Đế Tôn
Chương 520: Đã từng A Kiều
- Đạo huynh thật là khí phách.
Giang Nam tán thán nói:
- Xin hỏi thần minh chuyển thế thân này rốt cuộc là nam hay nữ, tên họ là gì?
- Ngươi thật là ngu không ai bằng... Ngươi là Tà Vương Giang Tử Xuyên?
Tu sĩ kia mới vừa quay đầu lại, thấy Giang Nam trước mặt, không khỏi sắc mặt xám ngoét, đợi thấy Lạc Hoa Âm bên cạnh Giang Nam, cơ hồ bị làm cho sợ đến sắp sửa ngất đi, lạnh run, nói không ra lời.
- Chính là Giang mỗ.
Giang Nam ôn hòa cười một tiếng nói:
- Vị đạo huynh này, ngươi vẫn không trả lời vấn đề của ta.
Tu sĩ kia thấy hắn không có giống như trong truyền thuyết, một lời không hợp liền ra tay giết người, trong lòng hơi thở phào nhẹ nhỏm, Giang Nam uy danh bên ngoài, bất quá tiếng tốt không nhiều lắm, nhưng chuyện xấu hắn làm không ít, danh tiếng thật sự có chút hỏng bét.
- Tiểu Tà Vương không có lập tức giết ta, thật là ngoài dự liệu của ta, quả nhiên là rất tà khí, nếu như ta mắng hắn một câu hắn liền giết ta, ở trong dự liệu của ta, kia cũng không phải là Tiểu Tà Vương!
Tu sĩ kia thầm nghĩ.
- Hai vị đạo huynh có điều không biết, vị thần minh chuyển thế thân thứ ba này, là tiểu công chúa của hoàng đế phía dưới, tên là Nhạc Ấu Nương, mẫu thân của nàng là quốc chủ nước nhỏ này, một nữ hoàng đế.
Tu sĩ kia vội vàng cười nói:
- Nghe nói lão hoàng đế không có con nối dòng, lại ở trong chinh chiến gặp phải trọng thương, thành lập hoàng quốc không có bao lâu liền đem ngôi vị truyền cho nàng.
- Nữ hoàng đế? Chẳng lẽ là Nhạc Linh Nhi? Nàng thành nữ hoàng đế của Kiến Vũ quốc?
Giang Nam giật mình, trước mắt hiện ra tình hình một thiếu nữ người mặc Hồng Y, cầm trong tay nhuyễn kiếm cùng một đầu Kim Lân Hồng Tuyến Mãng chém giết, trong lòng ấm áp, thấp giọng cười nói:
- Thì ra là nàng làm hoàng đế Kiến Vũ quốc, ban đầu cô bé tính tình hay bồng bột kia, không nghĩ tới lại có thể Thống soái một quốc gia...
Tu sĩ kia nghe vậy, cười nói:
- Giang đạo huynh, quốc độ phía dưới cũng không gọi Kiến Vũ quốc, mà là Tư Xuyên quốc, đoán chừng là xây ở bờ sông Dương Xuyên, đoán chừng mới có thể lấy cái tên này.
- Tư Xuyên quốc?
Giang Nam lẩm bẩm nói, trên mặt hiện ra một tia thần sắc cổ quái, gật đầu nói:
- Ngươi nói có lý, để ý tới...
Tùy tiện nghe được Kiến Vũ quốc biến thành Tư Xuyên quốc, cũng làm cho hắn đã thành tâm cảnh Đại Tông Sư nổi lên chút gợn sóng.
- Nhạc Ấu Nương kia chính là Tiểu công chúa của Tư Xuyên quốc, vốn không người nào biết nàng là thần minh chuyển thế thân, sau lại có tu sĩ của Cổ Thần Các ở trong hoàng thành gây chuyện thị phi, kết quả kích nàng nổi giận, bị nàng một chưởng chụp chết.
Một tiểu nữ bốn năm tuổi, một chưởng đánh giết tu sĩ tu thành Thần Thông bốn năm trọng, lúc này mới kinh động các đại giáo phái.
Tu sĩ kia tiếp tục nói:
- Các đại giáo phái tới chỗ nầy, phát hiện người nào cũng không có cơ hội hạ thủ, chỉ có thể giằng co không dứt. Nhạc Ấu Nương kia nói, muốn chọn sư môn mà nói, cũng không phải là không thể được, bất quá cũng là nàng tới chọn lựa. Vị thần minh chuyển thế thân này còn lưu lại ba vấn đề khó khăn, nói nếu người nào phá giải ba vấn đề khó khăn này, mới có thể trở thành sư tôn của nàng.
- Ngô?
Giang Nam tới hăng hái, cười nói:
- Tiểu nha đầu này cũng có chút ý tứ, ba vấn đề khó khăn của nàng có người giải khai chưa?
