Đế Bá
Chương 1139: Thiết Nghĩ cường hoành (2)
Kể từ đó, dược đạo ngự trùng, thậm chí là dược đạo ngự mộc, thủ đoạn như vậy ở trong dược sư mười phần hiếm thấy, cũng ít có truyền thừa có được thủ đoạn như vậy, đa số dược sư vẫn là đem trọng điểm đặt ở phương diện luyện đan tinh dược này.
Giống như Bách Trùng Cốc Thủy tổ Bách Trùng Dược Đế, đem dược đạo ngự trùng phát huy đến cực hạn, đây là thuộc về sự tình mười phần hiếm thấy.
- Khải trận… nghênh chiến…
Nhìn thấy trong lúc nhất thời ngoài sơn môn đông nghịt độc trùng hung vật, Thác Thế Vương Tiên Miểu cũng không khỏi biến sắc, quát lên.
Oanh… theo một trận tiếng oanh minh vang lên, chỉ thấy rất nhiều sơn phong u cốc của Dược gia nhấp nhô quang mang, thậm chí là bay ra một mùi thơm.
Ngao…
Ở thời điểm này, đã có độc xà hung vật xông vào bên trong Tiên gia, nhưng mà, gia độc trùng hung vật trước hết nhất xông vào Tiên kêu thảm một tiếng, bất luận là bay trên bầu trời, hay là chạy trên mặt đất, mười mấy đầu độc trùng hung vật này vọt vào, lập tức ở trong tiếng kêu thảm ngã trên mặt đất, co quắp một trận, trong nháy mắt chết thảm.
- Tăng lớn uy lực…
Thác Thế Vương Tiên Miểu quát chói tai một tiếng, đối với đệ tử trong tộc ra lệnh.
- Hô…
Lúc này, bên trong một số sơn phong u cốc của Tiên gia xuất hiện hỏa quang, tựa hồ là đang thiêu đốt cái gì, ở thời điểm này, mùi thuốc càng mạnh mẽ mãnh liệt hơn trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Tiên gia.
Thời điểm mùi thuốc mãnh liệt từ Tiên gia tràn ra tới, một số độc trùng hung vật chen ở ngoài sơn môn Tiên gia đối với loại mùi thuốc này mười phần kiêng kị, cũng không khỏi lui lại, coi như là độc trùng hung vật không sợ loại mùi thuốc này, cũng không nguyện ý xông vào Tiên gia, tựa hồ biết bên trong có hung hiểm.
- Dược trận!
Thấy một màn như vậy, dược sư chú ý trận chiến này minh bạch đây là vật gì, không khỏi cảm khái nói:
- Tiên gia không hổ là gia tộc từ hoàng thất Dược quốc chia ra, trong gia tộc có dược trận cường đại như thế, cái này đủ ngăn cản đại lượng độc trùng hung vật.
- Ha ha, đồ vật không biết tự lượng sức mình, ngươi cho rằng dược đạo ngự trùng của ngươi liền thật là vô địch sao? Không nên quên, Tiên gia chúng ta là bàng chi của Dược quốc hoàng thất, luận dược đạo, bên trong Cửu Giới, có truyền thừa nào dám cùng Dược quốc ta so sánh!
Có dược trận che chở, Tiên Miểu cười lạnh một tiếng, lòng tin mười phần, nắm chắc thắng lợi trong tay.
- Dược trận nho nhỏ, cũng có thể đắc ý như vậy sao?
Lý Thất Dạ nở nụ cười, vỗ Vạn Lô Thần một cái, quát khẽ nói:
- Mở…
Vạn Lô Thần tế ra, miệng lô lập tức đại trương, "Bồng" một tiếng, miệng lô tựa như miệng rộng của hung thú thôn thiên, trong chớp mắt này, lô hỏa hừng hực vô tận lập tức hóa thành vòng xoáy to lớn.
Hô… hô… hô…
Ở trong nháy mắt, vòng xoáy lô hỏa của Vạn Lô Thần rút khô mùi thuốc bao phủ Tiên gia, tiếp lấy "Bồng" một tiếng vang lớn, Vạn Lô Thần đem tất cả dược hương hút vào phun ra ngoài, hơn nữa tất cả dược hương đều lập tức bốc cháy.
Dược hương hóa thành biển lửa trong nháy mắt dọc theo dược trận đạo văn của Tiên gia phun ra, làm cho cả dược trận lập tức bốc cháy lên.
