Đấu Phá Thương Khung
Chương 787: Môn phái đại chiến
Trong nháy mắt sau khi hắc ảnh đem công kích của năm vị trưởng lão Ngô Nhai ngăn trở, các cường giả khác của Độc Tông ở xung quanh cũng phục hồi tinh thần, lập tức tức giận quát: "Ngô Nhai, các ngươi làm gì vậy?"
Đánh lén bất ngờ không đạt được kết quả, sắc mặt năm người Ngô Nhai cũng hơi có chút khó coi, ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm Tiêu Viêm liếc một cái sau đó thân hình đột nhiên rẽ ngoặt, nhanh chóng nhằm phía Vạn Hạt Môn mà lướt tới.
" Còn muốn chạy?"
Hàn quang trong đôi mắt nâu tím của Tiểu Y Tiên chớp động, ngón tay nhỏ nhắn đột nhiên vừa động, không gian trước mặt trong giây lát liền trở nên vặn vẹo, khiến cho thân hình năm người Ngô Nhai đang tấn tốc xuyên qua liền bị chậm lại rất nhiều. Cùng lúc đó, năm đạo kình phong sắc bén từ phía sau mãnh liệt bắn tới, kình khí bên trong có chứa nội lực, ngay cả không gian cũng có hiện tượng hơi hơi chấn động, xem ra Tiểu Y Tiên đối với việc năm người Ngô Nhai đột nhiên phản bội cũng cực kỳ tức giận.
Cảm nhận được kình phong từ phía sau dữ dội lướt tới, sắc mặt năm người Ngô Nhai lập tức biến đổi, bọn họ thật không ngờ Tiểu Y Tiên lại ra tay tàn nhẫn như vậy, xem ra rõ ràng muốn lấy tính mạng của năm người bọn họ tại đương trường.
" Hừ!"
Ngay khi năm đạo kình phong chuẩn bị ập tới thì Hạt Tất Nham cũng hừ lạnh một tiếng, thân hình run lên liền hiện ra phía sau năm người, quải trượng hung hăng vung lên, năm đạo độc mang tanh hôi từ trong miệng đầu bò cạp phía trên quải trượng bạo xuất mà ra, sau đó hướng về phía năm đạo kình phong kia vọt tới.
Xuy! Xuy!
Hai luồng năng lương tại trên không trung mạnh mẽ va vào nhau, phát ra từng tiếng vang xuy xuy, đồng thời một đám sương khói nhàn nhạt cũng bốc lên.
Phốc!
Trong khi sương khói đang tràn ngập, đột nhiên hai đạo quang mang màu xám như tia chớp bạo xuất ra, lướt qua bên cạnh Hạt Tất Nham, đuổi theo hai gã trưởng lão phản bội rồi trực tiếp bắn thủng lưng bọn họ.
"A!"
Đột nhiên gặp trọng kích, hai tiếng kêu thảm thiết lập tức vang lên, áo bào trên người hai gã trưởng lão bị đánh trúng kia nhất thời vỡ tan, cả người huyết nhục nhanh chóng bị kịch độc ẩn chứa bên trong đạo kình phong kia ăn mòn, ngắn ngủi không đến một phút đồng hồ, bạch cốt liền lộ hẳn ra. Dưới ánh mắt hoảng sợ của những người xung quanh, sinh cơ của hai người đã đoạn tuyệt.
Ba vị trưởng lão Ngô Nhai thoát khỏi một kiếp này, nhìn hai bạch cốt từ trên không trung rơi xuống phía dưới cũng liền nuốt nước miếng một cái, trong mắt vẫn còn một chút khiếp sợ. Nếu lúc trước hai đạo kình phong kia đánh trúng bọn họ thì có lẽ kết cục của bọn họ cũng đồng dạng như vậy. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Nữ nhân này… quá độc ác. "
"Hắc, nữ oa tử thật ác độc, tuổi còn trẻ mà thủ đoạn đã độc ác như thế. "Sắc mặt Hạt Tất Nham hơi âm trầm. Tiểu Y Tiên trước mặt hắn đánh chết hai người khiến trong lòng hắn cực kỳ tức giận, nên khi nói chuyện đều hàm chứa nụ cười lạnh thâm độc.
" Phản đồ có kết cục như vậy cũng không phải là chuyện gì lạ, nếu là Vạn Hạt Môn các ngươi có người phản bội, chỉ sợ thủ đoạn của ngươi so với ta còn độc ác hơn gấp mười lần." Thanh âm Tiểu Y Tiên đạm mạc nói. Vừa nói chuyện ánh mắt nàng vừa quét qua mấy người Ngô Nhai, nói: "Ngô Nhai, ta đối đãi với các ngươi cũng không tệ, bên trong Độc Tông ngươi cũng được coi như một người quyền cao chức trọng, không nghĩ tới thế nhưng ngươi lại phản bội ta."
"Hắc hắc, ngươi có lẽ cũng không biết, trước đây thật lâu ta là ngươi của Vạn Hạt Môn, đầu nhập vào Độc Tông chỉ là muốn tiềm phục vào bên trong để thăm dò lai lịch của ngươi mà thôi." Ngô Nhai cười lạnh nói. "Vốn còn muốn tìm cơ hội để đầu độc ngươi, nhưng đáng tiếc ngươi lại quá mức cẩn thận. Nhưng cũng không thể không nói, hôm nay có Hạt lão ra tay nên các ngươi sẽ không sống quá ngày hôm nay, Độc Tông ngày sau sẽ dưới trướng Vạn Hạt Môn ta thôi!"
"Xem ra con rết truyền tin đêm qua là do ngươi thả ra?" Tiêu Viêm ở phía sau Tiểu Y Tiên vỗ vỗ tay cười nói.
Nghe vậy, ánh mắt Ngô Nhai co rút lại, âm trầm nhìn Tiêu Viêm nói: "Hóa ra con rết truyền tin là bị ngươi chặn lại, tiểu tử, ngươi đến cùng là ai? Chuyện của Vạn Hạt Môn và Độc Tông khuyên ngươi không nên nhúng tay vào bằng không sớm muộn cũng sẽ rước họa vào thân. "
Tiêu Viêm cười cười, cũng không để ý tới lời uy hiếp vô nghĩa của hắn, nghiêng đầu hướng Tiểu Y Tiên nói: "Xem ra tình hình quả thật là không tốt a, Vạn Hạt Môn rõ ràng sớm có ý thèm muốn đối với Độc Tông của ngươi, dù cho hôm nay Độc Tông không động thủ thì Vạn Hạt Môn cũng sẽ tìm tới cửa thôi. "
"Một núi không thể chứa hai hổ, Vạn Hạt Môn tự nhiên cũng muốn trở thành chúa tể của Xuất Vân đế quốc. Trước kia, có lẽ nguyên nhân bởi lão gia hỏa kia bế quan nên vẫn im lặng, còn hiện giờ hắn đã xuất quan nên tình huống tự nhiên sẽ khác. "Ánh mắt Tiểu Y Tiên hơi có chút trào phúng nhìn Hạt Tất Nham, cười lạnh nói: "Chỉ là đem năm phế vật kia kéo qua, có thể làm được gì chứ? Bổn Tông muốn giết bọn chúng là chuyện dễ như trở bàn tay, chẳng lẽ ngươi còn kỳ vọng gì ở chúng sao?"
Hiện giờ số cường giả Đấu Hoàng của Độc Tông các ngươi so ra đã kém hơn so với Vạn Hạt Môn bọn ta, khi đại chiến bản thân ngươi sẽ có Hạt lão đối phó. Chẳng lẽ người còn có thể nhúng tay vào các trận chiến khác sao? Chờ ngươi cùng Hạt lão đại chiến xong thì cường giả Độc Tông sớm đã bị thanh lý hoàn toàn rồi." Hạt Sơn cười nói.
