Đế Bá
Chương 1647: Ma Sách Cung
Cơ Không Vô Địch thất bại, nhưng, cũng không có người chế giễu hắn, cho tới nay, Ma Sách Cung đều không có người có thể mở ra, hôm nay Cơ Không Vô Địch thất bại, chuyện này cũng không có gì phải ngạc nhiên.
- Cường giả chân chính, đều thử qua, chỉ sợ toà Ma Sách Cung này là không ai có thể mở ra.
Có người không khỏi thì thào nói.
- Có lẽ còn có một người.
Một người khác không khỏi nói ra:
- Đệ nhất hung nhân có lẽ có thể mở ra, hắn là một người không thể tưởng tượng nổi, ngay cả Thần Chiến Sơn Đệ Nhất Phong hắn cũng có thể leo lên, nói không chừng hắn có thể sáng tạo kỳ tích, mở ra Ma Sách Cung.
Vừa nhắc tới đệ nhất hung nhân, không ít người đều biến sắc.
- Nghe nói đệ nhất hung nhân hóa thành Ma vương, cũng không biết hắn sẽ tới nơi này hay không.
Có người thấp giọng nói ra.
Nâng lên cái tên đệ nhất hung nhân này, tại chỗ đã có người không hài lòng, cái thứ nhất biến sắc là Bảo Trụ Nhân Hoàng, hắn cùng Lý Thất Dạ kết thù là đủ lớn, ngay cả Cơ Không Vô Địch nghe được cái tên này cũng sắc mặt lạnh lẽo.
Chiến Sư cùng Lâm Thiên Đế ngược lại tốt một điểm, Chiến Sư bất vi sở động, Lâm Thiên Đế phong khinh vân đạm, mười phần thoải mái.
- Coi như đệ nhất hung nhân, cũng mở không ra Ma Sách Cung này.
Bảo Trụ Nhân Hoàng lạnh lùng nói, hắn thần thái băng lãnh, khí thế trấn trời, bất kể là ai, nhìn thấy hắn cũng sẽ kiêng kị ba phần.
Lúc này, Bảo Trụ Nhân Hoàng là chiến ý dâng cao, cả người ở vào chiến hình đỉnh phong, hắn tựa như Chiến Thần tùy thời có thể bước vào chiến trường tiến hành sinh tử đánh cược một lần, trên người hắn phát ra chiến ý để cho người ta vì đó ngạt thở.
Có lẽ, bên trong tuyệt thế thiên tài, Bảo Trụ Nhân Hoàng không phải người mạnh mẽ nhất, nhưng mà, hắn tuyệt đối là người vĩnh viễn không bao giờ ngôn bại, hắn là khi bại khi thắng, tự tin bạo rạp, không sợ bất luận kẻ nào.
Bảo Trụ Nhân Hoàng mới mở miệng, người ở chỗ này lập tức im miệng, người nhát gan thậm chí là câm như hến, không dám nói gì.
Nhưng mà, đối với Bảo Trụ Nhân Hoàng cường hoành bá đạo, cũng có người bất mãn, có cường giả thấp giọng nói ra:
- Muốn đùa nghịch cường hoành, tìm đệ nhất hung nhân đi nói.
- Ngươi nói cái gì…
Bảo Trụ Nhân Hoàng ánh mắt phát lạnh, lập tức lãnh quang quét qua, có uy lực khiếp hồn phách người, coi như là cường giả ở dưới thần uy của hắn, cũng không khỏi ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Bảo Trụ Nhân Hoàng lạnh lùng hừ một cái, hắn cùng Lý Thất Dạ là thù không đội trời chung, hắn nhất định sẽ báo thù này. Gần đây, Bảo Trụ Nhân Hoàng đại chiến Đế binh, một lần lại một lần dùng máu tươi ma luyện mình, trải qua một lần lại một lần rèn luyện, Bảo Trụ Nhân Hoàng tự tin đã đền bù bản thân không đủ, cho nên, hắn không khỏi có chỗ kích động, muốn lần nữa khiêu chiến Lý Thất Dạ.
