Đích Nữ Vô Song
Chương 146: Bẫy (dưới) lấy lại càng nhiều (1)
Trên mặt Hoàng hậu xẹt qua một tia mừng như điên, đắc ý liếc nhìn Bùi Nguyên Ca, hiện tại nếu thái hậu nói như thế, vậy chờ một lát thì tuyệt đối không thể lại tự hủy đồng ý trước đó, ý đồ thiên vị Bùi Nguyên Ca, lần này Bùi Nguyên Ca chết chắc rồi! Nghĩ rồi, ngay cả giọng nói cũng dịu dàng hơn nhiều, nói: “Là thần thiếp thất lễ rồi, xưa nay mẫu hậu công chính, thưởng phạt nghiêm minh, thế này mới có địa vị đức cao vọng trọng giống như vậy ở trong cung, tất nhiên sẽ không thiên vị kẻ đại nghịch bất đạo này!”
Thấy hoàng hậu như vậy, trong lòng thái hậu càng ngày càng do dự.
Chẳng lẽ lần này cái chết của Triệu Tiệp Dư thực sự không phải hoàng hậu gây nên? Hoàng hậu chỉ nhận định là Bùi Nguyên Ca, hoặc là muốn mượn cơ hội đổ tội cho Bùi Nguyên Ca? Nếu là như thế, vậy phải giúp Bùi Nguyên Ca rửa đi tội danh, tìm ra hung thủ chân chính!
Hoàng đế chỉ bình tĩnh nhìn chằm chằm xác chết Triệu Tiệp Dư, cũng không thèm nhìn tới bên này, dường như toàn bộ tinh thần đều tập trung ở trên cái chết của Triệu Tiệp Dư, chỉ có lúc nghe được lời thái hậu nói, trong đôi mắt hiện lên một chút mờ sáng khó có thể phát hiện.
Mà vệt ánh sáng này lại không tránh được ánh mắt Bùi Nguyên Ca, nàng vội vàng cúi đầu, càng xác định suy đoán lúc trước. Quả nhiên là hoàng thượng âm thầm phái người thông báo thái hậu! Hoàng hậu một lòng muốn đổ tội nàng, hoàn toàn trừ bỏ Bùi Nguyên Ca, đương nhiên lo lắng hoàng thượng và thái hậu sẽ bao che nàng, cho nên vào trước đó đã cố ý lấy lời nói dồn ép về. Hoàng thượng chính là dự đoán chắc chắn điểm ấy, cho nên mới cố ý dụ thái hậu đến, để cho hoàng hậu từng bước ép sát, bức ra lời nói của thái hậu. Như vậy đợi đến khi chân tướng rõ ràng, chứng minh hoàng hậu là hung thủ, thái hậu sẽ không thể thay hoàng hậu gỡ tội nữa, hoàng hậu nhất định rơi đài không thể nghi ngờ.
Nhưng vậy đồng thời cũng có ý nghĩa, nếu Bùi Nguyên Ca không thể rửa đi oan ức cho mình, cũng chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!
Trước mắt nguy cơ khác biệt với bất kỳ lúc nào, hơi có sai lầm sẽ có thể bị mất mạng, đến lúc đó, dù là thái hậu, hay là hoàng thượng cũng không thể thật sự bảo vệ nàng, hiện tại chỉ có thể dựa vào chính mình! Bùi Nguyên Ca nghĩ, trong đầu bỗng nhiên xẹt qua vẻ mặt Vũ Hoằng Mặc, lập tức bỏ qua, hơi nhắm mắt, khi mở ra lại lần nữa, đôi mắt tối đen lóe sáng, giống như trân châu đen tốt nhất, trơn bóng trong suốt, sâu kín hiện ra ánh sáng tĩnh mịch âm u lạnh lẽo.
Lần này nàng không thể không thắng, hơn nữa nhất định phải thắng!
Đúng lúc này, vốn bị cái chết của Triệu Tiệp Dư sợ ngây người, Tịch Mai bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại, ánh mắt dại ra vòng vo mấy vòng, bỗng nhiên chăm chú ở trên người Bùi Nguyên Ca, đột nhiên đánh tới, hô khàn cả giọng: “Là ngươi! Là ngươi! Bùi Nguyên Ca, là ngươi hại chết Tiệp Dư nương nương! Là ngươi lòng chứa ghen ghét, bỏ độc ở trong yến ảnh kim sơ, hại chết Tiệp Dư nương nương!”
Nàng xu thế như hổ điên nhào tới, cũng may cung nữ thái giám bên cạnh nhận thấy không đúng, vội vàng kéo nàng lại.
Tịch Mai ra sức giãy dụa, nhưng không cách nào giãy thoát ràng buộc của người xung quanh, nhưng vẫn xông tới gào thét, không ngừng nói: “Là ngươi! Là ngươi!”
Ai cũng không ngờ Tịch Mai sẽ nổi điên vào lúc này, lên án Bùi Nguyên Ca, trong lòng hoàng hậu mừng rỡ, vội quát: “Cung nữ này là xảy ra chuyện gì? Hoàng thượng và thái hậu trước mặt, sao có thể mất lễ nghi như thế? Niệm tình ở trên phần ngươi bảo vệ chủ sốt ruột, bản cung tạm thời không so đo với ngươi. Về phần ngươi nói là Bùi tứ tiểu thư mưu hại Triệu Tiệp Dư, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Trước tiên ngươi tỉnh táo lại chậm rãi nói, dù như thế nào, bản cung nhất định sẽ lấy lại công đạo cho Triệu Tiệp Dư muội muội!”
Như là bị lời hoàng hậu nói thức tỉnh, Tịch Mai vốn điên cuồng liền biến mất, nhìn thi thể Triệu Tiệp Dư, nhìn lại bốn phía, rốt cụôc giống như bừng tỉnh giấc mộng, mất đi sức lực cả người, yếu đuối tê liệt ngã xuống đất, nghẹn ngào nói: “Hoàng thượng, thái hậu nương nương, hoàng hậu nương nương cùng với chư vị quý nhân minh giám, mới vừa rồi thái y nói, Tiệp Dư nương nương là bị bỏ độc lan mà chết. Tiệp Dư nương nương bởi vì phản ứng có thai nghiêm trọng, vô cùng khó chịu, hôm nay chưa từng dùng qua bữa ăn gì, duy nhất từng ăn chính là Bùi Nguyên Ca... yến ảnh kim sơ mà Bùi tứ tiểu thư làm. Có thể nghĩ tới, tất nhiên là Bùi tứ tiểu thư bỏ độc dược ở trong ẩm thực, hại chết Tiệp Dư nương nương và long duệ trong bụng nàng!”
Nói xong, càng nhịn không được lên tiếng khóc rống, bi thương đau khổ.
Đều xong rồi, hết thảy đều xong rồi!
