Đêm Định Mệnh - Tống Mặc Quy
Chương 17
311@-
Sáng hôm sau, lúc Tư Già tỉnh lại, Tạ Minh Huyền đã thức dậy. Ngoài trời vẫn chưa sáng hẳn, anh dậy khá sớm.
Tư Già trở mình trong chăn, thấy Tạ Minh Huyền đang đứng ở đầu giường đeo đồng hồ. Người đàn ông cũng nghe thấy động tĩnh của cô, tầm mắt liền hướng qua đây.
Tư Già dụi dụi mắt, khẽ r*n r* một tiếng trong chăn, “Sớm quá, sao anh không ngủ thêm một chút?”
Tạ Minh Huyền nói: “Phải về Yến Thành, còn có việc.”
Anh đeo đồng hồ một cách thong thả, ung dung, cũng có chút trầm mặc. Tư Già lặng lẽ nằm nghiêng trên giường, liếc nhìn dáng vẻ nghiêng người lạnh lùng thanh tú của anh.
Đối với chuyện nhan sắc, Tư Già trước nay không có khái niệm gì lớn lao, dù sao người khác có đẹp đến mấy cũng không đẹp bằng cô. Bởi vậy, người khác nói Tạ Minh Huyền đẹp trai, cô cũng chỉ thấy tàm tạm.
Trên thực tế, Tạ Minh Huyền quả thực trông không tệ, mặt nghiêng của anh dường như còn đẹp hơn một chút. Đường nét sắc bén và quai hàm thẳng tắp cho người ta một cảm giác xa xôi không thể với tới. Thân phận của anh ở đó, trên người mang một loại sức hút không thể nói thành lời. Nhưng con người anh lại có sự tương phản rất lớn, lúc có h*m m**n thì có thể nói những lời hay nhất để dỗ dành bạn, đến khi nghiêm túc lại khôi phục vẻ lãnh đạm thường ngày, như thể người ngàn dặm xa xôi chạy đến dỗ dành vị hôn thê tối qua không phải là anh.
Cằm Tư Già giấu trong chăn, yên tĩnh không nói.
Tạ Minh Huyền đeo đồng hồ xong, nhặt chiếc áo khoác gió màu đen rơi trên thảm lên.
Anh xoay người định rời đi, nhưng lại quay đầu nhìn người trên giường một cái. Anh cảm thấy vẫn nên nói với cô một tiếng tạm biệt.
“Tôi đi đây, về Yến Thành.”
Giọng nói có chút lạnh lùng cứng nhắc, một câu thông báo đơn giản.
Tư Già định nói có muốn để người giúp việc nhà cô chuẩn bị cho anh
bữa sáng không, anh ăn rồi hãy đi, nhưng Tạ Minh Huyền chắc là không cần. Cô thò đầu ra khỏi chăn, gật một cái, giọng khàn khàn, “ừ” một tiếng.
Tạ Minh Huyền bước về phía cửa.
Tư Già quay đầu thấy chiếc hộp đựng nhẫn trên tủ đầu giường, lại nhìn về phía Tạ Minh Huyền, hai tay anh trống trơn. Cô nhịn rồi lại không nhịn được, gọi anh lại: “Đợi một chút.”
Bước chân Tạ Minh Huyền dừng lại. “Anh quay lại đây.” Tư Già nói.
Tạ Minh Huyền quay người đi trở lại, trên người mặc chiếc áo len dệt kim màu xám, cánh tay phải vắt chiếc áo khoác gió màu đen, dáng người cao ráo. Anh hỏi cô: “Sao vậy?”
Tư Già còn chưa kịp nói, má đã bị Tạ Minh Huyền véo. Đôi môi mỏng của anh khẽ nhếch lên, “Buổi sáng có một cuộc họp báo, chuyến bay đã sắp xếp rồi.”
Như thể chỉ còn thiếu nước hỏi cô một câu “Không nỡ xa tôi à?”. Tư Già đẩy cổ tay anh ra. Cô gọi anh lại, cũng không phải là không nỡ xa anh!
Cô lại liếc nhìn hai bàn tay trống trơn của anh, nói: “Nhẫn đính hôn anh không đeo à?” Cô đã đeo rồi, đã đeo thì phải cả hai cùng đeo.
Tạ Minh Huyền như thể lúc này mới nhớ ra, ánh mắt hướng về phía tủ đầu giường.
“Ừ.” Anh khẽ đáp một tiếng.
Anh đi qua lấy chiếc hộp, mở ra, lấy chiếc nhẫn kim cương còn lại bên trong ra.
Tư Già định hỏi có muốn cô đeo cho anh không, vì cô cảm thấy như vậy sẽ có cảm giác nghi thức hơn. Môi vừa mới hé ra, đã thấy Tạ Minh Huyền tự mình đeo nhẫn lên rồi——
Cô mím môi lại. Thôi được, người đàn ông này hoàn toàn không có ý định để cô, vị hôn thê này, tự tay đeo cho anh.
Đeo nhẫn xong, bàn tay lạnh lẽo của Tạ Minh Huyền vỗ lên mặt Tư Già, như đang báo cáo: “Đeo xong rồi.”
Chiếc nhẫn đẹp thật.
Chiếc nhẫn này là do Tô Quân thiết kế. Chút cảm xúc nhỏ nhặt trong lòng Tư Già khi nhìn thấy chiếc nhẫn tan biến sạch sẽ. Ánh mắt cô dừng lại trên chiếc nhẫn một lúc, không nhịn được dùng đầu ngón tay chạm vào.
Tạ Minh Huyền lại một lần nữa véo má cô, nói: “Tôi phải đi rồi.”
Anh phải đi thì đi đi chứ. Tư Già gật đầu, không nói gì.
Hơi ấm trên má rút đi, Tạ Minh Huyền liếc cô một cái, rồi bước chân rời đi.
Còn quá sớm, trời vẫn chưa sáng hẳn. Tư Già đột nhiên cảm thấy làm ông chủ lớn của tập đoàn tuy phong quang nhưng cũng không dễ dàng gì, ngay cả ngủ cũng không được ngủ thêm một chút. Ngáp hai tiếng, Tư Già kéo chăn lên, tiếp tục nhắm mắt ngủ, rất nhanh đã ngủ lại.
Vì đến kỳ, Tư Già ngủ đến mười giờ sáng mới tỉnh. Lúc ăn sáng ở phòng ăn tầng một, Tư Già hỏi một người giúp việc trong nhà về chuyện Tạ Minh Huyền đến hẻm Văn Trúc tối qua, mới biết rằng tối qua Tư Nguyên Hùng đã gọi điện cho người giúp việc, nói Tạ Minh Huyền đến hẻm Văn Trúc tìm cô, bảo người giúp việc mở cửa cho anh.
Nhưng sáng nay tỉnh lại, lại không nhận được cuộc gọi liên hoàn đoạt mệnh của Hứa Tinh. Tư Già đoán rằng Tạ Minh Huyền chắc chỉ nói với Tư Nguyên Hùng là anh đến tìm cô, chứ không đề cập đến nguyên nhân. Vậy người trong nhà chắc là không biết chuyện cô cho Tạ Minh Huyền vào danh sách đen. Nếu không Hứa Tinh chắc chắn sẽ gọi điện đến mắng cô không nên bướng bỉnh như vậy.
Bình tĩnh suy nghĩ lại, cô quả thực nên hỏi rõ ràng Tạ Minh Huyền trước, chỉ là một đoạn video, một tin nhắn mà thôi, phản ứng của cô đã quá lớn.
Đặt ly sữa bò táo đỏ trong tay xuống, Tư Già l**m vệt sữa dính trên khóe môi, ánh mắt lại không nhịn được nhìn về phía chiếc nhẫn trên ngón áp út tay trái. Chiếc nhẫn này mỗi một chi tiết đều được điêu khắc đến mức hoàn hảo. Vòng nhẫn bao quanh viên kim cương được nạm từng viên kim cương vụn nhỏ hơn, giống như những hành tinh quay quanh dải ngân hà. Nhìn mãi không chán, Tư Già không nhịn được mà tháo ra, cầm trên đầu ngón tay để ngắm kỹ hơn.
Hai người giúp việc đứng bên cạnh đáy mắt lóe lên sự kinh ngạc, trong lòng dậy sóng.
Ôi chao, chuyến này Tạ tiên sinh đến, còn tặng cho tiểu thư nhà mình nhẫn kim cương?!
Chiếc nhẫn kim cương vừa to vừa đẹp, hơn nữa Tư Già nhất định là yêu Tạ tiên sinh lắm, mới có thể ngắm tới ngắm lui chiếc nhẫn kim cương này như vậy.
