Đế Bá
Chương 2457: Tinh thần chán nản
Lời này đã chạm vào nổi đau trong lòng Văn Nhân Lục Nhị, nàng cũng biết, bí mật trong đó không thể nói ra được.
- Một câu, cho dù dẹp loạn chuyện này, con gái của ngươi vĩnh viễn không có cơ hội xuất đầu, cho dù chuyện này trôi qua, Văn Nhân thế gia có thể thu tha cho ngươi, nhưng con gái của ngươi vĩnh viễn đều là con hoang, cả đời này của nàng chỉ là phàm nhân mà thôi, đời này của nàng cũng chỉ vượt qua trong ánh mắt khác thường của kẻ khác.
-... Cho dù ngươi có cơ hội mang theo con gái rời khỏi Văn Nhân thế gia, con gái của ngươi thì sao? Nàng cứ như vậy đi theo ngươi cả đời sao? Không biết mình phụ thân là ai, cho dù biết rõ cũng không dám nhận phụ thân mình?
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói.
Văn Nhân Lục Nhị thật sâu hô hít một hơi, ngẩng đầu lên, nói ra:
- Ta biết rõ, tất cả sai lầm là do bản thân ta mà ra, là ta liên lụy tới nàng. Nhưng mà Văn Nhân thế gia cuối cùng là nhà của ta, cũng là nhà của phụ thân nàng, nếu có cơ hội, bất luận là ta hay là phụ thân nàng, tất cả không tiếc giá nào đi giữ gìn Văn Nhân thế gia!
- Ta biết rõ.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
- Nhưng con gái của ngươi có duyên với ta, ta cũng không hy vọng nàng cả đời bị người ta mắng con hoang, cũng không hy vọng cả đời nàng sẽ cúi đầu sống cả đời trong Văn Nhân thế gia, cho nên ta cho nàng một cơ hội.
- Ta không rõ ý của Lý công tử.
Văn Nhân Lục Nhị ngây ngốc hỏi thăm.
- Đây là tạo hóa của nàng.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
- Nhưng mà ngươi không biết giá trị con gái của mình mà thôi, ngươi không biết tiềm lực con mình.
- Thế nhưng mà ——
Văn Nhân Lục Nhị nói:
- Nếu như công thẩm, đối với ai cũng không có chuyện tốt, chỉ sợ sẽ hủy tất cả mọi người, có thể cười đến cuối cùng chỉ sợ là Dương Ưng quốc!
- Chỉ có ta mới là người cười cuối cùng.
Lý Thất Dạ cười to lên, nói ra:
- Dương Ưng quốc, cứ chờ xem.
Văn Nhân Lục Nhị bắt đầu trầm mặc, bởi vì nàng cũng không biết nói cái gì cho phải, nàng hoàn toàn không biết gì về Lý Thất Dạ, nàng cũng không biết Lý Thất Dạ nghĩ muốn cái gì.
Văn Nhân Lục Nhị chậm rãi nói ra:
- Một khi Trung Thiên Long Hoàng định đoạt, chúng ta cũng không thể làm gì.
- Nếu như Lý công tử cần gì, chúng ta phải dẹp loạn trận phong ba này, lại chậm rãi xử lý việc này cũng không muộn.
Văn Nhân Lục Nhị nghiêm túc nói ra.
Văn Nhân Lục Nhị dốc sức liều mạng giữ gìn Văn Nhân thế gia, đối với nàng mà nói, nàng sinh là người Văn Nhân thế gia, chết là quỷ Văn Nhân thế gia, cho nên nếu cần thiết, nàng nguyện ý dùng mạng đổi bình an cho Văn Nhân thế gia.
- Vì cái gì nhất định cho rằng Trung Thiên Long Hoàng định đoạt thì Văn Nhân thế gia sẽ ăn thua thiệt? Không nên nghĩ chuyện gì cũng hỏng bét như vậy.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra.
- Lý công tử còn không hiểu Ngọa Long đại lục, đối với cả Ngọa Long đại lục mà nói, Văn Nhân thế gia chúng ta chỉ là tiểu môn tiểu phái mà thôi, căn bản không có tư cách xếp danh hào, thậm là không có tư cách đứng vào hàng ngũ cương quốc thấp kém nhất, cường quốc như Dương Ưng quốc cũng chỉ miễn cưỡng nhập lưu mà thôi.
-... Lý công tử cho rằng Trung Thiên Long Hoàng sẽ quan tâm môn phái nghèo chúng ta sao? Nói không chừng Dương Ưng quốc liên hợp mấy đại môn phái truyền thừa, mượn chuyện này nhờ tay Trung Thiên Long Hoàng tiêu diệt chúng ta.
