[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam
Chương 853: Nguỵ trang
Hỗn Độn Lam Ngân Hoàng Thập Nhất giai có thể nói là căn bản của Đường Tam, một điểm hỗn độn chi khí ẩn chứa trong đó vẫn luôn nuôi dưỡng mọi thứ trong cơ thể Đường Tam, cho nên dù không hấp thu các lạc ấn huyết mạch cao cấp khác, chỉ dựa vào Thần Thức và hỗn độn chi khí, hắn vẫn có thể tiếp tục tăng lên lạc ấn. Vì vậy Đường Tam không vội đi tìm những cường giả có huyết mạch kia.
Đường Tam không sử dụng Hỗn Độn Lam Ngân Hoàng có Âm Dương nhị khí trong các trận đấu trước đó, bởi vì lực lượng này quá mẫn cảm. Chí dương chí âm là năng lực của Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng và Địa Âm Thiên Tinh Hoàng, là căn bản của Liệt Dương Hoa Tinh tộc và Minh Nguyệt Hoa Tinh tộc. Hơn nữa, ngay cả hai vị Hoàng Giả đều cho rằng không thể dung hợp được hai loại huyết mạch này, vậy mà Đường Tam lại thành công, tu luyện thành một huyết mạch siêu cấp cường đại độc nhất vô nhị. Nếu hắn bị phát hiện thì Nhật Thần Đế Quốc nhất định sẽ không tiếc bất cứ giá nào để bắt Đường Tam lại nghiên cứu.
Lúc này, khi bắt đầu khoanh chân minh tưởng, quang luân hiện lên sau lưng, Hỗn Độn Lam Ngân Hoàng ở trung tâm tản ra vầng sáng màu lam nhạt, hai khí đen trắng chằng chịt ngang dọc, hỗn độn chi khí ở trung tâm phát ra những dao động năng lượng kỳ lạ, ngăn cách khí tức của hắn với thế giới bên ngoài.
8 đại lạc ấn khác thì vờn quanh thân thể Đường Tam và toả ra hào quang của chính mình.
Huyết mạch trọng yếu nhất của Đường Tam đã là Thập Nhất giai, kỳ thật huyết mạch hắn muốn tăng lên Thập Nhất giai nhất chính là Linh Tê Thiên Nhãn. Cát Hung Lưỡng Cực lĩnh vực có thể có tác dụng mấu chốt trong nhiều trường hợp. Nhưng bây giờ hắn thật sự không dám tới gần Thiên Hồ Thánh Sơn. Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng không biết đến sự tồn tại của hắn mà đã nhằm vào thành Gia Lý và nhân loại. Nếu hắn ta biết sự tồn tại của Đường Tam thì không biết sẽ còn làm ra chuyện gì. Thời gian nửa năm tranh thủ được chính là thời gian để Đường Tam tự mình tích luỹ.
Tín ngưỡng lực mà Vô Tận Lam Hải mang đến cho hắn lớn hơn nhiều so với mong đợi, vì vậy hắn đã ước tính lại tốc độ tăng lên của mình. Thời gian thành tựu Hoàng Giả tự nhiên cũng sẽ khác trước kia.
Trong vòng nửa năm, hắn muốn tu vi của mình tăng lên Thập Nhất giai đỉnh phong, đến lúc đó dựa vào Vô Tận Lam Hải, hắn muốn dùng thân phận Hải Thần đánh cược với Tổ đình một chút.
Yên lặng minh tưởng, hắn đã chuyển hoá hoàn toàn tín ngưỡng lực hấp thu trong thời gian này thành Thần Thức, đồng thời tẩm bổ 9 đại lạc ấn của mình. 9 đại huyết mạch thay đổi liên tục, nhất là sự tồn tại của Hỗn Độn Lam Ngân Hoàng đã chuyển hoá tất cả linh khí bên ngoài thành năng lượng cần thiết cho các loại huyết mạch.
Lúc này, tu luyện của Đường Tam còn dễ dàng hơn nhiều so với lúc trước khi thành Thần. Ngay cả khi minh tưởng, hắn có thể cảm nhận rõ ràng thực lực của mình đang tích luỹ.
Sau một ngày đêm tu luyện, tiêu hoá toàn bộ tín ngưỡng lực hấp thu trong những ngày này, Đường Tam cảm thấy được tu vi của mình tăng lên một đoạn, lúc này mới kết thúc tu luyện.
Trong quá trình tu luyện, Thần Thức của hắn cũng hướng ra xa thăm dò, trong đó có một phương hướng xuất hiện không ít khí tức Tinh Quái Tộc.
Khi Đường Tam đứng lên thì làn da hắn đã chuyển sang màu xanh lam, tóc cũng vậy, khí tức toàn thân cũng thay đổi một cách kỳ lạ. Đó rõ ràng là khí tức thực vật. Bất kỳ cường giả ở cấp độ nào khi nhìn thấy hắn đều cho rằng hắn là một Tinh Quái hệ thực vật.
Đó là khí tức Lam Ngân Hoàng, khí tức Âm Dương nhị khí thu liễm, khí tức của riêng Lam Ngân Hoàng cũng tương đối mạnh, nhất là ở trong hệ thực vật. Khi Đường Tam nguỵ trang như vậy đi vào rừng rậm thì tất cả thực vật xung quanh đều truyền đến cho hắn cảm giác thân hoà mãnh liệt, cũng khiến hắn tự nhiên hấp thu một luồng khí tức sinh mệnh to lớn.
