Đế Bá
Chương 621: Toán Thiên đạo nhân (1)
Thanh niên đạo sĩ này đầu
đội đạo quan, hắn thoạt nhìn là một bộ dáng lão luyện, hơn nữa trên mặt
luôn là mang theo nụ cười thần bí, tựa hồ hắn hình như là cất giấu không ít bí mật.
Đột nhiên một người xuất hiện ở bên cạnh, hơn nữa một bộ là rất quen thuộc, điều này để cho Lục Bạch Thu cũng không khỏi nhìn Lý Thất Dạ, nàng còn tưởng rằng thanh niên này là bằng hữu của hắn.
- Tại hạ Toán Thiên đạo nhân, thiết khẩu đoạn mệnh, có thể tính tương lai!
Thanh niên đạo sĩ này mỉm cười chào hỏi với Lý Thất Dạ cùng Lục Bạch Thu, một bộ dáng lão đạo thành thục, nói:
- Tiểu đạo là thiên mệnh mà tới, gặp được hai vị đạo hữu có thể nói là hữu duyên, hai vị đạo hữu có muốn tính một quẻ hay không!
Mặc dù Toán Thiên đạo nhân này giả trang một bộ dáng lão đạo chững chạc, nhưng mà tuổi của hắn chung quy là bán đứng hắn, cđặc biệt là thời điểm hắn mở miệng muốn tính một quẻ cho hai người Lý Thất Dạ, liền làm cho người ta có một loại cảm giác giang hồ bịp bợm.
- Chúng ta không cần xem bói.
Lục Bạch Thu lắc đầu nói:
- Người tu đạo chính là nghịch thiên cải mệnh, cần gì xem bói.
Lục Bạch Thu nói lời như vậy đã là khách khí, đổi lại là những người khác, thấy giang hồ bịp bợm như vậy đã sớm đem hắn đuổi đi rồi.
- Vị cô nương này sai lầm rồ, tiểu đạo có thể thông cổ kim, có thể tính tương lia, nếu như có thể trước nhìn thiên mệnh một hai, sẽ để cho con đường tu đạo trong tương lai của ngươi hóa hiểm thành an.
Toán Thiên đạo nhân vội vàng là chiêu dụ sinh ý nói:
- Trên thì tiểu đạo có thể tính thiên, dưới có thể tính chư thần, nhìn lại quá khứ, đi thông cổ kim...
Đạo sĩ kia vì chiêu dụ sinh ý, đó là nói đến ba hoa chích chòe, tựa như hắn thật sự lợi hại như vậy.
Lục Bạch Thu cái gì cũng không nói, nàng không để ý đến Toán Thiên đạo nhân, bất luận người nào đều sẽ cảm giác Toán Thiên đạo nhân ở trước mắt là một gã giang hồ bịp bợm, Lục Bạch Thu không ra tay đuổi hắn đi đã là rất tốt.
Chỉ có Lý Thất Dạ cười dài nhìn Toán Thiên đạo nhân, cười nói:
- Ngươ thật sự lợi hại như vậy, thật sự có thể trên tính thiên, dưới tính chư thần?
- Nếu như đạo hữu không tin, liền để cho tiểu đạo vì ngươi mà tính một quẻ, nếu như đạo hữu cảm thấy không chính xác, đó là không lấy tiền.
Toán Thiên đạo nhân vội vàng nói.
Lý Thất Dạ một bộ hết sức cảm thấy hứng thú, mà Lục Bạch Thu liền kỳ quái, Toán Thiên đạo nhân làm cho người ta vừa nhìn liền biết là đám giang hồ bịp bợm, tại sao Lý Thất Dạ đột nhiên lại tin tưởng rồi.
- Được rồi, vậy thì ta tính cho ngươi một chút đi!
Lý Thất Dạ cười nhẹ nhàng mà nhìn Toán Thiên đạo nhân, sau đó xòe bàn tay ra.