Văn Nhân Lục Nhị nghiêm túc nói ra.
Không quản hai đại thế gia náo thế nào, cuối cùng vẫn sẽ liên minh, cùng đồng tâm hợp lực.
Nhưng mà hiện tại cục diện phát triển như thế, thoáng cái trở nên không thể vãn hồi, như vậy không còn là chuyện giữa Văn Nhân thế gia, Đông Phương thế gia nữa rồi.
Nếu như nói là địch với Dương Ưng quốc, Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia còn không sợ, dù sao hai phía đã có ma sát với nhau, hơn nữa địa vị Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia tại Ngọa Long đại lục cũng hợp pháp hợp lý, đạt được Ngọa Long Nhai thừa nhận.
Nhưng mà nếu như đưa tới Ngọa Long Nhai, Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia lại sợ hãi, đối với tại bọn họ mà nói, ở trước mặt Ngọa Long Nhai, Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia của bọn họ chỉ là con kiến hôi mà thôi.
Không chỉ nói Trung Thiên Long Hoàng, trong Ngọa Long Nhai tùy tiện đi ra một nhân vật cấp trưởng lão đều có thể nghiền diệt Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia bọn họ.
Cho dù trong lần công thẩm này, Trung Thiên Long Hoàng có thể phán quyết công chính cho Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia, nhưng mà Văn Nhân thế gia và Đông Phương thế gia cũng mất hết mặt mũi, nói không chừng Trung Thiên Long Hoàng sẽ không thích hai đại thế gia, từ đó về sau hai đại thế gia có khả năng bị đày vào lãnh cung, thậm chí có có thể tiêu trừ địa vị của hai thế gia trên Ngọa Long đại lục.
- Đây chỉ là việc nhỏ mà thôi.
Lý Thất Dạ tùy ý cười nói|:
- Gặp được Trung Thiên Long Hoàng rồi nói sau.
- Trung Thiên Long Hoàng là long phượng trên trời, chính là thế hệ vô song đương thời, chúng ta không nhất định có thể nhìn thấy, nói không chừng chúng ta còn không có tư cách gặp Trung Thiên Long Hoàng, nàng phán quyết đã đến rồi.
- Yên tâm đi, nàng sẽ đến, nàng nhất định đến gặp chúng ta.
Lý Thất Dạ tùy ý nói.
Văn Nhân Lục Nhị cũng không biết nói cái gì cho phải, Lý Thất Dạ chỉ khoát khoát ngón tay, nói ra:
- Đi thôi, nên làm sao đã có ta định đoạt. Đúng rồi, nói cho huynh trưởng ngươi biết, hảo hảo chiếu cố tốt con gái của ngươi, có gì ngoài ý muốn thì ta sẽ hỏi tội hắn.
Văn Nhân Lục Nhị cũng hiểu mình không thể khuyên Lý Thất Dạ, bây giờ là bọn họ cầu cạnh Lý Thất Dạ, nàng đành phải thở ra một hơi rồi rời đi.
Sau khi Văn Nhân Lục Nhị lui ra, Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nhìn ngoài cửa sổ, qua một hồi lâu, hắn chậm rãi cười nói:
- Tuyền tiểu mỹ nhân, không phải ngươi có hứng thú nồng đậm với đám có huyết thống Ngọa Long Nhai đậm đặc hay sao? Ta sẽ cho ngươi một cơ hội, một chủng tộc cổ xưa cũng có thể trồi lên mặt biển.
Nói đến đây, hai mắt của hắn khép lại như đang ngủ.
Cùng ngày hôm nay, Đông Phương thế gia cùng Văn Nhân thế gia đều nhận được tin tức, Dương Ưng quốc liên hợp mấy đại môn phái, yêu cầu công thẩm Lý Thất Dạ, hơn nữa đây còn là thông cáo chính thức.
Dương Ưng quốc cũng cực kỳ ra sức, trong thời gian ngắn đã liên hợp không ít môn phái, cùng liên hợp thượng tấu với Trung Thiên Long Hoàng, thỉnh cầu Trung Thiên Long Hoàng chủ trì đại cục.
Trung Thiên Long Hoàng vốn đi tới dò xét Ngọa Long đại lục, cách nơi này cũng không xa, thời điểm này ai cũng cho rằng nàng không tới, không ngờ Trung Thiên Long Hoàng một câu đáp ứng ngay..
