Dị Thế Tà Quân
Chương 1028: Thiên địa thuỷ hoả đồng thời công kích
Chiến Tiêu Tiêu ánh mắt lóe lên kinh ngạc, hắn hoàn toàn không thể tưởng tượng được vì sao đã có đại hỏa thiêu đốt tự nhiên lại có cột nước phun ra.
Bất ngờ không đề phòng, hai ống tau áo vung mạnh đánh vào không khí phù một tiếng, mượn lực phản chấn để thân hình giữa không trung một lần nữa đổi hướng, tà tà tránh xa hơn bẩy trượng!
Hắn một hơi nhảy lên, công kích còn chưa kịp phát ra đã đột nhiên bị đoàn hỏa diễm bức lui, sau đó lại bị Thủy Long đánh bất ngờ, giờ phút này thân mình dĩ nhiên giữa không trung đã phải đổi hướng ba lượt, hơn thế nữa vẫn còn chưa có rơi xuống đất.
Đoàn Thủy Long từ trong lửa phóng ra đột nhiên bạo tán, tiêu tán trong ngọn lửa hừng hực, theo tiếng âm thanh xuy xuy, từng đoàn sương trắng nồng đậm bay vọt lên, đọt nhiên cả vùng bị đại vụ mờ mịt che phủ!
Dòng nước đang thanh thế lớn là thế trong nháy mắt đều hóa thành hơi nước, nhất thời trời đã tối lại càng trở nên như mực, đưa tay ra còn không thấy được năm ngón.
Theo sương mù dày đặc tràn ngập khắp nơi, đột nhiên một âm thanh như quỷ khóc thần gào dị thường sắc bén vang lên, ngay sau đó giống như có vô số quỷ ảnh tụ tập từ bốn phương tám hướng tụ lại chung quanh đây!
Chiến Tiêu Tiêu cảm thấy kinh hãi khi đối phương có thủ đoạn quỷ thần khó lường đến bực này!
Lúc này, Chiến Tiêu Tiêu đã muốn tin tưởng, người này chính là kẻ thần bí ngày hôm trước lẻn vào lãnh địa Chiến gia.
Bởi vì hắn đã từng được nghe Chiến Đồ cùng Chiến Nhất Tiếu kể về người kia, đúng là có thủ đoạn phóng hỏa thần bí! Hơn nữa, vạn Quỷ phệ hồn trùng mà lão Tổ khổ thâm nuôi dưỡng đã bị Dị Hỏa của thần bí nhân này tiêu diệt!
Vạn quỷ Phệ Hồn trùng của lão Tổ vốn là kì trùng thủy hỏa bất xâm, nhưng đứng trước Dị Hỏa của đối phương cũng vô năng chống đỡ được. Đó cũng chính là nguyên nhân mà Chiến Tiêu Tiêu không dám dựa vào Huyền khí hộ thân để cứng rắn chống lại biển lửa này.
Đối phương có thể ở lãnh địa Chiến gia đi lại tự nhiên! Chiến Nhất Tiếu liên thủ cùng Chiến đồ mà căn bản ngay cả bóng dáng của hắn cùng chưa từng nhìn đến. Thậm chí, dưới sự phòng ngự sâm nghiêm vẫn thong dong đánh chết được Chiến Thiên Cơ và hủy diệt toàn bộ Thiên cơ mật thất rồi tiêu sái mà đi!
Đây là loại thực lực gì? Vừa nghĩ như thế Chiến Tiêu Tiêu càng khiếp đảm!
Suy bụng ta ra bụng người, gặp chuyện như vậy nếu đổi lại bản thân tuyệt đối là làm không được! Loại ý nghĩ này một khi đã dâng lên, Chiến Tiêu Tiêu tâm thần đại loạn, cảm giác sợ phải đối đầu tăng lên, thậm chí nảy sinh ý niệm chạy trốn trong đầu.
Chiến Tiêu Tiêu trong lòng không khỏi sợ hãi, nhận ra thân mình còn đang ở giữa không trung có thể nói nguy cơ tứ phía, hắn kinh sợ kêu lên một tiếng đau đớn, cưỡng ép vận Huyền công sử dụng chiêu Thiên cân trụy hướng mặt đất rơi xuống. Dưới trạng thái cưỡng ép hành công thi triển Thiên cân trụy chẳng khác nào tự đảo ngược Huyền khí, ngay cả Thánh Tôn cường giả cũng bị tổn thương nguyên khí nặng nề, hơn nữa chân khí của Chiến Tiêu Tiêu đã mấy lần vận dụng liên tục gần như khô kiệt, thật lo lắng bị tổn thương căn cơ!
