Đấu La Đại Lục
Chương 441: Nguy cơ của hai đại thần thú
Dịch giả: hạothiên (A Thiên)
Đường Tam nói:" Tiểu Vũ ngươi đừng vội, ta toàn lực đuổi theo, chỉ chậm một chút thôi không chậm hơn nhiều đâu, Đại Minh cùng Nhị Minh dù sao cũng là bá chủ trong Tinh Đấu đại sâm lâm, ưu thế tuyệt đối thuộc về bọn họ. Hơn nữa bọn họ đều có trí tuệ cao,khi phát hiện không thể chống lại sẽ nghĩ biện pháp vẹn toàn đối phó. Bỉ Bỉ Đông bọn họ mặc dù thế mạnh, nhưng trong phút chốc muốn liệp sát Đại Minh Nhị Minh cũng không phải dễ dàng. Sau khi chúng ta tiến vào sâm lâm hãy hội hợp nhanh cùng bọn họ, tập trung lực lượng trốn thoát trước rồi hãy nói. Tinh Đấu đại sâm lâm là rừng rậm khổng lồ nguyên thuỷ thích hợp nhất cho Lam Ngân lĩnh vực của ta phát huy tác dụng. Hơn nữa Hãn Hải Hộ Thân Tráo có năng lực ẩn thân, cứu đi bọn họ hẳn là không khó."
Tiểu Vũ vành mắt ửng đỏ gật đầu nói:" Ca,ta từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên với Đại Minh Nhị Minh, bọn họ giống như là anh của ta vậy, ta nhất định phải đi cứu bọn họ. Nhưng là Võ Hồn đế quốc thế mạnh, ta lại không muốn ngươi gặp nguy hiểm. Ta…"
Đường Tam hôn lên trán của nàng:" Nói lời ngu ngốc gì thế, huynh đệ của ngươi không phải là huynh đệ của ta sao? Lúc đầu không phải nhờ Đại Minh Nhị Minh bọn họ kịp thời chạy tới, ta sớm đã chết. Ta còn trông cậy bọn họ giúp ngươi hoàn toàn hồi sinh, ngươi không nên suy nghĩ nhiều, ta nhất định có thể cứu được bọn họ."
Tiểu Vũ nhu thuận gật đầu, nép vào lòng Đường Tam, nhưng trong lòng cũng ngập tràn lo lắng. Không biết tại sao, nàng luôn có dự cảm không lành, dường như có chuyện gì sắp sửa phát sinh.
Một ngày sau, vì đi vội vã, Đường Tam thậm chí không chút nghỉ ngơi. Trải qua suốt mười hai canh giờ cấp tốc phi hành, bọn họ rốt cục đã tới Tinh Đấu đại sâm lâm. Thân thể Đường Tam quả thật cường hãn, mặc dù không cố ý nghỉ ngơi, nhưng năng lực tự lành vết thương của bản thân đã khiến cho vết thương trong lần đánh nhau giữa hắn và Đường Thần cơ bản khỏi hẳn. Hồn lực cũng đã khôi phục tới trạng thái tốt nhất, tinh thần lực lại càng không cảm thấy mệt mỏi.
Đường Tam mang theo Tiểu Vũ đáp xuống bên ngoài Tinh Đấu đại sâm lâm, cũng không phải không thể tiếp tục phi hành, chỉ bất quá Tinh Đấu đại sâm lâm bên trong hồn thú đông đảo, tại không trung phi hành rất dễ bị nhằm vào công kích.Mà nếu nói dùng Hãn Hải Hộ Thân Tráo, tinh thần lực của Đường Tam sẽ tiêu hao không nhỏ. Đối thủ lần này cực kỳ cường đại, Đường Tam nhất định phải bảo trì trạng thái tốt nhất mới có khả năng đem Đại Minh Nhị Minh cứu thoát.
Đi vào Tinh Đấu đại sâm lâm Đường Tam dừng bước, đem linh hồn Tiểu Vũ trở về bản thể.
"Ngươi giúp ta hộ pháp,trước tiên ta tìm tung tích của bọn họ". Sau khi ngồi xuống Đường Tam hướng Tiểu Vũ ra hiệu. Tinh Đấu đại sâm lâm diện tích rộng lớn như vậy, nếu như chỉ tìm kiếm vô mục đích chẳng khác nào mò kim đáy biển. Ngay lúc này, Lam Ngân lĩnh vực của Đường Tam không thể nghi ngờ có thể phát huy ra tác dụng thật lớn.
Hồn thú bên ngoài Tinh Đấu đại sâm lâm không tính là cường đại, có Tiểu Vũ thủ hộ, hơn nữa năng lực tự thân Lam Ngân lĩnh vực thừa sức bảo vệ Đường Tam.
Khoanh chân ngồi xuống Đường Tam đem Hải Thần Tam Xoa Kích gác ngang trên đầu gối, hai mắt cùng phát sáng lên,tựa như hai khối lam bảo thạch phóng xuất quang mang. Tám cái hồn hoàn của Lam Ngân Hoàng đồng thời xuất hiện một vòng tròn lam sắc gợn sóng cũng từ trên người hắn phóng thích ra. Lấy mắt khó phân biệt tốc độ hình quạt hướng ra ngoài lan tràn khắp sâm lâm.
Mỗi một gốc thực vật đều có thể làm trạm trung chuyển cho Lam Ngân lĩnh vực, trước kia Đường Tam còn chưa đạt tới bảy mươi cấp, Lam Ngân lĩnh vực còn chưa tiến hoá là đã có thể dò xét trên diện tích rộng. Lúc này sau khi Lam Ngân lĩnh vực tiến hoá, năng lực mở rộng phạm vi cùng với tinh thần lực mênh mông khôn cùng, đến tột cùng có thể dò xét rất xa ra ngoài dự tính của hắn. Nhưng hắn có thể khẳng định, Tinh Đấu đại sâm lâm chính là không gian tốt nhất cho Lam Ngân lĩnh vực thi triển.
Sinh mệnh khí tức bắt đầu hò reo nhảy múa mỗi mỗi cùng với Đường Tam tương liên, sinh mệnh khổng lồ không ngừng hướng về phía hắn tràn đến, làm hắn sau một hồi phi hành mệt mỏi giờ có được khoảnh khắc tươi cười. Mặc dù hai mắt khép hờ, nhưng tầm nhìn Đường Tam lại tuỳ theo cảm giác gần như vô hạn tràn ra, mỗi gốc thực vật trong sâm lâm đều biến thành ánh mắt của hắn.
Hắn thấy được nhiều hình thái tu vi khác nhau, các loại hồn thú, thấy được tràng diện lấy mạnh nuốt yếu. Đương nhiên càng nhiều gốc thực vật sinh sống đã lâu tại sâm lâm bừng bừng sinh cơ cảm nhiễm Đường Tam, làm hắn đối với Lam Ngân lĩnh vực tiến hoá kỹ năng sâm la vạn tượng lại có giải thích mới.
Bất quá hiện tại hắn cũng có thời gian khắc sâu hiện tượng này, toàn bộ tinh thần lực đều đặt hết vào tìm kiếm. Theo cảm giác không ngừng lan tràn, ngày càng nhiều thực vật đến gia nhập vào trong Lam Ngân lĩnh vực, mỗi gốc thực vật đều phát ra sức sống rót vào Lam Ngân lĩnh vực. Mặc dù phạm vi Lam Ngân lĩnh vực khuếch trương càng lúc càng lớn, nhưng thực vật bên trong lĩnh vực cũng càng ngày càng nhiều, tinh thần lực của Đường Tam chẳng những không tiêu hao nhiều lắm ngược lại mơ hồ có sự đề thăng. Mà tinh thần lực của Hạo Hãn cảnh giới cũng phân tích cực nhanh các loại thực vật để lấy tin tức. Không giống như lúc trước tin tức quá nhiều không cách nào nhớ nổi, chỉ có thể đem lĩnh vực tập trung trong phạm vi nhất định.
Bất quá cho dù lực lượng cường đại cũng có cực hạn, khi cảm giác của Đường Tam lan tràn bao phủ quá nửa Tinh Đấu đại sâm lâm, số lượng tin tức quá khổng lồ làm cho hắn có chút không tiếp nhận nổi. Nhưng lúc này việc tìm kiếm của hắn cũng có hiệu quả, trong tin tức mà thực vật mang đến, rất nhanh hắn từ trong một chút dấu vết đã tìm được một chút gì đó mình cần. Tinh thần lực tập trung, thu nhỏ diện tích dò xét lại. Cứ như vậy, Lam Ngân lĩnh vực của hắn lại càng linh hoạt.
Tiểu Vũ mặc dù chỉ đứng bên người Đường Tam, nhưng cũng có thể cảm nhận được sinh cơ mạnh mẽ từ trong Lam Ngân lĩnh vực mà hắn phóng xuất. Dưới sự kích thích của phần sinh cơ này, Tiểu Vũ có chút kinh ngạc phát hiện, tiêu hao của linh hồn mình trong bản thể giảm bớt rất nhiều, hơn nữa càng thêm vững chắc. Cứ như vậy, nàng có thể hiện ra bản thể với thời gian lâu hơn.
Qua hết nửa canh giờ công phu, Đường Tam mới mở hai mắt ra, nhưng hắn lại không thu hồi Lam Ngân lĩnh vực. Sắc mặt nghiêm trọng nhìn Tiểu Vũ trầm giọng nói:" Chúng ta đi nhanh lên, Đại Minh Nhị Minh tình huống không ổn". Nói xong, một tay cầm Tam Xoa Kích lên, tay kia trực tiếp ôm lấy thân thể mềm mại của Tiểu Vũ. Kim sắc bát chu mâu từ sau lưng phóng xuất ra, thân trước phục xuống, dùng bát chu mâu di chuyển nhanh vào sâu trong Tinh Đấu đại sâm lâm.
Tiểu Vũ vội hỏi:" Ca, ngươi tìm được bọn họ rồi sao? Hiện tại họ thế nào?"
