Đế Bá
Chương 3030: Vũ Thiên Tuyền
Lý Thất Dạ đi dạo trong tòa thành nhỏ xong hắn cười cười. Lão Ma có thể tàng hình trong thiên địa đúng là thành tựu ghê gớm, Đại Đế Tiên Vương khác không thể làm được.
Ai đều hiểu đạo lý nhưng có thể làm được hay không lại là chuyện khác. Lý Thất Dạ không thể theo đuổi trạng thái đó của Lão Ma, dù sao hai người không đi chung đường, theo đuổi cuộc sống cũng khác.
Lão Ma tĩnh trong đại đạo, từng bước an thần. Lý Thất Dạ thì càn quét vạn cổ, chiến tới cùng. Nên dù Lý Thất Dạ rất ấn tượng ảo diệu đại đạo của Lão Ma nhưng hắn sẽ không đi con đường đó.
Cuối cùng Lý Thất Dạ lên đường rời khỏi tòa thành nhỏ, nhưng hắn mới cất bước liền có người đuổi theo.
Một tiếng kêu trong trẻo êm tai vang lên:
- Tiền bối!
Nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần vừa bái kiến Lão Ma đạp không khí vội chạy theo Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ chỉ đi bộ chứ nếu hắn thật sự vượt không thì nữ nhân xinh đẹp này sẽ không đuổi kịp.
Nữ nhân đẹp tuyệt trần bắt kịp Lý Thất Dạ, khom người, cực kỳ cung kính nói:
- Vãn bối Vũ Thiên Tuyền bái kiến tiền bối, vãn bối kiến thức nông cạn vô tri, không biết tôn xưng niên hiệu của tiền bối như thế nào?
Vũ Thiên Tuyền là một nữ nhân phi phàm, nàng nhận được trưởng bối nhờ cậy đi bái kiến Lão Ma, trông thấy Lý Thất Dạ liền biết nàng gặp người tuyệt thế, có lẽ là Hỗn Nguyên Thiên Đế ghê gớm.
Khiến Vũ Thiên Tuyền thầm nhức đầu là nàng vắt óc không nghĩ ra Đại Đế Tiên Vương nào hợp với Lý Thất Dạ trước mắt.
Vũ Thiên Tuyền không thể phỏng đoán thân phận thật sự của Lý Thất Dạ nhưng nàng không dám có gì bất kính, người có thể ngồi ngang hàng với Lão Ma tuyệt đối là tuyệt thế vô song.
Lý Thất Dạ liếc qua Vũ Thiên Tuyền, mỉm cười nói:
- Ta chỉ là một kẻ rảnh rỗi, là khách qua đường của thế giới này, không phải Đại Đế Tiên Vương gì.
Thấy Lý Thất Dạ giấu không nói thì Vũ Thiên Tuyền không dám hỏi nhiều. Tồn tại đạt đến cảnh giới như vậy có thể đi trong thế gian dĩ nhiên có đạo lý.
Vũ Thiên Tuyền cung kính nói:
- Vãn bối mới xuất đạo không lâu, nhâm giáo Thiên Thần thư viện, kiến thức nông cạn, có chỗ nào vô lễ xin tiền bối thứ lỗi.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Thật hiếm có, hạt giống Cổ Phủ mà chạy đến Thiên Thần thư viện nhâm giáo, đặc biệt hiếm hoi. Bí pháp thất truyền của Cổ Phủ truyền cho nàng là để nàng kế thừa Cổ Phủ đại thống, hôm nay lại nhâm giáo Thiên Thần thư viện là đạo lý gì?
Lý Thất Dạ thuận miệng nói một câu làm lòng Vũ Thiên Tuyền rung động. Lý Thất Dạ chỉ liếc sơ đã nói ra lai lịch, gốc gác của Vũ Thiên Tuyền, như thể nàng trong suốt trước mắt hắn, không thứ gì có thể giấu diếm đôi mắt hắn.
Vũ Thiên Tuyền bình ổn tinh thần, cung kính nói:
- Học thức của vãn bối cạn, muốn học hỏi thêm nhiều điều, nhận Thiên Thần thư viện mời nên đi ra nhâm giáo. Nói đến thật xấu hổ, vãn bối cũng sợ dạy sai hại đệ tử.
