Đế Bá

Chương 393: Nhiệt huyết không lạnh, tráng chí lăng vân! (1)

Nếu như Tẩy Nhan cổ phái không có vô thượng đại trận ngăn cản, một kiện Tiên đế bảo khí đánh xuống, lấy thực lực của Bảo Thánh Nhân Hoàng nói không chừng có thể nhấn chìm cả Tẩy Nhan cổ phái!

- Vẻn vẹn một kiện đế vật tùy thân Tam đao tiên đế mà thôi, cũng dám ăn nói bừa bãi!

Liền ở lúc này, một thanh âm lười biếng vang lên.

- Lý Thất Dạ!

Thấy người đến, có người vì đó mà động dung nói.

Lý Thất Dạ ngồi ở trên tứ chiến đồng xa mà đến, một bộ dạng lười nhác, phải có Lý Sương Nhan, trái có Trần Bảo Kiều, một người ôm kiếm, một người ôm đao, đao kiếm song thị!

- Tứ chiến đồng xa!

Vừa thấy Lý Thất Dạ ngồi tứ chiến đồng xa đi tới, hai mắt của Bảo Thánh Nhân Hoàng ngưng tụ, trầm giọng nói. Cỗ chiến xa này đã từng là Thánh Thiên giáo đoạt lấy từ trong tay Tẩy Nhan cổ phái, sau đó dâng cho Thanh Huyền cổ quốc, không nghĩ tới lần nữa rơi vào trong tay Tẩy Nhan cổ phái.

Tứ chiến đồng xa dừng ở trên hư không, Lý Thất Dạ nhìn Bảo Thánh Nhân Hoàng một cái, bình tĩnh nói:


- SO sánh đế vật, so sánh nội tình, Thánh Thiên giáo các ngươi còn non! Đừng tưởng rằng mượn được một hai kiện đế vật của Thanh Huyền cổ quốc là có thể đạp phá Tẩy Nhan cổ phái ta, đó chẳng qua là một đống đồng nát sắt vụn mà thôi! Cũng không biết ngươi từ Thanh Huyền cổ quốc mượn đén tiên đế bảo khí nào! Xem ra lần dạy dỗ trước đó với Thanh Huyền cổ quốc còn chưa đủ, Đế Tử Chuy thiếu chút nữa xong rồi, còn dám tới tìm ta gây phiền toái!

- Khẩu khí thật lớn lối!

Nghe được lời của Lý Thất Dạ, xường giả vương hầu ở xa xa nhìn xem có người khó chịu với Lý Thất Dạ.

Về phần một ít giáo chủ haongf chủ từng đi qua Thiên cổ thi địa, tận mắt nhìn thấy Lý Thất Dạ đồ diệt Giang Tả thế gia, lão tổ của Nam Thiên thượng quốc, không khỏi cười khổ một tiếng, tiểu tử này có tiền vốn để lớn lối!

- Hôm nay là thời điểm nên đoạt lại tứ chiến đồng xa rồi!

Bảo Thánh Nhân Hoàng lạnh lùng nói, lời nói vừa rơi xuống, vung tay lên. "Oanh" một tiếng, phía sau hắn thế nhưng dâng lên đạo thai, một cái đạo môn cự đại mở ra.

- Oanh oanh oanh!

Theo từng đợt thanh âm nổ tung vang lên, từng đội thiết kỵ từ trong đạo môn xông ra, trong nháy mắt gần vạn thiết kỵ đạp không mà tới, khí thế như cầu vồng, tựa như muốn đạp toái hư không.


Ở trong nháy mắt hơn vạn thiết kỵ như dòng lũ bằng cương thiết, thế nhưng thoáng cái vây quanh Tẩy Nhan cổ phái, khí tức sát phạt lãnh lệ tràn ngập cả bầu trời.

Trong khoảng thời gian ngắn cả bầu trời đều yên lặng một mảnh.

- Chuẩn bị chiến tranh!

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của Cổ Thiết Thủ đại biến, hiểu được trận chiến hôm nay tuyệt đối là tránh không được, Thánh Thiên giáo là có chuẩn bị mà đến, hôm nay đối với Thánh Thiên giáo mà nói, giao ra Lý Thất Dạ chỉ là cái cớ mà thôi.

Thấy hơn vạn thiết kỵ của Thánh Thiên giáo vây quanh Tẩy Nhan cổ phái đến nước chảy không lọt, nhất thời không khí cả Tẩy Nhan cổ phái khẩn trương đến cực điểm, các đệ tử đều người nào trử về chỗ nấy, vào lúc này Tẩy Nhan cổ phái vận dụng đại lượng địa tinh bích, không còn chút quý tọng nào, tất cả đại trận thủ hộ đều mở ra rồi.

Trong khoảng thời gian ngắn, đại chiến chạm vào là phát, vào lúc này sắc mặt của Cổ Thiết Thủ lạnh tới cực điểm, trên thực tế sắc mặt đại biến đã không chỉ là Cổ Thiết Thủ nữa rồi.

Không ít giáo chủ chưởng môn đang bàng quang ở phía xa đều sắc mặt biến đổi, gần một vạn năm nay, Thánh Thiên giáo, Bảo Thánh thượng quốc đã rất ít khi lao sư động chúng như thế, có thể nói ở trong vạn năm qua Bảo Thánh thượng quốc rất ít động thủ với tông môn đại giáo trong cương thổ.