Đường Tam nói:" Tinh thần lực của ta đã tra ra vị trí đại khái của bọn họ rồi, khoảng cách đến đó còn rất xa, chúng ta toàn lực chạy đi ít nhất phải sáu canh giờ mới có thể tới. Trước mắt Đại Minh Nhị Minh còn chưa nguy hiểm đến tánh mạng, nhưng bọn họ lại đang bỏ chạy. Phía sau truy tung bọn họ hẳn là bọn Bỉ Bỉ Đông. Hơi thở Đại Minh Nhị Minh bất định lúc mạnh lúc yếu, có lẽ đã thụ thương, hơn nữa thương thế không nhẹ, chúng ta phải nắm chặt thời gian cứu họ. Ta vừa rồi đã dùng tinh thần lực tiếp xúc bọn họ, mặc dù khoảng cách quá xa không thể liên lạc chính thức, nhưng có thể dẫn dắt bọn họ chạy về phía chúng ta, như vậy thời gian chúng ta gặp nhau sẽ ngắn đi một chút. Tiểu Vũ, ngươi đừng quá lo lắng, cát nhân thiên tướng bọn họ sẽ không có chuyện gì đâu."
Dù ngoài miệng nói vậy nhưng lòng Đường Tam lại hết sức trầm trọng. Lấy thực lực của Đại Minh và Nhị Minh là sâm lâm chi vương, chính mình dò xét lại thấy không ổn định, có thể thấy bọn họ đã thụ thương. Hai vị sâm lâm chi vương này bằng vào khống chế trọng lực lĩnh vực cùng trì hoãn lĩnh vực của họ mới có thể trốn ra được. Muốn thi triển lĩnh vực cần phải có năng lượng duy trì, hai vị sâm lâm chi vương cùng những người kia quần đấu hiển nhiên không phải một, hai ngày, bọn họ còn có thể kiên trì bao lâu đây?
Cây cối bên trong Tinh Đấu đại sâm lâm cực kỳ rậm rạp còn có rất nhiều thực vật thấp bé nên phi hành là không thực tế. Bằng vào đặc tính của bát chu mâu có thể đi trên mọi loại địa hình, Đường Tam có thể nói đã đem tốc độ triển khai tới cực hạn rồi, tựa như một đạo kim sắc lưu quang không ngừng xuyên qua khe hở của cây cối.
Tiểu Vũ vì tiết kiệm linh hồn chi lực của mình để khi chiến đấu có thể trợ giúp Đường Tam nên đã đem linh hồn vào trong cơ thể hắn, thu vào trong túi Như Ý Bách Bảo, như vậy không thể nghi ngờ sẽ không ràng buộc để cho tốc độ Đường Tam phát huy nhanh nhất.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, thông qua liên lạc của Lam Ngân lĩnh vực, Đường Tam có thể cảm giác rõ ràng chính mình không ngừng đến gần hai vị sâm lâm chi vương, khí tức bọn họ vẫn không ổn định lại chuyển sang ngày càng suy yếu, mấy lần sau này tiếp xúc mỗi một lần lại cảm thấy càng suy yếu hơn.
Ở một hướng khác của Tinh Đấu đại sâm lâm, hình thể khổng lồ cùa Thái Thản Cự Viên đang điên cuồng chạy trốn, thân thể cự đại của Thiên Thanh Ngưu Mãng quấn quanh thân hắn, ngưu thủ hướng về phía sau không ngừng phóng xuất ra từng vòng thanh sắc quang mang.
Mỗi người bọn họ máu tươi nhiễm đỏ trên thân, Thiên Thanh Ngưu Mãng bị thương càng nặng hơn nữa. Vốn thân thể dài hơn ba mươi thước, lúc này bảy, tám thước phía sau đuôi đã mất đi, hơn nữa miệng vết thương vẫn không ngừng chảy ra từng giọt máu đen hôi thối, đôi mắt thật lớn quang mang không còn sáng rực như xưa, mỗi lần phóng xuất từng vòng thanh quang, nhãn thần của hắn lại thêm vài phần ảm đạm. Trên người hắn vết thương vô số, miệng vết thương biến dạng phần lớn nhiễm hắc sắc hư thối rữa nát, trên người thỉnh thoảng bốc lên vài làn khói. Khói bay đến đâu là thực vật nhanh chóng héo rũ đến đó, có thể thấy được kịch độc trên người hắn đáng sợ vô cùng.
Tình huống của Thái Thản Cự Viên so với Thiên Thanh Ngưu Mãng tốt hơn một chút, nhưng trên người hắn đồng dạng cũng có rất nhiều vết thương. Nhất là trước ngực có một vết thương thật lớn, sâu đến tận xương, mơ hồ có thể thấy cả trái tim đang đập trong lồng ngực. Vết thương này mà sâu thêm một chút, sợ rằng trái tim của hắn sẽ nát tan.
Hiện tại bọn họ đã hết sức suy yếu nhưng trong mắt lại tràn ngập oán độc và không cam lòng. Trận chiến này đã duy trì liên tục hơn nửa tháng, bọn họ vẫn bên đánh bên thì bỏ chạy.
Nhóm người truy kích bọn họ thật sự quá cường đại, nhất là hai tên lúc trước dùng Võ Hồn Dung Hợp Kỹ vây khốn họ. Nếu không phải lần này chúng lại dùng kỹ năng đó tạm thời chế trụ thân thể hai đại thần thú làm họ bị thương nặng, chúng muốn đuổi giết cũng không dễ dàng như vậy.
Đại Minh đứt mất phần đuôi cùng với vết thương trước ngực Nhị Minh chính là bị trong lúc đó.
Ngoại trừ hai người kia, còn có một nữ nhân đặc biệt cường đại, công kích chính diện của nàng ngay cả thân thể cường hãn như Đại Minh Nhị Minh cũng không chịu nổi.
Một bên đuổi giết một bên bỏ chạy, nếu không phải bọn họ có lĩnh vực có thể trì hoãn được tốc độ truy kích của đối phương, nếu không phải bọn họ với Tinh Đấu đại sâm lâm rất rành đường đi nước bước, sợ rằng đã sớm bị đối phương giết chết.
Đại Minh cùng Nhị Minh đều có trí tuệ không thua kém loài người, bọn họ đương nhiên biết nhóm người này đuổi giết họ là vì cái gì, bọn họ không cam lòng để bọn người này cướp đi hồn hoàn hồn cốt của mình. Cho dù chết, cũng không để bọn chúng toại nguyện. Cho nên dù hai đại thần thú ngày càng suy yếu, vẫn tiếp tục chạy trốn không có mảy may buông lỏng.
" Lão nhị, ta sắp không chống đỡ được nữa, ngươi đừng lo cho ta. Rừng xanh còn đó lo gì thiếu củi, chúng ta không phải đã nhận được tín hiệu cứu viện sao, ngươi nhanh cùng bọn họ hội hợp, ta ở lại đây ngăn chặn bọn người đê tiện bỉ ổi này. Bọn chúng nghĩ đến hồn hoàn hồn cốt quả là nằm mộng, lão tử thà là tự huỷ cũng không để cho chúng tiện nghi!". Đại Minh trong mắt oán độc đã lên tới cực độ.
" Không, đại ca, chỉ cần ta còn một hơi thở, quyết không bỏ rơi ngươi đâu!". Nhị Minh nổi giận gầm lên một tiếng, hai chân đạp mạnh toả ra một vòng tròn màu vàng cường liệt về phía sau khiến cho địch nhân sắp đến gần một lần nữa bị trì hoãn, trọng lực cường đại làm tất cả thực vật trong phạm vi hoá thành bụi phấn.
" Nhị Minh, buông ta xuống. Như vậy hai ta không ai còn sống được, ngươi mau đi đi!". Thiên Thanh Ngưu Mãng Đại Minh giãy giụa kịch liệt trên lưng Nhị Minh, nhưng thân thể hắn lại bị Nhị Minh nắm chặt, nói sao cũng không chịu buông ra.
" Đại ca, ngươi nghĩ rằng ta còn có thể sống sao? Kịch độc đó đã xâm nhập trái tim ta rồi!"
" Cái gì?". Đại Minh thất kinh lúc này ngưu thủ quay lại nhìn qua vai mình, vết thương trên ngực Nhị Minh cũng đã biến thành màu đen.
Nhị Minh cay đắng nói:" Đại ca, ngươi nói vô luận thế nào chúng ta cũng không thể rơi vào tay đám hỗn đản này, nhưng nếu bọn hắn dám đến, dù chúng ta có biện pháp phòng ngừa tự huỷ hồn hoàn và hồn cốt cũng nhất định phải kéo dài khoảng cách, có đủ thời gian chúng ta mới có thể làm được."
" Đám hỗn đản này!". Đại Minh nổi giận gầm lên một tiếng mạnh mẽ quay đầu lại, thanh quang cường liệt phun ra. Trong tiếng nổ ầm ầm, năng lực mãnh liệt va chạm làm sau lưng hết thảy biến thành sương mù, nhưng ánh mắt Đại Minh cũng vì vậy càng thêm ảm đạm.
Bỉ Bỉ Đông không nhanh không chậm hướng về phía trước đuổi theo, nếu Đường Tam gặp lại nàng nhất định giật mình phát hiện, hai chân Bỉ Bỉ Đông đã biến mất. Từ bụng xuống dưới,là phần thân thể hình cầu thật lớn, từ hình cầu này sinh ra tám cái chân dài tráng kiện mang theo thân thể nàng hành tẩu như bay. Tám cái chân nọ cùng bát chu mâu của Đường Tam có chút giống nhau, bất quá phần lông trên thân tròn có chứa chất nhầy, chảy nhỏ giọt làm người khác buồn nôn, bề mặt không ngừng phát ra âm thanh sôi lốp bốp, ăn mòn mãnh liệt. Bỉ Bỉ Đông thuỷ chung không muốn hiển lộ võ hồn của mình trước mặt người khác bởi vì nguyên nhân sau khi nàng thi triển võ hồn bộ dáng rất xấu xí. Mà ngay cả trên mặt cũng được một khối giáp xác che đi, dưới hai mắt lại còn sinh ra bốn con mắt nhỏ. Thấy như thế nào,ta là một con nhện cực độc đây! Chính là đệ nhất võ hồn của Bỉ Bỉ Đông-Tử Vong Chu Hoàng.
Nhất hoàng nhị tử ngũ hắc nhất hồng. Chín cái hồn hoàn chỉnh tề sắp hàng trên người nàng, siêu cấp hồn hoàn phối thật cân đối, phong hào đấu la cấp bậc cường đại.
Bỉ Bỉ Đông không sốt ruột chút nào. Sau lưng nàng có năm lão già đi theo, bao gồm Cúc Đấu La và Quỷ Đấu La. Lần này hành động nàng mang đến sáu cường giả cấp bậc phong hào đấu la. Kỳ thật nàng rất rõ ràng, chỉ cần lực lượng của chính mình cũng đủ để đánh chết hai đại thần thú. Nhưng để bảo đảm cho chắc, mới xuất ra hết lực lượng tinh nhuệ.
Hết thảy đều dựa theo kế của nàng tiến hành, trải qua hơn nửa tháng trời đuổi giết, hai vị sâm lâm chi vương đang chạy trốn đằng trước đều đã như đèn dầu sắp cạn.Bỉ Bỉ Đông hoàn toàn có thể bộc phát ra thực lực chân chính của mình đem họ ra giải quyết, nhưng nàng hiện tại không sốt ruột chút nào. Dưới năng lượng tập trung đặc thù của nàng, hai vị sâm lâm chi vương căn bản là không có khả năng phản kích. Nàng hết sức hiểu rõ kịch độc của mình phóng ra, Đại Minh Nhị Minh chạy càng nhanh kịch độc ăn mòn cũng càng nhanh, không mất bao lâu họ sẽ tự động ngã xuống.
Hai tên này dù sao cũng là sâm lâm chi vương, Bỉ Bỉ Đông lựa chọn hạ sách này cũng là sợ bọn họ sắp chết cắn trả. Dù sao, lần này mang đến sáu vị phong hào đấu la thì một đã chết dưới thực lực cường hãn của hai vị sâm lâm chi vương, Võ Hồn đế quốc đang lúc cần dùng người, Bỉ Bỉ Đông cũng không muốn tổn thất thêm nữa.
Chỉ là,hai đại thần thú còn ương ngạnh hơn so với tưởng tượng của nàng. So với tưởng tượng của bọn họ, sức sống còn cường đại hơn, dưới tình huống bị thương nặng như thế còn có thể một phần ngăn cản bọn họ truy kích, một phần bỏ chạy, hiển lộ hết uy năng của mười vạn năm thần thú.
Bỉ Bỉ Đông lúc này trong lòng hưng phấn một cách tàn nhẫn. Chỉ cần lấy được hai cái hồn hoàn cùng hồn cốt của mười vạn năm hồn thú này, như vậy chính mình sẽ có tin tưởng tuyệt đối đánh sâu vào một bước cuối cùng. Hai vị sâm lâm chi vương trước mắt càng cường dại, đại biểu cho phẩm chất hồn hoàn và hồn cốt của họ càng cao, đối với mình khi đánh sâu vào một cửa cuối cùng càng có lợi. Suy nghĩ đến đây, Bỉ Bỉ Đông cảm thấy tâm tình tốt đẹp. Cho đến bây giờ, xem ra chỉ là vấn đề thời gian, hơn nữa, không cần quá nhiều thời gian nữa.
Nàng căn bản không sợ đêm dài lắm mộng, trừ phi chính đại cung phụng đế quốc Thiên Đạo Lưu đến đây mới có khả năng ngăn trở nàng. Nhưng Thiên Đạo Lưu làm sao có thể đến nơi đây? Trừ hắn ra, coi như là hai đại đế quốc dốc hết cường giả cũng không thể nào ngăn cản việc liệp sát trước mắt của mình, năm tên phong hào đấu la đi theo sau lưng đủ ngăn cản được bất cứ công kích nào của hồn sư.
Bởi vì không để cho hai vị sâm lâm chi vương sắp chết cắn trả, Bỉ Bỉ Đông thậm chí hạ lệnh giảm bớt tốc độ truy kích, thuỷ chung vẫn cùng hai vị sâm lâm chi vương giữ khoảng cách chừng ngàn thước, mà tinh thần lực của nàng thì gắt gao tập trung trên người bọn họ, thong dong đi theo, lẳng lặng chờ đợi kịch độc nàng đã rót vào cơ thể hai đại thần thú phát tác.
Mắt thấy, tốc độ của Đại Minh Nhị Minh càng ngày càng chậm, bước đi của Nhị Minh đã bắt đầu trở nên chậm lại, cho đến quay về phía sau phóng thích năng lượng lĩnh vực, thời gian của bọn họ duy trì cũng đã ngắn hơn.
Bỉ Bỉ Đông cười lạnh một tiếng, tự nói với mình:" Có thể kiên trì trong thời gian dài như vậy thật không dễ dàng. Ngã xuống đi thôi! Trở thành hồn hoàn hồn cốt của ta là vinh hạnh của các ngươi đó!"
" Bệ hạ, chúng ta có cần tái phát động một vòng công kích hay không?". Quỷ Đấu La thấp giọng hỏi.
Bỉ Bỉ Đông khoát tay áo:" Không cần, năm người các ngươi tản ra. Cuối cùng gần đến lúc rồi, phải cảnh giác hai tên này bất ngờ liều mạng, tuyệt đối không thể có chút nào sai sót."
" Dạ!". Năm tên phong hào đấu la lặng yên tản ra sau người Bỉ Bỉ Đông, triển khai hình cánh quạt bao vây hai đại thần thú từ xa. Bọn hắn chỉ cần kiềm chế là đủ rồi,chờ hai đại thần thú độc phát thân vong, lấy tình trạng thân thể hai vị sâm lâm chi vương dù có liên thủ cũng khó đánh bại bất kỳ một phong hào đấu la nào. Đồng thời, năm tên phong hào đấu la cũng đem tinh thần lực của mình toàn bộ tản ra, gieo rắc khí thế uy áp, đe doạ các loại hồn thú có thể xuất hiện chung quanh, làm chúng nó không dám đến gần. Chỉ cần đợi được hai vị sâm lâm chi vương hấp hối, lập tức Bỉ Bỉ Đông sẽ xuất ra lần công kích tối hậu, nhiệm vụ lần này coi như đại công cáo thành. Thậm chí Bỉ Bỉ Đông không cần công kích, chỉ cần hai đại thần thú chết dưới kịch độc của nàng thì kết quả cũng như nhau.
Đại Minh Nhị Minh trong mắt bắt đầu toát ra tuyệt vọng, bọn họ biết mình sắp không chống đỡ được nữa, nghĩ đến chuyện đột ngột kích sát một địch nhân. Nhưng cả bọn cường giả Võ Hồn đế quốc đều quỷ quái tinh ma, họ vừa phát động, đối phương lập tức lui lại làm tăng khoảng cách, mà lúc bọn chúng lui về, vẫn mơ hồ duy trì vòng vây.
Tốc độ của hai vị sâm lâm chi vương đã không đủ để so sánh với bọn cường giả phong hào đấu la, họ chỉ có thể cảm thấy thân thể mình đang dần dần suy yếu. Hiện tại họ cũng hiểu được mục đích của đối phương, bọn người vô sỉ đó chính là muốn tiêu hao sinh mạng của họ đến mức hầu như không còn, đến khoảnh khắc sau cùng mới ra tay kích sát.
Bỉ Bỉ Đông nhìn rất thoải mái theo phía sau, thật ra tinh thần lực của nàng vẫn giám sát nghiêm mật hai đại thần thú. Muốn lấy được hồn hoàn của họ, nhất định người giết họ sau cùng phải là mình, nàng nhất định phải phòng bị hai đại thần thú tự sát hay bị người khác giết. Hồn kỹ của nàng sớm đã chuẩn bị sẵn sàng, tuyệt sẽ không cấp cho hai đại thần thú bất kỳ cơ hội nào.
Đại Minh Nhị Minh tự nhiên cũng cảm thấy được tinh thần lực kinh khủng của Bỉ Bỉ Đông. Nhị Minh chậm rãi dừng bước, đem Đại Minh phía sau thả xuống sau đó đặt mông ngồi tại chỗ. Bọn họ không định chạy trốn nữa, có chạy đi nữa bất quá là tiếp tục tiêu hao sinh mệnh mà thôi, nếu dừng lại, có thể tìm được một kẻ nào đó giơ đầu chịu báng.
Nhị Minh ngực nhấp nhô kịch liệt, độc tố đã xâm nhập vào tim, nếu như hắn không phải có được thân thể cực kỳ cường kiện thì tính mạng đã sớm ô hô ai tai.
Đại Minh Nhị Minh nhìn nhau, Nhị Minh trầm giọng nói:" Đại ca, ta yểm hộ cho ngươi. Có lẽ nàng có thể giết được một người, nhưng người còn lại nhất định có cơ hội tự sát."
Đại Minh nhìn Nhị Minh trong mắt tuyệt vọng cùng bất đắc dĩ, bỗng nhiên, ánh mắt hắn sáng lên vài phần:" Không, chờ một chút! Có lẽ chúng ta còn có cơ hội không chết trong tay bọn họ."
Ngay lúc đó, tiếng nói Đại Minh chưa dứt, bỗng nhiên một đạo kim quang chói mắt trong Tinh Đấu đại sâm lâm sáng lên, bất luận Bỉ Bỉ Đông hay bốn vị phong hào đấu la kia đều bị kim quang đột nhiên xuất hiện này hấp dẫn.
Kim quang xuất hiện tại thân hình phiêu hốt bất định sau lưng Quỷ Đấu La, đạo kim quang này xuất hiện không có gì báo hiệu, tựa hồ trong hư không đột nhiên sinh ra một kim sắc quang trụ trực tiếp bao phủ trên người Quỷ Đấu La.
Quỷ Đấu La kêu một tiếng thảm thiết, hắc sắc khí lưu chung quanh thân thể trong nháy mắt tan rã, lộ ra diện mạo kịch liệt thống khổ làm hắn toàn thân cứng lại, trước mặt hắn năm thước,một đạo thân ảnh yên lặng hiện ra.
Một cái áo choàng thật lớn che phủ thân thể người kia, chỉ là trên tay phải hắn cầm một thanh hắc sắc Tam Xoa Kích dài đến một trượng hai, đạo kim quang nọ phát ra từ trên trán hắn.
" Cẩn thận!". Người kia xuất hiện, đột nhiên Bỉ Bỉ Đông cảm nhận một nguy cơ lớn lao, vội vã hạ lệnh giết hắn.
Bỉ Bỉ Đông chính mình không có khinh suất vọng động, bởi vì nàng nhất định phải tập trung trên cơ thể hai đại thần thú để tránh bọn họ tự sát. So sánh với tính mạng của Quỷ Đấu La, giá trị của hai đại thần thú dĩ nhiên là cao hơn nhiều.
Quỷ Đấu La là mẫn công hệ hồn sư nên phản ứng rất nhanh, nhưng ngay lúc này, hắn căn bản là không sử dụng được bất kỳ hồn kỹ nào, đạo kim quang nọ lạc vào người có cảm giác rất bình thường, chỉ thấy ấm áp thậm chí vô cùng thoải mái, ngay cả bệnh tật bình thường đều được chữa khỏi. Nhưng nó phủ trên người Quỷ Đấu La, không thua gì nham thạch địa ngục, toàn thân trên dưới phảng phất đốt cháy kịch liệt mọi thống khổ nằm sâu trong linh hồn.
Võ hồn của Quỷ Đấu La là cực kỳ kỳ lạ, lúc hắn còn nhỏ từng chết qua một lần, nhưng nhờ cơ duyên xảo hợp, hồn phách lại phụ thể một lần nữa vì thế võ hồn tỉnh giấc. Đó chính là quỷ. Theo một ý nghĩa nào đó, hồn phách của hắn chính là võ hồn của hắn, mà chính bản thân hắn lại là hoạt tử nhân.
Quỷ Đấu La sợ nhất là loại võ hồn sáu cánh thiên sứ phóng thích ra thánh thần chi quang, loại quang mang này là khắc tinh võ hồn của hắn, mà kim quang trước mắt thậm chí so với thánh thần chi quang do võ hồn thiên sứ sáu cánh phóng xuất lại càng đáng sợ hơn.
Trong đó ẩn chứa thánh thần chi lực làm hắn ngay cả cơ hội giãy ra đều không có, càng không có cách nào phóng xuất ra bất kỳ hồn kỹ nào cả. Hắn liều mạng thúc giục hồn lực của mình chống đỡ,hy vọng nhờ hồn lực của cấp bậc phong hào đấu la có thể giãy ra. Chỉ cần có thể giãy ra, nhiều nhất tổn thất một ít hồn lực nhưng còn có cơ hội sống sót. Nhưng đối mặt đối thủ không có cách nào di động, cường giả kia phóng thích kim quang chỉ để chiếu sáng cho vui thôi sao?
Người đột nhiên xuất hiện tự nhiên là Đường Tam. Kỳ thật, thời gian tàn nửa nén nhang trước hắn đã chạy tới đây rồi. Nhưng là, hắn cũng cảm nhận được có một người tinh thần lực không kém hơn hắn bao nhiêu, cho nên hắn không dám ẩn nấp trực tiếp tại đây mà sử dụng năng lực ẩn thân của Hãn Hải Hộ Thân Tráo đem khí tức của mình hoàn toàn ẩn giấu, hơn nữa đem thần lực nội uẩn tránh đối phương phát hiện.
Lúc Đường Tam thấy Bỉ Bỉ Đông cũng cảm thấy giật mình, nhưng hắn tỉnh táo lại rất nhanh, phân tích cục diện trước mắt. Khi hắn chứng kiến Bỉ Bỉ Đông cùng bọn phong hào đấu la thủ hạ của nàng thuỷ chung vẫn duy trì quan hệ nửa nóng nửa lạnh cùng hai đại thần thú, hơn nữa sinh mệnh lực hai đại thần thú ngày càng suy yếu, Đường Tam đã hiểu được ý nghĩ của Bỉ Bỉ Đông. Mà lúc đó, Bỉ Bỉ Đông ra lệnh cho bọn thủ hạ phong hào đấu la phân tán ra để giữ cho hai đại thần thú khỏi chạy trốn, nhờ vậy đã tạo cơ hội cho Đường Tam.
Đường Tam phát hiện rõ ràng, tinh thần lực của Bỉ Bỉ Đông toàn bộ tập trung vào Đại Minh Nhị Minh, tuỳ thời có thể trùng kích tinh thần bọn họ, hơn nữa lại có thể phát động công kích huỷ diệt. Cứ như vậy, tinh thần lực của hắn chỉ cần cẩn thận một chút cũng khó có khả năng bị Bỉ Bỉ Đông phát hiện.
Lúc lựa chọn mục tiêu công kích Đường Tam cân nhắc tất cả năng lực của mình, cuối cùng đem mục tiêu quyết định là Quỷ Đấu La.
Lựa chọn Quỷ Đấu La Đường Tam đương nhiên có suy nghĩ của hắn. Trong năm tên phong hào đấu la mà Bỉ Bỉ Đông mang theo, Đường Tam chỉ quen thuộc Cúc Đấu La cùng Quỷ Đấu La, cũng đã từng biết qua năng lực của chúng. Hai vị phong hào đấu la này nếu như đơn độc, thực lực không phải là quá mạnh, đều không có đỉnh cấp võ hồn của phong hào đấu la. Nhưng bọn chúng tại Võ Hồn điện địa vị cực cao, nguyên nhân rất đơn giản. Bởi vì hai vị phong hào đấu la này có một chiêu Võ Hồn Dung Hợp Kỹ rất cường đại, một khi thi triển, coi như chín mươi lăm, chín mươi sáu cấp phong hào đấu la cũng rất khó ngăn cản. Lần trước chính vì bọn chúng vây khốn Đại Minh Nhị Minh, mới làm cho Tiểu Vũ cuối cùng không thể không hiến tế để cứu mạng Đường Tam.
Nếu có thể giết chết một trong hai người này, như vậy sẽ làm giảm trước đi cường giả của Võ Hồn điện có kỹ năng hạn chế cực kỳ cường hãn, có khả năng là một kỹ năng hạn chế cực mạnh bên phía chúng.
Kế tiếp, do Đường Tam đã nhiều lần sử dụng-nhất là sau trận chiến với Sát Lục chi vương-nên đối với Hải Thần chi quang càng thêm hiểu rõ. Nhìn qua quang mang nhu hoà lại có năng lực phá tà cường đại, dù là không dùng Hải Thần Tam Xoa Kích thi triển, hiệu quả phá tà cũng cực kỳ cường hãn, có thể thấy lấy tên Hải Thần chính là danh phù kỳ thực. Quỷ Đấu La là một thân quỷ bàng môn tả đạo, khi hành động làm người khác không cách nào thấy rõ diện mạo của hắn. Âm khí dày đặc, tự nhiên không phải chính đạo, Hải Thần chi quang tuyệt đối có thể sinh ra hạn chế nhất định với hắn. Dưới tình huống đánh lén, rất có thể sẽ cấp cho Đường Tam một cơ hội miểu sát. Cho dù không thể miểu sát, Đường Tam cũng có cơ hội làm hắn bị thương.
Đương nhiên Đường Tam chọn Quỷ Đấu La chứ không phải là Cúc Đấu La, còn có một nguyên nhân. Cúc Đấu La có võ hồn Kỳ Môn Thông Thiên Cúc, từng cố gắng thu Đái Mộc Bạch làm đồ đệ. Đường Tam đối với hắn mặc dù không có gì hảo cảm hơn nhưng cảm giác chán ghét lại không mạnh mẽ như Quỷ Đấu La. Dưới nhiều tác dụng của nhiều nguyên nhân, Quỷ Đấu La trở thành mục tiêu công kích trước tiên của Đường Tam.
Nhờ Hãn Hải Hộ Thân Tráo lặng yên núp sau lưng Quỷ Đấu La, Hải Thần chi quang chợt phát động, hiệu quả so với tiên đoán của Đường Tam còn tốt hơn. Ở bốn hướng khác, bốn gã phong hào đấu la khi thấy hắn vừa xuất hiện lập tức tập trung tinh thần lực trên người hắn, hơn nữa bay nhanh về phía này. Uy áp cường lực uy hiếp Đường Tam, muốn bằng vào khí tức cường đại tự thân áp bức Đường Tam không cách nào công kích, thậm chí từ trong chấn nhiếp bị bọn chúng ngăn cản công kích.
Đáng tiếc là, mặc dù bốn gã phong hào đấu la này ở cùng một chỗ có thể gây ra cho Đường Tam áp lực không nhỏ, nhưng so sánh với áp lực của Hải Thần đệ nhất khảo năm xưa, còn xa mới có thể áp chế Đường Tam.
Bằng vào cấp bậc của tinh thần lực mênh mông, Đường Tam căn bản không coi bọn chúng ra gì. Khoảng cách của tên phong hào đấu la gần nhất với Quỷ Đấu La là hơn ba trăm thước. Ba trăm thước,đối với phong hào đấu la mà nói thì không là gì cả, chỉ cần một hai lần hô hấp là có thể chạy tới. Nhưng đối với Đường Tam mà nói, thời gian một hai lần hô hấp đủ cho hắn hoàn thành rất nhiều chuyện.
Mắt thấy Quỷ Đấu La giãy giụa thống khổ dưới Hải Thần chi quang, Đường Tam trong lòng mừng rỡ. Hắn biết, chỉ là mình nhắm mắt đánh đại mà may mắn trúng được mệnh môn của Quỷ Đấu La, không do dự chút nào, Hải Thần chi quang trong nháy mắt chuyển hướng,Tam Xoa Kích ngăm đen đâm thẳng ra.
Quỷ Đấu La chỉ cảm thấy toàn thân nhẹ bỗng, kim quang nọ làm cho hắn thống khổ đột nhiên rời khỏi thân thể mình. Nhưng không đợi hắn buông lỏng chạy quá xa, quang mang mạnh hơn trước gấp mười lần trong nháy mắt bao phủ khắp nơi, Tam Xoa Kích cự đại đã tới trước ngực..
Lúc này chuyện hắn có thể làm chỉ là đưa hai tay lên, bắt đầu ngưng tụ toàn bộ hồn lực tự thân cố gắng ngăn cản một kích này. Hắn biết chỉ cần mình có thể ngăn trở lần này, đồng bọn sẽ chạy tới đem kẻ đánh lén trước mắt này bằm thành muôn mảnh. Nhưng lần này hắn cũng không ngăn cản được.
Hải Thần Tam Xoa Kích là một trong tam đại thần khí, kim quang tựa như gợn sóng lưu chuyển. Đây là chân chính thần khí chỉ phóng ra Hải Thần chi quang là Quỷ Đấu La đã bị thương nặng, thân thể hắn làm sao ngăn cản đươc chứ? Trên lưỡi kích khí thế mạnh mẽ, năng lực phá ma phóng xuất, Quỷ Đấu La chỉ cảm thấy trên song chưởng hồn lực ngưng tụ phát triển mạnh mẽ, dĩ nhiên lướt qua hai bên Hải Thần Tam Xoa Kích,trong khoảnh khắc, cảm giác lạnh như băng lan khắp toàn thân, kim quang nọ đã từ phía sau lưng hắn – trổ ra.
