Đế Bá
Chương 2807: Là thật là giả 2
Ong ong ong ong ong!
Thoáng chốc một ức ba ngàn năm trăm vạn đấu Hỗn Độn chi khí rót vào Xạ Nhật cung, cây cung trong tay Kim Mãng Thánh Tôn trở nên rực rỡ. Cùng với tiếng chấn động, trên Xạ Nhật cung hiện ra mũi tên nhọn chói lòa.
Cung căng, tên trên dây, Kim Mãng Thánh Tôn bắn tên ra.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, mũi tên làm thiên địa run rẩy, thần uy Đại Đế điên cuồng tăng vọt, thần uy Đại Đế khủng bố tụ tập vào mũi tên này.
Mũi tên bắn ra không gì đỡ nổi, không ai nghi ngờ mũi tên bắn ra tuyệt đối sẽ bắn thủng bầu trời, nháy mắt xỏ xuyên các trời sao ngay.
Uy lực mũi tên Đại Đế nhờ một ức ba ngàn năm trăm vạn đấu Hỗn Độn chi khí của Kim Mãng Thánh Tôn thúc giục thì uy lực lớn vô cùng, dù mũi tên này thua xa tự tay Đại Đế bắn.
Nhưng nếu đối thủ cùng đẳng cấp không có Đại Đế đạo binh thì không đỡ nổi mũi tên vô địch này, sẽ bị bắn chết ngay, không có sức chống cự.
Bùm!
Khi mũi tên vô địch lao tơi, phượng hoàng đập đôi cánh, thu về tam muội chân hỏa đầy trời. Chớp mắt tam muội chân hỏa hóa thành môn hộ, qua cầu tựa lưu ly bảo vệ phượng hoàng trong đó.
Bóc!
Một một mũi tên kinh thiên, lay động thiên địa, nhưng tên bị chặn lại. Dù là mũi tên Đại Đế vẫn không thể bắn thủng môn hộ tam muội chân hỏa của phượng hoàng biến ra.
- Không thể nào!
Xem cảnh đó, Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần không ngồi yên được nữa, đứng bật dậy. Lão tổ hai bên thềm đá trợn tròn mắt.
- Chẳng lẽ thật sự là phượng hoàng?
Tinh thần mọi người đều dao động, trước đó mọi người suy đoán đây có lẽ chỉ là ảo giác.
Nhưng ảo giác phượng hoàng chặn lại mũi tên Đại Đế? Nếu nói trên đời không có đế binh, đơn thuần dựa vào thực lực của mình mà dễ dàng ngăn lai mũi tên của Đại Đế thì chỉ có con phượng hoàng trước mắt là hàng thật. Ảo giác không bao giờ chặn lại mũi tên đó được.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần đứng dậy nhìn chằm chằm con phượng hoàng, bọn họ cảm thấy đây là một loại ảo giác, nhưng ngăn lại mũi tên Đại Đế khiến tất cả trở nên quái dị.
Ngay cả lão tổ Tề Lâm Đế gia là Tề lâm Quản Luật cũng há hốc mồm, cảm thấy sự kiện rất quái dị. Không là phượng hoàng thật sự thì làm sao ngăn lại mũi tên Đại Đế được?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khi phượng hoàng chặn mũi tên thứ nhất thì người Kim Mãng Thánh Tôn tuôn ra vầng sáng, đẩy thực lực của mình lên cực hạn. Kim Mãng Thánh Tôn giương cung, một hơi bắn ra mấy chục mũi tên.
Từng mũi tên điên cuồng bắn vào phòng ngự tam muội chân hỏa của phượng hoàng.
Bốp! Bốp! Bốp!
Đế tiễn khủng bố làm tam muội chân hỏa gợn sóng, dường như tiếp tục oanh tạc là Kim Mãng Thánh Tôn có thể bắn thủng phòng ngự tam muội chân hỏa của Kim Mãng Thánh Tôn.
Trong phút chốc lão tổ ngồi hai bên trái phải thềm đá hay Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần đều căng mắt quan sát. Nếu mũi tên Đại Đế điên cuồng như vậy mà không bắn thủng được tam muội chân hỏa của phượng hoàng thì sẽ dao động phỏng đoán ban đầu của bọn họ.
Kim Mãng Thánh Tôn cố ý mở đường cho sư phụ của mình, để sư phụ biết thần thông của Lý Thất Dạ nên Kim Mãng Thánh Tôn dốc sức đánh, không tiếc hao tổn nhiều Hỗn Độn chi khí. Kim Mãng Thánh Tôn một hơi bắn các mũi tên điên cuồng oanh tạc phòng ngự tam muội chân hỏa của phượng hoàng, lão muốn xuyên thủng tầng phòng ngự này trong thời gian ngắn nhất.