Thấy khách tới cửa, Toán Thiên đạo nhân nhất thời mừng rỡ, lập tức nhìn thủ chưởng của Lý Thất Dạ, thời điểm vừa bắt đầu, Toán Thiên đạo nhân ngược lại còn là tùy ý nhìn, nhưng mà vừa nhìn, thần thái hắn ngưng tụ, thời điểm nhìn kỹ chưởng mạch của Lý Thất Dạ, hắn không khỏi ánh mắt ngưng tụ, thoáng cái toàn thân quán thâu, giống như muốn nhìn thấu chưởng mạch của Lý Thất Dạ.
- Mẹ ơi!
Lúc Toán Thiên đạo nhân vừa động dụng thần thông của mình, nhất thời sắc mặt trắng bệch, giống như là bị độc xà cắn một cía, đông đông đông liền lui về phía sau vài bước!
Toán Thiên đạo nhân thoáng cái lui về phía sau, sắc mặt trắng bệch mà nhìn Lý Thất Dạ giống như nhìn thấy quỷ. Toán Thiên đạo nhân phản ứng như thế, Lục Bạch Thu cũng không khỏi ngoài ý muốn, xem mệnh mà thôi, cần phải khoa trương như vậy sao?
- Chư thiên thần ma, liệt tổ liệt tông, các ngươi phải phù hộ ta nha!
Toán Thiên đạo nhân bị hù dọa đến sắc mặt trắng bệch, phục hồi lại tinh thần, xoay người bỏ chạy.
Nhưng mà hắn còn không trốn được mấy bước liền đã bị Lý Thất Dạ thoáng cái níu lấy cổ áo, bị Lý Thất Dạ thoáng cái kéo trở lại.
- Đại gia, tiểu đạo sĩ chỉ là giang hồ tiểu tốt kiếm miếng cơm ăn mà thôi, Toán Thiên đạo nhân vội vàng nói:
- Đại gia ngươi là đại nhân có đại lượng, không cần phải chấp nhận với nhân vật nhỏ như ta.
Toán Thiên đạo nhân đột nhiên cầu xin tha thứ, Lục Bạch Thu không khỏi ngơ ngác một chút, nàng cũng là thiện tâm, không khỏi thấp giọng khuyên bảo nói:
- Hắn cũng không có bao nhiêu ác ý, thả hắn đi.
Ở trong mắt Lục Bạch Thu, Toán Thiên đạo nhân chỉ là giang hồ thần côn mà thôi, lừa gạt chút nhân vật nhỏ, mặc dù thần côn như vậy để cho có một ít người chán ghét, nhưng mà nàng cũng lười đi làm khó nhân vật như vậy.
Lý Thất Dạ lắc đầu, cười dài mà nói với Toán Thiên đạo nhân:
- Gấp cái gì, ta cũng sẽ không ăn thịt ngươi, xem bộ dáng vội vàng hấp tấp của ngươi, chẳng lẽ ta là hồng hoang mãnh thú hay sao?
Song, lúc này ở trong mắt Toán Thiên đạo nhân, Lý Thất Dạ so sánh với hồng hoang mãnh thú còn đáng sợ hớn, sắc mặt của hắn trắng bệch, đem đầu lắc đến giống như là đánh trống, vội vàng cầu xin ta thứ nói:
- Tiểu đạo chính là múa rìu qua mắt thợ, không biết trời cao đất rộng, đại gia ngươi đại nhân đại lượng, không cần chấp tiểu nhân.
- Tốt lắm, đừng nói nhiều!
Lý Thất Dạ thả Toán Thiên đạo nhân ra, cười dài nói:
- Bản thân ta có một việc để cho ngươi tính một chút.
Lý Thất Dạ nói như vậy để cho Toán Thiên đạo nhân nhất thời sắc mặt đại biến, vội vàng thoái thác nói:
- Đại gia, tiểu đạo chỉ là một khách giang hồ, không có bản lĩnh gì, chẳng qua là hết ăn lại uống, chuyện kinh thiên của đại gia, tiểu đạo lại có gì có thể tính ra được.