Lý Thất Dạ cười cười, chậm rãi nói:
- Tuy Thiên Thần thư viện sâu không lường được nhưng Cổ Phủ các người cũng không kém gì, nên có đều có, Cổ Phủ cho nàng đi Thiên Thần thư viện thì cũng có nguyên nhân của nó.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói nhưng vạch thiên cơ, lòng Vũ Thiên Tuyền lạnh lẽo. Nam nhân bình thường trước mắt nàng siêu khủng bố.
Vũ Thiên Tuyền không dám nói chuyện nữa, vì Lý Thất Dạ rất đáng sợ.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Thôi, ta chỉ tùy tiện nói, nàng đừng để bụng, ta và lão tổ tông các người có duyên phận rất sâu.
Lý Thất Dạ không làm khó dễ Vũ Thiên Tuyền, hỏi thăm:
- Cổ Phủ các người có khỏe không?
Vũ Thiên Tuyền vội trả lời:
- Đa tạ tiền bối quan tâm, Cổ Phủ bình thường.
Lý Thất Dạ cảm khái thở dài:
- Nếu Minh Nhân còn ở thì Cổ Phủ đã có thể ngạo thị Thập Tam Châu. Thiển gia cũng vậy, Thiên Đình cũng thế, sao có thể giành vị trí nhất thiên hạ?
Lý Thất Dạ thuận miệng nhắc Minh Nhân làm Vũ Thiên Tuyền sợ hết hồn, câu này rất kinh thế hãi tục.
Cổ Phủ là đế thống tiên môn mạnh nhất Kiêu Hoành Châu, trừ tồn tại đặc biệt như Thiên Thần thư viện có thể nói nguyên Kiêu Hoành Châu không có bao nhiêu truyền thừa dám khiêu chiến địa vị của Cổ Phủ.
Có thể nói nguyên Thập Tam Châu ít ai sánh bằng Cổ Phủ.
Cổ Phủ từng có bảy vị Tiên Đế Tiên Vương, gồm Minh Nhân Tiên Đế sáng tạo ra nó, sau này có Thôn Nhật Tiên Đế, Thiên Vũ Tiên Đế vào, tính luôn Tiên Vương sau này sinh ra trong Cổ Phủ, thời Cổ Phủ cường thịnh nhất có bảy vị Đại Đế Tiên Vương tọa trấn, có thể nói là hiếm có trên đời.
Đặc biệt Minh Nhân Tiên Đế có trụ cột vững chắc nhất càng khiến Cổ Phủ uy hiếp cửu thiên thập địa. Nên biết Minh Nhân Tiên Đế giống như một ngọn thần phong nguy nga cao vút, không chỉ cao không thể với tới càng vững vàng không lay động.
Từng có Đại Đế Tiên Vương nói Minh Nhân Tiên Đế còn ở thì không gì có thể lay động. Bởi vậy Minh Nhân Tiên Đế như vật khổng lồ trong chiến dịch săn đế ngăn lại Đại Đế ba tộc Thần, Ma, Thiên, từng một mình đấu với Thế Đế, khí thế không gì sánh bằng.
Bởi vậy vào thời đại đỉnh nhất, Cổ Phủ như ngọn thazó minh châu cao vút của nhân tộc, nó chỉ hướng cho nhân tộc tiến tới. Miễn Cổ Phủ còn cao cao không ngã là nhân tộc còn ôm hy vọng.
Vũ Thiên Tuyền xuất thân từ Cổ Phủ, thân phận của nàng rất bí ẩn, người ngoài không biết nàng có địa vị ra sao trong Cổ Phủ. Tóm lại chỉ tính xuất thân Cổ Phủ là đã biểu thị Vũ Thiên Tuyền cao quý.
Lý ra Vũ Thiên Tuyền xuất thân Cổ Phủ chỉ cần ở lại nơi đó là được, nhưng nàng nhâm giáo trong Thiên Thần thư viện, bên trong đúng là có bí ẩn đáng để người theo dõi và nghiền ngẫm.
