Đế Bá
Chương 3813: Đệ Nhất Hung Nhân
- Mộc gia nhiệt tình khoản đãi, Tôn mỗ hết sức cảm kích.
Tôn Lãnh Ảnh uống một ngụm trà, nói chậm:
- Thế nhưng ta nghe nói gần đây Mộc gia đang tìm kiếm một người.
- Tôn huynh hỏi vậy là hỏi nhầm người rồi.
Lão tổ Mộc gia lắc đầu cười, nói rằng:
- Ta đã không hỏi tục sự lâu lắm rồi, những chuyện của tiểu bối, ta không còn hỏi tới nữa, có tìm người hay không, ta cũng không biết.
- Thật sao?
Tôn Lãnh Ảnh uống trà, vẫn chậm rãi như cũ, lâu sau mới nói chậm:
- Nếu như lỗ tai của ta vẫn chưa ù thì gần đây Mộc gia các ngươi đang tìm kiếm một người trẻ tuổi gọi là đệ nhất hung nhân, không biết có phải là giả hay không.
- Tôn huynh từ đâu mà biết?
Tôn Lãnh Ảnh vừa nói như thế, lão tổ Mộc gia lập tức biến sắc, ánh mắt lạnh lẽo.
Phải biết rằng lão tổ Mộc gia chính là một vị Chân Thần bất hủ hết sức lợi hại, khi ánh mắt của hắn lạnh lẽo thì sẽ có vô số người thấp thỏm sợ hãi.
Tôn Lãnh Ảnh ngồi ngay ngắn, tiếp tục uống trà, nói chậm:
- Thế gian không có bức tường nào không lọt gió, chuyện bí ẩn mấy thì cũng không thể gói được lửa. Ta chỉ muốn nhắc nhở Mộc huynh một chút mà thôi, nếu như ta nhớ không lầm thì năm đó Mộc gia từng cam kết với Đoạn Ngọc Chân Đế...
-... Nếu như để Đoạn Ngọc Chân Đế biết các ngươi âm phụng dương vi, vậy thì không ổn rồi. Lấy tính cách cứng rắn của Đoạn Ngọc Chân Đế, làm không khéo thì chính là Mộc gia Lý gia đại chiến.
Nói tới đây, Tôn Lãnh Ảnh uống một ngụm trà, lạnh nhạt nói rằng:
- Nếu như ta nhớ không nhầm thì ngày đó Đoạn Ngọc Chân Đế đại náo Mộc gia, dưới sự che chở của Cổ Nhất Phi, một đường tiến nhanh, không ai cản nổi...
- Tôn huynh, ngươi đang uy hiếp Mộc gia sao?
Lão tổ Mộc gia biến sắc, sầm mặt lại, lạnh lùng nói.
Tôn Lãnh Ảnh không hề hoảng hốt, uống trà, nói chậm:
- Mộc huynh hiểu lầm rồi, ta chỉ muốn nhắc nhở Mộc gia các ngươi mà thôi, để tránh lịch sử tái diễn.
- Vậy thì đa tạ ý tốt của Tôn huynh.
Lão tổ Mộc gia lạnh lùng hừ.
- Đừng vội cám ơn, ta vẫn còn đại lễ tặng cho Mộc huynh.
Tôn Lãnh Ảnh nói chậm:
- Ta tin Mộc huynh sẽ thích đại lễ này.
- Ta rửa tai lắng nghe.
Lão tổ Mộc gia hừ một tiếng, nói lạnh lùng. Hiển nhiên, hắn đã bất mãn Tôn Lãnh Ảnh.
- Không dối gạt Mộc huynh.
Tôn Lãnh Ảnh lạnh nhạt nói rằng:
- Tân hoàng Cửu Bí đạo thống chính là đệ nhất hung nhân mà các ngươi muốn tìm!
- Tôn huynh, trò đùa này không hề vui chút nào.
Lão tổ Mộc gia không khỏi ngạc nhiên, sau đó mặt mày lạnh lẽo, trầm giọng nói.
- Mộc huynh, ta giống người thích đùa sao?
Tôn Lãnh Ảnh không hề hoảng loạn, hết sức trấn định, nói chậm.
Lão tổ Mộc gia nhìn chằm chằm Tôn Lãnh Ảnh, qua hồi lâu, mới nói chậm:
- Cho dù Tôn huynh muốn mượn đao giết người thì cũng quá trùng hợp rồi.
- Chuyện thế gian, chắc chắn sẽ có một vài chuyện trùng hợp, chẳng phải tục ngữ đã nói rồi hay sao? Vô xảo bất thành thư.
Tôn Lãnh Ảnh uống một ngụm trà, hết sức bình tĩnh.
- Khiến người ta khó mà tin nổi.
Lão tổ Mộc gia lạnh lùng hừ.
- Thế nhưng, chẳng phải Tôn mỗ cũng đang ngồi trước mặt Mộc huynh hay sao?
Tôn Lãnh Ảnh lạnh nhạt nói rằng:
- Nếu như Tôn mỗ muốn mượn đao giết người, Mộc huynh cho rằng thủ đoạn ngây ngơ như thế sẽ khiến ngươi tin tưởng hay sao? Mộc gia sẽ vì một câu nói của ta mà ra tay sao? Không thể nào.
Lão tổ Mộc gia nhìn chằm chằm Tôn Lãnh Ảnh. Hắn nói đúng là có đạo lý, nếu như Tôn Lãnh Ảnh muốn dùng mánh khóe ngây thơ này mượn đao giết người thì quá không thật, Tôn Lãnh Ảnh cũng sẽ không ngây ngơ như thế.
- Tôn Lãnh Ảnh ta mặc dù không phải là người tốt lành gì, cũng làm không ít chuyện xấu, hai tay dính đầy máu tươi.
Tôn Lãnh Ảnh lạnh nhạt nói rằng:
- Thế nhưng, Mộc huynh cảm thấy lời nói của ta đáng giá bao nhiêu tiền? Tín dụng của ta đáng giá bao nhiêu tiền?
- Nhất ngôn cửu đỉnh!
Lão tổ Mộc gia nhìn Tôn Lãnh Ảnh, không thể không thừa nhận.
Mặc dù Tôn Lãnh Ảnh là một cây đao trong tay Thái Thanh Hoàng, thế nhưng luôn luôn kiệm lời. Người tiết chữ như vàng như hắn, đúng là nhất ngôn cửu đỉnh, sẽ không hứa bậy.
- Cho nên ta không cần thiết phải dối gạt Mộc huynh, cũng không cần thiết dối gạt Mộc gia, làm vậy cũng chỉ tự rước nhục nhã mà thôi.
Tôn Lãnh Ảnh nói chậm.
Lão tổ Mộc gia nhìn chằm chằm Tôn Lãnh Anh, qua hồi lâu, mới nói chậm:
- Chuyện này quá khó tin.
- Nếu như Mộc gia không tin thì có thể đi xác thực. Mộc gia muốn tìm hiểu ai đó, thì chắc chắn sẽ tìm được.
Tôn Lãnh Ảnh nói chậm.
- Chúng ta sẽ.
Cuối cùng, lão tổ Mộc gia nói lạnh lùng.
- Ta tin sẽ không thành vấn đề.
Tôn Lãnh Ảnh nói chậm:
- Ta cũng tin quyết tâm báo thù cho Mộc Thiếu Thần của Mộc gia. Cho nên chúng ta nên ngồi lại nói chuyện kỹ hơn phải không.
- Ngươi muốn thế nào?
Lão tổ Mộc gia nhìn chằm chằm Tôn Lãnh Ảnh, nói lạnh lùng.
- Không muốn thế nào hết.
Tôn Lãnh Ảnh nói chậm:
- Ta chỉ muốn lấy lại thứ thuộc về ta, chỉ thế thôi. Ta tin Mộc gia có thể giúp ta.
- Thái Thanh Hoàng truyền ngôi cho hắn, chắc chắn phải có đạo lý của hắn.
Lão tổ Mộc gia cười nhạt.
- Chỉ là chuyện quá khứ.
Tôn Lãnh Ảnh nói:
- Ta chỉ muốn lấy lại Cửu Bí đạo thống, còn chuyện cũ, không nhắc cũng được.
