Dị Thế Tà Quân
Chương 907: Ngũ Hành trận hiển uy!
- Đào giun? Làm thế thì có ích lợi gì, coi như đối với ngươi có chút tác dụng cổ quái gì đi chăng nữa nhưng đối với ta một chút hữu dụng cũng không.
Khúc Vật Hồi cảnh giác nói. Con người này đang suy tính cái gì đây? Tại sao lại đòi phải đặt cược cái thứ cổ quái này?
- Đối với ta con giun đấy cũng không có nửa điểm hữu dụng! Cái này chỉ đơn thuần là vật đặt cược mà thôi… Ta chỉ là muốn nhìn bộ dạng đức hạnh của ngươi phải mân mê đào giun mà thôi.
Cửu U Thập Tứ Thiếu hời hợt nói:
- Chẳng lẽ ngươi không muốn nhìn thấy cảnh ta đào đất tìm giun hay sao?
- Tốt! Lão tử ta hôm nay đồng ý đánh cược với ngươi!
Khúc Vật Hồi cắn răng nói:
- Ta không tin tên gia hỏa ngươi vận khí tốt như thế, lại có thể liên tiếp thắng hai trận! Nhưng phải nói trước, Thập Tứ huynh, nếu ngươi thua, nhất định không được ăn quỵt đấy!
- Ai chơi xấu chính là nhi tử vương bát đản của ô quy!
Cửu U Thập Tứ Thiếu cười hắc hắc…
- Một lời đã định! Nếu ai chơi xấu thì người đó chính là nhi tử vương bát đản của Ô quy!
Khúc Vật Hồi nghiến răng nghiến lợi nói.
- Đánh nhau thì lão tử ta không bằng ngươi, nhưng chẳng lẽ đến cả đánh cuộc cũng phải chịu thua ngươi sao? Thập Tứ Thiếu, ngươi hãy đợi mà chổng mông đào giun đi!
- Ta cũng mở to mắt chờ xem cuối cùng ai là người phải chổng mông đào giun!
Cửu U Thập Tứ Thiếu khoanh tay, nói như trong lòng đã tính trước hết mọi chuyện.
Kiều Ảnh cùng Thành Ngâm Khiếu ở bên cạnh dở khóc dở cười: Đây là cao thủ đệ nhất thiên hạ trong truyền thuyết, cuồng nhân Cửu U Thập Tứ Thiếu sao? Đây là người thủ hộ của Thiên Thánh Cung Túng Ý Cuồng Đao Khúc Vật Hồi sao? Hai cái người to lớn này đem so với con nít có khác gì nhau đâu.
Trong lúc hai người này đang nói chuyện, ở giữa sân hai đội nhân mã đã cuốn lấy nhau thành một đoàn. Cơ hồ bất cứ lúc nào cũng có thể xông vào đánh nhau, đao kiếm đều đã lộ ra khỏi vỏ, lóe sáng khắp nơi!
Nhưng bỗng nhiên mọi người lại thấy, năm hắc y nhân kia lại cất bước di chuyển, phía trước có, phía sau có, hơn nữa còn dần dần phân tán nhưng vẫn duy trì với nhau một khoảng cách tương đối. Nếu cẩn thận xem xét năm người này, liền phát hiện ở bốn phương vị Đông Tây Nam Bắc đều có một người chiếm cứ. Mà khoảng cách mỗi người lại hoàn toàn giống nhau, không sai lệch một chút nào!
Thế trận trong nháy mắt đã hoàn thành, sau đó năm người đồng thời thét lên một tiếng, cất bước chạy như điên, trừ một người đứng ở giữa vẫn giữ nguyên vị trí, bốn người đứng ở Đông Tây Nam Bắc đồng loạt di chuyển thật nhanh ra ngoài! Mà bọn hắn cũng không phải là chạy về phía trước mà lại chạy xoay quanh thành vòng tròn, mà tâm chính là người đang đứng bất động ở giữa kia!
