỉ một tiếng, suýt nữa phun.

"Tút" một tiếng, điện thoại đã thông.

Diệp Nhất Sâm lập tức cắn môi, nghẹn lại.

Loa ngoài truyền ra tiếng nói rõ ràng của Hạ Vinh, còn có âm thanh ồn ào ở ngoại cảnh: "A lô? Thường Tiếu à."

"Ba ba, sao người nhận điện thoại lâu thế ạ?" Hạ Thường Tiếu phản ứng như thường, tựa như đang đơn thuần gọi điện thoại cho ba làm nũng.

Diệp Nhất Sâm căng thẳng vô cùng, không dám thở mạnh, cẩn thận lắng nghe.

"Ba ba đang dự tiệc bên ngoài đây." Hạ Vinh nói.

"Ồ...... Hóa ra là như vậy. Ba ba đi đến đó lúc nào? Thời tiết tốt không? Ba có mệt không?" Hạ Thường Tiếu hỏi liên tiếp mấy vấn đề.

Khi Diệp Nhất Sâm tiếp tục chăm chú lắng nghe, Hạ Trường Sinh bỗng nhiên không an phận, hai tay ôm lấy eo cậu, kéo vòng eo nhỏ nhấc lên, ăn dương vật.

"Ưm!" Diệp Nhất Sâm chau mày, mỗi lần bị đâm đến điểm dâm, eo liền tê rần, khoái cảm đánh sâu vào đại não làm cậu suýt nữa phát ra tiếng rên dâm đãng, nhưng có Hạ Vinh ở bên đầu dây bên kia khiến cậu không thể không lo lắng đề phòng, vẫn cứ vẫn duy trì một tia lý trí khắc chế chính mình.

Cậu cúi đầu nhìn Hạ Trường Sinh hơi dựa lưng, dùng ánh mắt cầu xin truyền đạt suy nghĩ của mình.

Hạ Trường Sinh nhấc mi, chỉ là lắc vẫn đầu, không lên tiếng chịch cậu như cũ.

Bên kia, Hạ Thường Tiếu cũng ấn Diệp Nhất Sâm, để cậu lấy tư thế kỵ thừa tiếp thu "khổ hình".

Để tránh phát ra tiếng vang quá lớn, động tác mỗi lần nâng lên lại hạ xuống thong thả lại nhẹ nhàng, Diệp Nhất Sâm có thể cảm nhận được rõ ràng hình dạng dương vật dữ tợn lần lượt đâm thật sâu đến nơi mẫn cảm, rồi lại lần lượt rút ra, đè ép mỗi tấc mị thịt. Quả thực chính là biến tướng "lăng trì", không cách nào thống khoái, chỉ có thể bị bắt tiếp nhận.



Khoái cảm dường như bị kéo dài, lại vẫn mãnh liệt như cũ, sắp tra tấn cậu đến điên rồi: "Á! Ha a......"

Ở đầu bên kia, Hạ Vinh đang nói cái gì cũng không có ai nghiêm túc lắng nghe: "...... Dù sao ba ba ở bên này tất cả đều ổn, đừng lo lắng."

"Vâng vâng." Hạ Thường Tiếu thuận miệng ứng phó.

"Con ở nhà thế nào? Có ngoan ngoãn nghe lời không? Đừng quấn lấy mẹ nhỏ nhiều, mẹ nhỏ mang thai, bị lăn lộn như vậy sẽ không dậy nổi." Hạ Vinh hỏi.

Nhắc tới Diệp Nhất Sâm, Hạ Thường Tiếu liền híp mắt nhìn về phía Diệp Nhất Sâm bị chịch đến thần chí không rõ, cười nói: "Con hiểu mà, sẽ không "lăn lộn" mẹ nhỏ đâu...... Nếu ba ba không tin thì để con để mẹ nhỏ nghe máy nhé."

Lúc điện thoại để sát vào, Diệp Nhất Sâm còn có chút ngốc, luống cuống tay chân không biết phản ứng như thế nào.

Động tác Hạ Trường Sinh dừng lại, để cậu nói chuyện với Hạ Vinh.

"Mẹ nhỏ của con cũng ở đó sao? Để em ấy nói chuyện với ba." Hạ Vinh nói.

Diệp Nhất Sâm há miệng thở dốc, lắp bắp nói: "Hạ, Hạ Vinh......"

"Ừ, anh đây, ở nhà có khỏe không?"

