Đế Bá
Chương 3451: Tiền Xài Vặt (Hạ)
Còn về những tu sĩ mới vừa rồi chế nhạo Lý Thất Dạ đều đã cúi đầu, không dám nói gì. Hành động tùy tiện lấy ra chân tệ Thủy Tổ đã giống như vả một bạt tay thật mạnh vào mặt bọn họ rồi.
- Tiền xài vặt.
Ngay cả lão tổ đạo thống cũng cười cay đắng, nói rằng:
- Biết bao nhiêu người cố gắng cả đời cũng không kiếm được chút tiền tiêu vật này. Không, cả đời cũng không kiếm được một đồng tiền tiêu vặt.
Mọi người bị sự bá đạo của Lý Thất Dạ trấn áp không dám thở mạnh. Sự bá đạo của hắn đã tới mức không bút mực nào có thể hình dung được.
Biết bao nhiêu tu sĩ cường giả cả đời cũng không có một viên chân tệ Thủy Tổ, thế mà Lý Thất Dạ lại tùy tiện ném ra mười mấy viên chân tệ Thủy Tổ, hơn nữa đây chỉ là tiền xài vặt.
Nếu như ai còn dám khoe của trước mặt Lý Thất Dạ nữa thì chỉ tự làm mất mặt mình mà thôi.
Cuối cùng, mọi người đều im thinh thít. Lý Thất Dạ tiện tay ném ra chân tệ Thủy Tổ đã kết thúc trận so của này, làm gì còn ai dám so của với Lý Thất Dạ nữa chứ?
"Đùng ---"
Ngay lúc này, trong lòng biển ở đằng xa nổi gió lớn, sóng biển ngập trời, hơn nữa tầng sóng sau cao hơn tầng sóng trước, giống như có bão táp đang kéo tới.
Trước trận sóng lật trời này, tiếng sóng va đậm vang không dứt, như thể toàn bộ vùng biển này muốn nhấc lên vậy.
- Tới rồi.
Có lão tổ mở thiên nhãn nhìn vùng biển ở đằng xa, thì thào rằng.
"Đùng, đùng, đùng" Ngay lúc này, phía xa vang lên tiếng nổ vang, khi tiếng nổ vang truyền tới bên này thì đã qua được một lúc lâu.
"Đùng, đùng, đùng" Tiếng nổ đùng đoàng vang mãi không dứt. Chỉ thấy chỉ trong thời gian ngắn ngủi, mảnh tối om kia đã bao trùm lấy ven biển, thậm chí còn bao trùm cả bầu trời.
- Tệ thú tới rồi.
Có lão tổ nhìn ra đằng xa, ánh mắt nhìn xa mấy triệu dặm, khi nhìn thấy hắc triều kéo tới thì quát lớn.
Không ít người vội vàng mở thiên nhãn nhìn tới. Đúng thật là như vậy, chỉ thấy vô số tệ thú leo lên bờ. Sau khi tệ thú leo lên bờ thì phóng chân lao tới Tệ Thú Thành như điên. Cũng có tệ thú giang hai cánh bay lên trời, bay về phía Tệ Thú Thành.
Có quá nhiều tệ thú, hơn nữa khi tất cả những con tệ thú này chạy như điên thì nhìn chẳng khác nào cuồng triều bao trùm thiên địa. Hơn nữa bên dưới biển còn có vô số tệ thú bơi vào bờ, chúng nó dường như vô cùng vô tận.
Không ai biết dưới biển có bao nhiêu tệ thú, nhưng chỉ trong nháy mắt mà đã có hơn ngàn con tệ thú bơi vào bờ, lao về phía Tệ Thú Thành, thú triều hết sức kinh khủng.
Khi thú triều kinh khủng này kéo tới thì thiên địa rung chuyển, chỉ nghe "đùng, đùng, đùng", không thứ gì có thể cản chúng. Chỉ thấy cây lớn che trời hoặc rừng rậm chặn ngay đường lớn đều bị đạp bằng phẳng. Vùng đất vốn xanh ươm ngay lập tức bị đạp thành một con đường rộng thênh thang.
Hơn nữa còn có vô số tệ thú xông tới, đâm đổ từng tòa núi. Chỉ thấy đá vụn văng tung tóe, cảnh tượng vô cùng đồ sộ, mặt đất rung chuyển.
Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người hít lạnh. Lúc này mọi người mới biết vì sao trước cửa Tệ Thú Thành lại có một con đường bằng phẳng nối liền tới biển rộng. Đây không phải là nhân công, mà là bị tệ thú đạp mà ra.
"Đùng --- đùng --- đùng ---" Khi tệ thú còn cách xa Tệ Thú Thành thì đã thấy bụi bay vạn trượng, vô số tệ thú điên cuồng tấn công tới, giống như nước lũ cuốn tới, giống như có sóng thần cao ngàn tỉ trượng đang kéo tới.
- Má ơi.
Lúc này mọi người mới biết thú triều khủng khiếp như thế nào. Có mấy người sợ hãi lui về phía sau, tránh khỏi đường lớn, sợ bị thú triều đâm trúng.
Khi thú triều ngày càng gần thì mọi người mới thực sự thấy rõ tệ thú. Trên thực tế, tệ thú nhìn không khác gì phi cầm tẩu thú, ít nhất vẻ ngoài rất tương đồng. Đương nhiên cũng có một vài con hình thù cực kỳ quái lạ, thế nhưng dù sao cũng là số ít.
Tệ thú trong thú triều giống nào cũng có, có trâu hoang cao lớn, dài chừng ba trượng, toàn thân đỏ đậm, khi nó lao tới thì bốn vó hực lửa của nó để lại dấu chân trên mặt đất. Cũng có thú dữ như báo tuyết, tuy thân hình không lớn thế nhưng tốc độ lại như tia chớp, thoăn thoắt ở đằng trước, thân hình của nó thì sáng trắng như hoa tuyết, nơi đó đi qua đều bị kết băng. Cũng có tệ thú rất nhỏ, thoạt nhìn giống như một con khỉ rừng, nó cưỡi trên lưng một con cự thú, mà con cự thú đó dường như rất nghe lời của nó...
Có quá nhiều tệ thú kéo tới, muôn hình muôn vẻ, đếm mãi cũng không hết, mọi người nhìn mà hoa mắt. Thế nhưng, mặc kệ những tệ thú này có dáng vẻ như thế nào, tẩu thú cũng vậy, phi cầm cũng vậy, chúng nó đều có chung một đặc điểm, đó là phần trán trên đầu chúng nó có hoa văn, hoa văn này giống như một viên đồng tiền. Cũng chính bởi vì hoa văn này mà chúng nó mới bị mọi người gọi là tệ thú.
"Ầm, ầm, ầm" Tiếng đất rung vang lên không ngừng. Trong thú triều cũng có tệ thú vô cùng to lớn, loại cự thú này thuộc về đẳng cấp đầu sỏ.
Chỉ thấy có một con vượn lớn có thân hình còn cao hơn ngọn núi cao nhất một cái đầu. Mỗi bước đi của nó đều dài ngàn dặm. Mỗi bước nó đạp xuống là để lại một vết chân to lớn, vô số ngọn núi bị nó giẫm bẹp. Trên đường nó lao tới, có không biết bao nhiêu ngọn núi bị nó va nát, cực kỳ hung tợn.
Khi con vượn lớn này giẫm xuống thì có vô số tệ thú bị giẫm trúng, có tệ thú trúng một giẫm thì nát thành thịt vụn. Thế nhưng những con tệ thú khác lại làm như không có chuyện gì, tiếp tục lao nhanh.
Lại có một con rắn lớn dài ngàn dặm. Chỉ thấy nó le lưỡi, "ầm" một cái, ngọn núi đằng trước bị đánh nát. Con rắn lớn này tuy rằng có thân thể khổng lồ, thế nhưng tốc độ của nó lại nhanh không gì bằng, trườn qua giống như tia chớp.
Khi con rắn lớn này trườn qua, chỉ nghe "răng rắc, răng rắc", vô số cây lớn che trời, vô số núi non bị đè nát tan. Nơi nó trườn qua đều bị nó ép thành một con đường bằng phẳng, khiến người ta phải trố mắt nhìn.
"Đùng ---" Chỉ trong thời gian ngắn, thú triều khủng bố đã tới phạm vi của Tệ Thú Thành. Tức thì, giống như có động đất xảy ra, vô số cây cối che trời tan nát, vô số ngọn núi đổ nát.