Đế Bá
- Một câu, cho dù dẹp loạn chuyện này, con gái của ngươi vĩnh viễn không có cơ hội xuất đầu, cho dù chuyện này trôi qua, Văn Nhân thế gia có thể thu tha cho ngươi, nhưng con gái của ngươi vĩnh viễn đều là con hoang, cả đời này của nàng chỉ là phàm nhân mà thôi, đời này của nàng cũng chỉ vượt qua trong ánh mắt khác thường của kẻ khác.
-... Cho dù ngươi có cơ hội mang theo con gái rời khỏi Văn Nhân thế gia, con gái của ngươi thì sao? Nàng cứ như vậy đi theo ngươi cả đời sao? Không biết mình phụ thân là ai, cho dù biết rõ cũng không dám nhận phụ thân mình?
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói.
Văn Nhân Lục Nhị thật sâu hô hít một hơi, ngẩng đầu lên, nói ra:
- Ta biết rõ, tất cả sai lầm là do bản thân ta mà ra, là ta liên lụy tới nàng. Nhưng mà Văn Nhân thế gia cuối cùng là nhà của ta, cũng là nhà của phụ thân nàng, nếu có cơ hội, bất luận là ta hay là phụ thân nàng, tất cả không tiếc giá nào đi giữ gìn Văn Nhân thế gia!
- Ta biết rõ.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
- Nhưng con gái của ngươi có duyên với ta, ta cũng không hy vọng nàng cả đời bị người ta mắng con hoang, cũng không hy vọng cả đời nàng sẽ cúi đầu sống cả đời trong Văn Nhân thế gia, cho nên ta cho nàng một cơ hội.
- Ta không rõ ý của Lý công tử.
Văn Nhân Lục Nhị ngây ngốc hỏi thăm.
- Đây là tạo hóa của nàng.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
- Nhưng mà ngươi không biết giá trị con gái của mình mà thôi, ngươi không biết tiềm lực con mình.
- Thế nhưng mà ——
Văn Nhân Lục Nhị nói:
- Nếu như công thẩm, đối với ai cũng không có chuyện tốt, chỉ sợ sẽ hủy tất cả mọi người, có thể cười đến cuối cùng chỉ sợ là Dương Ưng quốc!
- Chỉ có ta mới là người cười cuối cùng.
Lý Thất Dạ cười to lên, nói ra:
- Dương Ưng quốc, cứ chờ xem.
Văn Nhân Lục Nhị bắt đầu trầm mặc, bởi vì nàng cũng không biết nói cái gì cho phải, nàng hoàn toàn không biết gì về Lý Thất Dạ, nàng cũng không biết Lý Thất Dạ nghĩ muốn cái gì.
Văn Nhân Lục Nhị chậm rãi nói ra:
- Một khi Trung Thiên Long Hoàng định đoạt, chúng ta cũng không thể làm gì.
- Nếu như Lý công tử cần gì, chúng ta phải dẹp loạn trận phong ba này, lại chậm rãi xử lý việc này cũng không muộn.
Văn Nhân Lục Nhị nghiêm túc nói ra.
Văn Nhân Lục Nhị dốc sức liều mạng giữ gìn Văn Nhân thế gia, đối với nàng mà nói, nàng sinh là người Văn Nhân thế gia, chết là quỷ Văn Nhân thế gia, cho nên nếu cần thiết, nàng nguyện ý dùng mạng đổi bình an cho Văn Nhân thế gia.
- Vì cái gì nhất định cho rằng Trung Thiên Long Hoàng định đoạt thì Văn Nhân thế gia sẽ ăn thua thiệt? Không nên nghĩ chuyện gì cũng hỏng bét như vậy.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra.
- Lý công tử còn không hiểu Ngọa Long đại lục, đối với cả Ngọa Long đại lục mà nói, Văn Nhân thế gia chúng ta chỉ là tiểu môn tiểu phái mà thôi, căn bản không có tư cách xếp danh hào, thậm là không có tư cách đứng vào hàng ngũ cương quốc thấp kém nhất, cường quốc như Dương Ưng quốc cũng chỉ miễn cưỡng nhập lưu mà thôi.
-... Lý công tử cho rằng Trung Thiên Long Hoàng sẽ quan tâm môn phái nghèo chúng ta sao? Nói không chừng Dương Ưng quốc liên hợp mấy đại môn phái truyền thừa, mượn chuyện này nhờ tay Trung Thiên Long Hoàng tiêu diệt chúng ta.
Văn Nhân Lục Nhị nghiêm túc nói ra.
