Đế Bá
Chương 2942: Quy Phàm Cổ Thần
Thiên Đình ra mặt cầu tình mà Quy Phàm Cổ Thần vẫn buộc tộc Cuồng Thiểu Thiên Đế bồi thường nặng nề, không cho phép vấn đỉnh Thiên Mệnh nữa. Có thể tưởng tượng Quy Phàm Cổ Thần nghịch thiên biết bao, đổi lại người khác Thiên Đình sẽ không nhú nhường như vậy.
Thích Hồn Lâm gật gù nói:
- Dù gì là Cổ Thần có tư cách chiến một trận với Đại Đế mười hai Thiên Mệnh.
- Trước kia thiên phú của Cuồng Thiểu Thiên Đế ngút trời, không chỉ trong gia tộc xem trọng hắn, Thiên tộc cũng coi trọng. Có lẽ Thiên tộc, Thiên Đình đều hy vọng Cuồng Thiểu Thiên Đế sẽ trở thành Đại Đế mười hai Thiên Mệnh, cuối cùng xảy ra vụ Quy Phàm Cổ Thần.
- Nhóm Thiên Đình chắc đã bỏ cuộc, đổi lại thiên tài khác thì Thiên Đình sẽ không chịu ra mặt xen lẫn vào ao nước đục này. Thế lực Quy Phàm Cổ Thần cũng rất lớn, rất được bách tộc kính yêu.
Nói tới đây Thích Hồn Lâm rất là thổn thức. Đổi lại trước kia Thiên Đình không thèm để bách tộc vào mắt, từ sau chiến dịch săn đế thì địa vị bách tộc nâng cao nhiều, có một số thời đại ba tộc Thần, Ma, Thiên còn nhạt nhòa hơn bách tộc.
Nghe xong câu chuyện, Võ Thất bình luận một câu:
- Thật là Đại Đế quái thai.
Một vị thiên tài tuyệt thế cuối cùng trở thành Đại Đế chỉ có một Thiên Mệnh, thật là vị Đại Đế quái đản nhất vạn cổ đến nay.
Thánh Đế ngày xưa thiên phú kém biết mấy, ngu đần hết thuốc chữa nhưng vẫn trở thành Đại Đế có ba Thiên Mệnh. Cuồng Thiểu Thiên Đế tuyệt thế vô song lại trở thành Đại Đế một Thiên Mệnh, hết nói nổi.
- Khi còn trẻ quá suôn sẻ không phải chuyện tốt.
Thích Hồn Lâm cười lắc đầu nói:
- Nhưng Cuồng Thiểu Thiên Đế đánh chết cái nết không chừa, nhiều năm qua vẫn kiêu ngạo ngang ngược, kiêu căng ngông cuồng. Cuồng Thiểu Thiên Đế quá xuôi gió xuôi nước, tư chất như hắn gần như vô địch trong cùng đẳng cấp, hắn hoàn toàn có thể nghiền áp cùng đẳng cấp.
Đám người Tề Lâm Đế Nữ im lặng. Đa số Đại Đế Tiên Vương dù điều kiện tương tự cũng không ai huênh hoang như Cuồng Thiểu Thiên Đế, có lẽ vì thời trẻ gã không trải qua thất bại, thiếu lắng đọng nên mới tạo thành tính cách như vậy.
Thử ngẫm lại Đại Đế Tiên Vương khác, có ai lúc trẻ không là một bước một trận chiến? Đại Đế Tiên Vương nào không phá vòng vây từ các tầng khốn khổ, trải qua những trận huyết chiến cuối cùng chứng đại đạo, chịu tải Thiên Mệnh, trở thành Đại Đế Tiên Vương?
Thiên phú như Cuồng Thiểu Thiên Đế siêu cao, người cùng đẳng cấp bị gã đánh một cái liền thua, tốc độ tu luyện quá nhanh, người hôm qua còn mạnh hơn gã nhiều sang hôm sau đã bị đánh bại. Thiên tài tuyệt thế như Cuồng Thiểu Thiên Đế chưa từng ăn đau khổ, cuộc đời xuôi chèo mát mái, cuối cùng khiến gã trở nên vô cùng ngông cuồng, thiếu sự trầm ổn, trí tuệ mà Đại Đế Tiên Vương nên có.
Cuồng Thiểu Thiên Đế đi qua không lâu chợt từng đợt tiếng nổ nhức óc vang lên. Nhiều cường giả tu sĩ lao hướng Cuồng Thiểu Thiên Đế, bọn họ chạy theo sau đuôi gã.
- Bọn họ định làm gì vậy?
Thấy nhiều cường giả tu sĩ đuổi theo hướng cường giả tu sĩ biến mất, Võ Thất hỏi:
- Chẳng lẽ muốn theo đuôi Cuồng Thiểu Thiên Đế anhựt của rơi?
- Bình thường Đại Đế Tiên Vương sẽ không dễ dàng rời khỏi động thiên của mình, Cuồng Thiểu Thiên Đế đột nhiên đến Viễn Hoang e rằng xem trúng thứ gì, hoặc là món tiên bảo.
Thích Hồn Lâm nói:
- Dưới lòng đất Viễn Hoang chôn vùi nhiều kho báu không ai biết, nếu thật sự bị Cuồng Thiểu Thiên Đế đào ra một khối bảo địa thì đám người theo đuôi không chừng vớt được ít cặn.