Ngọt ngào quá, thật là một cặp đôi hào môn đáng ngưỡng mộ!
Tư Già không biết quá trình cô ngắm một chiếc nhẫn kim cương mà người giúp việc trong nhà đã tưởng tượng ra nhiều như vậy. Nghe thấy điện thoại rung lên, cô mới thu hồi tầm mắt, cầm điện thoại từ trên bàn lên.
Là Lư Tác Phạn gửi tin nhắn cho cô: Cô Tư, tôi đã suy nghĩ kỹ rồi, phòng làm việc thiết kế của cô, tôi sẽ đến.
Mắt Tư Già sáng lên, nhưng cũng trong dự liệu. Đối với Lư Tác Phạn, cô đã thể hiện thành ý mời mọc, trong một tháng này cô đã chủ động tìm anh ta ba lần, quyết tâm muốn đào anh ta về phòng làm việc của mình,
hơn nữa còn đưa ra mức lương rất cao. Tư Già cong môi, trả lời: Tốt quá rồi,anh Lư đẹp trai, anh sẽ không hối hận về quyết định này đâu.
Gửi tin nhắn xong với Lư Tác Phạn, Tư Già gọi điện cho Tiểu Liêu, bảo cô soạn một bản hợp đồng để ký với Lư Tác Phạn.
Ăn sáng xong, Tư Già theo thói quen lại liếc nhìn chiếc nhẫn kim cương trên tay trái, không quên chụp một tấm ảnh đăng lên Vòng bạn bè khoe
—— chủ yếu là để chọc tức Tư Đề.
Kinh hỉ tuy muộn nhưng vẫn đến, sự lấp lánh và vẻ đẹp không gì sánh bằng, cảm ơn đại sư Tô Quân mà tôi yêu quý nhất.
Ngoài những lượt thích tăng dần, có người ở dưới bình luận hỏi:
Wow, ai tặng vậy?
Tư Già thẳng thắn trả lời: Vị hôn phu.
Tốc độ tăng lượt thích càng nhanh hơn.
Anh họ cả Tư Hành Trạch cũng vào bình luận: ? Vậy không phải nên cảm ơn A Huyền sao? A Huyền mà thấy chắc buồn lắm đây.
Tư Già chỉ trả lời bằng hai icon lè lưỡi tinh nghịch.
Đến khi lái xe đến bãi đỗ xe ngầm của tòa nhà văn phòng nơi đặt phòng làm việc, số lượt thích đã lên đến mấy chục. Tư Già không xem từng người đã thích, mà lấy một đôi giày cao gót đế đỏ CL phiên bản giới hạn ra thay.
Dù là đi làm hàng ngày, đến phòng làm việc hàng ngày, cô trước nay đều sẽ trang điểm tỉ mỉ, từ chân tóc đến đầu ngón chân không thể có một chút cẩu thả hay lười biếng nào.
Thay xong giày cao gót, dặm lại son môi, Tư Già chuẩn bị xuống xe thì nhận được một tin nhắn WeChat.
Gương mặt rạng rỡ kiêu sa trong chiếc gương nhỏ của hộp phấn, hàng mi dài cong vút khẽ chớp xuống. Hộp phấn được đóng lại, gương mặt xinh đẹp trong gương như thể bị giấu đi. Tư Già cầm điện thoại lên, Khúc Tạ Phỉ gửi đến một icon ngơ ngác.
Chỉ một icon như vậy, cũng không nói tìm cô có chuyện gì. Tư Già tạm thời không để ý, xuống xe vào tòa nhà văn phòng.
Thang máy lên đến tầng mười sáu, khi Tư Già bước trên đôi giày cao gót đế đỏ cao 12cm có thể gọi là hung khí mỹ lệ nhưng cũng kinh diễm quyến rũ ra khỏi thang máy, cô mới trả lời Khúc Tạ Phỉ một dấu chấm hỏi.
Muốn biết cái icon cô ta gửi có ý gì.
Khúc Tạ Phỉ lại chỉ gửi thêm một icon ngơ ngác, khiến người ta rất khó hiểu.
Tư Già lười quản cô ta, đi thẳng vào phòng làm việc thiết kế.
Tiểu Liêu đã đến phòng làm việc từ 9 giờ. Hôm nay cô bé búi một cái đầu tròn đáng yêu, mặc một chiếc váy ngắn Lolita hoạt bát xinh xắn, phối với tất chân màu và đôi giày da nhỏ màu đen. Tiểu Liêu ngồi bên một bàn làm việc, ôm laptop gõ bàn phím lạch cạch, bên tay chồng chất mấy mẫu sản phẩm mới cần chụp ảnh đăng lên mạng.
Tư Già tưởng cô ấy đang nghiêm túc làm việc, hơn nữa còn làm việc đến quên mình. Cô đi đến ngay trước mặt mà cô ấy cũng không hề phát hiện, thầm nghĩ có thể tăng lương cho Tiểu Liêu. Đợi đến khi đến bên bàn làm việc, thấy tay phải Tiểu Liêu khẽ run lên, vội vàng đóng cửa sổ chat WeChat đang hăng say nói chuyện với bạn bè, ngẩng cổ lên, lưng cũng thẳng tắp, đẩy gọng kính tròn thời trang trên mặt, khóe miệng nhếch lên, gọi cô một tiếng “Sếp”.
“Sếp, sếp đến rồi ạ!”
Tiểu Liêu cũng là sinh viên tốt nghiệp năm nay, nhỏ hơn Tư Già hai tháng. Lúc Tư Già mới thuê, cô ấy luôn thích gọi cô là sếp, sửa mãi không được, thấy cô còn sẽ căng thẳng, dường như cảm thấy Tư Già rất cao không thể với tới và lạnh lùng khó gần. Đợi quen thân hơn một chút, mới trôi chảy sửa lại cách xưng hô. Hôm nay phản ứng đầu tiên là mở miệng gọi sếp mà không phải chị Tư Già, cộng thêm vẻ mặt đó, Tư Già lập tức nhìn thấu cô ấy, gõ gõ mặt bàn: “Vừa nãy làm gì đấy, thành thật khai báo.”
Tiểu Liêu co rúm lại, buột miệng thừa nhận: “Đang hóng drama ạ.”
Ở chung lâu rồi, Tư Già một chút cũng không phải là bà chủ hà khắc, đối với nhân viên còn rất hào phóng. Tiểu Liêu đẩy đẩy kính, bấm bấm bàn phím máy tính, xoay màn hình về phía Tư Già cho cô xem, đôi mắt sáng lấp lánh bổ sung: “Một quả dưa siêu to khổng lồ luôn ạ!”
“…”
Hai tiếng “dưa” liên tiếp này, làm Tư Già trong nháy mắt có chút hiểu lầm.
Chỉnh lại thần sắc, bàn tay thon dài của cô kéo chiếc ghế chân cao bên cạnh ra ngồi xuống, tầm mắt hướng về màn hình máy tính của Tiểu Liêu.
Trên đó là giao diện Weibo, Tư Già vừa mới bắt được những từ như “Ôn Thi Thi”, “tiểu tam”, “tạo scandal tình ái”, thì điện thoại rung lên.
Cô tạm thời nhịn không xem, cầm điện thoại lên trước.
Khúc Tạ Phỉ như thể đã nhịn rất lâu, mới gửi đến cho cô một câu hỏi:
Chị Tư Già, chị đăng vòng bạn bè sao không chặn chị Tư Đàn thế? Chị
ấy còn thích bài của chị nữa kìa!! Em nói nhiều một chút nhé, chị nên chặn chị ấy đi, chị ấy nhìn thấy trong lòng chắc chắn không dễ chịu đâu.
[mặt mếu.jpg]
Khúc Tạ Phỉ chắc là đã kiềm chế lắm mới không gõ ra những lời như “Chiếc nhẫn kim cương to đó vốn dĩ phải của chị Tư Đàn!”, “Sao chị
không biết xấu hổ mà khoe khoang như vậy”, “Đã cướp vị hôn phu của người ta rồi thì không thể kín đáo một chút sao, em thật sự đau lòng cho chị Tư Đàn!”.
Tư Già bình tĩnh xem xong tin nhắn cô ta gửi, trả lời: Đã biết là nói nhiều thì câm miệng lại đi.
Khúc Tạ Phỉ: …
Bên kia, Khúc Tạ Phỉ tức giận đến mức ăn luôn cả phần bữa sáng mua cho Trần Kiệu, hậm hực định tiếp tục công kích Tư Già, nhưng lại nghĩ đến ơn cứu mạng của cô, đành nhịn xuống.
—–
Trả lời xong tin nhắn của Khúc Tạ Phỉ, Tư Già đặt điện thoại xuống, mới một lần nữa nhìn về phía máy tính.