"Khá tốt......" Diệp Nhất Sâm nỗ lực bình ổn hơi thở không bình thường, trong đầu đang điên cuồng tìm kiếm phương pháp để mau chóng kết thúc cuộc gọi, nhưng một khi có dương vật ở trong liền lộn xộn, suy nghĩ quấn lại lung tung, rối như tơ vò.

Sao ngay lúc này lại có thể...... A, lại đỉnh ——!

Khóe miệng Hạ Trường Sinh gợi lên một độ cung không dễ nhìn ra, chậm rì rì ma sát đám thịt mềm giống như đang ép nước hoa quả, dùng quy đầu đâm vào, ép mật dịch ra.

"Hức a." Diệp Nhất Sâm kịp thời che miệng lại, nhưng điện thoại đang ở ngay sát bên cậu, âm thanh dù rất nhỏ vẫn bị Hạ Vinh nghe được.

"Làm sao vậy? Đụng vào đâu rồi phải không?"

Diệp Nhất Sâm cắn môi đến trắng bệch, hít sâu mấy hơi mới ngập ngừng nói: "Vâng, em đá vào bàn ạ."

Nghe thấy cậu nói bị thương, Hạ Vinh bắt đầu lo lắng, dò hỏi không ngừng.

Diệp Nhất Sâm không có tâm tư lắng nghe, tiếng nước dính nhớp dưới thân khi giao hợp phát ra cực kỳ nhỏ, nhưng truyền tới lỗ tai cậu lại vang to hơn cả tiếng điện thoại. Nhịp tim đập gia tốc, âm hộ cũng tự giác siết chặt, dùng sức cắn cặc lớn.

Rõ ràng ốc còn không mang nổi mình ốc, Hạ Thường Tiếu còn thêm dầu vào lửa, tay vuốt ve ngọc hành khiến lửa dục của Diệp Nhất Sâm càng bùng cháy dữ dội.


"Sâm Sâm?" Hạ Vinh không nghe thấy cậu đáp lời liền gọi một tiếng.


Diệp Nhất Sâm không thể không mở miệng: "Em...... À, không có việc gì."

Giọng nói không quá thích hợp, dường như đang kìm nén điều gì, Hạ Vinh nghe xong lại cho rằng cậu bị thương rất nghiêm trọng, hỏi: "Bị thương thế nào? Em gọi bác sĩ tới nhà xem thử đi."

"Chỉ bị thương một chút thôi. Em..... Em đi xử lý một chút." Vội vàng nói xong, Diệp Nhất Sâm đẩy tay cầm điện thoại của Hạ Thường Tiếu trước mặt ra, xoay đầu thở dốc.

Thật sự là......

Thấy cậu nhẫn nhịn vất vả như vậy, cặp song sinh vẫn không chịu buông tha, một người vuốt ve càng thêm nhanh chóng, một người đâm rút càng thêm dùng sức.

Dương vật Diệp Nhất Sâm phun ra không ít chất lỏng, lồn nhỏ chảy ra càng nhiều nước khiến dương vật Hạ Trường Sinh ướt nhẹp như phủ lên một tầng lá mỏng, lông cu cũng ướt thành từng sợi, mỗi lần vào sâu bên trong, thân thể tương dán, lông cu liền sẽ thọc đến âm đế mẫn cảm non mềm, làm âm đế sung huyết sưng lớn.

Dưới tình huống này, lỗ đít còn chứa tinh dịch Hạ Thường Tiếu bắn ra còn không biết đủ mà lúc đóng lúc mở như đang tìm kiếm vật cứng tới lấp đầy.

Diệp Nhất Sâm sắp nhịn không được, chớp đôi mắt đẫm lệ, nhìn Hạ Trường Sinh, không tiếng động gọi tên hắn: "Trường Sinh......"

Hạ Trường Sinh rốt cuộc cũng mềm lòng, hơi đứng dậy, ngậm lấy bờ môi cậu, dùng lưỡi lấp kín miệng, ngăn chặn tiếng rên rỉ.

"Hức..... Hừ......" Ngón tay Diệp Nhất Sâm bấu lấy bả vai Hạ Trường Sinh, duy trì tư thế ngồi xổm, chủ động dập lên dập xuống.

"Ba ba yên tâm, con đang ở bên cạnh mẹ nhỏ, sẽ chăm sóc tốt cho mẹ." Một bên, Hạ Thường Tiếu nói chuyện với Hạ Vinh, một bên khác đẩy nhanh tốc độ tuốt súng Diệp Nhất Sâm.

Hạ Vinh không khỏi cười lớn: "Thường Tiếu thích mẹ nhỏ như vậy sao? Con dính mẹ nhỏ nhất nhà rồi đấy."