Nghe vậy, ánh mắt Tiêu Viêm tại song phương lướt qua. Quả nhiên, trừ bỏ năm tên Đấu Hoàng phản bội kia thì bên phía Độc Tông chỉ còn lại bốn Đấu Hoàng, còn ở phía trước cùng với Hạt Sơn lại có gần tám Đấu Hoàng, nếu lần này không có đám người Tiêu Viêm có lẽ Độc Tông thật đúng là có chút nguy hiểm, bất quá đáng tiếc, có Tiêu Viêm cùng Tử Nghiên ra tay cũng đủ để chống lại bốn gã Đấu Hoàng, về phần Mỹ Đô Toa, nàng phải đợi tên cường giả Hồn Điện vẫn chưa lộ diện kia, nếu không đến thời khắc mấu chốt nàng sẽ không xuất thủ.
"Nếu ngươi đối với Vạn Hạt Môn tự tin như vậy thì cứ tới thử xem!" Tiểu Y Tiên cười lạnh một tiếng, đấu khí trong cơ thể như hồng thủy ầm ầm vận chuyển, một cỗ khí thế hùng hồn khiến cho không gian chấn động đột nhiên lan tràn ra.
"Lần trước chỉ là vội vàng giao thủ, thắng bại cũng chưa phân, hôm nay lão phu chân chính thử một chút, tiểu bối như ngươi đến tột cùng có tư cách gì để xưng bá tại Xuất Vân đế quốc." Cảm nhận được khí thế bàng bạc này, trong mắt Hạt Tất Nham hiện lên hàn quang, quải trượng đập mạnh vào hư không, nhất thời cái lưng hơi có chút còng liền chậm rãi thẳng dần, mà theo quá trình này, một cỗ khí thể không yếu hơn Tiểu Y Tiên bao nhiêu cũng tràn ngập ra, cuối cùng đem khí thế của Tiểu Y Tiên chống đỡ lại.
Gương mặt Tiểu Y Tiên trở nên băng hàn, cũng không có nói nhảm nữa, tiêm thủ vừa động, mười móng tay đột nhiên dài ra nửa thước giống như mười chuôi đoản kiếm sắc bén, phía trên móng tay phủ kín một màu nâu tím, vừa nhìn đã biết là kịch độc.
Móng tay nâu tím tùy ý xẹt qua giữa không trung, chỉ nghe thấy tiếng xuy xuy rất nhỏ, ngay cả không khí cũng đều bị vỡ ra vài khe hở, đủ để thấy trình độ sắc bén của thứ này.
" Các ngươi cẩn thận một chút. "
Nghiêng đầu hướng phía Tiêu Viêm trầm giọng nói một câu, sau đó thân hình Tiểu Y Tiên vừa động liền trực tiếp hóa thành một đạo hắc tuyến mờ nhạt, bắn mạnh về phía Hạt Tất Nham. Giờ khắc này, đấu khí bàng bạc đột nhiên xuất hiện mạnh mẽ tại phía chân trời. Dưới áp lực dị thường này làm cho không ít cường giả thực lực kém một chút cảm thấy hô hấp trở nên dồn dập.
Ánh mắt Hạt Tất Nham âm hàn nhìn Tiểu Y Tiên động thủ trước, bàn tay khô héo nắm chặt quải trượng, đột nhiên cũng lướt tới thật nhanh, bởi vì tốc độ quá nhanh mà trực tiếp làm cho giữa không trung xuất hiện đạo đạo thân ảnh hư ảo.
Hai cường giả Đấu Tông, trước vô số ánh mắt chăm chú của song phương, như sao chổi va chạm vào nhau, khoảng khắc đó bộc phát ra năng lượng gợn sóng, ngay cả không gian cũng kịch liệt chấn động.
Nhìn Tiểu Y Tiên và Hạt Tất Nham chiến đấu nhanh chóng tạo thành một vòng tròn, trong mắt Hạt Sơn hàn quang chợt lóe, ánh mắt không chút hảo ý nhìn cường giả Độc Tông phía đối diện, bàn tay vung lên: "Chúng môn nhân Vạn Hạt Môn nghe lệnh, giết. "
Nghe được mệnh lệnh của Hạt Sơn, một ít cường giả Vạn Hạt Môn cũng nhất thời đồng thanh hưởng ứng, Đấu khí như suối phun trào ra, từng đạo quang ảnh mang theo độc khí như chớp hướng về phía trận doanh của Độc Tông mà chém giết.