Đấu La Đại Lục
Đường Tam nói:" Tiểu Vũ ngươi đừng vội, ta toàn lực đuổi theo, chỉ chậm một chút thôi không chậm hơn nhiều đâu, Đại Minh cùng Nhị Minh dù sao cũng là bá chủ trong Tinh Đấu đại sâm lâm, ưu thế tuyệt đối thuộc về bọn họ. Hơn nữa bọn họ đều có trí tuệ cao,khi phát hiện không thể chống lại sẽ nghĩ biện pháp vẹn toàn đối phó. Bỉ Bỉ Đông bọn họ mặc dù thế mạnh, nhưng trong phút chốc muốn liệp sát Đại Minh Nhị Minh cũng không phải dễ dàng. Sau khi chúng ta tiến vào sâm lâm hãy hội hợp nhanh cùng bọn họ, tập trung lực lượng trốn thoát trước rồi hãy nói. Tinh Đấu đại sâm lâm là rừng rậm khổng lồ nguyên thuỷ thích hợp nhất cho Lam Ngân lĩnh vực của ta phát huy tác dụng. Hơn nữa Hãn Hải Hộ Thân Tráo có năng lực ẩn thân, cứu đi bọn họ hẳn là không khó."
Tiểu Vũ vành mắt ửng đỏ gật đầu nói:" Ca,ta từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên với Đại Minh Nhị Minh, bọn họ giống như là anh của ta vậy, ta nhất định phải đi cứu bọn họ. Nhưng là Võ Hồn đế quốc thế mạnh, ta lại không muốn ngươi gặp nguy hiểm. Ta…"
Đường Tam hôn lên trán của nàng:" Nói lời ngu ngốc gì thế, huynh đệ của ngươi không phải là huynh đệ của ta sao? Lúc đầu không phải nhờ Đại Minh Nhị Minh bọn họ kịp thời chạy tới, ta sớm đã chết. Ta còn trông cậy bọn họ giúp ngươi hoàn toàn hồi sinh, ngươi không nên suy nghĩ nhiều, ta nhất định có thể cứu được bọn họ."
Tiểu Vũ nhu thuận gật đầu, nép vào lòng Đường Tam, nhưng trong lòng cũng ngập tràn lo lắng. Không biết tại sao, nàng luôn có dự cảm không lành, dường như có chuyện gì sắp sửa phát sinh.
Một ngày sau, vì đi vội vã, Đường Tam thậm chí không chút nghỉ ngơi. Trải qua suốt mười hai canh giờ cấp tốc phi hành, bọn họ rốt cục đã tới Tinh Đấu đại sâm lâm. Thân thể Đường Tam quả thật cường hãn, mặc dù không cố ý nghỉ ngơi, nhưng năng lực tự lành vết thương của bản thân đã khiến cho vết thương trong lần đánh nhau giữa hắn và Đường Thần cơ bản khỏi hẳn. Hồn lực cũng đã khôi phục tới trạng thái tốt nhất, tinh thần lực lại càng không cảm thấy mệt mỏi.
Đường Tam mang theo Tiểu Vũ đáp xuống bên ngoài Tinh Đấu đại sâm lâm, cũng không phải không thể tiếp tục phi hành, chỉ bất quá Tinh Đấu đại sâm lâm bên trong hồn thú đông đảo, tại không trung phi hành rất dễ bị nhằm vào công kích.Mà nếu nói dùng Hãn Hải Hộ Thân Tráo, tinh thần lực của Đường Tam sẽ tiêu hao không nhỏ. Đối thủ lần này cực kỳ cường đại, Đường Tam nhất định phải bảo trì trạng thái tốt nhất mới có khả năng đem Đại Minh Nhị Minh cứu thoát.
Đi vào Tinh Đấu đại sâm lâm Đường Tam dừng bước, đem linh hồn Tiểu Vũ trở về bản thể.
"Ngươi giúp ta hộ pháp,trước tiên ta tìm tung tích của bọn họ". Sau khi ngồi xuống Đường Tam hướng Tiểu Vũ ra hiệu. Tinh Đấu đại sâm lâm diện tích rộng lớn như vậy, nếu như chỉ tìm kiếm vô mục đích chẳng khác nào mò kim đáy biển. Ngay lúc này, Lam Ngân lĩnh vực của Đường Tam không thể nghi ngờ có thể phát huy ra tác dụng thật lớn.
Hồn thú bên ngoài Tinh Đấu đại sâm lâm không tính là cường đại, có Tiểu Vũ thủ hộ, hơn nữa năng lực tự thân Lam Ngân lĩnh vực thừa sức bảo vệ Đường Tam.
Khoanh chân ngồi xuống Đường Tam đem Hải Thần Tam Xoa Kích gác ngang trên đầu gối, hai mắt cùng phát sáng lên,tựa như hai khối lam bảo thạch phóng xuất quang mang. Tám cái hồn hoàn của Lam Ngân Hoàng đồng thời xuất hiện một vòng tròn lam sắc gợn sóng cũng từ trên người hắn phóng thích ra. Lấy mắt khó phân biệt tốc độ hình quạt hướng ra ngoài lan tràn khắp sâm lâm.
Mỗi một gốc thực vật đều có thể làm trạm trung chuyển cho Lam Ngân lĩnh vực, trước kia Đường Tam còn chưa đạt tới bảy mươi cấp, Lam Ngân lĩnh vực còn chưa tiến hoá là đã có thể dò xét trên diện tích rộng. Lúc này sau khi Lam Ngân lĩnh vực tiến hoá, năng lực mở rộng phạm vi cùng với tinh thần lực mênh mông khôn cùng, đến tột cùng có thể dò xét rất xa ra ngoài dự tính của hắn. Nhưng hắn có thể khẳng định, Tinh Đấu đại sâm lâm chính là không gian tốt nhất cho Lam Ngân lĩnh vực thi triển.
Sinh mệnh khí tức bắt đầu hò reo nhảy múa mỗi mỗi cùng với Đường Tam tương liên, sinh mệnh khổng lồ không ngừng hướng về phía hắn tràn đến, làm hắn sau một hồi phi hành mệt mỏi giờ có được khoảnh khắc tươi cười. Mặc dù hai mắt khép hờ, nhưng tầm nhìn Đường Tam lại tuỳ theo cảm giác gần như vô hạn tràn ra, mỗi gốc thực vật trong sâm lâm đều biến thành ánh mắt của hắn.
Hắn thấy được nhiều hình thái tu vi khác nhau, các loại hồn thú, thấy được tràng diện lấy mạnh nuốt yếu. Đương nhiên càng nhiều gốc thực vật sinh sống đã lâu tại sâm lâm bừng bừng sinh cơ cảm nhiễm Đường Tam, làm hắn đối với Lam Ngân lĩnh vực tiến hoá kỹ năng sâm la vạn tượng lại có giải thích mới.
Bất quá hiện tại hắn cũng có thời gian khắc sâu hiện tượng này, toàn bộ tinh thần lực đều đặt hết vào tìm kiếm. Theo cảm giác không ngừng lan tràn, ngày càng nhiều thực vật đến gia nhập vào trong Lam Ngân lĩnh vực, mỗi gốc thực vật đều phát ra sức sống rót vào Lam Ngân lĩnh vực. Mặc dù phạm vi Lam Ngân lĩnh vực khuếch trương càng lúc càng lớn, nhưng thực vật bên trong lĩnh vực cũng càng ngày càng nhiều, tinh thần lực của Đường Tam chẳng những không tiêu hao nhiều lắm ngược lại mơ hồ có sự đề thăng. Mà tinh thần lực của Hạo Hãn cảnh giới cũng phân tích cực nhanh các loại thực vật để lấy tin tức. Không giống như lúc trước tin tức quá nhiều không cách nào nhớ nổi, chỉ có thể đem lĩnh vực tập trung trong phạm vi nhất định.
Bất quá cho dù lực lượng cường đại cũng có cực hạn, khi cảm giác của Đường Tam lan tràn bao phủ quá nửa Tinh Đấu đại sâm lâm, số lượng tin tức quá khổng lồ làm cho hắn có chút không tiếp nhận nổi. Nhưng lúc này việc tìm kiếm của hắn cũng có hiệu quả, trong tin tức mà thực vật mang đến, rất nhanh hắn từ trong một chút dấu vết đã tìm được một chút gì đó mình cần. Tinh thần lực tập trung, thu nhỏ diện tích dò xét lại. Cứ như vậy, Lam Ngân lĩnh vực của hắn lại càng linh hoạt.
Tiểu Vũ mặc dù chỉ đứng bên người Đường Tam, nhưng cũng có thể cảm nhận được sinh cơ mạnh mẽ từ trong Lam Ngân lĩnh vực mà hắn phóng xuất. Dưới sự kích thích của phần sinh cơ này, Tiểu Vũ có chút kinh ngạc phát hiện, tiêu hao của linh hồn mình trong bản thể giảm bớt rất nhiều, hơn nữa càng thêm vững chắc. Cứ như vậy, nàng có thể hiện ra bản thể với thời gian lâu hơn.
Qua hết nửa canh giờ công phu, Đường Tam mới mở hai mắt ra, nhưng hắn lại không thu hồi Lam Ngân lĩnh vực. Sắc mặt nghiêm trọng nhìn Tiểu Vũ trầm giọng nói:" Chúng ta đi nhanh lên, Đại Minh Nhị Minh tình huống không ổn". Nói xong, một tay cầm Tam Xoa Kích lên, tay kia trực tiếp ôm lấy thân thể mềm mại của Tiểu Vũ. Kim sắc bát chu mâu từ sau lưng phóng xuất ra, thân trước phục xuống, dùng bát chu mâu di chuyển nhanh vào sâu trong Tinh Đấu đại sâm lâm.
Tiểu Vũ vội hỏi:" Ca, ngươi tìm được bọn họ rồi sao? Hiện tại họ thế nào?"
Đường Tam nói:" Tinh thần lực của ta đã tra ra vị trí đại khái của bọn họ rồi, khoảng cách đến đó còn rất xa, chúng ta toàn lực chạy đi ít nhất phải sáu canh giờ mới có thể tới. Trước mắt Đại Minh Nhị Minh còn chưa nguy hiểm đến tánh mạng, nhưng bọn họ lại đang bỏ chạy. Phía sau truy tung bọn họ hẳn là bọn Bỉ Bỉ Đông. Hơi thở Đại Minh Nhị Minh bất định lúc mạnh lúc yếu, có lẽ đã thụ thương, hơn nữa thương thế không nhẹ, chúng ta phải nắm chặt thời gian cứu họ. Ta vừa rồi đã dùng tinh thần lực tiếp xúc bọn họ, mặc dù khoảng cách quá xa không thể liên lạc chính thức, nhưng có thể dẫn dắt bọn họ chạy về phía chúng ta, như vậy thời gian chúng ta gặp nhau sẽ ngắn đi một chút. Tiểu Vũ, ngươi đừng quá lo lắng, cát nhân thiên tướng bọn họ sẽ không có chuyện gì đâu."