Thấy cô mày hơi nhíu lại, rồi lại giãn ra, Tiểu Liêu dường như sợ cô không hiểu đầu đuôi câu chuyện, làm người đưa tin giải thích: “Ôn Thi Thi hôm nay lại lên hot search, bị vợ của Diêm Thụ Thần bóc phốt làm tiểu tam. Còn Diêm Thụ Thần không chỉ ngoại tình với Ôn Thi Thi, mà còn qua lại với hai tiểu hoa đán 95 trong giới giải trí. Quá kinh khủng, giới giải trí đã lâu không có quả dưa to như thế này. Không biết chị Tư Già có xem hot search hôm qua của Ôn Thi Thi không, nói cô ta có bạn trai mới gì đó, cư dân mạng phân tích thực ra chỉ là cố ý tạo scandal, muốn dùng quả dưa đó để đè quả dưa này xuống. Có người nói anh đẹp trai trong video đó là một đại lão thật sự, nhưng với Ôn Thi Thi một chút quan hệ cũng không có. Chiêu này của Ôn Thi Thi đã đắc tội với đại lão đó. Vốn dĩ hôm nay bộ phim ‘Linh Kỳ’ cô ta đóng chính đã định làm lễ khai máy, kết quả vì chuyện này mà có tin đồn đạo diễn ‘Linh Kỳ’ cũng
không dám dùng cô ta nữa, muốn đổi người. Còn nói Ôn Thi Thi sẽ bị đóng băng hoạt động.”
Nghe Tiểu Liêu giải thích, Tư Già xem hết từng tin tức trên máy tính. Diêm Thụ Thần xét về danh tiếng thì kém Ôn Thi Thi một bậc, nhưng được xem là một cổ phiếu tiềm năng, ngoại hình rất yêu nghiệt. Anh ta từng nhờ một bộ phim tiên hiệp mà nổi lên thành sao hạng A, leo lên
hàng sao không lâu thì công khai mình đã kết hôn, vợ là một người quen từ thời sinh viên, yêu nhau nhiều năm rồi thuận lý thành chương kết hôn. Hành động này khiến rất nhiều fan vừa tiếc nuối đau lòng vừa khen ngợi anh ta dám công khai người vợ không nổi tiếng, so với nhiều nam thần tượng diễn viên yêu đương sau lưng thì có trách nhiệm và bản lĩnh hơn. Không ngờ bây giờ lại bị chính người vợ không nổi tiếng đó phơi bày chuyện ngoại tình, đối tượng ngoại tình lại là nữ thần quốc dân Ôn Thi Thi.
Vì vậy Weibo trở nên có chút lag, fan hai bên không ai có thể chấp nhận chuyện này, cư dân mạng qua đường cũng kinh ngạc tột độ.
“Vãi chưởng.” Máy tính để cho Tư Già xem, Tiểu Liêu cũng không rảnh rỗi, dùng điện thoại tiếp tục hóng drama, phát hiện một hot search mới. Tư Già nhìn qua, Tiểu Liêu nói: “Weibo chính thức của ‘Linh Kỳ’ đã lên tiếng, nói sẽ thay đổi nữ diễn viên chính. Tốc độ cũng quá nhanh, không cho Ôn Thi Thi và đội ngũ của cô ta thời gian để thanh minh hay quan hệ công chúng gì cả.”
Tiểu Liêu nói một cách hào hứng, phân tích: “Em thấy á, không phải vì quả dưa cô ta làm tiểu tam này quá chắc kèo mà phía ‘Linh Kỳ’ mới phản ứng nhanh như vậy đâu, mà là vì quả dưa tình yêu mới hôm qua cô ta tạo ra đã đắc tội với vị đại lão kia rồi. Có cư dân mạng nói vị đại lão đó có bối cảnh rất khủng, không phải dễ dàng đắc tội được đâu.”
Tiểu Liêu cũng không biết vị hôn thê của “đại lão” trong miệng cô ấy đang ngồi ngay trước mặt mình, tiếp tục nói: “Đội ngũ của Ôn Thi Thi chắc đang như kiến bò trên chảo nóng, không còn cách nào khác mới nghĩ ra cách đó, kết quả người ta là đại lão, căn bản không nể mặt Ôn
Thi Thi. Ảnh hậu đại minh tinh thì sao chứ, mặc kệ cô ta có sụp đổ hay không.”
“Cô ta mà không đắc tội với vị đại lão kia thì còn đỡ, còn có cơ hội thanh minh lật kèo. Dù sao thì thiện cảm của công chúng với cô ta cũng rất tốt, lại có nhiều tác phẩm kinh điển như vậy. Chuyện làm tiểu tam… nói thật thì loại vấn đề đạo đức cá nhân này, qua một thời gian fan sẽ khoan dung thôi.”
Tư Già yên lặng lắng nghe, không khỏi hiện lên trong đầu gương mặt lãnh đạm của Tạ Minh Huyền.
Bây giờ cô không còn một chút hoài nghi nào về việc anh và Ôn Thi Thi có gian tình, nếu không thì những tin đồn xấu của Ôn Thi Thi, anh có thể dẹp yên cho cô ta rồi. Mặt khác, quả thực anh không phải là kiểu người có thể chịu đựng bị người khác lợi dụng.
Đang có chút thất thần, Phong Hi Dao cũng chuyển tiếp cho cô hot search hôm nay.
Thanh vân thẳng thượng Dao: Tớ vừa mới học xong lớp Pilates, Ôn Thi Thi thật là, cuối cùng cũng tự chơi quá trớn rồi.
Từ khi có chút địa vị trong giới giải trí, cộng thêm kết giao được nhiều mối quan hệ, rất nhiều drama trong giới với tư cách là nghệ sĩ, cô ấy đều biết trước tiên. Ví dụ như Ôn Thi Thi, sớm đã có người nói với cô ấy, Ôn Thi Thi thầm kín chơi rất bạo, những nam diễn viên từng đóng chung với cô ta về cơ bản cô ta đều từng nói chuyện qua, không nói chuyện cũng đã ngủ qua. Kim chủ cũng đã đổi mấy người, vì vậy cô ấy dần dần không còn thần tượng cô ta nữa.
Bây giờ chuyện làm tiểu tam bị phơi bày ra ánh sáng, không tốn tiền để dập đi, là vì vợ của Diêm Thụ Thần có gia thế, nếu không thì Diêm Thụ Thần lúc trước vất vả lắm mới nổi lên hàng A, sẽ không lựa chọn công khai lúc đó.
Nói đến vợ của Diêm Thụ Thần, chắc cậu cũng quen, là tiểu thư nhà họ Ngụy ở Cảng Thành, Ngụy Thư Dư. Là người trong giới, Phong
Hi Dao biết nhiều hơn Tiểu Liêu chỉ hóng drama qua máy tính và điện thoại.
Không ai đi bóc phốt gia thế của người vợ không nổi tiếng của Diêm Thụ Thần, tầm mắt đổ dồn vào chuyện Ôn Thi Thi lại đi làm tiểu tam.
Có chút ấn tượng, nghe qua tên này. Nhà họ Ngụy, tớ chỉ quen Ngụy Kiêu thôi, từng đi dự tiệc sinh nhật của anh ta. Tư Già không phải
vòng tròn nào cũng tham gia, chỉ khi có người hơi thân quen mời đi chơi cùng cô mới đi. Những cậu ấm cô chiêu ở Cảng Thành không phải ai cô cũng quen.
Thanh vân thẳng thượng Dao: Ngụy Thư Dư thì tớ không quen, nhưng Lê Sư Sư thì chắc chắn quen chứ? Ngụy Thư Dư là cháu gái của Lê Sư Sư.
Cũng có thể coi là cháu gái của Tần Bạch Diệp.
Mẹ của Ngụy Thư Dư là chị ruột của Lê Sư Sư, lớn hơn Lê Sư Sư 16 tuổi, là chị cùng cha khác mẹ.
“…”
Lê Sư Sư.
Một ký ức nào đó lóe lên trong đầu Tư Già, cô lập tức bắt lấy.
Lê Sư Sư, không phải là cô em họ của Tần Bạch Diệp sao? Cũng là bạn học cùng trường Yến Đại của Tạ Minh Huyền. Cô từng nghe Tư Hành
Trạch và Tư Hành Duệ bàn tán về Lê Sư Sư và Tạ Minh Huyền.
Nói hai người họ từng yêu nhau thời đại học, nhưng nhà họ Tạ không hài lòng với gia thế của nhà họ Lê, cộng thêm có hôn ước với nhà họ Tư, nên đã ép Tạ Minh Huyền chia tay.
