Đế Bá
Chương 444: Bảo Vân công chúa (2)
- Nhất định, nhất định, nhất định trả lại.
Tư Không Thâu Thiên cười khan một tiếng, sau đó lập tức cam đoan nói:
- Ta gần đây trong tay có chút thiếu thốn, chờ ta kiếm đủ tiền, nhất định sẽ trả lại cho ngươi, ta tự tay đưa tới cửa.
Đối với Tư Không Thâu Thiên cam đoan dạng này, Trì Tiểu Đao cũng không thể nào tin được, hắn cảm thấy, dược liệu rơi vào trong tay tiểu tặc này, cái kia đã là bánh bao thịt đánh chó, không có cái gì trông cậy vào.
Vừa lúc đó, một trận thanh âm hoàn bội vang lên, một thiếu nữ thướt tha mà tới, thiếu nữ này hoa nhường nguyệt thẹn, bảo khí ẩn ẩn, để cho người ta vừa thấy, cũng không khỏi vì đó tán thưởng, này là kim chi ngọc diệp!
Khi thấy thiếu nữ này tiến vào, Trì Tiểu Đao vốn là nghi vấn Tư Không Thâu Thiên cũng thoáng cái quên mất mọi chuyện, nhìn lấy thiếu nữ này ngẩn người, thoáng cái nhập thần.
- Công chúa Bảo Vân thế gia.
Tư Không Thâu Thiên ngồi ở một bên nói ra.
Lúc này coi như Tư Không Thâu Thiên không nói, Lý Thất Dạ nhìn thần thái của Trì Tiểu Đao cũng biết là ai.
- Tiểu Đao, còn không mau tới chiêu đãi quý khách!
Vừa thấy được Bảo Vân công chúa tới, Trì Tiểu Điệp lập tức gọi Trì Tiểu Đao, nàng là cố ý cho đệ đệ nàng cơ hội.
Trì Tiểu Đao lấy lại tinh thần, xa xa nhìn Bảo Vân công chúa một cái, cũng không khỏi do dự một chút.
- Không chiến trước e sợ, dạng tâm tính này là không được.
Nhìn thấy thần thái Trì Tiểu Đao do dự, Lý Thất Dạ nhắc nhở nói:
- Lên đi, xuất ra dũng khí của nam nhân, phải có bá khí, mới có thể chinh phục nữ nhân! Có thành công hay không, đều buông tay đánh cược một lần, thất bại, cũng không phải sự tình ghê gớm gì, ngươi cũng không có tổn thất. Nếu ngay cả thử cũng không thử một chút, ngươi đây là chú định thất bại! Không chiến mà bại, so với chiến mà đại bại càng nhục nhã! Nhớ kỹ, ngay cả Tiên Đế vô địch cũng từng có thất bại, huống chi là ngươi, cái này không có gì lớn. Lên đi, giai nhân chờ ngươi kìa!
Lý Thất Dạ cổ vũ như thế, để trái tim Trì Tiểu Đao run lên một cái, hít thở một cái thật sâu, đốt lên đấu chí, bốc cháy lên nhiệt huyết, hai mắt lập tức sáng người, cả người đổi thành khí tràng, giống như là đấu sĩ lên giác đấu trường, khí vũ hiên ngang, hướng Bảo Vân công chúa đi đến.
- Tiểu tử này muốn phát xuân.
- Bảo Vân cô nương đường xa mà đến, tệ quốc chiêu đãi không chu đáo.
Trì Tiểu Đao đổi thành tự tin, nghênh đón Bảo Vân công chúa, hắn vốn là người tuấn lãng, tướng mạo cũng không kém, lúc này hắn toả sáng tự tin, thật sự là có một cỗ mị lực.
Bảo Vân công chúa gặp Trì Tiểu Đao, cũng là lộ ra tiếu dung, nhẹ gật đầu nói:
- Trì huynh, đã lâu không gặp.
Trì Tiểu Điệp cố gắng sáng tạo cơ hội cho đệ đệ, lập tức nói với Bảo Vân công chúa :
- Bảo Vân muội tử, ta liền không chiêu đãi ngươi rồi, đệ đệ của ta làm hướng dẫn cho ngươi, nếu như hắn có địa phương gì thất lễ, hung hăng giáo huấn hắn một trận là được.
Trì Tiểu Điệp nói như vậy, lập tức để Bảo Vân công chúa phì cười, Trì Tiểu Đao cũng thừa dịp dẫn đem Bảo Vân công chúa đi tới một khu vực yên lặng khác, rời xa đám người, tranh thủ cho mình cùng giai nhân một chỗ địa phương.