- Vậy sao?
Lý Thất Dạ híp mắt lại nhìn hắn, cười dài nói:
- Nếu như ngơi tính không ra, ta đây đích thân hủy đi xương cốt của ngươi, ngươi cảm thấy kết quả như thế nào đây?
Nghe được lời như vậy, Toán Thiên đạo nhân nhất thời ủ rũ rồi, giống như là bóng da xì hơi, hắn vỗ vỗ đầu, hữu khí vô lực nói:
- Đại gia nhất định muốn ta tính, tiểu đạo tận lực liền được rồi.
Lục Bạch Thu cũng không khỏi kỳ quái, nàng cảm thấy Lý Thất Dạ muốn làm khó một tên giang hồ đạo sĩ, đó thật sự là quá kỳ quái.
Lý Thất Dạ ở trên một trang giấy vẽ xuống thứ gì đó, đưa cho Toán Thiên đạo nhân, cười dài nói:
- Ngươi tính ra kết quả liền nói cho ta biết. Cũng đừng tính toán chạy trốn, cẩn thận ta hủy đi ổ của nhà các ngươi!
Toán Thiên đạo nhân nhìn đồ vật trên giấy một chút, nhất thời gương mặt không khỏi đau khổ, bộ dáng kia của hắn so với ăn hoàng liên còn phải đắng hơn, trong khoảng thời gian ngắn là cụp đầu xuống.
- Được rồi, đại gia, ngươi đã tin tưởng tiểu đạo như thế, tiểu đạo liền tính toán một chút, có kết quả, tiểu đạo nhất định nói cho đại gia!
Sau khi Toán Thiên đạo nhân đem giấy cất lại, vội vàng nói với Lý Thất Dạ.
- Đi đi!
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà phất tay nói, lời này của Lý Thất Dạ vừa ra, Toán Thiên đạo nhân giống như là được đại xá, xoay người rời đi, ngay cả nửa khắc cũng không dám dừng lại, thật giống như Lý Thất Dạ là tuyệt thế ôn thần, hắn muốn trốn đi thật xa.
Đế Bá
Đột nhiên một người xuất hiện ở bên cạnh, hơn nữa một bộ là rất quen thuộc, điều này để cho Lục Bạch Thu cũng không khỏi nhìn Lý Thất Dạ, nàng còn tưởng rằng thanh niên này là bằng hữu của hắn.
- Tại hạ Toán Thiên đạo nhân, thiết khẩu đoạn mệnh, có thể tính tương lai!
Thanh niên đạo sĩ này mỉm cười chào hỏi với Lý Thất Dạ cùng Lục Bạch Thu, một bộ dáng lão đạo thành thục, nói:
- Tiểu đạo là thiên mệnh mà tới, gặp được hai vị đạo hữu có thể nói là hữu duyên, hai vị đạo hữu có muốn tính một quẻ hay không!
Mặc dù Toán Thiên đạo nhân này giả trang một bộ dáng lão đạo chững chạc, nhưng mà tuổi của hắn chung quy là bán đứng hắn, cđặc biệt là thời điểm hắn mở miệng muốn tính một quẻ cho hai người Lý Thất Dạ, liền làm cho người ta có một loại cảm giác giang hồ bịp bợm.
- Chúng ta không cần xem bói.
Lục Bạch Thu lắc đầu nói:
- Người tu đạo chính là nghịch thiên cải mệnh, cần gì xem bói.
Lục Bạch Thu nói lời như vậy đã là khách khí, đổi lại là những người khác, thấy giang hồ bịp bợm như vậy đã sớm đem hắn đuổi đi rồi.
- Vị cô nương này sai lầm rồ, tiểu đạo có thể thông cổ kim, có thể tính tương lia, nếu như có thể trước nhìn thiên mệnh một hai, sẽ để cho con đường tu đạo trong tương lai của ngươi hóa hiểm thành an.