Nhà họ Lê ở Cảng Thành có sức ảnh hưởng kém hơn nhà họ Tần một tầng. Nhưng so với Tần Bạch Diệp, hay con cháu nhà họ Tần, người nhà họ Lê lại rất cao điệu, thường xuyên tiếp xúc với giới giải trí. Lê Sư Sư cũng là một trong những danh viện nổi tiếng, thường xuyên xuất hiện trên các chương trình tạp kỹ, hơn nữa còn có hình tượng danh viện siêu học bá. Dù sao cũng là trường danh tiếng ở nước ngoài, chuyên ngành phi nghệ thuật của Đại học Yến Thành, không phải có thân phận có địa vị là có thể vào được, phải có thành tích học tập xuất sắc.
Thật trùng hợp, Tư Già đột nhiên nghĩ, Ôn Thi Thi, Lê Sư Sư, tên nghe giống nhau.
Ừm, quen. Tư Già trả lời. Có một lần đi Paris xem show, cô đã gặp Lê Sư Sư này ở buổi trình diễn.
Khí chất của cô ta nổi bật giữa một đám danh viện, vì trên người có một loại phong thái tri thức tĩnh tại. So với cô ta, những danh viện như họ có vẻ hơi lòe loẹt. Lúc đó cô ta trang điểm rất thanh lịch, Tư Già đến bây
giờ vẫn còn ấn tượng.
Đúng rồi, có chuyện này tớ thấy nên nói với cậu. Phong Hi Dao nói.
Chuyện gì? Vừa nghe thấy giọng điệu này, Tư Già bỗng dưng trở nên nhạy cảm, Chẳng lẽ quả dưa của Ôn Thi Thi này còn có thể liên quan đến Lê Sư Sư à?
Mặc dù người trong vòng một vòng tròn, đều quen biết nhau, nhưng Tạ Minh Huyền đối với cô là trong sạch, Ôn Thi Thi này cô đã không còn quan tâm nữa.
Không có, là tuần sau tớ phải đi quay một chương trình tạp kỹ, chương trình này cũng có Lê Sư Sư. Cậu yên tâm, đến lúc đó tớ sẽ không thèm để ý đến Lê Sư Sư đâu. Chuyện của Lê Sư Sư và Tạ Minh Huyền, Phong Hi Dao cũng đã nghe Tần Bạch Diệp nói qua một
chút. Dù sao thì tình địch của chị em tốt cũng là tình địch của mình. Cô ấy chính nghĩa lẫm liệt gõ chữ gửi qua, thể hiện quyết tâm với Tư Già.
Không cần thiết, Tư Già trả lời, Nếu họ đã chia tay rồi thì cũng chỉ là người qua đường, cậu cố tình lạnh nhạt, đến lúc đó cư dân mạng
chắc chắn sẽ nghĩ hai người có chuyện gì, rồi lại bóc phốt cậu.
Tạ Minh Huyền đã lớn tuổi như vậy, cô cũng không ảo tưởng rằng 28 năm qua của anh là trai tân trong trắng. Hơn nữa kỹ năng trên giường của anh…
Thôi, không thể nghĩ sâu được. Tư Già đột nhiên cảm thấy cô thật sự là kết hôn sớm khi còn trẻ. Trừ phi sau này ly hôn với Tạ Minh Huyền, nếu không thì đến bạc đầu giai lão, cuộc đời này của cô có lẽ chỉ yêu một mình anh, Tạ Minh Huyền. Không đúng, họ còn chưa từng chính thức yêu đương nữa là!
Tư Già đột nhiên cảm thấy cô cũng thật bi thảm.
Tuổi còn trẻ mà đã thân bất do kỷ nghe theo sự sắp đặt liên hôn của gia đình.
Điều này dẫn đến cả ngày hôm đó tâm trạng của Tư Già không tốt cho lắm.
Đến tối, khi Tạ Minh Huyền gửi tin nhắn cho cô, cô cũng không cho anh sắc mặt tốt.
Nhà tư bản vô lương (sáng nghe Tiểu Liêu hóng drama xong sửa ghi chú): Không phải đã hết giận rồi sao? Sao vẫn không muốn thử lễ phục?
Quả thực Tư Già lại một lần nữa từ chối nhà thiết kế lễ phục đính hôn của họ.
Chiều nay, người thiết kế đó lại gửi WeChat cho cô, hỏi cô hôm nào có thời gian thử đồ. Lần trước cô trả lời không cần dùng đến, lần này lại trả lời là tạm thời không thử.
Nhưng vài ngày nữa chính là ngày đính hôn của cô và Tạ Minh Huyền.
Tư Già nói: Nếu là thử đồ, thì không phải nên là hai chúng ta cùng nhau sao? Lỡ như mặc vào rồi, đứng cạnh anh lại không hợp thì sao.
Tạ Minh Huyền lôi ra câu nói của cô: Không phải là tiên nữ à? Tiên nữ mà cũng sợ không hợp sao?
Tư Già: Tôi là tiên nữ, anh có phải là tiên nam không? Cũng không nhìn xem mình bao nhiêu tuổi rồi.
Câu sau này có chút mỉa mai quá đáng, Tư Già nhanh tay ấn thu hồi, gửi lại.
Tôi là tiên nữ, anh có phải là tiên nam không?
Khung chat im lặng.
Tư Già nhớ đến chuyện Ôn Thi Thi chọc giận Tạ Minh Huyền, rất nhanh đã bị gỡ vai nữ chính, liền có chút rén, bổ sung: Đã nói là tiên nữ rồi, vậy tiên nữ không cần thử đồ, đến lúc đó mặc thẳng luôn là được.
Lại là một khoảng lặng trong khung chat.
Tư Già ném điện thoại sang một bên, không muốn chờ Tạ Minh Huyền trả lời, chuẩn bị đi tắm. Cô thấy màn hình điện thoại sáng lên.
Ảnh đại diện ngọn núi tuyết đó hiện ra: Được, ngày mai tôi sẽ đến Minh Thành một chuyến.
Tư Già cong môi, cầm điện thoại lên, trả lời bằng một icon thỏ ok.
Lúc trước tính tình có hơi xấu, Tư Già đột nhiên muốn trêu chọc Tạ Minh Huyền một chút, cho anh một chút ngọt ngào.
Hay là,tối nay anh qua đây đi?
Bụng tôi đau, muốn có người xoa bóp cho, được không, chồng tương lai.
Bên kia không lập tức để ý đến sự thay đổi thái độ của cô. Tư Già đi tắm trước, khi trở về, thấy Tạ Minh Huyền gọi cuộc gọi video.
“…”
Tự nhiên gọi video cho cô làm gì.
Tư Già gọi lại cho anh, một lúc sau mới được nhận.
Qua màn hình, cô phát hiện Tạ Minh Huyền cũng vừa tắm xong, trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm.
Chiếc khăn tắm này hợp với anh hơn, không giống chiếc khăn màu hồng của cô tối qua…
“Làm gì vậy.” Tư Già hỏi.
“Đợi chút,” người trong video nói. Qua dòng điện của điện thoại, giọng nói có vẻ trầm hơn một chút. Tư Già không hỏi gì, anh bảo đợi thì cô đợi. Đôi chân trắng nõn thò ra khỏi dép lê, đắp chiếc mặt nạ ngủ trong suốt lên rồi lên giường.
Khi Tư Già ôm chiếc iPad vào lòng, Tạ Minh Huyền lại một lần nữa xuất hiện trước màn hình. Khăn tắm trên người anh đã được thay bằng một bộ đồ ngủ lụa màu xanh lam.
Tư Già lấy lại điện thoại trên tay.
Tạ Minh Huyền nói: “Tôi còn phải họp video với các lãnh đạo cấp cao bên Đức, gọi video ngủ cùng em nhé?”
“…” Đã giờ này rồi mà còn phải họp.
Không hiểu sao lại thấy thương Tạ Minh Huyền một giây, cô lắc lắc chân, “Cũng được…”
Thực ra không cần Tạ Minh Huyền dỗ, ngủ còn cần người dỗ sao? Anh lại không thể cách không xoa bụng cho cô được.
Nhưng cuộc họp của Tạ Minh Huyền lại rất ru ngủ, không cần phải mở ứng dụng nghe sách nữa. Cô không tắt tai nghe, cứ để mở. Không bao lâu sau đã ngủ thiếp đi. Tiếng tai nghe bên kia được điều chỉnh lớn hơn một chút, chắc là có thể nghe thấy tiếng hít thở đều đều ngọt ngào của cô.
