Đế Tôn
Chương 388: Bụng dạ khó lường (1)
Khương Nhu cười nói:
- Hai người các ngươi không nên khiêm nhường. Đúng rồi Tam đệ, ngươi đuổi theo giết Cận Đông Lưu, tình huống như thế nào?
- Cận Đông Lưu không hổ là đệ tử của Thái Hoàng lão tổ, thực lực cao tuyệt, ta cùng với cao thủ trẻ tuổi của các đại Thần Tộc hợp lực vây khốn hắn, cùng hắn chiến đấu không dưới ba mươi tràng, vẫn bị người này chạy trốn.
Khương Duy khẽ mỉm cười nói:
- Nếu tỷ tỷ ở đó, nhất định có thể đem người này chém giết, đáng tiếc Cận Đông Lưu thật sự khó dây dưa, gặp mạnh thì mạnh, ta không cản được hắn.
Giang Nam không khỏi động dung, cường giả bực này ở trong ba mươi cuộc chiến đấu, hơn nữa còn là sinh tử đánh giết, khẳng định lẫn nhau cũng có đại thu hoạch, tu vi thực lực của Cận Đông Lưu, chỉ sợ sẽ cao hơn, khó đối phó hơn!
- Tam điện hạ tu luyện tới Thần Phủ cảnh? Không biết Cận Đông Lưu tu luyện Thần Phủ mấy trọng?
Giang Nam hỏi.
Khương Duy ống tay áo vung lên, cười nói:
- Ta chỉ là Thần Phủ nhị trọng mà thôi, tu vi của Cận Đông Lưu tiến bộ thần tốc, đã đạt tới Thần Phủ nhị trọng đỉnh, luyện thành Côn Luân Thần Phủ, lĩnh ngộ Đạo Tâm, có tông sư chi tư, đoán chừng dùng không được bao lâu, hắn sẽ tu thành Thần Phủ tam trọng, Thiên Môn Thần Phủ.
Giang Nam cùng đám người Diêm Phù không khỏi động dung, Cận Đông Lưu chính là đệ tử đắc ý của Thái Hoàng, tu luyện tới Côn Luân Thần Phủ cảnh giới cũng không ly kỳ, thế nhưng Khương Duy này cũng tu luyện tới cảnh giới kia, này đã là rất giỏi.
Này chỉ có thể nói rõ, Khương Duy này chỉ sợ cùng Cận Đông Lưu không phân cao thấp, cũng là một thiên tài hơn người, thậm chí nói không chừng người này cũng đã tu thành Đạo Tâm!
- Ta ở Bái Nguyệt lâu hạ xuống tửu yến, mấy vị đạo hữu, sao không dời bước tới đó chung vui?
Khương Duy cười nói.
- Cung kính không bằng tuân mệnh.
Giang Nam cùng đám người Diêm Phù đi ra Thái Công phủ, Khương Nhu không thích nhiều người nên không có theo tới.
Cũng không lâu lắm bọn họ liền đến Bái Nguyệt lâu trong Minh Vương thành, Bái Nguyệt lâu ở trong một tòa núi nhỏ, tòa núi nhỏ kia nhìn như tuy nhỏ, nhưng đi vào trong núi, không gian lại đột nhiên lớn lên, hóa thành một ngọn hùng sơn lồng lộng, cao tới ngàn trượng, có thác nước, thanh hồ, Bái Nguyệt lâu chính là gác ở bên hồ, dựa lưng vào vách núi, bên cạnh còn có thác nước ngàn trượng.
Nơi này cực kỳ náo nhiệt, là một tửu lâu trong Minh Vương thành, Ma Tộc thích rượu mừng thịt ngon, mà ở chỗ này liền có các loại kỳ trân của Minh giới, thậm chí ngay cả Ma Long Ma Phượng cũng bị người làm thịt, lấy Long can Phượng đảm làm thành mỹ vị, chẳng qua là giá tiền cực cao, không phải người bình thường có thể ăn được.
- Di? Thái Công phủ Tam điện hạ trở lại? Còn cùng Giang Nam kia ở chung một chỗ!
