Đế Tôn
Chương 685: Da dầy vô địch
- Vô Song đạo hữu đây là muốn thử ta sao?
Giang Nam mặt mỉm cười, đánh giá bốn phía, ngửa đầu nhìn về phía kia trong lầu cô gái, cười nói.
Ứng Vô Song cười yếu ớt nói:
- Chỗ này tên là Sát Na Hải, chớp mắt ngàn dặm, muốn gặp ta, phải vượt qua biển rộng này. Nếu ngươi ngay cả biển này cũng không cách nào vượt qua, ta cũng không có cần thiết gặp.
- Sát Na Hải? Chớp mắt ngàn dặm?
Giang Nam hướng chỗ sâu trong biển rộng nhìn lại, chỉ thấy sóng biển đánh ra, mỗi một đạo sóng đánh hư không, cũng đem hư không đánh cho lui về phía sau ngàn dặm, sóng biển chồng chất chụp đến, hắn cùng với tòa lầu cao kia khoảng cách đang không ngừng kéo dài!
Chỗ biển rộng này không thể nào vô hạn hư không, kéo dài đến khoảng cách nhất định sẽ dừng lại, rất là kỳ diệu.
- Biển rộng này bị luyện thành pháp bảo!
Hắn trong lòng lẫm nhiên:
- Long Tộc quả nhiên sâu không lường được, ngay cả biển rộng cũng có thể luyện thành bảo vật kỳ dị như thế. Sát Na Hải này, sóng biển dọc theo hư không, so với Khổ Châu Các của thánh tông ta còn muốn tinh diệu không biết gấp bao nhiêu lần!
Này đã có thể được xưng tụng thủ đoạn gần Thần, so với Thần minh chỉ thua kém một bậc. Cái gì mới là Thần minh thủ đoạn?
Giang Nam từng ở trên người Bất Tử Minh Vương nhìn thấy qua, khí thế của Bất Tử Minh Vương đã mạnh mẻ đến vặn vẹo không gian, nhìn như ở bên cạnh ngươi, nhưng trên thực tế cách ngươi nghìn vạn dặm, ngươi công kích không tới hắn, nhưng hắn vẫn có thể tiện tay tùy thời công kích ngươi. Nếu không phải đám người Tịch Ứng Tình lấy Ngục Thần Chu oanh phá khí thế của hắn tạo thành tiểu thế giới, bọn họ căn bản không cách nào chém giết Minh Thần.
Giang Nam cất bước đi thẳng về phía trước, từng bước trăm dặm, tốc độ cực nhanh, nhưng mà một đạo sóng biển phách qua, liền đưa khoảng cách đi tới hết thảy bỏ qua, để cho hắn trở lại tại chỗ!
Ứng Vô Song mặt mỉm cười, nhìn một màn này, Lệ Dương hiện ra ở phía sau nàng, thấp giọng cười nói:
- Tiểu quận chúa, ngươi đây là đang làm khó hắn, Sát Na Hải này chính là Long Hoàng đời trước của Vạn Long Sào sở luyện, không có chiến lực Thiên Cung cấp, mơ tưởng xuyên qua tấm biển rộng này. Tiểu tử kia hôm nay mới là Minh Đường cảnh, cách Thiên cung cảnh giới còn có một đoạn cực kỳ xa, muốn xuyên qua Sát Na Hải, căn bản không có khả năng này.
Ứng Vô Song cười nói:
- Lần trước ở trong Thái Dương thần điện, ta đánh một kích toàn lực, cư nhiên bị hắn trốn tới, để cho ta ở trước mặt Yêu Thần thất thố, ta chính là muốn nhìn thấy hắn ăn một lần đau khổ, trong lòng mới có thể thư sướng!
Long Hoàng đột nhiên hiện ra ở trong lầu, khom người nói:
- Quận chúa, vì sao phải gặp tiểu tử này?
