Đế Bá
Chương 472: Mỹ nữ như mây (2)
Két két két két két!
Tiếng cửa mở vang lên, Lý Thất Dạ định hít thở không khí mát mẻ.
Lý Thất Dạ vừa mở cửa chưa kịp hít một hơi thì nghe tiếng reo hò:
- Hoan nghênh Trì điện hạ!
Thanh âm êm tai như chim hót, mềm mại động lòng người. Nhưng tiếng hoan hô vừa vang lên chợt ngừng bặt.
Các cặp mắt nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, những đôi mắt đẹp. Bên ngoài sân của Lý Thất Dạ có một đám nữ học sinh xinh đẹp đang đứng, mỗi người khoảng hai mươi mấy tuổi, thanh xuân xinh đẹp. Nhiều nữ tu sĩ trẻ đẹp tụ tập lại, mỗi người một phong cách, đẹp quyến rũ, phong cảnh thật mát mắt.
Nghi thức reo hò nghênh đón đột nhiên ngừng lại, mọi người nhìn Lý Thất Dạ, các nữ nhân nhìn hắn chằm chằm, không khí lúng túng.
Các nữ học sinh xuất thân từ Sư Hống quốc, nước láng giếng thảo luận kế hoạch hoan nghênh Trì Tiểu Điệp, muốn cho nàng niềm vui bất ngờ. Ai dè người đi ra không phải Trì Tiểu Điệp mà là kẻ lạ mặt Lý Thất Dạ.
Các cặp mắt nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, đàn mỹ nữ ngó tiểu quỷ trước mắt trân trân.
Lý Thất Dạ bình tĩnh ung dung nhìn các mỹ nữ, thong dong cười nói:
- Sáng sớm tinh mơ, thời tiết mát mẻ thế này mà các vị cô nương nhiệt tình như lửa khiến người ta không chịu nổi.
Trong đám nữ nhân có một nữ học sinh khá lớn tuổi, trang nhã cáu kỉnh nói:
- Tiểu quỷ, ngươi nói cái gì?
Nữ học sinh trợn to mắt trừng Lý Thất Dạ.
Tiểu Nê Thu nhìn các nữ học sinh xinh đẹp, gật gù bò tới gần:
- Oa, nhiều mỹ nữ, chân trắng nõn nà làm đại gia muốn sờ quá!
Trong phút chốc tiếng hét chói tai thi nhau vang lên:
- A, con giun, ghê tởm chết mất!
Các nữ đệ tử xinh đẹp mặt trắng bệch hoảng loạn nhảy cẫng lên, thụt lùi ra sau, kéo giãn khoảng cách với Tiểu Nê Thu. Bọn họ sợ bị con giun to bò lên chân đẹp.
Tiểu Nê Thu bị đả kích:
- Ài, một đám tiểu cô nương không có kiến thức gì!
Tiểu Nê Thu lúc lắc nói:
- Đại gia ta chính là thần khâu bẩm sinh, sờ các người là phúc của các người.
Tiểu Nê Thu nói xong bò về bên cạnh Lý Thất Dạ.
Có nữ học sinh bực bội nói:
- Con giun chết tiệt, muốn ăn đòn?
Thanh âm như oanh yến, làm người nghe thoải mái.
- Trì điện hạ.
Lúc này Trì Tiểu Điệp đi ra, nàng đang tu luyện trong viện nghe tiếng ồn nên ra xem. Trì Tiểu Điệp rất ngạc nhiên khi thấy nhiều nữ học sinh, có nhiều người quen mặt, đa số nữ đệ tử xuất thân từ Sư Hống môn.
Trì Tiểu Điệp nhìn Lý Thất Dạ, nàng sợ hắn không thích. Dù sao Lý Thất Dạ luôn cao thâm khó dò, giữ khoảng cách với người.
Lý Thất Dạ thấy Trì Tiểu Điệp ánh mắt ý hỏi nhìn mình thì cười nói:
- Đã là người quen thì hãy ôn chuyện đi, có rảnh đi nghe giảng bài cũng là lựa chọn không sai.
Lý Thất Dạ nói rồi dắt Tiểu Nê Thu rời đi.
Lý Thất Dạ đi xa, có nữ học sinh hỏi Trì Tiểu Điệp:
- Trì điện hạ, tiểu quỷ này là ai? Đệ tử của Sư Hống môn sao?
