Đế Tôn

Chương 789: Một lưới bắt hết! (2)

Nếu như hắn lần nữa được Trấn Ma Kiếm, chỉ sợ tất cả mọi người tại chỗ đón không nổi hắn một kiếm oai!

Đám người Minh Hoàng, Pháp Hoa Tự chủ trì đang suy nghĩ, có muốn hiện tại liền hướng Yêu Hoàng đầu thành, trực tiếp quy thuận Yêu Thần Cung hay không.

Thậm chí ngay cả Giang Nam cũng động ý lui về phía sau, nếu Yêu Hoàng nhận được thần kiếm, thứ nhất sẽ gặp giết hắn lập uy, dù sao giữa hai người hơi có ân oán, hơn nữa Yêu Hoàng sợ hắn liền trừ đại địch!

Chẳng qua là, Phượng Hoàng công kích càng ngày càng mãnh liệt, đem hắn hướng Thần Sơn bức tới, căn bản không cho hắn rút đi.

Đột nhiên, một thanh âm trong trẻo từ đỉnh núi truyền đến, nhẹ giọng cười nói:

- Yêu Hoàng quả nhiên rất cao, lại có thể chịu đựng được uy lực thần kiếm, làm người ta bội phục, bội phục.

Mọi người trong lòng rùng mình, vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy bên cạnh Trấn Ma Kiếm chẳng biết lúc nào nhiều ra một người, tuổi còn trẻ nhưng ngọc thụ lâm phong, có chút quen mặt, lại làm cho người nhớ không nổi hắn đến tột cùng là người nào.

- Bàng Phi!

Giang Nam vội vã thoáng nhìn, lập tức nhận ra người này đến tột cùng là người nào, thấp giọng hô nói.


Nam tử trẻ tuổi kia đúng là Bàng Phi, một trong ba vị thần minh chuyển thế thân năm đó, đầu tiên là bái nhập Cổ Thần Các, Cổ Thần Các bị Thái Huyền Thánh Tông thâu tóm, Bàng Phi cũng vì vậy biến mất không thấy gì nữa, không người nào biết tung tích của hắn, nhưng không nghĩ tới xuất hiện ở chỗ này!

Ba vị thần minh chuyển thế thân niên kỷ cũng xê xích không nhiều, Bàng Phi là hai mươi ba hai mươi bốn tuổi, bất quá tu vi cảnh giới không ngờ đã vượt qua Giang Nam, đạt tới Thần Phủ tứ trọng cảnh giới, tu vi tiến bộ thần tốc!

Để cho người kinh ngạc chính là, Trấn Ma Kiếm liền ở bên cạnh Bàng Phi, kiếm khí đối với hắn không hề có tác dụng, thấy vậy trong lòng Yêu Hoàng cũng trầm xuống:

- Trấn Ma Kiếm đã sớm bị hắn luyện hóa...

- Giang chưởng giáo, đã lâu không gặp.

Ánh mắt Bàng Phi rơi vào trên người của hắn, ánh mắt sáng lên, cười nói:

- Chỗ này của ta có một người bạn tốt, đã nhắc tới ngươi lâu rồi.

Ở đỉnh núi Thần Sơn của Giang Nam, đột nhiên cũng hiện ra một thân ảnh, đương nhiên đó là Quý Phong, một vị thần minh chuyển thế thân khác biến mất đã lâu, ánh mắt lạnh lùng hướng Giang Nam xem ra, điềm nhiên nói:



Tu vi của Quý Phong so với Bàng Phi thua kém mấy phần, nhưng mà đạt tới cảnh giới cùng Giang Nam giống nhau, đã tu luyện tới Thiên Môn Thần Phủ cảnh giới, người này đứng ở bên cạnh Tru Ma Kiếm, đạo vô hình kiếm khí kia hiển nhiên cũng bị hắn luyện hóa, kiếm khí đối với hắn không một chút tác dụng.

- Chư vị, thực không dám đấu diếm, Trấn Ma Điện này trên thực tế đã sớm mở ra.

Bàng Phi cười đến rất khoái trá, nhẹ giọng nói:

- Thật ra thì điều này cũng phải đa tạ Giang chưởng giáo, nếu không phải Giang chưởng giáo đánh bạo Thần Khư, Trấn Ma Điện đại môn phong ấn cũng sẽ không bị chấn buông lỏng. Cổ Thần Các ta bị diệt, ta không muốn quy thuận Thái Hoàng, liền tìm tới đây, không nghĩ tới dưới cơ duyên xảo hợp tiến vào Trấn Ma Điện, tới chỗ nầy, phát hiện thiên ma đã sớm bị hai thần kiếm chém giết sạch, liền ở chỗ này mượn kiếm khí khổ tu hơn mười năm, rốt cục luyện hóa Trấn Ma Kiếm.