Trì Tiểu Đao vốn chính là một người sáng sủa hay nói, không có trong chốc lát, nơi đó liền truyền đến một mảnh thanh âm cười vui, không hề nghi ngờ, hắn cùng với Bảo Vân công chúa chung đụng rất không tồi.
Tư Không Thâu Thiên xa xa nhìn thoáng qua Trì Tiểu Đao cùng Bảo Vân công chúa ở chung thật vui, cũng không khỏi kinh ngạc nói ra.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng nói:
- Trì gia tử đệ, có ai là thứ hèn nhát. Thời đại của Trì Hào Hùng, coi như là thời đại hung hiểm nhất, cũng như cũ ngẩng đầu đi về phía trước, trăm ngàn vạn năm đi qua, mặc dù Trì gia xuống dốc, nhưng hậu duệ Trì thị làm sao có thể ném đi vinh quang tiên tổ.
Nói đến đây, hắn cũng không khỏi có chút cảm khái.
Tư Không Thâu Thiên động dung, không nói gì thêm, tiên tổ Trì thị hắn cũng có nghe thấy, thế hệ vô thượng từng trải qua chiến dịch Trảm Tiên, đã từng vang danh sử sách.
- Tư Mã Long Vân tới.
Không biết ai nói một câu, có không ít tuổi trẻ tuấn ngạn đứng lên.
Tư Mã Long Vân đi đến, phong độ nhẹ nhàng, khí độ phi phàm, cỗ ngạo khí xuất thân đại quốc kia, nhìn một cái không sót gì.
Mặc dù nói, Tư Mã Long Vân không phải tộc duệ có thiên phú có tiền đồ nhất Nộ Tiên thánh quốc, so với Nộ Tiên thánh quốc Đại hoàng tử Bá Hạ, bất luận là xuất thân hay là thiên phú còn có khoảng cách không nhỏ, nhưng mà, Tư Mã Long Vân bằng chừng ấy tuổi ở Nộ Tiên thánh quốc liền được phong làm Vương Hầu, đạo hạnh bản thân hắn cũng là Huyền Mệnh cảnh giới, hắn thật sự là thiên tài của Nộ Tiên thánh quốc, tại Đông Bách Thành cũng được hưởng nổi danh, tiền đồ rộng lớn, cũng không ít thế hệ trẻ tuổi nguyện ý đi nịnh bợ hắn.
- Thế muội đêm nay xinh đẹp chiếu người, để cho người ta vừa gặp đã thương.
Vừa tiến tới, Tư Mã Long Vân liền ca ngợi Trì Tiểu Điệp.
Mặc dù Trì Tiểu Điệp chán ghét Tư Mã Long Vân, nhưng mà, hôm nay nàng chủ trì trận thịnh hội này, nàng đành phải là khuôn mặt tươi cười đón chào, đem Tư Mã Long Vân nghênh đón tiến đến.
Sau khi Tư Mã Long Vân ngồi vào chỗ của mình, Trì Tiểu Điệp để môn hạ đệ tử chiêu đãi, mà không ít thanh niên tuấn ngạn khác đều lập tức xông tới, nhao nhao cùng hắn chào hỏi, bấu víu quan hệ.
Chúng tinh phủng nguyệt, hô bằng gọi hữu, Tư Mã Long Vân cũng là xuân phong đắc ý, khí thế đè người. Dù ở đây có không ít tuổi trẻ tuấn ngạn khó chịu Tư Mã Long Vân, nhưng mà, cũng không thể không thừa nhận, xem như đồng dạng là tuấn ngạn nhân kiệt, xuất thân từ cương quốc khổng lồ như Nộ Tiên thánh quốc, đích thật là có rất nhiều tiên thiên ưu thế, đây không phải cương quốc giáo phái có thể sánh được.
Tư Mã Long Vân đàm tiếu phong thanh, khí thế bình thường nhìn bát phương, nhưng mà, khi hắn nhìn thấy Lý Thất Dạ lẳng lặng ngồi ở một nơi hẻo lánh, lập tức thần thái ngưng tụ, trong nội tâm lập tức khó chịu.
Trước đó không lâu đấu giá mộ phần, hắn bị thua thiệt không nhỏ, thậm chí là mất đi mặt mũi, hôm nay lại thấy được Lý Thất Dạ cái vô danh tiểu bối này, này làm sao có thể làm cho trong lòng của hắn thư sướng đây.
- Hôm nay Mai tiên tử giảng kinh, người có thể vào đây, đều là người nổi bật đương đại, đều là tuấn ngạn nhân kiệt. Có chút vô danh tiểu bối, không phải là đục nước béo cò, vụng trộm âm thầm đi vào chứ.
