Đế Bá
Chương 4359: Thất Hoàn Lãnh Thần (1)
Vì quân đoàn trưởng đại nhân của họ xuất thân từ Ngũ Hành Sơn, nên nhiều người quân đoàn Thiên Tiệm biết rành các loại truyền thuyết của Ngũ Hành Sơn.
Đại Hắc Ngưu luôn huênh hoang lần này gật gù nói:
- Đúng là có bản lĩnh, đạo thống của họ rất thần kỳ, có thể nói là kỳ tích.
Đại Hắc Ngưu tạm dừng rồi cười gian bảo:
- Nhưng bây giờ thời đại thay đổi, đây là thời đại của đại thánh nhân chúng ta, dù là Ngũ Hành Sơn cũng không xen vào được. Rồng cũng phải khoanh lại, cọp cũng phải ngồi yên, đại thánh nhân mà ra là thiên hạ vạn cổ chỉ là con kiến, Ngũ Hành Sơn cũng phải thần phục!
Lý Thất Dạ buồn cười lắc đầu nói:
- Ngươi chỉ giỏi vuốt mông ngựa.
Đại Hắc Ngưu cười nham nhở, mặt dày hơn cái mo. Dĩ nhiên da trâu thì luôn dày.
Đại Hắc Ngưu dạy dỗ Liễu Yến Bạch:
- Đồ đệ nhớ kỹ nhé, sau này xảy ra chuyện gì, dù ở khi nào, ngươi cứ ôm chặt chân đại thánh nhân, có đại thánh nhân che chở ngươi thì trời cao biển rộng, thiên hạ lớn tới đâu đều có đi ngang, không có gì phải sợ.
Đại Hắc Ngưu xoay tròng mắt trâu to, cười nói:
- Sau này ngươi gọi đại thánh nhân là thúc thúc đi, vậy thì thân càng thêm thân.
Liễu Yến Bạch ngây thơ chưa trải đời, hoàn toàn mù thịt thế giới bên ngoài, Đại Hắc Ngưu là sư phụ của nàng.
Vì thế Liễu Yến Bạch gật đầu ngọt ngào kêu lên:
- Thúc thúc.
Giọng Liễu Yến Bạch vốn mềm mại, ngọt ngào kêu thúc thúc làm người mềm xương, lòng hòa tan.
Trán Lý Thất Dạ nổi gân xanh lườm Đại Hắc Ngưu:
- Ta còn trẻ!
Đại Hắc Ngưu hùng hồn nói lời nhăng cuội:
- He he, ta biết, nhưng không thể để nàng kêu ngươi là ca ca đi? Nếu nàng kêu ngươi ca ca thì chẳng phải là ngươi thấp hơn ta một bối phận? Bổn soái ngưu không dám cao hơn đại thánh nhân.
Lý Thất Dạ liếc Đại Hắc Ngưu, không nói gì thêm.
Bạch Kim Ninh đi đằng trước dẫn đường giương mắt nhìn rồi nói với nhóm Lý Thất Dạ:
- Phái trước là Kinh Tinh lâu, chúng ta đến rồi.
Đằng trước có một tòa lầu cao đâm thẳng lên trời, leo lên lâu này như vào trời sao.
Thấy thanh niên đó, Bạch Kim Ninh khom người chào:
- Thiếu công tử.
Thanh niên là nhi tử của Thái Doãn Hỉ, Thái Huyền Phong, cũng là thiếu chủ nhân của Thiên Hùng quan. Đạo hạnh của gã do một tay Thái Doãn Hỉ dạy dỗ, đạo hạnh thâm sâu, tuổi nhỏ đã danh chấn thiên hạ, có thể nói là hổ phụ vô khuyển tử.
Thái Huyền Phong nhận ra Bạch Kim Ninh nhưng nhóm Lý Thất Dạ rất lạ mặt:
- Bạch đội trưởng, mấy vị này là...?