Nhưng Chiến Tiêu Tiêu lại chẳng có lựa chọn nào khác, với kinh nghiệm phong phú của đối phương nếu lợi dụng tình trạng bản thân như vậy lại tăng cường công kích, tình thế bản thân mình sẽ lâm vào khốn cảnh cực độ nguy cấp!
Sở dĩ phải mạo hiểm chịu nội thương nghiêm trọng cũng lập tức muốn ổn định trên mặt đất, như vậy trước tiên mới bảo trụ được bản thân, sau đó tiếp tục thế nào thì tính sau.
Thân mình Chiến Tiêu Tiêu như thiên thạch trên trời lao xuống! Trong quá trình đó không gặp được nửa điểm công kích! Đúng như hắn dự đoán! Hắn nguyên bản đã tính toán thà cắn răng liều mạng nội thương cũng phải xuống được mặt đất rồi nói sau.
Ngay sau đó, sự việc đúng như đã dự đoán...
Phù! Một tiếng, Chiến Tiêu Tiêu ngập cả người phi vào lòng đất!
Vốn hắn tính toán chờ khi hai chân vừa tiếp xúc mặt đất sẽ mượn lực phản chân lập tức chuyển hoán lực đạo.
Vốn, hắn đợi khi rơi xuống dưới, chỉ cần chờ hai chân hơi tiếp xúc mặt đất liền mượn lực phản chấn là có thể lập tức chuyển hoán Lực Đạo, dùng thế để truyền hết lực va chạm xuống đất. Một khi đã đứng vững trên mặt đất thì tùy tình hình mà mình có thể làm ra kế sách đối phó!
Nhưng Chiến Tiêu Tiêu tuyệt đối không ngờ tới khi mình rơi xuống lại giống như đang tiến vào một cái hố sâu hun hút, tuy nhẹ nhàng phiêu dật thế mà không có cảm giác tiếp xúc đến mặt đất thì lấy đâu ra lực để mà mượn bây giờ...
Ta vừa rồi đâu có nhảy cao như thế đâu nhỉ.... Để cho dễ công kích, vừa rồi ta chỉ có nhảy lên khoảng bảy tám trượng thôi mà, đáng ra phải rơi xuống đất rồi chứ! Nhưng hiện tại, cảm giác mình ít nhất cũng giảm xuống hơn trăm trượng rồi mà thế nào hai chân còn chưa tìm thấy mặt đất??
Nghĩ đến đây, tâm thần của lão Chiến hoàn toàn rối loạn!
Thánh Tôn cường giả dù sao thì cũng là người, dưới tình huống hoàn toàn không phòng bị tùy tiện nhảy xuống từ khoảng cách hơn trăm trượng thì ngay cả có được huyền công hộ thể mạnh mẽ cũng phải chịu thương thế không hề nhẹ à nha!
Nhưng trong giây lát, ầm ầm oanh long...
Một trận sơn băng địa liệt đột nhiên ầm ầm vang vọng, vô số bùn đất xen lẫn với đá cuội, cộng thêm rễ cây lẫn theo dòng nước đục ngầu từ trên đỉnh đầu ầm ầm lao xuống.
Chiến Tiêu Tiêu cả kinh, một cảm giác lãnh lẽo từ đỉnh đầu lan xuống làm hắn hiểu rõ ràng đây không phải huyễn tượng mà là ác mộng thật sự.
Nhìn nhận một cách khách quan mà nói, loại bẫy rập bố trí nghiêm mật tinh vi như trình độ này, chỉ sợ không có mười ngày nửa tháng cùng là không làm được đi!
Nhưng có vô số nghi vấn không hiểu được, tại sao đối phương lại biết được mình định hành động thế nào? Hành động của bọn hắn rõ ràng trưa hôm nay mới định ra, còn có, chỗ mình rơi xuống cũng là ngẫu nhiên, làm sao mà đặt cạm bẫy đúng lúc rơi xuống như thế, thật khó mà tưởng tượng được…
Chiến Tiêu Tiêu mang theo vô tận mê hoặc, kêu lên một tiếng đau đớn, bị không biết bao nhiêu bùn đất nện xuống... Trong lúc bị nện xuống, Chiến Tiêu Tiêu kinh hoàng phát hiện, dòng nước mang theo bùn đá lẫn lộn đang mát mẻ bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo, có nghĩa là....