Dù ngoài miệng nói vậy nhưng lòng Đường Tam lại hết sức trầm trọng. Lấy thực lực của Đại Minh và Nhị Minh là sâm lâm chi vương, chính mình dò xét lại thấy không ổn định, có thể thấy bọn họ đã thụ thương. Hai vị sâm lâm chi vương này bằng vào khống chế trọng lực lĩnh vực cùng trì hoãn lĩnh vực của họ mới có thể trốn ra được. Muốn thi triển lĩnh vực cần phải có năng lượng duy trì, hai vị sâm lâm chi vương cùng những người kia quần đấu hiển nhiên không phải một, hai ngày, bọn họ còn có thể kiên trì bao lâu đây?
Cây cối bên trong Tinh Đấu đại sâm lâm cực kỳ rậm rạp còn có rất nhiều thực vật thấp bé nên phi hành là không thực tế. Bằng vào đặc tính của bát chu mâu có thể đi trên mọi loại địa hình, Đường Tam có thể nói đã đem tốc độ triển khai tới cực hạn rồi, tựa như một đạo kim sắc lưu quang không ngừng xuyên qua khe hở của cây cối.
Tiểu Vũ vì tiết kiệm linh hồn chi lực của mình để khi chiến đấu có thể trợ giúp Đường Tam nên đã đem linh hồn vào trong cơ thể hắn, thu vào trong túi Như Ý Bách Bảo, như vậy không thể nghi ngờ sẽ không ràng buộc để cho tốc độ Đường Tam phát huy nhanh nhất.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, thông qua liên lạc của Lam Ngân lĩnh vực, Đường Tam có thể cảm giác rõ ràng chính mình không ngừng đến gần hai vị sâm lâm chi vương, khí tức bọn họ vẫn không ổn định lại chuyển sang ngày càng suy yếu, mấy lần sau này tiếp xúc mỗi một lần lại cảm thấy càng suy yếu hơn.
Ở một hướng khác của Tinh Đấu đại sâm lâm, hình thể khổng lồ cùa Thái Thản Cự Viên đang điên cuồng chạy trốn, thân thể cự đại của Thiên Thanh Ngưu Mãng quấn quanh thân hắn, ngưu thủ hướng về phía sau không ngừng phóng xuất ra từng vòng thanh sắc quang mang.
Mỗi người bọn họ máu tươi nhiễm đỏ trên thân, Thiên Thanh Ngưu Mãng bị thương càng nặng hơn nữa. Vốn thân thể dài hơn ba mươi thước, lúc này bảy, tám thước phía sau đuôi đã mất đi, hơn nữa miệng vết thương vẫn không ngừng chảy ra từng giọt máu đen hôi thối, đôi mắt thật lớn quang mang không còn sáng rực như xưa, mỗi lần phóng xuất từng vòng thanh quang, nhãn thần của hắn lại thêm vài phần ảm đạm. Trên người hắn vết thương vô số, miệng vết thương biến dạng phần lớn nhiễm hắc sắc hư thối rữa nát, trên người thỉnh thoảng bốc lên vài làn khói. Khói bay đến đâu là thực vật nhanh chóng héo rũ đến đó, có thể thấy được kịch độc trên người hắn đáng sợ vô cùng.
Tình huống của Thái Thản Cự Viên so với Thiên Thanh Ngưu Mãng tốt hơn một chút, nhưng trên người hắn đồng dạng cũng có rất nhiều vết thương. Nhất là trước ngực có một vết thương thật lớn, sâu đến tận xương, mơ hồ có thể thấy cả trái tim đang đập trong lồng ngực. Vết thương này mà sâu thêm một chút, sợ rằng trái tim của hắn sẽ nát tan.
Hiện tại bọn họ đã hết sức suy yếu nhưng trong mắt lại tràn ngập oán độc và không cam lòng. Trận chiến này đã duy trì liên tục hơn nửa tháng, bọn họ vẫn bên đánh bên thì bỏ chạy.
Nhóm người truy kích bọn họ thật sự quá cường đại, nhất là hai tên lúc trước dùng Võ Hồn Dung Hợp Kỹ vây khốn họ. Nếu không phải lần này chúng lại dùng kỹ năng đó tạm thời chế trụ thân thể hai đại thần thú làm họ bị thương nặng, chúng muốn đuổi giết cũng không dễ dàng như vậy.
Đại Minh đứt mất phần đuôi cùng với vết thương trước ngực Nhị Minh chính là bị trong lúc đó.
Ngoại trừ hai người kia, còn có một nữ nhân đặc biệt cường đại, công kích chính diện của nàng ngay cả thân thể cường hãn như Đại Minh Nhị Minh cũng không chịu nổi.
Một bên đuổi giết một bên bỏ chạy, nếu không phải bọn họ có lĩnh vực có thể trì hoãn được tốc độ truy kích của đối phương, nếu không phải bọn họ với Tinh Đấu đại sâm lâm rất rành đường đi nước bước, sợ rằng đã sớm bị đối phương giết chết.
Đại Minh cùng Nhị Minh đều có trí tuệ không thua kém loài người, bọn họ đương nhiên biết nhóm người này đuổi giết họ là vì cái gì, bọn họ không cam lòng để bọn người này cướp đi hồn hoàn hồn cốt của mình. Cho dù chết, cũng không để bọn chúng toại nguyện. Cho nên dù hai đại thần thú ngày càng suy yếu, vẫn tiếp tục chạy trốn không có mảy may buông lỏng.
" Lão nhị, ta sắp không chống đỡ được nữa, ngươi đừng lo cho ta. Rừng xanh còn đó lo gì thiếu củi, chúng ta không phải đã nhận được tín hiệu cứu viện sao, ngươi nhanh cùng bọn họ hội hợp, ta ở lại đây ngăn chặn bọn người đê tiện bỉ ổi này. Bọn chúng nghĩ đến hồn hoàn hồn cốt quả là nằm mộng, lão tử thà là tự huỷ cũng không để cho chúng tiện nghi!". Đại Minh trong mắt oán độc đã lên tới cực độ.
" Không, đại ca, chỉ cần ta còn một hơi thở, quyết không bỏ rơi ngươi đâu!". Nhị Minh nổi giận gầm lên một tiếng, hai chân đạp mạnh toả ra một vòng tròn màu vàng cường liệt về phía sau khiến cho địch nhân sắp đến gần một lần nữa bị trì hoãn, trọng lực cường đại làm tất cả thực vật trong phạm vi hoá thành bụi phấn.
" Nhị Minh, buông ta xuống. Như vậy hai ta không ai còn sống được, ngươi mau đi đi!". Thiên Thanh Ngưu Mãng Đại Minh giãy giụa kịch liệt trên lưng Nhị Minh, nhưng thân thể hắn lại bị Nhị Minh nắm chặt, nói sao cũng không chịu buông ra.
" Đại ca, ngươi nghĩ rằng ta còn có thể sống sao? Kịch độc đó đã xâm nhập trái tim ta rồi!"
" Cái gì?". Đại Minh thất kinh lúc này ngưu thủ quay lại nhìn qua vai mình, vết thương trên ngực Nhị Minh cũng đã biến thành màu đen.
Nhị Minh cay đắng nói:" Đại ca, ngươi nói vô luận thế nào chúng ta cũng không thể rơi vào tay đám hỗn đản này, nhưng nếu bọn hắn dám đến, dù chúng ta có biện pháp phòng ngừa tự huỷ hồn hoàn và hồn cốt cũng nhất định phải kéo dài khoảng cách, có đủ thời gian chúng ta mới có thể làm được."
" Đám hỗn đản này!". Đại Minh nổi giận gầm lên một tiếng mạnh mẽ quay đầu lại, thanh quang cường liệt phun ra. Trong tiếng nổ ầm ầm, năng lực mãnh liệt va chạm làm sau lưng hết thảy biến thành sương mù, nhưng ánh mắt Đại Minh cũng vì vậy càng thêm ảm đạm.
Bỉ Bỉ Đông không nhanh không chậm hướng về phía trước đuổi theo, nếu Đường Tam gặp lại nàng nhất định giật mình phát hiện, hai chân Bỉ Bỉ Đông đã biến mất. Từ bụng xuống dưới,là phần thân thể hình cầu thật lớn, từ hình cầu này sinh ra tám cái chân dài tráng kiện mang theo thân thể nàng hành tẩu như bay. Tám cái chân nọ cùng bát chu mâu của Đường Tam có chút giống nhau, bất quá phần lông trên thân tròn có chứa chất nhầy, chảy nhỏ giọt làm người khác buồn nôn, bề mặt không ngừng phát ra âm thanh sôi lốp bốp, ăn mòn mãnh liệt. Bỉ Bỉ Đông thuỷ chung không muốn hiển lộ võ hồn của mình trước mặt người khác bởi vì nguyên nhân sau khi nàng thi triển võ hồn bộ dáng rất xấu xí. Mà ngay cả trên mặt cũng được một khối giáp xác che đi, dưới hai mắt lại còn sinh ra bốn con mắt nhỏ. Thấy như thế nào,ta là một con nhện cực độc đây! Chính là đệ nhất võ hồn của Bỉ Bỉ Đông-Tử Vong Chu Hoàng.
Nhất hoàng nhị tử ngũ hắc nhất hồng. Chín cái hồn hoàn chỉnh tề sắp hàng trên người nàng, siêu cấp hồn hoàn phối thật cân đối, phong hào đấu la cấp bậc cường đại.
Bỉ Bỉ Đông không sốt ruột chút nào. Sau lưng nàng có năm lão già đi theo, bao gồm Cúc Đấu La và Quỷ Đấu La. Lần này hành động nàng mang đến sáu cường giả cấp bậc phong hào đấu la. Kỳ thật nàng rất rõ ràng, chỉ cần lực lượng của chính mình cũng đủ để đánh chết hai đại thần thú. Nhưng để bảo đảm cho chắc, mới xuất ra hết lực lượng tinh nhuệ.