Vốn cho rằng Triệu Tiệp Dư được sủng ái, lại có bầu, nếu sinh ra hoàng tử, tất nhiên thăng chức rất nhanh. Nàng cố gắng hầu hạ, trung thành làm việc, dù là xuất cung hay là làm nữ quan tâm phúc của Tiệp Dư nương nương, tương lai đều có thể có tương lai tốt. Lần này chuyện Triệu Tiệp Dư hãm hại Bùi Nguyên Ca, Tịch Mai cũng biết rõ tình tiết sự kiện, nếu Bùi Nguyên Ca sẽ trở thành trở ngại của Tiệp Dư nương nương, vậy cũng chính là trở ngại của nàng, nhất định phải trừ bỏ, bởi vậy nàng không chút do dự tiếp nhận sắp xếp của Triệu Tiệp Dư, phối hợp khổ nhục kế mà Triệu Tiệp Dư bối trí ra, hãm hại Bùi Nguyên Ca.
Nhưng mà, vì sao vốn đã cẩn thận mưu tính lại biến thành như bây giờ?
Tiệp Dư nương nương rõ ràng chỉ ăn vào số lượng độc lan vừa phải, sẽ làm trong mạch tượng xuất hiện bệnh trạng trúng độc, cũng sẽ không nguy hiểm cho tánh mạng, làm sao lại đột nhiên chết bất đắc kỳ tử? Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra! Trong lòng Tịch Mai tràn ngập khiếp sợ và khó có thể tin, nhưng dù như thế nào, hiện tại Triệu Tiệp Dư đã chết, lúc trước tất cả mưu tính của nàng đều trở thành hoa trong gương trăng trong nước, xa không thể với. Thậm chí, hiện tại chỉ sợ ngay cả tánh mạng có thể giữ được hay không cũng là vấn đề —— Triệu Tiệp Dư bị người hạ độc ở Hàn Lộ cung, dù hung thủ là ai, nàng thân là cung nữ bên cạnh Triệu Tiệp Dư, sơ sẩy thì tuyệt đối trốn không thoát tội danh bảo vệ chủ bất lợi!
Nàng chỉ là một cung nữ hèn mọn, ai sẽ ở quan tâm sống chết của nàng?
Hoàng thượng sủng ái Triệu Tiệp Dư như vậy, nhất định sẽ bởi vì cái chết của Triệu Tiệp Dư giận chó đánh mèo tới những cung nữ bên cạnh như các nàng, rất có thể sẽ hạ lệnh xử tử toàn bộ, vì Triệu Tiệp Dư chôn cùng! Mà hiện tại cơ hội sống duy nhất chính là bắt lấy cơ hội, đều sắp xếp tất cả chịu tội đến trên đầu Bùi Nguyên Ca, có Bùi Nguyên Ca chủ mưu việc này cũng dời đi tức giận của hoàng thượng, hoàng thượng có lẽ có thể thêm một tý thương hại đối với những cung nữ bên cạnh như các nàng, dù cho để các nàng trông coi mộ cho Triệu Tiệp Dư, cũng tốt hơn so với cứ như vậy bị xử tử!
Huống chi, hoàng hậu và Bùi Nguyên Ca đối chọi gay gắt, nếu nàng hỗ trợ cắn chết Bùi Nguyên Ca, hoàng hậu có lẽ sẽ nể tình ở trên công lao của nàng, tăng thêm ân thương xót.
Dù sao dựa theo Triệu Tiệp Dư bố trí, vốn muốn chụp tội danh mưu hại Triệu Tiệp Dư và long duệ ở trên đầu Bùi Nguyên Ca, các loại chi tiết và chứng cứ phạm tội đã sớm chuẩn bị kỹ càng, hiện tại chẳng qua là xảy ra ngoài ý muốn, Triệu Tiệp Dư thật sự bị người độc chết, việc khác vẫn là giống với kịch bản gốc, muốn định tội danh thật sự cho Bùi Nguyên Ca cũng không tính là khó!
Nghĩ, Tịch Mai nhất thời êm tai mà nói.
“Sau khi Tiệp Dư nương nương mang thai, đám nô tỳ hầu hạ nương nương, cho tới bây giờ về trên ẩm thực đều luôn cẩn thận mãi, trước thử độc qua mới để cho nương nương dùng bữa, không dám có chút sơ sẩy. Chỉ có hôm nay Bùi tứ tiểu thư làm yến ảnh kim sơ... Nô tỳ nghĩ gần đây Tiệp Dư nương nương thân mật có quan tâm với Bùi tứ tiểu thư, hầu như ngay cả trái tim cũng muốn móc ra cho nàng, phàm là có chút lương tri, cũng không thể mưu hại Tiệp Dư nương nương, lại thương tiếc Tiệp Dư nương nương cả ngày cũng chưa dùng bữa, thầm nghĩ thân thể nương nương chịu không nổi, muốn mau chóng dùng xong bữa, bởi vậy nên sơ sót... Làm sao nô tỳ cũng không tưởng tượng được, Bùi tứ tiểu thư mặt ngoài dịu dàng ít nói, nhưng tâm địa lại ác độc như thế, ghen tị Tiệp Dư nương nương được sủng ái, lại mang long duệ, lại sẽ hạ độc thủ như vậy! Nô tỳ đáng chết, nô tỳ đáng chết!”
Nói xong, không ngừng dập đầu.
Miệng nàng nói nô tỳ đáng chết, cũng đổ tất cả tội danh lên trên đầu Bùi Nguyên Ca, tận lực rũ sạch chính mình. Hơi suy tư thêm, Bùi Nguyên Ca liền hiểu được tâm tư của Tịch Mai, trong lòng cười lạnh, ở mặt ngoài cũng là vẻ mặt oan ức phẫn nộ, cắn môi nói: “Tịch Mai, ta và ngươi không oán không thù, vì sao ngươi phải nói xấu ta? Rõ ràng là Triệu Tiệp Dư nói đều không có khẩu vị đối với đồ ăn khác, thầm muốn ăn yến ảnh kim sơ, nhưng mà đám đầu bếp ngự thiện phòng đều không biết làm, ta vốn cảm thấy trù nghệ của mình sơ xuất, không muốn làm, là ngươi ở bên cạnh nói, may mà ta và Triệu Tiệp Dư mỗi ngày thân thiết, lại ngay cả một món ăn cũng không muốn làm cho Triệu Tiệp Dư. Ta thấy Triệu Tiệp Dư quả thực rất thèm, thế này mới bêu xấu. Sao ngươi lại như vậy... Như vậy...”
Nói xong, chợt dậm chân một cái, che tay áo nức nở, có vẻ oan ức vô hạn.
Song phương bên nào cũng cho là mình phải, tranh chấp không xong, theo Liễu quý phi cầm đầu chúng phi tần nhìn xem người này, lại nhìn một chút người kia, dường như khó có thể quyết đoán.
“Muốn phân biệt chân tướng cũng không khó, chỉ cần bưng yến ảnh kim sơ Bùi tứ tiểu thư làm lên, mời thái y nghiệm độc một chút, thì biết Bùi tứ tiểu thư cuối cùng là trong sạch vô tội, hay là hung thủ hại chết Tiệp Dư nương nương!” Tịch Mai cũng không tranh đấu võ mồm với Bùi Nguyên Ca, trực tiếp tung đòn sát thủ, “Bàn yến ảnh kim sơ kia, Tiệp Dư nương nương vẫn chưa dùng xong, trên còn có đồ ăn thừa giữ lại phòng bếp nhỏ, mang tới vừa phân biệt thì được rồi, xin hoàng thượng, thái hậu nương nương và hoàng hậu nương nương chấp thuận!”