Thái Huyền Phong khá nổi tiếng, tính thực lực thì gã ngang hàng với nhóm Phi Kiếm Thiên Kiêu. Huống chi Thái Huyền Phong quen biết khắp thiên hạ, cơ bản biết mặt thanh niên tài tuấn các nơi. Thái Huyền Phong đều quen mặt khách quý phụ thân mời đến, nhưng nhóm Lý Thất Dạ rất lạ mặt, gã thầm thắc mắc nhóm người này có lai lịch gì.
Trong khi Thái Huyền Phong thầm thắc mắc, một thị vệ vội vàng chạy lại nói nhỏ vào tai gã.
Nét mặt Thái Huyền Phong thay đổi, chắp tay cười chào nhóm Lý Thất Dạ:
- Thì ra là Lý công tử đại giá quang lâm, thứ lỗi không nghênh tiếp.
Lý Thất Dạ cười cười, đi vào Kinh Tinh Lâu.
Đại Hắc Ngưu đi ngang qua Thái Huyền Phong, khóe mắt liếc gã nói:
- Ôi, có chút tiềm chất của phụ thân ngươi ngày xưa đấy, có tiềm lực.
Thái Huyền Phong không rõ lai lịch của Đại Hắc Ngưu đành cười đáp lại. Gã dù gì là đại nhân vật, bao nhiêu cường giả thế hệ trước cũng nhún nhường trước gã, hôm nay lần đầu tiên gặp người nói chuyện với gã bằng giọng điệu như vậy.
Nhóm Lý Thất Dạ vào Kinh Tinh lâu rồi Thái Huyền Phong liền ra lệnh cho thị vệ:
- Mau mời lão gia tử, báo cáo chuyện này cho lão gia tử biết.
Không thể trách Thái Huyền Phong trịnh trọng căng thẳng như vậy, dù sao người khiến Ngũ Hành Sơn ra mặt thì tuyệt đối là nhân vật ghê gớm. Chân Đế, Trường Tồn chỉ là cường giả bình thường trong mắt Ngũ Hành Sơn.
Thị vệ lên tiếng, vội vã chạy đi.
Nhóm Lý Thất Dạ vào cửa, cảnh tượng trước mắt thoáng qua, trong phút chốc được truyền tống đến chỗ cao nhất Kinh Tinh lâu.
Khi cảnh tượng ổn định, nhóm Lý Thất Dạ đã đứng dưới trời sao.
Trong trời sao các lầu các san sát nhau như đóa hoa sen nở rộ trong trời sao.
Nơi này đã không ở trong Thiên Hùng quan mà là chỗ sâu trong vũ trụ, Kinh Tinh lâu xây giữa trời sao. Nhìn vì sao gần gũi ngay trên đỉnh đầu ngươi liền biết tại sao lâu vũ này đặt tên là Kinh Tinh lâu.
Đứng trong lâu vũ này dường như ngươi hơi lớn tiếng một chút sẽ kinh động các vì sao trên đầu.
Các tòa lâu điện nối liền dưới trời sao, mỗi lầu các cao thấp khác nhau, xây dựa vào đại thế, trông vô cùng huyền diệu.
Mỗi tòa lầu các đã bày tiệc, khách khứa ngồi vào chỗ. Các vị khách muôn hình muôn vẻ, có yêu tộc, Hỏa tộc, Thiên Vũ tộc, Kim Biến tộc vân vân.
Mỗi vị khách có ghế ngồi đều khí vũ phi phàm, thần tức tràn ngập. Người ngồi tại đây hoặc là bá chủ một phương, hoặc là chưởng môn đại giáo, hoặc là Chân Thần vô địch thế hệ trước.
Dù sao Thái Doãn Hỉ mời đại nhân vật thiên hạ toàn là danh tiếng lừng lẫy.
