Đế Tôn
Chương 584: Chế tạo Cường giả Thiên Cung (2)
Đây chính là Thiên Cung cấp linh đan, lại như Cường giả Thiên Cung, ở trong nội đan ẩn chứa một ngọn Thiên Cung!
- Tuyệt đối có thể độc chết Thiên Cung nhất trọng cường giả!
Ánh mắt Thiên Dương Đạo Nhân mê ly, gật đầu lia lịa nói:
- Thiên Cung nhị trọng cường giả ăn vào, không chết cũng phải lột một lớp da!
Giang Nam cũng không dám khẳng định hai quả linh đan này có phải là Độc đan hay không, U Minh Thần Thủy của hắn đã ở trên thế giới kiều đi thông Tiểu Thiên Tinh Giới bị một đầu Thiên Thủ Ma Thần cướp đi, vì vậy lần này rèn luyện dược tính chỉ dùng Đậu Suất Thần Hỏa, hiệu quả không diệu dụng như nước lửa cùng tế, lúc này ngẩng đầu, nhìn chư vị trưởng lão Thái Thượng Trưởng Lão chung quanh một cái, cười nói:
- Chư vị, ai lên nếm thử?
Chư vị trưởng lão hai mặt nhìn nhau, Thương Lạc Đạo Nhân cười khan hai tiếng, lắc đầu nói:
- Ta cảm thấy được ta còn có thể sống lâu vài năm, không bằng xin mời mấy vị sư thúc thử một chút.
Huyền Thanh Đạo Nhân giận dữ, một cái tát phiến bay hắn, cả giận nói:
- Ý của ngươi là nói, chúng ta sống không quá mấy năm sao?
Giang Nam thấy lão gia hỏa này từng cái từng cái nhát gan, không khỏi lắc đầu, tâm niệm hơi động, Sơn Hải Đỉnh hiện ra, Chiến Minh cự thú nhảy ra Sơn Hải Đỉnh.
- Tiểu hôi hôi, ngươi tới nếm thử.
Giang Nam ném cho Chiến Minh cự thú một quả linh đan, Chiến Minh cự thú này ngửa đầu ăn, nháy mắt mấy cái, đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, trong cơ thể truyền đến Lôi Minh nổ vang, giống như Thiên Lôi cuồn cuộn ở trong cơ thể hắn phiên giang đảo hải, chỉ thấy thân thể đầu cự thú này nhất thời như thổi hơi bành trướng, từng cục da thịt khổng lồ thình thịch đội lên, một mảnh đại gân dài hẹp giống như Sơn Mạch dử tợn hiện ra, sau đó gai xương cả người điên cuồng sinh trưởng!
Khí tức vô cùng thô bạo từ trên người đầu cự thú này phát ra, càng ngày càng mạnh, càng ngày càng hung, khí lực càng lúc càng lớn, thậm chí bức bách đến mọi người không ngừng lui về phía sau, quả thực chính là một cỗ máy chiến tranh!
- Là linh đan thật, độc tính cực ít!
Chỉ thấy khí lực của Chiến Minh cự thú còn đang không ngừng bành trướng, cũng không lâu lắm liền hóa thành một đầu cự thú cao hơn ba ngàn trượng, so sánh với một chút Linh sơn còn cao hơn, đỉnh đầu dò tận thiên ngoại, hai mắt giống như hai mặt trời chói chan.
Hô...
Phía sau nó hiện ra một đôi cánh chim, cánh triển khai, trôi lơ lửng ở giữa không trung, nhẹ nhàng chấn động xuống, liền có phong lôi chi lực hiện lên.
Đầu cự thú này thực lực tiêu thăng không biết gấp bao nhiêu lần, nó không thể tu luyện, năng lượng trong Vũ Thần Linh Đan cũng không có hóa thành pháp lực, mà là hết thảy bổ túc đến trong thân thể!
Thực lực của nó cơ hồ tăng lên tới độ cao Động Thiên Thần Phủ cường giả, cũng không có vì vậy tăng lên tới độ cao Cường giả Thiên Cung, đây là bởi vì Vũ Thần Linh Đan là một loại linh đan tăng pháp lực, mà tu sĩ muốn chân chính tu luyện tới Thiên Cung cảnh giới, không chỉ có cần pháp lực, còn cần thân thể, thần thức, thần hồn cũng phải có tăng lên tương ứng.
Cho nên, mặc dù Chiến Minh cự thú luyện hóa Vũ Thần Linh Đan, cũng không có thể so với Cường giả Thiên Cung, trừ khi ăn càng nhiều Vũ Thần Linh Đan.