Trì Tiểu Điệp không biết nên nói cái gì, quét mắt nhìn đám nữ đệ tử. Trì Tiểu Điệp cười khổ, nhìn các nữ đệ tử làm nàng nhớ đến lần đầu tiên gặp Lý Thất Dạ, kiến thức nông cạn, không biết trời cao đất rộng.
Lý Thất Dạ dắt Tiểu Nê Thu đi dạo trong mảnh đất Thiên Đạo Viện rộng lớn, nhìn như hắn đi dạo nhưng thật ra là đo đạc biến động thiên địa chi mạch bên dưới Thiên Đạo Viện.
Thiên địa chi mạch dưới Thiên Đạo Viện là một đại mạch ghê gớm, có thể nói nó là tổ mạch Đông Bách Thành. Thiên địa chi mạch này có được tạo hóa kinh thiên, thiên địa tinh khí bàng bạc vô cùng, đây là một trong những nguyên nhân Thiên Đạo Viện có thể sừng sững đến bây giờ.
Thủy tổ Thiên Đạo Viện dùng đại thần thông xây Thiên Đạo Viện trên thiên địa đại mạch, qua các đời tiên hiền Thiên Đạo Viện cố gắng, bọn họ khóa lại thiên địa đại mạch khiến Thiên Đạo Viện mãi mãi hưởng tạo hóa từ mảnh thiên địa này.
Nhưng Lý Thất Dạ hiểu rõ Thiên Đạo Viện hơn xa những người sống trong Thiên Đạo Viện, hơn cả những lão tổ lánh đợi. Từ thời đại hoang mãng đến bây giờ Lý Thất Dạ ra vào Thiên Đạo Viện biết bao nhiêu lần, đặc biệt thời gian Vương Viễn chấp chưởng Thiên Đạo Viện, hắn năm rõ Thiên Đạo Viện như lòng bàn tay.
Thiên Đạo Viện khóa lại thiên địa đại mạch, Lý Thất Dạ nắm rõ thủ đoạn, biến đổi trong đó. Sâu trong thức hải của Lý Thất Dạ có một đoạn ký ức xa xôi, vào thời đại cổ minh, đoạn thời đại hắc ám, hắn từng dẫn dắt vô số tiên hiền nhân tộc mượn đại mạch này ngăn cản từng đợt chinh chiến công phạt!
Cho nên Lý Thất Dạ biết rõ thiên địa đại mạch biến động.
Tiểu Nê Thu đi theo Lý Thất Dạ, cảm nhận thiên địa tinh khí trong Thiên Đạo Viện đậm đặc vô cùng, cảm thán rằng:
- Ài, chỗ tốt. Sớm biết như vậy năm xưa ta nên trục xuất tại đây mới đúng, vào linh vực ở đây là hưởng thụ. Có thiên địa tạo hóa như thế tẩm bổ, muốn không thành thần hoàng cũng khó.
Tiểu Nê Thu thèm nhễu nước miếng.
- Trong Tổ Thần miếu có dư uy của Bách Chiến Thần Hoàng, thần hoàng che chở ngươi, sau này đưa ngươi vào Trường Sinh Viện có Ma Cô che chở. Tổ Thần miếu gần trong gang tấc, dư uy vẫn che chở ngươi được. Còn nơi nào an toàn hơn chỗ đó? Huống chi nơi đó không bắt mắt, sẽ không ai để ý.
Lý Thất Dạ liếc Tiểu Nê Thu:
- Đưa ngươi vào Thiên Đạo Viện không khó, nhưng sau này ngươi muốn đi sẽ rất khó. Thấy Vực Thần ở lại Thiên Đạo Viện không? Có thể đánh nát gông xiềng thiên địa nhưng khó trả nhân tình, chắc ngươi sẽ không muốn giống Vực Thần luôn ở lại Thiên Đạo Viện đi?
- Ha ha, đùa, đùa thôi. Ở mãi trong Thiên Đạo Viện thì ta sẽ điên.
Tiểu Nê Thu tâng bốc Lý Thất Dạ lên:
- Ta là cái đuôi của công tử, công tử gia đi đâu là ta theo tới đó. Tung hoành cửu thiên thập địa, càn quét bát hoang, bên cạnh công tử sao thiếu ta được?