Ứng Vô Song quét hắn một cái, lạnh nhạt nói:
- Hắn có can đảm một mình đến đây cầu kiến, vì sao ta không dám gặp? Long Hoàng, ngươi thân là nhất tộc chi Hoàng, khí lượng không khỏi quá ít đi một chút, làm sao có thể đủ lớn mạnh Long Tộc ta?
Long Hoàng đầy bụng ủy khuất, hận không thể chỉ vào cái mũi của nàng quát lớn:
Dĩ nhiên, lời như thế hắn cũng là chỉ dám nghĩ, không dám nói ra khỏi miệng.
- Thì ra là như vậy.
Giang Nam đứng ở trên Sát Na Hải, sóng biển đi tới dưới chân của hắn, ngay sau đó phong ba dừng lại, bất quá sóng biển phía trước còn đang không ngừng dọc theo khoảng cách, cười nói:
- Sóng biển đem không gian đứt gãy, sau đó tầng tầng buông thả, thì ra là như vậy!
Ma Chung Bá Thể!
Thân thể hắn dần dần bành trướng, lại chỉ bành trướng đến một trượng sáu liền dừng lại, so sánh với trước cao lớn gấp đôi. xem tại TruyenFull.vn
Sau một khắc, Giang Nam cất bước bước ra về phía trước!
Oanh!
Hư không kịch liệt chấn động, không gian phía trước bị thân thể của hắn ép tới giống như gợn sóng lay động, không gian nặng nề chồng ở chung một chỗ, hung hăng đánh về phía trước!
Rầm rầm rầm!
Thân thể của hắn đè ép không gian, không gian đè ép mặt biển, cự sóng ngập trời kia lại bị hắn ép tới rút lui quay về, một đạo sóng lớn vỗ một đạo sóng lớn khác, sóng lớn nặng nề chồng chất, trong chớp mắt liền có mấy ngàn cự sóng thêm vào ở chung một chỗ, bị thân thể của Giang Nam hướng tòa lầu cao kia phách đi!
Sóng biển bị hắn làm cho rút lui quay về, không ngừng dọc theo người kéo dài tới, không gian nhất thời điên cuồng thu nhỏ lại!
Một tiếng nổ kinh thiên động địa truyền đến, ngàn đạo cự sóng ầm ầm đánh vào trên lầu các, cuồng phong gào thét, rầm một tiếng đem tất cả cửa sổ của tòa lầu cao này chấn nát bấy!
Long Hoàng, Lệ Dương cùng Ứng Vô Song trong lầu áo bay phất phới, thậm chí ngay cả áo của Ứng Vô Song cũng bị cuồng phong xuy phất đến bổ nhào lay động, giống như con bướm tung bay!
- Vô Song đạo hữu, Giang mỗ đã tới.
Giang Nam hiện ra ở trước mặt nàng, lẳng lặng nói.
Ba người lấy làm kinh hãi, thật ra thì tiến vào tòa lầu cao này, chỉ cần xé rách hư không, là dễ dàng có thể tiến vào trong lầu, bất quá xé rách hư không phải có chiến lực Thiên Cung cấp mới có thể làm được, vì vậy bọn họ chắc chắc Giang Nam không cách nào vượt qua Sát Na Hải này.
Bất quá bọn hắn lại không nghĩ tới, Giang Nam lại có chiến lực Thiên Cung cấp, hơn nữa lúc thi triển ra thủ đoạn thật không ngờ bá đạo, thân thể đấu đá hư không, đem cự sóng gấp khúc, áp súc không gian, trực tiếp áp tới đây!
- Dế nhũi Huyền Minh Nguyên Giới, thật là mạnh mẻ...
Lệ Dương nhỏ giọng thầm nói.
- Giang đạo hữu thật bản lãnh.
Ánh mắt Ứng Vô Song sáng lên, vỗ tay cười nói:
- Thiên hạ Minh Đường Thần Phủ, không người nào có thể hơn ngươi!