Dòng nước không ngừng rơi xuống, càng ngày càng lạnh, cuối cùng bị đóng thành một tầng băng thật dày đem Chiến Tiêu Tiêu toàn bộ đóng băng… Hơn nữa, càng rơi xuống thì tầng đóng băng lại càng dầy lên, hiển nhiên cũng càng ngày dày đặc….
Chiến Tiêu Tiêu cả người bị Băng Phong, phẫn nộ đến cơ hồ hậu máu, nhưng loanh quanh không có biện pháp gì. Thậm chí cho dù hắn thật sự muốn hộc máu cũng chẳng hộc ra được vì cả miệng cũng bị đóng băng rồi còn đâu.
Hắn thủy chung chưa từng rơi xuống đất, chẳng có chỗ mà mượn lực, hơn nữa hiện giờ bị đóng băng chẳng có cách nào mà thở, một hơi chân khi liên tục bị đả kích đã toàn diện tan rã!
Xem như " Triệt địa thủ" Chiến Tiêu Tiêu thân là Thánh Tôn cường giả thật sự có được trình độ Thông Thiên Triệt Địa, tại tình huống này cũng phải đợi cho phiến băng rơi được xuống nền đất, chân tiếp xúc được mặt đất mới chấn tan được khối băng rồi có hi vọng chuyển hoán một hơi.... Hơn nữa, chân chính làm hắn buồn bực chính là... Rõ ràng xung quanh đều bị kết băng, duy có mỗi hai chân chẳng cảm giác gì vẫn phiêu phiêu rớt xuống...!
Dưới chân một khối Băng cũng chẳng có...
Mà ngược lại, nửa chân trên càng ngày càng bị băng đóng dầy thêm tưởng chừng tới mấy trượng...
Nhưng mà hiện tại, hắn muốn có mở miệng cũng chẳng được, toàn bộ bị đóng băng rồi còn đâu...
(NBV: Tóm lại là tên này bị đóng băng từ đầu gối trở lên, treo lơ lửng giữa không trung nên hai chân không có chỗ để mượn lực)
Mà giờ khắc này, Quân Mạc Tà đứng trước làn sương mù, hai tay giơ lên, từng cái từng cái gậy trúc bắn ra, xung quanh bày ra một tầng trúc dầy đặc!
Mỗi cây gậy trúc đều đứng ở một vị trí hết sức xảo diệu, hoặc thẳng hoặc xiên, tràn ngập sự cổ quái!
Cùng lúc đó, chân trái hắn lóe lên ánh hồng, chân phải lóe màu xanh... Mà hai bên khe hạp cốc, giống như sông Trường Giang và Hoàng Hà đang đóng băng đột nhiên bị tan chảy, đất đá lấy thanh thế vạn mã bôn đằng mạnh liệt mà đến, hình thành một thanh thế dị thường mênh mông cuồn cuộn, không ngừng rót xuống cái khe trên mặt đấ...t
Đất đá trôi thanh thế tuy lớn nhưng không chút nào ảnh hưởng đến những cây gậy trúc đang cắm trên mặt đất…
Đây chính là chỗ kì dị, tưởng chừng như đã muốn sai hoàn toàn các nguyên tắc của vật lý học và tự nhiên học..!!( chém tí...)
Rốt cục, Mạc thiếu gia cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, khi cây trúc cuối cùng nhập vào phía trên cái hố thì trong thiên địa nhất thời một mảnh lay động, giống như Cửu Châu Phong Vân( mây gió chín châu) vào giờ phút này hoàn toàn tụ tập vào một chỗ, vô vận mây đen tụ tập trên đỉnh đầu, kín không kẽ hở!
Quân Mạc Tà vỗ song chưởng, sau một tiếng Ba tiếng giòn vang thì toàn bộ khe sâu ở hạp cốc toàn bộ biến mất không thấy, chỉ còn lại lại một mảnh khí vụ nồng đậm!
Thậm chí ngay cả bên trong cốc vốn đang vang lên âm thanh liên miên của sơn băng địa liệt cũng đã im lặng.
Đêm khuya tĩnh mịch,vạn vật đều tĩnh lặng!