Lý Thất Dạ liếc Tiểu Nê Thu, chậm rãi nói:
- Bớt vuốt mông ngựa đi. Cố gắng tìm cho ta, tìm ra Hư Không Môn. Ta muốn xem bộ mặt thật của một trong Cửu Đại Thiên Bảo, nhìn xem nó đi thông đến đâu.
Hư Không Môn, một trong Cửu Đại Thiên Bảo, có rất nhiều truyền thuyết liên quan tới đó. Thế nhân cho rằng Hư Không Môn chỉ là truyền thuyết, nhưng Lý Thất Dạ tin tưởng Hư Không Môn thật sự tồn tại, tựa như bát bảo khác.
Vấn đề là áo nghĩa cuối cùng của Hư Không Môn là gì? Đây là phương hướng Lý Thất Dạ luôn tìm kiếm. Có tin đồn Hư Không Môn đi thông tương lai, có nói Hư Không Môn trở về quá khứ, có nói Hư Không Môn có thể đến giới thứ mười nằm ngoài cửu giới. Là thật hay giả thì không ai biết, trên đời này có giới thứ mười hay không? Cũng bí ẩn giống Hư Không Môn.
Tiểu Nê Thu vỗ ngực nói:
- Ta làm việc công tử cứ yên tâm! Tuyệt đối không thành vấn đề!
Lý Thất Dạ liếc Tiểu Nê Thu nói:
- Vậy sao? Năm xưa là ngươi làm hỏng chuyện của Vạn Tướng Chân Thần, ngươi là người xem nhưng lại cùng Vạn Tướng Chân Thần rơi vào trong.
Tiểu Nê Thu hụt hơi:
- Cái này không thể trách ta.
Tiểu Nê Thu kêu oan:
- Chuyện của lão chủ nhân đúng là ta quá sơ sẩy, nhưng khi đó lão chủ nhân hoàn toàn tỉnh táo, biết chính mình làm chuyện gì, ta cứ nghĩ lão chủ nhân không cần ta nhắc nhở.
Đế Bá
Tiếng cửa mở vang lên, Lý Thất Dạ định hít thở không khí mát mẻ.
Lý Thất Dạ vừa mở cửa chưa kịp hít một hơi thì nghe tiếng reo hò:
- Hoan nghênh Trì điện hạ!
Thanh âm êm tai như chim hót, mềm mại động lòng người. Nhưng tiếng hoan hô vừa vang lên chợt ngừng bặt.
Các cặp mắt nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, những đôi mắt đẹp. Bên ngoài sân của Lý Thất Dạ có một đám nữ học sinh xinh đẹp đang đứng, mỗi người khoảng hai mươi mấy tuổi, thanh xuân xinh đẹp. Nhiều nữ tu sĩ trẻ đẹp tụ tập lại, mỗi người một phong cách, đẹp quyến rũ, phong cảnh thật mát mắt.
Nghi thức reo hò nghênh đón đột nhiên ngừng lại, mọi người nhìn Lý Thất Dạ, các nữ nhân nhìn hắn chằm chằm, không khí lúng túng.
Các nữ học sinh xuất thân từ Sư Hống quốc, nước láng giếng thảo luận kế hoạch hoan nghênh Trì Tiểu Điệp, muốn cho nàng niềm vui bất ngờ. Ai dè người đi ra không phải Trì Tiểu Điệp mà là kẻ lạ mặt Lý Thất Dạ.
Các cặp mắt nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, đàn mỹ nữ ngó tiểu quỷ trước mắt trân trân.
Lý Thất Dạ bình tĩnh ung dung nhìn các mỹ nữ, thong dong cười nói:
- Sáng sớm tinh mơ, thời tiết mát mẻ thế này mà các vị cô nương nhiệt tình như lửa khiến người ta không chịu nổi.
Trong đám nữ nhân có một nữ học sinh khá lớn tuổi, trang nhã cáu kỉnh nói:
- Tiểu quỷ, ngươi nói cái gì?
Nữ học sinh trợn to mắt trừng Lý Thất Dạ.
Tiểu Nê Thu nhìn các nữ học sinh xinh đẹp, gật gù bò tới gần:
- Oa, nhiều mỹ nữ, chân trắng nõn nà làm đại gia muốn sờ quá!