Trong khi Vũ Thiên Tuyền bị rung động lòng hoảng hốt thì Lý Thất Dạ thu về tầm mắt, lạnh nhạt nói:
- Nhưng nói đi phải nói lại, Thiên Thần thư viện là một nơi rất tốt, cái nôi của bách tộc. Ngày xưa Minh Nhân từng ở chỗ đó, vào Thiên Thần thư viện nhâm giáo không bôi nhọ thân phận của nàng.
- Tiền bối nói rất đúng.
Vũ Thiên Tuyền hùa theo:
- Thiên Thần thư viện mênh mông vô biên, nếu hiểu được ảo diệu của nó thì được ích lợi lớn suốt đời.
Vũ Thiên Tuyền không nói khoa trương, sự thật đúng là thế. Trong bách tộc có nhiều Tiên Đế Tiên Vương từng ở Thiên Thần thư viện, tồn tại như Minh Nhân Tiên Đế cũng có vào Thiên Thần thư viện.
- Thôi đừng kêu ta là tiền bối mãi.
Lý Thất Dạ nhìn Vũ Thiên Tuyền:
- Ta còn trẻ mà nàng cứ gọi là tiền bối khiến ta già. Gọi ta là công tử đi, dù sao người ngọc thụ lâm phong như ta bị kêu là tiền bối thì thật không chịu được.
Vũ Thiên Tuyền nghẹn lời, hóa đá:
- A!
Khi cường đại tới trình độ nhất định sẽ khiến người ngoài không thể suy tính tuổi tác của mình được.
Nam nhân bình phàm trước mắt nàng chắc chắn là tồn tại đi qua thời gian dài dòng, trong lòng vãn bối như Vũ Thiên Tuyền cho rằng tồn tại như Lý Thất Dạ nên thần thánh vô thượng, đoan trang cao lớn mới đúng.
Bây giờ lời ăn tiếng nói của Lý Thất Dạ vượt dự đoán của Vũ Thiên Tuyền, lý ra lời không đáng tin thế này không nên thốtra từ miệng tồn tại như Lý Thất Dạ, nhưng hắn đã nói.
Đế Bá
Ai đều hiểu đạo lý nhưng có thể làm được hay không lại là chuyện khác. Lý Thất Dạ không thể theo đuổi trạng thái đó của Lão Ma, dù sao hai người không đi chung đường, theo đuổi cuộc sống cũng khác.
Lão Ma tĩnh trong đại đạo, từng bước an thần. Lý Thất Dạ thì càn quét vạn cổ, chiến tới cùng. Nên dù Lý Thất Dạ rất ấn tượng ảo diệu đại đạo của Lão Ma nhưng hắn sẽ không đi con đường đó.
Cuối cùng Lý Thất Dạ lên đường rời khỏi tòa thành nhỏ, nhưng hắn mới cất bước liền có người đuổi theo.
Một tiếng kêu trong trẻo êm tai vang lên:
- Tiền bối!
Nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần vừa bái kiến Lão Ma đạp không khí vội chạy theo Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ chỉ đi bộ chứ nếu hắn thật sự vượt không thì nữ nhân xinh đẹp này sẽ không đuổi kịp.
Nữ nhân đẹp tuyệt trần bắt kịp Lý Thất Dạ, khom người, cực kỳ cung kính nói:
- Vãn bối Vũ Thiên Tuyền bái kiến tiền bối, vãn bối kiến thức nông cạn vô tri, không biết tôn xưng niên hiệu của tiền bối như thế nào?
Vũ Thiên Tuyền là một nữ nhân phi phàm, nàng nhận được trưởng bối nhờ cậy đi bái kiến Lão Ma, trông thấy Lý Thất Dạ liền biết nàng gặp người tuyệt thế, có lẽ là Hỗn Nguyên Thiên Đế ghê gớm.
Khiến Vũ Thiên Tuyền thầm nhức đầu là nàng vắt óc không nghĩ ra Đại Đế Tiên Vương nào hợp với Lý Thất Dạ trước mắt.
Vũ Thiên Tuyền không thể phỏng đoán thân phận thật sự của Lý Thất Dạ nhưng nàng không dám có gì bất kính, người có thể ngồi ngang hàng với Lão Ma tuyệt đối là tuyệt thế vô song.
Lý Thất Dạ liếc qua Vũ Thiên Tuyền, mỉm cười nói:
- Ta chỉ là một kẻ rảnh rỗi, là khách qua đường của thế giới này, không phải Đại Đế Tiên Vương gì.
Thấy Lý Thất Dạ giấu không nói thì Vũ Thiên Tuyền không dám hỏi nhiều. Tồn tại đạt đến cảnh giới như vậy có thể đi trong thế gian dĩ nhiên có đạo lý.
Vũ Thiên Tuyền cung kính nói:
- Vãn bối mới xuất đạo không lâu, nhâm giáo Thiên Thần thư viện, kiến thức nông cạn, có chỗ nào vô lễ xin tiền bối thứ lỗi.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Thật hiếm có, hạt giống Cổ Phủ mà chạy đến Thiên Thần thư viện nhâm giáo, đặc biệt hiếm hoi. Bí pháp thất truyền của Cổ Phủ truyền cho nàng là để nàng kế thừa Cổ Phủ đại thống, hôm nay lại nhâm giáo Thiên Thần thư viện là đạo lý gì?
Lý Thất Dạ thuận miệng nói một câu làm lòng Vũ Thiên Tuyền rung động. Lý Thất Dạ chỉ liếc sơ đã nói ra lai lịch, gốc gác của Vũ Thiên Tuyền, như thể nàng trong suốt trước mắt hắn, không thứ gì có thể giấu diếm đôi mắt hắn.
Vũ Thiên Tuyền bình ổn tinh thần, cung kính nói:
- Học thức của vãn bối cạn, muốn học hỏi thêm nhiều điều, nhận Thiên Thần thư viện mời nên đi ra nhâm giáo. Nói đến thật xấu hổ, vãn bối cũng sợ dạy sai hại đệ tử.
Lý Thất Dạ cười cười, chậm rãi nói:
- Tuy Thiên Thần thư viện sâu không lường được nhưng Cổ Phủ các người cũng không kém gì, nên có đều có, Cổ Phủ cho nàng đi Thiên Thần thư viện thì cũng có nguyên nhân của nó.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói nhưng vạch thiên cơ, lòng Vũ Thiên Tuyền lạnh lẽo. Nam nhân bình thường trước mắt nàng siêu khủng bố.
Vũ Thiên Tuyền không dám nói chuyện nữa, vì Lý Thất Dạ rất đáng sợ.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Thôi, ta chỉ tùy tiện nói, nàng đừng để bụng, ta và lão tổ tông các người có duyên phận rất sâu.
Lý Thất Dạ không làm khó dễ Vũ Thiên Tuyền, hỏi thăm:
- Cổ Phủ các người có khỏe không?
Vũ Thiên Tuyền vội trả lời:
- Đa tạ tiền bối quan tâm, Cổ Phủ bình thường.
Lý Thất Dạ cảm khái thở dài:
- Nếu Minh Nhân còn ở thì Cổ Phủ đã có thể ngạo thị Thập Tam Châu. Thiển gia cũng vậy, Thiên Đình cũng thế, sao có thể giành vị trí nhất thiên hạ?
Lý Thất Dạ thuận miệng nhắc Minh Nhân làm Vũ Thiên Tuyền sợ hết hồn, câu này rất kinh thế hãi tục.
Cổ Phủ là đế thống tiên môn mạnh nhất Kiêu Hoành Châu, trừ tồn tại đặc biệt như Thiên Thần thư viện có thể nói nguyên Kiêu Hoành Châu không có bao nhiêu truyền thừa dám khiêu chiến địa vị của Cổ Phủ.
Có thể nói nguyên Thập Tam Châu ít ai sánh bằng Cổ Phủ.
Cổ Phủ từng có bảy vị Tiên Đế Tiên Vương, gồm Minh Nhân Tiên Đế sáng tạo ra nó, sau này có Thôn Nhật Tiên Đế, Thiên Vũ Tiên Đế vào, tính luôn Tiên Vương sau này sinh ra trong Cổ Phủ, thời Cổ Phủ cường thịnh nhất có bảy vị Đại Đế Tiên Vương tọa trấn, có thể nói là hiếm có trên đời.