Tu sĩ kia lắc đầu nói:
- Bây giờ còn không có, mới vừa rồi đã có mấy vị Chưởng Giáo Chí Tôn vào trong thành, nhìn ba vấn đề khó khăn kia một chút, khổ tư một lúc lâu cũng không có giải quyết chi đạo, chỉ đành phải lắc đầu rời đi. Các môn các phái cũng có tinh anh hảo thủ chạy tới nơi đó, xem xét ba vấn đề khó khăn này của nàng, đến nay còn chưa từng có người giải đáp đi ra ngoài.
- Sư tôn, chúng ta cũng vào xem một chút?
Giang Nam hướng Lạc Hoa Âm đề nghị nói.
Lạc Hoa Âm lắc đầu, ánh mắt lóe sáng, cười nói:
- Phá giải vấn đề khó khăn có cái gì thú vị? Vấn đề khó khăn nếu có thể bị phá giải, liền không gọi vấn đề khó khăn. Ngươi nếu muốn đi, thì tự mình đi, ta cũng muốn giấu mặt, chờ chặt chém ném gạch!
Thân hình nàng đung đưa, cùng Thái Dương Chiến Xa biến mất trong hư không, biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn lại có tiếng cười truyền đến:
- Ném gạch vào đầu những Chưởng Giáo Chí Tôn kia, chuyện thú vị như vậy, tại sao có thể thiếu ta chứ?
Giang Nam cùng tu sĩ kia nghe vậy, không khỏi trên trán đều là mồ hôi lạnh, chặt chém Chưởng Giáo Chí Tôn, đoán chừng trong thiên hạ cũng chỉ có nữ ma đầu Lạc Hoa Âm này mới dám làm ra chuyện như vậy.
- Vị đạo hữu này, ngươi cũng rất tốt.
Giang Nam vỗ vỗ đầu vai tu sĩ kia, cũng không quay đầu lại đi tới Dược Vương thành phía dưới, cười nói:
- Dám nói ra đem Thái Hoàng lão tổ đánh cho manh giáp không lưu, ngươi là một cái đầu tiên. Nếu Thái Hoàng biết ngươi có hùng tài chí lớn như vậy, nhất định sẽ rất vui vẻ.
Tu sĩ kia sắc mặt xám ngoét, yếu ớt nói:
- Giang đạo huynh, ta là nói giỡn, Thái Hoàng lão tổ lão nhân gia ông ta là đại nhân vật, nơi nào có công phu để ý tới tiểu nhân vật như ta...
Lời tuy nói như thế, nhưng hắn khiếp đảm hết nhìn đông tới nhìn tây, e sợ cho Thái Hoàng lão tổ đột nhiên nhô ra đem mình phách toái.
Giang Nam phủ xuống trong vương thành, tâm niệm hơi động, Thần Thứu Yêu Vương bay ra, hóa thành Đạo Nhân đầu trọc, cùng hắn cùng nhau không nhanh không chậm hướng Hoàng Thành đi tới.
Hắn hướng mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy lúc này Dược Vương thành đã cùng lúc hắn rời đi rất bất đồng, vô luận kiến trúc hay người trong thành, quen thuộc đã không có mấy.
Trải qua nhiều năm liên tục sát phạt chinh chiến, Dược Vương Phủ rốt cục nhất thống thiên hạ, chỉ bất quá năm đó người cùng Giang Nam quen thuộc rất nhiều đã chết trận, này không thể không làm cho người ta thổn thức không dứt.
- Tư Xuyên quốc sao?
Giang Nam giật mình nhìn ba chữ trên cửa Hoàng thành kia, ngay sau đó Đạo Tâm lưu chuyển, đem một luồng tạp niệm trong lòng mất đi, hướng trong hoàng thành đi tới.
Hắn Đạo Tâm vững chắc, bàn thạch cũng không cách nào hình dung, tâm cảnh Đại Tông Sư chỉ cần nhận định một việc, liền sẽ rất ít bị những tình cảm khác dao động.
Trong hoàng thành, phía trước hoàng cung thủ vệ sâm nghiêm, trong triều đình, văn võ bá quan xếp hai hàng, trên Kim Loan điện ngồi một vị nữ hoàng đế, đủ loại quan lại triều kiến, thương nghị quốc gia đại sự.
Giang Nam mang theo Thần Thứu Yêu Vương thẳng xông đi vào, lại cười nói:
- Linh quận chúa, đã lâu không gặp.
Trên triều đình nữ hoàng đế thấy thiếu niên trước mắt này, không khỏi giật mình, trong ánh mắt toát ra một vẻ bối rối cùng mờ mịt, lẩm bẩm đột nhiên nói:
- Tử Xuyên, ngươi trở lại...
