Đế Bá
Chương 3917: Vừa Nhấc Tay Tất Cả Thành Tro (1)
- Bách Nhật đạo nhân đúng là đáng sợ, hắn vẫn chưa giá lâm, chỉ ban thưởng chân huyết thôi mà đã có uy lực kinh khủng như thế rồi.
Có lão tổ nhìn thấy cảnh này, không khỏi sợ hãi, nói:
- Nếu như hắn tự mình giá lâm thì còn khủng khiếp như thế nào nữa.
Trên thực tế, không ít người nhìn thấy cảnh này thì nội tâm rùng mình. Đối với cục diện này, mọi người bó tay hết cách. Hơn nữa, đây chỉ mới là chân huyết mà Bách Nhật đạo nhân ban thưởng mà thôi, nếu như Bách Nhật đạo nhân tự mình giá lâm thì chẳng phải là tự tìm đường chết hay sao.
- Ha ha ha, thứ không biết sống chết, hôm nay ngươi chắc chắn phải chết.
Thấy cảnh này, Lư Vĩ Quân cười lớn, ngạo nghễ nói:
- Đây chính là 'Phần Đạo Chi Pháp' của tổ ta, một khi bị liệt diễm thiêu đốt thì ngươi sẽ khó thoát khỏi cái chết. Huyết khí của ngươi, sức mạnh của ngươi càng cường đại thì liệt diễm sẽ càng mạnh.
Lúc này, bốn vị Chân Thần bất hủ thi triển 'Phần Đạo Chi Pháp' mà Bách Nhật đạo nhân sáng tạo. Phương pháp này lấy mình làm nến, lấy huyết khí của kẻ địch, sức mạnh đại đạo của kẻ địch làm dầu thắp, dầu thắp càng nhiều thì nến càng cháy mạnh.
Cho nên sau khi thi triển công pháp này thì kẻ thù chỉ có một con đường chết, căn bản không thể nào chống lại 'Phần Đạo Chi Pháp', cũng không thể nào phá giải 'Phần Đạo Chi Pháp'.
- Tổ ta thần thông vô thượng, vô địch thế gian, tên tiểu bối như ngươi mà cũng dám khiêu khích thần uy vô thượng của lão nhân gia, hừ, hôm nay sẽ để ngươi chết không có chỗ chôn.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bị liệt diễm bao trùm, Lư Vĩ Quân hết sức tự tin, cười lạnh một tiếng, ngạo nghễ nhìn xuống Lý Thất Dạ.
Nghe Lư Vĩ Quân nói vậy, không ít người rét lạnh, Bách Nhật đạo nhân đúng là đáng sợ.
- Chẳng qua chỉ là phương pháp mượn lực đánh lực mà thôi, chỉ cải tiến đơn giản mà thôi, không có gì ghê gớm cả.
Lúc này, cho dù bị liệt diễm thiêu đốt điên cuồng, thế nhưng Lý Thất Dạ vẫn thản nhiên như cũ.
- Được, vậy thì xem xem là lửa đốt dầu, hay là dầu dập tắt lửa.
Lý Thất Dạ cười nhạt, nháy mắt, ánh mắt của hắn co lại.
"Đùng..."
Trong nháy mắt, huyết khí của hắn trào ra ngoài.
Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ thiên địa như vỡ vụn. Khi huyết khí của Lý Thất Dạ trào ra ngoài thì giống như mở ra một thế giới, huyết khí vô lượng nháy mắt xông hủy tất cả mọi thứ.
Cho nên, khi huyết khí của Lý Thất Dạ trào ra ngoài thì huyết khí khủng khiếp không chỉ che kín ba ngàn giới, mà còn no căng ba ngàn giới.
"Đùng..."
Lý Thất Dạ phóng thích huyết khí ra ngoài, đối mặt với huyết khí kinh khủng vô song, tất cả mọi thứ đều trở nên nhỏ bé, thế giới rộng lớn đứng trước huyết khí của hắn cũng chỉ là một giọt nước giữa biển khơi mà thôi.
"Đùng, đùng, đùng"
Nhất thời, thiên địa như tan vỡ, hù dọa mọi người sợ hãi khiếp vía, vô số người nằm xuống đất, không đứng dậy nổi.
"Ba..."
Huyết khí của Lý Thất Dạ kinh khủng tuyệt luân, liệt diễm của bốn vị Chân Thần bất hủ không thể địch lại, lập tức xông ngược trở lại.
- A...
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, khi liệt diễm xông ngược trở lại, bốn vị Chân Thần bất hủ lập tức bị liệt diễm bao trùm. Trong nháy mắt, liệt diễm lấy huyết khí của bọn họ, lấy sức mạnh đạo đạo của bọn họ làm dầu thắp, nháy mắt bốc cháy dữ dội.
Nhất là chân huyết của bọn họ, đối với liệt diễm thì thứ này giống như tiệc lớn. Liệt diễm xông tới, nháy mắt đốt bốn vị Chân Thần bất hủ không còn manh giáp, đốt bốn vị Chân Thần bất hủ thành tro tàn, theo gió bay đi.
Bốn vị Chân Thần bất hủ trước khi chết trợn to hai mắt, bọn họ nằm mơ cũng không ngờ rằng lại bị đòn sát thủ mạnh nhất của mình cắn ngược, đốt bọn họ thành tro, làm cho bọn họ trước khi chết rất không cam tâm, rất tuyệt vọng.
Cuối cùng một tiếng "hô" vang lên, liệt diễm ngập trời đối mặt với huyết khí kinh khủng tuyệt luân trở nên nhỏ bé vô nghĩa. Bị huyết khí kinh khủng tuyệt luân xung kích, liệt diễm ngập trời lập tức dập tắt.
Lúc này, Lý Thất Dạ thu hồi huyết khí, toàn bộ thiên địa trở nên yên tĩnh.
Nhất thời, toàn bộ thiên địa trở nên yên tĩnh, giống như sau khi tận thế tàn phá thiên địa thì toàn bộ thế giới trở nên yên tĩnh đáng sợ, giống như toàn bộ sinh linh trong thế giới này đều đã chết trong đại tai nạn, toàn bộ thế giới trở thành phế tích, cho nên lúc này thế giới mới yên tĩnh như vậy.
Sự yên tĩnh này ép mọi người không thở nổi, lúc này, bất kể là tồn tại cường đại như thế nào, Mộc Kiếm Chân Thần cũng vậy, Hươu Khách Ông cũng vậy, lúc này, cho dù bọn họ cường đại cách mấy đi nữa thì cũng cảm thấy sợ hãi.
- Thật nhàm chán.
Sau khi thu hồi huyết khí, tiếng nói uể oải của Lý Thất Dạ đánh vỡ sự yên tĩnh này. Hắn ngáp một cái, nói:
- Huyết khí ngoại phóng, ta cảm thấy rất là đại tài tiểu dụng, Bách Nhật đạo nhân đích thân tới thì mới có chút gân.
Lời này của Lý Thất Dạ bá khí vô song, không chỉ coi thường mọi người, mà còn coi thường cả Bách Nhật đạo nhân.
Thế nhưng, lúc này mọi người đều trầm mặc, mọi người đều sợ hãi, ngay cả Lư Vĩ Quân vừa rồi còn hùng hổ kêu gào cũng ngậm miệng lại, không dám nói nữa.
- Được rồi, đã tới lúc ta đại khai sát giới rồi, trước tiên bắt đầu từ ngươi.
Lý Thất Dạ cười nhạt, ánh mắt rơi lên người Lư Vĩ Quân.
Lúc này, Lý Thất Dạ cất bước đi về hướng Lư Vĩ Quân. Lư Vĩ Quân sợ hãi khiếp vía, sắc mặt thay đổi, vội vàng lùi lại.
Mà Chân Thần bất hủ cuối cùng còn canh giữ ở bên cạnh Lư Vĩ Quân, đồng thời cũng là Chân Thần bất hủ mạnh nhất, đã không còn lựa chọn nào khác, đành phải kiên trì đối mặt với Lý Thất Dạ, tranh thủ thời gian cho Lư Vĩ Quân chạy trốn.
- Tôn giá, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng.
Chân Thần bất hủ đối mặt với Lý Thất Dạ, mặt mày nghiêm nghị, nói:
- Đối địch với lão chủ nhân của ta không phải là hành vi sáng suốt.
- Một trường tồn mà thôi, sao hù được ta chứ?
Lý Thất Dạ bước một bước, cười nhạt, nói:
- Bây giờ cút thì vẫn còn kịp.
- Đắc tội.
Chân Thần bất hủ chỉ có thể nặng nề quát lên. Lúc này hắn không còn lựa chọn nào khác, chịu ân huệ của người ta thì phải làm việc cho người ta. Hằn quát lên, độc cước đồng nhân trong tay đập tới.