Đặc biệt Minh Nhân Tiên Đế có trụ cột vững chắc nhất càng khiến Cổ Phủ uy hiếp cửu thiên thập địa. Nên biết Minh Nhân Tiên Đế giống như một ngọn thần phong nguy nga cao vút, không chỉ cao không thể với tới càng vững vàng không lay động.
Từng có Đại Đế Tiên Vương nói Minh Nhân Tiên Đế còn ở thì không gì có thể lay động. Bởi vậy Minh Nhân Tiên Đế như vật khổng lồ trong chiến dịch săn đế ngăn lại Đại Đế ba tộc Thần, Ma, Thiên, từng một mình đấu với Thế Đế, khí thế không gì sánh bằng.
Bởi vậy vào thời đại đỉnh nhất, Cổ Phủ như ngọn thazó minh châu cao vút của nhân tộc, nó chỉ hướng cho nhân tộc tiến tới. Miễn Cổ Phủ còn cao cao không ngã là nhân tộc còn ôm hy vọng.
Vũ Thiên Tuyền xuất thân từ Cổ Phủ, thân phận của nàng rất bí ẩn, người ngoài không biết nàng có địa vị ra sao trong Cổ Phủ. Tóm lại chỉ tính xuất thân Cổ Phủ là đã biểu thị Vũ Thiên Tuyền cao quý.
Lý ra Vũ Thiên Tuyền xuất thân Cổ Phủ chỉ cần ở lại nơi đó là được, nhưng nàng nhâm giáo trong Thiên Thần thư viện, bên trong đúng là có bí ẩn đáng để người theo dõi và nghiền ngẫm.
Trong khi Vũ Thiên Tuyền bị rung động lòng hoảng hốt thì Lý Thất Dạ thu về tầm mắt, lạnh nhạt nói:
- Nhưng nói đi phải nói lại, Thiên Thần thư viện là một nơi rất tốt, cái nôi của bách tộc. Ngày xưa Minh Nhân từng ở chỗ đó, vào Thiên Thần thư viện nhâm giáo không bôi nhọ thân phận của nàng.
- Tiền bối nói rất đúng.
Vũ Thiên Tuyền hùa theo:
- Thiên Thần thư viện mênh mông vô biên, nếu hiểu được ảo diệu của nó thì được ích lợi lớn suốt đời.
Vũ Thiên Tuyền không nói khoa trương, sự thật đúng là thế. Trong bách tộc có nhiều Tiên Đế Tiên Vương từng ở Thiên Thần thư viện, tồn tại như Minh Nhân Tiên Đế cũng có vào Thiên Thần thư viện.
- Thôi đừng kêu ta là tiền bối mãi.
Lý Thất Dạ nhìn Vũ Thiên Tuyền:
- Ta còn trẻ mà nàng cứ gọi là tiền bối khiến ta già. Gọi ta là công tử đi, dù sao người ngọc thụ lâm phong như ta bị kêu là tiền bối thì thật không chịu được.
Vũ Thiên Tuyền nghẹn lời, hóa đá:
- A!
Khi cường đại tới trình độ nhất định sẽ khiến người ngoài không thể suy tính tuổi tác của mình được.
Nam nhân bình phàm trước mắt nàng chắc chắn là tồn tại đi qua thời gian dài dòng, trong lòng vãn bối như Vũ Thiên Tuyền cho rằng tồn tại như Lý Thất Dạ nên thần thánh vô thượng, đoan trang cao lớn mới đúng.
Bây giờ lời ăn tiếng nói của Lý Thất Dạ vượt dự đoán của Vũ Thiên Tuyền, lý ra lời không đáng tin thế này không nên thốtra từ miệng tồn tại như Lý Thất Dạ, nhưng hắn đã nói.
Đế Bá
Đánh giá:
Truyện Đế Bá
Story
Chương 3030: Vũ Thiên Tuyền
9.6/10 từ 33 lượt.