Đỉnh Cấp Vô Tình Hệ Thống
Chương 3: Một Cước Đạp Ngã
115@-[ Ký chủ không nên nghi ngờ tính xác thực của hệ thống ]
Mặc dù là hỏi hệ thống nhưng mà Hạ Vũ cũng đã tin rằng nó chắc chắn sẽ không phạm phải sai sót cấp thấp như vậy.
Che giấu gương mặt? Hạ Vũ nhanh chóng nghĩ đến một loại khả năng, đặc biệt khi nhìn đến một đầu tóc xoăn như... Khụ khụ... tổ chim che hết cả gương mặt của Bạch Tiểu Mễ, hắn liền đặc biệt cảm thấy rất có thể là khả năng này.
[ Ký chủ đừng não bổ quá nhiều, là do cô ta quá ngốc nên không biết làm đẹp mà thôi. ]
Cảm khái hệ thống càng ngày càng nhân tính hóa cư nhiên còn biết khinh bỉ mình, Hạ Vũ mới đưa mắt đến cột chỉ số thông minh của Bạch Tiểu Mễ.
Chỉ số thông minh 51/100? Tương đương với IQ 153/300? Rốt cuộc một người phải ngốc đến thế nào mới có thể đem bản thân dày vò thành như vậy a. Còn có sở trường của cô là học tập, đúng là người có IQ cao chưa chắc đã học giỏi, mà học bá lại chưa chắc sẽ có IQ cao.
Trong lúc giao lưu với hệ thống, Hạ Vũ đã chậm rãi bước vào trong cửa hàng, Bạch Tiểu Mễ cũng cúi đầu nhanh chóng đi lấy điện thoại cho hắn.
[ Điểm số cảm xúc +97,+99,+89,... ]
Dưới vô số ánh mắt chăm chú của những người trong cửa hàng, Hạ Vũ giống như một vị quý tộc ưu nhã trong truyện thần thoại, yên tĩnh nhìn về hướng Bạch Tiểu Mễ rời đi.
Mà cách chỗ Hạ Vũ đứng không xa là một người đàn ông trung niên mập mạp, lúc này ông ta đang chọn đông chọn tây trong tủ kính trước mặt.
"Lấy cái này cho tôi xem đi, cái ban nãy quá xấu, không phù hợp với thân phận của tôi..."
Một lúc lâu không thấy người nữ nhân viên này phản ứng bản thân, khi thấy cô ta đang ngây ngốc nhìn về cửa ra vào thì người đàn ông liền đưa mắt nhìn theo. Sau khi nhìn thấy liền cũng không khỏi sửng sốt. Nhưng là khi phát hiện tất cả mọi người trong cửa hàng đều lén lút quan sát Hạ Vũ, ông ta liền cảm thấy vô cùng khó chịu giống như bản thân bị cô lập, mở miệng liền trực tiếp tỏ vẻ khinh bỉ.
"Có gì đáng xem kia chứ, chỉ là gương mặt đẹp một chút thôi mà, có khi là làm một số việc không nhận người biết nên mới có tiền a. Giới trẻ bây giờ thật là, nếu tôi là cha cậu ta tôi chắc chắn sẽ..."
Người đàn ông mập mạp càng nói càng hăng, cứ như là Hạ Vũ thật sự làm việc gì đen tối không muốn người biết. Những người khác trong cửa hàng nghe thấy cũng đều nhíu chặt mày lại, cảm thấy người đàn ông này đặc biệt khiến người ta chán ghét. Ngay khi ông ta còn đang luyên thuyên nói tiếp, một thanh âm lạnh nhạt vang lên khiến những người có mặt ở đây đều im bặt.
"Ông không làm cha tôi được, bộ dạng quá xấu... "
"Phụt" một tiếng cười đè nén vang lên không biết là do ai phát ra, những người còn lại thấy thế cũng không nhịn nữa mà cười ồ lên, trong lòng đều cảm thấy Hạ Vũ nói rất hay, ánh mắt khi nhìn người đàn ông đó đều trở nên vi diệu.
Thật sự là quá xấu!
Cả gương mặt của người đàn ông kia đều trướng thành màu gan heo, tức giận mà trừng mắt nhìn Hạ Vũ, vừa mắng vừa bước về phía hắn.