Tín ngưỡng lực tẩm bổ, khí tức sinh mệnh nuôi dưỡng, đây là những thứ không thể thiếu đối với cường giả.
Đường Tam xác định phương hướng phát hiện ra Tinh Quái, hắn phi thân lên, nhanh chóng đi về hướng đó. Có Tinh Quái Tộc xuất hiện nghĩa là nó sẽ không quá xa thành phố. Hắn muốn đi tới chủ thành ở Nhật Thần Đế Quốc tìm kiếm xem có thứ gì có thể lợi dụng được hay không.
Sau khi bay khoảng vài trăm km, Đường Tam đã gặp được Tinh Quái Tộc, nhưng chúng đều là sinh vật có trí tuệ thấp. Sau một hồi thăm dò và quét trí nhớ của bọn nó, Đường Tam đã biết chủ thành gần bờ biển nhất còn cách đó khoảng nghìn dặm, khó trách Thần Thức của mình không thể quét đến trước đó.
Tên của chủ thành này khiến Đường Tam có chút khác thường, thành Kiến Mộc, rõ ràng tương tự với tên Kiến Mộc Quốc do hắn đặt ra. Xem ra, đây là chủ thành do Tinh Quái hệ thực vật khống chế.
Thành Kiến Mộc, nếu lấy Mộc vị danh, nói không chừng hắn có thể tìm được Hoàng Kim Thụ ở chỗ này.
Nếu có thể mang mấy vị Hoàng Kim Mộc Nhất giai về Kiến Mộc Quốc thì Kiến Mộc Quốc đã có căn bản.
Khoảng cách nghìn dặm không là gì đối với cường giả như Đường Tam. Khi hắn nhìn thấy một toà thành cực lớn ở phía xa thì đã là giữa ngày.
Cho dù chỉ nhìn từ xa, toà thành này vẫn khiến Đường Tam kinh ngạc không nhỏ.
Từ xa, những gì Đường Tam thấy chỉ là màu xanh lá. Toà thành này hoà thành một thể với núi rừng xung quanh, nếu không phải kiến trúc cao lớn thì thậm chí không thể nhận ra có thành thị tồn tại.
Đường Tam đứng từ xa trên ngọn cây to cao 500 mét nhìn thành phố trước mặt, trong lòng tràn đầy tán thưởng.
Đây là một toà thành màu xanh lá cực lớn, không có tường thành, mỗi gốc cây đại thụ là nền tảng của thành phố. Lúc này, hắn ở trên cây đại thụ cao 500 mét nhưng so với toà thành xa xa thì không đáng kể chút nào, nơi nào cũng có thể thấy đại thụ cao nghìn mét. Tuy rằng chúng không phải Hoàng Kim Thụ, nhưng khí tức sinh mệnh tản ra cực kỳ nồng đậm.
Trên một số gốc đại thụ có dây leo chằng chịt và vô số ngôi nhà được xây trên đó. Phần lớn những ngôi nhà này đều do cành cây ngưng tụ thành, trên đó tuy rằng có một số dấu vết nhân tạo, nhưng cũng không rõ ràng. Không thể nhìn thấy số lượng nhà cụ thể trong chốc lát. Có thể thấy khí tức sinh mệnh thực vật ở khắp nơi.
Trên nhiều cây đại thụ có thể nhìn thấy lấp ló ánh sáng với nhiều màu sắc khác nhau, dường như là một linh thể đặc thù nào đó. Tất cả đều lấy năng lượng sinh mệnh làm hạch tâm, tựa hồ đang bận rộn với một điều gì đó. Chúng có sự truyền và giải phóng năng lượng đặc trưng.
Thành Kiến Mộc này thật là một nơi thần kỳ a! Hai chữ Kiến Mộc này dùng ở đây càng phù hợp hơn so với Kiến Mộc Quốc do hắn thành lập.
Sau khi suy nghĩ một lát, trong lòng Đường Tam đã có chủ ý. Bây giờ hắn chỉ có thể thấy những cây đại thụ bên ngoài, thành thị bên trong đã bị chúng che khuất, hắn không thể dùng Thần Thức đi thăm dò. Bởi vì trong chủ thành không thiếu cường giả, vạn nhất kinh động đến bọn họ thì không tốt.
Đường Tam không hề lo lắng bộ dạng hiện tại của mình có phù hợp với chủng tộc hay không. Nhật Thần Đế Quốc khác với Thiên Vũ Đế Quốc. Yêu Quái Tộc có bao nhiêu chủng loại đều rất rõ ràng, rất ít có chủng tộc biến dị đặc thù xuất hiện.
Nhưng Nhật Thần Đế Quốc thì hoàn toàn ngược lại. Thực vật có bao nhiêu chủng tộc? Khoáng vật có bao nhiêu chủng loại? Gần như là vô kể. Huống chi, thực vật lai tạo và đột biến là chuyện rất bình thường. Ngay cả đệ nhất cường giả ở Nhật Thần Đế Quốc, Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng cũng là biến dị, vậy xuất hiện một ít thực vật biến dị đặc thù thì có gì đáng ngạc nhiên?
[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam