Đế Bá
Chương 2380: Phong vân khắp nơi
Trên thực tế, dựa vào cường công tiêu trừ đại thế là quá khó khăn, bởi vì đại thế này và Thần Chỉ Châu, Thần Thụ Lĩnh có quan hệ rất lớn, lớn tới mức muốn cường công sẽ rung chuyển cả Thần Chỉ Châu, mà muốn rugn chuyển Thần Thụ Lĩnh, thậm chí có thể là đào Thần Thụ Lĩnh từ mặt đất ra.
Chuyện này dễ sao, cho dù là Tiên Đế không trả giá thật nhiều cũng khó mà làm được.
Trên thực tế, cách đây thật lâu Lý Thất Dạ đã có suy nghĩ về Luân Hồi Cửu Diệp Thảo, cho nên hắn đối với Thần Chỉ Châu, Thần Thụ Lĩnh thậm chí là đại thế trước mắt đều có nghiên cứu, hắn thậm chí còn từng mang theo Tiên Đế đi nghiên cứu qua.
Về sau trong nghiên cứu đại thế, cuối cùng hắn nhìn ra huyền cơ, đây cũng là nguyên nhân Lý Thất Dạ có thể vô thanh vô tức tiến vào trong đại thế này.
Lúc này thân ảnh cao cao nhìn qua Lý Thất Dạ, ánh mắt của nó khóa chặt Lý Thất Dạ, ánh mắt nó tập trung không cho Lý Thất Dạ chạy trốn, không có khả năng bỏ chạy trong tay của nó.
Đối với thân ảnh cao ngạo tập trung mình, Lý Thất Dạ hoàn toàn không để ý, cười cười, xoay người nhìn sang Luân Hồi Cửu Diệp Thảo, nhàn nhã cười nói:
- Đối với gốc trường sinh tiên dược trong lời của các ngươi, có Tiên Đế đã đến xem qua, cũng có hải thần đến cân nhắc, càng có thụ tổ nghiên cứu, nhưng mà cuối cùng nhất bọn họ cũng không có mang trường sinh tiên dược đi, các ngươi biết rõ đây là tại sao không?
Lý Thất Dạ nói câu này làm rất nhiều người ngừng thở, trên thực tế Lý Thất Dạ nói thế, rất nhiều cường giả không rõ tại sao.
Mặc dù nói Tiên Đế cường công cũng không nhất định đánh vào, nhưng mà rất nhiều tu sĩ cường giả cũng hiểu, chỉ cần Tiên Đế nguyện ý trả giá thật nhiều, chỉ sợ Tiên Đế cũng có thể đánh hạ nơi đây, nhưng mà cái giá lớn làm nó thành không đáng giá.
Mà thân ảnh cao ngạo nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nó không nói một câu nào, hoặc là nó chỉ là đại trận diễn biến ra mà thôi, nó không nhất định có thể nói được.
- Trừ nguyên nhân đại thế không dễ dàng công từ bên ngoài, còn có một nguyên nhân, chính là trường sinh tiên dược trong lời các ngươi còn chưa thành thục, một gốc trường sinh tiên dược không thành thục, lấy đi cũng không phải một chuyện dễ dàng chuyện, quan trọng hơn là, nếu cưỡng éo mang trường sinh tiên dược này đi, nó nhất định sẽ chết héo, biến thành gốc cỏ khô.
Lý Thất Dạ nhàn nhã nói.
- Nhưng mà ——
Vào lúc này, Lý Thất Dạ xoay người lại, nhìn qua thân ảnh cao ngạo, tươi cười nồng đậm, nói:
- Hiện tại nó gần thành thục rồi, chỉ còn kém một chút nữa thôi, một khi nó thành thục sẽ thoát rễ, đây là thời khắc nó thành thục.
- Trường sinh tiên dược thành thục, thời cơ sắp chín muồi.
Chỉ nói như vậy, cho dù rất nhiều tu sĩ đang nằm rạp xuống đất cũng cảm thấy tim đập thình thịch.
Nói không tâm động chính là gạt người, đây chính là trường sinh tiên dược, cho dù là kẻ nào cũng muốn có trường sinh tiên dược, đặc biệt là những cường giả thọ nguyên sắp chết càng động tâm.
- Còn bao lâu thì thành thục?
Vào giờ phút này, thậm chí có người nhịn không được mở miệng, lớn tiếng hỏi Lý Thất Dạ.
- Còn kém không bao nhiêu đâu.
- Nhưng mà, ta có thể trợ giúp nó một tay, gia tốc nó thành thục, giúp nó thành thục nhanh hơn.