Nhưng dù vậy, hôm nay thực lực của Chiến Minh cự thú cũng nhảy lên trở thành tồn tại đứng đầu, tại chỗ tất cả cường giả thế hệ trước, có thể thắng qua nó chỉ sợ cũng không nhiều lắm!
- Thương Lạc sư bá, ngươi đã tu luyện tới Động Thiên Thần Phủ đỉnh, mau tu thành Thiên Cung đi?
Giang Nam đem một quả Vũ Thần Linh Đan còn dư lại giao cho Thương Lạc Đạo Nhân, cười nói:
- Sư bá luyện hóa Vũ Thần Linh Đan này, nói không chừng thánh tông ta liền có thể nhiều ra một vị Cường giả Thiên Cung.
Thương Lạc Đạo Nhân nhận lấy linh đan này, trong lòng ngẩn ra, trăm ngàn loại tư vị xông lên đầu, hắn bị vây ở Động Thiên Thần Phủ đỉnh đã có gần trăm năm, thật sự nếu không đột phá, thọ nguyên chỉ sợ cũng sẽ hao hết ở cảnh giới này.
Hắn bởi vì tư chất có hạn, tu luyện tới Động Thiên Thần Phủ cảnh giới cũng đã là thành tựu chí cao.
Nói thật, hắn cùng với Lạc Hoa Âm quan hệ cũng không tốt thế nào, đã từng đối với Giang Nam không có sắc mặt tốt gì, chẳng qua là chút ít năm gần đây bởi vì Giang Nam cùng Lạc Hoa Âm đối với thánh tông có cống hiến khổng lồ, mới làm ân oán dần dần làm nhạt, chẳng qua là trong lòng vẫn còn có chút không cách nào quên được.
Nhưng Giang Nam đem bảo vật như Vũ Thần Linh Đan đưa cho hắn, thật sự để cho hắn trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Thương Lạc Đạo Nhân thở dài, nhận lấy linh đan, hướng Giang Nam thi lễ, xoay người bay đi Linh sơn của mình, bế sinh tử quan, luyện hóa Vũ Thần Linh Đan này.
Lam Sơn Đạo Nhân cùng chúng trưởng lão không khỏi vô cùng hâm mộ, trong bọn họ cũng có mấy người bị vây ở Động Thiên Thần Phủ đỉnh, tu vi thực lực cùng Thương Lạc Đạo Nhân xê xích không nhiều, chậm chạp không cách nào đột phá.
Về phần những người khác, là bởi vì không có tu luyện tới cảnh giới Động Thiên Thần Phủ, cho dù phục dụng Vũ Thần Linh Đan, cũng không cách nào đột phá đến Thiên Cung cảnh giới, vì vậy ngược lại không cấp bách bằng bọn họ.
Giang Nam tiếp tục khoanh chân mà ngồi, Đạo văn cùng pháp lực quanh thân xông ra, tái khởi một lò, tiếp tục luyện đan, rõ ràng là lò Vũ Thần Linh Đan thứ hai. Text được lấy tại Truyện FULL
Tinh thần mọi người không khỏi rung lên, chặc chẽ chú ý, chỉ thấy lần này Giang Nam luyện đan, so sánh với lần đầu tiên tốn hao thời gian muốn ít đi rất nhiều, nhưng mà cũng hao tốn mấy canh giờ mới luyện thành lò linh đan thứ hai.
Hắn lấy ra một quả giao cho Lam Sơn Đạo Nhân, một mai khác giao cho Vọng Giang Phong Đồ Đạo Nhân. Hai vị Đạo Nhân này cũng bị vây ở Động Thiên Thần Phủ đỉnh, sau khi đón lấy hai quả linh đan, trong lòng trăm vị trần tạp, riêng phần mình khom người tạ ơn, trở lại Linh sơn của mình tiềm tu.
Giang Nam liên tục luyện tám lò Vũ Thần Linh Đan, trừ một quả bị Chiến Minh cự thú ăn thí nghiệm dược tính, mười lăm mai khác hắn một cái cũng không có để lại, đưa hết cho chư vị trưởng lão ở đây. Những trưởng lão này không phải là bị vây ở Động Thiên Thần Phủ cảnh giới, chính là sắp tu thành Động Thiên Thần Phủ, riêng phần mình được một quả linh đan, vui mừng dị thường, riêng phần mình hướng hắn thi lễ, sau đó trở về phủ luyện hóa.
- Nếu như Tử Xuyên là Thái Huyền Thánh Tông đệ tử, giờ phút này hắn chỉ sợ đã bị phụ thân kiêng kỵ.
Đế Tôn
- Tuyệt đối có thể độc chết Thiên Cung nhất trọng cường giả!
Ánh mắt Thiên Dương Đạo Nhân mê ly, gật đầu lia lịa nói:
- Thiên Cung nhị trọng cường giả ăn vào, không chết cũng phải lột một lớp da!
Giang Nam cũng không dám khẳng định hai quả linh đan này có phải là Độc đan hay không, U Minh Thần Thủy của hắn đã ở trên thế giới kiều đi thông Tiểu Thiên Tinh Giới bị một đầu Thiên Thủ Ma Thần cướp đi, vì vậy lần này rèn luyện dược tính chỉ dùng Đậu Suất Thần Hỏa, hiệu quả không diệu dụng như nước lửa cùng tế, lúc này ngẩng đầu, nhìn chư vị trưởng lão Thái Thượng Trưởng Lão chung quanh một cái, cười nói:
- Chư vị, ai lên nếm thử?
Chư vị trưởng lão hai mặt nhìn nhau, Thương Lạc Đạo Nhân cười khan hai tiếng, lắc đầu nói:
- Ta cảm thấy được ta còn có thể sống lâu vài năm, không bằng xin mời mấy vị sư thúc thử một chút.
Huyền Thanh Đạo Nhân giận dữ, một cái tát phiến bay hắn, cả giận nói:
- Ý của ngươi là nói, chúng ta sống không quá mấy năm sao?
Giang Nam thấy lão gia hỏa này từng cái từng cái nhát gan, không khỏi lắc đầu, tâm niệm hơi động, Sơn Hải Đỉnh hiện ra, Chiến Minh cự thú nhảy ra Sơn Hải Đỉnh.
- Tiểu hôi hôi, ngươi tới nếm thử.
Giang Nam ném cho Chiến Minh cự thú một quả linh đan, Chiến Minh cự thú này ngửa đầu ăn, nháy mắt mấy cái, đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, trong cơ thể truyền đến Lôi Minh nổ vang, giống như Thiên Lôi cuồn cuộn ở trong cơ thể hắn phiên giang đảo hải, chỉ thấy thân thể đầu cự thú này nhất thời như thổi hơi bành trướng, từng cục da thịt khổng lồ thình thịch đội lên, một mảnh đại gân dài hẹp giống như Sơn Mạch dử tợn hiện ra, sau đó gai xương cả người điên cuồng sinh trưởng!
Khí tức vô cùng thô bạo từ trên người đầu cự thú này phát ra, càng ngày càng mạnh, càng ngày càng hung, khí lực càng lúc càng lớn, thậm chí bức bách đến mọi người không ngừng lui về phía sau, quả thực chính là một cỗ máy chiến tranh!
- Là linh đan thật, độc tính cực ít!
Chỉ thấy khí lực của Chiến Minh cự thú còn đang không ngừng bành trướng, cũng không lâu lắm liền hóa thành một đầu cự thú cao hơn ba ngàn trượng, so sánh với một chút Linh sơn còn cao hơn, đỉnh đầu dò tận thiên ngoại, hai mắt giống như hai mặt trời chói chan.
Hô...
Phía sau nó hiện ra một đôi cánh chim, cánh triển khai, trôi lơ lửng ở giữa không trung, nhẹ nhàng chấn động xuống, liền có phong lôi chi lực hiện lên.
Đầu cự thú này thực lực tiêu thăng không biết gấp bao nhiêu lần, nó không thể tu luyện, năng lượng trong Vũ Thần Linh Đan cũng không có hóa thành pháp lực, mà là hết thảy bổ túc đến trong thân thể!
Thực lực của nó cơ hồ tăng lên tới độ cao Động Thiên Thần Phủ cường giả, cũng không có vì vậy tăng lên tới độ cao Cường giả Thiên Cung, đây là bởi vì Vũ Thần Linh Đan là một loại linh đan tăng pháp lực, mà tu sĩ muốn chân chính tu luyện tới Thiên Cung cảnh giới, không chỉ có cần pháp lực, còn cần thân thể, thần thức, thần hồn cũng phải có tăng lên tương ứng.
Cho nên, mặc dù Chiến Minh cự thú luyện hóa Vũ Thần Linh Đan, cũng không có thể so với Cường giả Thiên Cung, trừ khi ăn càng nhiều Vũ Thần Linh Đan.
Nhưng dù vậy, hôm nay thực lực của Chiến Minh cự thú cũng nhảy lên trở thành tồn tại đứng đầu, tại chỗ tất cả cường giả thế hệ trước, có thể thắng qua nó chỉ sợ cũng không nhiều lắm!
- Thương Lạc sư bá, ngươi đã tu luyện tới Động Thiên Thần Phủ đỉnh, mau tu thành Thiên Cung đi?
Giang Nam đem một quả Vũ Thần Linh Đan còn dư lại giao cho Thương Lạc Đạo Nhân, cười nói:
- Sư bá luyện hóa Vũ Thần Linh Đan này, nói không chừng thánh tông ta liền có thể nhiều ra một vị Cường giả Thiên Cung.
Thương Lạc Đạo Nhân nhận lấy linh đan này, trong lòng ngẩn ra, trăm ngàn loại tư vị xông lên đầu, hắn bị vây ở Động Thiên Thần Phủ đỉnh đã có gần trăm năm, thật sự nếu không đột phá, thọ nguyên chỉ sợ cũng sẽ hao hết ở cảnh giới này.
Hắn bởi vì tư chất có hạn, tu luyện tới Động Thiên Thần Phủ cảnh giới cũng đã là thành tựu chí cao.
Nói thật, hắn cùng với Lạc Hoa Âm quan hệ cũng không tốt thế nào, đã từng đối với Giang Nam không có sắc mặt tốt gì, chẳng qua là chút ít năm gần đây bởi vì Giang Nam cùng Lạc Hoa Âm đối với thánh tông có cống hiến khổng lồ, mới làm ân oán dần dần làm nhạt, chẳng qua là trong lòng vẫn còn có chút không cách nào quên được.
Nhưng Giang Nam đem bảo vật như Vũ Thần Linh Đan đưa cho hắn, thật sự để cho hắn trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Thương Lạc Đạo Nhân thở dài, nhận lấy linh đan, hướng Giang Nam thi lễ, xoay người bay đi Linh sơn của mình, bế sinh tử quan, luyện hóa Vũ Thần Linh Đan này.
Lam Sơn Đạo Nhân cùng chúng trưởng lão không khỏi vô cùng hâm mộ, trong bọn họ cũng có mấy người bị vây ở Động Thiên Thần Phủ đỉnh, tu vi thực lực cùng Thương Lạc Đạo Nhân xê xích không nhiều, chậm chạp không cách nào đột phá.
Về phần những người khác, là bởi vì không có tu luyện tới cảnh giới Động Thiên Thần Phủ, cho dù phục dụng Vũ Thần Linh Đan, cũng không cách nào đột phá đến Thiên Cung cảnh giới, vì vậy ngược lại không cấp bách bằng bọn họ.
Giang Nam tiếp tục khoanh chân mà ngồi, Đạo văn cùng pháp lực quanh thân xông ra, tái khởi một lò, tiếp tục luyện đan, rõ ràng là lò Vũ Thần Linh Đan thứ hai. Text được lấy tại Truyện FULL
Tinh thần mọi người không khỏi rung lên, chặc chẽ chú ý, chỉ thấy lần này Giang Nam luyện đan, so sánh với lần đầu tiên tốn hao thời gian muốn ít đi rất nhiều, nhưng mà cũng hao tốn mấy canh giờ mới luyện thành lò linh đan thứ hai.
Hắn lấy ra một quả giao cho Lam Sơn Đạo Nhân, một mai khác giao cho Vọng Giang Phong Đồ Đạo Nhân. Hai vị Đạo Nhân này cũng bị vây ở Động Thiên Thần Phủ đỉnh, sau khi đón lấy hai quả linh đan, trong lòng trăm vị trần tạp, riêng phần mình khom người tạ ơn, trở lại Linh sơn của mình tiềm tu.
Giang Nam liên tục luyện tám lò Vũ Thần Linh Đan, trừ một quả bị Chiến Minh cự thú ăn thí nghiệm dược tính, mười lăm mai khác hắn một cái cũng không có để lại, đưa hết cho chư vị trưởng lão ở đây. Những trưởng lão này không phải là bị vây ở Động Thiên Thần Phủ cảnh giới, chính là sắp tu thành Động Thiên Thần Phủ, riêng phần mình được một quả linh đan, vui mừng dị thường, riêng phần mình hướng hắn thi lễ, sau đó trở về phủ luyện hóa.
- Nếu như Tử Xuyên là Thái Huyền Thánh Tông đệ tử, giờ phút này hắn chỉ sợ đã bị phụ thân kiêng kỵ.
Đế Tôn
Đánh giá:
Truyện Đế Tôn
Story
Chương 584: Chế tạo Cường giả Thiên Cung (2)
10.0/10 từ 28 lượt.