Dì Ghẻ - Nguyễn Thảo Nguyên
Chương 75: Thời gian
Sự ra đi của ông Hoàng và Ánh Nguyệt cộng thêm tai nạn của Ánh Dương khiến cho dư luận và cánh truyền thông dậy sóng. Hàng loạt bài báo với những tiêu đề giật gân như " Sự ra đi của doanh nhân bất động sản ", " Tai nạn của ngôi sao hạng A" hay thậm chí có người nói rằng đây là đại tang của nhà ông Hoàng khi chỉ trong 3 tháng ngắn ngủi liên tiếp các thành viên trong gia đình gặp nạn
Ánh Dương hiện tại đang được điều trị ở bệnh viện của Nhất Phong nhờ quen hiếu của cậu ấy mà một bác sĩ rất giỏi về khoa thần kinh ở nước ngòa cũng đã về nước để trực tiếp điều trị cho cô
Nhật Hoàng sau khi Ánh Dương gặp chuyện cũng không khác Minh Triết là bao hôm nay Minh Triết lại phải ra một quán nhậu nào đó để đưa bạn của mình về. Ra đến quán anh thấy ở bàn của Nhật Hoàng những chai bia được vứt lăn lóc không thương tiếc ở trên mặt bàn. Minh Triết đi đến gạt những chai bia rỗng sang một bên giật lấy chai bia mà bạn mình đang cầm trên tay mà nói
- Mày đừng uống nữa xem nào? Ánh Dương đâu phải là chết cô ấy vẫn còn cơ hội tỉnh lại cơ mà
- Mày nói thì hay lắm cô ấy nằm như thế khác gì đã chết chứ?
- Nhưng ít nhất mày vẫn còn có thể nhìn thấy cô ấy được nắm lấy tay của cô ấy cũng không phải là ân dương cách biệt. Chứ như tao giờ tao muốn gặp Ánh Nguyệt một lần nữa thôi cũng đã không còn cơ hội nữa rồi
Nói rồi khóe mắt của Minh Triết lại đỏ hoe anh giật lấy chai bia trên tay bạn mình mà uống. Nhật Hoàng thấy bạn mình như vậy cũng vỗ vai bạn mình một cái mà nói
- Tao xin lỗi!
- Không sao nhưng mày hãy vực dậy tinh thần của mày đi chẳng lẽ mày trông mong vào bà dì của Ánh Dương sẽ chăn sóc cô ấy khi cô ấy nằm viện à
Nhật Hoàng nghe thế thì phì cười và gật đầu một cái
Tình bạn là một thứ thật diệu kì tìm được moitj người bạn tri kỉ như tìm được bản thân mình thứ 2. Họ có thể cùng cười, cùng khóc và cùng đau với bạn bất kể là nỗi đau tinh thật hay thể xác họ đều có thể cảm nhận được
Thời gian như một con thoi xoay vòng và không chờ ai chớp mắt mà đã 5 năm sau khi những tai họa liên tiếp ập xuống nhà ông Hoàng
Quỳnh Hương bây giờ đã là nhân viên phòng kinh doanh cho công ty nhà Ánh Nguyệt mà hiện nay tạm thời là bà Hà đang quản lí. Quỳnh Hương không muốn công sức mà bố mẹ bạn cô gây dựng bị bà ta hủy hoại
Hôm nay Quỳnh Hương như bao ngày cuối tuần khác cô đang ngồi trong quán cà phê quen mà trước cô và Ánh Nguyệt thường xuyên cùng nhau đến vào cuối tuần. Dù cho cô ấy đã ra đi được 5 năm nhưng thói quen ấy Quỳnh Hương cũng vẫn không thể nào bỏ được và tất nhiên là cô đi một mình Nhất Phong không hề đi theo
Khi cô đang ngồi nhâm nhi ly nước của mình và nhớ lại những kỉ niệm giữa cô và Ánh Nguyệt, lúc này một cô gái đi ngang qua bàn cô và đánh rơi một chiếc vòng được đan bằng dây xuống đất. Quỳnh Hương liền đi đến nhặt chiếc vòng đó lên cái vòng được đan khá chắc chắn có phần đã cũ trên đó được đan chèn thêm một viên đá bằng gỗ. Sau khi Quỳnh Hương nhặt chiếc vòng ấy lêb và nhìn được chữ bên trong viên đá gỗ ấy mặt cô liền biến sắc và nhanh chóng chạy ra khỏi quán đuổi theo người vừa đánh rơi chiếc vòng này
Cô gái ấy vẫn chưa đi xa mà đang đứng đợi xe taxi ở gần quán cà phê ấy Quỳnh Hương nhanh chóng đi đến bên cạnh đưa chiếc vòng ấy lên trước mặt cô ấy mà hỏi
- Này! Cô gái! Chiếc vòng này là của cô đúng không?