Lúc này mọi người đều hết sức kinh ngạc, trường kiếm của năm vị Thánh Giả áo trắng này cùng hòa nhập tạo thành một đạo giống như dòng nước đang chảy xiết, cuồn cuộn đổ ngược về đây!
Ở bên cạnh, Khúc Vật Hồi há to miệng, lẩm bẩm:
- Không ngờ đây lại là một thế trận cổ quái! Chẳng lẽ…
Hắn chắc chắn rằng phía trước có điểm cổ quái nhưng giờ phút này lại nói thầm trong lòng!
Không một ai nhìn thấy lúc này khóe miệng Cửu U Thập Tứ Thiếu bỗng xuất hiện một nụ cười cổ quái, có ý như mọi chuyện vừa xảy ra quả nhiên không vượt ngoài suy đoán của hắn.
Đinh đinh đang đing, trong nháy mắt một chuỗi âm thanh vang lên, bốn gã hắc y nhân bên ngoài liên tục ra sức chiến đấu, nhưng vẫn duy trì được phong thái tiêu sái, còn bên phía đám cường giả Thánh Địa thì rõ ràng vừa mới đỡ một kiếm của người ở phương vị phía Đông, còn chưa kịp thu kiếm thì đối thủ ở phương vị phía Nam đã xuất hiện ngay trước mắt, đại đao trong tay hắn đã hóa thành một đạo thiểm điện mạnh mẽ đánh xuống, vừa mới ứng phó với người trước mặt thì nháy mắt một người khác đã vung đao chém xuống!
Năm vị Thánh Giả này của Thánh Địa, mỗi người đều cảm giác được dường như bản thân mình trong cùng một thời điểm phải ứng phó với bốn tên địch nhân điên cuồng vây công! Rõ ràng bọn hắn đang hơn về số lượng, lấy năm địch bốn, nhưng vì sao nhóm người của mình đều phải tự bản thân toàn lực ứng chiến, hơn nữa còn có cảm giác là một mình chống đỡ bốn địch nhân? Đồng đội của bên mình đâu hết rồi?
Chiến trận của quân địch giống như là một vòng cung khổng lồ, hoàn toàn không có sơ hở,
Đây là mơ sao! Tại sao có thể như vậy? Rõ ràng thế cuộc trước mắt là bên mình lấy năm người đấu với bên họ bốn người, vì cái gì mà lại rơi xuống hạ phong?
Quân Mạc Tà bên này mỉm cười, sắc mặt Mai Tuyết Yên hoàn toàn thoải mái, hai người này đều lộ bẻ hoàn toàn an tâm.
Trận pháp này, quá nhiên là hết sức kỳ diệu! Cho dù bản thân thực lực yếu hơn, muốn dùng nó để đối phó với cường giả cấp bậc cao hơn mình, hiệu quả cũng không chút suy yếu, cũng có thể phát huy ra uy lực khó có thể tưởng tượng được!
Ngũ Hành trận!
Đó chính là tên gọi của trận pháp mà năm người này đang sử dụng! Năm phương vị kia phân biệt ra ở giữa Đông Nam Tây Bắc, Ngũ Hành lực Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ; trận pháp này hiện tại chỉ là vừa mới khởi động, hoàn toàn chưa sử dụng chút năng lượng nào của Ngũ Hành thiên địa; nếu để cho trận pháp này vận dụng thêm một khoảng thời gian nữa, linh khí tích lũy đến một mức độ nhất định là có thể dẫn động Ngũ Hành lực trong không khí, tương sinh hoặc tương khắc, tất cả đều dung nhập vào chiến cục…
Năm bóng đen chuyển động đều đều dần dần hình thành một mảng tối, còn năm vị áo trắng bên phía Thánh Địa tuy rằng thực lực vượt xa đối thủ nhưng hiện tại giống như hổ lạc đồng bằng, hoàn toàn rơi vào thế hạ phong, chỉ có thể bị động phòng thủ, tâm trạng buồn bực không thôi!
