Đế Bá
Chương 4344: Tiểu Tỷ Tỷ (2)
Khó khăn lắm chấm dứt việc quan sát khoảng cách gần, nữ đấu giá sư trở lại vị trí của mình.
Nữ đấu giá sư nhìn mọi người:
- Các vị đã tận mắt quan sát tiên quan rồi, mặc dù Kiêu Hoành Thương Hành không dám kết luận trong quan tài là vật gì nhưng ta nghĩ trong lòng mọi người đã biết nó quý giá thế nào.
Các Chân Đế, Trường Tồn lên tiếng khẳng định. Họ đã tự mình thăm dò, không dám chắc chắn thứ bên trong tiên quan là gì, họ chỉ dám khẳng định tiên quan là chí bảo vô thượng, làm báu vật áp trục hội đấu giá hơi không xứng với nó.
Nữ đấu giá sư chậm rãi nói:
- Bảo bối này là thiếu chủ của chúng ta kiếm được, Kiêu Hoành Thương Hành lấy ra đấu giá nhưng chưa định giá cho nó, vì bảo bối này vô giá, không thể định giá cụ thể.
Nghe nói bảo bối vô giá, đám người nhìn nhau, nếu vô giá thì làm sao đấu giá báu vật này đây?
Nữ đấu giá sư chậm rãi nói:
- Nên Kiêu Hoành Thương Hành lần này làm cuộc đấu giá đặc biệt. Các vị báo ra giá của mình, chúng ta đăng ký tại chỗ, trong các vị có ai có giá thích hợp nhu cầu của Kiêu Hoành Thương Hành thì tiên quan sẽ thuộc về người đó.
Nghe nữ đấu giá sư giải thích cách đấu giá, mọi người rất bất ngờ:
- Vậy cũng được?
Tùy ý báo giá cho báu vật áp trục? Lần đầu mọi người gặp chuyện như vậy.
Nữ đấu giá sư chậm rãi nói:
- Nhưng mỗi người chỉ có cơ hội báo giá một lần, sau khi phách mại hành đăng ký thì không thể sửa đổi, xin tất cả hãy quý trọng. Báo giá không giới hạn trong chân thạch, kim tiền, cũng có thể lấy vật đổi vật.
Nhiều người lên tinh thần:
- Cái này hay nè.
Các người ghi chép của Kiêu Hoành Thương Hành xuất hiện chờ mọi người báo giá thì ghi vào.
Không gian trầm lặng, vì mọi người không vội báo giá, đang chờ người khác làm trước. Bởi vì chỉ có một lần cơ hội, nếu bỏ lỡ thì không sửa chữa được.
Cường giả tu sĩ bình thường sẽ không xen vào, bọn họ không có tư cách, không có thực lực đó. Dù bọn họ báo giá cũng chỉ làm trò cười.
Nữ đấu giá sư nói:
- Được rồi, bắt đầu đấu giá, mọi người tự do báo giá đi.
Một tu sĩ già tóc bạc phơ lấy hộp báu ra, bên trong đựng chuông cổ lấp lánh ánh sáng vàng:
- Ta... ta được một chiếc chuông cổ trong Thiên Khư, có thể đổi tiên quan không?
Ánh mắt nữ đấu giá sư sắc bén liếc sơ liền bảo:
- Chuông của tiền bối không tệ, có lẽ ra từ tay Chân Đế.
Đấu giá sư Kiêu Hoành Thương Hành ghi lại.
Có giáo chủ trầm ngâm một chút rồi nói:
- Ta có một gốc Ly Hồn Thảo, trồng ba mươi sáu vạn năm, có thể đổi nó không?
- Gia truyền nhà ta có một căn nhà cũ, lão tổ tông chúng ta từng ở. Lão tổ tông từng hiệu trung trước tòa Chân Viễn Đạo, nghe đồn nhà cũ từng được Chân Viễn Đạo gia cố. Ta có thể dùng nhà cũ đổi tiên quan không?
- Thấy ta được không? Bất Hủ Chân Thần, ta lấy mình đổi tiên quan.
Mọi người cười lớn trêu chọc người báo giá này:
- Đệt, ngươi bán luôn mình cũng đáng giá!
Mặc dù nhiều cường giả tu sĩ biết mình không có thực lực, tư cách mua tiên quan nhưng Kiêu Hoành Thương Hành không cấm người ta báo giá, cái gì cũng được. Vì thế một số người góp vui báo ra giá cả của mình. Bọn họ báo đủ thứ giá, có đổi bằng nhà mình, có đổi bằng chính mình, rất buồn cười.