Trong phút chốc tiếng hét chói tai thi nhau vang lên:
- A, con giun, ghê tởm chết mất!
Các nữ đệ tử xinh đẹp mặt trắng bệch hoảng loạn nhảy cẫng lên, thụt lùi ra sau, kéo giãn khoảng cách với Tiểu Nê Thu. Bọn họ sợ bị con giun to bò lên chân đẹp.
Tiểu Nê Thu bị đả kích:
- Ài, một đám tiểu cô nương không có kiến thức gì!
Tiểu Nê Thu lúc lắc nói:
- Đại gia ta chính là thần khâu bẩm sinh, sờ các người là phúc của các người.
Tiểu Nê Thu nói xong bò về bên cạnh Lý Thất Dạ.
Có nữ học sinh bực bội nói:
- Con giun chết tiệt, muốn ăn đòn?
Thanh âm như oanh yến, làm người nghe thoải mái.
- Trì điện hạ.
Lúc này Trì Tiểu Điệp đi ra, nàng đang tu luyện trong viện nghe tiếng ồn nên ra xem. Trì Tiểu Điệp rất ngạc nhiên khi thấy nhiều nữ học sinh, có nhiều người quen mặt, đa số nữ đệ tử xuất thân từ Sư Hống môn.
Trì Tiểu Điệp nhìn Lý Thất Dạ, nàng sợ hắn không thích. Dù sao Lý Thất Dạ luôn cao thâm khó dò, giữ khoảng cách với người.
Lý Thất Dạ thấy Trì Tiểu Điệp ánh mắt ý hỏi nhìn mình thì cười nói:
- Đã là người quen thì hãy ôn chuyện đi, có rảnh đi nghe giảng bài cũng là lựa chọn không sai.
Lý Thất Dạ nói rồi dắt Tiểu Nê Thu rời đi.
Lý Thất Dạ đi xa, có nữ học sinh hỏi Trì Tiểu Điệp:
- Trì điện hạ, tiểu quỷ này là ai? Đệ tử của Sư Hống môn sao?
Trì Tiểu Điệp không biết nên nói cái gì, quét mắt nhìn đám nữ đệ tử. Trì Tiểu Điệp cười khổ, nhìn các nữ đệ tử làm nàng nhớ đến lần đầu tiên gặp Lý Thất Dạ, kiến thức nông cạn, không biết trời cao đất rộng.
Lý Thất Dạ dắt Tiểu Nê Thu đi dạo trong mảnh đất Thiên Đạo Viện rộng lớn, nhìn như hắn đi dạo nhưng thật ra là đo đạc biến động thiên địa chi mạch bên dưới Thiên Đạo Viện.
Thiên địa chi mạch dưới Thiên Đạo Viện là một đại mạch ghê gớm, có thể nói nó là tổ mạch Đông Bách Thành. Thiên địa chi mạch này có được tạo hóa kinh thiên, thiên địa tinh khí bàng bạc vô cùng, đây là một trong những nguyên nhân Thiên Đạo Viện có thể sừng sững đến bây giờ.
Thủy tổ Thiên Đạo Viện dùng đại thần thông xây Thiên Đạo Viện trên thiên địa đại mạch, qua các đời tiên hiền Thiên Đạo Viện cố gắng, bọn họ khóa lại thiên địa đại mạch khiến Thiên Đạo Viện mãi mãi hưởng tạo hóa từ mảnh thiên địa này.
Nhưng Lý Thất Dạ hiểu rõ Thiên Đạo Viện hơn xa những người sống trong Thiên Đạo Viện, hơn cả những lão tổ lánh đợi. Từ thời đại hoang mãng đến bây giờ Lý Thất Dạ ra vào Thiên Đạo Viện biết bao nhiêu lần, đặc biệt thời gian Vương Viễn chấp chưởng Thiên Đạo Viện, hắn năm rõ Thiên Đạo Viện như lòng bàn tay.
Thiên Đạo Viện khóa lại thiên địa đại mạch, Lý Thất Dạ nắm rõ thủ đoạn, biến đổi trong đó. Sâu trong thức hải của Lý Thất Dạ có một đoạn ký ức xa xôi, vào thời đại cổ minh, đoạn thời đại hắc ám, hắn từng dẫn dắt vô số tiên hiền nhân tộc mượn đại mạch này ngăn cản từng đợt chinh chiến công phạt!