Ai mà có ngờ trận chiến này lại có thể lên đến trình độ này, chiến cuộc này, quả thực có thể so với một trận đấu đỉnh cấp!
Khúc Vật Hồi mặt mày ủ ê, mắt thấy mình có khả năng phải đi đào giun rồi? Miệng lẩm bẩm:
- Ngu ngốc a, ở trên mặt đất đấu không được tại tại sao không biết bay lên trời mà đánh? Khinh công các ngươi tu luyện chỉ để trang trí thôi sao? Thật sự là ngu ngốc hết sức mà…
Cửu U Thập Tứ thiếu nghe thấy liền liếc mắt nhìn hắn, linh thức quét qua trận chiến bên dưới, đột nhiên trên mặt lộ ra thần sắc kỳ quái, nhưng lập tức biến mất, rồi lại bình tĩnh không nói câu nào.
Kiều Ảnh là người mẫn cảm nên biểu tình vừa rồi của Cửu U Thập Tứ Thiếu không thoát khỏi mắt nàng, thản nhiên nói:
- Thập Tứ huynh, ngươi vừa phát hiện ra điểm nào khác lạ sao?
Cửu U Thập Tứ Thiếu lắc đầu, khổ sở suy nghĩ một phen, nói:
Kiều Ảnh vẫn còn muốn hỏi tiếp, liền nghe thấy một trận kinh hô của mọi người, ngước mắt quan sát, lập tức hiểu được ý tứ vừa rồi của Cửu U Thập Tứ Thiếu: Bởi vì chính nàng cũng đã phát hiện ra vấn đề, nhưng cũng không nghĩ ra…
Nguyên lai là vừa rồi, năm vị Thánh Giả của Thánh Địa mắt thấy cục diện bất lợi, đồng thời hét dài một tiếng, quả nhiên đúng như suy nghĩ của Khúc Vật Hồi, năm vị đều có ý tưởng giống nhau là phi thân lên trời: Vừa bay lên lập tức liền nhân kiếm hợp nhất, mặc dù thân đang mang trọng thương nhưng cũng quyết liều mạng phải chém năm tên gia hỏa trước mặt này thành thịt vụn!
Nhưng, mọi chuyện không được như ý, thậm chí còn không thể tưởng tượng được mọi chuyện tiếp theo phát sinh như thế….
Trong lúc bọn hắn bay lên thì năm người đối phương cũng hành động tương tự, tuy rằng cả người đã vọt lên không trung nhưng trận thế vẫn không phát sinh chút biến hóa, đối phương giống như không cần dùng sức cũng có thể cùng nhau bay lên…
Mắt thấy năm người này vẻ mặt tràn đầy ngạc nhiên, Quân Mạc Tà ở đối diện cực kỳ đắc ý: Đồ ngu, tình thế này là do khí cơ của chính các ngươi kéo bọn hắn lên, bất luận là các ngươi cử động như thế nào, bọn hắn cũng có thể mượn lực mà theo kịp. Hoàn hảo dụng lực của các ngươi để đả thương chính bản thân ngươi!
- Bất kể là ở mặt đất hay trên bầu trời, kết quả cũng giống như nhau! Trên mặt đất các ngươi còn có thể dựa vào mặt đất, nhưng hiện tại treo mình trên không trung lại khác… Năm người thuộc "Tàn Thiên Phệ Hồn" hoàn toàn dựa vào sức lực của các ngươi, căn bản không cần ra tí sức nào, nhưng các ngươi lại khác, vừa lo cho người vừa lo cho mình! Nếu trận chiến này tiếp tục diễn ra trên không trung, thì càng chấm dứt nhanh mà thôi! Toàn một lũ ngu ngốc!