"Phi, ai thèm làm cha của mày chứ, có khi là bị không biết bao nhiêu người chơi rồi..."
Mày kiếm của Hạ Vũ nhíu chặt lại, trong lòng liền liên hệ với hệ thống mà mở ra thương thành.
Nhìn thấy Hạ Vũ cau mày im lặng, người đàn ông liền cảm thấy đắc ý dào dạt. Nhìn đi, cũng chỉ là một thằng oắt con miệng lưỡi nhanh nhẹn một chút mà thôi, mới như vậy liền bị dọa cho sợ. Nhưng là, một cơn đau từ trước bụng truyền đến khiến ông ta ngã nhào ra đất, cả người đều không khống chế được mà lăn vài vòng ra xa hơn hai mét.
Cả cửa hàng lại lần nữa im bặt, mọi người đều trợn mắt há mồm mà nhìn người "đẹp trai yếu ớt" đang thu chân lại kia.
[ Điểm số cảm xúc +99,+98,... ]
Quá suất, quá ngầu, đây là suy nghĩ hiện tại của tất cả mọi người ở đây. Trong đó một số cô gái trong mắt còn lấp lánh trái tim hồng mà nhìn Hạ Vũ.
Thu lại chân phải đã đau đến chết lặng nhưng vì ngại mặt mũi ( thật ra là vì trang bức) nên Hạ Vũ chỉ có thể cắn răng chịu đựng, nhưng là gương mặt lạnh lùng của hắn lại càng như phủ thêm một tầng sương lạnh. Bây giờ, hắn thật sự chỉ muốn trực tiếp ôm chân mà kêu: Móa nó.
Do sức lực của Hạ Vũ quá yếu nên căn bản cũng không gây ra thương tổn gì nhiều, khi phản ứng lại thì người đàn ông liền nhanh chóng bò dậy. Lúc nãy là do ông ta chưa kịp phản ứng nên mới để cho hắn đắc thủ, ông ta tin chắc lần này sẽ đánh nát gương mặt đẹp trai của hắn, để hắn kêu cha gọi mẹ.
"Thằng oắt, mày..."
Vừa định tiến lên để trả thù một cước ban nãy, người đàn ông lại bị quản lý nơi đây ngăn lại. Tuy ngoài mặt vẫn nở nụ cười lịch sự nhưng trong lòng người quản lý đã vô cùng khó chịu, chỉ mua một chiếc điện thoại mà chọn tới chọn lui đến tận bây giờ, hiện tại còn muốn tiếp tục gây sự với khách hàng của cô, đây rõ ràng là người mà cửa hàng khác phái đến a.
"Xin lỗi vị tiên sinh này, xin mời ngài rời khỏi cửa hàng của chúng tôi cho... "
"Đúng vậy a, mau cút đi..."
"..........."
Vốn dĩ người đàn ông còn muốn nổi giận, nhưng là thái độ khinh bỉ cùng lời lẽ của những người xung quanh khiến ông ta không thể không hung hăng trợn mắt nhìn Hạ Vũ một cái rồi xám xịt mặt mà rời đi.
Nhìn thấy tình cảnh này, Hạ Vũ trong lòng vô cùng chế giễu cái thế giới xem mặt này, nếu đổi lại hôm nay hắn là một kẻ xấu xí, cả người đều nhìn nghèo nghèo khổ khổ thì người bị đuổi đi cùng phỉ nhổ chắc chắn sẽ đổi lại thành hắn.
"Đây... Đây là điện thoại...Anh... Anh xem..."
Ôm ra một chiếc hộp đựng điện thoại, Bạch Tiểu Mễ vẫn còn tiếp tục nói lắp. Cô cảm thấy hận không thể cho mình một bạt tai ngay tại chỗ, thật sự là không có tiền đồ chút nào, chắc chắn sẽ khiến anh ấy cảm thấy khó chịu.
"Đây, cảm ơn."
Tay trái cầm lấy thẻ tín dụng, tay phải đặt trên đỉnh đầu của Bạch Tiểu Mễ khiến cô ngẩn đầu lên nhìn mình. Hạ Vũ bỗng dưng cảm thấy cô gái nhỏ này rất giống như một con cún con đang ủ rũ làm nũng. Nghĩ nghĩ, Hạ Vũ liền không nhịn được mà nở một nụ cười nhàn nhạt.