- Hắn có thể ngồi vững hoàng vị, có thể độc tôn thiên hạ, chứng tỏ hắn là một tôn Chân Thần bất hủ vô cùng cường đại.
Lão tổ Mộc gia nói chậm:
- Tôn huynh, ngươi nên biết, bây giờ ngươi muốn đối đầu với chủ nhân Cửu Bí đạo thống, đối đầu với toàn bộ Cửu Bí đạo thống, thì không phải là hành động sáng suốt.
- Chẳng phải ta có Mộc huynh giúp đỡ hay sao?
Tôn Lãnh Ảnh vẫn lạnh lùng như cũ, lạnh nhạt nói rằng:
- Ta tin Mộc gia cũng hận không thể đẩy hắn vào chỗ chết.
- Không phủ nhận Mộc gia chúng ta muốn báo thù.
Lão tổ Mộc gia nói chậm:
- Thế nhưng chúng ta không nhất thiết phải giúp ngươi nha, Tôn huynh.
- Chỉ cần điều kiện thích hợp, ta tin không ai có thể cự tuyệt.
Tôn Lãnh Ảnh lạnh nhạt nói rằng:
- Cửu Bí đạo thống lớn như thế, tùy thời mở ra cho Mộc huynh, Mộc gia muốn cái gì, chỉ cần Mộc huynh nói một câu là đủ.
Lão tổ Mộc gia nghiêm mắt, nhìn chằm chằm Tôn Lãnh Ảnh. Đúng như Tôn Lãnh Ảnh nói, chỉ cần điều kiện thích hợp thì không ai cự tuyệt cả.
Câu nói của Tôn Lãnh Ảnh hết sức mê người. Cửu Bí đạo thống chính là đạo thống nổi danh cùng Mộc gia, là một trong ba cự đầu, bởi vậy đạo tạng của Cửu Bí đạo thống màu mở biết mấy. Nếu như cánh cửa của Cửu Bí đạo thống rộng mở với Mộc gia, mặc cho bọn họ lựa chọn, điều kiện như vậy, cám dỗ như vậy, không thể nào không khiến người ta tim đập thình thịch.
Đế Bá
Tôn Lãnh Ảnh uống một ngụm trà, nói chậm:
- Thế nhưng ta nghe nói gần đây Mộc gia đang tìm kiếm một người.
- Tôn huynh hỏi vậy là hỏi nhầm người rồi.
Lão tổ Mộc gia lắc đầu cười, nói rằng:
- Ta đã không hỏi tục sự lâu lắm rồi, những chuyện của tiểu bối, ta không còn hỏi tới nữa, có tìm người hay không, ta cũng không biết.
- Thật sao?
Tôn Lãnh Ảnh uống trà, vẫn chậm rãi như cũ, lâu sau mới nói chậm:
- Nếu như lỗ tai của ta vẫn chưa ù thì gần đây Mộc gia các ngươi đang tìm kiếm một người trẻ tuổi gọi là đệ nhất hung nhân, không biết có phải là giả hay không.
- Tôn huynh từ đâu mà biết?
Tôn Lãnh Ảnh vừa nói như thế, lão tổ Mộc gia lập tức biến sắc, ánh mắt lạnh lẽo.
Phải biết rằng lão tổ Mộc gia chính là một vị Chân Thần bất hủ hết sức lợi hại, khi ánh mắt của hắn lạnh lẽo thì sẽ có vô số người thấp thỏm sợ hãi.
Tôn Lãnh Ảnh ngồi ngay ngắn, tiếp tục uống trà, nói chậm:
- Thế gian không có bức tường nào không lọt gió, chuyện bí ẩn mấy thì cũng không thể gói được lửa. Ta chỉ muốn nhắc nhở Mộc huynh một chút mà thôi, nếu như ta nhớ không lầm thì năm đó Mộc gia từng cam kết với Đoạn Ngọc Chân Đế...
-... Nếu như để Đoạn Ngọc Chân Đế biết các ngươi âm phụng dương vi, vậy thì không ổn rồi. Lấy tính cách cứng rắn của Đoạn Ngọc Chân Đế, làm không khéo thì chính là Mộc gia Lý gia đại chiến.