Phượng hoàng hót dài:
- Chiếp!!!
Vang tiếng nổ điếc tai, người phượng hoàng tuôn tam muội chân hỏa ồ ạt. Tam muội chân hỏa tăng vọt không gì sánh bằng, tam muội chân hỏa bắn lên cao ức vạn trượng, có thể đốt cháy một góc trời.
Ầm vang, phượng hoàng cùng với tam muội chân hỏa có thể thiêu cháy khung trời ngân hà lại sà xuống. Lần này mặc cho Kim Mãng Thánh Tôn điên cuồng bắn các mũi tên đều bị phượng hoàng lơ đẹp.
Bốp! Bốp! Bốp!
Khi phượng hoàng trùng kích đến, vẻ mặt Kim Mãng Thánh Tôn hoảng loạn. Mới rồi Kim Mãng Thánh Tôn chỉ lo công kích, khi phượng hoàng lao đến lão muốn trốn cũng không kịp.
Tiếng gòa thét thê lương vang lên:
- A!
Kim Mãng Thánh Tôn nháy mắt bị tam muội chân hỏa nhấn chìm. Tam muội chân hỏa bá đạo trợn mắt há hốc mồm, Kim Mãng Thánh Tôn bị đốt thành tro không chừa mẩu xương.
Cảnh tượng đó khiến nhiêu người lòng run rẩy. Đây là một vị cường giả Đạo Thiên, có một ức ba ngàn năm trăm vạn đấu Hỗn Độn chi khí, nhưng bây giờ nói chết liền chết, chớp mắt bị đốt thành tro bụi, khủng bố quá.
Khoảnh khắc này mọi người tin sái cổ Lý Thất Dạ có thể nghiền nát ý chí Nam Dương Thượng Thần.
Trầm Thiên Quân nhìn cảnh tượng đó, mặt lạnh như băng. Trầm Thiên Quân trơ mắt nhìn đồ đệ của mình bị đốt chết. Đồ đệ đơn độc khiêu chiến với Lý Thất Dạ, Trầm Thiên Quân làm sư phụ không thể đổi ý, không núng tay vào được, không nói nên lời.
Rào rào!
Phượng hoàng bay về vị trí cũ, khép cánh nằm tại đó. Tam muội chân hỏa tán đi, phượng hoàng mới rồi còn thần uy khiếp người lại biến về pho tượng.
Mọi người nhìn kỹ, tượng vẫn là tượng, vẫn là pho tượng phượng hoàng điêu tạc bằng nham thạch, nó không khác gì các pho tượng bình thường khác.
Đầu tiên là nhi tử Trầm Kim Long chết thảm trong Lý Thất Dạ, giờ học trò cưng của Thiên Quân Thượng Thần cũng khó tránh một kiếp, lúc này Trầm Thiên Quân không giận cũng khó, đây là thù không độ trời chung.
Đại giáo lão tổ khác không dám nói gì thêm, chỉ biết giữ im lặng, tối đa nhìn Lý Thất Dạ chăm chăm.
Từ đầu đến cuối Lý Thất Dạ không nhúc nhích một ngón tay, hắn ngồi im tại chỗ mà Kim Mãng Thánh Tôn đã bị đốt thành tro.
Nam Dương Thượng Thần không kiềm được hỏi:
- Đây là thần thông gì?
Nam Dương Thượng Thần vốn tìm Lý Thất Dạ để tính sổ, muốn đánh bại hắn lấy lại mặt mũi.
Nhưng nhìn thần thông đó khiến lòng Nam Dương Thượng Thần tràn ngập khó hiểu, tràn đầy tò mò.
Trước đó Nam Dương Thượng Thần cho rằng tất cả chỉ là một loại thần thông huyễn thuật của Lý Thất Dạ, khiến tất cả trở nên giống thật nhưng cuối cùng vẫn là hư ảo.
Khi Kim Mãng Thánh Tôn bị đốt thành tro khiến Nam Dương Thượng Thần hiểu rằng đây không đơn giản là biến ảo, trong đó có vô thượng thần thông, bọn họ chưa tưng biết, chưa từng được thấy thần thông đó.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần là người sống rất lâu rồi, bọn họ đăng lâm Thượng Thần, có thể nói là kiến thức uyên bác, bọn họ thậm chí đã từng thấy qua Đại Đế Tiên Vương, làm bạn với Đại Đế Tiên Vương. Trên đời này ít có công pháp, thần thông nào Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần chưa từng thấy.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần có kiné thức rộng lớn là thế nhưng chưa từng thấy thần thông Niệm Thư, bọn họ nhìn không ra huyền ảo cũng chẳng có gì lạ.
