[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam
Chương 433: Tinh phách dung hợp, Hoàng Kim Thụ tiến hoá
Cảm xúc của tinh phách đã dịu xuống, nhưng lại dửng dưng nói: "Tốt, vậy chúng ta liền ký khế ước."
Đường Tam mỉm cười gật đầu, lấy Tinh Thần Lực phác hoạ, một bản khế ước rất nhanh đã hiện ra trước mặt hai người.
Tinh phách nói: "Mặc dù Tinh Thần Lực của ngươi rất mạnh, nhưng không cùng một tầng cấp với ta, ký kết khế ước ..." Nó vừa nói đến đây, Tinh Thần Lực trên khế ước trước mặt trong nháy mắt đã nhiều hơn một hào quang màu xanh. Quang ảnh chợt loé lên rồi biến mất, toàn bộ khế ước trở nên sống động hơn, tràn đầy sinh mệnh khí tức.
"Thần Thức?" Tinh phách giật mình, lần nữa đánh giá lại Đường Tam một phen. Lúc trước nó không hề cảm nhận được nửa phần khí tức Thần Thức tồn tại trên người Đường Tam a!
"Nếu ta muốn thôn phệ ngươi thì đã sớm ra tay rồi." Đường Tam làm ra một dấu tay xin mời.
Lần này tinh phách không do dự nữa, một chút màu vàng từ tâm chùm sáng bắn ra, tạo thành một lạc ấn trên khế ước. Lập tức, kim quang cùng lam quang trên khế ước giao hoà, sau đó hoá thành hai đạo lưu quang, phân biệt rót vào Thần Thức của Đường Tam cùng tinh phách Hoàng Kim Thụ, hoàn thành ký kết khế ước. Đây là một khế ước bình đẳng, không có quan hệ phụ thuộc ...
Nụ cười trên mặt Đường Tam ngày càng đậm, nhìn về phía tinh phách cùng Hoàng Kim Thụ phía sau, "Có cần giúp một tay không?"
"Đương nhiên không cần." Thân là tinh phách Hoàng Kim Thụ Thần cấp, dung nhập một cây Hoàng Kim Thụ còn non không có linh trí, mặc dù có chút uỷ khuất, nhưng điều động cũng dễ dàng, dung hợp cực kỳ tốt.
Quang ảnh lấp loé, tinh phách dung hợp. Lập tức, kim quang nhàn nhạt mà Hoàng Kim Thụ vốn toả ra trở nên mạnh hơn. Ngay cả Tụ Linh trận dưới gốc cây cũng sáng hơn trong nháy mắt. Một lượng lớn thiên địa linh khí tràn vào.
Hoàng Kim Thụ có linh hồn cùng trí tuệ, so sánh với trước đó là khác nhau một trời một vực. Điều này sẽ thúc đẩy nó trưởng thành gấp hàng trăm ngàn lần. Mà đây cũng là điều Đường Tam cần.
Sau khi đi qua Tổ đình, hắn càng hiểu rõ thiên địa linh khí ở vị diện này nồng đậm cỡ nào. Chỉ dựa vào Hoàng Kim Thụ trước đó thì bên này vĩnh viễn không thể so sánh với Tổ đình. Loại sinh mệnh khí tức cấp độ này không đủ để hỗ trợ các đồng bạn thành tựu Thần cấp.
Cho nên, khi nhìn thấy tinh phách Hoàng Kim Thụ hắn mới kinh hỷ như vậy. Tác dụng chân chính của tinh phách này là cùng Hoàng Kim Thụ hợp hai làm một, để Hoàng Kim Thụ có được sinh mệnh đúng nghĩa, trở thành sinh mệnh thể có trí tuệ. Theo đó, Hoàng Kim Thụ không ngừng trưởng thành, thậm chí có thể chiết xuất sinh mệnh lực, tạo ra nhiều hơn nữa sự tình có ích cho mảnh khu vực này, để nơi này thực sự trở thành bảo địa.