Đương nhiên khi bàn yến ảnh kim sơ kia đi qua tay nàng bưng về phòng bếp nhỏ, đã bị động tay động chân.
Quả nhiên, sau khi xác đáng bưng đồ ăn dư của yến ảnh kim sơ lên, thái y hơi kiểm nghiệm thêm thì khẳng định nói: “Trong món ăn này xác thực bị bỏ phân lượng độc lan tương đối, hoàn toàn giống với độc Triệu Tiệp Dư nương nương trúng, chỉ là bị mùi canh đậm che lấp mùi tanh vốn có của độc lan, không dễ phát hiện.”
Lời này của thái y tương đương là tuyên án tội danh Bùi Nguyên Ca, định chắc tội ác nàng mưu hại Triệu Tiệp Dư.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của mọi người đều tụ tập ở trên người Bùi Nguyên Ca.
Trong lòng thái hậu nặng nề xuống, thoạt nhìn đây căn bản chính là một âm mưu được thiết kế tốt, hoàn toàn là nhắm về phía Bùi Nguyên Ca! Trong lòng không khỏi ảo não một hồi, biết rõ Triệu Tiệp Dư không có ý tốt với Bùi Nguyên Ca, bà không nên để cho Bùi Nguyên Ca đến Hàn Lộ cung, cho dù đến cũng có thể cùng đi với Bùi Nguyên Ca, cẩn thận nhìn chằm chằm, tránh cho Bùi Nguyên Ca bị người tính kế. Lại lui từng bước nói, cho dù Bùi Nguyên Ca bị tính kế, có lời chứng của thái hậu bà càng dễ dàng làm người ta tin, cũng không đến nỗi giống như bây giờ, bị người thiết kế xong cái bẫy mạnh mẽ tròng lên cổ Bùi Nguyên Ca!
Trước mắt bao người, vẻ mặt Bùi Nguyên Ca lại từ oan ức phẫn nộ lúc trước, biến thành một loại khiếp sợ hoàn toàn, sau đó bỗng nhiên bừng tỉnh ngộ, ngay sau đó là một cỗ phẫn uất và tức giận như ngọn lửa hừng hực. Nhưng mà, những cảm xúc này rõ ràng chảy qua từ trên mặt của nàng, Bùi Nguyên Ca đột nhiên cười lạnh ra tiếng, lập tức giống như nước chết lặng yên tĩnh xuống, gật đầu nói: “Ta hiểu rồi, thì ra là thế! Thì ra là thế!”
Thái hậu nóng lòng muốn cho Bùi Nguyên Ca cơ hội, bèn vội vàng hỏi: “Nguyên Ca, con hiểu ra cái gì? Có phải nghĩ ra biện pháp có thể chứng minh con trong sạch hay không?”
“Sự thật đều ở đây, bằng chứng như núi, lại quá là rõ ràng, rõ ràng chính là Bùi Nguyên Ca mưu hại Triệu Tiệp Dư muội muội và long duệ trong bụng nàng!” Hoàng hậu vội vàng cắt lời nói, quả quyết nói, “Hoàng thượng, hiện tại chứng cứ phạm tội vô cùng xác thực, Bùi Nguyên Ca mưu hại cung tần và long duệ, tội không thể tha. Thần thiếp cho rằng, nên xử trí dựa theo quốc pháp, phán xử Bùi Nguyên Ca trảm lập quyết (lập tức hành hình chém). Bùi Chư Thành dạy con gái không nghiêm, để nàng phạm vào sai lầm lớn, cũng nên luận tội!”
Liễu quý phi lại dường như từ trong vẻ mặt Bùi Nguyên Ca nhận thấy được cái gì, dịu dàng nói: “Hoàng hậu nương nương, nếu chứng cứ phạm tội vô cùng xác thực, ngại gì lại nghe một chút lời Bùi tứ tiểu thư nói? Chân tướng cũng sẽ càng biện luận càng rõ ràng, vừa sẽ không sai lầm hung phạm, cũng sẽ không oan uổng vô tội.” Nhìn vẻ mặt Bùi Nguyên Ca, chẳng lẽ nói chuyện này là Triệu Tiệp Dư và người cấu kết mưu mô, bố trí khổ nhục kế hãm hại Bùi Nguyên Ca, kết quả lại ma xui quỷ khiến, thế cho nên Triệu Tiệp Dư trúng độc bỏ mình sao?
Nhưng mà, luôn cảm thấy chuyện sẽ không đơn giản như vậy...
Bùi Nguyên Ca dường như rốt cụôc thức tỉnh từ trong khiếp sợ, khôi phục bình tĩnh tự nhiên ngày thường, trầm tĩnh như tượng băng, thản nhiên mở miệng nói: “Lúc giữa trưa ta làm yến ảnh kim sơ, sau đó Triệu Tiệp Dư dùng qua, đồ ăn dư lại giữ gìn đến hiện tại, mà không bị đổ đi, cũng không bị rửa sạch? Rốt cuộc là phòng bếp nhỏ của Hàn Lộ cung lười biếng không tập trung đến mức độ này, hay là nói sớm đã có người đoán trước được tình hình bây giờ, cố ý giữ lại bàn đồ ăn dư này để làm chứng đấy?”
Bị nàng vừa nhắc tỉnh như vậy, mọi người cũng nhất thời nhận thấy được không đúng.
Quả thực, đồ ăn dư giữa trưa dùng qua, theo lý thuyết đã sớm phải thu dọn sạch sẽ, làm sao có thể giữ gìn đến bây giờ chứ? Chẳng lẽ là có người đang cố ý hãm hại?
Tịch Mai hơi chậm lại, lập tức lại nói: “Bùi tứ tiểu thư có lẽ là nghĩ trộn lẫn độc lan vào thức ăn cho Tiệp Dư nương nương ăn, sau đó phòng bếp nhỏ sẽ thu dọn đồ ăn dư, rửa sạch bát đĩa, vừa vặn giúp ngươi tiêu diệt chứng cớ, có phải hay không? Chỉ tiếc, buổi chiều hôm nay khi phòng bếp nhỏ xuất hiện cái sọt (chắc là xảyra chuyện), làm cho mọi người luống cuống tay chân, váng đầu chuyển hướng, lại quên thu dọn đồ ăn thừa, đúng dịp để lại chứng cớ. Đây gọi là lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, chắc là Tiệp Dư nương nương trên trời có linh thiêng phù hộ, làm cho hung phạm mưu hại của nàng không có chỗ che giấu!”
Nàng phản ứng rất nhanh, lập tức nói bù đắp sai lầm, lại nhắc tới thuyết quỷ thần, càng làm cho người hoài nghi Bùi Nguyên Ca.
“Ta đúng là làm đồ ăn tại phòng bếp nhỏ ở Hàn Lộ cung, chung quanh đều là cung nữ ma ma của Hàn Lộ cung, trước mắt bao người, làm sao ta có thể động tay chân ở trong đồ ăn?” Bùi Nguyên Ca lạnh giọng chất vấn nói.