Xung quanh bốn phía, cũng chỉ có mấy con Phi điểu từ trên cây to phía xa xa mở to mắt nhìn bên này, sau đó nhìn hoài mà không hiểu chút nào đành vỗ vỗ cánh bay đi...
Thế trận đã thành!
Huyền Thiên Mê Tung trận!
Hơn nữa phía bên trên còn có trận Lôi điện.
Quân Mạc Tà hoàn toán nắm chắc, cho dù thân là Thánh Tôn cường giả như Chiến Tiêu Tiêu, bị vây vào tổ hợp trận thế đan xen trên dưới thế này, ít nhất cũng bị tróc đi hai lớp da!
Ở giữa tầng mây phía trên, từng đạo lôi điện như tơ nhện ẩn ẩn lay động,
Trong tầng mây lơ lửng giữa không trung, hiển nhiên đã bắt đầu đang nổi lên cái gì, từng đạo tơ nhện một loại điện quang, tại hậu mật trong tầng mây lay động! Từ phía trên truyền đến một loại áp lực khẩn trương như mưa gió đang ào ào kéo đến.
Quân Mạc Tà rốt cục có thể thở ra một hơn, hoàn thành xong tất cả các động tác liền thở dốc không ngừng.
Tất cả những bố trí này, đúng là mục đích của hắn khi chon chiến trường ở địa phương này! Hai bên núi cao dễ dàng giúp hắn thi triển Thổ chi lực, mà ở trong khe sâu địa thế cực thấp, mực nước lại tương đối cao, chỉ cần thêm một chút dẫn đường là có thể thi triển Thủy chi lực, còn có xung quanh khu vực này cây cối thưa thớt có chút khô ráo, thi triển Hỏa chi lực quả là dễ như trở bàn tay.
Điểm quan trọng nhất là mặt đất cực kì bằng phẳng, dùng để bày trận đúng là tuyển chọn số một. Nhưng mà trên đời không có gì là hoàn hảo cả, duy nhất tiếc nuối là Thủy Hỏa chi lực ở đây có chút ít, bất quá cho dù là như vậy thì tiểu tử kia cũng là ăn đủ rồi…
(NBV: Ta thấy gậy trúc bay đầy trời, tưởng anh Tà chơi chiêu cuối trong Đả cầu bổng pháp – Thiên hạ vô cẩu chứ)
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.
Dị Thế Tà Quân
Bất ngờ không đề phòng, hai ống tau áo vung mạnh đánh vào không khí phù một tiếng, mượn lực phản chấn để thân hình giữa không trung một lần nữa đổi hướng, tà tà tránh xa hơn bẩy trượng!
Hắn một hơi nhảy lên, công kích còn chưa kịp phát ra đã đột nhiên bị đoàn hỏa diễm bức lui, sau đó lại bị Thủy Long đánh bất ngờ, giờ phút này thân mình dĩ nhiên giữa không trung đã phải đổi hướng ba lượt, hơn thế nữa vẫn còn chưa có rơi xuống đất.
Đoàn Thủy Long từ trong lửa phóng ra đột nhiên bạo tán, tiêu tán trong ngọn lửa hừng hực, theo tiếng âm thanh xuy xuy, từng đoàn sương trắng nồng đậm bay vọt lên, đọt nhiên cả vùng bị đại vụ mờ mịt che phủ!
Dòng nước đang thanh thế lớn là thế trong nháy mắt đều hóa thành hơi nước, nhất thời trời đã tối lại càng trở nên như mực, đưa tay ra còn không thấy được năm ngón.
Theo sương mù dày đặc tràn ngập khắp nơi, đột nhiên một âm thanh như quỷ khóc thần gào dị thường sắc bén vang lên, ngay sau đó giống như có vô số quỷ ảnh tụ tập từ bốn phương tám hướng tụ lại chung quanh đây!
Chiến Tiêu Tiêu cảm thấy kinh hãi khi đối phương có thủ đoạn quỷ thần khó lường đến bực này!
Lúc này, Chiến Tiêu Tiêu đã muốn tin tưởng, người này chính là kẻ thần bí ngày hôm trước lẻn vào lãnh địa Chiến gia.
Bởi vì hắn đã từng được nghe Chiến Đồ cùng Chiến Nhất Tiếu kể về người kia, đúng là có thủ đoạn phóng hỏa thần bí! Hơn nữa, vạn Quỷ phệ hồn trùng mà lão Tổ khổ thâm nuôi dưỡng đã bị Dị Hỏa của thần bí nhân này tiêu diệt!