Cô ấy nghe gọi cũng nhanh chóng quay lại thấy cô đưa chiếc vòng ấy lên trước mặt mình thì cũng mỉm cười nhẹ mà đáp lại
- Cảm ơn cô chiếc vòng này đúng là của tôi
- Nói thật đi cô là ai? Tại sao cô lại có chiếc vòng này
Cô gái đó không vội đáp ngay mà chỉ cười nhẹ
Dì Ghẻ - Nguyễn Thảo Nguyên
Ánh Dương hiện tại đang được điều trị ở bệnh viện của Nhất Phong nhờ quen hiếu của cậu ấy mà một bác sĩ rất giỏi về khoa thần kinh ở nước ngòa cũng đã về nước để trực tiếp điều trị cho cô
Nhật Hoàng sau khi Ánh Dương gặp chuyện cũng không khác Minh Triết là bao hôm nay Minh Triết lại phải ra một quán nhậu nào đó để đưa bạn của mình về. Ra đến quán anh thấy ở bàn của Nhật Hoàng những chai bia được vứt lăn lóc không thương tiếc ở trên mặt bàn. Minh Triết đi đến gạt những chai bia rỗng sang một bên giật lấy chai bia mà bạn mình đang cầm trên tay mà nói
- Mày đừng uống nữa xem nào? Ánh Dương đâu phải là chết cô ấy vẫn còn cơ hội tỉnh lại cơ mà
- Mày nói thì hay lắm cô ấy nằm như thế khác gì đã chết chứ?
- Nhưng ít nhất mày vẫn còn có thể nhìn thấy cô ấy được nắm lấy tay của cô ấy cũng không phải là ân dương cách biệt. Chứ như tao giờ tao muốn gặp Ánh Nguyệt một lần nữa thôi cũng đã không còn cơ hội nữa rồi
Nói rồi khóe mắt của Minh Triết lại đỏ hoe anh giật lấy chai bia trên tay bạn mình mà uống. Nhật Hoàng thấy bạn mình như vậy cũng vỗ vai bạn mình một cái mà nói
- Tao xin lỗi!
- Không sao nhưng mày hãy vực dậy tinh thần của mày đi chẳng lẽ mày trông mong vào bà dì của Ánh Dương sẽ chăn sóc cô ấy khi cô ấy nằm viện à
Nhật Hoàng nghe thế thì phì cười và gật đầu một cái
Tình bạn là một thứ thật diệu kì tìm được moitj người bạn tri kỉ như tìm được bản thân mình thứ 2. Họ có thể cùng cười, cùng khóc và cùng đau với bạn bất kể là nỗi đau tinh thật hay thể xác họ đều có thể cảm nhận được
Thời gian như một con thoi xoay vòng và không chờ ai chớp mắt mà đã 5 năm sau khi những tai họa liên tiếp ập xuống nhà ông Hoàng
Quỳnh Hương bây giờ đã là nhân viên phòng kinh doanh cho công ty nhà Ánh Nguyệt mà hiện nay tạm thời là bà Hà đang quản lí. Quỳnh Hương không muốn công sức mà bố mẹ bạn cô gây dựng bị bà ta hủy hoại
Hôm nay Quỳnh Hương như bao ngày cuối tuần khác cô đang ngồi trong quán cà phê quen mà trước cô và Ánh Nguyệt thường xuyên cùng nhau đến vào cuối tuần. Dù cho cô ấy đã ra đi được 5 năm nhưng thói quen ấy Quỳnh Hương cũng vẫn không thể nào bỏ được và tất nhiên là cô đi một mình Nhất Phong không hề đi theo
Khi cô đang ngồi nhâm nhi ly nước của mình và nhớ lại những kỉ niệm giữa cô và Ánh Nguyệt, lúc này một cô gái đi ngang qua bàn cô và đánh rơi một chiếc vòng được đan bằng dây xuống đất. Quỳnh Hương liền đi đến nhặt chiếc vòng đó lên cái vòng được đan khá chắc chắn có phần đã cũ trên đó được đan chèn thêm một viên đá bằng gỗ. Sau khi Quỳnh Hương nhặt chiếc vòng ấy lêb và nhìn được chữ bên trong viên đá gỗ ấy mặt cô liền biến sắc và nhanh chóng chạy ra khỏi quán đuổi theo người vừa đánh rơi chiếc vòng này
Cô gái ấy vẫn chưa đi xa mà đang đứng đợi xe taxi ở gần quán cà phê ấy Quỳnh Hương nhanh chóng đi đến bên cạnh đưa chiếc vòng ấy lên trước mặt cô ấy mà hỏi
- Này! Cô gái! Chiếc vòng này là của cô đúng không?
Cô ấy nghe gọi cũng nhanh chóng quay lại thấy cô đưa chiếc vòng ấy lên trước mặt mình thì cũng mỉm cười nhẹ mà đáp lại
- Cảm ơn cô chiếc vòng này đúng là của tôi
- Nói thật đi cô là ai? Tại sao cô lại có chiếc vòng này
Cô gái đó không vội đáp ngay mà chỉ cười nhẹ
Dì Ghẻ - Nguyễn Thảo Nguyên
Đánh giá:
Truyện Dì Ghẻ - Nguyễn Thảo Nguyên
Story
Chương 75: Thời gian
10.0/10 từ 19 lượt.