Đế Bá
Chương 4118: Duy Ngã Độc Tôn
Trăm vạn đại quân bị đồ diệt trong cái búng tay, cảnh tượng rung động hồn người biết bao, khiến người rợn tóc gáy biết mấy.
Dường như trăm vạn đại quân không đáng gì, không bằng cả con kiến, họ chỉ là hạt bụi vô cùng nhỏ bé.
So với các đệ tử Hộ Sơn tông thì cường giả tu sĩ trong Luân Hồi Sơn thành càng bị rung động. Bất Hủ Chân Thần mạnh cỡ nào, lão tổ đại giáo kiến thức rộng biết nhiều đến đâu đều bị rúng động sững sờ thật lâu, đầu óc trống rỗng.
Ba cường giả Chí Tôn liên hợp, chớp mắt Tề Phong Thần Vương bị đánh bay, Trung Vực Tiên Lão bị thương nặng, Bát Quái Chưởng Thương Sinh bị đánh lui. Năm ngón tay khép lại cách trời sao ức vạn dặm đồ diệt trăm vạn đại quân Bát Quái Cổ quốc.
Tất cả diễn ra trong cái búng tay, khủng bố hơn là toàn quá trình Lý Thất Dạ chỉ dùng một bàn tay nghênh địch, tay kia luôn chắp sau lưng.
Thực lực khủng bố biết bao, một tay càn quét vạn địch, vô song cõi đời, từ ngữ như thế hình dung trận chiến này là chính xác nhất.
Mọi người hút ngụm khí lạnh, cảm giác khí lạnh đông cứng lồng ngực, làm người toàn thân tê cóng. Ai cũng rợn tóc gáy đổ mồ hôi lạnh ròng ròng.
Hai vị Trường Tồn Bất Hủ, một thần vương vô địch, ba người liên hợp mà không đánh lại một bàn tay của Lý Thất Dạ. Khi tay hắn xòe ra khép lại là hạ gục cả đám, còn bị thương nặng bọn họ, chiến tích kinh khủng biết bao, e rằng trên cõi đời ít ai sánh bằng.
Không biết bao người chân run cầm cập, người đạo hạnh cạn thì nhũn chân quỳ dưới đất không đứng dậy nổi. Bọn họ không còn can đảm ngước nhìn Lý Thất Dạ.
Lúc này dù Lý Thất Dạ chỉ bình thản đứng đó mà như vật khổng lồ chí tôn vô thượng bàn cứ trên bầu trời, đè nặng trái tim mọi người, để lại bóng ma không thể xóa nhòa. Nhắc đến cái tên của Lý Thất Dạ là làm họ sợ teo tim.
Có Bất Hủ Chân Thần lấy lại tinh thần, chỉ thốt ra được hai chữ:
- Vô địch!
Trừ hai chữ này ra Bất Hủ Chân Thần không tìm thấy được từ nào khác để hình dung Lý Thất Dạ. Dường như tất cả trừ ngữ thật nghèo nàn, yếu ớt trước hai chữ vô địch. Chỉ có vô địch mới hình dung được Lý Thất Dạ, mới thể hiện sự cường đại của hắn.
Trường Sinh Điện Hoàng không hề bất ngờ, đều nằm trong dự đoán, phục hồi lạnh nhạt nói:
- Tự tìm đường chết.
Nhìn Lý Thất Dạ năm ngón tay khép mở đã đồ trăm vạn đại quân, thật lâu sau Trần Duy Chính lấy lại tinh thần mừng như điên:
- Được cứu rồi!
Mới rồi thấy thiên quân vạn mã giết vào Hộ Sơn tông làm Trần Duy Chính sợ teo tim, hồn vía bay lên, cho rằng Hộ Sơn tông chết chắc, sẽ bị thiên quân vạn mã Bát Quái Cổ quốc tiêu diệt. Không ngờ chỉ một cái búng tay sư tổ của họ cách ức vạn trời sao, chỉ khép mở năm ngón tay đã đồ diệt thiên quân vạn mã.
Đám Lý Kiến Khôn thấy cảnh đó, tỉnh táo lại khỏi rung động, mừng phát khóc:
- Rốt cuộc cứu được!
Toàn bộ đệ tử Hộ Sơn tông lấy lại tinh thần, quỳ lạy dưới đất, dập đầu hét to:
- Sư tổ vô địch, vạn cổ vô song!
- Sư tổ vô địch, vạn cổ vô song!
- Sư tổ vô địch, vạn cổ vô song!