Oanh… oanh… oanh…
Ở trong tiếng nổ vang, mấy ngọn núi của Tiên gia bị tạc băng, trong lúc nhất thời, tiếng kêu thảm thiết bên tai không dứt, huyết nhục bay tung tóe, ở dưới tiên trận băng nổ, cường giả đệ tử Tiên gia ở bên trong chủ trì dược trận toàn bộ bị tạc bay, không ít chết oan chết uổng!
Dược trận ở trong thời gian ngắn ngủi liền bị Vạn Lô Thần phá, Tiên gia trong lúc nhất thời gà bay chó chạy, tiếng kêu thảm thiết chập trùng, cái này lập tức để sắc mặt Thác Thế Vương Tiên Miểu khó coi tới cực điểm.
Dược trận, có thể được xưng tụng là một tác phẩm đắc ý của Tiên gia bọn hắn, gia tộc truyền thừa bình thường căn bản không khả năng có được dược trận như thế, nhưng mà, hôm nay lại bị Lý Thất Dạ dễ dàng phá giải.
- Cái này, dạng này cũng được, lô thần phá dược trận, cái này quá khoa trương đi.
Nhìn thấy dược trận của Tiên gia nổ tung, người chú ý trận chiến này đều không khỏi trợn tròn mắt, căn bản là khó mà tin tưởng!
- Dạng dược trận này, thậm chí không xứng để cho ta tự mình xuất thủ, lô thần của ta liền có thể dễ dàng phá nó.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng nói ra.
Ngao…
Có độc xà trăm trượng chui vào trên đỉnh núi cao, há miệng liền phun ra sương độc cuồn cuộn, trong lúc nhất thời, sương độc phiêu tán bốn phía, bao phủ một tòa lại một tòa sơn phong, ăn mòn u cốc này đến u cốc khác, có không ít đệ tử Tiên gia một khi bị sương độc xâm nhiễm, lập tức hét thảm, ngã xuống đất chết bất đắc kỳ tử.
Có nhền nhện toàn thân mọc đầy lông xanh, trong nháy mắt xông vào bên trong Tiên gia, há miệng ra liền phun vô số tơ nhện, tơ nhện thu nạp thiên địa, không ít đệ tử Tiên gia còn không kịp nghênh chiến, liền bị tơ độc bao phủ, một khi bị tơ độc bao phủ, toàn thân liền xì xì bốc lên khói đen, trong tiếng kêu thảm của bọn hắn, thân thể bắt đầu hư thối!
Có Kim Thân Phong Độc bay vào Tiên gia, sưu… sưu… sưu… từng độc châm nhỏ như tóc trong nháy mắt từ phần đuôi bắn ra, cực tốc vô cùng. Không ít đệ tử Tiên gia không kịp tránh né, không kịp nghênh chiến. Trong nháy mắt bị độc châm này bắn trúng. Một khi bị độc châm bắn trúng, bất luận là tu vi gì, đều lập tức cứng ngắc, cả người liền giống như bị hóa đá
Độc cáp, hung tê, ma ngưu. . . Trong lúc nhất thời, độc trùng hung vật tựa như thủy triều mãnh liệt, lập tức xông vào bên trong Tiên gia. Chà đạp lấy mảnh đất này, lực phá hoại vô cùng kinh người, không ít lâu vũ cổ điện ở dưới độc trùng hung vật công kích, nhao nhao sụp đổ.
Lý Thất Dạ chỉ là cười tủm tỉm đứng ở bên ngoài sơn môn quan chiến, thậm chí có thể nói căn bản không cần hắn tự mình xuất thủ.
- A…
Trong lúc nhất thời, bên trong Tiên gia kêu thảm chập trùng, tất cả đệ tử đều lao ra nghênh chiến, Thác Thế Vương Tiên Miểu càng là không có thời gian để ý tới Lý Thất Dạ, xông vào tiền tuyến cùng độc trùng hung vật chém giết.
Từ ba ngày trước liền có rất nhiều người chú ý trận chiến này, nhưng mà, từ xưa tới nay chưa từng có ai nghĩ trận chiến sẽ lấy dạng thế cục này mở đầu.
Rất nhiều người đối với trận chiến này làm giả thiết, có người suy đoán là đại nhân vật của Thiên Tùng Sơn cưỡng ép mở đường. Cũng có người phỏng đoán Lý Thất Dạ sẽ lấy kiện bảo vật vô địch kia đánh tung Tiên gia. . .