Nhật Thần Đế Quốc bên kia chỉ có được Hoàng Kim Thụ, mà Hoàng Kim Thụ sinh ra linh trí cực kỳ thưa thớt, cho nên vẫn không khai phát được tác dụng chân chính của nó. Nhưng ở nơi này, Đường Tam chẳng những có được nó, mà còn không ngừng giúp nó tiến hoá.
Về phần khế ước, Đường Tam căn bản không cần suy nghĩ nhiều. Đến lúc đó, hắn chỉ cần nói với Hoàng Kim Thụ là có biện pháp giúp nó tiến hoá, nó chẳng lẽ còn bỏ đi sao?
Toàn thân Hoàng Kim Thụ phát ra thanh âm "răng rắc" liên tục. Được tinh phách dung hợp, cấp độ sinh mệnh của nó đã tăng cao, cho nên cần hấp thu rất nhiều thiên địa linh khí để bổ sung tự thân. Trong quá trình hấp thu, nó tự nhiên sẽ phóng xuất ra sinh mệnh khí tức nồng đậm.
Đắm chìm trong sinh mệnh năng lượng dạng này, mỏi mệt trên người Đường Tam nhanh chóng biến mất, ngay cả tiêu hao do giọt tinh huyết lúc trước cũng được bổ sung nhanh chóng.
Khuôn mặt hiện ra một nụ cười thản nhiên, trên người Đường Tam cũng toát ra một hào quang thần bí. Một kiện vật trong thu hoạch ở hội đấu giá lần này đã bắt đầu có tác dụng.
Hoàng Kim Thụ cơ hồ dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy mà sinh trưởng, ánh sáng vàng óng chiếu rọi toàn bộ Hoàng Kim sơn cốc.
Các chiến sĩ Sư Hổ tộc đang tuần tra cũng ngay lập tức phát hiện ra biến hoá bên này, đồng thời bọn họ cũng cảm nhận được sinh mệnh khí tức trong Hoàng Kim sơn cốc trở nên nồng đậm hơn.
Theo bản năng, bọn họ lập tức cảm giác được thể xác và tinh thần thoải mái, dường như huyết mạch trong cơ thể đang được kích hoạt vậy. Cố nên phát ra một tiếng hống xúc động, bọn họ yên lặng ở phía xa nhìn Hoàng Kim Thụ phi tốc trưởng thành thành cây đại thụ.
Đường Tam ngồi khoanh chân dưới gốc cây, nhất định minh tưởng nghỉ ngơi.
Một ngày đêm toàn lực đi đường, vì để Mỹ công tử buông xuống cảnh giác với mình mà huyết thệ, đối với hắn tiêu hao không nhỏ, lúc này trầm tĩnh lại, rất nhanh đã tiến nhập trạng thái vật ngã lưỡng vong (*).
(*) ý chỉ sự quên đi vật chất và ý thức, đạt đến ngưỡng hoà vào một thể với tự nhiên.
Sinh mệnh khí tức Hoàng Kim Thụ phát ra nhiễm vào người hắn, tạo thành một tầng ánh sáng vàng óng bao phủ ngoài da, chói mắt và huyễn lệ khó tả.
Sáng sớm, khi ánh mặt trời xuyên qua tầng mây chiếu xuống sơn cốc, chiếu rọi Hoàng Kim Thụ, hơi ấm cũng đánh thức Đường Tam. Mở hai mắt ra, hắn cảm giác được mệt mỏi đã tan biến, dễ chịu không nói nên lời.
Mà lúc này, Hoàng Kim Thụ bên cạnh hắn đã biến hoá long trời lở đất.
Thân cây to hơn trước khoảng hai lần, thân cao đã vượt qua mười lăm mét. Bên ngoài vỏ cây xuất hiện rất nhiều vết nứt, lộ ra thân cây mới bên trong.
Trong quá trình kích phát Thần Thức, tinh phách Hoàng Kim Thụ lo lắng nếu kíƈɦ ŧɦíƈɦ quá mức sẽ làm cho bản thể sụp đổ nên đã khống chế chính mình. Nếu không, nó còn sinh trưởng lớn hơn nhiều, đến mức mới qua một đêm, thiên địa linh khí trong một khu vực lớn ở Hoàng Kim sơn cốc đã bị hấp thu hết.