Ba lần thảm bại ở trong tay Lý Thất Dạ, đối với hắn mà nói, thật sự là vô cùng nhục nhã, nếu như hắn không chém giết Lý Thất Dạ, cái này khiến hắn mãi mãi không cách nào thở một cái.
- Bảo Trụ huynh, Cơ Không huynh, nhanh cứu ta.
Ngay khi dưới núi hoàn toàn yên tĩnh, không người nào nguyện ý mở miệng, một người hướng bên này trốn đến, xa xa liền quát to một tiếng.
Trong nháy mắt, người này vọt tới sơn phong, gặp được bọn người Bảo Trụ Nhân Hoàng đều ở đây, hắn giống như là gặp được cứu tinh, lập tức thở dài một hơi.
- Bảo Trụ huynh, nhanh giúp ta một chút sức lực.
Người trốn tới kêu to nói ra.
- Mộng Hồi huynh…
Nhìn thấy người này, Bảo Trụ Nhân Hoàng cũng không khỏi ngoài ý muốn, coi như là Cơ Không Vô Địch cũng đối với hắn gật đầu chào hỏi.
Bọn người Bảo Trụ Nhân Hoàng, Cơ Không Vô Địch cùng Thần Mộng Hồi đều là giao tình không tệ, đặc biệt là Bảo Trụ Nhân Hoàng, cùng Thần Mộng Hồi đi rất gần.
Dù sao Thần Mộng Hồi xuất thân từ Thanh Huyền cổ quốc, làm truyền thừa một môn song đế, tất cả mọi người vui lòng cùng hắn kết giao, huống chi, sư phụ của Thần Mộng Hồi chính là Thần Tổ cường đại nhất Thanh Huyền cổ quốc, truyền thuyết, đây chính là một Thần Hoàng vô địch.
Đối với dạng người như Thần Mộng Hồi, ai không vui lòng kết giao đây? Huống chi, Bảo Trụ Nhân Hoàng Bảo Trụ Thánh Tông cường đại kém xa Thanh Huyền cổ quốc, trong tương lai, hắn còn có rất nhiều nơi cần dựa vào Thanh Huyền cổ quốc.
Mới vừa rồi bị người nhấc lên sự tình đệ nhất hung nhân, trong nội tâm Bảo Trụ Nhân Hoàng mười phần không thoải mái, thậm chí có thể nói là tức sôi ruột, cho nên, lúc này thấy Thần Mộng Hồi chật vật chạy trốn tới nơi đây, hai mắt hắn lập tức hé ra, nơi trút giận đã tới, hắn vừa vặn mượn người khác tới luyện tay một chút.
- Là ai đả thương Mộng Hồi huynh?
Bảo Trụ Nhân Hoàng hai mắt hé ra, khí thế bức người, trầm giọng nói ra:
- Mộng Hồi huynh ngươi yên tâm, bất kể là ai đả thương Mộng Hồi huynh, chúng ta đều vì Mộng Hồi huynh lấy lại công đạo.
Đối với Bảo Trụ Nhân Hoàng mà nói, bất kể là ai đả thương Thần Mộng Hồi, cái này đều không trọng yếu, tay hắn đang ngứa, hắn đang muốn cầm cường giả đến ma luyện mình một chút, dùng máu tươi người khác đến ma luyện chiến ý của mình, hắn cần loại cảm giác này, đối với hắn mà nói, địch nhân càng mạnh, liền càng kích thích.
- Ta…
Ngay lúc này, một thanh âm lười biếng vang lên, một cổ kiệu bị nhấc đến, ánh vào tầm mắt đám người.
Lúc này các nàng Mai Tố Dao giơ lên cổ kiệu trong nháy mắt đi tới dưới núi, Lý Thất Dạ ngồi ở phía trên cổ kiệu, bễ nghễ cửu thiên, nhìn xuống thương sinh, giờ khắc này, hắn liền là một Đại Ma Vương vô thượng!
- Đệ nhất hung nhân…
Nhìn thấy Lý Thất Dạ đến, có người hét lên một tiếng, sự tình Lý Thất Dạ hóa thành Ma vương đây cũng không phải là bí mật gì.