- Cái kia chính là tiểu quỷ Ma La Tộc? Nhất cử ngăn đại môn Ma Vương phủ, đánh khắp đám trâu không có đối thủ Giang Nam?
- Hắn bế quan mấy tháng, hôm nay còn dám ra cửa?
- Người này vô pháp vô thiên, ngay cả Kim Ngưu Thần Tộc cũng dám trêu chọc, Chân Ma đại hội lần này, hắn nhất định sẽ rất thảm!
...
Ánh mắt Khương Duy chớp động, cười nói:
- Giang đạo hữu, danh tiếng của ngươi hôm nay ở trong Minh Vương thành ta nhất thời vô lượng, tất cả trẻ tuổi, cho dù là thế hệ trước, thanh danh cũng không vang dội bằng ngươi!
- Chỉ là hư danh mà thôi.
Giang Nam cười nói:
- Ta danh tiếng bên ngoài, ngược lại sẽ trở thành cái đinh trong mắt rất nhiều người, cuộc sống phía sau có chút không tốt qua lắm.
- Nơi này là Bái Nguyệt lâu chủ vận chuyển một tòa núi lớn luyện chế thành bảo vật, cực kỳ khác biệt, phong cảnh thật tốt, ta cũng là thường ở đây ăn uống.
Mấy người Giang Nam ngồi xuống, Khương Duy tự mình vì bọn họ rót rượu, cười nói:
- Giang đạo hữu còn cần cẩn thận Kim Ngưu Thần Tộc, Tiểu Thánh Tôn cũng từ bên ngoài trở về, nghe được chuyện ngươi ngăn cửa, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ. Hơn nữa mấy ngày nữa chính là Chân Ma đại hội, trên đại hội chỉ sợ Kim Ngưu Thần Tộc sẽ đối với ngươi bất lợi. Còn có, ta nghe nói có cường giả Vạn Long Sào tới tìm làm phiền ngươi, cùng Ma Vương phủ Tả kỳ sứ liên thủ, hai người này hôm nay cũng đến trong thành.
Sắc mặt Giang Nam ngưng trọng, hắn ở trong Minh Vương thành cũng không phải là không có địch nhân, Kim Ngưu Thần Tộc Tiểu Thánh Tôn cùng Tổ Thánh, Đồ Vũ Điền đều là cường giả rất giỏi, những người khác sẽ không tới tìm hắn phiền phức, nhưng Kim Ngưu Thần Tộc cùng Tổ Thánh nhất định sẽ tìm hắn.
Diêm Phù cười nói:
- Tam điện hạ, không biết ngươi có biết trên Chân Ma đại hội có những cường giả nào hay không?
Long Ngâm Phong cùng Khiếu Mang cũng không khỏi dựng lỗ tai lên, tinh tế lắng nghe.
Khương Duy cười nói:
- Chân Ma đại hội chẳng qua là chiến trường cho Đạo Đài bát cảnh tu sĩ tranh đoạt, chúng ta những Thần Tộc tu thành Thần Phủ này, liền không có cơ hội kia. Bất quá ta đã từng hỏi thăm qua, trong các tộc, cũng có không ít người tu luyện tới Thất Bảo Đài Cảnh, những người này, mới là đối thủ đáng giá các ngươi chú ý nhất. Tỷ như Hùng thị nhất tộc, liền có hai vị đạo hữu tu luyện tới Thất Bảo Đài Cảnh, mà Cửu Di Thần Tộc có ba người, Đông Vương Thần Tộc có hai người, Vũ Thần Tộc, Đan Thần Tộc cùng Cổn thị có hai ba người. Trừ lần đó ra, còn có nhiều Thần Tộc khác, lường trước cũng có cao thủ xuất hiện. Về phần ai có thể ra được thứ nhất, vậy thì không cách nào tiên đoán.