"Đúng vậy, con thích mẹ nhỏ nhất." Hạ Thường Tiếu nói xong còn hôn lên gương mặt đỏ bừng của Diệp Nhất Sâm, ngón tay nhẹ nhàng cọ xát lỗ chuông, sau đó nháy mắt với Hạ Trường Sinh: "Anh này, anh cũng vậy, đúng không?"

Hạ Vinh: "Trường Sinh cũng ở bên hai người?"

Hạ Thường Tiếu: "Vâng ạ, bọn con đang ở bên nhau."

Cùng nhau chịch mẹ nhỏ.

"Vậy thì Trường Sinh giúp ba quản lý chuyện trong nhà, chân mẹ nhỏ con đang bị thương, cần xem xét cẩn thận."


Hạ Trường Sinh ngừng hôn, khi tách môi phát ra một tiếng "chụt" gần như không thể nghe thấy, nói: "Vâng, dù sao chúng ta cũng là người một nhà, cả đời đều phải ở bên nhau."

Hạ Vinh không biết ẩn ý của Hạ Trường Sinh, chỉ cảm thấy có chút cảm động cùng vui mừng. Hạ Trường Sinh hiếm khi nói dối, hắn cảm thán đám trẻ trong nhà giờ đã trưởng thành.

Diệp Nhất Sâm hoàn toàn không có tâm tư nghe bọn họ đối thoại, còn đang sa vào trận chiến tình dục không thể thoát thân. Thời gian gọi điện thoại thật sự quá dài, mỗi một giây đều bị kéo dài gấp mấy lần khiến thần kinh cậu căng chặt, khoái cảm lại cũng dài theo, sắp tra tấn cậu đến điên rồi.



Hạ Trường Sinh nhìn thẳng cậu, đáy mắt cất giấu ý cười, biểu tình tự nhiên nói chuyện cùng Hạ Vinh.

Mặt Diệp Nhất Sâm rúc trên vai hắn, cắn hắn kiềm nén thanh âm.

Thật muốn kết thúc...... Nhưng eo lại không chịu khống chế, dục vọng ngày càng tăng vọt, chủ động nuốt dương vật, đi đỉnh đến điểm dâm của mình.

Thật thoải mái nha...... Muốn...... Cao trào......

Trong đầu cậu là một mảnh hỗn độn, rõ ràng cao trào liền ngay trước mắt nhưng bởi vì không dám nhanh hơn hoặc là dưới tình huống khẩn trương quá mức, cao trào chậm chạp không tới.

Đúng lúc này, điện thoại chỗ Hạ Vinh bên kia bỗng nhiên truyền đến thanh âm kiều mị của nữ nhân: "Hạ tổng, sao ngài lại ở chỗ này, người ta đi tìm ngài rất lâu rồi đó, mọi người đều đang đợi ngài trở về uống rượu nữa này!"

Diệp Nhất Sâm chớp mắt, hơi hoàn hồn, ngẩng đầu nhìn về phía di động, để sát vào một chút.

"Trường Sinh này, ba cúp điện thoại trước, bên này còn có việc." Hạ Vinh lập tức kết thúc cuộc gọi, không che lấp được hoảng loạn cùng vội vàng.

Cuộc gọi kết thúc, Diệp Nhất Sâm nhẹ nhàng thở ra, đồng thời nghi hoặc cũng dâng lên. Nghĩ một hồi liền hiện lên một suy đoán mơ hồ.

"Trường Sinh?" Cậu nhìn về phía Hạ Trường Sinh.

Hạ Trường Sinh câu lấy cổ cậu, mút môi, hôn một chút: "Ừ."

Chỉ cần một âm tiết đơn giản đã làm Diệp Nhất Sâm khẳng định suy đoán của mình.

Không phải Diệp Nhất Sâm thông minh, chỉ là Hạ Trường Sinh không muốn che giấu mưu kế đã sớm muốn lộ ra. Hôm nay hắn đột nhiên đề nghị, lại trùng hợp xảy ra như vậy, ai cũng có thể nhận ra hắn đang cố ý.

"Tôi chỉ chuẩn bị sẵn một người, có thể cắn câu hay không hoàn toàn do ông ấy." Hạ Trường Sinh bổ sung.

Hắn muốn cho Diệp Nhất Sâm biết, dưới tình huống vợ đang mang thai mà phải cấm dục, người chồng trên danh nghĩa có thể chịu được khảo nghiệm hay không thôi.

Sự thật chứng minh, Hạ Vinh chính là một người không chịu nổi mê hoặc.