Tiếng hét của đệ tử Hộ Sơn tông vang vọng thiên địa, quanh quẩn trong núi sông. Đám người Trần Duy Chính trong Luân Hồi Sơn thành cũng quỳ xuống lạy sát đất khóc ròng.
Mọi người yên lặng nhìn, không ai dám hó hé tiếng nào, không ai cảm thấy lời này quá mức khoa trương. Vì mọi người đều cảm thấy hai chữ vô địch áp dụng thích hợp nhất với Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ khoanh tay đứng, áo khoác bay theo gió lạnh nhạt liếc nhóm Bát Quái Chưởng Thương Sinh:
- Chỉ là việc vặt.
Đám Bát Quái Chưởng Thương Sinh mặt không chút máu, kết cục này nằm ngoài dự đoán của họ, quá khủng bố. Bọn họ chợt hiểu rằng mình đánh giá thấp thực lực của Lý Thất Dạ. Nhưng họ đã không có sự lựa chọn, đã lên chiến xa thì chỉ có nước huyết chiến đến cùng.
- Bắt đầu đi, chúng ta kết thúc sớm, đừng lãng phí thời gian của ta.
Lý Thất Dạ đứng đó, dường như yếu ớt, không có thần uy động trời, không có hơi thở ngập trời. Lý Thất Dạ trông hơi yếu ớt, như thư sinh yếu đuối.
Nhưng một người yếu ớt thư sinh tay trói gà không chặt lại làm mọi người rùng mình, mặc kệ ngươi là chư thiên thần ma hay tồn tại vô địch, trông thấy hắn đều sẽ nổi da gà.
Tề Phong Thần Vương đã sợ teo tim, liên tục thụt lùi mấy bước hét to:
- Mở Trường Sinh Tiên Bàn, dùng Trường Sinh Tiên Bàn!
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão đồng thanh kêu lên:
- Mở Trường Sinh Tiên Bàn!
Ong ong ong ong ong!
Trường Sinh Tiên Bàn treo cao trên bầu trời có năm phần mười tám sáng rực, ánh sáng càng chói lòa hơn, hiển nhiên hành động đầu tiên là Trung Vực Thánh Địa và Bát Quái Cổ quốc.
Tạm dừng một lúc rồi tiếng vù vù vang lên, những phần khác cũng lần lượt rực rỡ. Hiển nhiên đại giáo cương quốc, cổ tông thánh đứng về phe Bát Quái Cổ quốc đều do dự có nên tiếp tục trói chung chỗ không. Nhưng bọn họ không có sự lựa chọn, đành cố cứng rắn đến cùng, bọn họ chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào Trường Sinh Tiên Bàn, hy vọng Trường Sinh Tiên Bàn phát ra một kích vô địch nhất của Thủy Tổ giết hung nhân như Lý Thất Dạ.
Bát Quái Cổ quốc mà đấu thua thì đại giáo cương quốc đứng về phe Bát Quái Cổ quốc cũng không có kết cục tốt.
Vì vậy đại giáo cương quốc, thế gia thánh địa đã bỏ bàn phù vào Trường Sinh Tiên Bàn đều ôm tâm lý ăn cả ngã về không.
Trường Sinh Điện Hoàng nhìn bàn phù mười hai phần mười tám trên Trường Sinh Tiên Bàn, cười khẩy nói:
- Ngu không tả nổi.
Trường Sinh Điện Hoàng không cần nhìn cũng biết những môn phái hết sức ủng hộ Bát Quái Cổ quốc sẽ có kết cục gì.
Lý Thất Dạ không quan tâm Trường Sinh Tiên Bàn tỏa sáng trên bầu trời, hắn cười nói:
- Dù Trường Sinh Tiên Bàn chém xuống cũng cần thời gian, trong lúc này các ngươi có thủ đoạn gì cứ dùng đi.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão, Tề Phong Thần Vương biến sắc mặt. Trước khi Trường Sinh Tiên Bàn chém xuống bọn họ phải nghênh đón trận huyết chiến.
Dù sao Trường Sinh Tiên Bàn là sát chiêu cực kỳ mạnh, không phải nói muốn thi triển liền dùng được, còn cần các đại giáo cương quốc nắm giữ bàn phù phối hợp vớin ahu.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão liếc nhau, khí huyết toàn thân tuôn ra, mười hai mệnh cung bay lên trời. Bọn họ muốn thi triển đòn sát thủ mạnh nhất.
Lý Thất Dạ cười:
- Được rồi, để xem các ngươi còn bản lĩnh giấu đáy hòm gì không, cho các ngươi cơ hội thi triển.
Hắn mặc kệ Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão tụ tập lực lượng đại đạo.
Đế Bá
Dường như trăm vạn đại quân không đáng gì, không bằng cả con kiến, họ chỉ là hạt bụi vô cùng nhỏ bé.
So với các đệ tử Hộ Sơn tông thì cường giả tu sĩ trong Luân Hồi Sơn thành càng bị rung động. Bất Hủ Chân Thần mạnh cỡ nào, lão tổ đại giáo kiến thức rộng biết nhiều đến đâu đều bị rúng động sững sờ thật lâu, đầu óc trống rỗng.
Ba cường giả Chí Tôn liên hợp, chớp mắt Tề Phong Thần Vương bị đánh bay, Trung Vực Tiên Lão bị thương nặng, Bát Quái Chưởng Thương Sinh bị đánh lui. Năm ngón tay khép lại cách trời sao ức vạn dặm đồ diệt trăm vạn đại quân Bát Quái Cổ quốc.
Tất cả diễn ra trong cái búng tay, khủng bố hơn là toàn quá trình Lý Thất Dạ chỉ dùng một bàn tay nghênh địch, tay kia luôn chắp sau lưng.
Thực lực khủng bố biết bao, một tay càn quét vạn địch, vô song cõi đời, từ ngữ như thế hình dung trận chiến này là chính xác nhất.
Mọi người hút ngụm khí lạnh, cảm giác khí lạnh đông cứng lồng ngực, làm người toàn thân tê cóng. Ai cũng rợn tóc gáy đổ mồ hôi lạnh ròng ròng.
Hai vị Trường Tồn Bất Hủ, một thần vương vô địch, ba người liên hợp mà không đánh lại một bàn tay của Lý Thất Dạ. Khi tay hắn xòe ra khép lại là hạ gục cả đám, còn bị thương nặng bọn họ, chiến tích kinh khủng biết bao, e rằng trên cõi đời ít ai sánh bằng.
Không biết bao người chân run cầm cập, người đạo hạnh cạn thì nhũn chân quỳ dưới đất không đứng dậy nổi. Bọn họ không còn can đảm ngước nhìn Lý Thất Dạ.
Lúc này dù Lý Thất Dạ chỉ bình thản đứng đó mà như vật khổng lồ chí tôn vô thượng bàn cứ trên bầu trời, đè nặng trái tim mọi người, để lại bóng ma không thể xóa nhòa. Nhắc đến cái tên của Lý Thất Dạ là làm họ sợ teo tim.
Có Bất Hủ Chân Thần lấy lại tinh thần, chỉ thốt ra được hai chữ:
- Vô địch!
Trừ hai chữ này ra Bất Hủ Chân Thần không tìm thấy được từ nào khác để hình dung Lý Thất Dạ. Dường như tất cả trừ ngữ thật nghèo nàn, yếu ớt trước hai chữ vô địch. Chỉ có vô địch mới hình dung được Lý Thất Dạ, mới thể hiện sự cường đại của hắn.
Trường Sinh Điện Hoàng không hề bất ngờ, đều nằm trong dự đoán, phục hồi lạnh nhạt nói:
- Tự tìm đường chết.
Nhìn Lý Thất Dạ năm ngón tay khép mở đã đồ trăm vạn đại quân, thật lâu sau Trần Duy Chính lấy lại tinh thần mừng như điên:
- Được cứu rồi!
Mới rồi thấy thiên quân vạn mã giết vào Hộ Sơn tông làm Trần Duy Chính sợ teo tim, hồn vía bay lên, cho rằng Hộ Sơn tông chết chắc, sẽ bị thiên quân vạn mã Bát Quái Cổ quốc tiêu diệt. Không ngờ chỉ một cái búng tay sư tổ của họ cách ức vạn trời sao, chỉ khép mở năm ngón tay đã đồ diệt thiên quân vạn mã.
Đám Lý Kiến Khôn thấy cảnh đó, tỉnh táo lại khỏi rung động, mừng phát khóc:
- Rốt cuộc cứu được!
Toàn bộ đệ tử Hộ Sơn tông lấy lại tinh thần, quỳ lạy dưới đất, dập đầu hét to:
- Sư tổ vô địch, vạn cổ vô song!
- Sư tổ vô địch, vạn cổ vô song!
- Sư tổ vô địch, vạn cổ vô song!
Tiếng hét của đệ tử Hộ Sơn tông vang vọng thiên địa, quanh quẩn trong núi sông. Đám người Trần Duy Chính trong Luân Hồi Sơn thành cũng quỳ xuống lạy sát đất khóc ròng.