- Huyết mạch mặc dù cực kỳ mấu chốt, nhưng mà cũng không phải là có huyết mạch Thần Tộc, tu vi nhất định sẽ cực cao, huyết mạch cấp thấp cũng có thể xuất hiện tuyệt đại cường giả. Tựa như Thạch Tộc cư ngụ ở Cửu U, liền xuất hiện một vị tuyệt đại cường giả, chủng tộc này huyết mạch thấp kém, là Ma Tộc cấp thấp, nhưng vị Thạch Tộc tuyệt đại cường giả này lại tu luyện tới độ cao gần Thần, chỉ tiếc bị Minh Vương đố kỵ, cuối cùng bỏ mình.
Ánh mắt của hắn rơi vào trên người Giang Nam nói:
- Nếu Giang đạo hữu có thể tu luyện tới Thất Bảo Đài Cảnh, đoán chừng có thể lực áp tất cả người cạnh tranh, nhất cử đoạt được thứ nhất!
Giang Nam khiêm tốn nói:
- Ta mới vừa tiến vào Linh Đài Cảnh, khoảng cách Thất Bảo Đài Cảnh còn có một đoạn khoảng cách cực kỳ xa, loại chuyện đoạt được thứ nhất này căn bản chưa từng nghĩ qua.
Ánh mắt Khương Duy chớp động, cười nói:
- Ta nghe tỷ tỷ ta nói, Giang đạo hữu bái nhập Huyền Thiên Thánh Tông đến nay, sợ rằng chỉ tu luyện bốn năm thời gian, đạo hữu bây giờ còn không tới hai mươi tuổi?
Giang Nam gật đầu, cười nói:
- Hết năm nay, ta vừa vặn hai mươi.
Bọn người Diêm Phù, Long Ngâm Phong trong lòng cả kinh, mắt mũi trợn tròn nhìn Giang Nam, bọn họ không biết niên kỷ của Giang Nam, vốn còn tưởng rằng mặc dù Giang Nam so với bọn hắn nhỏ hơn, nhưng cũng nhỏ không được bao nhiêu, lại không nghĩ rằng Giang Nam đến nay còn chưa đầy hai mươi tuổi!
Đế Tôn
- Hai người các ngươi không nên khiêm nhường. Đúng rồi Tam đệ, ngươi đuổi theo giết Cận Đông Lưu, tình huống như thế nào?
- Cận Đông Lưu không hổ là đệ tử của Thái Hoàng lão tổ, thực lực cao tuyệt, ta cùng với cao thủ trẻ tuổi của các đại Thần Tộc hợp lực vây khốn hắn, cùng hắn chiến đấu không dưới ba mươi tràng, vẫn bị người này chạy trốn.
Khương Duy khẽ mỉm cười nói:
- Nếu tỷ tỷ ở đó, nhất định có thể đem người này chém giết, đáng tiếc Cận Đông Lưu thật sự khó dây dưa, gặp mạnh thì mạnh, ta không cản được hắn.
Giang Nam không khỏi động dung, cường giả bực này ở trong ba mươi cuộc chiến đấu, hơn nữa còn là sinh tử đánh giết, khẳng định lẫn nhau cũng có đại thu hoạch, tu vi thực lực của Cận Đông Lưu, chỉ sợ sẽ cao hơn, khó đối phó hơn!
- Tam điện hạ tu luyện tới Thần Phủ cảnh? Không biết Cận Đông Lưu tu luyện Thần Phủ mấy trọng?
Giang Nam hỏi.
Khương Duy ống tay áo vung lên, cười nói:
- Ta chỉ là Thần Phủ nhị trọng mà thôi, tu vi của Cận Đông Lưu tiến bộ thần tốc, đã đạt tới Thần Phủ nhị trọng đỉnh, luyện thành Côn Luân Thần Phủ, lĩnh ngộ Đạo Tâm, có tông sư chi tư, đoán chừng dùng không được bao lâu, hắn sẽ tu thành Thần Phủ tam trọng, Thiên Môn Thần Phủ.
Giang Nam cùng đám người Diêm Phù không khỏi động dung, Cận Đông Lưu chính là đệ tử đắc ý của Thái Hoàng, tu luyện tới Côn Luân Thần Phủ cảnh giới cũng không ly kỳ, thế nhưng Khương Duy này cũng tu luyện tới cảnh giới kia, này đã là rất giỏi.