Đế Bá
Thoáng chốc một ức ba ngàn năm trăm vạn đấu Hỗn Độn chi khí rót vào Xạ Nhật cung, cây cung trong tay Kim Mãng Thánh Tôn trở nên rực rỡ. Cùng với tiếng chấn động, trên Xạ Nhật cung hiện ra mũi tên nhọn chói lòa.
Cung căng, tên trên dây, Kim Mãng Thánh Tôn bắn tên ra.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, mũi tên làm thiên địa run rẩy, thần uy Đại Đế điên cuồng tăng vọt, thần uy Đại Đế khủng bố tụ tập vào mũi tên này.
Mũi tên bắn ra không gì đỡ nổi, không ai nghi ngờ mũi tên bắn ra tuyệt đối sẽ bắn thủng bầu trời, nháy mắt xỏ xuyên các trời sao ngay.
Uy lực mũi tên Đại Đế nhờ một ức ba ngàn năm trăm vạn đấu Hỗn Độn chi khí của Kim Mãng Thánh Tôn thúc giục thì uy lực lớn vô cùng, dù mũi tên này thua xa tự tay Đại Đế bắn.
Nhưng nếu đối thủ cùng đẳng cấp không có Đại Đế đạo binh thì không đỡ nổi mũi tên vô địch này, sẽ bị bắn chết ngay, không có sức chống cự.
Bùm!
Khi mũi tên vô địch lao tơi, phượng hoàng đập đôi cánh, thu về tam muội chân hỏa đầy trời. Chớp mắt tam muội chân hỏa hóa thành môn hộ, qua cầu tựa lưu ly bảo vệ phượng hoàng trong đó.
Bóc!
Một một mũi tên kinh thiên, lay động thiên địa, nhưng tên bị chặn lại. Dù là mũi tên Đại Đế vẫn không thể bắn thủng môn hộ tam muội chân hỏa của phượng hoàng biến ra.
- Không thể nào!
Xem cảnh đó, Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần không ngồi yên được nữa, đứng bật dậy. Lão tổ hai bên thềm đá trợn tròn mắt.
- Chẳng lẽ thật sự là phượng hoàng?
Tinh thần mọi người đều dao động, trước đó mọi người suy đoán đây có lẽ chỉ là ảo giác.
Nhưng ảo giác phượng hoàng chặn lại mũi tên Đại Đế? Nếu nói trên đời không có đế binh, đơn thuần dựa vào thực lực của mình mà dễ dàng ngăn lai mũi tên của Đại Đế thì chỉ có con phượng hoàng trước mắt là hàng thật. Ảo giác không bao giờ chặn lại mũi tên đó được.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần đứng dậy nhìn chằm chằm con phượng hoàng, bọn họ cảm thấy đây là một loại ảo giác, nhưng ngăn lại mũi tên Đại Đế khiến tất cả trở nên quái dị.
Ngay cả lão tổ Tề Lâm Đế gia là Tề lâm Quản Luật cũng há hốc mồm, cảm thấy sự kiện rất quái dị. Không là phượng hoàng thật sự thì làm sao ngăn lại mũi tên Đại Đế được?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khi phượng hoàng chặn mũi tên thứ nhất thì người Kim Mãng Thánh Tôn tuôn ra vầng sáng, đẩy thực lực của mình lên cực hạn. Kim Mãng Thánh Tôn giương cung, một hơi bắn ra mấy chục mũi tên.
Từng mũi tên điên cuồng bắn vào phòng ngự tam muội chân hỏa của phượng hoàng.
Bốp! Bốp! Bốp!
Đế tiễn khủng bố làm tam muội chân hỏa gợn sóng, dường như tiếp tục oanh tạc là Kim Mãng Thánh Tôn có thể bắn thủng phòng ngự tam muội chân hỏa của Kim Mãng Thánh Tôn.
Trong phút chốc lão tổ ngồi hai bên trái phải thềm đá hay Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần đều căng mắt quan sát. Nếu mũi tên Đại Đế điên cuồng như vậy mà không bắn thủng được tam muội chân hỏa của phượng hoàng thì sẽ dao động phỏng đoán ban đầu của bọn họ.
Kim Mãng Thánh Tôn cố ý mở đường cho sư phụ của mình, để sư phụ biết thần thông của Lý Thất Dạ nên Kim Mãng Thánh Tôn dốc sức đánh, không tiếc hao tổn nhiều Hỗn Độn chi khí. Kim Mãng Thánh Tôn một hơi bắn các mũi tên điên cuồng oanh tạc phòng ngự tam muội chân hỏa của phượng hoàng, lão muốn xuyên thủng tầng phòng ngự này trong thời gian ngắn nhất.
Phượng hoàng hót dài:
- Chiếp!!!