Toán Thiên đạo nhân vội vàng là chiêu dụ sinh ý nói:
- Trên thì tiểu đạo có thể tính thiên, dưới có thể tính chư thần, nhìn lại quá khứ, đi thông cổ kim...
Đạo sĩ kia vì chiêu dụ sinh ý, đó là nói đến ba hoa chích chòe, tựa như hắn thật sự lợi hại như vậy.
Lục Bạch Thu cái gì cũng không nói, nàng không để ý đến Toán Thiên đạo nhân, bất luận người nào đều sẽ cảm giác Toán Thiên đạo nhân ở trước mắt là một gã giang hồ bịp bợm, Lục Bạch Thu không ra tay đuổi hắn đi đã là rất tốt.
Chỉ có Lý Thất Dạ cười dài nhìn Toán Thiên đạo nhân, cười nói:
- Ngươ thật sự lợi hại như vậy, thật sự có thể trên tính thiên, dưới tính chư thần?
- Nếu như đạo hữu không tin, liền để cho tiểu đạo vì ngươi mà tính một quẻ, nếu như đạo hữu cảm thấy không chính xác, đó là không lấy tiền.
Toán Thiên đạo nhân vội vàng nói.
Lý Thất Dạ một bộ hết sức cảm thấy hứng thú, mà Lục Bạch Thu liền kỳ quái, Toán Thiên đạo nhân làm cho người ta vừa nhìn liền biết là đám giang hồ bịp bợm, tại sao Lý Thất Dạ đột nhiên lại tin tưởng rồi.
- Được rồi, vậy thì ta tính cho ngươi một chút đi!
Lý Thất Dạ cười nhẹ nhàng mà nhìn Toán Thiên đạo nhân, sau đó xòe bàn tay ra.
Thấy khách tới cửa, Toán Thiên đạo nhân nhất thời mừng rỡ, lập tức nhìn thủ chưởng của Lý Thất Dạ, thời điểm vừa bắt đầu, Toán Thiên đạo nhân ngược lại còn là tùy ý nhìn, nhưng mà vừa nhìn, thần thái hắn ngưng tụ, thời điểm nhìn kỹ chưởng mạch của Lý Thất Dạ, hắn không khỏi ánh mắt ngưng tụ, thoáng cái toàn thân quán thâu, giống như muốn nhìn thấu chưởng mạch của Lý Thất Dạ.
- Mẹ ơi!
Lúc Toán Thiên đạo nhân vừa động dụng thần thông của mình, nhất thời sắc mặt trắng bệch, giống như là bị độc xà cắn một cía, đông đông đông liền lui về phía sau vài bước!
Toán Thiên đạo nhân thoáng cái lui về phía sau, sắc mặt trắng bệch mà nhìn Lý Thất Dạ giống như nhìn thấy quỷ. Toán Thiên đạo nhân phản ứng như thế, Lục Bạch Thu cũng không khỏi ngoài ý muốn, xem mệnh mà thôi, cần phải khoa trương như vậy sao?
- Chư thiên thần ma, liệt tổ liệt tông, các ngươi phải phù hộ ta nha!
Toán Thiên đạo nhân bị hù dọa đến sắc mặt trắng bệch, phục hồi lại tinh thần, xoay người bỏ chạy.
Nhưng mà hắn còn không trốn được mấy bước liền đã bị Lý Thất Dạ thoáng cái níu lấy cổ áo, bị Lý Thất Dạ thoáng cái kéo trở lại.
- Đại gia, tiểu đạo sĩ chỉ là giang hồ tiểu tốt kiếm miếng cơm ăn mà thôi, Toán Thiên đạo nhân vội vàng nói:
- Đại gia ngươi là đại nhân có đại lượng, không cần phải chấp nhận với nhân vật nhỏ như ta.
Toán Thiên đạo nhân đột nhiên cầu xin tha thứ, Lục Bạch Thu không khỏi ngơ ngác một chút, nàng cũng là thiện tâm, không khỏi thấp giọng khuyên bảo nói:
- Hắn cũng không có bao nhiêu ác ý, thả hắn đi.