Không quản hai đại thế gia náo thế nào, cuối cùng vẫn sẽ liên minh, cùng đồng tâm hợp lực.
Nhưng mà hiện tại cục diện phát triển như thế, thoáng cái trở nên không thể vãn hồi, như vậy không còn là chuyện giữa Văn Nhân thế gia, Đông Phương thế gia nữa rồi.
Nếu như nói là địch với Dương Ưng quốc, Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia còn không sợ, dù sao hai phía đã có ma sát với nhau, hơn nữa địa vị Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia tại Ngọa Long đại lục cũng hợp pháp hợp lý, đạt được Ngọa Long Nhai thừa nhận.
Nhưng mà nếu như đưa tới Ngọa Long Nhai, Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia lại sợ hãi, đối với tại bọn họ mà nói, ở trước mặt Ngọa Long Nhai, Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia của bọn họ chỉ là con kiến hôi mà thôi.
Không chỉ nói Trung Thiên Long Hoàng, trong Ngọa Long Nhai tùy tiện đi ra một nhân vật cấp trưởng lão đều có thể nghiền diệt Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia bọn họ.
Cho dù trong lần công thẩm này, Trung Thiên Long Hoàng có thể phán quyết công chính cho Văn Nhân thế gia cùng Đông Phương thế gia, nhưng mà Văn Nhân thế gia và Đông Phương thế gia cũng mất hết mặt mũi, nói không chừng Trung Thiên Long Hoàng sẽ không thích hai đại thế gia, từ đó về sau hai đại thế gia có khả năng bị đày vào lãnh cung, thậm chí có có thể tiêu trừ địa vị của hai thế gia trên Ngọa Long đại lục.
- Đây chỉ là việc nhỏ mà thôi.
Lý Thất Dạ tùy ý cười nói|:
- Gặp được Trung Thiên Long Hoàng rồi nói sau.
- Trung Thiên Long Hoàng là long phượng trên trời, chính là thế hệ vô song đương thời, chúng ta không nhất định có thể nhìn thấy, nói không chừng chúng ta còn không có tư cách gặp Trung Thiên Long Hoàng, nàng phán quyết đã đến rồi.
- Yên tâm đi, nàng sẽ đến, nàng nhất định đến gặp chúng ta.
Lý Thất Dạ tùy ý nói.
Văn Nhân Lục Nhị cũng không biết nói cái gì cho phải, Lý Thất Dạ chỉ khoát khoát ngón tay, nói ra:
- Đi thôi, nên làm sao đã có ta định đoạt. Đúng rồi, nói cho huynh trưởng ngươi biết, hảo hảo chiếu cố tốt con gái của ngươi, có gì ngoài ý muốn thì ta sẽ hỏi tội hắn.
Văn Nhân Lục Nhị cũng hiểu mình không thể khuyên Lý Thất Dạ, bây giờ là bọn họ cầu cạnh Lý Thất Dạ, nàng đành phải thở ra một hơi rồi rời đi.
Sau khi Văn Nhân Lục Nhị lui ra, Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nhìn ngoài cửa sổ, qua một hồi lâu, hắn chậm rãi cười nói:
- Tuyền tiểu mỹ nhân, không phải ngươi có hứng thú nồng đậm với đám có huyết thống Ngọa Long Nhai đậm đặc hay sao? Ta sẽ cho ngươi một cơ hội, một chủng tộc cổ xưa cũng có thể trồi lên mặt biển.
Nói đến đây, hai mắt của hắn khép lại như đang ngủ.
Cùng ngày hôm nay, Đông Phương thế gia cùng Văn Nhân thế gia đều nhận được tin tức, Dương Ưng quốc liên hợp mấy đại môn phái, yêu cầu công thẩm Lý Thất Dạ, hơn nữa đây còn là thông cáo chính thức.
Dương Ưng quốc cũng cực kỳ ra sức, trong thời gian ngắn đã liên hợp không ít môn phái, cùng liên hợp thượng tấu với Trung Thiên Long Hoàng, thỉnh cầu Trung Thiên Long Hoàng chủ trì đại cục.
Trung Thiên Long Hoàng vốn đi tới dò xét Ngọa Long đại lục, cách nơi này cũng không xa, thời điểm này ai cũng cho rằng nàng không tới, không ngờ Trung Thiên Long Hoàng một câu đáp ứng ngay..
Đế Bá
Đánh giá:
Truyện Đế Bá
Story
Chương 2457: Tinh thần chán nản
9.6/10 từ 33 lượt.