Đế Bá
Giống như Bách Trùng Cốc Thủy tổ Bách Trùng Dược Đế, đem dược đạo ngự trùng phát huy đến cực hạn, đây là thuộc về sự tình mười phần hiếm thấy.
- Khải trận… nghênh chiến…
Nhìn thấy trong lúc nhất thời ngoài sơn môn đông nghịt độc trùng hung vật, Thác Thế Vương Tiên Miểu cũng không khỏi biến sắc, quát lên.
Oanh… theo một trận tiếng oanh minh vang lên, chỉ thấy rất nhiều sơn phong u cốc của Dược gia nhấp nhô quang mang, thậm chí là bay ra một mùi thơm.
Ngao…
Ở thời điểm này, đã có độc xà hung vật xông vào bên trong Tiên gia, nhưng mà, gia độc trùng hung vật trước hết nhất xông vào Tiên kêu thảm một tiếng, bất luận là bay trên bầu trời, hay là chạy trên mặt đất, mười mấy đầu độc trùng hung vật này vọt vào, lập tức ở trong tiếng kêu thảm ngã trên mặt đất, co quắp một trận, trong nháy mắt chết thảm.
- Tăng lớn uy lực…
Thác Thế Vương Tiên Miểu quát chói tai một tiếng, đối với đệ tử trong tộc ra lệnh.
- Hô…
Lúc này, bên trong một số sơn phong u cốc của Tiên gia xuất hiện hỏa quang, tựa hồ là đang thiêu đốt cái gì, ở thời điểm này, mùi thuốc càng mạnh mẽ mãnh liệt hơn trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Tiên gia.
Thời điểm mùi thuốc mãnh liệt từ Tiên gia tràn ra tới, một số độc trùng hung vật chen ở ngoài sơn môn Tiên gia đối với loại mùi thuốc này mười phần kiêng kị, cũng không khỏi lui lại, coi như là độc trùng hung vật không sợ loại mùi thuốc này, cũng không nguyện ý xông vào Tiên gia, tựa hồ biết bên trong có hung hiểm.
- Dược trận!
Thấy một màn như vậy, dược sư chú ý trận chiến này minh bạch đây là vật gì, không khỏi cảm khái nói:
- Tiên gia không hổ là gia tộc từ hoàng thất Dược quốc chia ra, trong gia tộc có dược trận cường đại như thế, cái này đủ ngăn cản đại lượng độc trùng hung vật.
- Ha ha, đồ vật không biết tự lượng sức mình, ngươi cho rằng dược đạo ngự trùng của ngươi liền thật là vô địch sao? Không nên quên, Tiên gia chúng ta là bàng chi của Dược quốc hoàng thất, luận dược đạo, bên trong Cửu Giới, có truyền thừa nào dám cùng Dược quốc ta so sánh!
Có dược trận che chở, Tiên Miểu cười lạnh một tiếng, lòng tin mười phần, nắm chắc thắng lợi trong tay.
- Dược trận nho nhỏ, cũng có thể đắc ý như vậy sao?
Lý Thất Dạ nở nụ cười, vỗ Vạn Lô Thần một cái, quát khẽ nói:
- Mở…
Vạn Lô Thần tế ra, miệng lô lập tức đại trương, "Bồng" một tiếng, miệng lô tựa như miệng rộng của hung thú thôn thiên, trong chớp mắt này, lô hỏa hừng hực vô tận lập tức hóa thành vòng xoáy to lớn.
Hô… hô… hô…
Ở trong nháy mắt, vòng xoáy lô hỏa của Vạn Lô Thần rút khô mùi thuốc bao phủ Tiên gia, tiếp lấy "Bồng" một tiếng vang lớn, Vạn Lô Thần đem tất cả dược hương hút vào phun ra ngoài, hơn nữa tất cả dược hương đều lập tức bốc cháy.
Dược hương hóa thành biển lửa trong nháy mắt dọc theo dược trận đạo văn của Tiên gia phun ra, làm cho cả dược trận lập tức bốc cháy lên.
Oanh… oanh… oanh…
Ở trong tiếng nổ vang, mấy ngọn núi của Tiên gia bị tạc băng, trong lúc nhất thời, tiếng kêu thảm thiết bên tai không dứt, huyết nhục bay tung tóe, ở dưới tiên trận băng nổ, cường giả đệ tử Tiên gia ở bên trong chủ trì dược trận toàn bộ bị tạc bay, không ít chết oan chết uổng!