Quả nhiên, càng lên cao, uy lực của Ngũ Hành trận cũng dần dần triển khai, ép năm vị Thánh Giả của Thánh Địa đến mức không thể thở nổi, đừng nổi chi đến việc thi triển tuyệt chiêu liều mạng!
Bất thình lình, thế trận ở trên không chung nảy sinh biến hóa, nguyên bản bốn người cùng di chuyển liên tục trông như một dòng nước lũ, nhưng đột nhiên có một người thoát ly ra khỏi, toàn thân phát ra một màu vàng rực rỡ, ngay sau đó, người thứ hai cũng vậy, nhưng toàn thân lại phát ra màu xanh lục, người thứ ba thì cả người màu xanh lam còn người cuối cùng thì toàn thân hóa đỏ, trông như một ngọn lửa đang cháy trên không trung!
Còn người cuối cùng ở giữa thì toàn thân một màu vàng sáng lóa, sáng chói cả mắt!
Cả năm người sau toàn thân đều bao bọc một màu sắc khác nhau, cuối cùng cũng triển khai động tác tiếp theo!
Ngũ Hành Tề, thiên địa động; trận tâm ra, quỷ thần khóc!
Bất ngờ, ở giữa đạo hoàng quang kia, đột nhiên xuất hiện một đạo đao mang bay ngược trở ra. Lúc đó, một vị Thánh Giả áo trắng đang toàn lực ứng phó tình cảnh bốn người vây công, đột nhiên phải nhận một đao đột ngột này, hắn kinh hãi rút lui, nhưng chung quanh đều là người tức giận đang chém giết thành một khối, hắn có thể đào thoát chỗ nào đây?
Hắn vừa lui bước, ngược lại liền đem lực công kích của cả năm người tập trung lên một mình mình, trong phúc chốc năm chuôi đao từ các hướng Đông Tây Nam Bắc đồng thời bổ xuống!
Một thân thể áo trắng ngay lập tức trở thành mười phần không trọn vẹn, máu phun tung tóe nhuộm đỏ cả một bầu trời xanh thẳm, từ trên cao dần rơi xuống!
Trong lúc thân thể hắn rơi xuống, năm màu sắc này cũng không chút ngừng lại, hóa thành một đạo cầu vồng chói mắt, đồng thời hướng về bốn người còn lại! Núi đao tầng tầng lớp lớp bổ xuống, giống như thủy triều của sống Trường Giang vậy!
- Giết!
Năm người đồng loạt rống to. Máu tươi hóa thành một đoàn trên không trung, giống như ánh lửa bập bùng trên bầu trời tiết nguyên tiêu vậy. Nhưng ánh lửa này chính là sinh mệnh của cường giả Thánh cấp đang bị thiêu đốt!
Trận chiến đến lúc này, thắng bại đã định!
Bên phía Tam Đại Thánh Địa có tiếp tục cũng không thể xoay chuyển chiến cục!
Khúc Vật Hồi sắc mặt xám xịt!
Cái giá này quả thật bi thảm…
Theo những thanh âm bành bạch không ngừng vang lên, Hải Vô Nhai cùng Hà Tri Thu hai người cơ hồ đồng loạt nhắm hai mắt lại, cơ mặt co lại… Đây chính là thanh âm của thi thể cao thủ Thánh Địa biến thành thịt nát từ trên không rơi xuống!
Đám người đứng ngoài xem bỗng lặng ngắt như tờ. Trận chiến đầu tiên, đối phương không có chút thương tổn, có thể giải thích vì bọn hắn sử dụng âm mưu quỷ kế, thêm vào đó có thần binh lợi khí hết sức lợi hại. Nhưng trận chiến thứ hai này… Bên ta cũng chiến bại như thế, chẳng lẽ còn cần tìm lý do sao?