Hôm nay Thánh Thiên giáo quyết tâm muốn tiêu diệt Tẩy Nhan cổ phái, điều này làm cho không ít truyền thừa ở bên trong Bảo Thánh thượng quốc đều sắc mặt biến đổi, Thánh Thiên giáo hôm nay dám diệt Tẩy Nhan cổ phái, nói không chừng ngày mai sẽ dám tiêu diệt hết truyền thừa của môn phái khác.

- Đây là toàn bộ tinh nhuệ của Thánh Thiên giáo nha!


Vừa nhìn hơn vạn thiết kỵ của Thánh Thiên giáo vây Tẩy Nhan cổ phái đến nước chảy không lọt, không ít người đều sắc mặt đại biến.

Ở bên trong đại nhân vật bàng quang phía xa, tông môn của bọn họ chỉ sợ không thuộc về bên trong cương thổ của Bảo Thánh thượng quốc cũng vì đó mà động dung, có giáo chủ lẩm bẩm nói:

- Ba vạn năm trước đánh một trận, Tẩy Nhan cổ phái cho dù chiến bại nhưng Thánh Thiên giáo cũng là nguyên khí tổn thương nặng nề, trong ba vạn năm, Thánh Thiên giáo đã rất ít khi lao sư động chúng như thế rồi, hôm nay Thánh Thiên giáo đột nhiên muốn tiêu diệt Tẩy Nhan cổ phái, cái này chỉ sợ đã sớm có chuẩn bị.

Hiện tại tất cả mọi người ý thức được, cái gì mà giao ra Lý Thất Dạ, đó chỉ là cái cớ mà thôi, Thánh Thiên giáo muốn tiêu diệt Tẩy Nhan cổ phái, đây đã là chuyện tình quyết làm rồi.

- Tẩy Nhan cổ phái thất thế, chính xác mà nói, Cửu Thánh yêu môn thất thế. Nghe nói Cửu Thánh yêu môn mất đi sự ủng hộ của Chiến Thần điện, ngay cả Luân Nhật Yêu Hoàng của bọn họ cũng bị áp ở trong Chiến Thần điện.

Một vị lão thánh chủ biết được một chút tin tức nhẹ nhàng thở dài nói:

- Đây đối với Thánh Thiên giáo mà nói là cơ hội ngàn năm có một, không có ủng họ của Cửu Thánh yêu môn, không có Chiến Thần điện làm chỗ dựa! Mà Thánh Thiên giáo lại chiếm được ủng hộ của Thanh Huyền cổ quốc, bây giờ lại thời cơ tốt nhất tiêu diệt Tẩy Nhan cổ phái, thậm chí là thời cơ tốt nhất diệt Cửu Thánh yêu môn.

- Hắc, Tẩy Nhan cổ phái tự tìm đường chết, liên lụy đến đệ tử như Lý Thất Dạ. Hừ, nơi nơi cùng người là địch, Tẩy Nhan cổ phái không diệt cũng khó!


Nhìn thấy Tẩy Nhan cổ phái chạy trời đều không khỏi nắng, một chút người ở trong lòng có cừu oán với Lý Thất Dạ đều thống khoái.

Lúc này hơn vạn thiết kỵ đã vây kín Tẩy Nhan cổ phái, Lý Thất Dạ vẫn bình tĩnh, nhìn thoáng qua cả thiết kỵ vây quanh Tẩy Nhan cổ phái, như cũ nhàn rỗi tự tại nói:

- Có chút ý tứ, xem ra vì báo thù cho Thánh Thiên đạo tử các ngươi đó chẳng qua là cái cớ mà thôi, ta đều có chút thương hại đám người Thánh Thiên đạo tử rồi, sau khi chết còn có giá trị lợi dụng.

- Giao ra tất cả đế thuật của các ngươi, giao ra tất cả công pháp đại hiển của các ngươi, bổn tọa có thể lập tức thu binh!

Lúc này Bảo Thánh Nhân Hoàng lạnh lùng nói, hắn đã lộ ra răng nanh, đây mới là mục đích thật sự của hắn.

Lời này của Bảo Thánh Nhân Hoàng vừa ra, để cho trong lòng tất cả mọi người rùng mình, về phần các đệ tử của Tẩy Nhan cổ phái đều không khỏi trợn mắt nhìn nhau, thậm chí là căm phẫn dâng trào nói:

- Coi như là một người chết trận cuối cùng cũng tuyệt đối sẽ không để cho bọn họ được như ý!

Lời của Bảo Thánh Nhân Hoàng để cho không ít đại nhân vật xem chiến ở nơi xa trong lòng hơi bị nóng lên, thậm chí là đánh một cái giật mình.

Đế thuật! Đại hiền công pháp, cái này đều là thứ mà mọi người đều thèm thuồng, Tẩy Nhan cổ phái mặc dù xuống dốc rồi nhưng mà cuối cùng vẫn là Đế thống tiên môn! Cho dù năm đó đánh một trận, Tẩy Nhan cổ phái bị mất đại lượng Đế thuật nhưng mà còn có Đế thuật cường đại, như Côn Bằng lục biến!

Đế Bá
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Đế Bá Truyện Đế Bá Story Chương 393: Nhiệt huyết không lạnh, tráng chí lăng vân! (1)
9.6/10 từ 33 lượt.
loading...