[ Điểm số cảm xúc +99,+99,+99,...]
Khi Hạ Vũ cười liền mang theo một cổ khí tức tà mị đến quỷ dị, khiến người ta không nhịn được liền sa vào trong. Nhất là khi một giây trước hắn còn là một vị thần minh cao quý lãnh diễm, một giây sau liền trở thành một con mị ma câu hồn đoạt phách.
Hạ Vũ cũng tự biết gương mặt này của hắn lúc cười lên thì có lực sát thương lớn thế nào, lúc nhìn thấy thì đến chính hắn đều suýt bị bản thân làm cho mê.
[ Vì để tránh gây phiền cho ký chủ, hệ thống sẽ tự động loại bỏ âm thanh khi có thông báo quá nhiều.]
Ở đây ngoại trừ Hạ Vũ vẫn còn đang thoải mái vì sự tri kỷ của hệ thống thì những người xung quanh đều đã lâm vào hồi sinh, có cảm giác như cột HP ( máu) của bản thân đều đã bị đánh về 0.
Đặc biệt là Bạch Tiểu Mễ, cô hoàn toàn ở trong trạng thái choáng váng vì bị "trúng đòn trực tiếp", ngơ ngơ ngác ngác mà gật đầu giúp Hạ Vũ quẹt thẻ thanh toán, cho đến khi cô tỉnh táo lại thì đã không còn nhìn thấy bóng dáng của hắn.
"Quản lý a, chị có biết người lúc nãy là ai không? Thật là đẹp trai..."
Một người nữ nhân viên nhanh chóng tỉnh táo mà điên cuồng lay tay của nữ quản lý, trong lòng liên tục cảm khái dường như bản thân đã bắt đầu luyến ái rồi.
Nghe thấy câu hỏi của nữ nhân viên, những người trong cửa hàng đều đồng loạt yên lặng mà vảnh tai lên.
"Chị cũng không biết cậu ta là ai, có điều một thân khí chất kia chỉ có thể là do tứ gia ngũ bang đào tạo ra mà thôi, người bình thường căn bản không thể có được khí chất như vậy."
Nhìn theo hướng Hạ Vũ rời đi, quản lý dường như có chút suy tư mà nói ra. Nhưng khi ánh mắt dừng ở chỗ của Bạch Tiểu Mễ liền tràn đầy một loại thâm ý khác.
Mà lúc Hạ Vũ vẫn còn đang trên đường trở lại Hạ gia thì trên Wechat vừa xuất hiện một bài viết mới với tiêu đề và nội dung vô cùng gây sốt.
[ Lâu chủ: Tất cả đại minh tinh đều về nhà làm ruộng đi!
Hôm nay đến trung tâm thương mại mua điện thoại liền gặp một vị soái ca đẹp đến nghẹt thở, căn bản bỏ xa những minh tinh hiện tại tận mấy con phố. Đơn giản chính là cao ( cao lớn) - phú - soái. Ta có cảm giác bản thân mình muốn cong. ]
Đính kèm theo bài viết chính là Video quay lại từ khi Hạ Vũ bước vào cửa hàng bán điện thoại cho đến lúc rời đi. Mà bài viết này chỉ trong vòng 5 phút đã có hơn mấy ngàn người tương tác, khu bình luận càng là sôi sục.
[ Bảo Bối muốn ăn gì: Mẹ nó, từ đầu tới cuối ta đều là nhìn chằm chằm cậu ấy không rời mắt được, khi cười lên thật sự là đẹp muốn chết. ]
[ Ta là nhân vật quần chúng: Đẹp muốn chết +1 ]
[ Ngươi mau lướt qua đi: Đẹp muốn chết +2 ]
........ +7326.
Trong căn phòng tổng thống của khách sạn Tinh Tú, một cô gái có mái tóc đen dài cùng gương mặt thuần khiết như thiên sứ lúc này lại đang dùng một loại ánh mắt nóng rực nhìn vào điện thoại, mà phía trên màn hình chính là hình ảnh khi Hạ Vũ đang cười.
"Bảo bối hôm nay rất muốn ăn cậu."