Đây, chính là cao thủ Thánh Giả của Thánh Địa! Muốn lên được cấp bậc Thánh Giả, phải hơn năm trăm năm khổ tu a…
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến
Dị Thế Tà Quân
Khúc Vật Hồi cảnh giác nói. Con người này đang suy tính cái gì đây? Tại sao lại đòi phải đặt cược cái thứ cổ quái này?
- Đối với ta con giun đấy cũng không có nửa điểm hữu dụng! Cái này chỉ đơn thuần là vật đặt cược mà thôi… Ta chỉ là muốn nhìn bộ dạng đức hạnh của ngươi phải mân mê đào giun mà thôi.
Cửu U Thập Tứ Thiếu hời hợt nói:
- Chẳng lẽ ngươi không muốn nhìn thấy cảnh ta đào đất tìm giun hay sao?
- Tốt! Lão tử ta hôm nay đồng ý đánh cược với ngươi!
Khúc Vật Hồi cắn răng nói:
- Ta không tin tên gia hỏa ngươi vận khí tốt như thế, lại có thể liên tiếp thắng hai trận! Nhưng phải nói trước, Thập Tứ huynh, nếu ngươi thua, nhất định không được ăn quỵt đấy!
- Ai chơi xấu chính là nhi tử vương bát đản của ô quy!
Cửu U Thập Tứ Thiếu cười hắc hắc…
- Một lời đã định! Nếu ai chơi xấu thì người đó chính là nhi tử vương bát đản của Ô quy!
Khúc Vật Hồi nghiến răng nghiến lợi nói.
- Đánh nhau thì lão tử ta không bằng ngươi, nhưng chẳng lẽ đến cả đánh cuộc cũng phải chịu thua ngươi sao? Thập Tứ Thiếu, ngươi hãy đợi mà chổng mông đào giun đi!
- Ta cũng mở to mắt chờ xem cuối cùng ai là người phải chổng mông đào giun!
Cửu U Thập Tứ Thiếu khoanh tay, nói như trong lòng đã tính trước hết mọi chuyện.
Kiều Ảnh cùng Thành Ngâm Khiếu ở bên cạnh dở khóc dở cười: Đây là cao thủ đệ nhất thiên hạ trong truyền thuyết, cuồng nhân Cửu U Thập Tứ Thiếu sao? Đây là người thủ hộ của Thiên Thánh Cung Túng Ý Cuồng Đao Khúc Vật Hồi sao? Hai cái người to lớn này đem so với con nít có khác gì nhau đâu.
Trong lúc hai người này đang nói chuyện, ở giữa sân hai đội nhân mã đã cuốn lấy nhau thành một đoàn. Cơ hồ bất cứ lúc nào cũng có thể xông vào đánh nhau, đao kiếm đều đã lộ ra khỏi vỏ, lóe sáng khắp nơi!
Nhưng bỗng nhiên mọi người lại thấy, năm hắc y nhân kia lại cất bước di chuyển, phía trước có, phía sau có, hơn nữa còn dần dần phân tán nhưng vẫn duy trì với nhau một khoảng cách tương đối. Nếu cẩn thận xem xét năm người này, liền phát hiện ở bốn phương vị Đông Tây Nam Bắc đều có một người chiếm cứ. Mà khoảng cách mỗi người lại hoàn toàn giống nhau, không sai lệch một chút nào!
Thế trận trong nháy mắt đã hoàn thành, sau đó năm người đồng thời thét lên một tiếng, cất bước chạy như điên, trừ một người đứng ở giữa vẫn giữ nguyên vị trí, bốn người đứng ở Đông Tây Nam Bắc đồng loạt di chuyển thật nhanh ra ngoài! Mà bọn hắn cũng không phải là chạy về phía trước mà lại chạy xoay quanh thành vòng tròn, mà tâm chính là người đang đứng bất động ở giữa kia!
Lúc này mọi người đều hết sức kinh ngạc, trường kiếm của năm vị Thánh Giả áo trắng này cùng hòa nhập tạo thành một đạo giống như dòng nước đang chảy xiết, cuồn cuộn đổ ngược về đây!