Nói tới đây, Tôn Lãnh Ảnh uống một ngụm trà, lạnh nhạt nói rằng:
- Nếu như ta nhớ không nhầm thì ngày đó Đoạn Ngọc Chân Đế đại náo Mộc gia, dưới sự che chở của Cổ Nhất Phi, một đường tiến nhanh, không ai cản nổi...
- Tôn huynh, ngươi đang uy hiếp Mộc gia sao?
Lão tổ Mộc gia biến sắc, sầm mặt lại, lạnh lùng nói.
Tôn Lãnh Ảnh không hề hoảng hốt, uống trà, nói chậm:
- Mộc huynh hiểu lầm rồi, ta chỉ muốn nhắc nhở Mộc gia các ngươi mà thôi, để tránh lịch sử tái diễn.
- Vậy thì đa tạ ý tốt của Tôn huynh.
Lão tổ Mộc gia lạnh lùng hừ.
- Đừng vội cám ơn, ta vẫn còn đại lễ tặng cho Mộc huynh.
Tôn Lãnh Ảnh nói chậm:
- Ta tin Mộc huynh sẽ thích đại lễ này.
- Ta rửa tai lắng nghe.
Lão tổ Mộc gia hừ một tiếng, nói lạnh lùng. Hiển nhiên, hắn đã bất mãn Tôn Lãnh Ảnh.
- Không dối gạt Mộc huynh.
Tôn Lãnh Ảnh lạnh nhạt nói rằng:
- Tân hoàng Cửu Bí đạo thống chính là đệ nhất hung nhân mà các ngươi muốn tìm!
- Tôn huynh, trò đùa này không hề vui chút nào.
Lão tổ Mộc gia không khỏi ngạc nhiên, sau đó mặt mày lạnh lẽo, trầm giọng nói.
- Mộc huynh, ta giống người thích đùa sao?
Tôn Lãnh Ảnh không hề hoảng loạn, hết sức trấn định, nói chậm.
Lão tổ Mộc gia nhìn chằm chằm Tôn Lãnh Ảnh, qua hồi lâu, mới nói chậm:
- Cho dù Tôn huynh muốn mượn đao giết người thì cũng quá trùng hợp rồi.
- Chuyện thế gian, chắc chắn sẽ có một vài chuyện trùng hợp, chẳng phải tục ngữ đã nói rồi hay sao? Vô xảo bất thành thư.
Tôn Lãnh Ảnh uống một ngụm trà, hết sức bình tĩnh.
- Khiến người ta khó mà tin nổi.
Lão tổ Mộc gia lạnh lùng hừ.
- Thế nhưng, chẳng phải Tôn mỗ cũng đang ngồi trước mặt Mộc huynh hay sao?
Tôn Lãnh Ảnh lạnh nhạt nói rằng:
- Nếu như Tôn mỗ muốn mượn đao giết người, Mộc huynh cho rằng thủ đoạn ngây ngơ như thế sẽ khiến ngươi tin tưởng hay sao? Mộc gia sẽ vì một câu nói của ta mà ra tay sao? Không thể nào.
Lão tổ Mộc gia nhìn chằm chằm Tôn Lãnh Ảnh. Hắn nói đúng là có đạo lý, nếu như Tôn Lãnh Ảnh muốn dùng mánh khóe ngây thơ này mượn đao giết người thì quá không thật, Tôn Lãnh Ảnh cũng sẽ không ngây ngơ như thế.
- Tôn Lãnh Ảnh ta mặc dù không phải là người tốt lành gì, cũng làm không ít chuyện xấu, hai tay dính đầy máu tươi.
Tôn Lãnh Ảnh lạnh nhạt nói rằng:
- Thế nhưng, Mộc huynh cảm thấy lời nói của ta đáng giá bao nhiêu tiền? Tín dụng của ta đáng giá bao nhiêu tiền?
- Nhất ngôn cửu đỉnh!
Lão tổ Mộc gia nhìn Tôn Lãnh Ảnh, không thể không thừa nhận.
Mặc dù Tôn Lãnh Ảnh là một cây đao trong tay Thái Thanh Hoàng, thế nhưng luôn luôn kiệm lời. Người tiết chữ như vàng như hắn, đúng là nhất ngôn cửu đỉnh, sẽ không hứa bậy.
