Đế Bá
Chương 4181: Quang Minh Cũng Là Một Loại Tội
Đỗ Văn Nhụy khựng lại. Các học sinh nhìn gã, nhóm Triệu Thu Thực rất muốn biết mùi vị Chí Tôn quả ra sao. Bởi vì trong thánh quả ngon nhất, khó hái nhất là Chí Tôn quả. Có thể nói Chí Tôn quả chuyên dành cho Chân Đế, Trường Tồn hưởng, những người khác đừng mơ hái được.
Đỗ Văn Nhụy cười gượng:
- Cái đó... ta cũng không biết.
Đỗ Văn Nhụy nhẹ lắc đầu nói:
- Ta chưa từng ăn Chí Tôn quả, nếu sau này có cơ hội ăn được nó chắc chắn sẽ nói cho các ngươi biết.
Nghe Đỗ Văn Nhụy nói thế làm nhóm Triệu Thu Thực hơi thất vọng. Trong lòng bọn họ rất muốn biết thánh quả tuyệt nhất trần đời khi ăn sẽ có mùi vị thế nào. Họ cũng biết mình làm khó người ta, chỉ có Chân Đế mới hái Chí Tôn quả được, viện trưởng của họ không phải Chân Đế thì sao mà hái? Không thể hái Chí Tôn quả thì tất nhiên không biết mùi vị của nó thế nào.
Lý Thất Dạ bật cười, không hỏi cắc cớ nữa. Đỗ Văn Nhụy thì bình tĩnh lại làm như không nghe thấy tiếng cười của Lý Thất Dạ.
Một học sinh thắc mắc hỏi:
- Viện trưởng, chúng ta đã không thể hái thánh quả nhưng tại sao khi đến đây ta cảm giác Thánh Quả thụ chỗ này càng khó leo hơn, khi leo rất vất vả.
Học sinh này hỏi ra thắc mắc trong lòng, nhóm Triệu Thu Thực gật gù theo. Ban đầu e tưởng chỉ có bản thân mới có cảm giác như vậy, không ngờ mọi người đồng cảm.
Đỗ Văn Nhụy nói:
- Đó không phải vì Thánh Quả thụ khó bò mà vì càng vào sâu càng bị hạn chế nhiều.
Học sinh tò mò hỏi:
- Bị cái gì hạn chế?
Đỗ Văn Nhụy cười nói:
- Có lẽ là Thủy Tổ thử thách hậu bối, một loại lực lượng quang minh trấn áp. Càng đi vào trong lực lượng quang minh càng mạnh, nên bạn học Lý mới đến Thánh sơn nhận thử thách, để Thánh Đốc đại nhân tin tưởng bạn học Lý trong lòng không có hắc ám. Trước quang minh thì tất cả hắc ám không có chỗ che giấu.
Nghe Đỗ Văn Nhụy nói nhóm Triệu Thu Thực hiểu ra, gật gù:
- Thì ra là vậy.
Lý Thất Dạ thì không đồng ý giải thích đó, cười to bảo:
- Đám trưởng bối các ngươi đều mỹ hóa Thủy Tổ như vậy sao? Có vài thứ không cần che đậy, khi họ mạnh đến trình độ nhất định thì sẽ hiểu.
Đỗ Văn Nhụy cười gượng nói:
- Cách nói này xem như giải thích khá hợp lý, không phải không có lý.
Đám Triệu Thu Thực tò mò nhìn Lý Thất Dạ, bọn họ không cảm thấy cách giải thích của Đỗ Văn Nhụy có gì không ổn.
Lý Thất Dạ lắc đầu cười nói:
- Trấn áp gì đó chỉ là kiểu nói lừa người. Giải thích chính xác nhất là thần phục, đương nhiên có thể nói cao nhã chút là quy y. Nơi này là Thánh sơn, dưới mảnh đất này là biển quang minh, có lực lượng quang minh vô cùng vô tận. Dưới lực lượng quang minh như thế nếu ngươi có thể đi tiếp sẽ bị lực lượng quang minh hấp dẫn càng lớn. Bị lực lượng quang minh đó dụ dỗ, đừng nói người sinh trưởng ở nơi này, thuở nhỏ tu luyện công pháp quang minh như các ngươi, dù là những người từ bên ngoài đến cũng sẽ chịu áp lực. Đó không phải là lực lượng trấn áp gì, là bản năng của các ngươi chống cự dụ dỗ. Càng đi vào trong quang minh dụ dỗ càng mãnh liệt, đối kháng cũng kịch liệt hơn, làm ngươi cho rằng đây là lực lượng quang minh trấn áp.