Vang tiếng nổ điếc tai, người phượng hoàng tuôn tam muội chân hỏa ồ ạt. Tam muội chân hỏa tăng vọt không gì sánh bằng, tam muội chân hỏa bắn lên cao ức vạn trượng, có thể đốt cháy một góc trời.
Ầm vang, phượng hoàng cùng với tam muội chân hỏa có thể thiêu cháy khung trời ngân hà lại sà xuống. Lần này mặc cho Kim Mãng Thánh Tôn điên cuồng bắn các mũi tên đều bị phượng hoàng lơ đẹp.
Bốp! Bốp! Bốp!
Khi phượng hoàng trùng kích đến, vẻ mặt Kim Mãng Thánh Tôn hoảng loạn. Mới rồi Kim Mãng Thánh Tôn chỉ lo công kích, khi phượng hoàng lao đến lão muốn trốn cũng không kịp.
Tiếng gòa thét thê lương vang lên:
- A!
Kim Mãng Thánh Tôn nháy mắt bị tam muội chân hỏa nhấn chìm. Tam muội chân hỏa bá đạo trợn mắt há hốc mồm, Kim Mãng Thánh Tôn bị đốt thành tro không chừa mẩu xương.
Cảnh tượng đó khiến nhiêu người lòng run rẩy. Đây là một vị cường giả Đạo Thiên, có một ức ba ngàn năm trăm vạn đấu Hỗn Độn chi khí, nhưng bây giờ nói chết liền chết, chớp mắt bị đốt thành tro bụi, khủng bố quá.
Khoảnh khắc này mọi người tin sái cổ Lý Thất Dạ có thể nghiền nát ý chí Nam Dương Thượng Thần.
Trầm Thiên Quân nhìn cảnh tượng đó, mặt lạnh như băng. Trầm Thiên Quân trơ mắt nhìn đồ đệ của mình bị đốt chết. Đồ đệ đơn độc khiêu chiến với Lý Thất Dạ, Trầm Thiên Quân làm sư phụ không thể đổi ý, không núng tay vào được, không nói nên lời.
Rào rào!
Phượng hoàng bay về vị trí cũ, khép cánh nằm tại đó. Tam muội chân hỏa tán đi, phượng hoàng mới rồi còn thần uy khiếp người lại biến về pho tượng.
Mọi người nhìn kỹ, tượng vẫn là tượng, vẫn là pho tượng phượng hoàng điêu tạc bằng nham thạch, nó không khác gì các pho tượng bình thường khác.
Đầu tiên là nhi tử Trầm Kim Long chết thảm trong Lý Thất Dạ, giờ học trò cưng của Thiên Quân Thượng Thần cũng khó tránh một kiếp, lúc này Trầm Thiên Quân không giận cũng khó, đây là thù không độ trời chung.
Đại giáo lão tổ khác không dám nói gì thêm, chỉ biết giữ im lặng, tối đa nhìn Lý Thất Dạ chăm chăm.
Từ đầu đến cuối Lý Thất Dạ không nhúc nhích một ngón tay, hắn ngồi im tại chỗ mà Kim Mãng Thánh Tôn đã bị đốt thành tro.
Nam Dương Thượng Thần không kiềm được hỏi:
- Đây là thần thông gì?
Nam Dương Thượng Thần vốn tìm Lý Thất Dạ để tính sổ, muốn đánh bại hắn lấy lại mặt mũi.
Nhưng nhìn thần thông đó khiến lòng Nam Dương Thượng Thần tràn ngập khó hiểu, tràn đầy tò mò.
Trước đó Nam Dương Thượng Thần cho rằng tất cả chỉ là một loại thần thông huyễn thuật của Lý Thất Dạ, khiến tất cả trở nên giống thật nhưng cuối cùng vẫn là hư ảo.
Khi Kim Mãng Thánh Tôn bị đốt thành tro khiến Nam Dương Thượng Thần hiểu rằng đây không đơn giản là biến ảo, trong đó có vô thượng thần thông, bọn họ chưa tưng biết, chưa từng được thấy thần thông đó.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần là người sống rất lâu rồi, bọn họ đăng lâm Thượng Thần, có thể nói là kiến thức uyên bác, bọn họ thậm chí đã từng thấy qua Đại Đế Tiên Vương, làm bạn với Đại Đế Tiên Vương. Trên đời này ít có công pháp, thần thông nào Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần chưa từng thấy.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần có kiné thức rộng lớn là thế nhưng chưa từng thấy thần thông Niệm Thư, bọn họ nhìn không ra huyền ảo cũng chẳng có gì lạ.
Đế Bá
Đánh giá:
Truyện Đế Bá
Story
Chương 2807: Là thật là giả 2
9.6/10 từ 33 lượt.