Mắt Võ Thất sáng rực nói:
- Cũng đúng, Đại Đế Tiên Vương ăn thịt, cá con chúng ta ăn canh thừa cũng tốt. Hơn nữa có Đại Đế Tiên Vương đi trước mở đường thì an toàn tuyệt đối.
Võ Thất làm nũng với Thích Hồn Lâm:
- He he he, lão tiền bối, chúng ta đi theo không? Nhìn xem Cuồng Thiểu Thiên Đế đào kho báu gì? Chúng ta không cướp báu vật, chỉ đi xem mở rộng tầm mắt cũng tốt.
- Đi cái đầu ngươi!
Võ Phượng Ảnh lườm Võ Thất:
- Ngươi không nghe thấy Lý công tử nói sao? Lý công tử kêu chúng ta chờ ở đây.
- Ô, tỷ tỷ cao ngạo bất thuần của ta đã đi đâu?
Võ Thất cười nham nhở:
- Từ khi nào tỷ của ta trở nên nói gì nghe nấy? Sao ta không biết tỷ là bé ngoan nghe lời vậy kìa?
Bị đệ đệ trêu chọc, Võ Phượng Ảnh xấu hổ mặt đỏ rực:
- Ngươi . . . !
Võ Phượng Ảnh xoa tay hăm he định đánh Võ Thất tơi bời.
Võ Thất sợ quá vội núp sau lưng Thích Hồn Lâm.
Tề Lâm Đế Nữ nhìn hai tỷ đệ Võ Phượng Ảnh, nàng che miệng cười.
Võ Thất không chết tâm, tiếp tục vòi vĩnh Thích Hồn Lâm:
- Hi, lão tiền bối, chúng ta tựu chỉ đi nhìn một cái thôi. Không chừng Cuồng Thiểu Thiên Đế phát hiện kho báu kinh thế gì, nếu đúng vậy chúng ta lập tức trở về bẩm báo cho Lý công tử.
Thích Hồn Lâm bị Võ Thất năn nỉ mãi hết cách, cũng muốn nhìn xem Cuồng Thiểu Thiên Đế đến vì cái gì:
- Thôi được, chúng ta đi xem, nhìn một cái rồi trở lại.
Cuối cùng Thích Hồn Lâm mang theo nhóm Tề Lâm Đế Nữ đuổi theo hướng Cuồng Thiểu Thiên Đế biến mất. Có Thượng Thần như Thích Hồn Lâm bảo vệ nên nhóm Tề Lâm Đế Nữ yên tâm hơn.
Trên đường đi Võ Thất cười toe nói:
- Hi, hi, hi, lão tiền bối, ta có một vấn đề rất hiếu kì, có thể hỏi tiền bối một câu được không?
- Bớt ranh đi.
Thích Hồn Lâm trừng mắt Võ Thất:
- Miễn không phải vấn đề lắc léo thì ta có thể suy xét.
Tuy Thích Hồn Lâm là Thượng Thần nhưng không hống hách, cư xử hiền hòa với vãn bối.
- Vãn bối chỉ muốn hỏi là tiền bối mạnh hơn hay Cuồng Thiểu Thiên Đế mạnh hơn?
Võ Thất cười tủm tỉm:
- Tất nhiên vãn bối không có ý gì khác, chỉ đơn thầun tò mò.
Võ Thất hỏi câu này khiến Tề Lâm Đế Nữ, Võ Phượng Ảnh lên tinh thần, hai người vãnh tai ngóng nghe.
Đại Đế Tiên Vương và Thượng Thần ai mạnh hơn? Vấn đề này mãi luôn bị tranh luận, đương nhiên chỉ so sánh giữa Thượng Thần thấp vị và Đại Đế Tiên Vương thấp vị. Về Đại Đế Tiên Vương đỉnh thì đừng thảo luận làm gì, Đại Đế như Thế Đế thì Thượng Thần nào cũng bó tay.
Rất nhiều người đều muốn so sánh Thượng Thần có năm, sáu đồ đằng và đã thành bộ với Đại Đế Tiên Vương có ba Thiên Mệnh, dù sao hai bên chênh lệch khá gần. Thượng Thần mười đồ đằng thì không cần đưa ra so với Đại Đế Tiên Vương có hai, ba Thiên Mệnh làm chi.
Thích Hồn Lâm khiêm tốn trả lời, rất là bằng phẳng”:
- Ta chỉ là một tiểu thần, không đáng gì, không cách nào so sánh cùng chư đế.
Đám người Võ Thất không tin, nói sao thì Thích Hồn Lâm là Thượng Thần có ba đồ đằng, huống chi đồ đằng thành bộ, điều này là ưu thế lớn nhất. Thượng Thần cùng có ba đồ đằng, có thành bộ hay không thì thực lực cách biệt rất lớn.
Thấy Thích Hồn Lâm điệu thấp khiêm tốn, Tề Lâm Đế Nữ nửa làm nũng nói:
- Lâm bá bá, lão tổ trong nhà đều khen bá bá là Thượng Thần rất mạnh, thậm chí vượt qua bốn đồ đằng. Lâm bá bá nói nghe chút đi.
- Lão già nhà các ngươi khen ta quá rồi.
Đế Bá