Đế Bá
Có lão tổ nhìn thấy cảnh này, không khỏi sợ hãi, nói:
- Nếu như hắn tự mình giá lâm thì còn khủng khiếp như thế nào nữa.
Trên thực tế, không ít người nhìn thấy cảnh này thì nội tâm rùng mình. Đối với cục diện này, mọi người bó tay hết cách. Hơn nữa, đây chỉ mới là chân huyết mà Bách Nhật đạo nhân ban thưởng mà thôi, nếu như Bách Nhật đạo nhân tự mình giá lâm thì chẳng phải là tự tìm đường chết hay sao.
- Ha ha ha, thứ không biết sống chết, hôm nay ngươi chắc chắn phải chết.
Thấy cảnh này, Lư Vĩ Quân cười lớn, ngạo nghễ nói:
- Đây chính là 'Phần Đạo Chi Pháp' của tổ ta, một khi bị liệt diễm thiêu đốt thì ngươi sẽ khó thoát khỏi cái chết. Huyết khí của ngươi, sức mạnh của ngươi càng cường đại thì liệt diễm sẽ càng mạnh.
Lúc này, bốn vị Chân Thần bất hủ thi triển 'Phần Đạo Chi Pháp' mà Bách Nhật đạo nhân sáng tạo. Phương pháp này lấy mình làm nến, lấy huyết khí của kẻ địch, sức mạnh đại đạo của kẻ địch làm dầu thắp, dầu thắp càng nhiều thì nến càng cháy mạnh.
Cho nên sau khi thi triển công pháp này thì kẻ thù chỉ có một con đường chết, căn bản không thể nào chống lại 'Phần Đạo Chi Pháp', cũng không thể nào phá giải 'Phần Đạo Chi Pháp'.
- Tổ ta thần thông vô thượng, vô địch thế gian, tên tiểu bối như ngươi mà cũng dám khiêu khích thần uy vô thượng của lão nhân gia, hừ, hôm nay sẽ để ngươi chết không có chỗ chôn.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bị liệt diễm bao trùm, Lư Vĩ Quân hết sức tự tin, cười lạnh một tiếng, ngạo nghễ nhìn xuống Lý Thất Dạ.
Nghe Lư Vĩ Quân nói vậy, không ít người rét lạnh, Bách Nhật đạo nhân đúng là đáng sợ.
- Chẳng qua chỉ là phương pháp mượn lực đánh lực mà thôi, chỉ cải tiến đơn giản mà thôi, không có gì ghê gớm cả.
Lúc này, cho dù bị liệt diễm thiêu đốt điên cuồng, thế nhưng Lý Thất Dạ vẫn thản nhiên như cũ.
- Được, vậy thì xem xem là lửa đốt dầu, hay là dầu dập tắt lửa.
Lý Thất Dạ cười nhạt, nháy mắt, ánh mắt của hắn co lại.
"Đùng..."
Trong nháy mắt, huyết khí của hắn trào ra ngoài.
Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ thiên địa như vỡ vụn. Khi huyết khí của Lý Thất Dạ trào ra ngoài thì giống như mở ra một thế giới, huyết khí vô lượng nháy mắt xông hủy tất cả mọi thứ.
Cho nên, khi huyết khí của Lý Thất Dạ trào ra ngoài thì huyết khí khủng khiếp không chỉ che kín ba ngàn giới, mà còn no căng ba ngàn giới.
"Đùng..."
Lý Thất Dạ phóng thích huyết khí ra ngoài, đối mặt với huyết khí kinh khủng vô song, tất cả mọi thứ đều trở nên nhỏ bé, thế giới rộng lớn đứng trước huyết khí của hắn cũng chỉ là một giọt nước giữa biển khơi mà thôi.
"Đùng, đùng, đùng"
Nhất thời, thiên địa như tan vỡ, hù dọa mọi người sợ hãi khiếp vía, vô số người nằm xuống đất, không đứng dậy nổi.
"Ba..."
Huyết khí của Lý Thất Dạ kinh khủng tuyệt luân, liệt diễm của bốn vị Chân Thần bất hủ không thể địch lại, lập tức xông ngược trở lại.
- A...
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, khi liệt diễm xông ngược trở lại, bốn vị Chân Thần bất hủ lập tức bị liệt diễm bao trùm. Trong nháy mắt, liệt diễm lấy huyết khí của bọn họ, lấy sức mạnh đạo đạo của bọn họ làm dầu thắp, nháy mắt bốc cháy dữ dội.
