Đấu Phá Thương Khung
Chương 77: Đoạn Kỳ Dược Lộ
Phòng khách phía sau phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ.
Trên mặt bàn sạch sẽ đặt một hộp ngọc nho nhỏ, bên trong một viên đan dược lớn cỡ long nhãn màu xanh nhạt đang nằm yên ở đó, mặt ngoài đan dược mượt mà sáng bóng, nồng nặc một mùi thơm kỳ dị từ trong phiêu tán ra làm tâm thần sảng khoái.
Nhìn đan dược trong hộp ngọc, chủ sự phòng đấu giá cùng Nhã Phi trên khuôn mặt mừng rỡ cơ hồ khó mà che dấu được.
Hai người liếc ánh mắt có chút thất thối như muốn xuyên qua hắc bào, Tiêu Viêm âm thầm lắc đầu, trong lòng hài hước nói: "Nếu như bọn họ biết viên tụ khí tán này bất quá được Dược Lão lén giảm bớt nguyên liệu để luyện chế sẽ có vẻ mặt thế nào đây?"
Viên tụ khí tán này Tiêu Viêm lấy ra so với viên trước hắn dùng phẩm chất rõ ràng còn kém một bậc, tuy nhiên cho dù như vậy, viên tụ khí tán này do dược lão tùy ý luyện chế ra cũng khiến mang đến cho Nhã Phi ít nhiều vui mừng.
"Thuật luyện dược của lão tiên sinh thật sự làm cho người ta bội phục, chỉ sợ rằng cùng một vài ngũ phẩm luyện dược sư mới có thể so sánh được." Một lần nữa nhìn vào viên đan dược màu xanh ngọc, Cốc Ni theo đó thở dài nói.
Âm thanh trong hắc bào thản nhiên cười nói: "Hai vị thu lấy đan dược này đi, hết lòng giúp ta nhiều việc bộn bề như vậy, không đáp tạ một chút, tâm lý ta có chút không yên."
"A a, lão tiên sinh thật sự quá khác khí, ngài là khách nhân của chúng ta, chẳng qua cũng là việc chúng ta phải làm mà thôi." Ngọc thủ cẩn thận cầm hộp ngọc lên, trong đôi mắt sáng của Nhã Phi sóng mắt lưu chuyển, thản nhiên cười nói.
Không thể phủ nhận, điệu cười lời nói này của nàng đừng nói Dược Lão, ngay cả Tiêu Viêm trong lòng cũng bật cười mũi, nếu thật sự theo nàng nói làm cẩn thận chuyện này, chỉ sợ phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ đã sớm đóng cửa.
Lấy một trang giấy từ bên trong ra, Tiêu Viêm đưa cho Nhã Phi, âm thanh già nua cười nói: "Làm phiền giúp ta mua một chút dược tài trên đây."
Nhiệt tình tiếp nhận trang giấy, Nhã Phi nhìn nhanh qua vài lần, cười khanh khánh đáp ứng, trải qua giáo huấn lần trước, bây giờ nàng đã không còn dám chút nào chần chờ nữa.
Ngoắc tay gọi tới một thị nữ, đưa trang giấy cho nàng, sau đó phân phó nhanh chóng chuẩn bị.
Bưng chén trà nóng lên, Tiêu Viêm khẽ nhấp một ngụm, trong lòng chợt động, hơi trầm ngâm một chút, âm thanh già nua chậm rãi truyền ra: "Nhã Phi tiểu thư, ta có chuyện này muốn hỏi."
Nghe Dược Lão mở miệng, Nhã Phi thản nhiên cười nhẹ giọng nói: "Lão tiên sinh, xin mời nói."
"Gia Liệt gia tộc mua không ít dược tài ở đây phải không?" Dược Lão nhàn nhạt hỏi.
Nghe vậy, Nhã Phi trong lòng khẩn trương, khuôn mặt cười quyến rũ khẽ biến, len lén cùng Cốc Ni liếc mắt một cái, trầm mặc hồi lâu mới chần chờ nói: "Lần trước Gia Liệt gia tộc đích xác bỏ ra gần mười vạn kim tệ mua dược tài của đấu giá hội... Cũng có một chút thuốc chữa thương chỉ huyết."