Nàng chân thành ngồi xuống ở trong lầu các, đưa tay mời Giang Nam ngồi xuống, cười nói:
- Ta bình sanh nhất kính anh tài, ngươi có bản lãnh, đáng giá ta kính trọng. Đạo hữu, mời ngồi.
Giang Nam ngồi xuống ở đối diện nàng, nhìn khắp bốn phía, chỉ thấy ở nơi này tầm nhìn cực kỳ rộng lớn, giương mắt là có thể đem hết thảy cảnh vật của Vạn Long Sào cất vào đáy mắt, thậm chí ngay cả địa phương xa xôi hơn cũng có thể thấy.
Hiển nhiên, nơi này là một chỗ yếu địa của Vạn Long Sào.
Hắn mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy chỗ càng sâu trong Vạn Long Sào đứng vững một bình thai cự đại, rộng lớn mấy ngàn dặm, trôi lơ lửng ở giữa không trung, vô số Long Tộc cường giả đang bận tới bận lui, lao lực không ngừng, là đang chế tạo một môn hộ cực lớn.
Tòa môn hộ này phức tạp chí cực, cao to rộng lớn, tráng lệ hùng vĩ, một chút Thiên Long hình thể khổng lồ ở trước môn hộ này nhỏ giống như loài bò sát.
- Tinh môn?
Con ngươi của Giang Nam co rút nhanh.
- Đạo hữu cũng nhận ra tinh môn?
Ứng Vô Song lộ ra vẻ kinh ngạc, đích thân châm trà, cười nói:
- Tinh môn này cùng Ứng Long Đại Thế Giới ta tương liên, đợi Quang Vũ Kỷ Kiếp đến, đại quân Ứng Long tộc ta có thể liên tục không ngừng từ Ứng Long Đại Thế Giới đánh tới, chinh phục những dân bản xứ các ngươi, chiếm lĩnh chủ tinh các ngươi, đem các ngươi làm thành đầy tớ của Ứng Long tộc ta, lấy quặng cùng cung cấp nuôi dưỡng chúng ta.
Đế Tôn
Giang Nam mặt mỉm cười, đánh giá bốn phía, ngửa đầu nhìn về phía kia trong lầu cô gái, cười nói.
Ứng Vô Song cười yếu ớt nói:
- Chỗ này tên là Sát Na Hải, chớp mắt ngàn dặm, muốn gặp ta, phải vượt qua biển rộng này. Nếu ngươi ngay cả biển này cũng không cách nào vượt qua, ta cũng không có cần thiết gặp.
- Sát Na Hải? Chớp mắt ngàn dặm?
Giang Nam hướng chỗ sâu trong biển rộng nhìn lại, chỉ thấy sóng biển đánh ra, mỗi một đạo sóng đánh hư không, cũng đem hư không đánh cho lui về phía sau ngàn dặm, sóng biển chồng chất chụp đến, hắn cùng với tòa lầu cao kia khoảng cách đang không ngừng kéo dài!
Chỗ biển rộng này không thể nào vô hạn hư không, kéo dài đến khoảng cách nhất định sẽ dừng lại, rất là kỳ diệu.
- Biển rộng này bị luyện thành pháp bảo!
Hắn trong lòng lẫm nhiên:
- Long Tộc quả nhiên sâu không lường được, ngay cả biển rộng cũng có thể luyện thành bảo vật kỳ dị như thế. Sát Na Hải này, sóng biển dọc theo hư không, so với Khổ Châu Các của thánh tông ta còn muốn tinh diệu không biết gấp bao nhiêu lần!
Này đã có thể được xưng tụng thủ đoạn gần Thần, so với Thần minh chỉ thua kém một bậc. Cái gì mới là Thần minh thủ đoạn?
Giang Nam từng ở trên người Bất Tử Minh Vương nhìn thấy qua, khí thế của Bất Tử Minh Vương đã mạnh mẻ đến vặn vẹo không gian, nhìn như ở bên cạnh ngươi, nhưng trên thực tế cách ngươi nghìn vạn dặm, ngươi công kích không tới hắn, nhưng hắn vẫn có thể tiện tay tùy thời công kích ngươi. Nếu không phải đám người Tịch Ứng Tình lấy Ngục Thần Chu oanh phá khí thế của hắn tạo thành tiểu thế giới, bọn họ căn bản không cách nào chém giết Minh Thần.