Tịch Mai lập tức phản bác nói: “Bùi tứ tiểu thư cần gì phải thế từ nói xạo? Tuy rằng ngươi nấu ăn trong phòng bếp nhỏ ở Hàn Lộ cung, nhưng lại mượn cớ sai sử nhân thủ ở phòng bếp nhỏ xoay quanh, không ai nhàn rỗi. Mọi người đều bận việc, tinh thần tập trung ở trên chuyện trong tay, ngươi tìm khe hở mọi người đều không chú ý ngươi, bỏ độc vào trong đồ ăn lại có khó khăn? Điểm ấy người phòng bếp nhỏ cũng đều có thể làm chứng!”
Biện giải lý do này, Triệu Tiệp Dư đã sớm nghĩ đến, các nàng cũng đã sớm nghĩ kỹ biện pháp bác bỏ.
“Bội phục bội phục, ta không thể không bội phục Tịch Mai cô nương!” Bùi Nguyên Ca cười lạnh, nhìn Tịch Mai tự cho là mưu thành, khóe mắt có chút cong lên, hình thành một vệt độ cong mê người, lạnh nhạt nói, “Lúc ấy Tịch Mai cô nương hầu hạ Triệu Tiệp Dư ở trong này, ta nấu ăn ở tại phòng bếp nhỏ; mà từ khi phát hiện Triệu Tiệp Dư gặp chuyện không may đến bây giờ, Tịch Mai cô nương cũng vẫn đứng ở nơi này, chưa từng có tiếp xúc với người của phòng bếp nhỏ. Nhưng mà, đầu tiên là tình hình ta nấu ăn ở phòng bếp nhỏ, sau đó là phòng bếp nhỏ xuất hiện cái sọt, trong bối rối không có thu dọn đồ ăn dư của yến ảnh kim sơ... Tịch Mai cô nương thân ở nơi đây, lại biết được rành mạch chuyện đã xảy ra ở phòng bếp nhỏ tây thiên viện, giống như tận mắt nhìn thấy. Chẳng lẽ nói Tịch Mai cô nương ngươi có thiên lý nhãn, có thể cách viện coi vật? Hay là nói, loại lí do thoái thác này là Tịch Mai cô nương ngươi đã sớm chuẩn bị tốt kịch bản, chỉ còn chờ lúc này nói ra nhỉ?”
Tịch Mai ngẩn ra, không ngờ phản ứng nhạy bén của nàng vào lúc này ngược lại trở thành sơ hở, trong lòng thay đổi hoảng loạn, trong lúc nhất thời không biết nên cãi lại như thế nào.
Thấy Tịch Mai bị Bùi Nguyên Ca nhanh mồm nhanh miệng hỏi ngược lại, hoàng hậu lập tức nói: “Bùi tứ tiểu thư mồm miệng lanh lợi, cũng thực sự làm bản cung bội phục, nhưng hiện tại chỉ tranh võ mồm cũng không có ý nghĩa. Nay chứng cớ vô cùng xác thực, Triệu Tiệp Dư muội muội là trúng độc lan mà chết, hôm nay món ăn nàng duy nhất từng dùng chính là yến ảnh kim sơ do Bùi tứ tiểu thư ngươi làm, mà hiện tại đã nghiệm ra độc lan ở trong thức ăn thừa, chứng cớ vô cùng xác thực. Bùi tứ tiểu thư tranh đấu võ mồm với một cung nữ, không bằng trước hết nghĩ biện pháp chứng minh mình không hề bỏ độc, nếu không, mặc cho ngươi vô cùng dẻo miệng, nói đến ba hoa chích choè, cũng khó trốn chịu tội đại nghịch bất đạo này!”
Nhẹ nhàng xoá đi sơ hở trong lời nói của Tịch Mai, chỉ cắn chặt yến ảnh kim sơ.
“Lời ấy của hoànghậu nương nương không ổn, trước mắt chứng thoạt đầu thấy vô cùng xác thực, trên thực tế lại có rất nhiều sơ hở!” Vẻ mặt Bùi Nguyên Ca bình tĩnh, không chút hoang mang nói, “Đầu tiên, nếu thật sự là tiểu nữ hạ độc mưu hại Triệu Tiệp Dư, độc lan từ đâu mà đến? Lần này tiểu nữ vào cung, là vì thái hậu nương nương ban thưởng cho gia phụ, vì tạ ơn mà vào cung, thái hậu nương nương ưu ái, thế này mới giữ lại tiểu nữ ở tạm ở Huyên Huy cung. Tiểu nữ vốn muốn sau khi tạ ơn thì sẽ hồi phủ, làm sao lại có thể có chứa độc dược theo bên người? Thời gian tiểu nữ ở trong cung hãy còn ít, cũng không quen biết người, cũng không thể nào nhờ người từ ngoài cung chuyển đồ vật cho tiểu nữ. Ngoài ra, tiểu nữ chỉ làm bạn thái hậu ở Huyên Huy cung, chẳng lẽ hoàng hậu nương nương cảm thấy, tiểu nữ là lấy đựơc độc lan ở Huyên Huy cung sao?”
Bên cạnh thái hậu nghe thấy, bỗng nhiên sắc mặt khẽ biến, nhớ tới một chuyện khác.
Bà từng nghĩ tới, nếu việc này thật sự là hoàng hậu gây nên, ở giữa hoàng hậu và Bùi Nguyên Ca, bà quả thực do dự, nhưng vì Diệp thị, có lẽ sẽ từ bỏ Bùi Nguyên Ca, lựa chọn bảo vệ hoàng hậu. Nhưng qua lời Bùi Nguyên Ca vừa nói như vậy, lại đột nhiên nhớ tới, mọi người đều biết Bùi Nguyên Ca là người Huyên Huy cung bà, nếu thật sự bỏ qua Bùi Nguyên Ca, tùy ý nàng bị nói xấu trở thành hung phạm hại chết Triệu Tiệp Dư, có thể kế tiếp liên lụy đến thái hậu bà hay không?
Trọng điểm là, với ngu xuẩn của hoàng hậu, cùng với ghen ghét của nàng, có thể nhân cơ hội mượn Bùi Nguyên Ca kéo bà ra hay không, kế tiếp lật đổ thái hậu bà đây?
Bà biết suy nghĩ vì đại cụôc, lúc cần thiết thà rằng bỏ qua Bùi Nguyên Ca cũng muốn bảo vệ hoàng hậu, nhưng hoàng hậu cũng sẽ như nhau bảo vệ bà hay không? Ngẫm lại mới vừa rồi bà lo lắng cho hoàng hậu, đang suy tư sau chuyện thất bại phải làm sao bảo vệ hoàng hậu, hoàng hậu lại hùng hổ hoạ người lần nữa, thậm chí muốn liên lụy chuyện này đến trên người của bà... Trong lòng thái hậu nhất thời có đáp án: nếu thật sự là như thế, hoàng hậu tuyệt đối sẽ không cảm kích nỗi khổ tâm của bà bỏ qua Bùi Nguyên Ca bảo vệ hoàng hậu, ngược lại sẽ cho rằng thái hậu bà bất lực, không thể bảo vệ Bùi Nguyên Ca, hôm nay mượn Bùi Nguyên Ca một lần hành động lật đổ thái hậu bà!
Suy nghĩ vì đại cục, thái hậu đồng ý bỏ qua Bùi Nguyên Ca bảo vệ hoàng hậu.