Vạn quỷ Phệ Hồn trùng của lão Tổ vốn là kì trùng thủy hỏa bất xâm, nhưng đứng trước Dị Hỏa của đối phương cũng vô năng chống đỡ được. Đó cũng chính là nguyên nhân mà Chiến Tiêu Tiêu không dám dựa vào Huyền khí hộ thân để cứng rắn chống lại biển lửa này.
Đối phương có thể ở lãnh địa Chiến gia đi lại tự nhiên! Chiến Nhất Tiếu liên thủ cùng Chiến đồ mà căn bản ngay cả bóng dáng của hắn cùng chưa từng nhìn đến. Thậm chí, dưới sự phòng ngự sâm nghiêm vẫn thong dong đánh chết được Chiến Thiên Cơ và hủy diệt toàn bộ Thiên cơ mật thất rồi tiêu sái mà đi!
Đây là loại thực lực gì? Vừa nghĩ như thế Chiến Tiêu Tiêu càng khiếp đảm!
Suy bụng ta ra bụng người, gặp chuyện như vậy nếu đổi lại bản thân tuyệt đối là làm không được! Loại ý nghĩ này một khi đã dâng lên, Chiến Tiêu Tiêu tâm thần đại loạn, cảm giác sợ phải đối đầu tăng lên, thậm chí nảy sinh ý niệm chạy trốn trong đầu.
Chiến Tiêu Tiêu trong lòng không khỏi sợ hãi, nhận ra thân mình còn đang ở giữa không trung có thể nói nguy cơ tứ phía, hắn kinh sợ kêu lên một tiếng đau đớn, cưỡng ép vận Huyền công sử dụng chiêu Thiên cân trụy hướng mặt đất rơi xuống. Dưới trạng thái cưỡng ép hành công thi triển Thiên cân trụy chẳng khác nào tự đảo ngược Huyền khí, ngay cả Thánh Tôn cường giả cũng bị tổn thương nguyên khí nặng nề, hơn nữa chân khí của Chiến Tiêu Tiêu đã mấy lần vận dụng liên tục gần như khô kiệt, thật lo lắng bị tổn thương căn cơ!
Nhưng Chiến Tiêu Tiêu lại chẳng có lựa chọn nào khác, với kinh nghiệm phong phú của đối phương nếu lợi dụng tình trạng bản thân như vậy lại tăng cường công kích, tình thế bản thân mình sẽ lâm vào khốn cảnh cực độ nguy cấp!
Sở dĩ phải mạo hiểm chịu nội thương nghiêm trọng cũng lập tức muốn ổn định trên mặt đất, như vậy trước tiên mới bảo trụ được bản thân, sau đó tiếp tục thế nào thì tính sau.
Thân mình Chiến Tiêu Tiêu như thiên thạch trên trời lao xuống! Trong quá trình đó không gặp được nửa điểm công kích! Đúng như hắn dự đoán! Hắn nguyên bản đã tính toán thà cắn răng liều mạng nội thương cũng phải xuống được mặt đất rồi nói sau.
Ngay sau đó, sự việc đúng như đã dự đoán...
Phù! Một tiếng, Chiến Tiêu Tiêu ngập cả người phi vào lòng đất!
Vốn hắn tính toán chờ khi hai chân vừa tiếp xúc mặt đất sẽ mượn lực phản chân lập tức chuyển hoán lực đạo.
Vốn, hắn đợi khi rơi xuống dưới, chỉ cần chờ hai chân hơi tiếp xúc mặt đất liền mượn lực phản chấn là có thể lập tức chuyển hoán Lực Đạo, dùng thế để truyền hết lực va chạm xuống đất. Một khi đã đứng vững trên mặt đất thì tùy tình hình mà mình có thể làm ra kế sách đối phó!
Nhưng Chiến Tiêu Tiêu tuyệt đối không ngờ tới khi mình rơi xuống lại giống như đang tiến vào một cái hố sâu hun hút, tuy nhẹ nhàng phiêu dật thế mà không có cảm giác tiếp xúc đến mặt đất thì lấy đâu ra lực để mà mượn bây giờ...
Ta vừa rồi đâu có nhảy cao như thế đâu nhỉ.... Để cho dễ công kích, vừa rồi ta chỉ có nhảy lên khoảng bảy tám trượng thôi mà, đáng ra phải rơi xuống đất rồi chứ! Nhưng hiện tại, cảm giác mình ít nhất cũng giảm xuống hơn trăm trượng rồi mà thế nào hai chân còn chưa tìm thấy mặt đất??