Mọi người yên lặng nhìn, không ai dám hó hé tiếng nào, không ai cảm thấy lời này quá mức khoa trương. Vì mọi người đều cảm thấy hai chữ vô địch áp dụng thích hợp nhất với Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ khoanh tay đứng, áo khoác bay theo gió lạnh nhạt liếc nhóm Bát Quái Chưởng Thương Sinh:
- Chỉ là việc vặt.
Đám Bát Quái Chưởng Thương Sinh mặt không chút máu, kết cục này nằm ngoài dự đoán của họ, quá khủng bố. Bọn họ chợt hiểu rằng mình đánh giá thấp thực lực của Lý Thất Dạ. Nhưng họ đã không có sự lựa chọn, đã lên chiến xa thì chỉ có nước huyết chiến đến cùng.
- Bắt đầu đi, chúng ta kết thúc sớm, đừng lãng phí thời gian của ta.
Lý Thất Dạ đứng đó, dường như yếu ớt, không có thần uy động trời, không có hơi thở ngập trời. Lý Thất Dạ trông hơi yếu ớt, như thư sinh yếu đuối.
Nhưng một người yếu ớt thư sinh tay trói gà không chặt lại làm mọi người rùng mình, mặc kệ ngươi là chư thiên thần ma hay tồn tại vô địch, trông thấy hắn đều sẽ nổi da gà.
Tề Phong Thần Vương đã sợ teo tim, liên tục thụt lùi mấy bước hét to:
- Mở Trường Sinh Tiên Bàn, dùng Trường Sinh Tiên Bàn!
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão đồng thanh kêu lên:
- Mở Trường Sinh Tiên Bàn!
Ong ong ong ong ong!
Trường Sinh Tiên Bàn treo cao trên bầu trời có năm phần mười tám sáng rực, ánh sáng càng chói lòa hơn, hiển nhiên hành động đầu tiên là Trung Vực Thánh Địa và Bát Quái Cổ quốc.
Tạm dừng một lúc rồi tiếng vù vù vang lên, những phần khác cũng lần lượt rực rỡ. Hiển nhiên đại giáo cương quốc, cổ tông thánh đứng về phe Bát Quái Cổ quốc đều do dự có nên tiếp tục trói chung chỗ không. Nhưng bọn họ không có sự lựa chọn, đành cố cứng rắn đến cùng, bọn họ chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào Trường Sinh Tiên Bàn, hy vọng Trường Sinh Tiên Bàn phát ra một kích vô địch nhất của Thủy Tổ giết hung nhân như Lý Thất Dạ.
Bát Quái Cổ quốc mà đấu thua thì đại giáo cương quốc đứng về phe Bát Quái Cổ quốc cũng không có kết cục tốt.
Vì vậy đại giáo cương quốc, thế gia thánh địa đã bỏ bàn phù vào Trường Sinh Tiên Bàn đều ôm tâm lý ăn cả ngã về không.
Trường Sinh Điện Hoàng nhìn bàn phù mười hai phần mười tám trên Trường Sinh Tiên Bàn, cười khẩy nói:
- Ngu không tả nổi.
Trường Sinh Điện Hoàng không cần nhìn cũng biết những môn phái hết sức ủng hộ Bát Quái Cổ quốc sẽ có kết cục gì.
Lý Thất Dạ không quan tâm Trường Sinh Tiên Bàn tỏa sáng trên bầu trời, hắn cười nói:
- Dù Trường Sinh Tiên Bàn chém xuống cũng cần thời gian, trong lúc này các ngươi có thủ đoạn gì cứ dùng đi.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão, Tề Phong Thần Vương biến sắc mặt. Trước khi Trường Sinh Tiên Bàn chém xuống bọn họ phải nghênh đón trận huyết chiến.
Dù sao Trường Sinh Tiên Bàn là sát chiêu cực kỳ mạnh, không phải nói muốn thi triển liền dùng được, còn cần các đại giáo cương quốc nắm giữ bàn phù phối hợp vớin ahu.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão liếc nhau, khí huyết toàn thân tuôn ra, mười hai mệnh cung bay lên trời. Bọn họ muốn thi triển đòn sát thủ mạnh nhất.
Lý Thất Dạ cười:
- Được rồi, để xem các ngươi còn bản lĩnh giấu đáy hòm gì không, cho các ngươi cơ hội thi triển.
Hắn mặc kệ Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão tụ tập lực lượng đại đạo.
Đế Bá
Đánh giá:
Truyện Đế Bá
Story
Chương 4118: Duy Ngã Độc Tôn
9.6/10 từ 33 lượt.