Đỉnh Cấp Vô Tình Hệ Thống
Mặc dù là hỏi hệ thống nhưng mà Hạ Vũ cũng đã tin rằng nó chắc chắn sẽ không phạm phải sai sót cấp thấp như vậy.
Che giấu gương mặt? Hạ Vũ nhanh chóng nghĩ đến một loại khả năng, đặc biệt khi nhìn đến một đầu tóc xoăn như... Khụ khụ... tổ chim che hết cả gương mặt của Bạch Tiểu Mễ, hắn liền đặc biệt cảm thấy rất có thể là khả năng này.
[ Ký chủ đừng não bổ quá nhiều, là do cô ta quá ngốc nên không biết làm đẹp mà thôi. ]
Cảm khái hệ thống càng ngày càng nhân tính hóa cư nhiên còn biết khinh bỉ mình, Hạ Vũ mới đưa mắt đến cột chỉ số thông minh của Bạch Tiểu Mễ.
Chỉ số thông minh 51/100? Tương đương với IQ 153/300? Rốt cuộc một người phải ngốc đến thế nào mới có thể đem bản thân dày vò thành như vậy a. Còn có sở trường của cô là học tập, đúng là người có IQ cao chưa chắc đã học giỏi, mà học bá lại chưa chắc sẽ có IQ cao.
Trong lúc giao lưu với hệ thống, Hạ Vũ đã chậm rãi bước vào trong cửa hàng, Bạch Tiểu Mễ cũng cúi đầu nhanh chóng đi lấy điện thoại cho hắn.
[ Điểm số cảm xúc +97,+99,+89,... ]
Dưới vô số ánh mắt chăm chú của những người trong cửa hàng, Hạ Vũ giống như một vị quý tộc ưu nhã trong truyện thần thoại, yên tĩnh nhìn về hướng Bạch Tiểu Mễ rời đi.
Mà cách chỗ Hạ Vũ đứng không xa là một người đàn ông trung niên mập mạp, lúc này ông ta đang chọn đông chọn tây trong tủ kính trước mặt.
"Lấy cái này cho tôi xem đi, cái ban nãy quá xấu, không phù hợp với thân phận của tôi..."
Một lúc lâu không thấy người nữ nhân viên này phản ứng bản thân, khi thấy cô ta đang ngây ngốc nhìn về cửa ra vào thì người đàn ông liền đưa mắt nhìn theo. Sau khi nhìn thấy liền cũng không khỏi sửng sốt. Nhưng là khi phát hiện tất cả mọi người trong cửa hàng đều lén lút quan sát Hạ Vũ, ông ta liền cảm thấy vô cùng khó chịu giống như bản thân bị cô lập, mở miệng liền trực tiếp tỏ vẻ khinh bỉ.
"Có gì đáng xem kia chứ, chỉ là gương mặt đẹp một chút thôi mà, có khi là làm một số việc không nhận người biết nên mới có tiền a. Giới trẻ bây giờ thật là, nếu tôi là cha cậu ta tôi chắc chắn sẽ..."
Người đàn ông mập mạp càng nói càng hăng, cứ như là Hạ Vũ thật sự làm việc gì đen tối không muốn người biết. Những người khác trong cửa hàng nghe thấy cũng đều nhíu chặt mày lại, cảm thấy người đàn ông này đặc biệt khiến người ta chán ghét. Ngay khi ông ta còn đang luyên thuyên nói tiếp, một thanh âm lạnh nhạt vang lên khiến những người có mặt ở đây đều im bặt.
"Ông không làm cha tôi được, bộ dạng quá xấu... "
"Phụt" một tiếng cười đè nén vang lên không biết là do ai phát ra, những người còn lại thấy thế cũng không nhịn nữa mà cười ồ lên, trong lòng đều cảm thấy Hạ Vũ nói rất hay, ánh mắt khi nhìn người đàn ông đó đều trở nên vi diệu.
Thật sự là quá xấu!
Cả gương mặt của người đàn ông kia đều trướng thành màu gan heo, tức giận mà trừng mắt nhìn Hạ Vũ, vừa mắng vừa bước về phía hắn.
"Phi, ai thèm làm cha của mày chứ, có khi là bị không biết bao nhiêu người chơi rồi..."