Hết thảy đều dựa theo kế của nàng tiến hành, trải qua hơn nửa tháng trời đuổi giết, hai vị sâm lâm chi vương đang chạy trốn đằng trước đều đã như đèn dầu sắp cạn.Bỉ Bỉ Đông hoàn toàn có thể bộc phát ra thực lực chân chính của mình đem họ ra giải quyết, nhưng nàng hiện tại không sốt ruột chút nào. Dưới năng lượng tập trung đặc thù của nàng, hai vị sâm lâm chi vương căn bản là không có khả năng phản kích. Nàng hết sức hiểu rõ kịch độc của mình phóng ra, Đại Minh Nhị Minh chạy càng nhanh kịch độc ăn mòn cũng càng nhanh, không mất bao lâu họ sẽ tự động ngã xuống.
Hai tên này dù sao cũng là sâm lâm chi vương, Bỉ Bỉ Đông lựa chọn hạ sách này cũng là sợ bọn họ sắp chết cắn trả. Dù sao, lần này mang đến sáu vị phong hào đấu la thì một đã chết dưới thực lực cường hãn của hai vị sâm lâm chi vương, Võ Hồn đế quốc đang lúc cần dùng người, Bỉ Bỉ Đông cũng không muốn tổn thất thêm nữa.
Chỉ là,hai đại thần thú còn ương ngạnh hơn so với tưởng tượng của nàng. So với tưởng tượng của bọn họ, sức sống còn cường đại hơn, dưới tình huống bị thương nặng như thế còn có thể một phần ngăn cản bọn họ truy kích, một phần bỏ chạy, hiển lộ hết uy năng của mười vạn năm thần thú.
Bỉ Bỉ Đông lúc này trong lòng hưng phấn một cách tàn nhẫn. Chỉ cần lấy được hai cái hồn hoàn cùng hồn cốt của mười vạn năm hồn thú này, như vậy chính mình sẽ có tin tưởng tuyệt đối đánh sâu vào một bước cuối cùng. Hai vị sâm lâm chi vương trước mắt càng cường dại, đại biểu cho phẩm chất hồn hoàn và hồn cốt của họ càng cao, đối với mình khi đánh sâu vào một cửa cuối cùng càng có lợi. Suy nghĩ đến đây, Bỉ Bỉ Đông cảm thấy tâm tình tốt đẹp. Cho đến bây giờ, xem ra chỉ là vấn đề thời gian, hơn nữa, không cần quá nhiều thời gian nữa.
Nàng căn bản không sợ đêm dài lắm mộng, trừ phi chính đại cung phụng đế quốc Thiên Đạo Lưu đến đây mới có khả năng ngăn trở nàng. Nhưng Thiên Đạo Lưu làm sao có thể đến nơi đây? Trừ hắn ra, coi như là hai đại đế quốc dốc hết cường giả cũng không thể nào ngăn cản việc liệp sát trước mắt của mình, năm tên phong hào đấu la đi theo sau lưng đủ ngăn cản được bất cứ công kích nào của hồn sư.
Bởi vì không để cho hai vị sâm lâm chi vương sắp chết cắn trả, Bỉ Bỉ Đông thậm chí hạ lệnh giảm bớt tốc độ truy kích, thuỷ chung vẫn cùng hai vị sâm lâm chi vương giữ khoảng cách chừng ngàn thước, mà tinh thần lực của nàng thì gắt gao tập trung trên người bọn họ, thong dong đi theo, lẳng lặng chờ đợi kịch độc nàng đã rót vào cơ thể hai đại thần thú phát tác.
Mắt thấy, tốc độ của Đại Minh Nhị Minh càng ngày càng chậm, bước đi của Nhị Minh đã bắt đầu trở nên chậm lại, cho đến quay về phía sau phóng thích năng lượng lĩnh vực, thời gian của bọn họ duy trì cũng đã ngắn hơn.
Bỉ Bỉ Đông cười lạnh một tiếng, tự nói với mình:" Có thể kiên trì trong thời gian dài như vậy thật không dễ dàng. Ngã xuống đi thôi! Trở thành hồn hoàn hồn cốt của ta là vinh hạnh của các ngươi đó!"
" Bệ hạ, chúng ta có cần tái phát động một vòng công kích hay không?". Quỷ Đấu La thấp giọng hỏi.
Bỉ Bỉ Đông khoát tay áo:" Không cần, năm người các ngươi tản ra. Cuối cùng gần đến lúc rồi, phải cảnh giác hai tên này bất ngờ liều mạng, tuyệt đối không thể có chút nào sai sót."
" Dạ!". Năm tên phong hào đấu la lặng yên tản ra sau người Bỉ Bỉ Đông, triển khai hình cánh quạt bao vây hai đại thần thú từ xa. Bọn hắn chỉ cần kiềm chế là đủ rồi,chờ hai đại thần thú độc phát thân vong, lấy tình trạng thân thể hai vị sâm lâm chi vương dù có liên thủ cũng khó đánh bại bất kỳ một phong hào đấu la nào. Đồng thời, năm tên phong hào đấu la cũng đem tinh thần lực của mình toàn bộ tản ra, gieo rắc khí thế uy áp, đe doạ các loại hồn thú có thể xuất hiện chung quanh, làm chúng nó không dám đến gần. Chỉ cần đợi được hai vị sâm lâm chi vương hấp hối, lập tức Bỉ Bỉ Đông sẽ xuất ra lần công kích tối hậu, nhiệm vụ lần này coi như đại công cáo thành. Thậm chí Bỉ Bỉ Đông không cần công kích, chỉ cần hai đại thần thú chết dưới kịch độc của nàng thì kết quả cũng như nhau.
Đại Minh Nhị Minh trong mắt bắt đầu toát ra tuyệt vọng, bọn họ biết mình sắp không chống đỡ được nữa, nghĩ đến chuyện đột ngột kích sát một địch nhân. Nhưng cả bọn cường giả Võ Hồn đế quốc đều quỷ quái tinh ma, họ vừa phát động, đối phương lập tức lui lại làm tăng khoảng cách, mà lúc bọn chúng lui về, vẫn mơ hồ duy trì vòng vây.
Tốc độ của hai vị sâm lâm chi vương đã không đủ để so sánh với bọn cường giả phong hào đấu la, họ chỉ có thể cảm thấy thân thể mình đang dần dần suy yếu. Hiện tại họ cũng hiểu được mục đích của đối phương, bọn người vô sỉ đó chính là muốn tiêu hao sinh mạng của họ đến mức hầu như không còn, đến khoảnh khắc sau cùng mới ra tay kích sát.
Bỉ Bỉ Đông nhìn rất thoải mái theo phía sau, thật ra tinh thần lực của nàng vẫn giám sát nghiêm mật hai đại thần thú. Muốn lấy được hồn hoàn của họ, nhất định người giết họ sau cùng phải là mình, nàng nhất định phải phòng bị hai đại thần thú tự sát hay bị người khác giết. Hồn kỹ của nàng sớm đã chuẩn bị sẵn sàng, tuyệt sẽ không cấp cho hai đại thần thú bất kỳ cơ hội nào.
Đại Minh Nhị Minh tự nhiên cũng cảm thấy được tinh thần lực kinh khủng của Bỉ Bỉ Đông. Nhị Minh chậm rãi dừng bước, đem Đại Minh phía sau thả xuống sau đó đặt mông ngồi tại chỗ. Bọn họ không định chạy trốn nữa, có chạy đi nữa bất quá là tiếp tục tiêu hao sinh mệnh mà thôi, nếu dừng lại, có thể tìm được một kẻ nào đó giơ đầu chịu báng.
Nhị Minh ngực nhấp nhô kịch liệt, độc tố đã xâm nhập vào tim, nếu như hắn không phải có được thân thể cực kỳ cường kiện thì tính mạng đã sớm ô hô ai tai.
Đại Minh Nhị Minh nhìn nhau, Nhị Minh trầm giọng nói:" Đại ca, ta yểm hộ cho ngươi. Có lẽ nàng có thể giết được một người, nhưng người còn lại nhất định có cơ hội tự sát."
Đại Minh nhìn Nhị Minh trong mắt tuyệt vọng cùng bất đắc dĩ, bỗng nhiên, ánh mắt hắn sáng lên vài phần:" Không, chờ một chút! Có lẽ chúng ta còn có cơ hội không chết trong tay bọn họ."
Ngay lúc đó, tiếng nói Đại Minh chưa dứt, bỗng nhiên một đạo kim quang chói mắt trong Tinh Đấu đại sâm lâm sáng lên, bất luận Bỉ Bỉ Đông hay bốn vị phong hào đấu la kia đều bị kim quang đột nhiên xuất hiện này hấp dẫn.
Kim quang xuất hiện tại thân hình phiêu hốt bất định sau lưng Quỷ Đấu La, đạo kim quang này xuất hiện không có gì báo hiệu, tựa hồ trong hư không đột nhiên sinh ra một kim sắc quang trụ trực tiếp bao phủ trên người Quỷ Đấu La.
Quỷ Đấu La kêu một tiếng thảm thiết, hắc sắc khí lưu chung quanh thân thể trong nháy mắt tan rã, lộ ra diện mạo kịch liệt thống khổ làm hắn toàn thân cứng lại, trước mặt hắn năm thước,một đạo thân ảnh yên lặng hiện ra.
Một cái áo choàng thật lớn che phủ thân thể người kia, chỉ là trên tay phải hắn cầm một thanh hắc sắc Tam Xoa Kích dài đến một trượng hai, đạo kim quang nọ phát ra từ trên trán hắn.
" Cẩn thận!". Người kia xuất hiện, đột nhiên Bỉ Bỉ Đông cảm nhận một nguy cơ lớn lao, vội vã hạ lệnh giết hắn.
Bỉ Bỉ Đông chính mình không có khinh suất vọng động, bởi vì nàng nhất định phải tập trung trên cơ thể hai đại thần thú để tránh bọn họ tự sát. So sánh với tính mạng của Quỷ Đấu La, giá trị của hai đại thần thú dĩ nhiên là cao hơn nhiều.
Quỷ Đấu La là mẫn công hệ hồn sư nên phản ứng rất nhanh, nhưng ngay lúc này, hắn căn bản là không sử dụng được bất kỳ hồn kỹ nào, đạo kim quang nọ lạc vào người có cảm giác rất bình thường, chỉ thấy ấm áp thậm chí vô cùng thoải mái, ngay cả bệnh tật bình thường đều được chữa khỏi. Nhưng nó phủ trên người Quỷ Đấu La, không thua gì nham thạch địa ngục, toàn thân trên dưới phảng phất đốt cháy kịch liệt mọi thống khổ nằm sâu trong linh hồn.