Trong Hoàng Kim sơn cốc lúc này, sinh mệnh khí tức nồng đậm đến mức có chút sền sệt. Bên ngoài tất cả các sinh vật ở chỗ này đều được bao phủ bởi một tầng kim quang nhàn nhạt. Đây là hiệu quả Hoàng Kim Thụ tiến hoá mang tới.
"Ân công, người đã tỉnh rồi." Thanh âm quen thuộc vang lên.
Đường Tam quay đầu lại nhìn đã thấy Đại trưởng lão cùng Sư Hổ Kiếm Thánh Đại Miêu và thê tử Tiểu Miêu đứng chờ nơi đó. Các thiếu nữ Hồng Hồ tộc đã đến, đang chờ đợi ở một bên khác.
Đường Tam mỉm cười, đứng dậy, "Đại trưởng lão ngài khoẻ chứ, Đại Miêu huynh hảo, đại tẩu hảo."
Sư Hổ Kiếm Thánh cười ha ha nói: "Ngươi lần này tới lại mang cho chúng ta kinh hỉ lớn như vậy. Đêm qua vì sinh mệnh khí tức quá nồng làm ta khô nóng không ngủ được, trực tiếp bị giật mình tỉnh dậy. Nếu không phải huyết mạch tiến hoá, chỉ sợ ta không khống chế được mà đột phá."
Khi huyết mạch tiến hoá thành Sư Hổ Kim Cương, bản thân tu vi của Sư Hổ Kiếm Thánh bị hạ xuống, đó là do huyết mạch chi lực áp súc, làm thân thể hắn có thể tiếp nhận được năng lượng lớn hơn sinh ra biến hoá. Cho nên hiện tại hắn không còn tu vi Cửu giai đỉnh phong.
Đường Tam cười nói: "Sinh mệnh khí tức ở trình độ này mang đến trợ giúp sẽ không kém Tổ đình bên kia nhiều lắm. Mà nương theo Hoàng Kim Thụ sinh trưởng, sinh mệnh năng lượng sẽ ngày càng nồng đậm hơn."
Đại trưởng lão cảm thán nói: "Đây quả thực là thiên đường a! Lúc trước khi vừa tới nơi này, chúng ta đã tràn đầy vui mừng, không nghĩ tới phần kinh hỉ này càng lúc lại càng lớn. Tạ ơn ngài ân công, nếu như không có ngài, tộc ta chỉ sợ ..."
Đường Tam khoát tay một cái nói: "Đại trưởng lão, chúng ta đừng nói tới chuyện này. Lần này trở về ta còn có chuyện thương lượng với mọi người."
Đại trưởng lão trong lòng hơi động, nói: "Nói ở chỗ này hay đến chỗ chúng ta bên kia?"
Sư Hổ tộc đã xây những căn nhà gỗ ở một góc khuất trong Hoàng Kim sơn cốc. Bọn họ số lượng không nhiều, hơn nữa lại cố ý chọn những góc hẻo lánh nên không có ảnh hưởng đến cảnh vật bên trong sơn cốc.
Đường Tam nói: "Nói ở chỗ này đi." Vừa nói, hắn vung tay lên, một tầng bình chướng Tinh Thần Lực đã bao phủ hắn cùng ba vị Sư Hổ tộc bên trong.
Hắn không phải sợ các thiếu nữ Hồng Hồ tộc nghe được, mà là không muốn các Sư Hổ tộc nhân khác nghe thấy. Dù sao, chuyện này vẫn cần được Đại trưởng lão cùng Sư Hổ Kiếm Thánh đồng ý thì mới có thể nói cho bọn họ.
"Trưởng lão, ngài có biết Thí Thần Kiếm không?" Đường Tam nói thẳng vào vấn đề.
Đại trưởng lão cả kinh, sợ hãi nói: "Đương nhiên là biết. Đây không phải là vũ khí của Sư Vương đương nhiệm sao? Thí Thần Kiếm, dùng kiếm gϊếŧ Thần!"
[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam