Dị Thế Tà Quân
Chương 248: Ai âm độc hơn ai?
Tuy nhiên, mọi người khi ngẫm lại cũng hiểu được đạo lý này. Trong gầm trời này, muốn nhưỡng ra rượu ngon thế này sao mà dễ dàng cho được?
Chỉ có một ít thế này mới hợp lý.
- Nếu chỉ đấu giá một lần, vậy tổng số rượu có bao nhiêu vò tất cả?
Người hỏi câu này lại là người ngoài dự đoán của mọi người, chính là Linh Mộng công chúa, người không quen uống rượu, thậm chí vừa rồi cũng không nếm thử rượu.
Đường Nguyên kinh ngạc nhìn nàng một cái rồi trả lời:
- Lần đấu giá này, tổng cộng có ba nghìn vò thiên phẩm hảo tửu! Dù cho các vị ra giá như thế nào đi nữa, thiên phẩm hảo tửu cũng chỉ có nhiêu đó! Rượu này giống như phù dung sớm nở tối tàn, uống một ngụm là thiếu một ngụm, uống hết thì chỉ còn cách nhịn thôi!
- Ba nghìn vò!
Mọi người phía dưới khi nghe có nhiều hảo tửu như thế thì ai cũng kinh hãi. Ba nghìn vò, số lượng có vẻ không ít, thậm chí có thể nói là rất nhiều. Tuy nhiên, ngàn vạn lần không nên quên, hiện tại nơi này có hơn một trăm nhà tham gia đấu giá, phân phối số rượu này cho một trăm đầu người, nhiều lắm thì mỗi người cũng chỉ có ba mươi vò mà thôi.
Mà hạn mức cao nhất mỗi người có thể đấu giá thắng cũng chỉ có năm mươi vò. Hơn nữa, phía trước còn có hoàng thất, có các đại thế gia, những người này tất nhiên sẽ ra tay trước, nhất định sẽ không chịu cảnh tay không trở về, e rằng phải sau tất cả những người này thì mới tới "tua" của mình, nhưng những người này có đến hơn mười nhà, ít nhất cũng làm ít đi hơn tám trăm vò!
Điều này cũng có nghĩa là, hơn tám mươi nhà còn lại, dù muốn cạnh tranh thế nào cũng chỉ còn hai ngàn hai trăm vò mà thôi! Rõ ràng loại thiên phẩm hảo tửu này, tất nhiên sẽ có nhiều nhà không có khả năng đấu giá được!
Mà một khi không đấu giá thắng được, đồng nghĩa với việc cả đời sẽ không có cơ hội thưởng thức loại hảo tửu này nữa!
Vì vậy, sự cạnh tranh giữa những người này sẽ vô cùng khắc nghiệt!
Rất nhiều người đã âm thầm nắm chặt tay, chỉ chực bắt đầu để kêu giá!
- Hiện tại, đấu giá chính thức bắt đầu, số hảo tửu đầu tiên, năm mươi vò!
Cả đám thịt núc ních trên người Đường Nguyên run run. Hắn cảm thấy thời khắc sáng chói huy hoàng nhất trong cuộc đời hắn chính là lúc này đây, khi hắn cầm búa định giá trong tay mà vung lên.
- Bản nhân ra giá một trăm vạn bạc trắng!
Một người lớn tiếng ra giá, không ngờ ngay lần đầu tiên mà đã nâng giá lên cao thế này! Điều này làm cho mấy người âm thầm âm thầm kêu khổ trong lòng: "Đây mới là lần đầu tiên thôi mà, ngươi lại chơi thế này là sao! Ngươi kêu giá kiểu này, sau này đến phiên chúng ta, giá cả chẳng phải ở trên trời sao?"
Bên trong hàng thứ ba, người ra giá chậm rãi đứng lên, một thân lam bào nhấp nhô như sóng biển, khi hắn vừa đứng lên thì mọi người có cảm giác một mảng biển khơi xanh thẳm đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mình.
Người này tự nhiên cười nói:
- Tại hạ là Hải Trầm Phong, bang chủ Kim Dương Bang của Thiên Hương thành. Bản thân tại hạ yêu rượu như mạng, loại thiên phẩm mỹ tửu này, bất cứ giá nào cũng phải đoạt được, tại hạ nghĩ đối với mỗi người ngồi đây, một trăm vạn lượng không phải là một con số lớn, nhưng mong mọi người nể chút mặt mũi Hải mỗ, Hải mỗ xin đa tạ!
Hải Trầm Phong đương nhiên là do Quân Mạc Tà an bài tại đây để đề phòng vạn nhất, giờ phút này đương nhiên đứng ra làm người đầu tiên tỏ vẻ "việc nghĩa không từ" mà kêu giá. (chim mồi đây mà:61:)
Đương nhiên, lúc này hắn đứng ra cũng còn có một mục đích khác, đó chính là tuyên cáo thiên hạ bang phái giang hồ Kim Dương Bang đã thay đổi bang chủ, và vị Hải đại bang chủ cũng nhân buổi đấu giá này mà ra mặt, chính thức tiến nhập vào hàng ngũ những nhân vật thượng tầng của Thiên Hương đế quốc.
Khi Hải Trầm Phong đứng ra, trong nháy mắt đã thu hút vô số ánh mắt của nhiều người, giống như nam châm gặp sắt thép, cứ dán chặt vào người hắn. Thân hình Hải Trầm Phong bất động như núi, nhưng sắc mặt lại hơi xanh xao, có một chút không khỏe mạnh. Quân Mạc Tà đứng trên lầu xem náo nhiệt khi nhìn thấy cảnh này thì trong lòng vô cùng buồn bực: "Chẳng lẽ chỉ trong một hai ngày mà vị cao thủ Thiên Huyền này lại bị trọng thương lần nữa sao? Tại sao lại trọng thương hoài thế này? Xem ra sau này ta phải dạy dỗ hắn cho tốt mới được, ít nhất phải đem thực lực của hắn đề thăng lên một hai cấp bậc, nếu không thì ta lại phải lo lắng mãi!"
Những lời này e là chỉ có Quân đại cao nhân mới dám nói, tùy tùy tiện tiện nói đề thăng thực lực của một Thiên Huyền cao thủ lên một hai bậc, lời nhảm nhí này nói ra ai tin a?
Ba vị hoàng tử và các đại thế gia cũng vô cùng lưu ý!
Mấy nhà này sớm đã biết bang chủ của Kim Dương Bang Thiên Hương thành đã đổi chủ, nhưng không ai có thể ngờ rằng người đó lại là một vị cao thủ Thiên Huyền bí hiểm!
Phải biết rằng cao thủ Thần Huyền xưa nay đều tự cho mình là tuyệt đối cao hơn người, ít khi nhúng tay vào tranh đấu hồng trần, mà dưới Thần Huyền chính là Thiên Huyền, cũng có thể coi như là giai cấp có thực lực cao nhất của đại lục thế tục, lấy Đường gia làm ví dụ, gia tộc này vốn là một trong những gia tộc lớn nhất của Thiên Hương đế quốc, vậy mà người mạnh nhất trong tộc bất quá chỉ là Địa Huyền đỉnh phong mà thôi, vì thế, cho dù là bang phái giang hồ này là thiên hạ đệ nhất bang của Thiên Hương thành, đối với một cao thủ Thiên Huyền mà nói, chuyện này cũng rất là mất mặt, mọi người đều vì chuyện này mà thấy lạ lùng, khó có thể tưởng tượng!
Tuy nhiên, vì nhìn vào phân lượng của một cao thủ Thiên Huyền, ai cũng cắn răng bỏ qua cho năm mươi vò mỹ tửu đầu tiên này, vì thế, không ai tham gia kêu giá.
Đúng lúc tưởng mọi chuyện đã rồi thì không ngờ trong hàng thứ hai, một vị công tử trẻ tuổi áo xanh từ từ đứng lên, tuy rằng trên mặt có che khăn lụa, nhưng khí độ vẫn ung dung tao nhã, nhất cử nhất động đều làm cho người nhìn cảm thấy thoải mái, tạo cảm giác toàn bộ tao nhã thanh tao chỉ có thể thấy được trên người của hắn, quả thực có thể lấy hắn làm hình mẫu mà đem ra dạy học.
Công tử áo xanh kia chính là Lý gia Đại công tử, Lý Du Nhiên!
Đây là lần đầu tiên Lý Du Nhiên xuất hiện chính thức trước công chúng!
- Ta ra giá một trăm năm mươi vạn lượng!
Lý Du Nhiên mỉm cười mà nói, thanh âm vang vọng giống như một cơn gió thu thổi nhẹ qua cánh rừng, tươi mát vô cùng.
- Thiên phẩm mỹ tửu thế này, lại còn là đợt đầu tiên, tất nhiên mang ý nghĩa trọng đại. Bổn công tử cũng là người đam mê rượu, thỉnh Hải bang chủ thứ lỗi cho!
Ánh mắt Lý Du Nhiên mỉm cười mà nhìn Hải Trầm Phong, thần sắc tựa hồ vô cùng tán thưởng. Tuy nhiên, nội tâm chân chính của hắn lại không lộ ra bất cứ điểm nào.
Tối hôm trước, khi hai vị sư huynh lần đầu xuất động, cuối cùng lại thân mang trọng thương trở về, mà người xuống tay chính là vị tân bang chủ Kim Dương Bang trước mặt này! Tuy hắn nghe nói là đôi bên lưỡng bại câu thương, nhưng hiện tại, Lý Du Nhiên làm sao để cho Hải Trầm Phong toại nguyện đoạt được số mỹ tửu đầu tiên này cho được? Huống chi còn có đại sư huynh đang đứng phía sau hắn.
Tính toán trong lòng Lý Du Nhiên là muốn quấy nhiễu khí thế của Hải Trầm Phong một chút, thuận tiện kiểm tra tài phú của toàn bộ các bang phái ngầm quy phục Kim Dương Bang luôn, dù sao đây cũng là con số tính bằng trăm vạn lượng, nếu Hải Trầm Phong này chỉ là kẻ thất phu hữu dũng vô mưu, hắn cứ tăng giá, chỉ cần hắn canh đúng thời điểm mà dừng lại, chắc chắn sẽ làm cho tên tân bang chủ của Kim Dương Bang này ăn trái đắng ngay, cũng coi như thay hai vị sư huynh báo thù được một chút!
- Thì ra Lý công tử cũng là người yêu rượu?
Hải Trầm Phong ha ha cười:
- Không sao không sao, vật cạnh thiên trạch (cạnh tranh sinh tồn), người ra giá cao thì thắng mà! Một khi đã như vậy, tại hạ lại tăng giá một chút. Ba trăm vạn lượng!
Từ trước tới giờ, Hải Trầm Phong chưa bao giờ cần ngân lượng, huống chi, Kim Dương Bang hiện giờ thực sự là của Quân Mạc Tà, ngân lượng cũng là của Quân Mạc Tà, bất chấp Lý Du Nhiên ra giá cao bao nhiêu đi chăng nữa, Hải Trầm Phong đều có khả năng theo tới cùng. Tuy nhiên, nếu tình trạng này cứ tiếp diễn...
Hiện tại, giá cả này đối với Lý Du Nhiên cũng không tính là quá cao, hắn tin chắc ngoài hắn ra, sẽ không ai dám tham gia đấu giá. Giá này chính là dành cho hắn, hắn nghĩ thầm nếu hắn ra giá, thì dù ra giá cao hơn một chút hay cao hơn gấp đôi cũng chẳng có gì khác biệt.
Ba trăm vạn!
Mọi người tại đây hầu như ai cũng là loại ngang dọc một phương, ba trăm vạn tuy là một con số lớn, nhưng cũng chẳng đáng để vào mắt. Tuy nhiên, dùng ba trăm vạn lượng bạc để mua năm mươi vò rượu, nghĩa là sáu vạn lượng bạc một vò, như vậy cũng thật sự là quá xa xỉ. Không hổ danh là bang hội ngầm đệ nhất ah, quả là coi tiền như rác mà!
- Hải bang chủ quả nhiên là tài đại khí thô!
Lý Du Nhiên cười tự nhiên, sóng mắt giống như xuân thủy làm say lòng người:
- Một khi đã như vậy, bổn công tử ra giá ba trăm vạn lẻ một đồng!
Ba trăm vạn lẻ một đồng!
Kêu giá như vậy, bất chấp là đối với ai, đều là một loại vũ nhục trắng trợn!
Hải Trầm Phong giận dữ, hơi thở phập phồng như thủy triều, lạnh lùng nhìn Lý Du Nhiên nói:
- Lý công tử quả nhiên ra giá cao nha, ba trăm vạn kẻ một đồng ha ha ha! Bản nhân vì mong đạt được thứ tốt, vạn kim ta cũng không tiếc, năm trăm vạn!
Hải Trầm Phong đã thật sự tức giận: "Tiểu tử Lý gia này thật quá đáng mà, nếu ngươi tăng giá đàng hoàng ta không nói, đàng này ngươi lại chỉ tăng một đồng, thật là đáng chết mà!" Giờ khắc này, hắn đã quyết tâm muốn cùng Lý Du Nhiên chơi tới cùng!
Đây chính là vấn đề liên quan tới tôn nghiêm bản thân!
- Vừa rồi Hải bang chủ cũng nói là "vật cạnh thiên trạch" mà, người ra giá cao thì thắng thôi, tại sao lại tức giận, thật không tốt nha ha ha ha...
Lý Du Nhiên nói một cách vân đạm phong khinh (nhẹ như mây bay gió thổi):
- Mọi người nơi đây ai cũng mang danh là quý tộc, nên có một chút phong độ mới tốt. Bổn công tử cũng chỉ kêu giá, cũng không phạm vào quy tắc nào cả, huống chi, luật là tăng giá không quy định, Lý gia chúng ta nhà nhỏ ít tiền, quả thật không có nhiều bạc cho lắm, thứ lỗi thứ lỗi! Bất quá nếu Hải bang chủ có ý kiến, lần này ta sẽ thêm vào một chút, tránh làm cho Hải bang chủ tức giận, sau này lại đắc tội với Hải bang chủ!
Sắc mặt Hải Trầm Phong vẫn xanh mét nhưng trong lòng âm thầm mừng rỡ, thầm nghĩ: "Tiểu tử ngươi chỉ cần kêu giá cao hơn, lão tử lập tức thu tay, cho tiểu tử ngươi ăn trái đắng mà xuất ra cả núi tiền!"
Lý Du Nhiên ngừng lại một chút, sau đó mới từ tốn nói:
- Ta ra giá năm trăm vạn lẻ hai đồng!
Hải Trầm Phong nổi trận lôi đình, quát một tiếng nhảy tới quát:
- Tiểu tử ngươi khinh người quá đáng...
Đúng lúc đó, bên tai hắn vang lên tiếng truyền âm nhỏ như muỗi kêu của Quân Mạc Tà:
- Nhường cho hắn đi!
Hải Trầm Phong ngẩn người ra, đưa mắt nhìn quanh theo bản năng. Huyền Huyền đại lục này làm gì có cái loại công phu truyền âm nhập mật, Hải Trầm Phong hoàn toàn ngây người: "Thanh âm tại sao lại vang lên ngay bên lỗ tai mình, mà tất cả mọi người lại có vẻ như không ai nghe thấy? Chuyện quỷ dị gì thế này?"
- Ta nói nhường cho hắn! Không được tiếp tục ra giá, đây là mệnh lệnh!
Trong lỗ tai hắn lại vang lên thanh âm của Quân Mạc Tà.
Mặc dù thanh âm rất nhỏ nhưng lại cực kỳ nghiêm khắc, tràn ngập ý tứ không được cãi lệnh!
Đúng vậy, chính là mệnh lệnh!
Lý đại công tử Lý Du Nhiên vừa đứng ra, Quân Mạc Tà đã chú ý tới hắn. Từ lúc Quân Mạc Tà tiến vào thế giới này, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Lý Du Nhiên!
Lần thấy mặt đầu tiên này, Quân Mạc Tà liền cảm thấy một loại cảm giác khác thường, vô cùng không thoải mái. Vô luận là khí độ hay phong thái của Lý Du Nhiên, dù là nói chuyện hay hành động, đều cực kỳ hoàn mỹ!
Bất cứ tình huống nào cũng đều không có tí kẽ hở, cực kỳ tao nhã!
Tuy nhiên, trên thế giới thật sự có loại người hoàn mỹ sao? Từ trước tới giờ, Quân Mạc Tà không bao giờ tin vào điều này!
Thiên địa vốn không hoàn mỹ! Thế gian này cũng không có vật gì hoàn mỹ!
Mặc kệ là tại bất cứ thế giới nào, sự hoàn mỹ cũng không tồn tại!
Cho dù Lý Du Nhiên biểu hiện được "sự hoàn mỹ" tới thế nào, trong mắt của Quân đại thiếu gia cũng chỉ cảm giác được một chữ: Giả!
Giả từ trong thâm tâm giả ra!
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 3: Thiên Phạt sâm lâm
Dị Thế Tà Quân
Chỉ có một ít thế này mới hợp lý.
- Nếu chỉ đấu giá một lần, vậy tổng số rượu có bao nhiêu vò tất cả?
Người hỏi câu này lại là người ngoài dự đoán của mọi người, chính là Linh Mộng công chúa, người không quen uống rượu, thậm chí vừa rồi cũng không nếm thử rượu.
Đường Nguyên kinh ngạc nhìn nàng một cái rồi trả lời:
- Lần đấu giá này, tổng cộng có ba nghìn vò thiên phẩm hảo tửu! Dù cho các vị ra giá như thế nào đi nữa, thiên phẩm hảo tửu cũng chỉ có nhiêu đó! Rượu này giống như phù dung sớm nở tối tàn, uống một ngụm là thiếu một ngụm, uống hết thì chỉ còn cách nhịn thôi!
- Ba nghìn vò!
Mọi người phía dưới khi nghe có nhiều hảo tửu như thế thì ai cũng kinh hãi. Ba nghìn vò, số lượng có vẻ không ít, thậm chí có thể nói là rất nhiều. Tuy nhiên, ngàn vạn lần không nên quên, hiện tại nơi này có hơn một trăm nhà tham gia đấu giá, phân phối số rượu này cho một trăm đầu người, nhiều lắm thì mỗi người cũng chỉ có ba mươi vò mà thôi.
Mà hạn mức cao nhất mỗi người có thể đấu giá thắng cũng chỉ có năm mươi vò. Hơn nữa, phía trước còn có hoàng thất, có các đại thế gia, những người này tất nhiên sẽ ra tay trước, nhất định sẽ không chịu cảnh tay không trở về, e rằng phải sau tất cả những người này thì mới tới "tua" của mình, nhưng những người này có đến hơn mười nhà, ít nhất cũng làm ít đi hơn tám trăm vò!
Điều này cũng có nghĩa là, hơn tám mươi nhà còn lại, dù muốn cạnh tranh thế nào cũng chỉ còn hai ngàn hai trăm vò mà thôi! Rõ ràng loại thiên phẩm hảo tửu này, tất nhiên sẽ có nhiều nhà không có khả năng đấu giá được!
Mà một khi không đấu giá thắng được, đồng nghĩa với việc cả đời sẽ không có cơ hội thưởng thức loại hảo tửu này nữa!
Vì vậy, sự cạnh tranh giữa những người này sẽ vô cùng khắc nghiệt!
Rất nhiều người đã âm thầm nắm chặt tay, chỉ chực bắt đầu để kêu giá!
- Hiện tại, đấu giá chính thức bắt đầu, số hảo tửu đầu tiên, năm mươi vò!
Cả đám thịt núc ních trên người Đường Nguyên run run. Hắn cảm thấy thời khắc sáng chói huy hoàng nhất trong cuộc đời hắn chính là lúc này đây, khi hắn cầm búa định giá trong tay mà vung lên.
- Bản nhân ra giá một trăm vạn bạc trắng!
Một người lớn tiếng ra giá, không ngờ ngay lần đầu tiên mà đã nâng giá lên cao thế này! Điều này làm cho mấy người âm thầm âm thầm kêu khổ trong lòng: "Đây mới là lần đầu tiên thôi mà, ngươi lại chơi thế này là sao! Ngươi kêu giá kiểu này, sau này đến phiên chúng ta, giá cả chẳng phải ở trên trời sao?"
Bên trong hàng thứ ba, người ra giá chậm rãi đứng lên, một thân lam bào nhấp nhô như sóng biển, khi hắn vừa đứng lên thì mọi người có cảm giác một mảng biển khơi xanh thẳm đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mình.
Người này tự nhiên cười nói:
- Tại hạ là Hải Trầm Phong, bang chủ Kim Dương Bang của Thiên Hương thành. Bản thân tại hạ yêu rượu như mạng, loại thiên phẩm mỹ tửu này, bất cứ giá nào cũng phải đoạt được, tại hạ nghĩ đối với mỗi người ngồi đây, một trăm vạn lượng không phải là một con số lớn, nhưng mong mọi người nể chút mặt mũi Hải mỗ, Hải mỗ xin đa tạ!
Hải Trầm Phong đương nhiên là do Quân Mạc Tà an bài tại đây để đề phòng vạn nhất, giờ phút này đương nhiên đứng ra làm người đầu tiên tỏ vẻ "việc nghĩa không từ" mà kêu giá. (chim mồi đây mà:61:)
Đương nhiên, lúc này hắn đứng ra cũng còn có một mục đích khác, đó chính là tuyên cáo thiên hạ bang phái giang hồ Kim Dương Bang đã thay đổi bang chủ, và vị Hải đại bang chủ cũng nhân buổi đấu giá này mà ra mặt, chính thức tiến nhập vào hàng ngũ những nhân vật thượng tầng của Thiên Hương đế quốc.
Khi Hải Trầm Phong đứng ra, trong nháy mắt đã thu hút vô số ánh mắt của nhiều người, giống như nam châm gặp sắt thép, cứ dán chặt vào người hắn. Thân hình Hải Trầm Phong bất động như núi, nhưng sắc mặt lại hơi xanh xao, có một chút không khỏe mạnh. Quân Mạc Tà đứng trên lầu xem náo nhiệt khi nhìn thấy cảnh này thì trong lòng vô cùng buồn bực: "Chẳng lẽ chỉ trong một hai ngày mà vị cao thủ Thiên Huyền này lại bị trọng thương lần nữa sao? Tại sao lại trọng thương hoài thế này? Xem ra sau này ta phải dạy dỗ hắn cho tốt mới được, ít nhất phải đem thực lực của hắn đề thăng lên một hai cấp bậc, nếu không thì ta lại phải lo lắng mãi!"
Những lời này e là chỉ có Quân đại cao nhân mới dám nói, tùy tùy tiện tiện nói đề thăng thực lực của một Thiên Huyền cao thủ lên một hai bậc, lời nhảm nhí này nói ra ai tin a?
Ba vị hoàng tử và các đại thế gia cũng vô cùng lưu ý!
Mấy nhà này sớm đã biết bang chủ của Kim Dương Bang Thiên Hương thành đã đổi chủ, nhưng không ai có thể ngờ rằng người đó lại là một vị cao thủ Thiên Huyền bí hiểm!
Phải biết rằng cao thủ Thần Huyền xưa nay đều tự cho mình là tuyệt đối cao hơn người, ít khi nhúng tay vào tranh đấu hồng trần, mà dưới Thần Huyền chính là Thiên Huyền, cũng có thể coi như là giai cấp có thực lực cao nhất của đại lục thế tục, lấy Đường gia làm ví dụ, gia tộc này vốn là một trong những gia tộc lớn nhất của Thiên Hương đế quốc, vậy mà người mạnh nhất trong tộc bất quá chỉ là Địa Huyền đỉnh phong mà thôi, vì thế, cho dù là bang phái giang hồ này là thiên hạ đệ nhất bang của Thiên Hương thành, đối với một cao thủ Thiên Huyền mà nói, chuyện này cũng rất là mất mặt, mọi người đều vì chuyện này mà thấy lạ lùng, khó có thể tưởng tượng!
Tuy nhiên, vì nhìn vào phân lượng của một cao thủ Thiên Huyền, ai cũng cắn răng bỏ qua cho năm mươi vò mỹ tửu đầu tiên này, vì thế, không ai tham gia kêu giá.
Đúng lúc tưởng mọi chuyện đã rồi thì không ngờ trong hàng thứ hai, một vị công tử trẻ tuổi áo xanh từ từ đứng lên, tuy rằng trên mặt có che khăn lụa, nhưng khí độ vẫn ung dung tao nhã, nhất cử nhất động đều làm cho người nhìn cảm thấy thoải mái, tạo cảm giác toàn bộ tao nhã thanh tao chỉ có thể thấy được trên người của hắn, quả thực có thể lấy hắn làm hình mẫu mà đem ra dạy học.
Công tử áo xanh kia chính là Lý gia Đại công tử, Lý Du Nhiên!
Đây là lần đầu tiên Lý Du Nhiên xuất hiện chính thức trước công chúng!
- Ta ra giá một trăm năm mươi vạn lượng!
Lý Du Nhiên mỉm cười mà nói, thanh âm vang vọng giống như một cơn gió thu thổi nhẹ qua cánh rừng, tươi mát vô cùng.
- Thiên phẩm mỹ tửu thế này, lại còn là đợt đầu tiên, tất nhiên mang ý nghĩa trọng đại. Bổn công tử cũng là người đam mê rượu, thỉnh Hải bang chủ thứ lỗi cho!
Ánh mắt Lý Du Nhiên mỉm cười mà nhìn Hải Trầm Phong, thần sắc tựa hồ vô cùng tán thưởng. Tuy nhiên, nội tâm chân chính của hắn lại không lộ ra bất cứ điểm nào.
Tối hôm trước, khi hai vị sư huynh lần đầu xuất động, cuối cùng lại thân mang trọng thương trở về, mà người xuống tay chính là vị tân bang chủ Kim Dương Bang trước mặt này! Tuy hắn nghe nói là đôi bên lưỡng bại câu thương, nhưng hiện tại, Lý Du Nhiên làm sao để cho Hải Trầm Phong toại nguyện đoạt được số mỹ tửu đầu tiên này cho được? Huống chi còn có đại sư huynh đang đứng phía sau hắn.
Tính toán trong lòng Lý Du Nhiên là muốn quấy nhiễu khí thế của Hải Trầm Phong một chút, thuận tiện kiểm tra tài phú của toàn bộ các bang phái ngầm quy phục Kim Dương Bang luôn, dù sao đây cũng là con số tính bằng trăm vạn lượng, nếu Hải Trầm Phong này chỉ là kẻ thất phu hữu dũng vô mưu, hắn cứ tăng giá, chỉ cần hắn canh đúng thời điểm mà dừng lại, chắc chắn sẽ làm cho tên tân bang chủ của Kim Dương Bang này ăn trái đắng ngay, cũng coi như thay hai vị sư huynh báo thù được một chút!
- Thì ra Lý công tử cũng là người yêu rượu?
Hải Trầm Phong ha ha cười:
- Không sao không sao, vật cạnh thiên trạch (cạnh tranh sinh tồn), người ra giá cao thì thắng mà! Một khi đã như vậy, tại hạ lại tăng giá một chút. Ba trăm vạn lượng!
Từ trước tới giờ, Hải Trầm Phong chưa bao giờ cần ngân lượng, huống chi, Kim Dương Bang hiện giờ thực sự là của Quân Mạc Tà, ngân lượng cũng là của Quân Mạc Tà, bất chấp Lý Du Nhiên ra giá cao bao nhiêu đi chăng nữa, Hải Trầm Phong đều có khả năng theo tới cùng. Tuy nhiên, nếu tình trạng này cứ tiếp diễn...
Hiện tại, giá cả này đối với Lý Du Nhiên cũng không tính là quá cao, hắn tin chắc ngoài hắn ra, sẽ không ai dám tham gia đấu giá. Giá này chính là dành cho hắn, hắn nghĩ thầm nếu hắn ra giá, thì dù ra giá cao hơn một chút hay cao hơn gấp đôi cũng chẳng có gì khác biệt.
Ba trăm vạn!
Mọi người tại đây hầu như ai cũng là loại ngang dọc một phương, ba trăm vạn tuy là một con số lớn, nhưng cũng chẳng đáng để vào mắt. Tuy nhiên, dùng ba trăm vạn lượng bạc để mua năm mươi vò rượu, nghĩa là sáu vạn lượng bạc một vò, như vậy cũng thật sự là quá xa xỉ. Không hổ danh là bang hội ngầm đệ nhất ah, quả là coi tiền như rác mà!
- Hải bang chủ quả nhiên là tài đại khí thô!
Lý Du Nhiên cười tự nhiên, sóng mắt giống như xuân thủy làm say lòng người:
- Một khi đã như vậy, bổn công tử ra giá ba trăm vạn lẻ một đồng!
Ba trăm vạn lẻ một đồng!
Kêu giá như vậy, bất chấp là đối với ai, đều là một loại vũ nhục trắng trợn!
Hải Trầm Phong giận dữ, hơi thở phập phồng như thủy triều, lạnh lùng nhìn Lý Du Nhiên nói:
- Lý công tử quả nhiên ra giá cao nha, ba trăm vạn kẻ một đồng ha ha ha! Bản nhân vì mong đạt được thứ tốt, vạn kim ta cũng không tiếc, năm trăm vạn!
Hải Trầm Phong đã thật sự tức giận: "Tiểu tử Lý gia này thật quá đáng mà, nếu ngươi tăng giá đàng hoàng ta không nói, đàng này ngươi lại chỉ tăng một đồng, thật là đáng chết mà!" Giờ khắc này, hắn đã quyết tâm muốn cùng Lý Du Nhiên chơi tới cùng!
Đây chính là vấn đề liên quan tới tôn nghiêm bản thân!
- Vừa rồi Hải bang chủ cũng nói là "vật cạnh thiên trạch" mà, người ra giá cao thì thắng thôi, tại sao lại tức giận, thật không tốt nha ha ha ha...
Lý Du Nhiên nói một cách vân đạm phong khinh (nhẹ như mây bay gió thổi):
- Mọi người nơi đây ai cũng mang danh là quý tộc, nên có một chút phong độ mới tốt. Bổn công tử cũng chỉ kêu giá, cũng không phạm vào quy tắc nào cả, huống chi, luật là tăng giá không quy định, Lý gia chúng ta nhà nhỏ ít tiền, quả thật không có nhiều bạc cho lắm, thứ lỗi thứ lỗi! Bất quá nếu Hải bang chủ có ý kiến, lần này ta sẽ thêm vào một chút, tránh làm cho Hải bang chủ tức giận, sau này lại đắc tội với Hải bang chủ!
Sắc mặt Hải Trầm Phong vẫn xanh mét nhưng trong lòng âm thầm mừng rỡ, thầm nghĩ: "Tiểu tử ngươi chỉ cần kêu giá cao hơn, lão tử lập tức thu tay, cho tiểu tử ngươi ăn trái đắng mà xuất ra cả núi tiền!"
Lý Du Nhiên ngừng lại một chút, sau đó mới từ tốn nói:
- Ta ra giá năm trăm vạn lẻ hai đồng!
Hải Trầm Phong nổi trận lôi đình, quát một tiếng nhảy tới quát:
- Tiểu tử ngươi khinh người quá đáng...
Đúng lúc đó, bên tai hắn vang lên tiếng truyền âm nhỏ như muỗi kêu của Quân Mạc Tà:
- Nhường cho hắn đi!
Hải Trầm Phong ngẩn người ra, đưa mắt nhìn quanh theo bản năng. Huyền Huyền đại lục này làm gì có cái loại công phu truyền âm nhập mật, Hải Trầm Phong hoàn toàn ngây người: "Thanh âm tại sao lại vang lên ngay bên lỗ tai mình, mà tất cả mọi người lại có vẻ như không ai nghe thấy? Chuyện quỷ dị gì thế này?"
- Ta nói nhường cho hắn! Không được tiếp tục ra giá, đây là mệnh lệnh!
Trong lỗ tai hắn lại vang lên thanh âm của Quân Mạc Tà.
Mặc dù thanh âm rất nhỏ nhưng lại cực kỳ nghiêm khắc, tràn ngập ý tứ không được cãi lệnh!
Đúng vậy, chính là mệnh lệnh!
Lý đại công tử Lý Du Nhiên vừa đứng ra, Quân Mạc Tà đã chú ý tới hắn. Từ lúc Quân Mạc Tà tiến vào thế giới này, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Lý Du Nhiên!
Lần thấy mặt đầu tiên này, Quân Mạc Tà liền cảm thấy một loại cảm giác khác thường, vô cùng không thoải mái. Vô luận là khí độ hay phong thái của Lý Du Nhiên, dù là nói chuyện hay hành động, đều cực kỳ hoàn mỹ!
Bất cứ tình huống nào cũng đều không có tí kẽ hở, cực kỳ tao nhã!
Tuy nhiên, trên thế giới thật sự có loại người hoàn mỹ sao? Từ trước tới giờ, Quân Mạc Tà không bao giờ tin vào điều này!
Thiên địa vốn không hoàn mỹ! Thế gian này cũng không có vật gì hoàn mỹ!
Mặc kệ là tại bất cứ thế giới nào, sự hoàn mỹ cũng không tồn tại!
Cho dù Lý Du Nhiên biểu hiện được "sự hoàn mỹ" tới thế nào, trong mắt của Quân đại thiếu gia cũng chỉ cảm giác được một chữ: Giả!
Giả từ trong thâm tâm giả ra!
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 3: Thiên Phạt sâm lâm
Dị Thế Tà Quân
Đánh giá:
Truyện Dị Thế Tà Quân
Story
Chương 248: Ai âm độc hơn ai?
9.5/10 từ 42 lượt.