Nghe được Lý Thất Dạ nói như thế, thân ảnh to lớn cao ngạo vẫn không có mở miệng, ánh mắt của nó vẫn khóa Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ lại nhẹ nhõm tự tại, một chút cũng không thèm để ý, vừa cười vừa nói:
- Không thể phủ nhận, Cổ Linh Uyên các ngươi thật sự suy nghĩ ra không ít huyền cơ, hiểu Thần Chỉ Châu cũng không ít, đáng tiếc các ngươi gặp phải ta. Đây chính là nguyên nhân các ngươi tự tìm đường chết.
- Lý Thất Dạ, chớ có múa mép khua môi, dám ra đây chiến một trận không?
Thân ảnh to lớn cao ngạo vẫn không nói chuyện, nhưng mà giọng nói Hắc Ám cổ vương tử lại vang lên.
Lý Thất Dạ tươi cười, nói ra:
- Có cái gì không dám, nhưng mà đối với ta mà nói, cứ thế giết các ngươi đi, đây là chuyện lãng phí, các ngươi trong mắt ta còn có tác dụng rất lớn.
- Lý Thất Dạ, có gan thì đi ra phân cao thấp, lúc này nếu ngươi thắng, ta rời khỏi vĩnh viễn.
Lúc này tiếng của Mộng Trấn Thiên vang lên.
- Bại tướng dưới tay mà thôi, không có tư cách nói chuyện với ta.
Lý Thất Dạ tùy ý cười nói.
Lý Thất Dạ nói câu này làm Mộng Trấn Thiên tức giận đến run rẩy, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, hắn cũng không tránh được, bởi vì chiến đấu vừa rồi hắn cũng không phải đối thủ Lý Thất Dạ, sính miệng lưỡi lợi hại, hắn cũng không phải đối thủ Lý Thất Dạ.
- Tiểu bối, không dám ra đây đánh một trận, vậy ngoan ngoãn đầu hàng đi, chúng ta tha cho ngươi không chết.
Lúc này ngay cả Hải Loa Đế Vương cũng quát lên.
- Các ngươi đều là người chết, còn dám dõng dạc, ta thực buồn cho các ngươi, ngay cả mình chết thế nào cũng không biết.
Nghe bọn Hải Loa Đế Vương khích tướng, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
- Dõng dạc, bổn tọa cũng muốn nhìn xem ngươi có thủ đoạn gì đại phá đại trận của chúng ta.
Long trúc á tổ quát lên, lạnh lùng trách móc.
Đối với Long trúc á tổ mà nói, đại trận tuyệt thế là tác phẩm đắc ý của Tổ Lục, trong đại trận tuyệt thế này, nó là tâm huyết cả đời của hai đời hải thần Tổ Lục, cho nên Long trúc á tổ rất có tin tưởng vào đại trận của Tổ Lục, hắn cũng không tin Lý Thất Dạ có thể phá đại trận của bọn họ.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Muốn phá đại trận của các ngươi, với ta mà nói, cái kia chỉ (cái) bất quá là tiện tay mà thôi mà thôi, không có chút nào độ khó đáng nói."
- Tiểu nhi cuồng vọng!
Long trúc á tổ bị Lý Thất Dạ cuồng vọng làm tức giận trùng thiên, nói ra:
- Tốt, vậy ngươi đi ra, bổn tọa cũng muốn xem ngươi có thể phá đại trận này như thế nào.
Lý Thất Dạ cười to lên, nói ra:
- Coi được, mở to mắt ra mà xem ta phá trận đây, sau đó xem ta làm các ngươi sống không bằng chết thế nào!
Đại trận Tổ Lục đắc ý nhất lại bị Lý Thất Dạ nói thành tiểu trận, Long trúc á tổ tức giận thổ huyết.
Lúc này tu sĩ đứng xa quan sát ngừng thở, tất cả mọi người muốn nhìn xem Lý Thất Dạ trổ hết tài năng phá đại trận của đám người Mộng Trấn Thiên như thế nào, mọi người muốn biết Lý Thất Dạ nói và làm ra sao, Lý Thất Dạ đã nói là muốn phá đại trận tuyệt thế của Mộng Trấn Thiên, mọi người muốn biết hắn làm cách nào.
Oanh ——
Một tiếng vang thật lớn, lúc này thân ảnh cao ngạo đưa mắt nhìn qua Lý Thất Dạ, đột nhiên thân ảnh cao ngạo nổ tung, cả tuyệt thế đại trận sụp đổ, tất cả tiunh bích tan vỡ, tất cả đại đạo pháp tắc đều đứt gãy, lực trùng kích cường đại làm đám người Mộng Trấn Thiên bị đánh bay.