------oOo------
Đêm Định Mệnh - Tống Mặc Quy
Sáng hôm sau, lúc Tư Già tỉnh lại, Tạ Minh Huyền đã thức dậy. Ngoài trời vẫn chưa sáng hẳn, anh dậy khá sớm.
Tư Già trở mình trong chăn, thấy Tạ Minh Huyền đang đứng ở đầu giường đeo đồng hồ. Người đàn ông cũng nghe thấy động tĩnh của cô, tầm mắt liền hướng qua đây.
Tư Già dụi dụi mắt, khẽ r*n r* một tiếng trong chăn, “Sớm quá, sao anh không ngủ thêm một chút?”
Tạ Minh Huyền nói: “Phải về Yến Thành, còn có việc.”
Anh đeo đồng hồ một cách thong thả, ung dung, cũng có chút trầm mặc. Tư Già lặng lẽ nằm nghiêng trên giường, liếc nhìn dáng vẻ nghiêng người lạnh lùng thanh tú của anh.
Đối với chuyện nhan sắc, Tư Già trước nay không có khái niệm gì lớn lao, dù sao người khác có đẹp đến mấy cũng không đẹp bằng cô. Bởi vậy, người khác nói Tạ Minh Huyền đẹp trai, cô cũng chỉ thấy tàm tạm.
Trên thực tế, Tạ Minh Huyền quả thực trông không tệ, mặt nghiêng của anh dường như còn đẹp hơn một chút. Đường nét sắc bén và quai hàm thẳng tắp cho người ta một cảm giác xa xôi không thể với tới. Thân phận của anh ở đó, trên người mang một loại sức hút không thể nói thành lời. Nhưng con người anh lại có sự tương phản rất lớn, lúc có h*m m**n thì có thể nói những lời hay nhất để dỗ dành bạn, đến khi nghiêm túc lại khôi phục vẻ lãnh đạm thường ngày, như thể người ngàn dặm xa xôi chạy đến dỗ dành vị hôn thê tối qua không phải là anh.
Cằm Tư Già giấu trong chăn, yên tĩnh không nói.
Tạ Minh Huyền đeo đồng hồ xong, nhặt chiếc áo khoác gió màu đen rơi trên thảm lên.
Anh xoay người định rời đi, nhưng lại quay đầu nhìn người trên giường một cái. Anh cảm thấy vẫn nên nói với cô một tiếng tạm biệt.
“Tôi đi đây, về Yến Thành.”
Giọng nói có chút lạnh lùng cứng nhắc, một câu thông báo đơn giản.
Tư Già định nói có muốn để người giúp việc nhà cô chuẩn bị cho anh
bữa sáng không, anh ăn rồi hãy đi, nhưng Tạ Minh Huyền chắc là không cần. Cô thò đầu ra khỏi chăn, gật một cái, giọng khàn khàn, “ừ” một tiếng.
Tạ Minh Huyền bước về phía cửa.
Tư Già quay đầu thấy chiếc hộp đựng nhẫn trên tủ đầu giường, lại nhìn về phía Tạ Minh Huyền, hai tay anh trống trơn. Cô nhịn rồi lại không nhịn được, gọi anh lại: “Đợi một chút.”
Bước chân Tạ Minh Huyền dừng lại. “Anh quay lại đây.” Tư Già nói.
Tạ Minh Huyền quay người đi trở lại, trên người mặc chiếc áo len dệt kim màu xám, cánh tay phải vắt chiếc áo khoác gió màu đen, dáng người cao ráo. Anh hỏi cô: “Sao vậy?”
Tư Già còn chưa kịp nói, má đã bị Tạ Minh Huyền véo. Đôi môi mỏng của anh khẽ nhếch lên, “Buổi sáng có một cuộc họp báo, chuyến bay đã sắp xếp rồi.”
Như thể chỉ còn thiếu nước hỏi cô một câu “Không nỡ xa tôi à?”. Tư Già đẩy cổ tay anh ra. Cô gọi anh lại, cũng không phải là không nỡ xa anh!
Cô lại liếc nhìn hai bàn tay trống trơn của anh, nói: “Nhẫn đính hôn anh không đeo à?” Cô đã đeo rồi, đã đeo thì phải cả hai cùng đeo.
Tạ Minh Huyền như thể lúc này mới nhớ ra, ánh mắt hướng về phía tủ đầu giường.
“Ừ.” Anh khẽ đáp một tiếng.
Anh đi qua lấy chiếc hộp, mở ra, lấy chiếc nhẫn kim cương còn lại bên trong ra.
Tư Già định hỏi có muốn cô đeo cho anh không, vì cô cảm thấy như vậy sẽ có cảm giác nghi thức hơn. Môi vừa mới hé ra, đã thấy Tạ Minh Huyền tự mình đeo nhẫn lên rồi——
Cô mím môi lại. Thôi được, người đàn ông này hoàn toàn không có ý định để cô, vị hôn thê này, tự tay đeo cho anh.
Đeo nhẫn xong, bàn tay lạnh lẽo của Tạ Minh Huyền vỗ lên mặt Tư Già, như đang báo cáo: “Đeo xong rồi.”
Chiếc nhẫn đẹp thật.
Chiếc nhẫn này là do Tô Quân thiết kế. Chút cảm xúc nhỏ nhặt trong lòng Tư Già khi nhìn thấy chiếc nhẫn tan biến sạch sẽ. Ánh mắt cô dừng lại trên chiếc nhẫn một lúc, không nhịn được dùng đầu ngón tay chạm vào.
Tạ Minh Huyền lại một lần nữa véo má cô, nói: “Tôi phải đi rồi.”
Anh phải đi thì đi đi chứ. Tư Già gật đầu, không nói gì.
Hơi ấm trên má rút đi, Tạ Minh Huyền liếc cô một cái, rồi bước chân rời đi.
Còn quá sớm, trời vẫn chưa sáng hẳn. Tư Già đột nhiên cảm thấy làm ông chủ lớn của tập đoàn tuy phong quang nhưng cũng không dễ dàng gì, ngay cả ngủ cũng không được ngủ thêm một chút. Ngáp hai tiếng, Tư Già kéo chăn lên, tiếp tục nhắm mắt ngủ, rất nhanh đã ngủ lại.
Vì đến kỳ, Tư Già ngủ đến mười giờ sáng mới tỉnh. Lúc ăn sáng ở phòng ăn tầng một, Tư Già hỏi một người giúp việc trong nhà về chuyện Tạ Minh Huyền đến hẻm Văn Trúc tối qua, mới biết rằng tối qua Tư Nguyên Hùng đã gọi điện cho người giúp việc, nói Tạ Minh Huyền đến hẻm Văn Trúc tìm cô, bảo người giúp việc mở cửa cho anh.
Nhưng sáng nay tỉnh lại, lại không nhận được cuộc gọi liên hoàn đoạt mệnh của Hứa Tinh. Tư Già đoán rằng Tạ Minh Huyền chắc chỉ nói với Tư Nguyên Hùng là anh đến tìm cô, chứ không đề cập đến nguyên nhân. Vậy người trong nhà chắc là không biết chuyện cô cho Tạ Minh Huyền vào danh sách đen. Nếu không Hứa Tinh chắc chắn sẽ gọi điện đến mắng cô không nên bướng bỉnh như vậy.
Bình tĩnh suy nghĩ lại, cô quả thực nên hỏi rõ ràng Tạ Minh Huyền trước, chỉ là một đoạn video, một tin nhắn mà thôi, phản ứng của cô đã quá lớn.
Đặt ly sữa bò táo đỏ trong tay xuống, Tư Già l**m vệt sữa dính trên khóe môi, ánh mắt lại không nhịn được nhìn về phía chiếc nhẫn trên ngón áp út tay trái. Chiếc nhẫn này mỗi một chi tiết đều được điêu khắc đến mức hoàn hảo. Vòng nhẫn bao quanh viên kim cương được nạm từng viên kim cương vụn nhỏ hơn, giống như những hành tinh quay quanh dải ngân hà. Nhìn mãi không chán, Tư Già không nhịn được mà tháo ra, cầm trên đầu ngón tay để ngắm kỹ hơn.
Hai người giúp việc đứng bên cạnh đáy mắt lóe lên sự kinh ngạc, trong lòng dậy sóng.
Ôi chao, chuyến này Tạ tiên sinh đến, còn tặng cho tiểu thư nhà mình nhẫn kim cương?!
Chiếc nhẫn kim cương vừa to vừa đẹp, hơn nữa Tư Già nhất định là yêu Tạ tiên sinh lắm, mới có thể ngắm tới ngắm lui chiếc nhẫn kim cương này như vậy.
Ngọt ngào quá, thật là một cặp đôi hào môn đáng ngưỡng mộ!