Ở bên cạnh, Khúc Vật Hồi há to miệng, lẩm bẩm:
- Không ngờ đây lại là một thế trận cổ quái! Chẳng lẽ…
Hắn chắc chắn rằng phía trước có điểm cổ quái nhưng giờ phút này lại nói thầm trong lòng!
Không một ai nhìn thấy lúc này khóe miệng Cửu U Thập Tứ Thiếu bỗng xuất hiện một nụ cười cổ quái, có ý như mọi chuyện vừa xảy ra quả nhiên không vượt ngoài suy đoán của hắn.
Đinh đinh đang đing, trong nháy mắt một chuỗi âm thanh vang lên, bốn gã hắc y nhân bên ngoài liên tục ra sức chiến đấu, nhưng vẫn duy trì được phong thái tiêu sái, còn bên phía đám cường giả Thánh Địa thì rõ ràng vừa mới đỡ một kiếm của người ở phương vị phía Đông, còn chưa kịp thu kiếm thì đối thủ ở phương vị phía Nam đã xuất hiện ngay trước mắt, đại đao trong tay hắn đã hóa thành một đạo thiểm điện mạnh mẽ đánh xuống, vừa mới ứng phó với người trước mặt thì nháy mắt một người khác đã vung đao chém xuống!
Năm vị Thánh Giả này của Thánh Địa, mỗi người đều cảm giác được dường như bản thân mình trong cùng một thời điểm phải ứng phó với bốn tên địch nhân điên cuồng vây công! Rõ ràng bọn hắn đang hơn về số lượng, lấy năm địch bốn, nhưng vì sao nhóm người của mình đều phải tự bản thân toàn lực ứng chiến, hơn nữa còn có cảm giác là một mình chống đỡ bốn địch nhân? Đồng đội của bên mình đâu hết rồi?
Chiến trận của quân địch giống như là một vòng cung khổng lồ, hoàn toàn không có sơ hở,
Đây là mơ sao! Tại sao có thể như vậy? Rõ ràng thế cuộc trước mắt là bên mình lấy năm người đấu với bên họ bốn người, vì cái gì mà lại rơi xuống hạ phong?
Quân Mạc Tà bên này mỉm cười, sắc mặt Mai Tuyết Yên hoàn toàn thoải mái, hai người này đều lộ bẻ hoàn toàn an tâm.
Trận pháp này, quá nhiên là hết sức kỳ diệu! Cho dù bản thân thực lực yếu hơn, muốn dùng nó để đối phó với cường giả cấp bậc cao hơn mình, hiệu quả cũng không chút suy yếu, cũng có thể phát huy ra uy lực khó có thể tưởng tượng được!
Ngũ Hành trận!
Đó chính là tên gọi của trận pháp mà năm người này đang sử dụng! Năm phương vị kia phân biệt ra ở giữa Đông Nam Tây Bắc, Ngũ Hành lực Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ; trận pháp này hiện tại chỉ là vừa mới khởi động, hoàn toàn chưa sử dụng chút năng lượng nào của Ngũ Hành thiên địa; nếu để cho trận pháp này vận dụng thêm một khoảng thời gian nữa, linh khí tích lũy đến một mức độ nhất định là có thể dẫn động Ngũ Hành lực trong không khí, tương sinh hoặc tương khắc, tất cả đều dung nhập vào chiến cục…
Năm bóng đen chuyển động đều đều dần dần hình thành một mảng tối, còn năm vị áo trắng bên phía Thánh Địa tuy rằng thực lực vượt xa đối thủ nhưng hiện tại giống như hổ lạc đồng bằng, hoàn toàn rơi vào thế hạ phong, chỉ có thể bị động phòng thủ, tâm trạng buồn bực không thôi!
Ai mà có ngờ trận chiến này lại có thể lên đến trình độ này, chiến cuộc này, quả thực có thể so với một trận đấu đỉnh cấp!