Khẽ gật đầu, âm thanh già nua đột nhiên trầm mặc.
Nhìn bộ dáng hắc bào nhân bịt mặt như vậy, Nhã Phỉ trong lòng nhất thời có chút thấp thỏm, nàng đã sớm biết được người này chuẩn bị trợ giúp Tiêu gia, mà bây giờ đấu giá hội lại vừa bán lượng dược tài lớn như vậy cho Gia Liệt Gia tộc, khó mà biết được tính tình của vị lão tiên sinh này có thể hay không mang một chút oán khí đối với phòng đấu giá.
Hào khí trong đại sảnh chậm rãi trầm xuống, nhìn hắc bào nhân không nói gì, Nhã Phỉ có chút đứng ngồi không yên, nếu không phải Cốc Ni ở bên không ngừng đưa ánh mắt ngăn lại, chỉ sợ nàng đã sớm mở miệng để hỏi.
"Các ngươi chắc hẳn cũng biết được ta mua nhiều tài dược như vậy thật ra để làm gì chứ?" Một lúc sau, âm thanh già nua cuối cùng phá vỡ im lặng.
Hàm răng khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, Nhã Phỉ nhẹ nhàng gật đầu, thấp giọng nói: "lão tiên sinh định đem số dược tài này luyện thành thuốc trị thương hỗ trợ Tiêu gia sao?"
"Ta mới vừa rồi đã luyện chế thuốc trị thương cho Tiêu gia." Khẽ gật đầu, Dược Lão trầm giọng nói: "Có lẽ qua hai ngày nữa, Tiêu gia sẽ cùng Gia Liệt gia tộc dùng thuốc trị thương tranh đoạt nhân khí tại phường thị Ô Thản thành này."
Đối với loại đề tài này, Nhã Phỉ không biết phải mở miệng thế nào, cho nên nàng đành phải duy trì trầm mặc.
"Luyện chế thuốc trị thương cần phải có số lượng lớn dược tài cấp thấp, tại Ô Thản thành trì Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá ra, nơi khác đều không có năng lực để cung cấp loại này." Thấy Nhĩ Phi không nói gì, Dược Lão tiếp tục nói.
"Phía sau sự so đấu về thuốc trị thương ở chất lượng của hai đại gia tộc ra còn phải có đầy đủ tài liệu chế thuốc cũng là mấu chốt quan trọng. Cho nên ta hy vọng Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá sau này có thể cự tuyệt Gia Liệt gia tộc cung cấp dược tài!"
Dược Lão vừa dứt lời, ánh mắt Tiêu Viêm lập tức xuyên thấy qua tấm màn che màu đen, gắt gao nhìn vào mỹ nữ quyến rũ thành thục như hồ ly tinh này. Hắn chỉ còn ở Ô Thản thành này thời gian hai tháng nữa, vì vậy trong hai tháng thời gian này, hắn phải trợ giúp thụ thân lật đổ Gia Liệt gia tộc, chỉ có như vậy hắn mới có thể yên tâm theo Dược Lão xuất ngoại tu hành.
Nghe Dược Lão nói vậy, Nhã Phi mặt cười khẽ biến đổi, khó khăn nói: "Lão tiên sinh, Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá chúng ta từng có quy định khôgn thể tham dự, mặc cho gia tộc nào chiến đấu, nếu như chúng ta đáp ứng yêu cầu của lão tiên sinh trợ giúp Tiêu gia sẽ không phù hợp với quy củ của chúng ta a...."
"Ta có thể luyện chế miễn phí cho các ngươi hai quả tụ khí tán." Dược Lão bình tĩnh nói. Nguồn: http://truyenfull.vn
"Lão tiên sinh, không phải là vấn đề về đan dược, thật sự...." Sự hấp dẫn của hai viên tụ khí tán khiến cho ngọc thủ của Nhã Phi không tự chủ được mà run rẩy, bất quá nàng vẫn cố gắng kiềm chế.