Đối mặt với quy mô tấn công của Vạn Hạt Môn, cường giả Độc Tông cũng phát ra từng đạo tiếng gầm, thân hình thoáng hiện liền cùng đại bộ phận đối phương hung hăng va vào nhau.
Đại chiến hỗn loạn cứ như vậy được mở ra, trên bầu trời nhất thời cũng náo nhiệt hẳn lên, âm thanh năng lượng nổ vang không dứt bên tai, từng đạo đấu khí màu sắc không đồng nhất quét ngang phía chân trời, chung quanh tầm nhìn, trên mặt đất, đại quân Độc Tông cũng hướng tới sơn môn Vạn Hạt Môn mà công kích, nhưng lại gặp phải sự chống trả kịch liệt của Vạn Hạt Môn, nhất thời tiếng chém tiếng giết vang lên khắp nơi.
" Thình thịch. "
Tiêu Viêm một chưởng tiện tay đem một gã Đấu Vương đang định đánh lén hắn chấn cho hộc máu lui về phía sau, hai đạo nhân ảnh đột nhiên hiện ra trước mặt, rõ ràng là Ngô Nhai cùng một gã trưỡng lão khác lúc trước làm phản.
Giờ phút này ánh mắt hai người nhìn về phía Tiêu Viêm đều là có chút oán độc. Hiển nhiên đối với việc hắn ra tay chặn bọn họ đánh lén là cực kỳ phẫn nộ.
"Tiểu tử, lão phu khuyên mà ngươi không nghe thì cũng chỉ có thể trách số ngươi không tốt thôi!" Ngô Nhai hướng về Tiêu Viêm cười lạnh, một chút đấu khí tinh hồng lượng lờ quanh thân, hình con rết trên mặt cũng như ẩn như hiện làm cho hắn nhìn qua nhiều hơn một phần dữ tợn.
Tiêu Viêm nhàn nhạt liếc hai người một cái, mỉm cười nói: "Nếu tự mình tới cửa thì cũng chỉ trách số các ngươi không tốt. "
Nghe được lời nói cuồng vọng của Tiêu Viêm, Ngô Nhai tức thì cười giận. Trong mắt trưởng lão Đấu Hoàng bên cạnh cũng hiện lên một chút châm chọc cùng khinh thường, bọn họ đều có thể nhìn ra Tiêu Viêm ước chừng chỉ là nhất tinh Đấu Hoàng, mà hai người bọn họ, một người là Đấu Hoàng đỉnh, một người là tứ tinh Đấu Hoàng, thực lực đều vượt trội hơn so với hắn, lấy hai người đánh lại một, như vậy kết cục cơ hồ đã có thể đoán được.
Cho dù lúc trước Tiêu Viêm có thể đón đỡ được một kích do năm người bọn họ liên thủ, bọn họ vẫn không cho rằng đó là thực lực của đối phương mà trong lòng đều cho rằng đó là do Tiểu Y Tiên âm thầm xuất thủ tương trợ. Dù sao, một gã nhất tinh Đấu Hoàng muốn chống đỡ công kích của năm tên Đấu Hoàng thì quả thực chính là chuyện không tưởng. Bọn họ vô luận thế nào cũng khó mà tưởng tượng được nhất Tinh Đấu Hoàng trước mặt này sức chiến đấu tại cấp bậc Đấu Hoàng cơ hồ khó có đối thủ.
Sí nhiệt đấu khí màu xanh biếc chậm rãi từ trong cơ thể Tiêu Viêm tràn ngập ra, ánh mắt Tiêu Viêm đảo qua cuộc chiến bốn phía, khi phát hiện thấy bên Độc Tông hơi bị hạ phong thì chân mày khẽ nhíu lại, cần nhanh chóng giải quyết hai lão gia hỏa này.