Ở trong mắt Lục Bạch Thu, Toán Thiên đạo nhân chỉ là giang hồ thần côn mà thôi, lừa gạt chút nhân vật nhỏ, mặc dù thần côn như vậy để cho có một ít người chán ghét, nhưng mà nàng cũng lười đi làm khó nhân vật như vậy.
Lý Thất Dạ lắc đầu, cười dài mà nói với Toán Thiên đạo nhân:
- Gấp cái gì, ta cũng sẽ không ăn thịt ngươi, xem bộ dáng vội vàng hấp tấp của ngươi, chẳng lẽ ta là hồng hoang mãnh thú hay sao?
Song, lúc này ở trong mắt Toán Thiên đạo nhân, Lý Thất Dạ so sánh với hồng hoang mãnh thú còn đáng sợ hớn, sắc mặt của hắn trắng bệch, đem đầu lắc đến giống như là đánh trống, vội vàng cầu xin ta thứ nói:
- Tiểu đạo chính là múa rìu qua mắt thợ, không biết trời cao đất rộng, đại gia ngươi đại nhân đại lượng, không cần chấp tiểu nhân.
- Tốt lắm, đừng nói nhiều!
Lý Thất Dạ thả Toán Thiên đạo nhân ra, cười dài nói:
- Bản thân ta có một việc để cho ngươi tính một chút.
Lý Thất Dạ nói như vậy để cho Toán Thiên đạo nhân nhất thời sắc mặt đại biến, vội vàng thoái thác nói:
- Đại gia, tiểu đạo chỉ là một khách giang hồ, không có bản lĩnh gì, chẳng qua là hết ăn lại uống, chuyện kinh thiên của đại gia, tiểu đạo lại có gì có thể tính ra được.
- Vậy sao?
Lý Thất Dạ híp mắt lại nhìn hắn, cười dài nói:
- Nếu như ngơi tính không ra, ta đây đích thân hủy đi xương cốt của ngươi, ngươi cảm thấy kết quả như thế nào đây?
Nghe được lời như vậy, Toán Thiên đạo nhân nhất thời ủ rũ rồi, giống như là bóng da xì hơi, hắn vỗ vỗ đầu, hữu khí vô lực nói:
- Đại gia nhất định muốn ta tính, tiểu đạo tận lực liền được rồi.
Lục Bạch Thu cũng không khỏi kỳ quái, nàng cảm thấy Lý Thất Dạ muốn làm khó một tên giang hồ đạo sĩ, đó thật sự là quá kỳ quái.
Lý Thất Dạ ở trên một trang giấy vẽ xuống thứ gì đó, đưa cho Toán Thiên đạo nhân, cười dài nói:
- Ngươi tính ra kết quả liền nói cho ta biết. Cũng đừng tính toán chạy trốn, cẩn thận ta hủy đi ổ của nhà các ngươi!
Toán Thiên đạo nhân nhìn đồ vật trên giấy một chút, nhất thời gương mặt không khỏi đau khổ, bộ dáng kia của hắn so với ăn hoàng liên còn phải đắng hơn, trong khoảng thời gian ngắn là cụp đầu xuống.
- Được rồi, đại gia, ngươi đã tin tưởng tiểu đạo như thế, tiểu đạo liền tính toán một chút, có kết quả, tiểu đạo nhất định nói cho đại gia!
Sau khi Toán Thiên đạo nhân đem giấy cất lại, vội vàng nói với Lý Thất Dạ.
- Đi đi!
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà phất tay nói, lời này của Lý Thất Dạ vừa ra, Toán Thiên đạo nhân giống như là được đại xá, xoay người rời đi, ngay cả nửa khắc cũng không dám dừng lại, thật giống như Lý Thất Dạ là tuyệt thế ôn thần, hắn muốn trốn đi thật xa.
Đế Bá
Đánh giá:
Truyện Đế Bá
Story
Chương 621: Toán Thiên đạo nhân (1)
9.6/10 từ 33 lượt.