Đỗ Văn Nhụy cười gượng, khẽ thở dài. Một số bí mật có thể giấu diếm cường giả tu sĩ bình thường, qua mắt người đời nhưng không thể giấu tồn tại cường đại thật sự, đặc biệt là bí ẩn phía sau kiểu như vậy càng không thể giấu người như Lý Thất Dạ.
Triệu Thu Thực hoang mang hỏi:
- Quang minh không tốt sao? Quang minh phổ chiếu, vạn vật an sinh là điều tốt đẹp.
- Con người sinh ra vì bản năng, quang minh và hắc ám từ đâu đến? Ngươi chính là ngươi, khi vừa sinh ra ngươi không thuộc về quang minh, cũng không thuộc về hắc ám. Cái gọi là có quang minh, hắc ám chỉ là một loại tranh giành. Ngươi cho rằng hướng tới quang minh là tốt, vậy với người sinh ra từ hắc ám thì sao? Hướng tới hắc ám là một loại hành hương. Mọi việc đều có mức độ, không có tuyệt đối tốt, tuyệt đối xấu. Ví dụ quang minh dụ dỗ trong Thánh sơn, nói tốt là nếu ngươi giữ vững mình, lòng sinh quang minh thì sau khi rời khỏi đây có lẽ ngươi thành hiền giả tạo phúc cho một phương, kiểu này gọi là quy y. Nhưng nếu ngươi không thể giữ đạo tâm đi vào nơi sâu nhất Thánh sơn thì vĩnh viễn không thể rời đi, ngươi sẽ tọa hóa ở đó. Ngươi có thể nói cao nhã một chút nhưng bản chất nó là con rối. Ngươi sẽ thành con rối của quang minh, các ngươi nói xem trở thành con rối của quang minh có còn là chuyện tốt không?
Nghe Lý Thất Dạ giải thích hàng loạt, nhóm Triệu Thu Thực nhìn nhau, sững sờ tại chỗ.
Đỗ Văn Nhụy lắc đầu nói:
- Bọn họ còn là con nít, không cần nói những điều này với họ.
Lý Thất Dạ cười khẽ:
- Đây là lỗi của các người. Làm thế này là để bọn họ trực diện quang minh, quang minh chưa chắc cao thượng, con buôn không phải thấp hèn. Nếu bọn họ hiểu thì sẽ không thấy xấu hổ vì xuất thân của mình, vì mình là con dân của Tẩy Tội thành, mà sùng bái quang minh. Đây là một loại bệnh trạng, dù là vì ý tốt hay vô tình nhưng nó khiến người các đời sau bị bao phủ dưới bóng ma, sống tạm trong bóng ma. Bóng ma này không phải từ tương lai mà là ảnh chiếu quang minh tạo thành!
Đỗ Văn Nhụy khẽ thở dài, không thể phản bác, vì gã biết sự thật. Tẩy Tội thành không phải là hậu đại của người có tội gì, cho dù thật sự là tội nhân, làm hậu đại không cần gánh tiếng ác của lớp tổ tiên.
Trăm ngàn vạn năm nay tiếng xấu của Tẩy Tội thành còn đó không phải vì dân chúng Tẩy Tội thành làm chuyện cực kỳ xấu xa không thể tha thứ, không phải vì bọn họ làm chuyện ác gì khiến người thần căm giận. Như Lý Thất Dạ nói, tiếng xấu của Tẩy Tội thành từ trăm ngàn vạn năm nay, con dân từ đời này đến đời khác sống tạm dưới ám ảnh quang minh, đó không phải do hắc ám mà là ảnh chiếu của quang minh. Không có Tẩy Tội thành đối lập thì sao tôn lên quang minh thần thánh vô thượng?
Vì thế Tẩy Tội viện đời đời thấp hèn, có lẽ Thủy Tổ vô tình tạo ra, có lẽ Thủy Tổ muốn nhắc nhở hậu nhân, hay hoặc là có ý gì khác.
Nói chung vì lý do gì thì chỉ có một câu, Tẩy Tội viện nhiều đời cõng tội danh, tội không phải vì bọn họ mà nằm ở Thủy Tổ Viễn Hoang Thánh Nhân Quang Minh Thánh Viện, ở quang minh soi sáng Quang Minh Thánh Viện.
Đỗ Văn Nhụy biết ý nghĩa sâu xa đằng sau nó, nhưng gã không thể thay đổi, trừ phi gã lật đổ Quang Minh Thánh Viện, diệt trừ quang minh chiếu khắp. Tạm không nói Đỗ Văn Nhụy có năng lực đó không, dù có thì gã cũng sẽ thành tội nhân của Quang Minh Thánh Viện, lúc đó gã mới thật sự là tội ác ngập trời.