Nhưng nếu bảo vệ hoàng hậu đánh đổi là ngay cả bản thân cũng bồi đi vào, vậy nhưng là chuyện thái hậu tuyệt đối không thể cho phép! Bởi vậy, dù chuyện này có phải hoàng hậu gây nên hay không, cũng không thể để Bùi Nguyên Ca dính vào! Thái hậu rốt cụôc hạ quyết tâm.
Đích Nữ Vô Song
Thấy hoàng hậu như vậy, trong lòng thái hậu càng ngày càng do dự.
Chẳng lẽ lần này cái chết của Triệu Tiệp Dư thực sự không phải hoàng hậu gây nên? Hoàng hậu chỉ nhận định là Bùi Nguyên Ca, hoặc là muốn mượn cơ hội đổ tội cho Bùi Nguyên Ca? Nếu là như thế, vậy phải giúp Bùi Nguyên Ca rửa đi tội danh, tìm ra hung thủ chân chính!
Hoàng đế chỉ bình tĩnh nhìn chằm chằm xác chết Triệu Tiệp Dư, cũng không thèm nhìn tới bên này, dường như toàn bộ tinh thần đều tập trung ở trên cái chết của Triệu Tiệp Dư, chỉ có lúc nghe được lời thái hậu nói, trong đôi mắt hiện lên một chút mờ sáng khó có thể phát hiện.
Mà vệt ánh sáng này lại không tránh được ánh mắt Bùi Nguyên Ca, nàng vội vàng cúi đầu, càng xác định suy đoán lúc trước. Quả nhiên là hoàng thượng âm thầm phái người thông báo thái hậu! Hoàng hậu một lòng muốn đổ tội nàng, hoàn toàn trừ bỏ Bùi Nguyên Ca, đương nhiên lo lắng hoàng thượng và thái hậu sẽ bao che nàng, cho nên vào trước đó đã cố ý lấy lời nói dồn ép về. Hoàng thượng chính là dự đoán chắc chắn điểm ấy, cho nên mới cố ý dụ thái hậu đến, để cho hoàng hậu từng bước ép sát, bức ra lời nói của thái hậu. Như vậy đợi đến khi chân tướng rõ ràng, chứng minh hoàng hậu là hung thủ, thái hậu sẽ không thể thay hoàng hậu gỡ tội nữa, hoàng hậu nhất định rơi đài không thể nghi ngờ.
Nhưng vậy đồng thời cũng có ý nghĩa, nếu Bùi Nguyên Ca không thể rửa đi oan ức cho mình, cũng chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!
Trước mắt nguy cơ khác biệt với bất kỳ lúc nào, hơi có sai lầm sẽ có thể bị mất mạng, đến lúc đó, dù là thái hậu, hay là hoàng thượng cũng không thể thật sự bảo vệ nàng, hiện tại chỉ có thể dựa vào chính mình! Bùi Nguyên Ca nghĩ, trong đầu bỗng nhiên xẹt qua vẻ mặt Vũ Hoằng Mặc, lập tức bỏ qua, hơi nhắm mắt, khi mở ra lại lần nữa, đôi mắt tối đen lóe sáng, giống như trân châu đen tốt nhất, trơn bóng trong suốt, sâu kín hiện ra ánh sáng tĩnh mịch âm u lạnh lẽo.
Lần này nàng không thể không thắng, hơn nữa nhất định phải thắng!
Đúng lúc này, vốn bị cái chết của Triệu Tiệp Dư sợ ngây người, Tịch Mai bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại, ánh mắt dại ra vòng vo mấy vòng, bỗng nhiên chăm chú ở trên người Bùi Nguyên Ca, đột nhiên đánh tới, hô khàn cả giọng: “Là ngươi! Là ngươi! Bùi Nguyên Ca, là ngươi hại chết Tiệp Dư nương nương! Là ngươi lòng chứa ghen ghét, bỏ độc ở trong yến ảnh kim sơ, hại chết Tiệp Dư nương nương!”
Nàng xu thế như hổ điên nhào tới, cũng may cung nữ thái giám bên cạnh nhận thấy không đúng, vội vàng kéo nàng lại.
Tịch Mai ra sức giãy dụa, nhưng không cách nào giãy thoát ràng buộc của người xung quanh, nhưng vẫn xông tới gào thét, không ngừng nói: “Là ngươi! Là ngươi!”
Ai cũng không ngờ Tịch Mai sẽ nổi điên vào lúc này, lên án Bùi Nguyên Ca, trong lòng hoàng hậu mừng rỡ, vội quát: “Cung nữ này là xảy ra chuyện gì? Hoàng thượng và thái hậu trước mặt, sao có thể mất lễ nghi như thế? Niệm tình ở trên phần ngươi bảo vệ chủ sốt ruột, bản cung tạm thời không so đo với ngươi. Về phần ngươi nói là Bùi tứ tiểu thư mưu hại Triệu Tiệp Dư, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Trước tiên ngươi tỉnh táo lại chậm rãi nói, dù như thế nào, bản cung nhất định sẽ lấy lại công đạo cho Triệu Tiệp Dư muội muội!”
Như là bị lời hoàng hậu nói thức tỉnh, Tịch Mai vốn điên cuồng liền biến mất, nhìn thi thể Triệu Tiệp Dư, nhìn lại bốn phía, rốt cụôc giống như bừng tỉnh giấc mộng, mất đi sức lực cả người, yếu đuối tê liệt ngã xuống đất, nghẹn ngào nói: “Hoàng thượng, thái hậu nương nương, hoàng hậu nương nương cùng với chư vị quý nhân minh giám, mới vừa rồi thái y nói, Tiệp Dư nương nương là bị bỏ độc lan mà chết. Tiệp Dư nương nương bởi vì phản ứng có thai nghiêm trọng, vô cùng khó chịu, hôm nay chưa từng dùng qua bữa ăn gì, duy nhất từng ăn chính là Bùi Nguyên Ca... yến ảnh kim sơ mà Bùi tứ tiểu thư làm. Có thể nghĩ tới, tất nhiên là Bùi tứ tiểu thư bỏ độc dược ở trong ẩm thực, hại chết Tiệp Dư nương nương và long duệ trong bụng nàng!”
Nói xong, càng nhịn không được lên tiếng khóc rống, bi thương đau khổ.
Đều xong rồi, hết thảy đều xong rồi!
Vốn cho rằng Triệu Tiệp Dư được sủng ái, lại có bầu, nếu sinh ra hoàng tử, tất nhiên thăng chức rất nhanh. Nàng cố gắng hầu hạ, trung thành làm việc, dù là xuất cung hay là làm nữ quan tâm phúc của Tiệp Dư nương nương, tương lai đều có thể có tương lai tốt. Lần này chuyện Triệu Tiệp Dư hãm hại Bùi Nguyên Ca, Tịch Mai cũng biết rõ tình tiết sự kiện, nếu Bùi Nguyên Ca sẽ trở thành trở ngại của Tiệp Dư nương nương, vậy cũng chính là trở ngại của nàng, nhất định phải trừ bỏ, bởi vậy nàng không chút do dự tiếp nhận sắp xếp của Triệu Tiệp Dư, phối hợp khổ nhục kế mà Triệu Tiệp Dư bối trí ra, hãm hại Bùi Nguyên Ca.