Tư Già không biết quá trình cô ngắm một chiếc nhẫn kim cương mà người giúp việc trong nhà đã tưởng tượng ra nhiều như vậy. Nghe thấy điện thoại rung lên, cô mới thu hồi tầm mắt, cầm điện thoại từ trên bàn lên.
Là Lư Tác Phạn gửi tin nhắn cho cô: Cô Tư, tôi đã suy nghĩ kỹ rồi, phòng làm việc thiết kế của cô, tôi sẽ đến.
Mắt Tư Già sáng lên, nhưng cũng trong dự liệu. Đối với Lư Tác Phạn, cô đã thể hiện thành ý mời mọc, trong một tháng này cô đã chủ động tìm anh ta ba lần, quyết tâm muốn đào anh ta về phòng làm việc của mình,
hơn nữa còn đưa ra mức lương rất cao. Tư Già cong môi, trả lời: Tốt quá rồi,anh Lư đẹp trai, anh sẽ không hối hận về quyết định này đâu.
Gửi tin nhắn xong với Lư Tác Phạn, Tư Già gọi điện cho Tiểu Liêu, bảo cô soạn một bản hợp đồng để ký với Lư Tác Phạn.
Ăn sáng xong, Tư Già theo thói quen lại liếc nhìn chiếc nhẫn kim cương trên tay trái, không quên chụp một tấm ảnh đăng lên Vòng bạn bè khoe
—— chủ yếu là để chọc tức Tư Đề.
Kinh hỉ tuy muộn nhưng vẫn đến, sự lấp lánh và vẻ đẹp không gì sánh bằng, cảm ơn đại sư Tô Quân mà tôi yêu quý nhất.
Ngoài những lượt thích tăng dần, có người ở dưới bình luận hỏi:
Wow, ai tặng vậy?
Tư Già thẳng thắn trả lời: Vị hôn phu.
Tốc độ tăng lượt thích càng nhanh hơn.
Anh họ cả Tư Hành Trạch cũng vào bình luận: ? Vậy không phải nên cảm ơn A Huyền sao? A Huyền mà thấy chắc buồn lắm đây.
Tư Già chỉ trả lời bằng hai icon lè lưỡi tinh nghịch.
Đến khi lái xe đến bãi đỗ xe ngầm của tòa nhà văn phòng nơi đặt phòng làm việc, số lượt thích đã lên đến mấy chục. Tư Già không xem từng người đã thích, mà lấy một đôi giày cao gót đế đỏ CL phiên bản giới hạn ra thay.
Dù là đi làm hàng ngày, đến phòng làm việc hàng ngày, cô trước nay đều sẽ trang điểm tỉ mỉ, từ chân tóc đến đầu ngón chân không thể có một chút cẩu thả hay lười biếng nào.
Thay xong giày cao gót, dặm lại son môi, Tư Già chuẩn bị xuống xe thì nhận được một tin nhắn WeChat.
Gương mặt rạng rỡ kiêu sa trong chiếc gương nhỏ của hộp phấn, hàng mi dài cong vút khẽ chớp xuống. Hộp phấn được đóng lại, gương mặt xinh đẹp trong gương như thể bị giấu đi. Tư Già cầm điện thoại lên, Khúc Tạ Phỉ gửi đến một icon ngơ ngác.
Chỉ một icon như vậy, cũng không nói tìm cô có chuyện gì. Tư Già tạm thời không để ý, xuống xe vào tòa nhà văn phòng.
Thang máy lên đến tầng mười sáu, khi Tư Già bước trên đôi giày cao gót đế đỏ cao 12cm có thể gọi là hung khí mỹ lệ nhưng cũng kinh diễm quyến rũ ra khỏi thang máy, cô mới trả lời Khúc Tạ Phỉ một dấu chấm hỏi.
Muốn biết cái icon cô ta gửi có ý gì.
Khúc Tạ Phỉ lại chỉ gửi thêm một icon ngơ ngác, khiến người ta rất khó hiểu.
Tư Già lười quản cô ta, đi thẳng vào phòng làm việc thiết kế.
Tiểu Liêu đã đến phòng làm việc từ 9 giờ. Hôm nay cô bé búi một cái đầu tròn đáng yêu, mặc một chiếc váy ngắn Lolita hoạt bát xinh xắn, phối với tất chân màu và đôi giày da nhỏ màu đen. Tiểu Liêu ngồi bên một bàn làm việc, ôm laptop gõ bàn phím lạch cạch, bên tay chồng chất mấy mẫu sản phẩm mới cần chụp ảnh đăng lên mạng.
Tư Già tưởng cô ấy đang nghiêm túc làm việc, hơn nữa còn làm việc đến quên mình. Cô đi đến ngay trước mặt mà cô ấy cũng không hề phát hiện, thầm nghĩ có thể tăng lương cho Tiểu Liêu. Đợi đến khi đến bên bàn làm việc, thấy tay phải Tiểu Liêu khẽ run lên, vội vàng đóng cửa sổ chat WeChat đang hăng say nói chuyện với bạn bè, ngẩng cổ lên, lưng cũng thẳng tắp, đẩy gọng kính tròn thời trang trên mặt, khóe miệng nhếch lên, gọi cô một tiếng “Sếp”.
“Sếp, sếp đến rồi ạ!”
Tiểu Liêu cũng là sinh viên tốt nghiệp năm nay, nhỏ hơn Tư Già hai tháng. Lúc Tư Già mới thuê, cô ấy luôn thích gọi cô là sếp, sửa mãi không được, thấy cô còn sẽ căng thẳng, dường như cảm thấy Tư Già rất cao không thể với tới và lạnh lùng khó gần. Đợi quen thân hơn một chút, mới trôi chảy sửa lại cách xưng hô. Hôm nay phản ứng đầu tiên là mở miệng gọi sếp mà không phải chị Tư Già, cộng thêm vẻ mặt đó, Tư Già lập tức nhìn thấu cô ấy, gõ gõ mặt bàn: “Vừa nãy làm gì đấy, thành thật khai báo.”
Tiểu Liêu co rúm lại, buột miệng thừa nhận: “Đang hóng drama ạ.”
Ở chung lâu rồi, Tư Già một chút cũng không phải là bà chủ hà khắc, đối với nhân viên còn rất hào phóng. Tiểu Liêu đẩy đẩy kính, bấm bấm bàn phím máy tính, xoay màn hình về phía Tư Già cho cô xem, đôi mắt sáng lấp lánh bổ sung: “Một quả dưa siêu to khổng lồ luôn ạ!”
“…”
Hai tiếng “dưa” liên tiếp này, làm Tư Già trong nháy mắt có chút hiểu lầm.
Chỉnh lại thần sắc, bàn tay thon dài của cô kéo chiếc ghế chân cao bên cạnh ra ngồi xuống, tầm mắt hướng về màn hình máy tính của Tiểu Liêu.
Trên đó là giao diện Weibo, Tư Già vừa mới bắt được những từ như “Ôn Thi Thi”, “tiểu tam”, “tạo scandal tình ái”, thì điện thoại rung lên.
Cô tạm thời nhịn không xem, cầm điện thoại lên trước.
Khúc Tạ Phỉ như thể đã nhịn rất lâu, mới gửi đến cho cô một câu hỏi:
Chị Tư Già, chị đăng vòng bạn bè sao không chặn chị Tư Đàn thế? Chị
ấy còn thích bài của chị nữa kìa!! Em nói nhiều một chút nhé, chị nên chặn chị ấy đi, chị ấy nhìn thấy trong lòng chắc chắn không dễ chịu đâu.
[mặt mếu.jpg]
Khúc Tạ Phỉ chắc là đã kiềm chế lắm mới không gõ ra những lời như “Chiếc nhẫn kim cương to đó vốn dĩ phải của chị Tư Đàn!”, “Sao chị
không biết xấu hổ mà khoe khoang như vậy”, “Đã cướp vị hôn phu của người ta rồi thì không thể kín đáo một chút sao, em thật sự đau lòng cho chị Tư Đàn!”.
Tư Già bình tĩnh xem xong tin nhắn cô ta gửi, trả lời: Đã biết là nói nhiều thì câm miệng lại đi.
Khúc Tạ Phỉ: …
Bên kia, Khúc Tạ Phỉ tức giận đến mức ăn luôn cả phần bữa sáng mua cho Trần Kiệu, hậm hực định tiếp tục công kích Tư Già, nhưng lại nghĩ đến ơn cứu mạng của cô, đành nhịn xuống.
—–
Trả lời xong tin nhắn của Khúc Tạ Phỉ, Tư Già đặt điện thoại xuống, mới một lần nữa nhìn về phía máy tính.
