Đế Bá

Chương 2388: Chuyện cũ khó quay đầu (2)

Lý Thất Dạ nói như vậy làm cho Đạm Đài Nhược Nam hé miệng cười khẽ, qua một hồi lâu, nàng lúc này mới nhẹ nhàng nói ra:

- Thiếu gia không phải là người dễ dàng hòa đàm với kẻ khác, lại nói thiếu gia khai chiến cũng khai chiến qua, thiếu gia thực hạ quyết tâm, có thể trấn áp tất cả.

- Nếu như vì chính mình, ta cũng không sao cả, muốn chiến, vậy khai chiến đi, cũng không phải chuyện gì lớn.

Lý Thất Dạ thở dài một hơi, nói ra:

- Lúc này đây, ta muốn nói chuyện. Ta hiểu Thần Thụ Lĩnh, nhưng càng hiểu Cốt Hải. Nếu quả thật ngày đó đến, Thiên Linh Giới chắc chắn sẽ biển máu ngập trời, đến một bước kia, nói không chừng Mị Linh, Thụ tộc, Hải Yêu sẽ đi tới hướng diệt vong.

- Thiếu gia lo lắng ta sao?

Nghe được Lý Thất Dạ nói cả buổi, Đạm Đài Nhược Nam hỏi lại.

Lý Thất Dạ cười rộ lên, nhẹ nhàng vuốt tóc nàng, nói ra:

- Ta chưa bao giờ lo lắng cho ngươi, dùng thực lực của ngươi, nếu như ngươi thật muốn đi, cho dù đại tai nạn tới, ngươi cũng có thể rời khỏi. Nhưng ngươi sẽ không đi, ta biết rõ, nếu như ngươi muốn đi, tuyệt đối sẽ không trở về khi đại tai nạn sắp tới gần.

Nghe Lý Thất Dạ nói, Đạm Đài Nhược Nam trầm mặc, đúng như công tử nói, cho dù nàng thực muốn rời khỏi, vậy cũng phải là lúc đại tai nạn tới mới rời khỏi.


- Đạm Đài Nhược Nam mà ta biết, cho tới nay vẫn sẽ nghênh tiếp khó khăn trước, sẽ dũng cảm tiến tới, tâm không sợ hãi.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ cười rộ lên, nội tâm thập phần cảm khái.

- Thiếu gia khen ta như thế, ta cảm thấy mãn nguyện rồi.

Đạm Đài Nhược Nam nói một câu, tươi cười rất đẹp.

Lý Thất Dạ cười khổ, nhẹ nhàng thở dài một hơi, nói ra:

- Ta đã lưu lại một ít đồ, lưu lại một chút ít chuẩn bị ở sau, hoặc là tương lai có thể giúp ngươi một tay. Chỉ tiếc ta không thể đích thân giúp ngươi, không thể bình định con đường, không thể chống bầu trời cho ngươi.

- Không ——

Đạm Đài Nhược Nam lúc này cầm chặt tay Lý Thất Dạ, năm ngón tay đan xen vào nhau, nhìn qua Lý Thất Dạ, thập phần nghiêm túc nói ra:

- Thiếu gia đã làm cho ta đủ nhiều rồi, tuy thế nhân đều cho rằng ta thiên phú cực cao, nhưng mà không có thiếu gia, cũng không có thành tựu của ta hôm nay.


- Lại nói ta cũng không trách thiếu gia, đây là ta lựa chọn. Thiếu gia đã từng trải con đường tốt cho ta rồi, thiếu gia thậm chí đã trải bằng đại đạo, quét thông chướng ngại đi thông con đường Tiên Đế, chỉ tiếc là ta cô phụ kỳ vọng thiếu gia, là ta lựa chọn lưu lại.

Nói đến đây, quản chi là Đạm Đài Nhược Nam là nữ tử kiên cường cỡ nào cũng phải buồn rầu vô cớ, trong nội tâm cũng ảm đạm.

Trước đây thật lâu, sau khi thời đại Minh Nhân tiên đế chấm dứt, đối với Đạm Đài Nhược Nam mà nói, nàng có rất nhiều lựa chọn, bởi vì nàng trảm huyết thống, nàng hoàn toàn có thể rời khỏi Thiên Linh Giới, hoàn toàn có thể một đi không trở lại.

Vào thời đại đó, nàng khả năng lựa chọn trở thành Tiên Đế, nếu như nàng lựa chọn con đường Tiên Đế, nàng thật sự trở thành Tiên Đế rồi.

Trong thời đại sau này, nàng cũng có thể lựa chọn đi theo công tử lên cửu thiên thập địa, leo lên thế giới chúng thần chư đế.

Nhưng cho dù là con dường nào, nàng đều không có lựa chọn, cuối cùng nàng lựa chọn ở lại Thiên Linh Giới, đây là lựa chọn không có khả năng nhất, cũng là con đường mà phụ thân nàng không hy vọng nàng đi, nhưng cuối cùng nàng vẫn lựa chọn con đường này.

- Cho tới nay, thiếu gia làm cho ta đủ nhiều rồi.