Hắn cười nói:

- Sau Quý đạo hữu cũng tìm ở đây, ta tự nghĩ không cách nào luyện hóa hai cây thần kiếm, liền đem Tru Ma Kiếm tặng cho hắn. Chúng ta hai người, khổ tư nên diệt trừ địch nhân của chúng ta như thế nào, cho nên nghĩ tới một chủ ý, đùa bỡn lừa gạt, cố ý kích phát thần kiếm, để cho kiếm khí bay lên không. Không nghĩ tới Giang chưởng giáo không có lợi không dậy nổi, quả nhiên đi tìm cái chết.

Quý Phong nhìn nhiều môn phái Chưởng Giáo Chí Tôn chung quanh một cái, lạnh lùng nói:

- Giang chưởng giáo là mục tiêu chủ yếu nhất của chúng ta, mà chư vị là tặng phẩm kèm theo, cùng Giang chưởng giáo chôn cùng, tránh cho hắn trên đường hoàng tuyền tịch mịch!



- Hai vị, các ngươi chẳng qua là muốn mạng nhỏ của Giang Tử Xuyên, cùng chúng ta không liên quan, chúng ta cũng không muốn thần kiếm này, thối lui khỏi nơi đây là được, cần gì muốn chúng ta cùng họ Giang chôn cùng?

Có người lập tức nói:

- Chính xác, Giang Nam là Giang Nam, chúng ta là chúng ta, chúng ta cũng không có đắc tội hai vị!

Bàng Phi cười đến càng thêm vui vẻ nói:

- Bởi vì thần kiếm thứ ba còn chưa luyện thành, mà chúng ta cần trấn giáo chi bảo cùng thần minh chi bảo của những môn phái các ngươi, tới luyện thành Đãng Ma Kiếm cuối cùng! Dùng Quỳ Ngưu Thần Cổ cùng Ngô Đồng Thụ, cùng với nhiều trấn giáo chi bảo các đại phái tới luyện chế thần kiếm, vinh quang bực này, có thể làm cho chư vị chết cũng không tiếc a?

Giang Nam nhẹ giọng nói:

- Hai vị đạo hữu, tu vi của các ngươi không cao, là như thế nào xuyên qua Kiếm Cốc, luyện hóa hai cây thần kiếm?

- Tiền bối luyện chế ba thần kiếm, bản thân là muốn đem thần kiếm để lại cho hậu nhân, đối kháng Quang Vũ Kỷ Kiếp sắp đến, ba người bọn họ rất từ bi, lòng mang thiên hạ chúng sanh, làm sao sẽ khiến Kiếm Cốc giăng đầy kiếm khí sát hại hậu nhân? Khi ta tới nơi này một mảnh tường hòa, căn bản không có kiếm khí.



- Hiện tại kiếm khí bắn ra bốn phía, bất quá là hai người chúng ta thôi phát thần kiếm mà thôi. Tu vi hai người chúng ta, ở trong chư vị có thể coi như là kế cuối, bất quá ngay cả hai người chúng ta cũng có thể dễ dàng thúc dục thần kiếm, có thể thấy được uy lực thần kiếm này mạnh bao nhiêu.

Yêu Hoàng đột nhiên thân thể vừa động, hướng hắn phóng đi, nhưng vào lúc này, đột nhiên trong Kiếm Cốc có vô số kiếm khí tụ lại, đột nhiên cắt xuống, Thiên Cung trên đỉnh đầu Yêu Hoàng ứng với kiếm mà mở, một kiếm này cơ hồ từ Tử Tiêu Cung đánh đến Câu Trần Cung!

Yêu Hoàng kinh hãi, vội vàng nhảy về phía sau, né tránh một kiếm này.

Bàng Phi khẽ mỉm cười, không có tiếp tục hướng Yêu Hoàng giết tới, cười tủm tỉm nói:

- Quý đạo hữu, động thủ thôi.

Quý Phong nhẹ nhàng gật đầu, quanh thân hai người đạo văn xông ra, đâm thủng hư không, trong lúc bất chợt bầu trời Kiếm Cốc hiện ra một mảnh đạo tắc dài hẹp thô to, vô số đạo tắc tạo thành một tòa đại trận to lớn rèn luyện thần binh!

Tòa trận pháp này vừa phù hiện đi ra ngoài, đông đảo Chưởng Giáo Chí Tôn nhất thời chỉ cảm thấy pháp bảo của mình không bị khống chế, gào thét bay lên, lần lượt thay đổi va chạm, rối rít hướng Thần Sơn trung ương kia oanh khứ!

Cho dù là Yêu Hoàng Hồn Thiên Đại Trận, giờ phút này cũng đã thất khống, chín trăm thần thung bay lên, ầm chuyển động, thần thung tấn công tòa Thần Sơn này!

Trừ lần đó ra, còn có Phượng Hoàng Ngô Đồng Thụ, Long Hoàng Quỳ Ngưu Thần Cổ, thậm chí ngay cả nhiều pháp bảo trong Tử Phủ mọi người cũng rối rít bay lên, trong Kiếm Cốc các loại pháp bảo chi chít, uy năng bộc phát ra, quả thực có thể hủy thiên diệt địa!

Đế Tôn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Đế Tôn Truyện Đế Tôn Story Chương 789: Một lưới bắt hết! (2)
10.0/10 từ 28 lượt.
loading...