Nhất là chân huyết của bọn họ, đối với liệt diễm thì thứ này giống như tiệc lớn. Liệt diễm xông tới, nháy mắt đốt bốn vị Chân Thần bất hủ không còn manh giáp, đốt bốn vị Chân Thần bất hủ thành tro tàn, theo gió bay đi.
Bốn vị Chân Thần bất hủ trước khi chết trợn to hai mắt, bọn họ nằm mơ cũng không ngờ rằng lại bị đòn sát thủ mạnh nhất của mình cắn ngược, đốt bọn họ thành tro, làm cho bọn họ trước khi chết rất không cam tâm, rất tuyệt vọng.
Cuối cùng một tiếng "hô" vang lên, liệt diễm ngập trời đối mặt với huyết khí kinh khủng tuyệt luân trở nên nhỏ bé vô nghĩa. Bị huyết khí kinh khủng tuyệt luân xung kích, liệt diễm ngập trời lập tức dập tắt.
Lúc này, Lý Thất Dạ thu hồi huyết khí, toàn bộ thiên địa trở nên yên tĩnh.
Nhất thời, toàn bộ thiên địa trở nên yên tĩnh, giống như sau khi tận thế tàn phá thiên địa thì toàn bộ thế giới trở nên yên tĩnh đáng sợ, giống như toàn bộ sinh linh trong thế giới này đều đã chết trong đại tai nạn, toàn bộ thế giới trở thành phế tích, cho nên lúc này thế giới mới yên tĩnh như vậy.
Sự yên tĩnh này ép mọi người không thở nổi, lúc này, bất kể là tồn tại cường đại như thế nào, Mộc Kiếm Chân Thần cũng vậy, Hươu Khách Ông cũng vậy, lúc này, cho dù bọn họ cường đại cách mấy đi nữa thì cũng cảm thấy sợ hãi.
- Thật nhàm chán.
Sau khi thu hồi huyết khí, tiếng nói uể oải của Lý Thất Dạ đánh vỡ sự yên tĩnh này. Hắn ngáp một cái, nói:
- Huyết khí ngoại phóng, ta cảm thấy rất là đại tài tiểu dụng, Bách Nhật đạo nhân đích thân tới thì mới có chút gân.
Lời này của Lý Thất Dạ bá khí vô song, không chỉ coi thường mọi người, mà còn coi thường cả Bách Nhật đạo nhân.
Thế nhưng, lúc này mọi người đều trầm mặc, mọi người đều sợ hãi, ngay cả Lư Vĩ Quân vừa rồi còn hùng hổ kêu gào cũng ngậm miệng lại, không dám nói nữa.
- Được rồi, đã tới lúc ta đại khai sát giới rồi, trước tiên bắt đầu từ ngươi.
Lý Thất Dạ cười nhạt, ánh mắt rơi lên người Lư Vĩ Quân.
Lúc này, Lý Thất Dạ cất bước đi về hướng Lư Vĩ Quân. Lư Vĩ Quân sợ hãi khiếp vía, sắc mặt thay đổi, vội vàng lùi lại.
Mà Chân Thần bất hủ cuối cùng còn canh giữ ở bên cạnh Lư Vĩ Quân, đồng thời cũng là Chân Thần bất hủ mạnh nhất, đã không còn lựa chọn nào khác, đành phải kiên trì đối mặt với Lý Thất Dạ, tranh thủ thời gian cho Lư Vĩ Quân chạy trốn.
- Tôn giá, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng.
Chân Thần bất hủ đối mặt với Lý Thất Dạ, mặt mày nghiêm nghị, nói:
- Đối địch với lão chủ nhân của ta không phải là hành vi sáng suốt.
- Một trường tồn mà thôi, sao hù được ta chứ?
Lý Thất Dạ bước một bước, cười nhạt, nói:
- Bây giờ cút thì vẫn còn kịp.
- Đắc tội.
Chân Thần bất hủ chỉ có thể nặng nề quát lên. Lúc này hắn không còn lựa chọn nào khác, chịu ân huệ của người ta thì phải làm việc cho người ta. Hằn quát lên, độc cước đồng nhân trong tay đập tới.
Đế Bá
Đánh giá:
Truyện Đế Bá
Story
Chương 3917: Vừa Nhấc Tay Tất Cả Thành Tro (1)
9.6/10 từ 33 lượt.