Đế Bá
Đỗ Văn Nhụy cười gượng:
- Cái đó... ta cũng không biết.
Đỗ Văn Nhụy nhẹ lắc đầu nói:
- Ta chưa từng ăn Chí Tôn quả, nếu sau này có cơ hội ăn được nó chắc chắn sẽ nói cho các ngươi biết.
Nghe Đỗ Văn Nhụy nói thế làm nhóm Triệu Thu Thực hơi thất vọng. Trong lòng bọn họ rất muốn biết thánh quả tuyệt nhất trần đời khi ăn sẽ có mùi vị thế nào. Họ cũng biết mình làm khó người ta, chỉ có Chân Đế mới hái Chí Tôn quả được, viện trưởng của họ không phải Chân Đế thì sao mà hái? Không thể hái Chí Tôn quả thì tất nhiên không biết mùi vị của nó thế nào.
Lý Thất Dạ bật cười, không hỏi cắc cớ nữa. Đỗ Văn Nhụy thì bình tĩnh lại làm như không nghe thấy tiếng cười của Lý Thất Dạ.
Một học sinh thắc mắc hỏi:
- Viện trưởng, chúng ta đã không thể hái thánh quả nhưng tại sao khi đến đây ta cảm giác Thánh Quả thụ chỗ này càng khó leo hơn, khi leo rất vất vả.
Học sinh này hỏi ra thắc mắc trong lòng, nhóm Triệu Thu Thực gật gù theo. Ban đầu e tưởng chỉ có bản thân mới có cảm giác như vậy, không ngờ mọi người đồng cảm.
Đỗ Văn Nhụy nói:
- Đó không phải vì Thánh Quả thụ khó bò mà vì càng vào sâu càng bị hạn chế nhiều.
Học sinh tò mò hỏi:
- Bị cái gì hạn chế?
Đỗ Văn Nhụy cười nói:
- Có lẽ là Thủy Tổ thử thách hậu bối, một loại lực lượng quang minh trấn áp. Càng đi vào trong lực lượng quang minh càng mạnh, nên bạn học Lý mới đến Thánh sơn nhận thử thách, để Thánh Đốc đại nhân tin tưởng bạn học Lý trong lòng không có hắc ám. Trước quang minh thì tất cả hắc ám không có chỗ che giấu.
Nghe Đỗ Văn Nhụy nói nhóm Triệu Thu Thực hiểu ra, gật gù:
- Thì ra là vậy.
Lý Thất Dạ thì không đồng ý giải thích đó, cười to bảo:
- Đám trưởng bối các ngươi đều mỹ hóa Thủy Tổ như vậy sao? Có vài thứ không cần che đậy, khi họ mạnh đến trình độ nhất định thì sẽ hiểu.
Đỗ Văn Nhụy cười gượng nói:
- Cách nói này xem như giải thích khá hợp lý, không phải không có lý.
Đám Triệu Thu Thực tò mò nhìn Lý Thất Dạ, bọn họ không cảm thấy cách giải thích của Đỗ Văn Nhụy có gì không ổn.
Lý Thất Dạ lắc đầu cười nói:
- Trấn áp gì đó chỉ là kiểu nói lừa người. Giải thích chính xác nhất là thần phục, đương nhiên có thể nói cao nhã chút là quy y. Nơi này là Thánh sơn, dưới mảnh đất này là biển quang minh, có lực lượng quang minh vô cùng vô tận. Dưới lực lượng quang minh như thế nếu ngươi có thể đi tiếp sẽ bị lực lượng quang minh hấp dẫn càng lớn. Bị lực lượng quang minh đó dụ dỗ, đừng nói người sinh trưởng ở nơi này, thuở nhỏ tu luyện công pháp quang minh như các ngươi, dù là những người từ bên ngoài đến cũng sẽ chịu áp lực. Đó không phải là lực lượng trấn áp gì, là bản năng của các ngươi chống cự dụ dỗ. Càng đi vào trong quang minh dụ dỗ càng mãnh liệt, đối kháng cũng kịch liệt hơn, làm ngươi cho rằng đây là lực lượng quang minh trấn áp.
Đỗ Văn Nhụy cười gượng, khẽ thở dài. Một số bí mật có thể giấu diếm cường giả tu sĩ bình thường, qua mắt người đời nhưng không thể giấu tồn tại cường đại thật sự, đặc biệt là bí ẩn phía sau kiểu như vậy càng không thể giấu người như Lý Thất Dạ.