"Ba viên..."
"Lão tiên sinh..." Nhã Phi cười khổ, Cốc Ni bên cạnh cũng điên cuồng co rút, ta viên tụ khí tán?Có được vật này cũng phải đáng tới chừng năm mươi vạn kim tệ a?
"Năm viên!" Âm thanh già nua thản nhiên phát ra, không chút lưu tình, tàn nhẫn đánh vào phòng tuyến trong lòng Nhã Phi.
"Tê...." Mỹ mâu chậm rãi đóng chặt, Nhã Phi khẽ hút một ngụm lãnh khí, sau cả nửa ngày mới hồi phục lại, đột nhiên cười khổ nói: "Lão tiên sinh, ngài thắng, sau này Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá sẽ không cung cấp cho Gia Liệt gia tộc một gốc dược tài nào nữa!"
"Nhã Phi tiểu thư định lực thật sự làm cho ta có chút ngoài ý muốn, một tháng nữa ta sẽ mang đồ vật đó tới đây. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là Mễ Đặc Nhị phòng đấu giá sẽ không làm ta thất vọng." Được lão cười nhạt nói.
"Lão tiên sinh xin yên tâm, cái nào nặng, cái nào nhẹ, trong lòng Nhã Phi đều rất rõ ràng."
Tốt xấu gì cũng đã lịch lãm tại phòng đấu giá vài năm đã làm cho Nhã Phi nhanh chóng khôi phục lại tâm tình, giá trị của Gia Liệt gia tộc cơ hồ không thể cùng so sánh được với giá trị của một vị luyện dược sư đã ngoài tứ phẩm, loại lựa chọn này thật ra cũng không khó khăn cho lắm, khó khăn lớn nhất là lúc nào thì nên lựa chọn ai để tranh thủ được lợi nhuận lớn nhất, mà loại lợi nhuận lúc này, Nhã Phi đã rất hài lòng.
Đấu Phá Thương Khung
Trên mặt bàn sạch sẽ đặt một hộp ngọc nho nhỏ, bên trong một viên đan dược lớn cỡ long nhãn màu xanh nhạt đang nằm yên ở đó, mặt ngoài đan dược mượt mà sáng bóng, nồng nặc một mùi thơm kỳ dị từ trong phiêu tán ra làm tâm thần sảng khoái.
Nhìn đan dược trong hộp ngọc, chủ sự phòng đấu giá cùng Nhã Phi trên khuôn mặt mừng rỡ cơ hồ khó mà che dấu được.
Hai người liếc ánh mắt có chút thất thối như muốn xuyên qua hắc bào, Tiêu Viêm âm thầm lắc đầu, trong lòng hài hước nói: "Nếu như bọn họ biết viên tụ khí tán này bất quá được Dược Lão lén giảm bớt nguyên liệu để luyện chế sẽ có vẻ mặt thế nào đây?"
Viên tụ khí tán này Tiêu Viêm lấy ra so với viên trước hắn dùng phẩm chất rõ ràng còn kém một bậc, tuy nhiên cho dù như vậy, viên tụ khí tán này do dược lão tùy ý luyện chế ra cũng khiến mang đến cho Nhã Phi ít nhiều vui mừng.
"Thuật luyện dược của lão tiên sinh thật sự làm cho người ta bội phục, chỉ sợ rằng cùng một vài ngũ phẩm luyện dược sư mới có thể so sánh được." Một lần nữa nhìn vào viên đan dược màu xanh ngọc, Cốc Ni theo đó thở dài nói.
Âm thanh trong hắc bào thản nhiên cười nói: "Hai vị thu lấy đan dược này đi, hết lòng giúp ta nhiều việc bộn bề như vậy, không đáp tạ một chút, tâm lý ta có chút không yên."
"A a, lão tiên sinh thật sự quá khác khí, ngài là khách nhân của chúng ta, chẳng qua cũng là việc chúng ta phải làm mà thôi." Ngọc thủ cẩn thận cầm hộp ngọc lên, trong đôi mắt sáng của Nhã Phi sóng mắt lưu chuyển, thản nhiên cười nói.