Vào lâu vũ, Lý Thất Dạ quét mắt qua ngừng lại ở lâu vũ cao nhất. Ba năm người ngồi trong lâu vũ đó, có tư cách ngồi tại nơi đó đều là hạng tuyệt thế.
Hoàng Tôn Chân Đế, Thánh Sương Chân Đế, Phi Kiếm Thiên Kiêu, một số Chân Đế, Trường Tồn mạnh nhất đương thời đều có mặt. Ngồi trong lâu vũ này đều là Chân Đế, Trường Tồn mạnh mẽ, người ngồi tại đây xứng là đỉnh cao nhất Tiên Thống Giới.
Đại nhân vật thực lực, địa vị chưa đến đẳng cấp đó không dám lỗ mãng đi vào, họ chỉ ngồi trong lâu vũ khác.
Hai chủ tớ bí ẩn gặp ngoài cửa cũng ngồi trong lâu vũ này.
Lúc chủ tớ bí ẩn vào lâu vũ, những người có mặt chào hỏi họ. Hoàng Tôn Chân Đế đến từ Cao Dương Lâu, Thánh Sương Chân Đế từ Quang Minh Thánh Viện, hay Phi Kiếm Thiên Kiêu tâm cao khí ngạo đều chào hỏi nữ nhân bí ẩn.
Nữ nhân bí ẩn đúng là đến từ Ngũ Hành Sơn, chỉ có xuất thân Ngũ Hành Sơn mới khiến nhóm Hoàng Tôn Chân Đế kiêng dè như vậy.
Khi nhóm Lý Thất Dạ đi vào lầu các liền có người phát hiện, nhận ra:
- Lý Thập Ức đến!
Mọi người nhớ kỹ biệt danh của Lý Thất Dạ: Lý Thập Ức. Trong phách mại hành của Kiêu Hoành Thương Hành, Lý Thất Dạ ra tay động trời khiến hắn nổi tiếng như cồn.
Thấy đoàn người Lý Thất Dạ đến, một số cường giả cau mày khó chịu hỏi:
- Hắn tới nơi này làm gì?
Đế Bá
Đại Hắc Ngưu luôn huênh hoang lần này gật gù nói:
- Đúng là có bản lĩnh, đạo thống của họ rất thần kỳ, có thể nói là kỳ tích.
Đại Hắc Ngưu tạm dừng rồi cười gian bảo:
- Nhưng bây giờ thời đại thay đổi, đây là thời đại của đại thánh nhân chúng ta, dù là Ngũ Hành Sơn cũng không xen vào được. Rồng cũng phải khoanh lại, cọp cũng phải ngồi yên, đại thánh nhân mà ra là thiên hạ vạn cổ chỉ là con kiến, Ngũ Hành Sơn cũng phải thần phục!
Lý Thất Dạ buồn cười lắc đầu nói:
- Ngươi chỉ giỏi vuốt mông ngựa.
Đại Hắc Ngưu cười nham nhở, mặt dày hơn cái mo. Dĩ nhiên da trâu thì luôn dày.
Đại Hắc Ngưu dạy dỗ Liễu Yến Bạch:
- Đồ đệ nhớ kỹ nhé, sau này xảy ra chuyện gì, dù ở khi nào, ngươi cứ ôm chặt chân đại thánh nhân, có đại thánh nhân che chở ngươi thì trời cao biển rộng, thiên hạ lớn tới đâu đều có đi ngang, không có gì phải sợ.
Đại Hắc Ngưu xoay tròng mắt trâu to, cười nói:
- Sau này ngươi gọi đại thánh nhân là thúc thúc đi, vậy thì thân càng thêm thân.
Liễu Yến Bạch ngây thơ chưa trải đời, hoàn toàn mù thịt thế giới bên ngoài, Đại Hắc Ngưu là sư phụ của nàng.
Vì thế Liễu Yến Bạch gật đầu ngọt ngào kêu lên:
- Thúc thúc.