Võ hồn của Quỷ Đấu La là cực kỳ kỳ lạ, lúc hắn còn nhỏ từng chết qua một lần, nhưng nhờ cơ duyên xảo hợp, hồn phách lại phụ thể một lần nữa vì thế võ hồn tỉnh giấc. Đó chính là quỷ. Theo một ý nghĩa nào đó, hồn phách của hắn chính là võ hồn của hắn, mà chính bản thân hắn lại là hoạt tử nhân.
Quỷ Đấu La sợ nhất là loại võ hồn sáu cánh thiên sứ phóng thích ra thánh thần chi quang, loại quang mang này là khắc tinh võ hồn của hắn, mà kim quang trước mắt thậm chí so với thánh thần chi quang do võ hồn thiên sứ sáu cánh phóng xuất lại càng đáng sợ hơn.
Trong đó ẩn chứa thánh thần chi lực làm hắn ngay cả cơ hội giãy ra đều không có, càng không có cách nào phóng xuất ra bất kỳ hồn kỹ nào cả. Hắn liều mạng thúc giục hồn lực của mình chống đỡ,hy vọng nhờ hồn lực của cấp bậc phong hào đấu la có thể giãy ra. Chỉ cần có thể giãy ra, nhiều nhất tổn thất một ít hồn lực nhưng còn có cơ hội sống sót. Nhưng đối mặt đối thủ không có cách nào di động, cường giả kia phóng thích kim quang chỉ để chiếu sáng cho vui thôi sao?
Người đột nhiên xuất hiện tự nhiên là Đường Tam. Kỳ thật, thời gian tàn nửa nén nhang trước hắn đã chạy tới đây rồi. Nhưng là, hắn cũng cảm nhận được có một người tinh thần lực không kém hơn hắn bao nhiêu, cho nên hắn không dám ẩn nấp trực tiếp tại đây mà sử dụng năng lực ẩn thân của Hãn Hải Hộ Thân Tráo đem khí tức của mình hoàn toàn ẩn giấu, hơn nữa đem thần lực nội uẩn tránh đối phương phát hiện.
Lúc Đường Tam thấy Bỉ Bỉ Đông cũng cảm thấy giật mình, nhưng hắn tỉnh táo lại rất nhanh, phân tích cục diện trước mắt. Khi hắn chứng kiến Bỉ Bỉ Đông cùng bọn phong hào đấu la thủ hạ của nàng thuỷ chung vẫn duy trì quan hệ nửa nóng nửa lạnh cùng hai đại thần thú, hơn nữa sinh mệnh lực hai đại thần thú ngày càng suy yếu, Đường Tam đã hiểu được ý nghĩ của Bỉ Bỉ Đông. Mà lúc đó, Bỉ Bỉ Đông ra lệnh cho bọn thủ hạ phong hào đấu la phân tán ra để giữ cho hai đại thần thú khỏi chạy trốn, nhờ vậy đã tạo cơ hội cho Đường Tam.
Đường Tam phát hiện rõ ràng, tinh thần lực của Bỉ Bỉ Đông toàn bộ tập trung vào Đại Minh Nhị Minh, tuỳ thời có thể trùng kích tinh thần bọn họ, hơn nữa lại có thể phát động công kích huỷ diệt. Cứ như vậy, tinh thần lực của hắn chỉ cần cẩn thận một chút cũng khó có khả năng bị Bỉ Bỉ Đông phát hiện.
Lúc lựa chọn mục tiêu công kích Đường Tam cân nhắc tất cả năng lực của mình, cuối cùng đem mục tiêu quyết định là Quỷ Đấu La.
Lựa chọn Quỷ Đấu La Đường Tam đương nhiên có suy nghĩ của hắn. Trong năm tên phong hào đấu la mà Bỉ Bỉ Đông mang theo, Đường Tam chỉ quen thuộc Cúc Đấu La cùng Quỷ Đấu La, cũng đã từng biết qua năng lực của chúng. Hai vị phong hào đấu la này nếu như đơn độc, thực lực không phải là quá mạnh, đều không có đỉnh cấp võ hồn của phong hào đấu la. Nhưng bọn chúng tại Võ Hồn điện địa vị cực cao, nguyên nhân rất đơn giản. Bởi vì hai vị phong hào đấu la này có một chiêu Võ Hồn Dung Hợp Kỹ rất cường đại, một khi thi triển, coi như chín mươi lăm, chín mươi sáu cấp phong hào đấu la cũng rất khó ngăn cản. Lần trước chính vì bọn chúng vây khốn Đại Minh Nhị Minh, mới làm cho Tiểu Vũ cuối cùng không thể không hiến tế để cứu mạng Đường Tam.
Nếu có thể giết chết một trong hai người này, như vậy sẽ làm giảm trước đi cường giả của Võ Hồn điện có kỹ năng hạn chế cực kỳ cường hãn, có khả năng là một kỹ năng hạn chế cực mạnh bên phía chúng.
Kế tiếp, do Đường Tam đã nhiều lần sử dụng-nhất là sau trận chiến với Sát Lục chi vương-nên đối với Hải Thần chi quang càng thêm hiểu rõ. Nhìn qua quang mang nhu hoà lại có năng lực phá tà cường đại, dù là không dùng Hải Thần Tam Xoa Kích thi triển, hiệu quả phá tà cũng cực kỳ cường hãn, có thể thấy lấy tên Hải Thần chính là danh phù kỳ thực. Quỷ Đấu La là một thân quỷ bàng môn tả đạo, khi hành động làm người khác không cách nào thấy rõ diện mạo của hắn. Âm khí dày đặc, tự nhiên không phải chính đạo, Hải Thần chi quang tuyệt đối có thể sinh ra hạn chế nhất định với hắn. Dưới tình huống đánh lén, rất có thể sẽ cấp cho Đường Tam một cơ hội miểu sát. Cho dù không thể miểu sát, Đường Tam cũng có cơ hội làm hắn bị thương.
Đương nhiên Đường Tam chọn Quỷ Đấu La chứ không phải là Cúc Đấu La, còn có một nguyên nhân. Cúc Đấu La có võ hồn Kỳ Môn Thông Thiên Cúc, từng cố gắng thu Đái Mộc Bạch làm đồ đệ. Đường Tam đối với hắn mặc dù không có gì hảo cảm hơn nhưng cảm giác chán ghét lại không mạnh mẽ như Quỷ Đấu La. Dưới nhiều tác dụng của nhiều nguyên nhân, Quỷ Đấu La trở thành mục tiêu công kích trước tiên của Đường Tam.
Nhờ Hãn Hải Hộ Thân Tráo lặng yên núp sau lưng Quỷ Đấu La, Hải Thần chi quang chợt phát động, hiệu quả so với tiên đoán của Đường Tam còn tốt hơn. Ở bốn hướng khác, bốn gã phong hào đấu la khi thấy hắn vừa xuất hiện lập tức tập trung tinh thần lực trên người hắn, hơn nữa bay nhanh về phía này. Uy áp cường lực uy hiếp Đường Tam, muốn bằng vào khí tức cường đại tự thân áp bức Đường Tam không cách nào công kích, thậm chí từ trong chấn nhiếp bị bọn chúng ngăn cản công kích.
Đáng tiếc là, mặc dù bốn gã phong hào đấu la này ở cùng một chỗ có thể gây ra cho Đường Tam áp lực không nhỏ, nhưng so sánh với áp lực của Hải Thần đệ nhất khảo năm xưa, còn xa mới có thể áp chế Đường Tam.
Bằng vào cấp bậc của tinh thần lực mênh mông, Đường Tam căn bản không coi bọn chúng ra gì. Khoảng cách của tên phong hào đấu la gần nhất với Quỷ Đấu La là hơn ba trăm thước. Ba trăm thước,đối với phong hào đấu la mà nói thì không là gì cả, chỉ cần một hai lần hô hấp là có thể chạy tới. Nhưng đối với Đường Tam mà nói, thời gian một hai lần hô hấp đủ cho hắn hoàn thành rất nhiều chuyện.
Mắt thấy Quỷ Đấu La giãy giụa thống khổ dưới Hải Thần chi quang, Đường Tam trong lòng mừng rỡ. Hắn biết, chỉ là mình nhắm mắt đánh đại mà may mắn trúng được mệnh môn của Quỷ Đấu La, không do dự chút nào, Hải Thần chi quang trong nháy mắt chuyển hướng,Tam Xoa Kích ngăm đen đâm thẳng ra.
Quỷ Đấu La chỉ cảm thấy toàn thân nhẹ bỗng, kim quang nọ làm cho hắn thống khổ đột nhiên rời khỏi thân thể mình. Nhưng không đợi hắn buông lỏng chạy quá xa, quang mang mạnh hơn trước gấp mười lần trong nháy mắt bao phủ khắp nơi, Tam Xoa Kích cự đại đã tới trước ngực..
Lúc này chuyện hắn có thể làm chỉ là đưa hai tay lên, bắt đầu ngưng tụ toàn bộ hồn lực tự thân cố gắng ngăn cản một kích này. Hắn biết chỉ cần mình có thể ngăn trở lần này, đồng bọn sẽ chạy tới đem kẻ đánh lén trước mắt này bằm thành muôn mảnh. Nhưng lần này hắn cũng không ngăn cản được.
Hải Thần Tam Xoa Kích là một trong tam đại thần khí, kim quang tựa như gợn sóng lưu chuyển. Đây là chân chính thần khí chỉ phóng ra Hải Thần chi quang là Quỷ Đấu La đã bị thương nặng, thân thể hắn làm sao ngăn cản đươc chứ? Trên lưỡi kích khí thế mạnh mẽ, năng lực phá ma phóng xuất, Quỷ Đấu La chỉ cảm thấy trên song chưởng hồn lực ngưng tụ phát triển mạnh mẽ, dĩ nhiên lướt qua hai bên Hải Thần Tam Xoa Kích,trong khoảnh khắc, cảm giác lạnh như băng lan khắp toàn thân, kim quang nọ đã từ phía sau lưng hắn – trổ ra.
Đấu La Đại Lục
Đánh giá:
Truyện Đấu La Đại Lục
Story
Chương 441: Nguy cơ của hai đại thần thú
10.0/10 từ 16 lượt.