- Cho nên ta không cần thiết phải dối gạt Mộc huynh, cũng không cần thiết dối gạt Mộc gia, làm vậy cũng chỉ tự rước nhục nhã mà thôi.
Tôn Lãnh Ảnh nói chậm.
Lão tổ Mộc gia nhìn chằm chằm Tôn Lãnh Anh, qua hồi lâu, mới nói chậm:
- Chuyện này quá khó tin.
- Nếu như Mộc gia không tin thì có thể đi xác thực. Mộc gia muốn tìm hiểu ai đó, thì chắc chắn sẽ tìm được.
Tôn Lãnh Ảnh nói chậm.
- Chúng ta sẽ.
Cuối cùng, lão tổ Mộc gia nói lạnh lùng.
- Ta tin sẽ không thành vấn đề.
Tôn Lãnh Ảnh nói chậm:
- Ta cũng tin quyết tâm báo thù cho Mộc Thiếu Thần của Mộc gia. Cho nên chúng ta nên ngồi lại nói chuyện kỹ hơn phải không.
- Ngươi muốn thế nào?
Lão tổ Mộc gia nhìn chằm chằm Tôn Lãnh Ảnh, nói lạnh lùng.
- Không muốn thế nào hết.
Tôn Lãnh Ảnh nói chậm:
- Ta chỉ muốn lấy lại thứ thuộc về ta, chỉ thế thôi. Ta tin Mộc gia có thể giúp ta.
- Thái Thanh Hoàng truyền ngôi cho hắn, chắc chắn phải có đạo lý của hắn.
Lão tổ Mộc gia cười nhạt.
- Chỉ là chuyện quá khứ.
Tôn Lãnh Ảnh nói:
- Ta chỉ muốn lấy lại Cửu Bí đạo thống, còn chuyện cũ, không nhắc cũng được.
- Hắn có thể ngồi vững hoàng vị, có thể độc tôn thiên hạ, chứng tỏ hắn là một tôn Chân Thần bất hủ vô cùng cường đại.
Lão tổ Mộc gia nói chậm:
- Tôn huynh, ngươi nên biết, bây giờ ngươi muốn đối đầu với chủ nhân Cửu Bí đạo thống, đối đầu với toàn bộ Cửu Bí đạo thống, thì không phải là hành động sáng suốt.
- Chẳng phải ta có Mộc huynh giúp đỡ hay sao?
Tôn Lãnh Ảnh vẫn lạnh lùng như cũ, lạnh nhạt nói rằng:
- Ta tin Mộc gia cũng hận không thể đẩy hắn vào chỗ chết.
- Không phủ nhận Mộc gia chúng ta muốn báo thù.
Lão tổ Mộc gia nói chậm:
- Thế nhưng chúng ta không nhất thiết phải giúp ngươi nha, Tôn huynh.
- Chỉ cần điều kiện thích hợp, ta tin không ai có thể cự tuyệt.
Tôn Lãnh Ảnh lạnh nhạt nói rằng:
- Cửu Bí đạo thống lớn như thế, tùy thời mở ra cho Mộc huynh, Mộc gia muốn cái gì, chỉ cần Mộc huynh nói một câu là đủ.
Lão tổ Mộc gia nghiêm mắt, nhìn chằm chằm Tôn Lãnh Ảnh. Đúng như Tôn Lãnh Ảnh nói, chỉ cần điều kiện thích hợp thì không ai cự tuyệt cả.
Câu nói của Tôn Lãnh Ảnh hết sức mê người. Cửu Bí đạo thống chính là đạo thống nổi danh cùng Mộc gia, là một trong ba cự đầu, bởi vậy đạo tạng của Cửu Bí đạo thống màu mở biết mấy. Nếu như cánh cửa của Cửu Bí đạo thống rộng mở với Mộc gia, mặc cho bọn họ lựa chọn, điều kiện như vậy, cám dỗ như vậy, không thể nào không khiến người ta tim đập thình thịch.
Đế Bá
Đánh giá:
Truyện Đế Bá
Story
Chương 3813: Đệ Nhất Hung Nhân
9.6/10 từ 33 lượt.