Mày kiếm của Hạ Vũ nhíu chặt lại, trong lòng liền liên hệ với hệ thống mà mở ra thương thành.
Nhìn thấy Hạ Vũ cau mày im lặng, người đàn ông liền cảm thấy đắc ý dào dạt. Nhìn đi, cũng chỉ là một thằng oắt con miệng lưỡi nhanh nhẹn một chút mà thôi, mới như vậy liền bị dọa cho sợ. Nhưng là, một cơn đau từ trước bụng truyền đến khiến ông ta ngã nhào ra đất, cả người đều không khống chế được mà lăn vài vòng ra xa hơn hai mét.
Cả cửa hàng lại lần nữa im bặt, mọi người đều trợn mắt há mồm mà nhìn người "đẹp trai yếu ớt" đang thu chân lại kia.
[ Điểm số cảm xúc +99,+98,... ]
Quá suất, quá ngầu, đây là suy nghĩ hiện tại của tất cả mọi người ở đây. Trong đó một số cô gái trong mắt còn lấp lánh trái tim hồng mà nhìn Hạ Vũ.
Thu lại chân phải đã đau đến chết lặng nhưng vì ngại mặt mũi ( thật ra là vì trang bức) nên Hạ Vũ chỉ có thể cắn răng chịu đựng, nhưng là gương mặt lạnh lùng của hắn lại càng như phủ thêm một tầng sương lạnh. Bây giờ, hắn thật sự chỉ muốn trực tiếp ôm chân mà kêu: Móa nó.
Do sức lực của Hạ Vũ quá yếu nên căn bản cũng không gây ra thương tổn gì nhiều, khi phản ứng lại thì người đàn ông liền nhanh chóng bò dậy. Lúc nãy là do ông ta chưa kịp phản ứng nên mới để cho hắn đắc thủ, ông ta tin chắc lần này sẽ đánh nát gương mặt đẹp trai của hắn, để hắn kêu cha gọi mẹ.
"Thằng oắt, mày..."
Vừa định tiến lên để trả thù một cước ban nãy, người đàn ông lại bị quản lý nơi đây ngăn lại. Tuy ngoài mặt vẫn nở nụ cười lịch sự nhưng trong lòng người quản lý đã vô cùng khó chịu, chỉ mua một chiếc điện thoại mà chọn tới chọn lui đến tận bây giờ, hiện tại còn muốn tiếp tục gây sự với khách hàng của cô, đây rõ ràng là người mà cửa hàng khác phái đến a.
"Xin lỗi vị tiên sinh này, xin mời ngài rời khỏi cửa hàng của chúng tôi cho... "
"Đúng vậy a, mau cút đi..."
"..........."
Vốn dĩ người đàn ông còn muốn nổi giận, nhưng là thái độ khinh bỉ cùng lời lẽ của những người xung quanh khiến ông ta không thể không hung hăng trợn mắt nhìn Hạ Vũ một cái rồi xám xịt mặt mà rời đi.
Nhìn thấy tình cảnh này, Hạ Vũ trong lòng vô cùng chế giễu cái thế giới xem mặt này, nếu đổi lại hôm nay hắn là một kẻ xấu xí, cả người đều nhìn nghèo nghèo khổ khổ thì người bị đuổi đi cùng phỉ nhổ chắc chắn sẽ đổi lại thành hắn.
"Đây... Đây là điện thoại...Anh... Anh xem..."
Ôm ra một chiếc hộp đựng điện thoại, Bạch Tiểu Mễ vẫn còn tiếp tục nói lắp. Cô cảm thấy hận không thể cho mình một bạt tai ngay tại chỗ, thật sự là không có tiền đồ chút nào, chắc chắn sẽ khiến anh ấy cảm thấy khó chịu.
"Đây, cảm ơn."
Tay trái cầm lấy thẻ tín dụng, tay phải đặt trên đỉnh đầu của Bạch Tiểu Mễ khiến cô ngẩn đầu lên nhìn mình. Hạ Vũ bỗng dưng cảm thấy cô gái nhỏ này rất giống như một con cún con đang ủ rũ làm nũng. Nghĩ nghĩ, Hạ Vũ liền không nhịn được mà nở một nụ cười nhàn nhạt.
[ Điểm số cảm xúc +99,+99,+99,...]