Nghĩ đến đây, tâm thần của lão Chiến hoàn toàn rối loạn!
Thánh Tôn cường giả dù sao thì cũng là người, dưới tình huống hoàn toàn không phòng bị tùy tiện nhảy xuống từ khoảng cách hơn trăm trượng thì ngay cả có được huyền công hộ thể mạnh mẽ cũng phải chịu thương thế không hề nhẹ à nha!
Nhưng trong giây lát, ầm ầm oanh long...
Một trận sơn băng địa liệt đột nhiên ầm ầm vang vọng, vô số bùn đất xen lẫn với đá cuội, cộng thêm rễ cây lẫn theo dòng nước đục ngầu từ trên đỉnh đầu ầm ầm lao xuống.
Chiến Tiêu Tiêu cả kinh, một cảm giác lãnh lẽo từ đỉnh đầu lan xuống làm hắn hiểu rõ ràng đây không phải huyễn tượng mà là ác mộng thật sự.
Nhìn nhận một cách khách quan mà nói, loại bẫy rập bố trí nghiêm mật tinh vi như trình độ này, chỉ sợ không có mười ngày nửa tháng cùng là không làm được đi!
Nhưng có vô số nghi vấn không hiểu được, tại sao đối phương lại biết được mình định hành động thế nào? Hành động của bọn hắn rõ ràng trưa hôm nay mới định ra, còn có, chỗ mình rơi xuống cũng là ngẫu nhiên, làm sao mà đặt cạm bẫy đúng lúc rơi xuống như thế, thật khó mà tưởng tượng được…
Chiến Tiêu Tiêu mang theo vô tận mê hoặc, kêu lên một tiếng đau đớn, bị không biết bao nhiêu bùn đất nện xuống... Trong lúc bị nện xuống, Chiến Tiêu Tiêu kinh hoàng phát hiện, dòng nước mang theo bùn đá lẫn lộn đang mát mẻ bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo, có nghĩa là....
Dòng nước không ngừng rơi xuống, càng ngày càng lạnh, cuối cùng bị đóng thành một tầng băng thật dày đem Chiến Tiêu Tiêu toàn bộ đóng băng… Hơn nữa, càng rơi xuống thì tầng đóng băng lại càng dầy lên, hiển nhiên cũng càng ngày dày đặc….
Chiến Tiêu Tiêu cả người bị Băng Phong, phẫn nộ đến cơ hồ hậu máu, nhưng loanh quanh không có biện pháp gì. Thậm chí cho dù hắn thật sự muốn hộc máu cũng chẳng hộc ra được vì cả miệng cũng bị đóng băng rồi còn đâu.
Hắn thủy chung chưa từng rơi xuống đất, chẳng có chỗ mà mượn lực, hơn nữa hiện giờ bị đóng băng chẳng có cách nào mà thở, một hơi chân khi liên tục bị đả kích đã toàn diện tan rã!
Xem như " Triệt địa thủ" Chiến Tiêu Tiêu thân là Thánh Tôn cường giả thật sự có được trình độ Thông Thiên Triệt Địa, tại tình huống này cũng phải đợi cho phiến băng rơi được xuống nền đất, chân tiếp xúc được mặt đất mới chấn tan được khối băng rồi có hi vọng chuyển hoán một hơi.... Hơn nữa, chân chính làm hắn buồn bực chính là... Rõ ràng xung quanh đều bị kết băng, duy có mỗi hai chân chẳng cảm giác gì vẫn phiêu phiêu rớt xuống...!
Dưới chân một khối Băng cũng chẳng có...
Mà ngược lại, nửa chân trên càng ngày càng bị băng đóng dầy thêm tưởng chừng tới mấy trượng...
Nhưng mà hiện tại, hắn muốn có mở miệng cũng chẳng được, toàn bộ bị đóng băng rồi còn đâu...
(NBV: Tóm lại là tên này bị đóng băng từ đầu gối trở lên, treo lơ lửng giữa không trung nên hai chân không có chỗ để mượn lực)
Mà giờ khắc này, Quân Mạc Tà đứng trước làn sương mù, hai tay giơ lên, từng cái từng cái gậy trúc bắn ra, xung quanh bày ra một tầng trúc dầy đặc!