Kế sách một hòn đá trúng hai con chim không thể coi là cao minh nhưng hữu dụng là đủ rồi.

Diệp Nhất Sâm nhấp môi, tự mình lại thò lại gần hôn Hạ Trường Sinh một chút: "Tiếp tục đi."


Hạ Vinh có xuất quỹ hay không cũng không ảnh hưởng đến hành động của cậu. Cậu chỉ là một người khách qua đường, an bài tỉ mỉ như vậy nhiều nhất cũng chỉ giảm bớt cảm giác áy náy mà thôi.

Đã không còn trói buộc, ba người lại lần nữa nhiệt tình giao hòa.


Sau khi thay đổi tư thế, động sau trống trải lại lần nữa được lấp đầy. Diệp Nhất Sâm rên nhẹ một tiếng, bỏ qua suy nghĩ linh tinh, hoàn toàn chìm đắm trong khoái cảm.

"Mau...... Mau một chút......"

Những đợt ma sát vừa rồi làm cậu chịu không nổi, chỉ muốn hai con cặc thô dài có thể nhanh chóng đưa cậu lên đỉnh, địt nát lồn cũng được.

"A a, sâu quá......" Diệp Nhất Sâm bị đâm điên cuồng, cặp vú no đủ cũng rung động: "Ha a, ư a a a ——"

"Mẹ nhỏ, về sau cũng sinh con cho bọn con có được không? Con cũng muốn có một bảo bảo." Khi Hạ Thường Tiếu lút cán cúc hoa còn vuốt ve dương vật cậu: "Muốn vĩnh viễn ở bên mẹ nhỏ."

Diệp Nhất Sâm không cách nào nghe lời hắn, càng không muốn phản ứng lại yêu cầu hoang đường kia. Cao trào làm Diệp Nhất Sâm phát ra âm thanh ngọt nị, lỗ dâm đang run rẩy, phun nước tung toé.

Sau khi cao trào xong, tinh thần cặp song sinh vẫn phấn chấn như cũ, tiếp tục rong ruổi trong thân thể cậu.

"Không...... Từ bỏ, ăn không vô nữa......" Diệp Nhất Sâm xụi lơ giữa thân hai người, ngón tay vô lực chống đẩy, hai động mềm đến kinh người, lại vẫn duy trì sức sống chứa hai cây dương vật, khát cầu tinh dịch.

"Ư a!"

Con cặc mới ngừng lại vài giây lại lần nữa thọc vào rút ra, chọc đến đầm lầy mẫn cảm khiến nó trong khoảng thời gian ngắn lại cao trào một lần nữa.

Cậu cao trào quá nhiều lần, dương vật mềm oặt rốt cuộc cũng cũng không bắn được gì nữa, hai cái động trước sau đều bị dương vật làm cho không khép lại được, đáng thương vô cùng mà phun nước, giống như đang khóc xin tha.

"Huhu..... A ~ Sắp bị chịch chết ô ô ô......" Diệp Nhất Sâm khụt khịt, khóc thật sự thảm.

Không ngờ rằng, nước mắt lại là vũ khí sắc bén nhất với dục vọng nam nhân. Trước khi cậu hoàn toàn ngất đi, hai người mới chưa đã thèm bắn tinh.

Ba người thấm mồ hôi ôm nhau, không khí trong nhà nồng đậm hương vị tình ái.

Giờ phút này, suy nghĩ của cặp song sinh lại hoàn toàn trùng điệp.

—— Bọn họ sẽ giống như lời vừa rồi nói với Hạ Vinh, cả đời đều phải ở bên nhau.

27/8/2022

________

Khưa khưa, hoàn 2/5 thế giới. Tung hoa, tung hoa ヾ(≧▽≦*)o

Coi có vẻ nhanh vậy thôi chứ càng về sau, mỗi thế giới càng dài (cũng càng hỏny?). Cũng tính nghỉ ngơi đấy nhưng nghĩ còn có 2 chương nên đăng nốt, sẵn tiện tui cũng ngó xong TG tiếp theo rồi, nuwsng vailon!!! Vậy nên là...(¬‿¬)



[đm] Ai Ai Cũng Thèm Tiểu Mỹ Nhân Mềm Mại
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện [đm] Ai Ai Cũng Thèm Tiểu Mỹ Nhân Mềm Mại Truyện [đm] Ai Ai Cũng Thèm Tiểu Mỹ Nhân Mềm Mại Story C35: Chương 17
10.0/10 từ 17 lượt.
loading...