Dị Thế Tà Quân

Chương 470: Nỗi buồn của Đường Nguyên

- Không phải chỉ là một viên thuốc thôi sao? Loại này ta có rất nhiều!

Quân Mạc Tà bĩu môi khinh thường nói:

- Bán! Càng có sức cạnh tranh thì càng tốt!

- Có lời này của ngươi là ta an tâm rồi, loại Diệp Cốt Đan này được mệnh danh là cải tạo toàn bộ cốt cách, huyết mạch, trong nháy mắt tiến giai, là một loại thánh dược trong mộng của huyền giả, thế nào, bán chứ? Hiện tại đan dược của chúng ta cũng không phải là là dùng từ quý thông thường để hình dung, đan dược của đại ca ngài quả thực là có hiệu quả thần kỳ, thứ hai huynh đệ cũng ra sức cổ động, trong lúc đó đã dốc hết tâm can huyết mạch để nỗ lực, chúng ta xuất ra cực phẩm đan dược này sẽ khiến đám người kia tha thiết ước mơ a!

Đường mập mạp cười cười, cái bụng bành bạch nện trên mặt đất, vui vẻ nói:

- Tựu như với loại tân dược này, ta phải sắp xếp một đoạn lời thoại. Ngươi nghe một chút nhé: Ngươi vì tư chất của mình mà buồn sao? Ngươi còn đang nỗ lực cố gắng nhưng so ra vẫn còn kém đồng bạn cùng trang lứa sao? Ngươi là vì bản thân mình không thể tiến giai mà buồn sao? Ngươi còn vì bản thân chưa trở thành cường giả mà buồn sao? Đến đây đi, xin hãy phục dụng thánh dược trong mộng của huyền giả, nó có thể cải tạo cốt cách huyết nhục toàn thân, trong nháy mắt sẽ làm ngươi tiến giai! Tới đây đi, dùng một viên trực tiếp sẽ có hiệu quả, cả đời sẽ là thiên tài, ngân kim ngọc địa thiên, chỉ cần một viên thôi.

Đến đây đi đến đây đi, ngươi còn chờ gì vậy? Tận dụng thời cơ nếu không bỏ lỡ đừng có hối tiếc, thần dược xuất thế, chỉ bán trong bảy ngày. Quá hạn sẽ đóng cửa, đừng có vĩnh viễn bỏ qua nếu không sẽ là một chuyện tiếc nuối nhất cuộc đời này... Thế nào? Không tệ chứ?

Đường Nguyên dương dương đắc ý đắc ý nói xong, lại nhìn ánh mắt cứng nhắc của Quân Mạc Tà đang nhìn mình.

- Đường mập mạp...Ngươi ngươi ngươi...Ngươi thật ra cũng là người từ Địa Cầu tới hả? Sao ngươi lại không nói sớm?

Quân Mạc Tà đột ngột chụp lấy bờ vai hắn, có phần muốn rơi lệ nói.

- Cái gì? Cầu gì?

Đường Nguyên khẽ giật mình. Tiếp đó dở khóc dở cười nói:

- Ngươi mới là cầu a, mịa nó, lão tử đây cũng không có biện pháp, ai muốn bản thân mình béo như vậy chứ? Lão tử lại càng không muốn!

- Ách, nguyên lai là không phải a?

Quân Mạc Tà thất vọng thở dài một hơi, nói:

- Nhưng mà ngươi, mịa nó, cũng quá hữu tài đi! Lời quảng cáo như vậy cũng có thể nghĩ ra! Ngươi thật ra nên tới Địa Cầu đi, tuyệt đối có thể trở thành một thiên tài trong giới quảng cáo đó!


- Quảng cáo gì? Đúng đúng, chỉ có quảng cáo mới có thể bán được hàng.

Đường Nguyên lập tức tỉnh ngộ hiểu ra hai chữ này, hắn không khỏi dùng ánh mắt sùng bái nhìn Quân Mạc Tà, nói:

- Tam thiếu ngài thực sự là có tài, tùy tiện nói một câu đã bao hàm đầy ý nghĩa, huynh đệ thực sự rất bội phục, thật giống như nước sông mênh mông a, tâm tình của ta giống như biển rộng không bờ vậy.

- Mẹ nó! Đừng nói lời vô nghĩa nữa, đồ chơi này ngươi định bán thế nào đây? Ngươi phỏng chừng giá bao nhiêu thì phù hợp?

Quân đại thiếu dở khóc dở cười khoát khoát tay.

- Công hiệu của loại đan dược này chỉ sợ còn hơn tất cả các loại linh dược trước kia, lấy hai viên đan dược này giá đầu là năm mươi vạn lượng bạch ngân đi!

Đường Nguyên lộ ra nụ cười thâm độc, duỗi năm đầu ngón tay ngắn ngủn ra nói:

- Sơ bộ phỏng chừng tối thiểu cũng có thể đạt tới năm trăm vạn lượng! Phải biết rằng lúc này tập hợp lại đấu giá, khách hàng nhằm vào đều là huyền công thế gia, đây chính là đồ vật mà bọn họ tha thiết muốn có nhất!

Quân Mạc Tà triệt để không biết nói gì. Đột nhiên lúc này mới phát giác ra kẻ đứng trước mắt này chính là một tên gian thương lòng dạ hiểm độc vô lương! Hai viên dược hoàn nho nhỏ lại có thể ra một cái giá trên trời năm trăm vạn lượng bạc! Hai viên đan dược này đối với chính mình mà nói cũng không trọng yếu lắm...Phải biết rằng ở thế giới này, mười lượng bạc là có thể đủ duy trì một nhà ba người trong vòng nửa năm trời!

- Trong khoảng thời gian này thật là đã ghiền a! Quá mức sung sướng đi!

Đường Nguyên hưng phấn trong mắt tràn đầy vàng với bạc:

- Lão tử nằm mộng cũng muốn cũng muốn có một ngày: chậm rãi chờ chậm rãi đếm bạc, không ngờ bạc có tới mấy thành, ngân phiếu cũng thế, khiến lão tử mỗi ngày đếm ngân phiếu đến nỗi rụng cả tay a...Thật đã ghiền! Mỗi lúc trời tối ta đều tự tay kiểm lại một lần. Đếm tới lúc nửa đêm a, quá sung sướng đi.

- Ngươi, quá vĩ đại nha!

Quân Mạc Tà như muốn sụp đổ. Không nghĩ tới có một ngày mình cũng có thể bị người khiến cho không biết nói gì! Đùa giỡn đám quý tộc sau đó thu bạc tới tay, cũng không cần hoàn toàn đổi thành bạc, mặc dù đổi hết. Thậm chí trăm đổi lấy một, phỏng chừng cũng có thể khiến cho quá trình giảm béo do đếm bạc của mập mạp có hiệu quả đáng kể a. Thân thể Đường Nguyên nếu như mỗi một lần lao động không biết mệt mỏi như thế này, ít nhất có thể giảm được hơn mười cân thịt! Cho dù hàng ngày ăn uống no đủ thế nào cũng không có tăng trở lại!

Ân? Quân Mạc Tà nghĩ như vậy, đột nhiên lại nghĩ ra một phương pháp tuyệt hảo có thể giúp Đường Nguyên giảm béo. Khóe miệng không khỏi lộ ra một nụ cười tà ác. Đường Nguyên đứng ở bên cạnh đột nhiên rùng mình một cái, tựa hồ như phát giác ra có người nào đó đang tính kế lên người mình vậy! Bây giờ kẻ nào còn dám tính toán trên người mình? Có cao thủ bực này bảo vệ, còn kẻ nào dám? Mập mạp thầm nói hai tiếng.

- Ân. Mập mạp. Nói cho tất cả khách tới mua, khi đi vào, nhất định phải dùng vàng hoặc là bạc giao dịch! Hết thảy không chấp nhận ngân phiếu! Thời gian đấu giá trì hoãn mười ngày để cho mọi người có thời gian chuẩn bị!


Quân Mạc Tà đột nhiên nghĩ tới kim chi lực, hắn sẽ dùng các loại kim chúc này rèn luyện một lần nữa Viêm Hoàng Chi Huyết.

Tiện thể cũng để cho mập mạp giảm béo một phen...

- Cái gì? Dùng bạc? Hoàng kim giao dịch?

Đường Nguyên muốn hôn mê:

- Tam thiếu, ngươi cần những thứ này làm gì? Số lượng sẽ rất lớn đó.

- Ta có việc cần dùng, cứ theo như lời ta nói đi!

Quân Mạc Tà nghiêm túc nói.

- Được rồi, ngươi khẳng định có đạo lý của ngươi. Ta đây sẽ đi xử lý.

Đường mập mạp có phần buồn bực. Thế nhưng cũng đành đáp ứng.

- Bất quá ta nói tam thiếu này, ngươi trước tiên phải giúp ta một chuyện.

- Chuyện gì?

- Còn không phải Tôn Tiểu Mỹ bà nương sao. Ài ài. Ngươi không biết chứ, khi ta đem đan dược của ngươi đưa cho ta, cái loại để cho nữ nhân phục dụng đó, Tôn Tiểu Mỹ giữ lại nửa bình, sau đó một qua một đoạn thời gian nàng ăn hết, sau khi ăn xong xuất hiện một vấn đè.

Đường Nguyên thở dài thở ngắn nói.

- Tình huống gì? Chẳng lẽ có tác dụng phụ?

Quân Mạc Tà hào hứng nói, nhìn bộ dáng này của Đường Nguyên, hẳn là có chuyện không tốt.

- Ài, thuốc tất nhiên là có tác dụng, dáng người của bà nương hôm nay trở nên thon thả hơn. Quả thực cũng có thể so sánh với Linh Mộng công chúa. Thế nhưng vấn đề là, trên mặt lại càng khó coi hơn!


Đường Nguyên khóc không ra nước mắt nói:

- Tam thiếu à...Ngươi cũng không biết, hiện tại Tôn Tiểu Mỹ quả thực là "Nhìn bóng lưng mê chết thiên quân vạn mã, quay đầu lại dọa lùi trăm vạn hùng binh! Cái loại đối lập này, khiến ta thực sự suy sụp, nhất là tương lai nàng lại là lão bà của ta, ta càng thêm suy sụp a.

- Trên mặt? Tại sao lại càng khó coi?

Quân Mạc Tà rất buồn bực, Thiểu Âm Đan có tác dụng rất lớn cho phụ nữ dưỡng nhan, sao trên mặt lại càng khó coi được? Đây cũng không hợp với lẽ thường đi.

- Tiểu Mỹ khi nàng còn bé, cũng không biết là ăn phải vật gì, sau đó đột nhiên càng ngày càng khó coi, càng ngày càng biến dạng, ài, dù sao cũng biến thành bộ dạng không tốt. Thế nhưng từ khi ăn thuốc của ngươi, thân thể càng ngày càng biến hóa, tựa hồ như xương cốt lập tức cũng biến đổi, ân, càng ngày càng mềm mại, ta nhìn thoáng qua một cái thấy có tác dụng, cho nên đưa cho nàng nửa bình.

Đường Nguyên có phần xấu hổ nhìn Quân Mạc Tà,, gãi gãi đầu nói:

- Qua vài ngày, mỗi ngày ta nhìn thấy bóng lưng của nàng, đều phát hiện ra càng lúc càng trở nên mê người, thật sự là quá đẹp, thế nhưng, thế nhưng trên mặt của nàng lại càng ngày càng khó coi, thật là đau đớn, còn có rất nhiều mụn nữa...Tam thiếu à, ngươi cũng không biết trong nội tâm của ta thống khổ cùng đáng tiếc như thế nào đâu.

Quân Mạc Tà nghe tới đây liền hiểu ra, xem ra hình thể bưu hãn của Tôn Tiểu Mỹ nguyên bản cũng không phải như thế, hẳn là khi ăn xong thứ gì đó. Hữu ý vô ý mà phá hủy âm dương trong cơ thể, cho nên có xu hướng nam tính hóa, thế nhưng hiện tại mình luyện chế Thiểu Âm Đan là loại đan dược khắc tinh, kết quả Đường mập mạp dùng bậy bạ khiến độc tố trong cơ thể của Tôn Tiểu Mỹ bị bức ra ngoài, nhưng bởi vì vận dụng không đúng cách, không ngờ độc tố tích tụ trong thời gian dài đều dồn lên trên mặt, thế cho nên mới khiến khuôn mặt trở nên thê thảm như vậy, tạo thành hiện tượng "
nhìn phía sau là muốn phạm tội, quay mặt lại liền muốn chạy dài."

- Đừng lo, đợi lát nữa ta tới xem thử. Tin tưởng chuyện tình cũng không có gì quá đáng, ta sẽ trả lại cho ngươi một vị kiều thê xinh đẹp. Nhưng mà mập mạp ngươi phải cẩn thận, vạn nhất Tôn Tiểu Mỹ trở nên xinh đẹp sẽ chà đạp ngươi đó.

- A?

Đường Nguyên bị dọa cho nhảy dựng lên, nói:

- Tam thiếu không nói ta còn không chú ý tới. Nếu nói như vậy, với tính cách bưu hãn của bà nương, thật đúng là có khả năng này, hay là thôi không chữa trị nữa?

Hắn nghĩ một lát, sau đó lại bực bội nói:

- Nhưng không trừng trị mà nói...Với khuôn mặt như thế này, ta cũng không còn có tình thú nữa.

- Ài, hay là ta nghĩ thay ngươi một biện pháp nhé.

Quân Mạc Tà an ủi một câu, sau đó tròng mắt khẽ đảo, nói:


- Nhưng mà này, mập mạp, thân huynh đệ vẫn nên tính toán, ngươi nói thật ra đi, nếu như lão bà ngươi không có tình huống như vậy, ngươi làm chuyện tình thiên vị như vậy, có phải cứ như thế mà bỏ qua hay không?

- E hèm...

Đường Nguyên mắt trợn trắng dã.

- Ngươi cũng biết quy củ của đường khẩu, dựa theo giá cả thị trường đấu giá, một viên đan dược giá lớn nhất chia đôi, trực tiếp khẩu trừ vào phần của ngươi!

Quân Mạc Tà không lưu tình chút nào nói:

- Nếu như sau này còn xuất hiện loại tình huống này. Cổ phần của ngươi toàn bộ sẽ bị sung công!

- Không nên a, không nên a tam thiếu, đều là bạc đó, bạc trắng đó, bạc chính là mạng của ta, ngươi chính là muốn lấy cái mạng của thân huynh đệ a.

Đường Nguyên thê thảm kêu to, rất giống với người bị cắt thịt trên cơ thể mình. Khuôn mặt tèm lem nước mắt nước mũi kịch liệt lên án:

- Ngươi không thể làm như vậy! Ngươi thật sự là quá tàn nhẫn hu hu.

Nằm mơ cũng không thể mơ thấy, chính mình hào hứng bừng bừng đi bóc lột thiên hạ, hôm nay về lại bị Quân Mạc Tà bóc lột, chẳng lẽ đây là quả báo?

- Ngươi tự mình lựa chọn đi, muốn lão bà hay muốn bạc?

Quân Mạc Tà khoanh tay trước ngực, đối với lời cầu khẩn của mập mạp đều làm như không nghe thấy.

- Này này, cái này. Bạc là mệnh, nhưng lão bà là mệnh căn tử [duy trì nòi giống], vẫn là mệnh căn tử quan trọng hơn một chút, đương nhiên là muốn lão bà rồi.

Đường Nguyên đảo dảo tròng mắt, rốt cuộc đau đớn hạ quyết tâm.

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành

Dị Thế Tà Quân
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Dị Thế Tà Quân Truyện Dị Thế Tà Quân Story Chương 470: Nỗi buồn của Đường Nguyên
9.5/10 từ 42 lượt.
loading...