Khúc Vật Hồi mặt mày ủ ê, mắt thấy mình có khả năng phải đi đào giun rồi? Miệng lẩm bẩm:
- Ngu ngốc a, ở trên mặt đất đấu không được tại tại sao không biết bay lên trời mà đánh? Khinh công các ngươi tu luyện chỉ để trang trí thôi sao? Thật sự là ngu ngốc hết sức mà…
Cửu U Thập Tứ thiếu nghe thấy liền liếc mắt nhìn hắn, linh thức quét qua trận chiến bên dưới, đột nhiên trên mặt lộ ra thần sắc kỳ quái, nhưng lập tức biến mất, rồi lại bình tĩnh không nói câu nào.
Kiều Ảnh là người mẫn cảm nên biểu tình vừa rồi của Cửu U Thập Tứ Thiếu không thoát khỏi mắt nàng, thản nhiên nói:
- Thập Tứ huynh, ngươi vừa phát hiện ra điểm nào khác lạ sao?
Cửu U Thập Tứ Thiếu lắc đầu, khổ sở suy nghĩ một phen, nói:
Kiều Ảnh vẫn còn muốn hỏi tiếp, liền nghe thấy một trận kinh hô của mọi người, ngước mắt quan sát, lập tức hiểu được ý tứ vừa rồi của Cửu U Thập Tứ Thiếu: Bởi vì chính nàng cũng đã phát hiện ra vấn đề, nhưng cũng không nghĩ ra…
Nguyên lai là vừa rồi, năm vị Thánh Giả của Thánh Địa mắt thấy cục diện bất lợi, đồng thời hét dài một tiếng, quả nhiên đúng như suy nghĩ của Khúc Vật Hồi, năm vị đều có ý tưởng giống nhau là phi thân lên trời: Vừa bay lên lập tức liền nhân kiếm hợp nhất, mặc dù thân đang mang trọng thương nhưng cũng quyết liều mạng phải chém năm tên gia hỏa trước mặt này thành thịt vụn!
Nhưng, mọi chuyện không được như ý, thậm chí còn không thể tưởng tượng được mọi chuyện tiếp theo phát sinh như thế….
Trong lúc bọn hắn bay lên thì năm người đối phương cũng hành động tương tự, tuy rằng cả người đã vọt lên không trung nhưng trận thế vẫn không phát sinh chút biến hóa, đối phương giống như không cần dùng sức cũng có thể cùng nhau bay lên…
Mắt thấy năm người này vẻ mặt tràn đầy ngạc nhiên, Quân Mạc Tà ở đối diện cực kỳ đắc ý: Đồ ngu, tình thế này là do khí cơ của chính các ngươi kéo bọn hắn lên, bất luận là các ngươi cử động như thế nào, bọn hắn cũng có thể mượn lực mà theo kịp. Hoàn hảo dụng lực của các ngươi để đả thương chính bản thân ngươi!
- Bất kể là ở mặt đất hay trên bầu trời, kết quả cũng giống như nhau! Trên mặt đất các ngươi còn có thể dựa vào mặt đất, nhưng hiện tại treo mình trên không trung lại khác… Năm người thuộc "Tàn Thiên Phệ Hồn" hoàn toàn dựa vào sức lực của các ngươi, căn bản không cần ra tí sức nào, nhưng các ngươi lại khác, vừa lo cho người vừa lo cho mình! Nếu trận chiến này tiếp tục diễn ra trên không trung, thì càng chấm dứt nhanh mà thôi! Toàn một lũ ngu ngốc!
Quả nhiên, càng lên cao, uy lực của Ngũ Hành trận cũng dần dần triển khai, ép năm vị Thánh Giả của Thánh Địa đến mức không thể thở nổi, đừng nổi chi đến việc thi triển tuyệt chiêu liều mạng!