Thấy cô mày hơi nhíu lại, rồi lại giãn ra, Tiểu Liêu dường như sợ cô không hiểu đầu đuôi câu chuyện, làm người đưa tin giải thích: “Ôn Thi Thi hôm nay lại lên hot search, bị vợ của Diêm Thụ Thần bóc phốt làm tiểu tam. Còn Diêm Thụ Thần không chỉ ngoại tình với Ôn Thi Thi, mà còn qua lại với hai tiểu hoa đán 95 trong giới giải trí. Quá kinh khủng, giới giải trí đã lâu không có quả dưa to như thế này. Không biết chị Tư Già có xem hot search hôm qua của Ôn Thi Thi không, nói cô ta có bạn trai mới gì đó, cư dân mạng phân tích thực ra chỉ là cố ý tạo scandal, muốn dùng quả dưa đó để đè quả dưa này xuống. Có người nói anh đẹp trai trong video đó là một đại lão thật sự, nhưng với Ôn Thi Thi một chút quan hệ cũng không có. Chiêu này của Ôn Thi Thi đã đắc tội với đại lão đó. Vốn dĩ hôm nay bộ phim ‘Linh Kỳ’ cô ta đóng chính đã định làm lễ khai máy, kết quả vì chuyện này mà có tin đồn đạo diễn ‘Linh Kỳ’ cũng
không dám dùng cô ta nữa, muốn đổi người. Còn nói Ôn Thi Thi sẽ bị đóng băng hoạt động.”
Nghe Tiểu Liêu giải thích, Tư Già xem hết từng tin tức trên máy tính. Diêm Thụ Thần xét về danh tiếng thì kém Ôn Thi Thi một bậc, nhưng được xem là một cổ phiếu tiềm năng, ngoại hình rất yêu nghiệt. Anh ta từng nhờ một bộ phim tiên hiệp mà nổi lên thành sao hạng A, leo lên
hàng sao không lâu thì công khai mình đã kết hôn, vợ là một người quen từ thời sinh viên, yêu nhau nhiều năm rồi thuận lý thành chương kết hôn. Hành động này khiến rất nhiều fan vừa tiếc nuối đau lòng vừa khen ngợi anh ta dám công khai người vợ không nổi tiếng, so với nhiều nam thần tượng diễn viên yêu đương sau lưng thì có trách nhiệm và bản lĩnh hơn. Không ngờ bây giờ lại bị chính người vợ không nổi tiếng đó phơi bày chuyện ngoại tình, đối tượng ngoại tình lại là nữ thần quốc dân Ôn Thi Thi.
Vì vậy Weibo trở nên có chút lag, fan hai bên không ai có thể chấp nhận chuyện này, cư dân mạng qua đường cũng kinh ngạc tột độ.
“Vãi chưởng.” Máy tính để cho Tư Già xem, Tiểu Liêu cũng không rảnh rỗi, dùng điện thoại tiếp tục hóng drama, phát hiện một hot search mới. Tư Già nhìn qua, Tiểu Liêu nói: “Weibo chính thức của ‘Linh Kỳ’ đã lên tiếng, nói sẽ thay đổi nữ diễn viên chính. Tốc độ cũng quá nhanh, không cho Ôn Thi Thi và đội ngũ của cô ta thời gian để thanh minh hay quan hệ công chúng gì cả.”
Tiểu Liêu nói một cách hào hứng, phân tích: “Em thấy á, không phải vì quả dưa cô ta làm tiểu tam này quá chắc kèo mà phía ‘Linh Kỳ’ mới phản ứng nhanh như vậy đâu, mà là vì quả dưa tình yêu mới hôm qua cô ta tạo ra đã đắc tội với vị đại lão kia rồi. Có cư dân mạng nói vị đại lão đó có bối cảnh rất khủng, không phải dễ dàng đắc tội được đâu.”
Tiểu Liêu cũng không biết vị hôn thê của “đại lão” trong miệng cô ấy đang ngồi ngay trước mặt mình, tiếp tục nói: “Đội ngũ của Ôn Thi Thi chắc đang như kiến bò trên chảo nóng, không còn cách nào khác mới nghĩ ra cách đó, kết quả người ta là đại lão, căn bản không nể mặt Ôn
Thi Thi. Ảnh hậu đại minh tinh thì sao chứ, mặc kệ cô ta có sụp đổ hay không.”
“Cô ta mà không đắc tội với vị đại lão kia thì còn đỡ, còn có cơ hội thanh minh lật kèo. Dù sao thì thiện cảm của công chúng với cô ta cũng rất tốt, lại có nhiều tác phẩm kinh điển như vậy. Chuyện làm tiểu tam… nói thật thì loại vấn đề đạo đức cá nhân này, qua một thời gian fan sẽ khoan dung thôi.”
Tư Già yên lặng lắng nghe, không khỏi hiện lên trong đầu gương mặt lãnh đạm của Tạ Minh Huyền.
Bây giờ cô không còn một chút hoài nghi nào về việc anh và Ôn Thi Thi có gian tình, nếu không thì những tin đồn xấu của Ôn Thi Thi, anh có thể dẹp yên cho cô ta rồi. Mặt khác, quả thực anh không phải là kiểu người có thể chịu đựng bị người khác lợi dụng.
Đang có chút thất thần, Phong Hi Dao cũng chuyển tiếp cho cô hot search hôm nay.
Thanh vân thẳng thượng Dao: Tớ vừa mới học xong lớp Pilates, Ôn Thi Thi thật là, cuối cùng cũng tự chơi quá trớn rồi.
Từ khi có chút địa vị trong giới giải trí, cộng thêm kết giao được nhiều mối quan hệ, rất nhiều drama trong giới với tư cách là nghệ sĩ, cô ấy đều biết trước tiên. Ví dụ như Ôn Thi Thi, sớm đã có người nói với cô ấy, Ôn Thi Thi thầm kín chơi rất bạo, những nam diễn viên từng đóng chung với cô ta về cơ bản cô ta đều từng nói chuyện qua, không nói chuyện cũng đã ngủ qua. Kim chủ cũng đã đổi mấy người, vì vậy cô ấy dần dần không còn thần tượng cô ta nữa.
Bây giờ chuyện làm tiểu tam bị phơi bày ra ánh sáng, không tốn tiền để dập đi, là vì vợ của Diêm Thụ Thần có gia thế, nếu không thì Diêm Thụ Thần lúc trước vất vả lắm mới nổi lên hàng A, sẽ không lựa chọn công khai lúc đó.
Nói đến vợ của Diêm Thụ Thần, chắc cậu cũng quen, là tiểu thư nhà họ Ngụy ở Cảng Thành, Ngụy Thư Dư. Là người trong giới, Phong
Hi Dao biết nhiều hơn Tiểu Liêu chỉ hóng drama qua máy tính và điện thoại.
Không ai đi bóc phốt gia thế của người vợ không nổi tiếng của Diêm Thụ Thần, tầm mắt đổ dồn vào chuyện Ôn Thi Thi lại đi làm tiểu tam.
Có chút ấn tượng, nghe qua tên này. Nhà họ Ngụy, tớ chỉ quen Ngụy Kiêu thôi, từng đi dự tiệc sinh nhật của anh ta. Tư Già không phải
vòng tròn nào cũng tham gia, chỉ khi có người hơi thân quen mời đi chơi cùng cô mới đi. Những cậu ấm cô chiêu ở Cảng Thành không phải ai cô cũng quen.
Thanh vân thẳng thượng Dao: Ngụy Thư Dư thì tớ không quen, nhưng Lê Sư Sư thì chắc chắn quen chứ? Ngụy Thư Dư là cháu gái của Lê Sư Sư.
Cũng có thể coi là cháu gái của Tần Bạch Diệp.
Mẹ của Ngụy Thư Dư là chị ruột của Lê Sư Sư, lớn hơn Lê Sư Sư 16 tuổi, là chị cùng cha khác mẹ.
“…”
Lê Sư Sư.
Một ký ức nào đó lóe lên trong đầu Tư Già, cô lập tức bắt lấy.
Lê Sư Sư, không phải là cô em họ của Tần Bạch Diệp sao? Cũng là bạn học cùng trường Yến Đại của Tạ Minh Huyền. Cô từng nghe Tư Hành
Trạch và Tư Hành Duệ bàn tán về Lê Sư Sư và Tạ Minh Huyền.
Nói hai người họ từng yêu nhau thời đại học, nhưng nhà họ Tạ không hài lòng với gia thế của nhà họ Lê, cộng thêm có hôn ước với nhà họ Tư, nên đã ép Tạ Minh Huyền chia tay.