Này chỉ có thể nói rõ, Khương Duy này chỉ sợ cùng Cận Đông Lưu không phân cao thấp, cũng là một thiên tài hơn người, thậm chí nói không chừng người này cũng đã tu thành Đạo Tâm!
- Ta ở Bái Nguyệt lâu hạ xuống tửu yến, mấy vị đạo hữu, sao không dời bước tới đó chung vui?
Khương Duy cười nói.
- Cung kính không bằng tuân mệnh.
Giang Nam cùng đám người Diêm Phù đi ra Thái Công phủ, Khương Nhu không thích nhiều người nên không có theo tới.
Cũng không lâu lắm bọn họ liền đến Bái Nguyệt lâu trong Minh Vương thành, Bái Nguyệt lâu ở trong một tòa núi nhỏ, tòa núi nhỏ kia nhìn như tuy nhỏ, nhưng đi vào trong núi, không gian lại đột nhiên lớn lên, hóa thành một ngọn hùng sơn lồng lộng, cao tới ngàn trượng, có thác nước, thanh hồ, Bái Nguyệt lâu chính là gác ở bên hồ, dựa lưng vào vách núi, bên cạnh còn có thác nước ngàn trượng.
Nơi này cực kỳ náo nhiệt, là một tửu lâu trong Minh Vương thành, Ma Tộc thích rượu mừng thịt ngon, mà ở chỗ này liền có các loại kỳ trân của Minh giới, thậm chí ngay cả Ma Long Ma Phượng cũng bị người làm thịt, lấy Long can Phượng đảm làm thành mỹ vị, chẳng qua là giá tiền cực cao, không phải người bình thường có thể ăn được.
- Di? Thái Công phủ Tam điện hạ trở lại? Còn cùng Giang Nam kia ở chung một chỗ!
- Cái kia chính là tiểu quỷ Ma La Tộc? Nhất cử ngăn đại môn Ma Vương phủ, đánh khắp đám trâu không có đối thủ Giang Nam?
- Hắn bế quan mấy tháng, hôm nay còn dám ra cửa?
- Người này vô pháp vô thiên, ngay cả Kim Ngưu Thần Tộc cũng dám trêu chọc, Chân Ma đại hội lần này, hắn nhất định sẽ rất thảm!
...
Ánh mắt Khương Duy chớp động, cười nói:
- Giang đạo hữu, danh tiếng của ngươi hôm nay ở trong Minh Vương thành ta nhất thời vô lượng, tất cả trẻ tuổi, cho dù là thế hệ trước, thanh danh cũng không vang dội bằng ngươi!
- Chỉ là hư danh mà thôi.
Giang Nam cười nói:
- Ta danh tiếng bên ngoài, ngược lại sẽ trở thành cái đinh trong mắt rất nhiều người, cuộc sống phía sau có chút không tốt qua lắm.
- Nơi này là Bái Nguyệt lâu chủ vận chuyển một tòa núi lớn luyện chế thành bảo vật, cực kỳ khác biệt, phong cảnh thật tốt, ta cũng là thường ở đây ăn uống.
Mấy người Giang Nam ngồi xuống, Khương Duy tự mình vì bọn họ rót rượu, cười nói:
- Giang đạo hữu còn cần cẩn thận Kim Ngưu Thần Tộc, Tiểu Thánh Tôn cũng từ bên ngoài trở về, nghe được chuyện ngươi ngăn cửa, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ. Hơn nữa mấy ngày nữa chính là Chân Ma đại hội, trên đại hội chỉ sợ Kim Ngưu Thần Tộc sẽ đối với ngươi bất lợi. Còn có, ta nghe nói có cường giả Vạn Long Sào tới tìm làm phiền ngươi, cùng Ma Vương phủ Tả kỳ sứ liên thủ, hai người này hôm nay cũng đến trong thành.