- Má ơi, chúng ta cách gần quá rồi.
Đế Bá
- Tiền xài vặt.
Ngay cả lão tổ đạo thống cũng cười cay đắng, nói rằng:
- Biết bao nhiêu người cố gắng cả đời cũng không kiếm được chút tiền tiêu vật này. Không, cả đời cũng không kiếm được một đồng tiền tiêu vặt.
Mọi người bị sự bá đạo của Lý Thất Dạ trấn áp không dám thở mạnh. Sự bá đạo của hắn đã tới mức không bút mực nào có thể hình dung được.
Biết bao nhiêu tu sĩ cường giả cả đời cũng không có một viên chân tệ Thủy Tổ, thế mà Lý Thất Dạ lại tùy tiện ném ra mười mấy viên chân tệ Thủy Tổ, hơn nữa đây chỉ là tiền xài vặt.
Nếu như ai còn dám khoe của trước mặt Lý Thất Dạ nữa thì chỉ tự làm mất mặt mình mà thôi.
Cuối cùng, mọi người đều im thinh thít. Lý Thất Dạ tiện tay ném ra chân tệ Thủy Tổ đã kết thúc trận so của này, làm gì còn ai dám so của với Lý Thất Dạ nữa chứ?
"Đùng ---"
Ngay lúc này, trong lòng biển ở đằng xa nổi gió lớn, sóng biển ngập trời, hơn nữa tầng sóng sau cao hơn tầng sóng trước, giống như có bão táp đang kéo tới.
Trước trận sóng lật trời này, tiếng sóng va đậm vang không dứt, như thể toàn bộ vùng biển này muốn nhấc lên vậy.
- Tới rồi.
Có lão tổ mở thiên nhãn nhìn vùng biển ở đằng xa, thì thào rằng.
"Đùng, đùng, đùng" Ngay lúc này, phía xa vang lên tiếng nổ vang, khi tiếng nổ vang truyền tới bên này thì đã qua được một lúc lâu.
"Đùng, đùng, đùng" Tiếng nổ đùng đoàng vang mãi không dứt. Chỉ thấy chỉ trong thời gian ngắn ngủi, mảnh tối om kia đã bao trùm lấy ven biển, thậm chí còn bao trùm cả bầu trời.
- Tệ thú tới rồi.
Có lão tổ nhìn ra đằng xa, ánh mắt nhìn xa mấy triệu dặm, khi nhìn thấy hắc triều kéo tới thì quát lớn.
Không ít người vội vàng mở thiên nhãn nhìn tới. Đúng thật là như vậy, chỉ thấy vô số tệ thú leo lên bờ. Sau khi tệ thú leo lên bờ thì phóng chân lao tới Tệ Thú Thành như điên. Cũng có tệ thú giang hai cánh bay lên trời, bay về phía Tệ Thú Thành.
Có quá nhiều tệ thú, hơn nữa khi tất cả những con tệ thú này chạy như điên thì nhìn chẳng khác nào cuồng triều bao trùm thiên địa. Hơn nữa bên dưới biển còn có vô số tệ thú bơi vào bờ, chúng nó dường như vô cùng vô tận.
Không ai biết dưới biển có bao nhiêu tệ thú, nhưng chỉ trong nháy mắt mà đã có hơn ngàn con tệ thú bơi vào bờ, lao về phía Tệ Thú Thành, thú triều hết sức kinh khủng.
Khi thú triều kinh khủng này kéo tới thì thiên địa rung chuyển, chỉ nghe "đùng, đùng, đùng", không thứ gì có thể cản chúng. Chỉ thấy cây lớn che trời hoặc rừng rậm chặn ngay đường lớn đều bị đạp bằng phẳng. Vùng đất vốn xanh ươm ngay lập tức bị đạp thành một con đường rộng thênh thang.
Hơn nữa còn có vô số tệ thú xông tới, đâm đổ từng tòa núi. Chỉ thấy đá vụn văng tung tóe, cảnh tượng vô cùng đồ sộ, mặt đất rung chuyển.
Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người hít lạnh. Lúc này mọi người mới biết vì sao trước cửa Tệ Thú Thành lại có một con đường bằng phẳng nối liền tới biển rộng. Đây không phải là nhân công, mà là bị tệ thú đạp mà ra.