Nhưng mà, vì sao vốn đã cẩn thận mưu tính lại biến thành như bây giờ?
Tiệp Dư nương nương rõ ràng chỉ ăn vào số lượng độc lan vừa phải, sẽ làm trong mạch tượng xuất hiện bệnh trạng trúng độc, cũng sẽ không nguy hiểm cho tánh mạng, làm sao lại đột nhiên chết bất đắc kỳ tử? Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra! Trong lòng Tịch Mai tràn ngập khiếp sợ và khó có thể tin, nhưng dù như thế nào, hiện tại Triệu Tiệp Dư đã chết, lúc trước tất cả mưu tính của nàng đều trở thành hoa trong gương trăng trong nước, xa không thể với. Thậm chí, hiện tại chỉ sợ ngay cả tánh mạng có thể giữ được hay không cũng là vấn đề —— Triệu Tiệp Dư bị người hạ độc ở Hàn Lộ cung, dù hung thủ là ai, nàng thân là cung nữ bên cạnh Triệu Tiệp Dư, sơ sẩy thì tuyệt đối trốn không thoát tội danh bảo vệ chủ bất lợi!
Nàng chỉ là một cung nữ hèn mọn, ai sẽ ở quan tâm sống chết của nàng?
Hoàng thượng sủng ái Triệu Tiệp Dư như vậy, nhất định sẽ bởi vì cái chết của Triệu Tiệp Dư giận chó đánh mèo tới những cung nữ bên cạnh như các nàng, rất có thể sẽ hạ lệnh xử tử toàn bộ, vì Triệu Tiệp Dư chôn cùng! Mà hiện tại cơ hội sống duy nhất chính là bắt lấy cơ hội, đều sắp xếp tất cả chịu tội đến trên đầu Bùi Nguyên Ca, có Bùi Nguyên Ca chủ mưu việc này cũng dời đi tức giận của hoàng thượng, hoàng thượng có lẽ có thể thêm một tý thương hại đối với những cung nữ bên cạnh như các nàng, dù cho để các nàng trông coi mộ cho Triệu Tiệp Dư, cũng tốt hơn so với cứ như vậy bị xử tử!
Huống chi, hoàng hậu và Bùi Nguyên Ca đối chọi gay gắt, nếu nàng hỗ trợ cắn chết Bùi Nguyên Ca, hoàng hậu có lẽ sẽ nể tình ở trên công lao của nàng, tăng thêm ân thương xót.
Dù sao dựa theo Triệu Tiệp Dư bố trí, vốn muốn chụp tội danh mưu hại Triệu Tiệp Dư và long duệ ở trên đầu Bùi Nguyên Ca, các loại chi tiết và chứng cứ phạm tội đã sớm chuẩn bị kỹ càng, hiện tại chẳng qua là xảy ra ngoài ý muốn, Triệu Tiệp Dư thật sự bị người độc chết, việc khác vẫn là giống với kịch bản gốc, muốn định tội danh thật sự cho Bùi Nguyên Ca cũng không tính là khó!
Nghĩ, Tịch Mai nhất thời êm tai mà nói.
“Sau khi Tiệp Dư nương nương mang thai, đám nô tỳ hầu hạ nương nương, cho tới bây giờ về trên ẩm thực đều luôn cẩn thận mãi, trước thử độc qua mới để cho nương nương dùng bữa, không dám có chút sơ sẩy. Chỉ có hôm nay Bùi tứ tiểu thư làm yến ảnh kim sơ... Nô tỳ nghĩ gần đây Tiệp Dư nương nương thân mật có quan tâm với Bùi tứ tiểu thư, hầu như ngay cả trái tim cũng muốn móc ra cho nàng, phàm là có chút lương tri, cũng không thể mưu hại Tiệp Dư nương nương, lại thương tiếc Tiệp Dư nương nương cả ngày cũng chưa dùng bữa, thầm nghĩ thân thể nương nương chịu không nổi, muốn mau chóng dùng xong bữa, bởi vậy nên sơ sót... Làm sao nô tỳ cũng không tưởng tượng được, Bùi tứ tiểu thư mặt ngoài dịu dàng ít nói, nhưng tâm địa lại ác độc như thế, ghen tị Tiệp Dư nương nương được sủng ái, lại mang long duệ, lại sẽ hạ độc thủ như vậy! Nô tỳ đáng chết, nô tỳ đáng chết!”
Nói xong, không ngừng dập đầu.
Miệng nàng nói nô tỳ đáng chết, cũng đổ tất cả tội danh lên trên đầu Bùi Nguyên Ca, tận lực rũ sạch chính mình. Hơi suy tư thêm, Bùi Nguyên Ca liền hiểu được tâm tư của Tịch Mai, trong lòng cười lạnh, ở mặt ngoài cũng là vẻ mặt oan ức phẫn nộ, cắn môi nói: “Tịch Mai, ta và ngươi không oán không thù, vì sao ngươi phải nói xấu ta? Rõ ràng là Triệu Tiệp Dư nói đều không có khẩu vị đối với đồ ăn khác, thầm muốn ăn yến ảnh kim sơ, nhưng mà đám đầu bếp ngự thiện phòng đều không biết làm, ta vốn cảm thấy trù nghệ của mình sơ xuất, không muốn làm, là ngươi ở bên cạnh nói, may mà ta và Triệu Tiệp Dư mỗi ngày thân thiết, lại ngay cả một món ăn cũng không muốn làm cho Triệu Tiệp Dư. Ta thấy Triệu Tiệp Dư quả thực rất thèm, thế này mới bêu xấu. Sao ngươi lại như vậy... Như vậy...”
Nói xong, chợt dậm chân một cái, che tay áo nức nở, có vẻ oan ức vô hạn.
Song phương bên nào cũng cho là mình phải, tranh chấp không xong, theo Liễu quý phi cầm đầu chúng phi tần nhìn xem người này, lại nhìn một chút người kia, dường như khó có thể quyết đoán.
“Muốn phân biệt chân tướng cũng không khó, chỉ cần bưng yến ảnh kim sơ Bùi tứ tiểu thư làm lên, mời thái y nghiệm độc một chút, thì biết Bùi tứ tiểu thư cuối cùng là trong sạch vô tội, hay là hung thủ hại chết Tiệp Dư nương nương!” Tịch Mai cũng không tranh đấu võ mồm với Bùi Nguyên Ca, trực tiếp tung đòn sát thủ, “Bàn yến ảnh kim sơ kia, Tiệp Dư nương nương vẫn chưa dùng xong, trên còn có đồ ăn thừa giữ lại phòng bếp nhỏ, mang tới vừa phân biệt thì được rồi, xin hoàng thượng, thái hậu nương nương và hoàng hậu nương nương chấp thuận!”
Đương nhiên khi bàn yến ảnh kim sơ kia đi qua tay nàng bưng về phòng bếp nhỏ, đã bị động tay động chân.
Quả nhiên, sau khi xác đáng bưng đồ ăn dư của yến ảnh kim sơ lên, thái y hơi kiểm nghiệm thêm thì khẳng định nói: “Trong món ăn này xác thực bị bỏ phân lượng độc lan tương đối, hoàn toàn giống với độc Triệu Tiệp Dư nương nương trúng, chỉ là bị mùi canh đậm che lấp mùi tanh vốn có của độc lan, không dễ phát hiện.”
Lời này của thái y tương đương là tuyên án tội danh Bùi Nguyên Ca, định chắc tội ác nàng mưu hại Triệu Tiệp Dư.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của mọi người đều tụ tập ở trên người Bùi Nguyên Ca.
Trong lòng thái hậu nặng nề xuống, thoạt nhìn đây căn bản chính là một âm mưu được thiết kế tốt, hoàn toàn là nhắm về phía Bùi Nguyên Ca! Trong lòng không khỏi ảo não một hồi, biết rõ Triệu Tiệp Dư không có ý tốt với Bùi Nguyên Ca, bà không nên để cho Bùi Nguyên Ca đến Hàn Lộ cung, cho dù đến cũng có thể cùng đi với Bùi Nguyên Ca, cẩn thận nhìn chằm chằm, tránh cho Bùi Nguyên Ca bị người tính kế. Lại lui từng bước nói, cho dù Bùi Nguyên Ca bị tính kế, có lời chứng của thái hậu bà càng dễ dàng làm người ta tin, cũng không đến nỗi giống như bây giờ, bị người thiết kế xong cái bẫy mạnh mẽ tròng lên cổ Bùi Nguyên Ca!
Trước mắt bao người, vẻ mặt Bùi Nguyên Ca lại từ oan ức phẫn nộ lúc trước, biến thành một loại khiếp sợ hoàn toàn, sau đó bỗng nhiên bừng tỉnh ngộ, ngay sau đó là một cỗ phẫn uất và tức giận như ngọn lửa hừng hực. Nhưng mà, những cảm xúc này rõ ràng chảy qua từ trên mặt của nàng, Bùi Nguyên Ca đột nhiên cười lạnh ra tiếng, lập tức giống như nước chết lặng yên tĩnh xuống, gật đầu nói: “Ta hiểu rồi, thì ra là thế! Thì ra là thế!”
Thái hậu nóng lòng muốn cho Bùi Nguyên Ca cơ hội, bèn vội vàng hỏi: “Nguyên Ca, con hiểu ra cái gì? Có phải nghĩ ra biện pháp có thể chứng minh con trong sạch hay không?”
“Sự thật đều ở đây, bằng chứng như núi, lại quá là rõ ràng, rõ ràng chính là Bùi Nguyên Ca mưu hại Triệu Tiệp Dư muội muội và long duệ trong bụng nàng!” Hoàng hậu vội vàng cắt lời nói, quả quyết nói, “Hoàng thượng, hiện tại chứng cứ phạm tội vô cùng xác thực, Bùi Nguyên Ca mưu hại cung tần và long duệ, tội không thể tha. Thần thiếp cho rằng, nên xử trí dựa theo quốc pháp, phán xử Bùi Nguyên Ca trảm lập quyết (lập tức hành hình chém). Bùi Chư Thành dạy con gái không nghiêm, để nàng phạm vào sai lầm lớn, cũng nên luận tội!”
Liễu quý phi lại dường như từ trong vẻ mặt Bùi Nguyên Ca nhận thấy được cái gì, dịu dàng nói: “Hoàng hậu nương nương, nếu chứng cứ phạm tội vô cùng xác thực, ngại gì lại nghe một chút lời Bùi tứ tiểu thư nói? Chân tướng cũng sẽ càng biện luận càng rõ ràng, vừa sẽ không sai lầm hung phạm, cũng sẽ không oan uổng vô tội.” Nhìn vẻ mặt Bùi Nguyên Ca, chẳng lẽ nói chuyện này là Triệu Tiệp Dư và người cấu kết mưu mô, bố trí khổ nhục kế hãm hại Bùi Nguyên Ca, kết quả lại ma xui quỷ khiến, thế cho nên Triệu Tiệp Dư trúng độc bỏ mình sao?
Nhưng mà, luôn cảm thấy chuyện sẽ không đơn giản như vậy...
Bùi Nguyên Ca dường như rốt cụôc thức tỉnh từ trong khiếp sợ, khôi phục bình tĩnh tự nhiên ngày thường, trầm tĩnh như tượng băng, thản nhiên mở miệng nói: “Lúc giữa trưa ta làm yến ảnh kim sơ, sau đó Triệu Tiệp Dư dùng qua, đồ ăn dư lại giữ gìn đến hiện tại, mà không bị đổ đi, cũng không bị rửa sạch? Rốt cuộc là phòng bếp nhỏ của Hàn Lộ cung lười biếng không tập trung đến mức độ này, hay là nói sớm đã có người đoán trước được tình hình bây giờ, cố ý giữ lại bàn đồ ăn dư này để làm chứng đấy?”
Bị nàng vừa nhắc tỉnh như vậy, mọi người cũng nhất thời nhận thấy được không đúng.
Quả thực, đồ ăn dư giữa trưa dùng qua, theo lý thuyết đã sớm phải thu dọn sạch sẽ, làm sao có thể giữ gìn đến bây giờ chứ? Chẳng lẽ là có người đang cố ý hãm hại?
Tịch Mai hơi chậm lại, lập tức lại nói: “Bùi tứ tiểu thư có lẽ là nghĩ trộn lẫn độc lan vào thức ăn cho Tiệp Dư nương nương ăn, sau đó phòng bếp nhỏ sẽ thu dọn đồ ăn dư, rửa sạch bát đĩa, vừa vặn giúp ngươi tiêu diệt chứng cớ, có phải hay không? Chỉ tiếc, buổi chiều hôm nay khi phòng bếp nhỏ xuất hiện cái sọt (chắc là xảyra chuyện), làm cho mọi người luống cuống tay chân, váng đầu chuyển hướng, lại quên thu dọn đồ ăn thừa, đúng dịp để lại chứng cớ. Đây gọi là lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, chắc là Tiệp Dư nương nương trên trời có linh thiêng phù hộ, làm cho hung phạm mưu hại của nàng không có chỗ che giấu!”
Nàng phản ứng rất nhanh, lập tức nói bù đắp sai lầm, lại nhắc tới thuyết quỷ thần, càng làm cho người hoài nghi Bùi Nguyên Ca.
“Ta đúng là làm đồ ăn tại phòng bếp nhỏ ở Hàn Lộ cung, chung quanh đều là cung nữ ma ma của Hàn Lộ cung, trước mắt bao người, làm sao ta có thể động tay chân ở trong đồ ăn?” Bùi Nguyên Ca lạnh giọng chất vấn nói.
Tịch Mai lập tức phản bác nói: “Bùi tứ tiểu thư cần gì phải thế từ nói xạo? Tuy rằng ngươi nấu ăn trong phòng bếp nhỏ ở Hàn Lộ cung, nhưng lại mượn cớ sai sử nhân thủ ở phòng bếp nhỏ xoay quanh, không ai nhàn rỗi. Mọi người đều bận việc, tinh thần tập trung ở trên chuyện trong tay, ngươi tìm khe hở mọi người đều không chú ý ngươi, bỏ độc vào trong đồ ăn lại có khó khăn? Điểm ấy người phòng bếp nhỏ cũng đều có thể làm chứng!”
Biện giải lý do này, Triệu Tiệp Dư đã sớm nghĩ đến, các nàng cũng đã sớm nghĩ kỹ biện pháp bác bỏ.