Đạm Đài Nhược Nam nói ra:

- Thiếu gia cũng không nợ ta, trái lại, là ta nợ thiếu gia, ta biết rõ, thiếu gia từng hy vọng ta có ngày trở thành Tiên Đế, thậm chí thiếu gia đã chuẩn bị tốt cho ta, chờ ta bước vào con đường này, đáng tiếc, ta cô phụ thiếu gia chờ mong.

Lý Thất Dạ nhìn qua Đạm Đài Nhược Nam, cuối cùng hắn đành phải cười khổ, có chút bất đắc dĩ nói:

- Ngươi thật không nợ ta, chỉ tiếc, ta cũng không thể miễn cưỡng ngươi. Giống như các tiên hiền ở Động Đình hồ, bọn họ cũng có rất nhiều lựa chọn, bọn họ có thể chọn nơi thổ địa phì nhiêu trong cửu giới cắm rễ, nhưng mà bọn họ cũng như ngươi, cuối cùng nhất vẫn lựa chọn ở lại Thiên Linh Giới...

-... Đây là ngươi lựa chọn, cũng là bọn họ lựa chọn, mặc dù nói, ta có thể mệnh lệnh các ngươi, nhưng không thể miễn cưỡng các ngươi, các ngươi có truy cầu, đây là nơi ký thác, đi đến cuối cùng, các ngươi vẫn sẽ làm chút gì đó cho thế giới này, muốn lưu lại chút gì đó, các ngươi nhiệt tình yêu vùng đất này, các ngươi đều không hy vọng có ngày cả Thiên Linh Giới tan thành mây khói.

Nói đến đây, hắn thở dài một hơi.

- Cũng không chỉ có mình ta lựa chọn như vậy.

Đạm Đài Nhược Nam nhẹ nhàng nói ra:

- Từng có rất nhiều người lựa chọn qua, vì Thiên Linh Giới, đã từng là có rất nhiều người phấn đấu, có Tiên Đế không ngừng chinh chiến, có thụ tổ tranh thủ cơ hội, cũng có hải thần không ngừng thỏa hiệp! Tiên Đế đã lựa chọn, hải thần, thụ tổ cũng đã lựa chọn, đối với thụ tổ cùng hải thần mà nói, chỉ sợ bọn họ thân bất do kỷ, nhưng mà bọn họ thậm chí nghĩ phải tranh thủ một phần hy vọng cho vùng đất này.

-... Mặc dù nói, phụ thân ta không hy vọng ta làm như vậy, hắn cũng không hy vọng ta lưu lại, nhưng mà ta là con gái Chân Vũ hải thần, ta cũn nên đảm đương trách nhiệm, ta yêu vùng đất này, vì Chân Vũ đảo cũng tốt, vì Hải Yêu cũng được, cho nên ta hy vọng mình có thể tận hết khả năng. Phụ thân ta là hải thần, hắn có thể đối mặt tất cả, ta là con gái của hắn, ta sẽ không nhục uy danh của hắn.

Nói đến đây, Đạm Đài Nhược Nam thập phần cảm khái.

Lý Thất Dạ trầm mặc thật lâu, qua một hồi lâu mới nói:

- Ta biết rõ, ta chỉ có thể nói, thời đại không giống nhau, nếu là thời đại của âm nha, đến lúc đó là thời đại ta nên quét ngang, thời điểm nên thu hoạch ta sẽ thu hoạch, đó là thời đại nghênh đón đại thế, một thời đại huy hoàng, cho tới khi ta rời khỏi...


- Thiếu gia theo không cần dừng lại vì bất cứ ai, bất luận là hồng nhan tri kỷ quá khứ hay là huynh đệ chết trận sa trường, hoặc là ta.

Đạm Đài Nhược Nam nắm chặt tay Lý Thất Dạ, nghiêm túc nói ra:

- Thiếu gia dũng cảm tiến tới, một trận chiến đến cùng, bất kể là ai đều không thể ước thúc thiếu gia, đây là mị lực lớn nhất, đây cũng là chỗ thiếu gia đáng kính trọng hơn người khác.

- Nếu như thiếu gia dừng lại vì ta, như vậy ta chính là tội nhân.

Đạm Đài Nhược Nam nói lời này chân thành, mỗi một câu đều xuất phát từ đáy lòng.

- Ta biết rõ.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng gật đầu, nói ra:

- Ta cũng không thật sự dừng chân, ta chỉ có thể nói, chuyện trên đời này luôn có rất nhiều chuyện không như ý, quản chi ngươi đã từng là chúa tể cửu thiên thập địa cũng tốt, người chấp chưởng càn khôn cũng xong, tất cả đã qua rồi.

- Thiếu gia không cần lo lắng cho ta.

Đạm Đài Nhược Nam nắm chặt Lý Thất Dạ hai tay, nghênh tiếp Lý Thất Dạ ánh mắt, nói ra:

Đế Bá
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Đế Bá Truyện Đế Bá Story Chương 2388: Chuyện cũ khó quay đầu (2)
9.6/10 từ 33 lượt.
loading...