- Thật là đệ nhất hung nhân sao?
Có người xem xét tỉ mỉ Lý Thất Dạ một phen, căn bản là nhìn không ra Ma vương trước mắt cùng Lý Thất Dạ có quan hệ, trước mắt Ma vương chính là ma khí ngập trời, ma bá thiên hạ.
Bất quá, cường giả chân chính minh bạch, Lý Thất Dạ trước mắt cùng Tà Phật ngay lúc đó, là nhất niệm thành Phật, nhất niệm thành Ma.
Nhìn thấy Mai Tố Dao tứ nữ vì Lý Thất Dạ nhấc kiệu, không biết bao nhiêu người hâm mộ ghen ghét, coi như là Cơ Không Vô Địch, đôi mắt hắn cũng biến thành vô cùng thâm thúy, không có ai biết hắn là cảm xúc thế nào.
Đã từng có truyền ngôn nói, Cơ Không Vô Địch từng truy cầu qua Mai Tố Dao, nhưng mà, bị Mai Tố Dao cự tuyệt.
Cũng có truyền ngôn nói, Đạp Không Sơn đã từng đi Trường Hà tông cầu hôn qua, nhưng mà, Trường Hà tông cũng không đáp ứng hôn sự này.
Mà bản nhân Cơ Không Vô Địch đối với việc này là ngậm miệng không nói, nhưng mà, người biết một ít nội tình lại biết Cơ Không Vô Địch đích thật là đối với Mai Tố Dao có ý tứ.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ ngồi ở trên cổ kiệu, mặc kệ là Chiến Sư bất vi sở động, hay Lâm Thiên Đế thoải mái, vẻ mặt cũng không khỏi nghiêm túc.
Không nói đao kiếm song kiều, liền là Mai Tố Dao, chỉ sợ cũng mạnh hơn bọn họ, coi như là Bạch Kiếm Chân, đã từng cùng bọn họ thế lực ngang nhau, hiện tại, Mai Tố Dao cùng Bạch Kiếm Chân đều nguyện vì Lý Thất Dạ nhấc kiệu, đây cũng không phải ý nghĩa bình thường.
Đế Bá
- Cường giả chân chính, đều thử qua, chỉ sợ toà Ma Sách Cung này là không ai có thể mở ra.
Có người không khỏi thì thào nói.
- Có lẽ còn có một người.
Một người khác không khỏi nói ra:
- Đệ nhất hung nhân có lẽ có thể mở ra, hắn là một người không thể tưởng tượng nổi, ngay cả Thần Chiến Sơn Đệ Nhất Phong hắn cũng có thể leo lên, nói không chừng hắn có thể sáng tạo kỳ tích, mở ra Ma Sách Cung.
Vừa nhắc tới đệ nhất hung nhân, không ít người đều biến sắc.
- Nghe nói đệ nhất hung nhân hóa thành Ma vương, cũng không biết hắn sẽ tới nơi này hay không.
Có người thấp giọng nói ra.
Nâng lên cái tên đệ nhất hung nhân này, tại chỗ đã có người không hài lòng, cái thứ nhất biến sắc là Bảo Trụ Nhân Hoàng, hắn cùng Lý Thất Dạ kết thù là đủ lớn, ngay cả Cơ Không Vô Địch nghe được cái tên này cũng sắc mặt lạnh lẽo.
Chiến Sư cùng Lâm Thiên Đế ngược lại tốt một điểm, Chiến Sư bất vi sở động, Lâm Thiên Đế phong khinh vân đạm, mười phần thoải mái.
- Coi như đệ nhất hung nhân, cũng mở không ra Ma Sách Cung này.
Bảo Trụ Nhân Hoàng lạnh lùng nói, hắn thần thái băng lãnh, khí thế trấn trời, bất kể là ai, nhìn thấy hắn cũng sẽ kiêng kị ba phần.
Lúc này, Bảo Trụ Nhân Hoàng là chiến ý dâng cao, cả người ở vào chiến hình đỉnh phong, hắn tựa như Chiến Thần tùy thời có thể bước vào chiến trường tiến hành sinh tử đánh cược một lần, trên người hắn phát ra chiến ý để cho người ta vì đó ngạt thở.