Đế Tôn
Giang Nam tán thán nói:
- Xin hỏi thần minh chuyển thế thân này rốt cuộc là nam hay nữ, tên họ là gì?
- Ngươi thật là ngu không ai bằng... Ngươi là Tà Vương Giang Tử Xuyên?
Tu sĩ kia mới vừa quay đầu lại, thấy Giang Nam trước mặt, không khỏi sắc mặt xám ngoét, đợi thấy Lạc Hoa Âm bên cạnh Giang Nam, cơ hồ bị làm cho sợ đến sắp sửa ngất đi, lạnh run, nói không ra lời.
- Chính là Giang mỗ.
Giang Nam ôn hòa cười một tiếng nói:
- Vị đạo huynh này, ngươi vẫn không trả lời vấn đề của ta.
Tu sĩ kia thấy hắn không có giống như trong truyền thuyết, một lời không hợp liền ra tay giết người, trong lòng hơi thở phào nhẹ nhỏm, Giang Nam uy danh bên ngoài, bất quá tiếng tốt không nhiều lắm, nhưng chuyện xấu hắn làm không ít, danh tiếng thật sự có chút hỏng bét.
- Tiểu Tà Vương không có lập tức giết ta, thật là ngoài dự liệu của ta, quả nhiên là rất tà khí, nếu như ta mắng hắn một câu hắn liền giết ta, ở trong dự liệu của ta, kia cũng không phải là Tiểu Tà Vương!
Tu sĩ kia thầm nghĩ.
- Hai vị đạo huynh có điều không biết, vị thần minh chuyển thế thân thứ ba này, là tiểu công chúa của hoàng đế phía dưới, tên là Nhạc Ấu Nương, mẫu thân của nàng là quốc chủ nước nhỏ này, một nữ hoàng đế.
Tu sĩ kia vội vàng cười nói:
- Nghe nói lão hoàng đế không có con nối dòng, lại ở trong chinh chiến gặp phải trọng thương, thành lập hoàng quốc không có bao lâu liền đem ngôi vị truyền cho nàng.
- Nữ hoàng đế? Chẳng lẽ là Nhạc Linh Nhi? Nàng thành nữ hoàng đế của Kiến Vũ quốc?
Giang Nam giật mình, trước mắt hiện ra tình hình một thiếu nữ người mặc Hồng Y, cầm trong tay nhuyễn kiếm cùng một đầu Kim Lân Hồng Tuyến Mãng chém giết, trong lòng ấm áp, thấp giọng cười nói:
- Thì ra là nàng làm hoàng đế Kiến Vũ quốc, ban đầu cô bé tính tình hay bồng bột kia, không nghĩ tới lại có thể Thống soái một quốc gia...
Tu sĩ kia nghe vậy, cười nói:
- Giang đạo huynh, quốc độ phía dưới cũng không gọi Kiến Vũ quốc, mà là Tư Xuyên quốc, đoán chừng là xây ở bờ sông Dương Xuyên, đoán chừng mới có thể lấy cái tên này.
- Tư Xuyên quốc?
Giang Nam lẩm bẩm nói, trên mặt hiện ra một tia thần sắc cổ quái, gật đầu nói:
- Ngươi nói có lý, để ý tới...
Tùy tiện nghe được Kiến Vũ quốc biến thành Tư Xuyên quốc, cũng làm cho hắn đã thành tâm cảnh Đại Tông Sư nổi lên chút gợn sóng.
- Nhạc Ấu Nương kia chính là Tiểu công chúa của Tư Xuyên quốc, vốn không người nào biết nàng là thần minh chuyển thế thân, sau lại có tu sĩ của Cổ Thần Các ở trong hoàng thành gây chuyện thị phi, kết quả kích nàng nổi giận, bị nàng một chưởng chụp chết.
Một tiểu nữ bốn năm tuổi, một chưởng đánh giết tu sĩ tu thành Thần Thông bốn năm trọng, lúc này mới kinh động các đại giáo phái.
Tu sĩ kia tiếp tục nói:
- Các đại giáo phái tới chỗ nầy, phát hiện người nào cũng không có cơ hội hạ thủ, chỉ có thể giằng co không dứt. Nhạc Ấu Nương kia nói, muốn chọn sư môn mà nói, cũng không phải là không thể được, bất quá cũng là nàng tới chọn lựa. Vị thần minh chuyển thế thân này còn lưu lại ba vấn đề khó khăn, nói nếu người nào phá giải ba vấn đề khó khăn này, mới có thể trở thành sư tôn của nàng.
- Ngô?
Giang Nam tới hăng hái, cười nói:
- Tiểu nha đầu này cũng có chút ý tứ, ba vấn đề khó khăn của nàng có người giải khai chưa?