Dược trận ở trong thời gian ngắn ngủi liền bị Vạn Lô Thần phá, Tiên gia trong lúc nhất thời gà bay chó chạy, tiếng kêu thảm thiết chập trùng, cái này lập tức để sắc mặt Thác Thế Vương Tiên Miểu khó coi tới cực điểm.
Dược trận, có thể được xưng tụng là một tác phẩm đắc ý của Tiên gia bọn hắn, gia tộc truyền thừa bình thường căn bản không khả năng có được dược trận như thế, nhưng mà, hôm nay lại bị Lý Thất Dạ dễ dàng phá giải.
- Cái này, dạng này cũng được, lô thần phá dược trận, cái này quá khoa trương đi.
Nhìn thấy dược trận của Tiên gia nổ tung, người chú ý trận chiến này đều không khỏi trợn tròn mắt, căn bản là khó mà tin tưởng!
- Dạng dược trận này, thậm chí không xứng để cho ta tự mình xuất thủ, lô thần của ta liền có thể dễ dàng phá nó.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng nói ra.
Ngao…
Có độc xà trăm trượng chui vào trên đỉnh núi cao, há miệng liền phun ra sương độc cuồn cuộn, trong lúc nhất thời, sương độc phiêu tán bốn phía, bao phủ một tòa lại một tòa sơn phong, ăn mòn u cốc này đến u cốc khác, có không ít đệ tử Tiên gia một khi bị sương độc xâm nhiễm, lập tức hét thảm, ngã xuống đất chết bất đắc kỳ tử.
Có nhền nhện toàn thân mọc đầy lông xanh, trong nháy mắt xông vào bên trong Tiên gia, há miệng ra liền phun vô số tơ nhện, tơ nhện thu nạp thiên địa, không ít đệ tử Tiên gia còn không kịp nghênh chiến, liền bị tơ độc bao phủ, một khi bị tơ độc bao phủ, toàn thân liền xì xì bốc lên khói đen, trong tiếng kêu thảm của bọn hắn, thân thể bắt đầu hư thối!
Có Kim Thân Phong Độc bay vào Tiên gia, sưu… sưu… sưu… từng độc châm nhỏ như tóc trong nháy mắt từ phần đuôi bắn ra, cực tốc vô cùng. Không ít đệ tử Tiên gia không kịp tránh né, không kịp nghênh chiến. Trong nháy mắt bị độc châm này bắn trúng. Một khi bị độc châm bắn trúng, bất luận là tu vi gì, đều lập tức cứng ngắc, cả người liền giống như bị hóa đá
Độc cáp, hung tê, ma ngưu. . . Trong lúc nhất thời, độc trùng hung vật tựa như thủy triều mãnh liệt, lập tức xông vào bên trong Tiên gia. Chà đạp lấy mảnh đất này, lực phá hoại vô cùng kinh người, không ít lâu vũ cổ điện ở dưới độc trùng hung vật công kích, nhao nhao sụp đổ.
Lý Thất Dạ chỉ là cười tủm tỉm đứng ở bên ngoài sơn môn quan chiến, thậm chí có thể nói căn bản không cần hắn tự mình xuất thủ.
- A…
Trong lúc nhất thời, bên trong Tiên gia kêu thảm chập trùng, tất cả đệ tử đều lao ra nghênh chiến, Thác Thế Vương Tiên Miểu càng là không có thời gian để ý tới Lý Thất Dạ, xông vào tiền tuyến cùng độc trùng hung vật chém giết.
Từ ba ngày trước liền có rất nhiều người chú ý trận chiến này, nhưng mà, từ xưa tới nay chưa từng có ai nghĩ trận chiến sẽ lấy dạng thế cục này mở đầu.
Rất nhiều người đối với trận chiến này làm giả thiết, có người suy đoán là đại nhân vật của Thiên Tùng Sơn cưỡng ép mở đường. Cũng có người phỏng đoán Lý Thất Dạ sẽ lấy kiện bảo vật vô địch kia đánh tung Tiên gia. . .
Đế Bá
Đánh giá:
Truyện Đế Bá
Story
Chương 1139: Thiết Nghĩ cường hoành (2)
9.6/10 từ 33 lượt.