“Bội phục bội phục, ta không thể không bội phục Tịch Mai cô nương!” Bùi Nguyên Ca cười lạnh, nhìn Tịch Mai tự cho là mưu thành, khóe mắt có chút cong lên, hình thành một vệt độ cong mê người, lạnh nhạt nói, “Lúc ấy Tịch Mai cô nương hầu hạ Triệu Tiệp Dư ở trong này, ta nấu ăn ở tại phòng bếp nhỏ; mà từ khi phát hiện Triệu Tiệp Dư gặp chuyện không may đến bây giờ, Tịch Mai cô nương cũng vẫn đứng ở nơi này, chưa từng có tiếp xúc với người của phòng bếp nhỏ. Nhưng mà, đầu tiên là tình hình ta nấu ăn ở phòng bếp nhỏ, sau đó là phòng bếp nhỏ xuất hiện cái sọt, trong bối rối không có thu dọn đồ ăn dư của yến ảnh kim sơ... Tịch Mai cô nương thân ở nơi đây, lại biết được rành mạch chuyện đã xảy ra ở phòng bếp nhỏ tây thiên viện, giống như tận mắt nhìn thấy. Chẳng lẽ nói Tịch Mai cô nương ngươi có thiên lý nhãn, có thể cách viện coi vật? Hay là nói, loại lí do thoái thác này là Tịch Mai cô nương ngươi đã sớm chuẩn bị tốt kịch bản, chỉ còn chờ lúc này nói ra nhỉ?”
Tịch Mai ngẩn ra, không ngờ phản ứng nhạy bén của nàng vào lúc này ngược lại trở thành sơ hở, trong lòng thay đổi hoảng loạn, trong lúc nhất thời không biết nên cãi lại như thế nào.
Thấy Tịch Mai bị Bùi Nguyên Ca nhanh mồm nhanh miệng hỏi ngược lại, hoàng hậu lập tức nói: “Bùi tứ tiểu thư mồm miệng lanh lợi, cũng thực sự làm bản cung bội phục, nhưng hiện tại chỉ tranh võ mồm cũng không có ý nghĩa. Nay chứng cớ vô cùng xác thực, Triệu Tiệp Dư muội muội là trúng độc lan mà chết, hôm nay món ăn nàng duy nhất từng dùng chính là yến ảnh kim sơ do Bùi tứ tiểu thư ngươi làm, mà hiện tại đã nghiệm ra độc lan ở trong thức ăn thừa, chứng cớ vô cùng xác thực. Bùi tứ tiểu thư tranh đấu võ mồm với một cung nữ, không bằng trước hết nghĩ biện pháp chứng minh mình không hề bỏ độc, nếu không, mặc cho ngươi vô cùng dẻo miệng, nói đến ba hoa chích choè, cũng khó trốn chịu tội đại nghịch bất đạo này!”
Nhẹ nhàng xoá đi sơ hở trong lời nói của Tịch Mai, chỉ cắn chặt yến ảnh kim sơ.
“Lời ấy của hoànghậu nương nương không ổn, trước mắt chứng thoạt đầu thấy vô cùng xác thực, trên thực tế lại có rất nhiều sơ hở!” Vẻ mặt Bùi Nguyên Ca bình tĩnh, không chút hoang mang nói, “Đầu tiên, nếu thật sự là tiểu nữ hạ độc mưu hại Triệu Tiệp Dư, độc lan từ đâu mà đến? Lần này tiểu nữ vào cung, là vì thái hậu nương nương ban thưởng cho gia phụ, vì tạ ơn mà vào cung, thái hậu nương nương ưu ái, thế này mới giữ lại tiểu nữ ở tạm ở Huyên Huy cung. Tiểu nữ vốn muốn sau khi tạ ơn thì sẽ hồi phủ, làm sao lại có thể có chứa độc dược theo bên người? Thời gian tiểu nữ ở trong cung hãy còn ít, cũng không quen biết người, cũng không thể nào nhờ người từ ngoài cung chuyển đồ vật cho tiểu nữ. Ngoài ra, tiểu nữ chỉ làm bạn thái hậu ở Huyên Huy cung, chẳng lẽ hoàng hậu nương nương cảm thấy, tiểu nữ là lấy đựơc độc lan ở Huyên Huy cung sao?”
Bên cạnh thái hậu nghe thấy, bỗng nhiên sắc mặt khẽ biến, nhớ tới một chuyện khác.
Bà từng nghĩ tới, nếu việc này thật sự là hoàng hậu gây nên, ở giữa hoàng hậu và Bùi Nguyên Ca, bà quả thực do dự, nhưng vì Diệp thị, có lẽ sẽ từ bỏ Bùi Nguyên Ca, lựa chọn bảo vệ hoàng hậu. Nhưng qua lời Bùi Nguyên Ca vừa nói như vậy, lại đột nhiên nhớ tới, mọi người đều biết Bùi Nguyên Ca là người Huyên Huy cung bà, nếu thật sự bỏ qua Bùi Nguyên Ca, tùy ý nàng bị nói xấu trở thành hung phạm hại chết Triệu Tiệp Dư, có thể kế tiếp liên lụy đến thái hậu bà hay không?
Trọng điểm là, với ngu xuẩn của hoàng hậu, cùng với ghen ghét của nàng, có thể nhân cơ hội mượn Bùi Nguyên Ca kéo bà ra hay không, kế tiếp lật đổ thái hậu bà đây?
Bà biết suy nghĩ vì đại cụôc, lúc cần thiết thà rằng bỏ qua Bùi Nguyên Ca cũng muốn bảo vệ hoàng hậu, nhưng hoàng hậu cũng sẽ như nhau bảo vệ bà hay không? Ngẫm lại mới vừa rồi bà lo lắng cho hoàng hậu, đang suy tư sau chuyện thất bại phải làm sao bảo vệ hoàng hậu, hoàng hậu lại hùng hổ hoạ người lần nữa, thậm chí muốn liên lụy chuyện này đến trên người của bà... Trong lòng thái hậu nhất thời có đáp án: nếu thật sự là như thế, hoàng hậu tuyệt đối sẽ không cảm kích nỗi khổ tâm của bà bỏ qua Bùi Nguyên Ca bảo vệ hoàng hậu, ngược lại sẽ cho rằng thái hậu bà bất lực, không thể bảo vệ Bùi Nguyên Ca, hôm nay mượn Bùi Nguyên Ca một lần hành động lật đổ thái hậu bà!
Suy nghĩ vì đại cục, thái hậu đồng ý bỏ qua Bùi Nguyên Ca bảo vệ hoàng hậu.
Nhưng nếu bảo vệ hoàng hậu đánh đổi là ngay cả bản thân cũng bồi đi vào, vậy nhưng là chuyện thái hậu tuyệt đối không thể cho phép! Bởi vậy, dù chuyện này có phải hoàng hậu gây nên hay không, cũng không thể để Bùi Nguyên Ca dính vào! Thái hậu rốt cụôc hạ quyết tâm.
Đích Nữ Vô Song
Đánh giá:
Truyện Đích Nữ Vô Song
Story
Chương 146: Bẫy (dưới) lấy lại càng nhiều (1)
10.0/10 từ 40 lượt.