Giang Nam cất bước đi thẳng về phía trước, từng bước trăm dặm, tốc độ cực nhanh, nhưng mà một đạo sóng biển phách qua, liền đưa khoảng cách đi tới hết thảy bỏ qua, để cho hắn trở lại tại chỗ!
Ứng Vô Song mặt mỉm cười, nhìn một màn này, Lệ Dương hiện ra ở phía sau nàng, thấp giọng cười nói:
- Tiểu quận chúa, ngươi đây là đang làm khó hắn, Sát Na Hải này chính là Long Hoàng đời trước của Vạn Long Sào sở luyện, không có chiến lực Thiên Cung cấp, mơ tưởng xuyên qua tấm biển rộng này. Tiểu tử kia hôm nay mới là Minh Đường cảnh, cách Thiên cung cảnh giới còn có một đoạn cực kỳ xa, muốn xuyên qua Sát Na Hải, căn bản không có khả năng này.
Ứng Vô Song cười nói:
- Lần trước ở trong Thái Dương thần điện, ta đánh một kích toàn lực, cư nhiên bị hắn trốn tới, để cho ta ở trước mặt Yêu Thần thất thố, ta chính là muốn nhìn thấy hắn ăn một lần đau khổ, trong lòng mới có thể thư sướng!
Long Hoàng đột nhiên hiện ra ở trong lầu, khom người nói:
- Quận chúa, vì sao phải gặp tiểu tử này?
Ứng Vô Song quét hắn một cái, lạnh nhạt nói:
- Hắn có can đảm một mình đến đây cầu kiến, vì sao ta không dám gặp? Long Hoàng, ngươi thân là nhất tộc chi Hoàng, khí lượng không khỏi quá ít đi một chút, làm sao có thể đủ lớn mạnh Long Tộc ta?
Long Hoàng đầy bụng ủy khuất, hận không thể chỉ vào cái mũi của nàng quát lớn:
Dĩ nhiên, lời như thế hắn cũng là chỉ dám nghĩ, không dám nói ra khỏi miệng.
- Thì ra là như vậy.
Giang Nam đứng ở trên Sát Na Hải, sóng biển đi tới dưới chân của hắn, ngay sau đó phong ba dừng lại, bất quá sóng biển phía trước còn đang không ngừng dọc theo khoảng cách, cười nói:
- Sóng biển đem không gian đứt gãy, sau đó tầng tầng buông thả, thì ra là như vậy!
Ma Chung Bá Thể!
Thân thể hắn dần dần bành trướng, lại chỉ bành trướng đến một trượng sáu liền dừng lại, so sánh với trước cao lớn gấp đôi. xem tại TruyenFull.vn
Sau một khắc, Giang Nam cất bước bước ra về phía trước!
Oanh!
Hư không kịch liệt chấn động, không gian phía trước bị thân thể của hắn ép tới giống như gợn sóng lay động, không gian nặng nề chồng ở chung một chỗ, hung hăng đánh về phía trước!
Rầm rầm rầm!
Thân thể của hắn đè ép không gian, không gian đè ép mặt biển, cự sóng ngập trời kia lại bị hắn ép tới rút lui quay về, một đạo sóng lớn vỗ một đạo sóng lớn khác, sóng lớn nặng nề chồng chất, trong chớp mắt liền có mấy ngàn cự sóng thêm vào ở chung một chỗ, bị thân thể của Giang Nam hướng tòa lầu cao kia phách đi!
Sóng biển bị hắn làm cho rút lui quay về, không ngừng dọc theo người kéo dài tới, không gian nhất thời điên cuồng thu nhỏ lại!