Khi Hạ Vũ cười liền mang theo một cổ khí tức tà mị đến quỷ dị, khiến người ta không nhịn được liền sa vào trong. Nhất là khi một giây trước hắn còn là một vị thần minh cao quý lãnh diễm, một giây sau liền trở thành một con mị ma câu hồn đoạt phách.
Hạ Vũ cũng tự biết gương mặt này của hắn lúc cười lên thì có lực sát thương lớn thế nào, lúc nhìn thấy thì đến chính hắn đều suýt bị bản thân làm cho mê.
[ Vì để tránh gây phiền cho ký chủ, hệ thống sẽ tự động loại bỏ âm thanh khi có thông báo quá nhiều.]
Ở đây ngoại trừ Hạ Vũ vẫn còn đang thoải mái vì sự tri kỷ của hệ thống thì những người xung quanh đều đã lâm vào hồi sinh, có cảm giác như cột HP ( máu) của bản thân đều đã bị đánh về 0.
Đặc biệt là Bạch Tiểu Mễ, cô hoàn toàn ở trong trạng thái choáng váng vì bị "trúng đòn trực tiếp", ngơ ngơ ngác ngác mà gật đầu giúp Hạ Vũ quẹt thẻ thanh toán, cho đến khi cô tỉnh táo lại thì đã không còn nhìn thấy bóng dáng của hắn.
"Quản lý a, chị có biết người lúc nãy là ai không? Thật là đẹp trai..."
Một người nữ nhân viên nhanh chóng tỉnh táo mà điên cuồng lay tay của nữ quản lý, trong lòng liên tục cảm khái dường như bản thân đã bắt đầu luyến ái rồi.
Nghe thấy câu hỏi của nữ nhân viên, những người trong cửa hàng đều đồng loạt yên lặng mà vảnh tai lên.
"Chị cũng không biết cậu ta là ai, có điều một thân khí chất kia chỉ có thể là do tứ gia ngũ bang đào tạo ra mà thôi, người bình thường căn bản không thể có được khí chất như vậy."
Nhìn theo hướng Hạ Vũ rời đi, quản lý dường như có chút suy tư mà nói ra. Nhưng khi ánh mắt dừng ở chỗ của Bạch Tiểu Mễ liền tràn đầy một loại thâm ý khác.
Mà lúc Hạ Vũ vẫn còn đang trên đường trở lại Hạ gia thì trên Wechat vừa xuất hiện một bài viết mới với tiêu đề và nội dung vô cùng gây sốt.
[ Lâu chủ: Tất cả đại minh tinh đều về nhà làm ruộng đi!
Hôm nay đến trung tâm thương mại mua điện thoại liền gặp một vị soái ca đẹp đến nghẹt thở, căn bản bỏ xa những minh tinh hiện tại tận mấy con phố. Đơn giản chính là cao ( cao lớn) - phú - soái. Ta có cảm giác bản thân mình muốn cong. ]
Đính kèm theo bài viết chính là Video quay lại từ khi Hạ Vũ bước vào cửa hàng bán điện thoại cho đến lúc rời đi. Mà bài viết này chỉ trong vòng 5 phút đã có hơn mấy ngàn người tương tác, khu bình luận càng là sôi sục.
[ Bảo Bối muốn ăn gì: Mẹ nó, từ đầu tới cuối ta đều là nhìn chằm chằm cậu ấy không rời mắt được, khi cười lên thật sự là đẹp muốn chết. ]
[ Ta là nhân vật quần chúng: Đẹp muốn chết +1 ]
[ Ngươi mau lướt qua đi: Đẹp muốn chết +2 ]
........ +7326.
Trong căn phòng tổng thống của khách sạn Tinh Tú, một cô gái có mái tóc đen dài cùng gương mặt thuần khiết như thiên sứ lúc này lại đang dùng một loại ánh mắt nóng rực nhìn vào điện thoại, mà phía trên màn hình chính là hình ảnh khi Hạ Vũ đang cười.
"Bảo bối hôm nay rất muốn ăn cậu."
Đỉnh Cấp Vô Tình Hệ Thống
Đánh giá:
Truyện Đỉnh Cấp Vô Tình Hệ Thống
Story
Chương 3: Một Cước Đạp Ngã
10.0/10 từ 15 lượt.