Đấu Phá Thương Khung
Đánh lén bất ngờ không đạt được kết quả, sắc mặt năm người Ngô Nhai cũng hơi có chút khó coi, ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm Tiêu Viêm liếc một cái sau đó thân hình đột nhiên rẽ ngoặt, nhanh chóng nhằm phía Vạn Hạt Môn mà lướt tới.
" Còn muốn chạy?"
Hàn quang trong đôi mắt nâu tím của Tiểu Y Tiên chớp động, ngón tay nhỏ nhắn đột nhiên vừa động, không gian trước mặt trong giây lát liền trở nên vặn vẹo, khiến cho thân hình năm người Ngô Nhai đang tấn tốc xuyên qua liền bị chậm lại rất nhiều. Cùng lúc đó, năm đạo kình phong sắc bén từ phía sau mãnh liệt bắn tới, kình khí bên trong có chứa nội lực, ngay cả không gian cũng có hiện tượng hơi hơi chấn động, xem ra Tiểu Y Tiên đối với việc năm người Ngô Nhai đột nhiên phản bội cũng cực kỳ tức giận.
Cảm nhận được kình phong từ phía sau dữ dội lướt tới, sắc mặt năm người Ngô Nhai lập tức biến đổi, bọn họ thật không ngờ Tiểu Y Tiên lại ra tay tàn nhẫn như vậy, xem ra rõ ràng muốn lấy tính mạng của năm người bọn họ tại đương trường.
" Hừ!"
Ngay khi năm đạo kình phong chuẩn bị ập tới thì Hạt Tất Nham cũng hừ lạnh một tiếng, thân hình run lên liền hiện ra phía sau năm người, quải trượng hung hăng vung lên, năm đạo độc mang tanh hôi từ trong miệng đầu bò cạp phía trên quải trượng bạo xuất mà ra, sau đó hướng về phía năm đạo kình phong kia vọt tới.
Xuy! Xuy!
Hai luồng năng lương tại trên không trung mạnh mẽ va vào nhau, phát ra từng tiếng vang xuy xuy, đồng thời một đám sương khói nhàn nhạt cũng bốc lên.
Phốc!
Trong khi sương khói đang tràn ngập, đột nhiên hai đạo quang mang màu xám như tia chớp bạo xuất ra, lướt qua bên cạnh Hạt Tất Nham, đuổi theo hai gã trưởng lão phản bội rồi trực tiếp bắn thủng lưng bọn họ.
"A!"
Đột nhiên gặp trọng kích, hai tiếng kêu thảm thiết lập tức vang lên, áo bào trên người hai gã trưởng lão bị đánh trúng kia nhất thời vỡ tan, cả người huyết nhục nhanh chóng bị kịch độc ẩn chứa bên trong đạo kình phong kia ăn mòn, ngắn ngủi không đến một phút đồng hồ, bạch cốt liền lộ hẳn ra. Dưới ánh mắt hoảng sợ của những người xung quanh, sinh cơ của hai người đã đoạn tuyệt.
Ba vị trưởng lão Ngô Nhai thoát khỏi một kiếp này, nhìn hai bạch cốt từ trên không trung rơi xuống phía dưới cũng liền nuốt nước miếng một cái, trong mắt vẫn còn một chút khiếp sợ. Nếu lúc trước hai đạo kình phong kia đánh trúng bọn họ thì có lẽ kết cục của bọn họ cũng đồng dạng như vậy. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Nữ nhân này… quá độc ác. "
"Hắc, nữ oa tử thật ác độc, tuổi còn trẻ mà thủ đoạn đã độc ác như thế. "Sắc mặt Hạt Tất Nham hơi âm trầm. Tiểu Y Tiên trước mặt hắn đánh chết hai người khiến trong lòng hắn cực kỳ tức giận, nên khi nói chuyện đều hàm chứa nụ cười lạnh thâm độc.
" Phản đồ có kết cục như vậy cũng không phải là chuyện gì lạ, nếu là Vạn Hạt Môn các ngươi có người phản bội, chỉ sợ thủ đoạn của ngươi so với ta còn độc ác hơn gấp mười lần." Thanh âm Tiểu Y Tiên đạm mạc nói. Vừa nói chuyện ánh mắt nàng vừa quét qua mấy người Ngô Nhai, nói: "Ngô Nhai, ta đối đãi với các ngươi cũng không tệ, bên trong Độc Tông ngươi cũng được coi như một người quyền cao chức trọng, không nghĩ tới thế nhưng ngươi lại phản bội ta."
"Hắc hắc, ngươi có lẽ cũng không biết, trước đây thật lâu ta là ngươi của Vạn Hạt Môn, đầu nhập vào Độc Tông chỉ là muốn tiềm phục vào bên trong để thăm dò lai lịch của ngươi mà thôi." Ngô Nhai cười lạnh nói. "Vốn còn muốn tìm cơ hội để đầu độc ngươi, nhưng đáng tiếc ngươi lại quá mức cẩn thận. Nhưng cũng không thể không nói, hôm nay có Hạt lão ra tay nên các ngươi sẽ không sống quá ngày hôm nay, Độc Tông ngày sau sẽ dưới trướng Vạn Hạt Môn ta thôi!"
"Xem ra con rết truyền tin đêm qua là do ngươi thả ra?" Tiêu Viêm ở phía sau Tiểu Y Tiên vỗ vỗ tay cười nói.
Nghe vậy, ánh mắt Ngô Nhai co rút lại, âm trầm nhìn Tiêu Viêm nói: "Hóa ra con rết truyền tin là bị ngươi chặn lại, tiểu tử, ngươi đến cùng là ai? Chuyện của Vạn Hạt Môn và Độc Tông khuyên ngươi không nên nhúng tay vào bằng không sớm muộn cũng sẽ rước họa vào thân. "
Tiêu Viêm cười cười, cũng không để ý tới lời uy hiếp vô nghĩa của hắn, nghiêng đầu hướng Tiểu Y Tiên nói: "Xem ra tình hình quả thật là không tốt a, Vạn Hạt Môn rõ ràng sớm có ý thèm muốn đối với Độc Tông của ngươi, dù cho hôm nay Độc Tông không động thủ thì Vạn Hạt Môn cũng sẽ tìm tới cửa thôi. "
"Một núi không thể chứa hai hổ, Vạn Hạt Môn tự nhiên cũng muốn trở thành chúa tể của Xuất Vân đế quốc. Trước kia, có lẽ nguyên nhân bởi lão gia hỏa kia bế quan nên vẫn im lặng, còn hiện giờ hắn đã xuất quan nên tình huống tự nhiên sẽ khác. "Ánh mắt Tiểu Y Tiên hơi có chút trào phúng nhìn Hạt Tất Nham, cười lạnh nói: "Chỉ là đem năm phế vật kia kéo qua, có thể làm được gì chứ? Bổn Tông muốn giết bọn chúng là chuyện dễ như trở bàn tay, chẳng lẽ ngươi còn kỳ vọng gì ở chúng sao?"
Hiện giờ số cường giả Đấu Hoàng của Độc Tông các ngươi so ra đã kém hơn so với Vạn Hạt Môn bọn ta, khi đại chiến bản thân ngươi sẽ có Hạt lão đối phó. Chẳng lẽ người còn có thể nhúng tay vào các trận chiến khác sao? Chờ ngươi cùng Hạt lão đại chiến xong thì cường giả Độc Tông sớm đã bị thanh lý hoàn toàn rồi." Hạt Sơn cười nói.
