Đế Bá
Chương 755: Địa Ngu bảo thụ (1)
Âm Dương Tiên Sư biểu tình cực kỳ khó xem, dù đó là đệ tử nâng kiệu thì cũng thuộc quyền quản lý của gã. Lam Vận Trúc tát đệ tử trước mặt gã, đây là không nể Âm Dương Tiên Sư.
Âm Dương Tiên Sư xụ mặt, trầm giọng quát:
- Không biết trời cao đất rộng . . .!
Lý Thất Dạ không khách sáo chặn họng Âm Dương Tiên Sư:
- Trời cao mấy cũng không bằng ta, đất dày mấy đại gia ta một cước đạp bể nó.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Cửu thiên thập địa, lão tử ta muốn tới thì tới, muốn đi là đi. Nếu ngươi không có chuyện gì thì biến, đừng giương oai trong địa bàn của ta. Có lời rác rưởi gì thì nói mau!
Lý Thất Dạ vừa nói tục vừa bá khí làm chư lão Thiên Lý Hà trợn mắt há hốc mồm nghe. Câu nói cực kỳ kiêu ngạo và thô tục, thân phận như bọn họ không nói nên lời.
Âm Dương Tiên Sư tức run người chỉ vào Lý Thất Dạ, tức giận quát:
- Tiểu bối, ngươi . . .!
Lý Thất Dạ làm biếng nhìn Âm Dương Tiên Sư:
- Chưởng môn, tiễn khách.
Lý Thất Dạ đứng dậy nói với Bảo Quy Đạo Nhân:
- Thời gian của ta quý giá, đừng để cái tên miệng đầy rác rưởi này lãng phí thời gian.
Bảo Quy Đạo Nhân dở khóc dở cười. Hành động bá khí của Lý Thất Dạ hoàn toàn không hợp lễ nghi đại giáo cường quốc. Thấy Âm Dương Tiên Sư tức điên, chư lão Thiên Lý Hà thầm sung sướng. Bọn họ cực kỳ bất mãn thái độ của Âm Dương Tiên Sư, nhưng ngại thân phận không tiện đấu võ mồm. Lý Thất Dạ nói làm đám người rất sung sướng, trút bực tức ra.
Thấy Lý Thất Dạ định đi, Âm Dương Tiên Sư nóng nảy:
- Đứng lại . . .!
Huyết khí trên người Âm Dương Tiên Sư tăng vọt, từng vòng sáng trướng lên, gã có xu hướng công kích.
Khi Âm Dương Tiên Sư định công kích Lý Thất Dạ hì Dương lão đứng dậy, mỉm cười nói:
- Như thế nào? Âm Dương môn chủ định ra tay sao? Lão già ta rất vui chơi tới cùng. Không biết nhân tài mới xuất hiện như Âm Dương môn chủ có đến cảnh giới đại hiền không?
Dương lão là nguyên lão Thiên Lý Hà, thực lực rất mạnh, có thể nói sâu không lường được. Cỡ chưởng môn không xứng khiêu khích Dương lão, dù là chưởng môn đế thống tiên môn cũng không thể.
Âm Dương Tiên Sư xìu xuống. Nơi này là địa bàn của Thiên Lý Hà, trưởng lão, nguyên lão có mặt đông đủ, nếu đánh nhau Âm Dương Tiên Sư sẽ chịu thiệt lớn, nhưng gã khó kiềm nén cục tức này.
- Các người nghe kỹ đây.
Âm Dương Tiên Sư lạnh lùng nói:
- Tổ giới muốn chìa khóa đệ nhất hung mộ, nếu Thiên Lý Hà không giao ra nghĩa là đối địch với Tổ giới!
- Cút!!!
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Nhân dịp bây giờ ngươi còn là khách hãy cút xéo, chọc giận ta thì dù ngươi có là đại hiền ta cũng chặt đầu ngươi làm bô! Tổ giới là thứ gì? Một đám quỷ quái trốn dưới lòng đất, đạ gia ta không để vào mắt. Quay về nói cho đám lão già kia, uy hiếp ta? Ta dọn sạch ổ bọn họ bây giờ!
Lời bá khí làm mọi người ngây ngẩn. Đám người Bảo Quy Đạo Nhân trợn mắt há hốc mồm. Quá bá đạo. Đó là Tổ giới, từ vạn cổ đến bây giờ không mấy ai dám nói bứng Tổ giới. Dù là tiên đế muốn nói câu đó cũng phải đắn đo trước sau.
Giờ tốt rồi, Lý Thất Dạ mở miệng đòi dọn ổ Tổ giới, câu nói rất bá đạo, siêu bá đạo.