Sắc mặt Giang Nam ngưng trọng, hắn ở trong Minh Vương thành cũng không phải là không có địch nhân, Kim Ngưu Thần Tộc Tiểu Thánh Tôn cùng Tổ Thánh, Đồ Vũ Điền đều là cường giả rất giỏi, những người khác sẽ không tới tìm hắn phiền phức, nhưng Kim Ngưu Thần Tộc cùng Tổ Thánh nhất định sẽ tìm hắn.
Diêm Phù cười nói:
- Tam điện hạ, không biết ngươi có biết trên Chân Ma đại hội có những cường giả nào hay không?
Long Ngâm Phong cùng Khiếu Mang cũng không khỏi dựng lỗ tai lên, tinh tế lắng nghe.
Khương Duy cười nói:
- Chân Ma đại hội chẳng qua là chiến trường cho Đạo Đài bát cảnh tu sĩ tranh đoạt, chúng ta những Thần Tộc tu thành Thần Phủ này, liền không có cơ hội kia. Bất quá ta đã từng hỏi thăm qua, trong các tộc, cũng có không ít người tu luyện tới Thất Bảo Đài Cảnh, những người này, mới là đối thủ đáng giá các ngươi chú ý nhất. Tỷ như Hùng thị nhất tộc, liền có hai vị đạo hữu tu luyện tới Thất Bảo Đài Cảnh, mà Cửu Di Thần Tộc có ba người, Đông Vương Thần Tộc có hai người, Vũ Thần Tộc, Đan Thần Tộc cùng Cổn thị có hai ba người. Trừ lần đó ra, còn có nhiều Thần Tộc khác, lường trước cũng có cao thủ xuất hiện. Về phần ai có thể ra được thứ nhất, vậy thì không cách nào tiên đoán.
- Huyết mạch mặc dù cực kỳ mấu chốt, nhưng mà cũng không phải là có huyết mạch Thần Tộc, tu vi nhất định sẽ cực cao, huyết mạch cấp thấp cũng có thể xuất hiện tuyệt đại cường giả. Tựa như Thạch Tộc cư ngụ ở Cửu U, liền xuất hiện một vị tuyệt đại cường giả, chủng tộc này huyết mạch thấp kém, là Ma Tộc cấp thấp, nhưng vị Thạch Tộc tuyệt đại cường giả này lại tu luyện tới độ cao gần Thần, chỉ tiếc bị Minh Vương đố kỵ, cuối cùng bỏ mình.
Ánh mắt của hắn rơi vào trên người Giang Nam nói:
- Nếu Giang đạo hữu có thể tu luyện tới Thất Bảo Đài Cảnh, đoán chừng có thể lực áp tất cả người cạnh tranh, nhất cử đoạt được thứ nhất!
Giang Nam khiêm tốn nói:
- Ta mới vừa tiến vào Linh Đài Cảnh, khoảng cách Thất Bảo Đài Cảnh còn có một đoạn khoảng cách cực kỳ xa, loại chuyện đoạt được thứ nhất này căn bản chưa từng nghĩ qua.
Ánh mắt Khương Duy chớp động, cười nói:
- Ta nghe tỷ tỷ ta nói, Giang đạo hữu bái nhập Huyền Thiên Thánh Tông đến nay, sợ rằng chỉ tu luyện bốn năm thời gian, đạo hữu bây giờ còn không tới hai mươi tuổi?
Giang Nam gật đầu, cười nói:
- Hết năm nay, ta vừa vặn hai mươi.
Bọn người Diêm Phù, Long Ngâm Phong trong lòng cả kinh, mắt mũi trợn tròn nhìn Giang Nam, bọn họ không biết niên kỷ của Giang Nam, vốn còn tưởng rằng mặc dù Giang Nam so với bọn hắn nhỏ hơn, nhưng cũng nhỏ không được bao nhiêu, lại không nghĩ rằng Giang Nam đến nay còn chưa đầy hai mươi tuổi!
Đế Tôn
Đánh giá:
Truyện Đế Tôn
Story
Chương 388: Bụng dạ khó lường (1)
10.0/10 từ 28 lượt.