Đế Bá
Chuyện này dễ sao, cho dù là Tiên Đế không trả giá thật nhiều cũng khó mà làm được.
Trên thực tế, cách đây thật lâu Lý Thất Dạ đã có suy nghĩ về Luân Hồi Cửu Diệp Thảo, cho nên hắn đối với Thần Chỉ Châu, Thần Thụ Lĩnh thậm chí là đại thế trước mắt đều có nghiên cứu, hắn thậm chí còn từng mang theo Tiên Đế đi nghiên cứu qua.
Về sau trong nghiên cứu đại thế, cuối cùng hắn nhìn ra huyền cơ, đây cũng là nguyên nhân Lý Thất Dạ có thể vô thanh vô tức tiến vào trong đại thế này.
Lúc này thân ảnh cao cao nhìn qua Lý Thất Dạ, ánh mắt của nó khóa chặt Lý Thất Dạ, ánh mắt nó tập trung không cho Lý Thất Dạ chạy trốn, không có khả năng bỏ chạy trong tay của nó.
Đối với thân ảnh cao ngạo tập trung mình, Lý Thất Dạ hoàn toàn không để ý, cười cười, xoay người nhìn sang Luân Hồi Cửu Diệp Thảo, nhàn nhã cười nói:
- Đối với gốc trường sinh tiên dược trong lời của các ngươi, có Tiên Đế đã đến xem qua, cũng có hải thần đến cân nhắc, càng có thụ tổ nghiên cứu, nhưng mà cuối cùng nhất bọn họ cũng không có mang trường sinh tiên dược đi, các ngươi biết rõ đây là tại sao không?
Lý Thất Dạ nói câu này làm rất nhiều người ngừng thở, trên thực tế Lý Thất Dạ nói thế, rất nhiều cường giả không rõ tại sao.
Mặc dù nói Tiên Đế cường công cũng không nhất định đánh vào, nhưng mà rất nhiều tu sĩ cường giả cũng hiểu, chỉ cần Tiên Đế nguyện ý trả giá thật nhiều, chỉ sợ Tiên Đế cũng có thể đánh hạ nơi đây, nhưng mà cái giá lớn làm nó thành không đáng giá.
Mà thân ảnh cao ngạo nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nó không nói một câu nào, hoặc là nó chỉ là đại trận diễn biến ra mà thôi, nó không nhất định có thể nói được.
- Trừ nguyên nhân đại thế không dễ dàng công từ bên ngoài, còn có một nguyên nhân, chính là trường sinh tiên dược trong lời các ngươi còn chưa thành thục, một gốc trường sinh tiên dược không thành thục, lấy đi cũng không phải một chuyện dễ dàng chuyện, quan trọng hơn là, nếu cưỡng éo mang trường sinh tiên dược này đi, nó nhất định sẽ chết héo, biến thành gốc cỏ khô.
Lý Thất Dạ nhàn nhã nói.
- Nhưng mà ——
Vào lúc này, Lý Thất Dạ xoay người lại, nhìn qua thân ảnh cao ngạo, tươi cười nồng đậm, nói:
- Hiện tại nó gần thành thục rồi, chỉ còn kém một chút nữa thôi, một khi nó thành thục sẽ thoát rễ, đây là thời khắc nó thành thục.
- Trường sinh tiên dược thành thục, thời cơ sắp chín muồi.
Chỉ nói như vậy, cho dù rất nhiều tu sĩ đang nằm rạp xuống đất cũng cảm thấy tim đập thình thịch.
Nói không tâm động chính là gạt người, đây chính là trường sinh tiên dược, cho dù là kẻ nào cũng muốn có trường sinh tiên dược, đặc biệt là những cường giả thọ nguyên sắp chết càng động tâm.
- Còn bao lâu thì thành thục?
Vào giờ phút này, thậm chí có người nhịn không được mở miệng, lớn tiếng hỏi Lý Thất Dạ.
- Còn kém không bao nhiêu đâu.
- Nhưng mà, ta có thể trợ giúp nó một tay, gia tốc nó thành thục, giúp nó thành thục nhanh hơn.