Trong cục diện bế tắc, Bảo Quy Đạo Nhân đứng ra tiễn khách:
- Âm Dương môn chủ, mời đi cho. Hộ giáo nhân chúng ta sẽ không giao chìa khóa đệ nhất hung mộ ra. Nếu là hộ giáo nhân chúng ta có được chìa khóa thì đó là thứ thuộc về Thiên Lý Hà! Thiên Lý Hà sẽ không hai tay dâng chìa khóa ra.
Mặt Âm Dương Tiên Sư lúc xanh lúc trắng, biểu tình cực kỳ khó xem. Hôm nay bị một vãn bối nạt vào mặt làm Âm Dương Tiên Sư nhục như con cá nục.
Âm Dương Tiên Sư hừ lạnh một tiếng:
- Tổ giới giáng tội xuống dưới, các ngươi hãy tự lo thân.
Âm Dương Tiên Sư xoay người đi.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
Âm Dương Tiên Sư biểu tình cực kỳ khó xem sải bước rời đi, không thèm ngồi kiệu nhỏ, còn ở lại lâu hơn là gã tự rước nhục.
Sau khi Âm Dương Tiên Sư rời đi, Bảo Quy Đạo Nhân cười khổ nói:
- Có cần làm căng thẳng vậy không? Không đưa là được.
Buộc Thiên Lý Hà giao chìa khóa đệ nhất hung mộ là chuyện không thể nào, nhưng cũng không cần trở mặt, từ chối khéo là được.
- Không sao, sớm muộn gì cũng sẽ trở mặt.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Sớm muộn gì sẽ bứng Tổ giới.
Lý Thất Dạ nói làm chư lão, Dương lão trợn tròn mắt:
- Đó là Tổ giới!
- Tổ giới thì sao?
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Tiên đế còn có ngày biến mất huống chi là Tổ giới? Chỉ cần ta muốn làm, dỡ nó xuống có gì đâu?
Thấy Lý Thất Dạ xuất quan, Lam Vận Trúc hỏi:
- Chúng ta mở đệ nhất hung mộ chưa?
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
- Không vội, mấy ngày nay ta ngộ một môn công pháp, đang bạn tu luyện. Tương lai công pháp của ta nhất định là đế thuật hoặc trên nữa.
Đám người Bảo Quy Đạo Nhân nghe thế lòng rung động. Bọn họ biết Lý Thất Dạ không nói ngông, tuổi như thế, đạo hạnh như vậy đã tự sáng tạo công pháp, còn là loại công pháp tương lai đi thông đường tiên đế, nghịch thiên biết mấy.
Lam Vận Trúc hơi tò mò. Thiên phú của nàng tuyệt thế vô song, tư chất song thánh, trong thời đại nào, chỗ nào Lam Vận Trúc đều hấp dẫn ánh mắt. Nhưng Lam Vận Trúc có tư chất song thánh cũng không đi đến một bước như Lý Thất Dạ.
Vạn Cốt Hoàng Tọa, Âm Dương môn đến. Thanh Đồng Giáp Trùng tộc ở trong trạch địa xa xôi cũng tới. Vì thế quỷ tộc U Thánh giới đều đến, bao gồm một ít cổ tộc bí phái.
Trong nhiều môn phái quỷ tộc giá lâm, thanh thế lớn nhất là Vạn Thế cổ quốc. Một mảnh đất to từ chân trời bay tới. Mảnh đất lướt ngang khung trời, to lớn hùng vĩ như mảnh đất một nước.
Trên mảnh đất có lâu vũ cao ngất, cổ các chìm nổi, bí ẩn mà cường đại. Mảnh đất to bay tới làm người ta rung động, người không biết chuyện còn tưởng là đất đai một nước.
Mảnh đất to đáp xuống bên ngoài đệ nhất hung mộ, Thiên Luân Hồi tự mình nghênh đón. Thiên Luân Hồi đạp không bay lên, hơi thở bí ẩn vượt mười vạn dặm như có đại đạo dài vô tận trải dưới chân gã.
Phong độ đó lmà người ta say mê. Thiên Luân Hồi là một trong tam kiệt U Thánh giới, được gọi là tiên đế chuyển thế, phong độ không thua bất cứ ai.
Các đại giáo cường quốc đến, đệ nhất hung mộ chật ních người. Đám đông nghểnh cổ trông mong, hy vọng Lý Thất Dạ sớm mở đệ nhất hung mộ.
Nếu là trước kia đám người đã ra tay đánh cướp chìa khóa đệ nhất hung mộ, nhưng bây giờ dù là ai muốn cướp chìa khóa từ tay Lý Thất Dạ sẽ phải đắn đo rất nhiều.
Đế Bá
Âm Dương Tiên Sư xụ mặt, trầm giọng quát:
- Không biết trời cao đất rộng . . .!
Lý Thất Dạ không khách sáo chặn họng Âm Dương Tiên Sư:
- Trời cao mấy cũng không bằng ta, đất dày mấy đại gia ta một cước đạp bể nó.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Cửu thiên thập địa, lão tử ta muốn tới thì tới, muốn đi là đi. Nếu ngươi không có chuyện gì thì biến, đừng giương oai trong địa bàn của ta. Có lời rác rưởi gì thì nói mau!
Lý Thất Dạ vừa nói tục vừa bá khí làm chư lão Thiên Lý Hà trợn mắt há hốc mồm nghe. Câu nói cực kỳ kiêu ngạo và thô tục, thân phận như bọn họ không nói nên lời.
Âm Dương Tiên Sư tức run người chỉ vào Lý Thất Dạ, tức giận quát:
- Tiểu bối, ngươi . . .!
Lý Thất Dạ làm biếng nhìn Âm Dương Tiên Sư:
- Chưởng môn, tiễn khách.
Lý Thất Dạ đứng dậy nói với Bảo Quy Đạo Nhân:
- Thời gian của ta quý giá, đừng để cái tên miệng đầy rác rưởi này lãng phí thời gian.
Bảo Quy Đạo Nhân dở khóc dở cười. Hành động bá khí của Lý Thất Dạ hoàn toàn không hợp lễ nghi đại giáo cường quốc. Thấy Âm Dương Tiên Sư tức điên, chư lão Thiên Lý Hà thầm sung sướng. Bọn họ cực kỳ bất mãn thái độ của Âm Dương Tiên Sư, nhưng ngại thân phận không tiện đấu võ mồm. Lý Thất Dạ nói làm đám người rất sung sướng, trút bực tức ra.
Thấy Lý Thất Dạ định đi, Âm Dương Tiên Sư nóng nảy:
- Đứng lại . . .!
Huyết khí trên người Âm Dương Tiên Sư tăng vọt, từng vòng sáng trướng lên, gã có xu hướng công kích.
Khi Âm Dương Tiên Sư định công kích Lý Thất Dạ hì Dương lão đứng dậy, mỉm cười nói:
- Như thế nào? Âm Dương môn chủ định ra tay sao? Lão già ta rất vui chơi tới cùng. Không biết nhân tài mới xuất hiện như Âm Dương môn chủ có đến cảnh giới đại hiền không?
Dương lão là nguyên lão Thiên Lý Hà, thực lực rất mạnh, có thể nói sâu không lường được. Cỡ chưởng môn không xứng khiêu khích Dương lão, dù là chưởng môn đế thống tiên môn cũng không thể.
Âm Dương Tiên Sư xìu xuống. Nơi này là địa bàn của Thiên Lý Hà, trưởng lão, nguyên lão có mặt đông đủ, nếu đánh nhau Âm Dương Tiên Sư sẽ chịu thiệt lớn, nhưng gã khó kiềm nén cục tức này.
- Các người nghe kỹ đây.
Âm Dương Tiên Sư lạnh lùng nói:
- Tổ giới muốn chìa khóa đệ nhất hung mộ, nếu Thiên Lý Hà không giao ra nghĩa là đối địch với Tổ giới!
- Cút!!!
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Nhân dịp bây giờ ngươi còn là khách hãy cút xéo, chọc giận ta thì dù ngươi có là đại hiền ta cũng chặt đầu ngươi làm bô! Tổ giới là thứ gì? Một đám quỷ quái trốn dưới lòng đất, đạ gia ta không để vào mắt. Quay về nói cho đám lão già kia, uy hiếp ta? Ta dọn sạch ổ bọn họ bây giờ!
Lời bá khí làm mọi người ngây ngẩn. Đám người Bảo Quy Đạo Nhân trợn mắt há hốc mồm. Quá bá đạo. Đó là Tổ giới, từ vạn cổ đến bây giờ không mấy ai dám nói bứng Tổ giới. Dù là tiên đế muốn nói câu đó cũng phải đắn đo trước sau.
Giờ tốt rồi, Lý Thất Dạ mở miệng đòi dọn ổ Tổ giới, câu nói rất bá đạo, siêu bá đạo.
Trong cục diện bế tắc, Bảo Quy Đạo Nhân đứng ra tiễn khách:
- Âm Dương môn chủ, mời đi cho. Hộ giáo nhân chúng ta sẽ không giao chìa khóa đệ nhất hung mộ ra. Nếu là hộ giáo nhân chúng ta có được chìa khóa thì đó là thứ thuộc về Thiên Lý Hà! Thiên Lý Hà sẽ không hai tay dâng chìa khóa ra.
Mặt Âm Dương Tiên Sư lúc xanh lúc trắng, biểu tình cực kỳ khó xem. Hôm nay bị một vãn bối nạt vào mặt làm Âm Dương Tiên Sư nhục như con cá nục.
Âm Dương Tiên Sư hừ lạnh một tiếng:
- Tổ giới giáng tội xuống dưới, các ngươi hãy tự lo thân.
Âm Dương Tiên Sư xoay người đi.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
Âm Dương Tiên Sư biểu tình cực kỳ khó xem sải bước rời đi, không thèm ngồi kiệu nhỏ, còn ở lại lâu hơn là gã tự rước nhục.
Sau khi Âm Dương Tiên Sư rời đi, Bảo Quy Đạo Nhân cười khổ nói:
- Có cần làm căng thẳng vậy không? Không đưa là được.
Buộc Thiên Lý Hà giao chìa khóa đệ nhất hung mộ là chuyện không thể nào, nhưng cũng không cần trở mặt, từ chối khéo là được.
- Không sao, sớm muộn gì cũng sẽ trở mặt.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Sớm muộn gì sẽ bứng Tổ giới.
Lý Thất Dạ nói làm chư lão, Dương lão trợn tròn mắt:
- Đó là Tổ giới!
- Tổ giới thì sao?
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Tiên đế còn có ngày biến mất huống chi là Tổ giới? Chỉ cần ta muốn làm, dỡ nó xuống có gì đâu?
Thấy Lý Thất Dạ xuất quan, Lam Vận Trúc hỏi:
- Chúng ta mở đệ nhất hung mộ chưa?
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
- Không vội, mấy ngày nay ta ngộ một môn công pháp, đang bạn tu luyện. Tương lai công pháp của ta nhất định là đế thuật hoặc trên nữa.
Đám người Bảo Quy Đạo Nhân nghe thế lòng rung động. Bọn họ biết Lý Thất Dạ không nói ngông, tuổi như thế, đạo hạnh như vậy đã tự sáng tạo công pháp, còn là loại công pháp tương lai đi thông đường tiên đế, nghịch thiên biết mấy.
Lam Vận Trúc hơi tò mò. Thiên phú của nàng tuyệt thế vô song, tư chất song thánh, trong thời đại nào, chỗ nào Lam Vận Trúc đều hấp dẫn ánh mắt. Nhưng Lam Vận Trúc có tư chất song thánh cũng không đi đến một bước như Lý Thất Dạ.
Vạn Cốt Hoàng Tọa, Âm Dương môn đến. Thanh Đồng Giáp Trùng tộc ở trong trạch địa xa xôi cũng tới. Vì thế quỷ tộc U Thánh giới đều đến, bao gồm một ít cổ tộc bí phái.
Trong nhiều môn phái quỷ tộc giá lâm, thanh thế lớn nhất là Vạn Thế cổ quốc. Một mảnh đất to từ chân trời bay tới. Mảnh đất lướt ngang khung trời, to lớn hùng vĩ như mảnh đất một nước.
Trên mảnh đất có lâu vũ cao ngất, cổ các chìm nổi, bí ẩn mà cường đại. Mảnh đất to bay tới làm người ta rung động, người không biết chuyện còn tưởng là đất đai một nước.
Mảnh đất to đáp xuống bên ngoài đệ nhất hung mộ, Thiên Luân Hồi tự mình nghênh đón. Thiên Luân Hồi đạp không bay lên, hơi thở bí ẩn vượt mười vạn dặm như có đại đạo dài vô tận trải dưới chân gã.
Phong độ đó lmà người ta say mê. Thiên Luân Hồi là một trong tam kiệt U Thánh giới, được gọi là tiên đế chuyển thế, phong độ không thua bất cứ ai.
Các đại giáo cường quốc đến, đệ nhất hung mộ chật ních người. Đám đông nghểnh cổ trông mong, hy vọng Lý Thất Dạ sớm mở đệ nhất hung mộ.
Nếu là trước kia đám người đã ra tay đánh cướp chìa khóa đệ nhất hung mộ, nhưng bây giờ dù là ai muốn cướp chìa khóa từ tay Lý Thất Dạ sẽ phải đắn đo rất nhiều.
Đế Bá
Đánh giá:
Truyện Đế Bá
Story
Chương 755: Địa Ngu bảo thụ (1)
9.6/10 từ 33 lượt.