Một tiếng nổ kinh thiên động địa truyền đến, ngàn đạo cự sóng ầm ầm đánh vào trên lầu các, cuồng phong gào thét, rầm một tiếng đem tất cả cửa sổ của tòa lầu cao này chấn nát bấy!
Long Hoàng, Lệ Dương cùng Ứng Vô Song trong lầu áo bay phất phới, thậm chí ngay cả áo của Ứng Vô Song cũng bị cuồng phong xuy phất đến bổ nhào lay động, giống như con bướm tung bay!
- Vô Song đạo hữu, Giang mỗ đã tới.
Giang Nam hiện ra ở trước mặt nàng, lẳng lặng nói.
Ba người lấy làm kinh hãi, thật ra thì tiến vào tòa lầu cao này, chỉ cần xé rách hư không, là dễ dàng có thể tiến vào trong lầu, bất quá xé rách hư không phải có chiến lực Thiên Cung cấp mới có thể làm được, vì vậy bọn họ chắc chắc Giang Nam không cách nào vượt qua Sát Na Hải này.
Bất quá bọn hắn lại không nghĩ tới, Giang Nam lại có chiến lực Thiên Cung cấp, hơn nữa lúc thi triển ra thủ đoạn thật không ngờ bá đạo, thân thể đấu đá hư không, đem cự sóng gấp khúc, áp súc không gian, trực tiếp áp tới đây!
- Dế nhũi Huyền Minh Nguyên Giới, thật là mạnh mẻ...
Lệ Dương nhỏ giọng thầm nói.
- Giang đạo hữu thật bản lãnh.
Ánh mắt Ứng Vô Song sáng lên, vỗ tay cười nói:
- Thiên hạ Minh Đường Thần Phủ, không người nào có thể hơn ngươi!
Nàng chân thành ngồi xuống ở trong lầu các, đưa tay mời Giang Nam ngồi xuống, cười nói:
- Ta bình sanh nhất kính anh tài, ngươi có bản lãnh, đáng giá ta kính trọng. Đạo hữu, mời ngồi.
Giang Nam ngồi xuống ở đối diện nàng, nhìn khắp bốn phía, chỉ thấy ở nơi này tầm nhìn cực kỳ rộng lớn, giương mắt là có thể đem hết thảy cảnh vật của Vạn Long Sào cất vào đáy mắt, thậm chí ngay cả địa phương xa xôi hơn cũng có thể thấy.
Hiển nhiên, nơi này là một chỗ yếu địa của Vạn Long Sào.
Hắn mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy chỗ càng sâu trong Vạn Long Sào đứng vững một bình thai cự đại, rộng lớn mấy ngàn dặm, trôi lơ lửng ở giữa không trung, vô số Long Tộc cường giả đang bận tới bận lui, lao lực không ngừng, là đang chế tạo một môn hộ cực lớn.
Tòa môn hộ này phức tạp chí cực, cao to rộng lớn, tráng lệ hùng vĩ, một chút Thiên Long hình thể khổng lồ ở trước môn hộ này nhỏ giống như loài bò sát.
- Tinh môn?
Con ngươi của Giang Nam co rút nhanh.
- Đạo hữu cũng nhận ra tinh môn?
Ứng Vô Song lộ ra vẻ kinh ngạc, đích thân châm trà, cười nói:
- Tinh môn này cùng Ứng Long Đại Thế Giới ta tương liên, đợi Quang Vũ Kỷ Kiếp đến, đại quân Ứng Long tộc ta có thể liên tục không ngừng từ Ứng Long Đại Thế Giới đánh tới, chinh phục những dân bản xứ các ngươi, chiếm lĩnh chủ tinh các ngươi, đem các ngươi làm thành đầy tớ của Ứng Long tộc ta, lấy quặng cùng cung cấp nuôi dưỡng chúng ta.
Đế Tôn
Đánh giá:
Truyện Đế Tôn
Story
Chương 685: Da dầy vô địch
10.0/10 từ 28 lượt.