Tu sĩ kia lắc đầu nói:
- Bây giờ còn không có, mới vừa rồi đã có mấy vị Chưởng Giáo Chí Tôn vào trong thành, nhìn ba vấn đề khó khăn kia một chút, khổ tư một lúc lâu cũng không có giải quyết chi đạo, chỉ đành phải lắc đầu rời đi. Các môn các phái cũng có tinh anh hảo thủ chạy tới nơi đó, xem xét ba vấn đề khó khăn này của nàng, đến nay còn chưa từng có người giải đáp đi ra ngoài.
- Sư tôn, chúng ta cũng vào xem một chút?
Giang Nam hướng Lạc Hoa Âm đề nghị nói.
Lạc Hoa Âm lắc đầu, ánh mắt lóe sáng, cười nói:
- Phá giải vấn đề khó khăn có cái gì thú vị? Vấn đề khó khăn nếu có thể bị phá giải, liền không gọi vấn đề khó khăn. Ngươi nếu muốn đi, thì tự mình đi, ta cũng muốn giấu mặt, chờ chặt chém ném gạch!
Thân hình nàng đung đưa, cùng Thái Dương Chiến Xa biến mất trong hư không, biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn lại có tiếng cười truyền đến:
- Ném gạch vào đầu những Chưởng Giáo Chí Tôn kia, chuyện thú vị như vậy, tại sao có thể thiếu ta chứ?
Giang Nam cùng tu sĩ kia nghe vậy, không khỏi trên trán đều là mồ hôi lạnh, chặt chém Chưởng Giáo Chí Tôn, đoán chừng trong thiên hạ cũng chỉ có nữ ma đầu Lạc Hoa Âm này mới dám làm ra chuyện như vậy.
- Vị đạo hữu này, ngươi cũng rất tốt.
Giang Nam vỗ vỗ đầu vai tu sĩ kia, cũng không quay đầu lại đi tới Dược Vương thành phía dưới, cười nói:
- Dám nói ra đem Thái Hoàng lão tổ đánh cho manh giáp không lưu, ngươi là một cái đầu tiên. Nếu Thái Hoàng biết ngươi có hùng tài chí lớn như vậy, nhất định sẽ rất vui vẻ.
Tu sĩ kia sắc mặt xám ngoét, yếu ớt nói:
- Giang đạo huynh, ta là nói giỡn, Thái Hoàng lão tổ lão nhân gia ông ta là đại nhân vật, nơi nào có công phu để ý tới tiểu nhân vật như ta...
Lời tuy nói như thế, nhưng hắn khiếp đảm hết nhìn đông tới nhìn tây, e sợ cho Thái Hoàng lão tổ đột nhiên nhô ra đem mình phách toái.
Giang Nam phủ xuống trong vương thành, tâm niệm hơi động, Thần Thứu Yêu Vương bay ra, hóa thành Đạo Nhân đầu trọc, cùng hắn cùng nhau không nhanh không chậm hướng Hoàng Thành đi tới.
Hắn hướng mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy lúc này Dược Vương thành đã cùng lúc hắn rời đi rất bất đồng, vô luận kiến trúc hay người trong thành, quen thuộc đã không có mấy.
Trải qua nhiều năm liên tục sát phạt chinh chiến, Dược Vương Phủ rốt cục nhất thống thiên hạ, chỉ bất quá năm đó người cùng Giang Nam quen thuộc rất nhiều đã chết trận, này không thể không làm cho người ta thổn thức không dứt.
- Tư Xuyên quốc sao?
Giang Nam giật mình nhìn ba chữ trên cửa Hoàng thành kia, ngay sau đó Đạo Tâm lưu chuyển, đem một luồng tạp niệm trong lòng mất đi, hướng trong hoàng thành đi tới.
Hắn Đạo Tâm vững chắc, bàn thạch cũng không cách nào hình dung, tâm cảnh Đại Tông Sư chỉ cần nhận định một việc, liền sẽ rất ít bị những tình cảm khác dao động.
Trong hoàng thành, phía trước hoàng cung thủ vệ sâm nghiêm, trong triều đình, văn võ bá quan xếp hai hàng, trên Kim Loan điện ngồi một vị nữ hoàng đế, đủ loại quan lại triều kiến, thương nghị quốc gia đại sự.
Giang Nam mang theo Thần Thứu Yêu Vương thẳng xông đi vào, lại cười nói:
- Linh quận chúa, đã lâu không gặp.
Trên triều đình nữ hoàng đế thấy thiếu niên trước mắt này, không khỏi giật mình, trong ánh mắt toát ra một vẻ bối rối cùng mờ mịt, lẩm bẩm đột nhiên nói:
- Tử Xuyên, ngươi trở lại...
Đế Tôn
Đánh giá:
Truyện Đế Tôn
Story
Chương 520: Đã từng A Kiều
10.0/10 từ 28 lượt.