Nhà họ Lê ở Cảng Thành có sức ảnh hưởng kém hơn nhà họ Tần một tầng. Nhưng so với Tần Bạch Diệp, hay con cháu nhà họ Tần, người nhà họ Lê lại rất cao điệu, thường xuyên tiếp xúc với giới giải trí. Lê Sư Sư cũng là một trong những danh viện nổi tiếng, thường xuyên xuất hiện trên các chương trình tạp kỹ, hơn nữa còn có hình tượng danh viện siêu học bá. Dù sao cũng là trường danh tiếng ở nước ngoài, chuyên ngành phi nghệ thuật của Đại học Yến Thành, không phải có thân phận có địa vị là có thể vào được, phải có thành tích học tập xuất sắc.
Thật trùng hợp, Tư Già đột nhiên nghĩ, Ôn Thi Thi, Lê Sư Sư, tên nghe giống nhau.
Ừm, quen. Tư Già trả lời. Có một lần đi Paris xem show, cô đã gặp Lê Sư Sư này ở buổi trình diễn.
Khí chất của cô ta nổi bật giữa một đám danh viện, vì trên người có một loại phong thái tri thức tĩnh tại. So với cô ta, những danh viện như họ có vẻ hơi lòe loẹt. Lúc đó cô ta trang điểm rất thanh lịch, Tư Già đến bây
giờ vẫn còn ấn tượng.
Đúng rồi, có chuyện này tớ thấy nên nói với cậu. Phong Hi Dao nói.
Chuyện gì? Vừa nghe thấy giọng điệu này, Tư Già bỗng dưng trở nên nhạy cảm, Chẳng lẽ quả dưa của Ôn Thi Thi này còn có thể liên quan đến Lê Sư Sư à?
Mặc dù người trong vòng một vòng tròn, đều quen biết nhau, nhưng Tạ Minh Huyền đối với cô là trong sạch, Ôn Thi Thi này cô đã không còn quan tâm nữa.
Không có, là tuần sau tớ phải đi quay một chương trình tạp kỹ, chương trình này cũng có Lê Sư Sư. Cậu yên tâm, đến lúc đó tớ sẽ không thèm để ý đến Lê Sư Sư đâu. Chuyện của Lê Sư Sư và Tạ Minh Huyền, Phong Hi Dao cũng đã nghe Tần Bạch Diệp nói qua một
chút. Dù sao thì tình địch của chị em tốt cũng là tình địch của mình. Cô ấy chính nghĩa lẫm liệt gõ chữ gửi qua, thể hiện quyết tâm với Tư Già.
Không cần thiết, Tư Già trả lời, Nếu họ đã chia tay rồi thì cũng chỉ là người qua đường, cậu cố tình lạnh nhạt, đến lúc đó cư dân mạng
chắc chắn sẽ nghĩ hai người có chuyện gì, rồi lại bóc phốt cậu.
Tạ Minh Huyền đã lớn tuổi như vậy, cô cũng không ảo tưởng rằng 28 năm qua của anh là trai tân trong trắng. Hơn nữa kỹ năng trên giường của anh…
Thôi, không thể nghĩ sâu được. Tư Già đột nhiên cảm thấy cô thật sự là kết hôn sớm khi còn trẻ. Trừ phi sau này ly hôn với Tạ Minh Huyền, nếu không thì đến bạc đầu giai lão, cuộc đời này của cô có lẽ chỉ yêu một mình anh, Tạ Minh Huyền. Không đúng, họ còn chưa từng chính thức yêu đương nữa là!
Tư Già đột nhiên cảm thấy cô cũng thật bi thảm.
Tuổi còn trẻ mà đã thân bất do kỷ nghe theo sự sắp đặt liên hôn của gia đình.
Điều này dẫn đến cả ngày hôm đó tâm trạng của Tư Già không tốt cho lắm.
Đến tối, khi Tạ Minh Huyền gửi tin nhắn cho cô, cô cũng không cho anh sắc mặt tốt.
Nhà tư bản vô lương (sáng nghe Tiểu Liêu hóng drama xong sửa ghi chú): Không phải đã hết giận rồi sao? Sao vẫn không muốn thử lễ phục?
Quả thực Tư Già lại một lần nữa từ chối nhà thiết kế lễ phục đính hôn của họ.
Chiều nay, người thiết kế đó lại gửi WeChat cho cô, hỏi cô hôm nào có thời gian thử đồ. Lần trước cô trả lời không cần dùng đến, lần này lại trả lời là tạm thời không thử.
Nhưng vài ngày nữa chính là ngày đính hôn của cô và Tạ Minh Huyền.
Tư Già nói: Nếu là thử đồ, thì không phải nên là hai chúng ta cùng nhau sao? Lỡ như mặc vào rồi, đứng cạnh anh lại không hợp thì sao.
Tạ Minh Huyền lôi ra câu nói của cô: Không phải là tiên nữ à? Tiên nữ mà cũng sợ không hợp sao?
Tư Già: Tôi là tiên nữ, anh có phải là tiên nam không? Cũng không nhìn xem mình bao nhiêu tuổi rồi.
Câu sau này có chút mỉa mai quá đáng, Tư Già nhanh tay ấn thu hồi, gửi lại.
Tôi là tiên nữ, anh có phải là tiên nam không?
Khung chat im lặng.
Tư Già nhớ đến chuyện Ôn Thi Thi chọc giận Tạ Minh Huyền, rất nhanh đã bị gỡ vai nữ chính, liền có chút rén, bổ sung: Đã nói là tiên nữ rồi, vậy tiên nữ không cần thử đồ, đến lúc đó mặc thẳng luôn là được.
Lại là một khoảng lặng trong khung chat.
Tư Già ném điện thoại sang một bên, không muốn chờ Tạ Minh Huyền trả lời, chuẩn bị đi tắm. Cô thấy màn hình điện thoại sáng lên.
Ảnh đại diện ngọn núi tuyết đó hiện ra: Được, ngày mai tôi sẽ đến Minh Thành một chuyến.
Tư Già cong môi, cầm điện thoại lên, trả lời bằng một icon thỏ ok.
Lúc trước tính tình có hơi xấu, Tư Già đột nhiên muốn trêu chọc Tạ Minh Huyền một chút, cho anh một chút ngọt ngào.
Hay là,tối nay anh qua đây đi?
Bụng tôi đau, muốn có người xoa bóp cho, được không, chồng tương lai.
Bên kia không lập tức để ý đến sự thay đổi thái độ của cô. Tư Già đi tắm trước, khi trở về, thấy Tạ Minh Huyền gọi cuộc gọi video.
“…”
Tự nhiên gọi video cho cô làm gì.
Tư Già gọi lại cho anh, một lúc sau mới được nhận.
Qua màn hình, cô phát hiện Tạ Minh Huyền cũng vừa tắm xong, trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm.
Chiếc khăn tắm này hợp với anh hơn, không giống chiếc khăn màu hồng của cô tối qua…
“Làm gì vậy.” Tư Già hỏi.
“Đợi chút,” người trong video nói. Qua dòng điện của điện thoại, giọng nói có vẻ trầm hơn một chút. Tư Già không hỏi gì, anh bảo đợi thì cô đợi. Đôi chân trắng nõn thò ra khỏi dép lê, đắp chiếc mặt nạ ngủ trong suốt lên rồi lên giường.
Khi Tư Già ôm chiếc iPad vào lòng, Tạ Minh Huyền lại một lần nữa xuất hiện trước màn hình. Khăn tắm trên người anh đã được thay bằng một bộ đồ ngủ lụa màu xanh lam.
Tư Già lấy lại điện thoại trên tay.
Tạ Minh Huyền nói: “Tôi còn phải họp video với các lãnh đạo cấp cao bên Đức, gọi video ngủ cùng em nhé?”
“…” Đã giờ này rồi mà còn phải họp.
Không hiểu sao lại thấy thương Tạ Minh Huyền một giây, cô lắc lắc chân, “Cũng được…”
Thực ra không cần Tạ Minh Huyền dỗ, ngủ còn cần người dỗ sao? Anh lại không thể cách không xoa bụng cho cô được.
Nhưng cuộc họp của Tạ Minh Huyền lại rất ru ngủ, không cần phải mở ứng dụng nghe sách nữa. Cô không tắt tai nghe, cứ để mở. Không bao lâu sau đã ngủ thiếp đi. Tiếng tai nghe bên kia được điều chỉnh lớn hơn một chút, chắc là có thể nghe thấy tiếng hít thở đều đều ngọt ngào của cô.
------oOo------
Đêm Định Mệnh - Tống Mặc Quy
Đánh giá:
Truyện Đêm Định Mệnh - Tống Mặc Quy
Story
Chương 17
10.0/10 từ 42 lượt.