Cho nên Lý Thất Dạ biết rõ thiên địa đại mạch biến động.
Tiểu Nê Thu đi theo Lý Thất Dạ, cảm nhận thiên địa tinh khí trong Thiên Đạo Viện đậm đặc vô cùng, cảm thán rằng:
- Ài, chỗ tốt. Sớm biết như vậy năm xưa ta nên trục xuất tại đây mới đúng, vào linh vực ở đây là hưởng thụ. Có thiên địa tạo hóa như thế tẩm bổ, muốn không thành thần hoàng cũng khó.
Tiểu Nê Thu thèm nhễu nước miếng.
- Trong Tổ Thần miếu có dư uy của Bách Chiến Thần Hoàng, thần hoàng che chở ngươi, sau này đưa ngươi vào Trường Sinh Viện có Ma Cô che chở. Tổ Thần miếu gần trong gang tấc, dư uy vẫn che chở ngươi được. Còn nơi nào an toàn hơn chỗ đó? Huống chi nơi đó không bắt mắt, sẽ không ai để ý.
Lý Thất Dạ liếc Tiểu Nê Thu:
- Đưa ngươi vào Thiên Đạo Viện không khó, nhưng sau này ngươi muốn đi sẽ rất khó. Thấy Vực Thần ở lại Thiên Đạo Viện không? Có thể đánh nát gông xiềng thiên địa nhưng khó trả nhân tình, chắc ngươi sẽ không muốn giống Vực Thần luôn ở lại Thiên Đạo Viện đi?
- Ha ha, đùa, đùa thôi. Ở mãi trong Thiên Đạo Viện thì ta sẽ điên.
Tiểu Nê Thu tâng bốc Lý Thất Dạ lên:
- Ta là cái đuôi của công tử, công tử gia đi đâu là ta theo tới đó. Tung hoành cửu thiên thập địa, càn quét bát hoang, bên cạnh công tử sao thiếu ta được?
Lý Thất Dạ liếc Tiểu Nê Thu, chậm rãi nói:
- Bớt vuốt mông ngựa đi. Cố gắng tìm cho ta, tìm ra Hư Không Môn. Ta muốn xem bộ mặt thật của một trong Cửu Đại Thiên Bảo, nhìn xem nó đi thông đến đâu.
Hư Không Môn, một trong Cửu Đại Thiên Bảo, có rất nhiều truyền thuyết liên quan tới đó. Thế nhân cho rằng Hư Không Môn chỉ là truyền thuyết, nhưng Lý Thất Dạ tin tưởng Hư Không Môn thật sự tồn tại, tựa như bát bảo khác.
Vấn đề là áo nghĩa cuối cùng của Hư Không Môn là gì? Đây là phương hướng Lý Thất Dạ luôn tìm kiếm. Có tin đồn Hư Không Môn đi thông tương lai, có nói Hư Không Môn trở về quá khứ, có nói Hư Không Môn có thể đến giới thứ mười nằm ngoài cửu giới. Là thật hay giả thì không ai biết, trên đời này có giới thứ mười hay không? Cũng bí ẩn giống Hư Không Môn.
Tiểu Nê Thu vỗ ngực nói:
- Ta làm việc công tử cứ yên tâm! Tuyệt đối không thành vấn đề!
Lý Thất Dạ liếc Tiểu Nê Thu nói:
- Vậy sao? Năm xưa là ngươi làm hỏng chuyện của Vạn Tướng Chân Thần, ngươi là người xem nhưng lại cùng Vạn Tướng Chân Thần rơi vào trong.
Tiểu Nê Thu hụt hơi:
- Cái này không thể trách ta.
Tiểu Nê Thu kêu oan:
- Chuyện của lão chủ nhân đúng là ta quá sơ sẩy, nhưng khi đó lão chủ nhân hoàn toàn tỉnh táo, biết chính mình làm chuyện gì, ta cứ nghĩ lão chủ nhân không cần ta nhắc nhở.
Đế Bá
Đánh giá:
Truyện Đế Bá
Story
Chương 472: Mỹ nữ như mây (2)
9.6/10 từ 33 lượt.