Có lẽ, bên trong tuyệt thế thiên tài, Bảo Trụ Nhân Hoàng không phải người mạnh mẽ nhất, nhưng mà, hắn tuyệt đối là người vĩnh viễn không bao giờ ngôn bại, hắn là khi bại khi thắng, tự tin bạo rạp, không sợ bất luận kẻ nào.
Bảo Trụ Nhân Hoàng mới mở miệng, người ở chỗ này lập tức im miệng, người nhát gan thậm chí là câm như hến, không dám nói gì.
Nhưng mà, đối với Bảo Trụ Nhân Hoàng cường hoành bá đạo, cũng có người bất mãn, có cường giả thấp giọng nói ra:
- Muốn đùa nghịch cường hoành, tìm đệ nhất hung nhân đi nói.
- Ngươi nói cái gì…
Bảo Trụ Nhân Hoàng ánh mắt phát lạnh, lập tức lãnh quang quét qua, có uy lực khiếp hồn phách người, coi như là cường giả ở dưới thần uy của hắn, cũng không khỏi ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Bảo Trụ Nhân Hoàng lạnh lùng hừ một cái, hắn cùng Lý Thất Dạ là thù không đội trời chung, hắn nhất định sẽ báo thù này. Gần đây, Bảo Trụ Nhân Hoàng đại chiến Đế binh, một lần lại một lần dùng máu tươi ma luyện mình, trải qua một lần lại một lần rèn luyện, Bảo Trụ Nhân Hoàng tự tin đã đền bù bản thân không đủ, cho nên, hắn không khỏi có chỗ kích động, muốn lần nữa khiêu chiến Lý Thất Dạ.
Ba lần thảm bại ở trong tay Lý Thất Dạ, đối với hắn mà nói, thật sự là vô cùng nhục nhã, nếu như hắn không chém giết Lý Thất Dạ, cái này khiến hắn mãi mãi không cách nào thở một cái.
- Bảo Trụ huynh, Cơ Không huynh, nhanh cứu ta.
Ngay khi dưới núi hoàn toàn yên tĩnh, không người nào nguyện ý mở miệng, một người hướng bên này trốn đến, xa xa liền quát to một tiếng.
Trong nháy mắt, người này vọt tới sơn phong, gặp được bọn người Bảo Trụ Nhân Hoàng đều ở đây, hắn giống như là gặp được cứu tinh, lập tức thở dài một hơi.
- Bảo Trụ huynh, nhanh giúp ta một chút sức lực.
Người trốn tới kêu to nói ra.
- Mộng Hồi huynh…
Nhìn thấy người này, Bảo Trụ Nhân Hoàng cũng không khỏi ngoài ý muốn, coi như là Cơ Không Vô Địch cũng đối với hắn gật đầu chào hỏi.
Bọn người Bảo Trụ Nhân Hoàng, Cơ Không Vô Địch cùng Thần Mộng Hồi đều là giao tình không tệ, đặc biệt là Bảo Trụ Nhân Hoàng, cùng Thần Mộng Hồi đi rất gần.
Dù sao Thần Mộng Hồi xuất thân từ Thanh Huyền cổ quốc, làm truyền thừa một môn song đế, tất cả mọi người vui lòng cùng hắn kết giao, huống chi, sư phụ của Thần Mộng Hồi chính là Thần Tổ cường đại nhất Thanh Huyền cổ quốc, truyền thuyết, đây chính là một Thần Hoàng vô địch.
Đối với dạng người như Thần Mộng Hồi, ai không vui lòng kết giao đây? Huống chi, Bảo Trụ Nhân Hoàng Bảo Trụ Thánh Tông cường đại kém xa Thanh Huyền cổ quốc, trong tương lai, hắn còn có rất nhiều nơi cần dựa vào Thanh Huyền cổ quốc.