Đế Bá
Tư Không Thâu Thiên cười khan một tiếng, sau đó lập tức cam đoan nói:
- Ta gần đây trong tay có chút thiếu thốn, chờ ta kiếm đủ tiền, nhất định sẽ trả lại cho ngươi, ta tự tay đưa tới cửa.
Đối với Tư Không Thâu Thiên cam đoan dạng này, Trì Tiểu Đao cũng không thể nào tin được, hắn cảm thấy, dược liệu rơi vào trong tay tiểu tặc này, cái kia đã là bánh bao thịt đánh chó, không có cái gì trông cậy vào.
Vừa lúc đó, một trận thanh âm hoàn bội vang lên, một thiếu nữ thướt tha mà tới, thiếu nữ này hoa nhường nguyệt thẹn, bảo khí ẩn ẩn, để cho người ta vừa thấy, cũng không khỏi vì đó tán thưởng, này là kim chi ngọc diệp!
Khi thấy thiếu nữ này tiến vào, Trì Tiểu Đao vốn là nghi vấn Tư Không Thâu Thiên cũng thoáng cái quên mất mọi chuyện, nhìn lấy thiếu nữ này ngẩn người, thoáng cái nhập thần.
- Công chúa Bảo Vân thế gia.
Tư Không Thâu Thiên ngồi ở một bên nói ra.
Lúc này coi như Tư Không Thâu Thiên không nói, Lý Thất Dạ nhìn thần thái của Trì Tiểu Đao cũng biết là ai.
- Tiểu Đao, còn không mau tới chiêu đãi quý khách!
Vừa thấy được Bảo Vân công chúa tới, Trì Tiểu Điệp lập tức gọi Trì Tiểu Đao, nàng là cố ý cho đệ đệ nàng cơ hội.
Trì Tiểu Đao lấy lại tinh thần, xa xa nhìn Bảo Vân công chúa một cái, cũng không khỏi do dự một chút.
- Không chiến trước e sợ, dạng tâm tính này là không được.
Nhìn thấy thần thái Trì Tiểu Đao do dự, Lý Thất Dạ nhắc nhở nói:
- Lên đi, xuất ra dũng khí của nam nhân, phải có bá khí, mới có thể chinh phục nữ nhân! Có thành công hay không, đều buông tay đánh cược một lần, thất bại, cũng không phải sự tình ghê gớm gì, ngươi cũng không có tổn thất. Nếu ngay cả thử cũng không thử một chút, ngươi đây là chú định thất bại! Không chiến mà bại, so với chiến mà đại bại càng nhục nhã! Nhớ kỹ, ngay cả Tiên Đế vô địch cũng từng có thất bại, huống chi là ngươi, cái này không có gì lớn. Lên đi, giai nhân chờ ngươi kìa!
Lý Thất Dạ cổ vũ như thế, để trái tim Trì Tiểu Đao run lên một cái, hít thở một cái thật sâu, đốt lên đấu chí, bốc cháy lên nhiệt huyết, hai mắt lập tức sáng người, cả người đổi thành khí tràng, giống như là đấu sĩ lên giác đấu trường, khí vũ hiên ngang, hướng Bảo Vân công chúa đi đến.
- Tiểu tử này muốn phát xuân.
- Bảo Vân cô nương đường xa mà đến, tệ quốc chiêu đãi không chu đáo.
Trì Tiểu Đao đổi thành tự tin, nghênh đón Bảo Vân công chúa, hắn vốn là người tuấn lãng, tướng mạo cũng không kém, lúc này hắn toả sáng tự tin, thật sự là có một cỗ mị lực.
Bảo Vân công chúa gặp Trì Tiểu Đao, cũng là lộ ra tiếu dung, nhẹ gật đầu nói:
- Trì huynh, đã lâu không gặp.
Trì Tiểu Điệp cố gắng sáng tạo cơ hội cho đệ đệ, lập tức nói với Bảo Vân công chúa :
- Bảo Vân muội tử, ta liền không chiêu đãi ngươi rồi, đệ đệ của ta làm hướng dẫn cho ngươi, nếu như hắn có địa phương gì thất lễ, hung hăng giáo huấn hắn một trận là được.
Trì Tiểu Điệp nói như vậy, lập tức để Bảo Vân công chúa phì cười, Trì Tiểu Đao cũng thừa dịp dẫn đem Bảo Vân công chúa đi tới một khu vực yên lặng khác, rời xa đám người, tranh thủ cho mình cùng giai nhân một chỗ địa phương.
Trì Tiểu Đao vốn chính là một người sáng sủa hay nói, không có trong chốc lát, nơi đó liền truyền đến một mảnh thanh âm cười vui, không hề nghi ngờ, hắn cùng với Bảo Vân công chúa chung đụng rất không tồi.