"Đùng --- đùng --- đùng ---" Khi tệ thú còn cách xa Tệ Thú Thành thì đã thấy bụi bay vạn trượng, vô số tệ thú điên cuồng tấn công tới, giống như nước lũ cuốn tới, giống như có sóng thần cao ngàn tỉ trượng đang kéo tới.
- Má ơi.
Lúc này mọi người mới biết thú triều khủng khiếp như thế nào. Có mấy người sợ hãi lui về phía sau, tránh khỏi đường lớn, sợ bị thú triều đâm trúng.
Khi thú triều ngày càng gần thì mọi người mới thực sự thấy rõ tệ thú. Trên thực tế, tệ thú nhìn không khác gì phi cầm tẩu thú, ít nhất vẻ ngoài rất tương đồng. Đương nhiên cũng có một vài con hình thù cực kỳ quái lạ, thế nhưng dù sao cũng là số ít.
Tệ thú trong thú triều giống nào cũng có, có trâu hoang cao lớn, dài chừng ba trượng, toàn thân đỏ đậm, khi nó lao tới thì bốn vó hực lửa của nó để lại dấu chân trên mặt đất. Cũng có thú dữ như báo tuyết, tuy thân hình không lớn thế nhưng tốc độ lại như tia chớp, thoăn thoắt ở đằng trước, thân hình của nó thì sáng trắng như hoa tuyết, nơi đó đi qua đều bị kết băng. Cũng có tệ thú rất nhỏ, thoạt nhìn giống như một con khỉ rừng, nó cưỡi trên lưng một con cự thú, mà con cự thú đó dường như rất nghe lời của nó...
Có quá nhiều tệ thú kéo tới, muôn hình muôn vẻ, đếm mãi cũng không hết, mọi người nhìn mà hoa mắt. Thế nhưng, mặc kệ những tệ thú này có dáng vẻ như thế nào, tẩu thú cũng vậy, phi cầm cũng vậy, chúng nó đều có chung một đặc điểm, đó là phần trán trên đầu chúng nó có hoa văn, hoa văn này giống như một viên đồng tiền. Cũng chính bởi vì hoa văn này mà chúng nó mới bị mọi người gọi là tệ thú.
"Ầm, ầm, ầm" Tiếng đất rung vang lên không ngừng. Trong thú triều cũng có tệ thú vô cùng to lớn, loại cự thú này thuộc về đẳng cấp đầu sỏ.
Chỉ thấy có một con vượn lớn có thân hình còn cao hơn ngọn núi cao nhất một cái đầu. Mỗi bước đi của nó đều dài ngàn dặm. Mỗi bước nó đạp xuống là để lại một vết chân to lớn, vô số ngọn núi bị nó giẫm bẹp. Trên đường nó lao tới, có không biết bao nhiêu ngọn núi bị nó va nát, cực kỳ hung tợn.
Khi con vượn lớn này giẫm xuống thì có vô số tệ thú bị giẫm trúng, có tệ thú trúng một giẫm thì nát thành thịt vụn. Thế nhưng những con tệ thú khác lại làm như không có chuyện gì, tiếp tục lao nhanh.
Lại có một con rắn lớn dài ngàn dặm. Chỉ thấy nó le lưỡi, "ầm" một cái, ngọn núi đằng trước bị đánh nát. Con rắn lớn này tuy rằng có thân thể khổng lồ, thế nhưng tốc độ của nó lại nhanh không gì bằng, trườn qua giống như tia chớp.
Khi con rắn lớn này trườn qua, chỉ nghe "răng rắc, răng rắc", vô số cây lớn che trời, vô số núi non bị đè nát tan. Nơi nó trườn qua đều bị nó ép thành một con đường bằng phẳng, khiến người ta phải trố mắt nhìn.
"Đùng ---" Chỉ trong thời gian ngắn, thú triều khủng bố đã tới phạm vi của Tệ Thú Thành. Tức thì, giống như có động đất xảy ra, vô số cây cối che trời tan nát, vô số ngọn núi đổ nát.
- Má ơi, chúng ta cách gần quá rồi.
Đế Bá
Đánh giá:
Truyện Đế Bá
Story
Chương 3451: Tiền Xài Vặt (Hạ)
9.6/10 từ 33 lượt.