Mới vừa rồi bị người nhấc lên sự tình đệ nhất hung nhân, trong nội tâm Bảo Trụ Nhân Hoàng mười phần không thoải mái, thậm chí có thể nói là tức sôi ruột, cho nên, lúc này thấy Thần Mộng Hồi chật vật chạy trốn tới nơi đây, hai mắt hắn lập tức hé ra, nơi trút giận đã tới, hắn vừa vặn mượn người khác tới luyện tay một chút.
- Là ai đả thương Mộng Hồi huynh?
Bảo Trụ Nhân Hoàng hai mắt hé ra, khí thế bức người, trầm giọng nói ra:
- Mộng Hồi huynh ngươi yên tâm, bất kể là ai đả thương Mộng Hồi huynh, chúng ta đều vì Mộng Hồi huynh lấy lại công đạo.
Đối với Bảo Trụ Nhân Hoàng mà nói, bất kể là ai đả thương Thần Mộng Hồi, cái này đều không trọng yếu, tay hắn đang ngứa, hắn đang muốn cầm cường giả đến ma luyện mình một chút, dùng máu tươi người khác đến ma luyện chiến ý của mình, hắn cần loại cảm giác này, đối với hắn mà nói, địch nhân càng mạnh, liền càng kích thích.
- Ta…
Ngay lúc này, một thanh âm lười biếng vang lên, một cổ kiệu bị nhấc đến, ánh vào tầm mắt đám người.
Lúc này các nàng Mai Tố Dao giơ lên cổ kiệu trong nháy mắt đi tới dưới núi, Lý Thất Dạ ngồi ở phía trên cổ kiệu, bễ nghễ cửu thiên, nhìn xuống thương sinh, giờ khắc này, hắn liền là một Đại Ma Vương vô thượng!
- Đệ nhất hung nhân…
Nhìn thấy Lý Thất Dạ đến, có người hét lên một tiếng, sự tình Lý Thất Dạ hóa thành Ma vương đây cũng không phải là bí mật gì.
- Thật là đệ nhất hung nhân sao?
Có người xem xét tỉ mỉ Lý Thất Dạ một phen, căn bản là nhìn không ra Ma vương trước mắt cùng Lý Thất Dạ có quan hệ, trước mắt Ma vương chính là ma khí ngập trời, ma bá thiên hạ.
Bất quá, cường giả chân chính minh bạch, Lý Thất Dạ trước mắt cùng Tà Phật ngay lúc đó, là nhất niệm thành Phật, nhất niệm thành Ma.
Nhìn thấy Mai Tố Dao tứ nữ vì Lý Thất Dạ nhấc kiệu, không biết bao nhiêu người hâm mộ ghen ghét, coi như là Cơ Không Vô Địch, đôi mắt hắn cũng biến thành vô cùng thâm thúy, không có ai biết hắn là cảm xúc thế nào.
Đã từng có truyền ngôn nói, Cơ Không Vô Địch từng truy cầu qua Mai Tố Dao, nhưng mà, bị Mai Tố Dao cự tuyệt.
Cũng có truyền ngôn nói, Đạp Không Sơn đã từng đi Trường Hà tông cầu hôn qua, nhưng mà, Trường Hà tông cũng không đáp ứng hôn sự này.
Mà bản nhân Cơ Không Vô Địch đối với việc này là ngậm miệng không nói, nhưng mà, người biết một ít nội tình lại biết Cơ Không Vô Địch đích thật là đối với Mai Tố Dao có ý tứ.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ ngồi ở trên cổ kiệu, mặc kệ là Chiến Sư bất vi sở động, hay Lâm Thiên Đế thoải mái, vẻ mặt cũng không khỏi nghiêm túc.
Không nói đao kiếm song kiều, liền là Mai Tố Dao, chỉ sợ cũng mạnh hơn bọn họ, coi như là Bạch Kiếm Chân, đã từng cùng bọn họ thế lực ngang nhau, hiện tại, Mai Tố Dao cùng Bạch Kiếm Chân đều nguyện vì Lý Thất Dạ nhấc kiệu, đây cũng không phải ý nghĩa bình thường.
Đế Bá
Đánh giá:
Truyện Đế Bá
Story
Chương 1647: Ma Sách Cung
9.6/10 từ 33 lượt.