Giọng Liễu Yến Bạch vốn mềm mại, ngọt ngào kêu thúc thúc làm người mềm xương, lòng hòa tan.
Trán Lý Thất Dạ nổi gân xanh lườm Đại Hắc Ngưu:
- Ta còn trẻ!
Đại Hắc Ngưu hùng hồn nói lời nhăng cuội:
- He he, ta biết, nhưng không thể để nàng kêu ngươi là ca ca đi? Nếu nàng kêu ngươi ca ca thì chẳng phải là ngươi thấp hơn ta một bối phận? Bổn soái ngưu không dám cao hơn đại thánh nhân.
Lý Thất Dạ liếc Đại Hắc Ngưu, không nói gì thêm.
Bạch Kim Ninh đi đằng trước dẫn đường giương mắt nhìn rồi nói với nhóm Lý Thất Dạ:
- Phái trước là Kinh Tinh lâu, chúng ta đến rồi.
Đằng trước có một tòa lầu cao đâm thẳng lên trời, leo lên lâu này như vào trời sao.
Thấy thanh niên đó, Bạch Kim Ninh khom người chào:
- Thiếu công tử.
Thanh niên là nhi tử của Thái Doãn Hỉ, Thái Huyền Phong, cũng là thiếu chủ nhân của Thiên Hùng quan. Đạo hạnh của gã do một tay Thái Doãn Hỉ dạy dỗ, đạo hạnh thâm sâu, tuổi nhỏ đã danh chấn thiên hạ, có thể nói là hổ phụ vô khuyển tử.
Thái Huyền Phong nhận ra Bạch Kim Ninh nhưng nhóm Lý Thất Dạ rất lạ mặt:
- Bạch đội trưởng, mấy vị này là...?
Thái Huyền Phong khá nổi tiếng, tính thực lực thì gã ngang hàng với nhóm Phi Kiếm Thiên Kiêu. Huống chi Thái Huyền Phong quen biết khắp thiên hạ, cơ bản biết mặt thanh niên tài tuấn các nơi. Thái Huyền Phong đều quen mặt khách quý phụ thân mời đến, nhưng nhóm Lý Thất Dạ rất lạ mặt, gã thầm thắc mắc nhóm người này có lai lịch gì.
Trong khi Thái Huyền Phong thầm thắc mắc, một thị vệ vội vàng chạy lại nói nhỏ vào tai gã.
Nét mặt Thái Huyền Phong thay đổi, chắp tay cười chào nhóm Lý Thất Dạ:
- Thì ra là Lý công tử đại giá quang lâm, thứ lỗi không nghênh tiếp.
Lý Thất Dạ cười cười, đi vào Kinh Tinh Lâu.
Đại Hắc Ngưu đi ngang qua Thái Huyền Phong, khóe mắt liếc gã nói:
- Ôi, có chút tiềm chất của phụ thân ngươi ngày xưa đấy, có tiềm lực.
Thái Huyền Phong không rõ lai lịch của Đại Hắc Ngưu đành cười đáp lại. Gã dù gì là đại nhân vật, bao nhiêu cường giả thế hệ trước cũng nhún nhường trước gã, hôm nay lần đầu tiên gặp người nói chuyện với gã bằng giọng điệu như vậy.
Nhóm Lý Thất Dạ vào Kinh Tinh lâu rồi Thái Huyền Phong liền ra lệnh cho thị vệ:
- Mau mời lão gia tử, báo cáo chuyện này cho lão gia tử biết.
Không thể trách Thái Huyền Phong trịnh trọng căng thẳng như vậy, dù sao người khiến Ngũ Hành Sơn ra mặt thì tuyệt đối là nhân vật ghê gớm. Chân Đế, Trường Tồn chỉ là cường giả bình thường trong mắt Ngũ Hành Sơn.
Thị vệ lên tiếng, vội vã chạy đi.
Nhóm Lý Thất Dạ vào cửa, cảnh tượng trước mắt thoáng qua, trong phút chốc được truyền tống đến chỗ cao nhất Kinh Tinh lâu.
Khi cảnh tượng ổn định, nhóm Lý Thất Dạ đã đứng dưới trời sao.
Trong trời sao các lầu các san sát nhau như đóa hoa sen nở rộ trong trời sao.
Nơi này đã không ở trong Thiên Hùng quan mà là chỗ sâu trong vũ trụ, Kinh Tinh lâu xây giữa trời sao. Nhìn vì sao gần gũi ngay trên đỉnh đầu ngươi liền biết tại sao lâu vũ này đặt tên là Kinh Tinh lâu.
Đứng trong lâu vũ này dường như ngươi hơi lớn tiếng một chút sẽ kinh động các vì sao trên đầu.
Các tòa lâu điện nối liền dưới trời sao, mỗi lầu các cao thấp khác nhau, xây dựa vào đại thế, trông vô cùng huyền diệu.
Mỗi tòa lầu các đã bày tiệc, khách khứa ngồi vào chỗ. Các vị khách muôn hình muôn vẻ, có yêu tộc, Hỏa tộc, Thiên Vũ tộc, Kim Biến tộc vân vân.
Mỗi vị khách có ghế ngồi đều khí vũ phi phàm, thần tức tràn ngập. Người ngồi tại đây hoặc là bá chủ một phương, hoặc là chưởng môn đại giáo, hoặc là Chân Thần vô địch thế hệ trước.
Dù sao Thái Doãn Hỉ mời đại nhân vật thiên hạ toàn là danh tiếng lừng lẫy.
Vào lâu vũ, Lý Thất Dạ quét mắt qua ngừng lại ở lâu vũ cao nhất. Ba năm người ngồi trong lâu vũ đó, có tư cách ngồi tại nơi đó đều là hạng tuyệt thế.
Hoàng Tôn Chân Đế, Thánh Sương Chân Đế, Phi Kiếm Thiên Kiêu, một số Chân Đế, Trường Tồn mạnh nhất đương thời đều có mặt. Ngồi trong lâu vũ này đều là Chân Đế, Trường Tồn mạnh mẽ, người ngồi tại đây xứng là đỉnh cao nhất Tiên Thống Giới.
Đại nhân vật thực lực, địa vị chưa đến đẳng cấp đó không dám lỗ mãng đi vào, họ chỉ ngồi trong lâu vũ khác.
Hai chủ tớ bí ẩn gặp ngoài cửa cũng ngồi trong lâu vũ này.
Lúc chủ tớ bí ẩn vào lâu vũ, những người có mặt chào hỏi họ. Hoàng Tôn Chân Đế đến từ Cao Dương Lâu, Thánh Sương Chân Đế từ Quang Minh Thánh Viện, hay Phi Kiếm Thiên Kiêu tâm cao khí ngạo đều chào hỏi nữ nhân bí ẩn.
Nữ nhân bí ẩn đúng là đến từ Ngũ Hành Sơn, chỉ có xuất thân Ngũ Hành Sơn mới khiến nhóm Hoàng Tôn Chân Đế kiêng dè như vậy.
Khi nhóm Lý Thất Dạ đi vào lầu các liền có người phát hiện, nhận ra:
- Lý Thập Ức đến!
Mọi người nhớ kỹ biệt danh của Lý Thất Dạ: Lý Thập Ức. Trong phách mại hành của Kiêu Hoành Thương Hành, Lý Thất Dạ ra tay động trời khiến hắn nổi tiếng như cồn.
Thấy đoàn người Lý Thất Dạ đến, một số cường giả cau mày khó chịu hỏi:
- Hắn tới nơi này làm gì?
Đế Bá
Đánh giá:
Truyện Đế Bá
Story
Chương 4359: Thất Hoàn Lãnh Thần (1)
9.6/10 từ 33 lượt.