Nghe được Lý Thất Dạ nói như thế, thân ảnh to lớn cao ngạo vẫn không có mở miệng, ánh mắt của nó vẫn khóa Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ lại nhẹ nhõm tự tại, một chút cũng không thèm để ý, vừa cười vừa nói:
- Không thể phủ nhận, Cổ Linh Uyên các ngươi thật sự suy nghĩ ra không ít huyền cơ, hiểu Thần Chỉ Châu cũng không ít, đáng tiếc các ngươi gặp phải ta. Đây chính là nguyên nhân các ngươi tự tìm đường chết.
- Lý Thất Dạ, chớ có múa mép khua môi, dám ra đây chiến một trận không?
Thân ảnh to lớn cao ngạo vẫn không nói chuyện, nhưng mà giọng nói Hắc Ám cổ vương tử lại vang lên.
Lý Thất Dạ tươi cười, nói ra:
- Có cái gì không dám, nhưng mà đối với ta mà nói, cứ thế giết các ngươi đi, đây là chuyện lãng phí, các ngươi trong mắt ta còn có tác dụng rất lớn.
- Lý Thất Dạ, có gan thì đi ra phân cao thấp, lúc này nếu ngươi thắng, ta rời khỏi vĩnh viễn.
Lúc này tiếng của Mộng Trấn Thiên vang lên.
- Bại tướng dưới tay mà thôi, không có tư cách nói chuyện với ta.
Lý Thất Dạ tùy ý cười nói.
Lý Thất Dạ nói câu này làm Mộng Trấn Thiên tức giận đến run rẩy, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, hắn cũng không tránh được, bởi vì chiến đấu vừa rồi hắn cũng không phải đối thủ Lý Thất Dạ, sính miệng lưỡi lợi hại, hắn cũng không phải đối thủ Lý Thất Dạ.
- Tiểu bối, không dám ra đây đánh một trận, vậy ngoan ngoãn đầu hàng đi, chúng ta tha cho ngươi không chết.
Lúc này ngay cả Hải Loa Đế Vương cũng quát lên.
- Các ngươi đều là người chết, còn dám dõng dạc, ta thực buồn cho các ngươi, ngay cả mình chết thế nào cũng không biết.
Nghe bọn Hải Loa Đế Vương khích tướng, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
- Dõng dạc, bổn tọa cũng muốn nhìn xem ngươi có thủ đoạn gì đại phá đại trận của chúng ta.
Long trúc á tổ quát lên, lạnh lùng trách móc.
Đối với Long trúc á tổ mà nói, đại trận tuyệt thế là tác phẩm đắc ý của Tổ Lục, trong đại trận tuyệt thế này, nó là tâm huyết cả đời của hai đời hải thần Tổ Lục, cho nên Long trúc á tổ rất có tin tưởng vào đại trận của Tổ Lục, hắn cũng không tin Lý Thất Dạ có thể phá đại trận của bọn họ.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Muốn phá đại trận của các ngươi, với ta mà nói, cái kia chỉ (cái) bất quá là tiện tay mà thôi mà thôi, không có chút nào độ khó đáng nói."
- Tiểu nhi cuồng vọng!
Long trúc á tổ bị Lý Thất Dạ cuồng vọng làm tức giận trùng thiên, nói ra:
- Tốt, vậy ngươi đi ra, bổn tọa cũng muốn xem ngươi có thể phá đại trận này như thế nào.
Lý Thất Dạ cười to lên, nói ra:
- Coi được, mở to mắt ra mà xem ta phá trận đây, sau đó xem ta làm các ngươi sống không bằng chết thế nào!
Đại trận Tổ Lục đắc ý nhất lại bị Lý Thất Dạ nói thành tiểu trận, Long trúc á tổ tức giận thổ huyết.
Lúc này tu sĩ đứng xa quan sát ngừng thở, tất cả mọi người muốn nhìn xem Lý Thất Dạ trổ hết tài năng phá đại trận của đám người Mộng Trấn Thiên như thế nào, mọi người muốn biết Lý Thất Dạ nói và làm ra sao, Lý Thất Dạ đã nói là muốn phá đại trận tuyệt thế của Mộng Trấn Thiên, mọi người muốn biết hắn làm cách nào.
Oanh ——
Một tiếng vang thật lớn, lúc này thân ảnh cao ngạo đưa mắt nhìn qua Lý Thất Dạ, đột nhiên thân ảnh cao ngạo nổ tung, cả tuyệt thế đại trận sụp đổ, tất cả tiunh bích tan vỡ, tất cả đại đạo pháp tắc đều đứt gãy, lực trùng kích cường đại làm đám người Mộng Trấn Thiên bị đánh bay.
Đế Bá
Đánh giá:
Truyện Đế Bá
Story
Chương 2380: Phong vân khắp nơi
9.6/10 từ 33 lượt.