Không thể phủ nhận, điệu cười lời nói này của nàng đừng nói Dược Lão, ngay cả Tiêu Viêm trong lòng cũng bật cười mũi, nếu thật sự theo nàng nói làm cẩn thận chuyện này, chỉ sợ phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ đã sớm đóng cửa.
Lấy một trang giấy từ bên trong ra, Tiêu Viêm đưa cho Nhã Phi, âm thanh già nua cười nói: "Làm phiền giúp ta mua một chút dược tài trên đây."
Nhiệt tình tiếp nhận trang giấy, Nhã Phi nhìn nhanh qua vài lần, cười khanh khánh đáp ứng, trải qua giáo huấn lần trước, bây giờ nàng đã không còn dám chút nào chần chờ nữa.
Ngoắc tay gọi tới một thị nữ, đưa trang giấy cho nàng, sau đó phân phó nhanh chóng chuẩn bị.
Bưng chén trà nóng lên, Tiêu Viêm khẽ nhấp một ngụm, trong lòng chợt động, hơi trầm ngâm một chút, âm thanh già nua chậm rãi truyền ra: "Nhã Phi tiểu thư, ta có chuyện này muốn hỏi."
Nghe Dược Lão mở miệng, Nhã Phi thản nhiên cười nhẹ giọng nói: "Lão tiên sinh, xin mời nói."
"Gia Liệt gia tộc mua không ít dược tài ở đây phải không?" Dược Lão nhàn nhạt hỏi.
Nghe vậy, Nhã Phi trong lòng khẩn trương, khuôn mặt cười quyến rũ khẽ biến, len lén cùng Cốc Ni liếc mắt một cái, trầm mặc hồi lâu mới chần chờ nói: "Lần trước Gia Liệt gia tộc đích xác bỏ ra gần mười vạn kim tệ mua dược tài của đấu giá hội... Cũng có một chút thuốc chữa thương chỉ huyết."
Khẽ gật đầu, âm thanh già nua đột nhiên trầm mặc.
Nhìn bộ dáng hắc bào nhân bịt mặt như vậy, Nhã Phỉ trong lòng nhất thời có chút thấp thỏm, nàng đã sớm biết được người này chuẩn bị trợ giúp Tiêu gia, mà bây giờ đấu giá hội lại vừa bán lượng dược tài lớn như vậy cho Gia Liệt Gia tộc, khó mà biết được tính tình của vị lão tiên sinh này có thể hay không mang một chút oán khí đối với phòng đấu giá.
Hào khí trong đại sảnh chậm rãi trầm xuống, nhìn hắc bào nhân không nói gì, Nhã Phỉ có chút đứng ngồi không yên, nếu không phải Cốc Ni ở bên không ngừng đưa ánh mắt ngăn lại, chỉ sợ nàng đã sớm mở miệng để hỏi.
"Các ngươi chắc hẳn cũng biết được ta mua nhiều tài dược như vậy thật ra để làm gì chứ?" Một lúc sau, âm thanh già nua cuối cùng phá vỡ im lặng.
Hàm răng khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, Nhã Phỉ nhẹ nhàng gật đầu, thấp giọng nói: "lão tiên sinh định đem số dược tài này luyện thành thuốc trị thương hỗ trợ Tiêu gia sao?"
"Ta mới vừa rồi đã luyện chế thuốc trị thương cho Tiêu gia." Khẽ gật đầu, Dược Lão trầm giọng nói: "Có lẽ qua hai ngày nữa, Tiêu gia sẽ cùng Gia Liệt gia tộc dùng thuốc trị thương tranh đoạt nhân khí tại phường thị Ô Thản thành này."
Đối với loại đề tài này, Nhã Phỉ không biết phải mở miệng thế nào, cho nên nàng đành phải duy trì trầm mặc.