Bất thình lình, thế trận ở trên không chung nảy sinh biến hóa, nguyên bản bốn người cùng di chuyển liên tục trông như một dòng nước lũ, nhưng đột nhiên có một người thoát ly ra khỏi, toàn thân phát ra một màu vàng rực rỡ, ngay sau đó, người thứ hai cũng vậy, nhưng toàn thân lại phát ra màu xanh lục, người thứ ba thì cả người màu xanh lam còn người cuối cùng thì toàn thân hóa đỏ, trông như một ngọn lửa đang cháy trên không trung!
Còn người cuối cùng ở giữa thì toàn thân một màu vàng sáng lóa, sáng chói cả mắt!
Cả năm người sau toàn thân đều bao bọc một màu sắc khác nhau, cuối cùng cũng triển khai động tác tiếp theo!
Ngũ Hành Tề, thiên địa động; trận tâm ra, quỷ thần khóc!
Bất ngờ, ở giữa đạo hoàng quang kia, đột nhiên xuất hiện một đạo đao mang bay ngược trở ra. Lúc đó, một vị Thánh Giả áo trắng đang toàn lực ứng phó tình cảnh bốn người vây công, đột nhiên phải nhận một đao đột ngột này, hắn kinh hãi rút lui, nhưng chung quanh đều là người tức giận đang chém giết thành một khối, hắn có thể đào thoát chỗ nào đây?
Hắn vừa lui bước, ngược lại liền đem lực công kích của cả năm người tập trung lên một mình mình, trong phúc chốc năm chuôi đao từ các hướng Đông Tây Nam Bắc đồng thời bổ xuống!
Một thân thể áo trắng ngay lập tức trở thành mười phần không trọn vẹn, máu phun tung tóe nhuộm đỏ cả một bầu trời xanh thẳm, từ trên cao dần rơi xuống!
Trong lúc thân thể hắn rơi xuống, năm màu sắc này cũng không chút ngừng lại, hóa thành một đạo cầu vồng chói mắt, đồng thời hướng về bốn người còn lại! Núi đao tầng tầng lớp lớp bổ xuống, giống như thủy triều của sống Trường Giang vậy!
- Giết!
Năm người đồng loạt rống to. Máu tươi hóa thành một đoàn trên không trung, giống như ánh lửa bập bùng trên bầu trời tiết nguyên tiêu vậy. Nhưng ánh lửa này chính là sinh mệnh của cường giả Thánh cấp đang bị thiêu đốt!
Trận chiến đến lúc này, thắng bại đã định!
Bên phía Tam Đại Thánh Địa có tiếp tục cũng không thể xoay chuyển chiến cục!
Khúc Vật Hồi sắc mặt xám xịt!
Cái giá này quả thật bi thảm…
Theo những thanh âm bành bạch không ngừng vang lên, Hải Vô Nhai cùng Hà Tri Thu hai người cơ hồ đồng loạt nhắm hai mắt lại, cơ mặt co lại… Đây chính là thanh âm của thi thể cao thủ Thánh Địa biến thành thịt nát từ trên không rơi xuống!
Đám người đứng ngoài xem bỗng lặng ngắt như tờ. Trận chiến đầu tiên, đối phương không có chút thương tổn, có thể giải thích vì bọn hắn sử dụng âm mưu quỷ kế, thêm vào đó có thần binh lợi khí hết sức lợi hại. Nhưng trận chiến thứ hai này… Bên ta cũng chiến bại như thế, chẳng lẽ còn cần tìm lý do sao?
Đây, chính là cao thủ Thánh Giả của Thánh Địa! Muốn lên được cấp bậc Thánh Giả, phải hơn năm trăm năm khổ tu a…
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến
Dị Thế Tà Quân
Đánh giá:
Truyện Dị Thế Tà Quân
Story
Chương 907: Ngũ Hành trận hiển uy!
9.5/10 từ 42 lượt.