Mỗi cây gậy trúc đều đứng ở một vị trí hết sức xảo diệu, hoặc thẳng hoặc xiên, tràn ngập sự cổ quái!
Cùng lúc đó, chân trái hắn lóe lên ánh hồng, chân phải lóe màu xanh... Mà hai bên khe hạp cốc, giống như sông Trường Giang và Hoàng Hà đang đóng băng đột nhiên bị tan chảy, đất đá lấy thanh thế vạn mã bôn đằng mạnh liệt mà đến, hình thành một thanh thế dị thường mênh mông cuồn cuộn, không ngừng rót xuống cái khe trên mặt đấ...t
Đất đá trôi thanh thế tuy lớn nhưng không chút nào ảnh hưởng đến những cây gậy trúc đang cắm trên mặt đất…
Đây chính là chỗ kì dị, tưởng chừng như đã muốn sai hoàn toàn các nguyên tắc của vật lý học và tự nhiên học..!!( chém tí...)
Rốt cục, Mạc thiếu gia cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, khi cây trúc cuối cùng nhập vào phía trên cái hố thì trong thiên địa nhất thời một mảnh lay động, giống như Cửu Châu Phong Vân( mây gió chín châu) vào giờ phút này hoàn toàn tụ tập vào một chỗ, vô vận mây đen tụ tập trên đỉnh đầu, kín không kẽ hở!
Quân Mạc Tà vỗ song chưởng, sau một tiếng Ba tiếng giòn vang thì toàn bộ khe sâu ở hạp cốc toàn bộ biến mất không thấy, chỉ còn lại lại một mảnh khí vụ nồng đậm!
Thậm chí ngay cả bên trong cốc vốn đang vang lên âm thanh liên miên của sơn băng địa liệt cũng đã im lặng.
Đêm khuya tĩnh mịch,vạn vật đều tĩnh lặng!
Xung quanh bốn phía, cũng chỉ có mấy con Phi điểu từ trên cây to phía xa xa mở to mắt nhìn bên này, sau đó nhìn hoài mà không hiểu chút nào đành vỗ vỗ cánh bay đi...
Thế trận đã thành!
Huyền Thiên Mê Tung trận!
Hơn nữa phía bên trên còn có trận Lôi điện.
Quân Mạc Tà hoàn toán nắm chắc, cho dù thân là Thánh Tôn cường giả như Chiến Tiêu Tiêu, bị vây vào tổ hợp trận thế đan xen trên dưới thế này, ít nhất cũng bị tróc đi hai lớp da!
Ở giữa tầng mây phía trên, từng đạo lôi điện như tơ nhện ẩn ẩn lay động,
Trong tầng mây lơ lửng giữa không trung, hiển nhiên đã bắt đầu đang nổi lên cái gì, từng đạo tơ nhện một loại điện quang, tại hậu mật trong tầng mây lay động! Từ phía trên truyền đến một loại áp lực khẩn trương như mưa gió đang ào ào kéo đến.
Quân Mạc Tà rốt cục có thể thở ra một hơn, hoàn thành xong tất cả các động tác liền thở dốc không ngừng.
Tất cả những bố trí này, đúng là mục đích của hắn khi chon chiến trường ở địa phương này! Hai bên núi cao dễ dàng giúp hắn thi triển Thổ chi lực, mà ở trong khe sâu địa thế cực thấp, mực nước lại tương đối cao, chỉ cần thêm một chút dẫn đường là có thể thi triển Thủy chi lực, còn có xung quanh khu vực này cây cối thưa thớt có chút khô ráo, thi triển Hỏa chi lực quả là dễ như trở bàn tay.
Điểm quan trọng nhất là mặt đất cực kì bằng phẳng, dùng để bày trận đúng là tuyển chọn số một. Nhưng mà trên đời không có gì là hoàn hảo cả, duy nhất tiếc nuối là Thủy Hỏa chi lực ở đây có chút ít, bất quá cho dù là như vậy thì tiểu tử kia cũng là ăn đủ rồi…
(NBV: Ta thấy gậy trúc bay đầy trời, tưởng anh Tà chơi chiêu cuối trong Đả cầu bổng pháp – Thiên hạ vô cẩu chứ)
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.
Dị Thế Tà Quân
Đánh giá:
Truyện Dị Thế Tà Quân
Story
Chương 1028: Thiên địa thuỷ hoả đồng thời công kích
9.5/10 từ 42 lượt.