- Ta có một con hổ vương, long văn, phượng trảo, huyết thống Bạch Hổ, ba vạn tuổi, xuất thân Bất Chu sơn, đổi tiên quan được không?
- Trong đạo thống của ta có một mạch tinh tiết đạo khoáng, khoáng mạch khoảng tám ngàn dặm, mỗi năm sản khuất tám trăm vạn tấn đủ cung cấp một phần ba tinh mạch khoáng cho Tiên Thống Giới. Đổi nó với tiên quan được không?
- Giáo của ta có một bí cảnh, thịnh sản tọa kỵ, có một trăm bảy mươi tám chủng loại. Tọa kỵ vương giả có thể cho Chân Đế ngự giá, đổi tiên quan được không?
- Trong cương quốc của ta có sông lớn chín khúc, trong sông có riêng diêu thiên lý, đây là thịnh phẩm vô thượng để luyện đan. Mỗi năm sinh sản ba ngàn con diêu thiên lý, Tiên Thống Giới rất ưa thích, đổi với tiên quan được không?
So với mấy cái báo giá buồn cười cũng có một số đại nhân vật nghiêm túc ra giá, đều là hùng chủ một phương, hoặc là giáo chủ địa giáo, hoặc là hoàng chủ cương quốc, một số người vốn là Bất Hủ Chân Thần.
Bọn họ ra giá khác nhau nhưng giá đều rất hấp dẫn, làm nhiều người nghe lòng máy động.
Những đại nhân vật không lấy tiền bạc ra, nhưng họ đưa tiền cọc toàn là tài nguyên vô cùng quý giá. Mạch khoáng, sông lớn xứng là chậu châu báu.
Đại nhân vật có sức nặng đều thi nhau báo giá, một số người lấy bảo bối trấn giáo trong tông môn của mình ra trao đổi với tiên quan.
Kiêu Hoành Thương Hành không trả lời ngay nhưng họ ghi chép lại hết.
Cậu ấm Đường Bôn phô bày dáng vẻ nhà giàu mới nổi:
- Ta có một bộ xương phượng hoàng bất tử, cộng thêm ba mươi ức chân thạch chuyên cho Chân Đế ngũ cung dùng.
Nghe con nhà giàu Đường Bôn kêu giá xong, nhiều người hút ngụm khí lạnh:
- Ba mươi ức!
Nhiều ánh mắt nhìn Đường Bôn, thật là giàu nứt tường đổ vách, đừng nói thiếu chủ của địa giáo, thái tử cương quốc, họ có phá sản hơn nữa cũng không bằng cậu ấm Đường Bôn.
Có người lẩm bẩm:
- Ba mươi ức, mợ, ta rất muốn cướp bóc hắn.
Đường Bôn nghe vậy bật cười vênh váo nói với cường giả đó:
- Huynh đệ, hoan nghênh ngươi tới cướp ta. Thị vệ của ta là Bất Hủ Chân Thần kỷ nguyên, bản thiếu gia đang định mời thêm mấy Trường Tồn Bất Hủ làm thị vệ, muốn tiền đưa tiền, muốn báu vật cho báu vật. Máu thần long, hoa thụy thú gì đó đều có cho, thiếu gia ta có tiền.
Cường giả tu sĩ này mặt đỏ rần cười gượng nói:
- Ta đùa, đùa thôi.
Đường Bôn rộng rãi khiến người câm nín, nhưng cũng rất có thể, Trường Tồn Bất Hủ cao cao tại thượng thật, tuy nhiên đưa ra cái giá hợp lý thì có thể thương lượng lại. Luôn có vài thứ có thể khiến Trường Tồn Bất Hủ động lòng.
Đường Bôn không quên bắt chuyện với nữ đấu giá sư, cười tủm tỉm hỏi:
- Tiểu tỷ tỷ thấy ta ra giá thế nào?
Nữ đấu giá sư mỉm cười nói:
- Đường công tử đưa ra điều kiện rất ưu tú, cửa hàng sẽ suy xét đầu tiên.
Nữ đấu giá sư chỉ là không đắc tội với Đường Bôn, nàng quyến rũ đa tình.
Đường Bôn cười nói:
- Bản công tử không quá hứng thú tiên quan gì đó, tùy tiện góp vui thôi. Tiểu tỷ tỷ xinh đẹp như vậy, Đường Bôn càng muốn được gần bên hơn.
Nữ đấu giá sư nhoẻn miệng cười. Đám người không biết nên nói cái gì, không rõ cái tên con nhà giàu này tới tán gái hay đấu giá.
Ba mươi ức đã là giá rất khủng, chân thạch chuyên cho Chân Đế ngũ cung hưởng dụng, nhưng kinh khủng hơn là bộ xương phượng hoàng bất tử.