Nghe vậy, ánh mắt Tiêu Viêm tại song phương lướt qua. Quả nhiên, trừ bỏ năm tên Đấu Hoàng phản bội kia thì bên phía Độc Tông chỉ còn lại bốn Đấu Hoàng, còn ở phía trước cùng với Hạt Sơn lại có gần tám Đấu Hoàng, nếu lần này không có đám người Tiêu Viêm có lẽ Độc Tông thật đúng là có chút nguy hiểm, bất quá đáng tiếc, có Tiêu Viêm cùng Tử Nghiên ra tay cũng đủ để chống lại bốn gã Đấu Hoàng, về phần Mỹ Đô Toa, nàng phải đợi tên cường giả Hồn Điện vẫn chưa lộ diện kia, nếu không đến thời khắc mấu chốt nàng sẽ không xuất thủ.
"Nếu ngươi đối với Vạn Hạt Môn tự tin như vậy thì cứ tới thử xem!" Tiểu Y Tiên cười lạnh một tiếng, đấu khí trong cơ thể như hồng thủy ầm ầm vận chuyển, một cỗ khí thế hùng hồn khiến cho không gian chấn động đột nhiên lan tràn ra.
"Lần trước chỉ là vội vàng giao thủ, thắng bại cũng chưa phân, hôm nay lão phu chân chính thử một chút, tiểu bối như ngươi đến tột cùng có tư cách gì để xưng bá tại Xuất Vân đế quốc." Cảm nhận được khí thế bàng bạc này, trong mắt Hạt Tất Nham hiện lên hàn quang, quải trượng đập mạnh vào hư không, nhất thời cái lưng hơi có chút còng liền chậm rãi thẳng dần, mà theo quá trình này, một cỗ khí thể không yếu hơn Tiểu Y Tiên bao nhiêu cũng tràn ngập ra, cuối cùng đem khí thế của Tiểu Y Tiên chống đỡ lại.
Gương mặt Tiểu Y Tiên trở nên băng hàn, cũng không có nói nhảm nữa, tiêm thủ vừa động, mười móng tay đột nhiên dài ra nửa thước giống như mười chuôi đoản kiếm sắc bén, phía trên móng tay phủ kín một màu nâu tím, vừa nhìn đã biết là kịch độc.
Móng tay nâu tím tùy ý xẹt qua giữa không trung, chỉ nghe thấy tiếng xuy xuy rất nhỏ, ngay cả không khí cũng đều bị vỡ ra vài khe hở, đủ để thấy trình độ sắc bén của thứ này.
" Các ngươi cẩn thận một chút. "
Nghiêng đầu hướng phía Tiêu Viêm trầm giọng nói một câu, sau đó thân hình Tiểu Y Tiên vừa động liền trực tiếp hóa thành một đạo hắc tuyến mờ nhạt, bắn mạnh về phía Hạt Tất Nham. Giờ khắc này, đấu khí bàng bạc đột nhiên xuất hiện mạnh mẽ tại phía chân trời. Dưới áp lực dị thường này làm cho không ít cường giả thực lực kém một chút cảm thấy hô hấp trở nên dồn dập.
Ánh mắt Hạt Tất Nham âm hàn nhìn Tiểu Y Tiên động thủ trước, bàn tay khô héo nắm chặt quải trượng, đột nhiên cũng lướt tới thật nhanh, bởi vì tốc độ quá nhanh mà trực tiếp làm cho giữa không trung xuất hiện đạo đạo thân ảnh hư ảo.
Hai cường giả Đấu Tông, trước vô số ánh mắt chăm chú của song phương, như sao chổi va chạm vào nhau, khoảng khắc đó bộc phát ra năng lượng gợn sóng, ngay cả không gian cũng kịch liệt chấn động.
Nhìn Tiểu Y Tiên và Hạt Tất Nham chiến đấu nhanh chóng tạo thành một vòng tròn, trong mắt Hạt Sơn hàn quang chợt lóe, ánh mắt không chút hảo ý nhìn cường giả Độc Tông phía đối diện, bàn tay vung lên: "Chúng môn nhân Vạn Hạt Môn nghe lệnh, giết. "
Nghe được mệnh lệnh của Hạt Sơn, một ít cường giả Vạn Hạt Môn cũng nhất thời đồng thanh hưởng ứng, Đấu khí như suối phun trào ra, từng đạo quang ảnh mang theo độc khí như chớp hướng về phía trận doanh của Độc Tông mà chém giết.