"Luyện chế thuốc trị thương cần phải có số lượng lớn dược tài cấp thấp, tại Ô Thản thành trì Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá ra, nơi khác đều không có năng lực để cung cấp loại này." Thấy Nhĩ Phi không nói gì, Dược Lão tiếp tục nói.
"Phía sau sự so đấu về thuốc trị thương ở chất lượng của hai đại gia tộc ra còn phải có đầy đủ tài liệu chế thuốc cũng là mấu chốt quan trọng. Cho nên ta hy vọng Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá sau này có thể cự tuyệt Gia Liệt gia tộc cung cấp dược tài!"
Dược Lão vừa dứt lời, ánh mắt Tiêu Viêm lập tức xuyên thấy qua tấm màn che màu đen, gắt gao nhìn vào mỹ nữ quyến rũ thành thục như hồ ly tinh này. Hắn chỉ còn ở Ô Thản thành này thời gian hai tháng nữa, vì vậy trong hai tháng thời gian này, hắn phải trợ giúp thụ thân lật đổ Gia Liệt gia tộc, chỉ có như vậy hắn mới có thể yên tâm theo Dược Lão xuất ngoại tu hành.
Nghe Dược Lão nói vậy, Nhã Phi mặt cười khẽ biến đổi, khó khăn nói: "Lão tiên sinh, Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá chúng ta từng có quy định khôgn thể tham dự, mặc cho gia tộc nào chiến đấu, nếu như chúng ta đáp ứng yêu cầu của lão tiên sinh trợ giúp Tiêu gia sẽ không phù hợp với quy củ của chúng ta a...."
"Ta có thể luyện chế miễn phí cho các ngươi hai quả tụ khí tán." Dược Lão bình tĩnh nói. Nguồn: http://truyenfull.vn
"Lão tiên sinh, không phải là vấn đề về đan dược, thật sự...." Sự hấp dẫn của hai viên tụ khí tán khiến cho ngọc thủ của Nhã Phi không tự chủ được mà run rẩy, bất quá nàng vẫn cố gắng kiềm chế.
"Ba viên..."
"Lão tiên sinh..." Nhã Phi cười khổ, Cốc Ni bên cạnh cũng điên cuồng co rút, ta viên tụ khí tán?Có được vật này cũng phải đáng tới chừng năm mươi vạn kim tệ a?
"Năm viên!" Âm thanh già nua thản nhiên phát ra, không chút lưu tình, tàn nhẫn đánh vào phòng tuyến trong lòng Nhã Phi.
"Tê...." Mỹ mâu chậm rãi đóng chặt, Nhã Phi khẽ hút một ngụm lãnh khí, sau cả nửa ngày mới hồi phục lại, đột nhiên cười khổ nói: "Lão tiên sinh, ngài thắng, sau này Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá sẽ không cung cấp cho Gia Liệt gia tộc một gốc dược tài nào nữa!"
"Nhã Phi tiểu thư định lực thật sự làm cho ta có chút ngoài ý muốn, một tháng nữa ta sẽ mang đồ vật đó tới đây. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là Mễ Đặc Nhị phòng đấu giá sẽ không làm ta thất vọng." Được lão cười nhạt nói.
"Lão tiên sinh xin yên tâm, cái nào nặng, cái nào nhẹ, trong lòng Nhã Phi đều rất rõ ràng."
Tốt xấu gì cũng đã lịch lãm tại phòng đấu giá vài năm đã làm cho Nhã Phi nhanh chóng khôi phục lại tâm tình, giá trị của Gia Liệt gia tộc cơ hồ không thể cùng so sánh được với giá trị của một vị luyện dược sư đã ngoài tứ phẩm, loại lựa chọn này thật ra cũng không khó khăn cho lắm, khó khăn lớn nhất là lúc nào thì nên lựa chọn ai để tranh thủ được lợi nhuận lớn nhất, mà loại lợi nhuận lúc này, Nhã Phi đã rất hài lòng.
Đấu Phá Thương Khung
Đánh giá:
Truyện Đấu Phá Thương Khung
Story
Chương 77: Đoạn Kỳ Dược Lộ
10.0/10 từ 30 lượt.