Đế Bá
Nữ đấu giá sư nhìn mọi người:
- Các vị đã tận mắt quan sát tiên quan rồi, mặc dù Kiêu Hoành Thương Hành không dám kết luận trong quan tài là vật gì nhưng ta nghĩ trong lòng mọi người đã biết nó quý giá thế nào.
Các Chân Đế, Trường Tồn lên tiếng khẳng định. Họ đã tự mình thăm dò, không dám chắc chắn thứ bên trong tiên quan là gì, họ chỉ dám khẳng định tiên quan là chí bảo vô thượng, làm báu vật áp trục hội đấu giá hơi không xứng với nó.
Nữ đấu giá sư chậm rãi nói:
- Bảo bối này là thiếu chủ của chúng ta kiếm được, Kiêu Hoành Thương Hành lấy ra đấu giá nhưng chưa định giá cho nó, vì bảo bối này vô giá, không thể định giá cụ thể.
Nghe nói bảo bối vô giá, đám người nhìn nhau, nếu vô giá thì làm sao đấu giá báu vật này đây?
Nữ đấu giá sư chậm rãi nói:
- Nên Kiêu Hoành Thương Hành lần này làm cuộc đấu giá đặc biệt. Các vị báo ra giá của mình, chúng ta đăng ký tại chỗ, trong các vị có ai có giá thích hợp nhu cầu của Kiêu Hoành Thương Hành thì tiên quan sẽ thuộc về người đó.
Nghe nữ đấu giá sư giải thích cách đấu giá, mọi người rất bất ngờ:
- Vậy cũng được?
Tùy ý báo giá cho báu vật áp trục? Lần đầu mọi người gặp chuyện như vậy.
Nữ đấu giá sư chậm rãi nói:
- Nhưng mỗi người chỉ có cơ hội báo giá một lần, sau khi phách mại hành đăng ký thì không thể sửa đổi, xin tất cả hãy quý trọng. Báo giá không giới hạn trong chân thạch, kim tiền, cũng có thể lấy vật đổi vật.
Nhiều người lên tinh thần:
- Cái này hay nè.
Các người ghi chép của Kiêu Hoành Thương Hành xuất hiện chờ mọi người báo giá thì ghi vào.
Không gian trầm lặng, vì mọi người không vội báo giá, đang chờ người khác làm trước. Bởi vì chỉ có một lần cơ hội, nếu bỏ lỡ thì không sửa chữa được.
Cường giả tu sĩ bình thường sẽ không xen vào, bọn họ không có tư cách, không có thực lực đó. Dù bọn họ báo giá cũng chỉ làm trò cười.
Nữ đấu giá sư nói:
- Được rồi, bắt đầu đấu giá, mọi người tự do báo giá đi.
Một tu sĩ già tóc bạc phơ lấy hộp báu ra, bên trong đựng chuông cổ lấp lánh ánh sáng vàng:
- Ta... ta được một chiếc chuông cổ trong Thiên Khư, có thể đổi tiên quan không?
Ánh mắt nữ đấu giá sư sắc bén liếc sơ liền bảo:
- Chuông của tiền bối không tệ, có lẽ ra từ tay Chân Đế.
Đấu giá sư Kiêu Hoành Thương Hành ghi lại.
Có giáo chủ trầm ngâm một chút rồi nói:
- Ta có một gốc Ly Hồn Thảo, trồng ba mươi sáu vạn năm, có thể đổi nó không?
- Gia truyền nhà ta có một căn nhà cũ, lão tổ tông chúng ta từng ở. Lão tổ tông từng hiệu trung trước tòa Chân Viễn Đạo, nghe đồn nhà cũ từng được Chân Viễn Đạo gia cố. Ta có thể dùng nhà cũ đổi tiên quan không?
- Thấy ta được không? Bất Hủ Chân Thần, ta lấy mình đổi tiên quan.
Mọi người cười lớn trêu chọc người báo giá này:
- Đệt, ngươi bán luôn mình cũng đáng giá!
Mặc dù nhiều cường giả tu sĩ biết mình không có thực lực, tư cách mua tiên quan nhưng Kiêu Hoành Thương Hành không cấm người ta báo giá, cái gì cũng được. Vì thế một số người góp vui báo ra giá cả của mình. Bọn họ báo đủ thứ giá, có đổi bằng nhà mình, có đổi bằng chính mình, rất buồn cười.
- Ta có một con hổ vương, long văn, phượng trảo, huyết thống Bạch Hổ, ba vạn tuổi, xuất thân Bất Chu sơn, đổi tiên quan được không?