Đối mặt với quy mô tấn công của Vạn Hạt Môn, cường giả Độc Tông cũng phát ra từng đạo tiếng gầm, thân hình thoáng hiện liền cùng đại bộ phận đối phương hung hăng va vào nhau.
Đại chiến hỗn loạn cứ như vậy được mở ra, trên bầu trời nhất thời cũng náo nhiệt hẳn lên, âm thanh năng lượng nổ vang không dứt bên tai, từng đạo đấu khí màu sắc không đồng nhất quét ngang phía chân trời, chung quanh tầm nhìn, trên mặt đất, đại quân Độc Tông cũng hướng tới sơn môn Vạn Hạt Môn mà công kích, nhưng lại gặp phải sự chống trả kịch liệt của Vạn Hạt Môn, nhất thời tiếng chém tiếng giết vang lên khắp nơi.
" Thình thịch. "
Tiêu Viêm một chưởng tiện tay đem một gã Đấu Vương đang định đánh lén hắn chấn cho hộc máu lui về phía sau, hai đạo nhân ảnh đột nhiên hiện ra trước mặt, rõ ràng là Ngô Nhai cùng một gã trưỡng lão khác lúc trước làm phản.
Giờ phút này ánh mắt hai người nhìn về phía Tiêu Viêm đều là có chút oán độc. Hiển nhiên đối với việc hắn ra tay chặn bọn họ đánh lén là cực kỳ phẫn nộ.
"Tiểu tử, lão phu khuyên mà ngươi không nghe thì cũng chỉ có thể trách số ngươi không tốt thôi!" Ngô Nhai hướng về Tiêu Viêm cười lạnh, một chút đấu khí tinh hồng lượng lờ quanh thân, hình con rết trên mặt cũng như ẩn như hiện làm cho hắn nhìn qua nhiều hơn một phần dữ tợn.
Tiêu Viêm nhàn nhạt liếc hai người một cái, mỉm cười nói: "Nếu tự mình tới cửa thì cũng chỉ trách số các ngươi không tốt. "
Nghe được lời nói cuồng vọng của Tiêu Viêm, Ngô Nhai tức thì cười giận. Trong mắt trưởng lão Đấu Hoàng bên cạnh cũng hiện lên một chút châm chọc cùng khinh thường, bọn họ đều có thể nhìn ra Tiêu Viêm ước chừng chỉ là nhất tinh Đấu Hoàng, mà hai người bọn họ, một người là Đấu Hoàng đỉnh, một người là tứ tinh Đấu Hoàng, thực lực đều vượt trội hơn so với hắn, lấy hai người đánh lại một, như vậy kết cục cơ hồ đã có thể đoán được.
Cho dù lúc trước Tiêu Viêm có thể đón đỡ được một kích do năm người bọn họ liên thủ, bọn họ vẫn không cho rằng đó là thực lực của đối phương mà trong lòng đều cho rằng đó là do Tiểu Y Tiên âm thầm xuất thủ tương trợ. Dù sao, một gã nhất tinh Đấu Hoàng muốn chống đỡ công kích của năm tên Đấu Hoàng thì quả thực chính là chuyện không tưởng. Bọn họ vô luận thế nào cũng khó mà tưởng tượng được nhất Tinh Đấu Hoàng trước mặt này sức chiến đấu tại cấp bậc Đấu Hoàng cơ hồ khó có đối thủ.
Sí nhiệt đấu khí màu xanh biếc chậm rãi từ trong cơ thể Tiêu Viêm tràn ngập ra, ánh mắt Tiêu Viêm đảo qua cuộc chiến bốn phía, khi phát hiện thấy bên Độc Tông hơi bị hạ phong thì chân mày khẽ nhíu lại, cần nhanh chóng giải quyết hai lão gia hỏa này.
Đấu Phá Thương Khung
Đánh giá:
Truyện Đấu Phá Thương Khung
Story
Chương 787: Môn phái đại chiến
10.0/10 từ 30 lượt.