Triệu Thu Thực hoang mang hỏi:
- Quang minh không tốt sao? Quang minh phổ chiếu, vạn vật an sinh là điều tốt đẹp.
- Con người sinh ra vì bản năng, quang minh và hắc ám từ đâu đến? Ngươi chính là ngươi, khi vừa sinh ra ngươi không thuộc về quang minh, cũng không thuộc về hắc ám. Cái gọi là có quang minh, hắc ám chỉ là một loại tranh giành. Ngươi cho rằng hướng tới quang minh là tốt, vậy với người sinh ra từ hắc ám thì sao? Hướng tới hắc ám là một loại hành hương. Mọi việc đều có mức độ, không có tuyệt đối tốt, tuyệt đối xấu. Ví dụ quang minh dụ dỗ trong Thánh sơn, nói tốt là nếu ngươi giữ vững mình, lòng sinh quang minh thì sau khi rời khỏi đây có lẽ ngươi thành hiền giả tạo phúc cho một phương, kiểu này gọi là quy y. Nhưng nếu ngươi không thể giữ đạo tâm đi vào nơi sâu nhất Thánh sơn thì vĩnh viễn không thể rời đi, ngươi sẽ tọa hóa ở đó. Ngươi có thể nói cao nhã một chút nhưng bản chất nó là con rối. Ngươi sẽ thành con rối của quang minh, các ngươi nói xem trở thành con rối của quang minh có còn là chuyện tốt không?
Nghe Lý Thất Dạ giải thích hàng loạt, nhóm Triệu Thu Thực nhìn nhau, sững sờ tại chỗ.
Đỗ Văn Nhụy lắc đầu nói:
- Bọn họ còn là con nít, không cần nói những điều này với họ.
Lý Thất Dạ cười khẽ:
- Đây là lỗi của các người. Làm thế này là để bọn họ trực diện quang minh, quang minh chưa chắc cao thượng, con buôn không phải thấp hèn. Nếu bọn họ hiểu thì sẽ không thấy xấu hổ vì xuất thân của mình, vì mình là con dân của Tẩy Tội thành, mà sùng bái quang minh. Đây là một loại bệnh trạng, dù là vì ý tốt hay vô tình nhưng nó khiến người các đời sau bị bao phủ dưới bóng ma, sống tạm trong bóng ma. Bóng ma này không phải từ tương lai mà là ảnh chiếu quang minh tạo thành!
Đỗ Văn Nhụy khẽ thở dài, không thể phản bác, vì gã biết sự thật. Tẩy Tội thành không phải là hậu đại của người có tội gì, cho dù thật sự là tội nhân, làm hậu đại không cần gánh tiếng ác của lớp tổ tiên.
Trăm ngàn vạn năm nay tiếng xấu của Tẩy Tội thành còn đó không phải vì dân chúng Tẩy Tội thành làm chuyện cực kỳ xấu xa không thể tha thứ, không phải vì bọn họ làm chuyện ác gì khiến người thần căm giận. Như Lý Thất Dạ nói, tiếng xấu của Tẩy Tội thành từ trăm ngàn vạn năm nay, con dân từ đời này đến đời khác sống tạm dưới ám ảnh quang minh, đó không phải do hắc ám mà là ảnh chiếu của quang minh. Không có Tẩy Tội thành đối lập thì sao tôn lên quang minh thần thánh vô thượng?
Vì thế Tẩy Tội viện đời đời thấp hèn, có lẽ Thủy Tổ vô tình tạo ra, có lẽ Thủy Tổ muốn nhắc nhở hậu nhân, hay hoặc là có ý gì khác.
Nói chung vì lý do gì thì chỉ có một câu, Tẩy Tội viện nhiều đời cõng tội danh, tội không phải vì bọn họ mà nằm ở Thủy Tổ Viễn Hoang Thánh Nhân Quang Minh Thánh Viện, ở quang minh soi sáng Quang Minh Thánh Viện.
Đỗ Văn Nhụy biết ý nghĩa sâu xa đằng sau nó, nhưng gã không thể thay đổi, trừ phi gã lật đổ Quang Minh Thánh Viện, diệt trừ quang minh chiếu khắp. Tạm không nói Đỗ Văn Nhụy có năng lực đó không, dù có thì gã cũng sẽ thành tội nhân của Quang Minh Thánh Viện, lúc đó gã mới thật sự là tội ác ngập trời.
Đế Bá
Đánh giá:
Truyện Đế Bá
Story
Chương 4181: Quang Minh Cũng Là Một Loại Tội
9.6/10 từ 33 lượt.