- Trong đạo thống của ta có một mạch tinh tiết đạo khoáng, khoáng mạch khoảng tám ngàn dặm, mỗi năm sản khuất tám trăm vạn tấn đủ cung cấp một phần ba tinh mạch khoáng cho Tiên Thống Giới. Đổi nó với tiên quan được không?
- Giáo của ta có một bí cảnh, thịnh sản tọa kỵ, có một trăm bảy mươi tám chủng loại. Tọa kỵ vương giả có thể cho Chân Đế ngự giá, đổi tiên quan được không?
- Trong cương quốc của ta có sông lớn chín khúc, trong sông có riêng diêu thiên lý, đây là thịnh phẩm vô thượng để luyện đan. Mỗi năm sinh sản ba ngàn con diêu thiên lý, Tiên Thống Giới rất ưa thích, đổi với tiên quan được không?
So với mấy cái báo giá buồn cười cũng có một số đại nhân vật nghiêm túc ra giá, đều là hùng chủ một phương, hoặc là giáo chủ địa giáo, hoặc là hoàng chủ cương quốc, một số người vốn là Bất Hủ Chân Thần.
Bọn họ ra giá khác nhau nhưng giá đều rất hấp dẫn, làm nhiều người nghe lòng máy động.
Những đại nhân vật không lấy tiền bạc ra, nhưng họ đưa tiền cọc toàn là tài nguyên vô cùng quý giá. Mạch khoáng, sông lớn xứng là chậu châu báu.
Đại nhân vật có sức nặng đều thi nhau báo giá, một số người lấy bảo bối trấn giáo trong tông môn của mình ra trao đổi với tiên quan.
Kiêu Hoành Thương Hành không trả lời ngay nhưng họ ghi chép lại hết.
Cậu ấm Đường Bôn phô bày dáng vẻ nhà giàu mới nổi:
- Ta có một bộ xương phượng hoàng bất tử, cộng thêm ba mươi ức chân thạch chuyên cho Chân Đế ngũ cung dùng.
Nghe con nhà giàu Đường Bôn kêu giá xong, nhiều người hút ngụm khí lạnh:
- Ba mươi ức!
Nhiều ánh mắt nhìn Đường Bôn, thật là giàu nứt tường đổ vách, đừng nói thiếu chủ của địa giáo, thái tử cương quốc, họ có phá sản hơn nữa cũng không bằng cậu ấm Đường Bôn.
Có người lẩm bẩm:
- Ba mươi ức, mợ, ta rất muốn cướp bóc hắn.
Đường Bôn nghe vậy bật cười vênh váo nói với cường giả đó:
- Huynh đệ, hoan nghênh ngươi tới cướp ta. Thị vệ của ta là Bất Hủ Chân Thần kỷ nguyên, bản thiếu gia đang định mời thêm mấy Trường Tồn Bất Hủ làm thị vệ, muốn tiền đưa tiền, muốn báu vật cho báu vật. Máu thần long, hoa thụy thú gì đó đều có cho, thiếu gia ta có tiền.
Cường giả tu sĩ này mặt đỏ rần cười gượng nói:
- Ta đùa, đùa thôi.
Đường Bôn rộng rãi khiến người câm nín, nhưng cũng rất có thể, Trường Tồn Bất Hủ cao cao tại thượng thật, tuy nhiên đưa ra cái giá hợp lý thì có thể thương lượng lại. Luôn có vài thứ có thể khiến Trường Tồn Bất Hủ động lòng.
Đường Bôn không quên bắt chuyện với nữ đấu giá sư, cười tủm tỉm hỏi:
- Tiểu tỷ tỷ thấy ta ra giá thế nào?
Nữ đấu giá sư mỉm cười nói:
- Đường công tử đưa ra điều kiện rất ưu tú, cửa hàng sẽ suy xét đầu tiên.
Nữ đấu giá sư chỉ là không đắc tội với Đường Bôn, nàng quyến rũ đa tình.
Đường Bôn cười nói:
- Bản công tử không quá hứng thú tiên quan gì đó, tùy tiện góp vui thôi. Tiểu tỷ tỷ xinh đẹp như vậy, Đường Bôn càng muốn được gần bên hơn.
Nữ đấu giá sư nhoẻn miệng cười. Đám người không biết nên nói cái gì, không rõ cái tên con nhà giàu này tới tán gái hay đấu giá.
Ba mươi ức đã là giá rất khủng, chân thạch chuyên cho Chân Đế ngũ cung hưởng dụng, nhưng kinh khủng hơn là bộ xương phượng hoàng bất tử.
Đế Bá
Đánh giá:
Truyện Đế Bá
Story
Chương 4344: Tiểu Tỷ Tỷ (2)
9.6/10 từ 33 lượt.