Tư Không Thâu Thiên xa xa nhìn thoáng qua Trì Tiểu Đao cùng Bảo Vân công chúa ở chung thật vui, cũng không khỏi kinh ngạc nói ra.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng nói:
- Trì gia tử đệ, có ai là thứ hèn nhát. Thời đại của Trì Hào Hùng, coi như là thời đại hung hiểm nhất, cũng như cũ ngẩng đầu đi về phía trước, trăm ngàn vạn năm đi qua, mặc dù Trì gia xuống dốc, nhưng hậu duệ Trì thị làm sao có thể ném đi vinh quang tiên tổ.
Nói đến đây, hắn cũng không khỏi có chút cảm khái.
Tư Không Thâu Thiên động dung, không nói gì thêm, tiên tổ Trì thị hắn cũng có nghe thấy, thế hệ vô thượng từng trải qua chiến dịch Trảm Tiên, đã từng vang danh sử sách.
- Tư Mã Long Vân tới.
Không biết ai nói một câu, có không ít tuổi trẻ tuấn ngạn đứng lên.
Tư Mã Long Vân đi đến, phong độ nhẹ nhàng, khí độ phi phàm, cỗ ngạo khí xuất thân đại quốc kia, nhìn một cái không sót gì.
Mặc dù nói, Tư Mã Long Vân không phải tộc duệ có thiên phú có tiền đồ nhất Nộ Tiên thánh quốc, so với Nộ Tiên thánh quốc Đại hoàng tử Bá Hạ, bất luận là xuất thân hay là thiên phú còn có khoảng cách không nhỏ, nhưng mà, Tư Mã Long Vân bằng chừng ấy tuổi ở Nộ Tiên thánh quốc liền được phong làm Vương Hầu, đạo hạnh bản thân hắn cũng là Huyền Mệnh cảnh giới, hắn thật sự là thiên tài của Nộ Tiên thánh quốc, tại Đông Bách Thành cũng được hưởng nổi danh, tiền đồ rộng lớn, cũng không ít thế hệ trẻ tuổi nguyện ý đi nịnh bợ hắn.
- Thế muội đêm nay xinh đẹp chiếu người, để cho người ta vừa gặp đã thương.
Vừa tiến tới, Tư Mã Long Vân liền ca ngợi Trì Tiểu Điệp.
Mặc dù Trì Tiểu Điệp chán ghét Tư Mã Long Vân, nhưng mà, hôm nay nàng chủ trì trận thịnh hội này, nàng đành phải là khuôn mặt tươi cười đón chào, đem Tư Mã Long Vân nghênh đón tiến đến.
Sau khi Tư Mã Long Vân ngồi vào chỗ của mình, Trì Tiểu Điệp để môn hạ đệ tử chiêu đãi, mà không ít thanh niên tuấn ngạn khác đều lập tức xông tới, nhao nhao cùng hắn chào hỏi, bấu víu quan hệ.
Chúng tinh phủng nguyệt, hô bằng gọi hữu, Tư Mã Long Vân cũng là xuân phong đắc ý, khí thế đè người. Dù ở đây có không ít tuổi trẻ tuấn ngạn khó chịu Tư Mã Long Vân, nhưng mà, cũng không thể không thừa nhận, xem như đồng dạng là tuấn ngạn nhân kiệt, xuất thân từ cương quốc khổng lồ như Nộ Tiên thánh quốc, đích thật là có rất nhiều tiên thiên ưu thế, đây không phải cương quốc giáo phái có thể sánh được.
Tư Mã Long Vân đàm tiếu phong thanh, khí thế bình thường nhìn bát phương, nhưng mà, khi hắn nhìn thấy Lý Thất Dạ lẳng lặng ngồi ở một nơi hẻo lánh, lập tức thần thái ngưng tụ, trong nội tâm lập tức khó chịu.
Trước đó không lâu đấu giá mộ phần, hắn bị thua thiệt không nhỏ, thậm chí là mất đi mặt mũi, hôm nay lại thấy được Lý Thất Dạ cái vô danh tiểu bối này, này làm sao có thể làm cho trong lòng của hắn thư sướng đây.
- Hôm nay Mai tiên tử giảng kinh, người có thể vào đây, đều là người nổi bật đương đại, đều là tuấn ngạn nhân kiệt. Có chút vô danh tiểu bối, không phải là đục nước béo cò, vụng trộm âm thầm đi vào chứ.
Đế Bá
Đánh giá:
Truyện Đế Bá
Story
Chương 444: Bảo Vân công chúa (2)
9.6/10 từ 33 lượt.