[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam
Chương 40: Huyết mạch lạc ấn biến hoá
Vương Duyên Phong nhìn thật sâu Đường Tam một cái, hướng Quỷ Quỷ bên cạnh nói: "Ngươi đi nghỉ trước đi, đêm nay chú ý cửa lớn một chút. Tuy rằng vấn đề không lớn, nhưng vẫn cần phải cẩn thận."
"Được, ta đi trước xem một chút, các ngươi cũng sớm nghỉ ngơi đi. Ta xem các ngươi ngày mai lên đường đi. Tuy rằng hôm nay Đường Tam đã che mặt, nhưng vóc người này vẫn rất rõ ràng." Quỷ Quỷ thấp giọng nói ra.
"Ta biết rồi." Vương Duyên Phong hướng nàng gật gật đầu.
Đợi Quỷ Quỷ đi rồi, Vương Duyên Phong mới đem ánh mắt chuyển hướng Đường Tam, trầm giọng nói: "Hôm nay vì sao ngươi lại lỗ mãng như vậy? Bình thường tính ngươi không phải như thế. Tuy rằng ngươi là người nhỏ nhất trong năm hài tử, nhưng cho tới nay vẫn rất trầm ổn, hôm nay như thế nào lại đột nhiên trở nên xúc động như vậy? Ngươi có biết làm như vậy rất nguy hiểm không?" Đường Tam cúi đầu, trầm mặc không nói.
"Ngươi nói chuyện!" Vương Duyên Phong khí không phải đánh tới.
Hôm nay nhìn trận đấu của Đường Tam, Vương Duyên Phong tâm đều nhấc đến cổ họng, nhất là lúc Đường Tam đánh chết Báo Thiểm.
Nhìn từ bên ngoài, Đường Tam bị Tứ giai Thiểm Báo bổ nhào vào, lúc ấy Vương Duyên Phong cảm thấy đã xong, nhưng ai mà biết, Đường Tam vậy mà thắng ba trận, ngay cả Tê Ngưu yêu có lực phòng ngự cường đại cùng Bạch Đầu Chuẩn Yêu có năng lực trinh sát kinh người cũng đều bại trong tay hắn. Vương Duyên Phong tự hỏi nếu mình ra tay cũng chưa hẳn là làm tốt như hắn.
Đường Tam thấp giọng nói: "Lão sư, trà sữa kia uống rất ngon, ta nghĩ muốn tiền thưởng mua trà sữa."
"Trà sữa?" Vương Duyên Phong sửng sốt một lát, nhìn hài tử đang cúi đầu trước mặt, tâm của hắn đột nhiên bị vật gì đó chặn lại.
Trà sữa, chỉ vì một chén trà sữa kia.
Một cỗ bi thương khó có thể hình dung xông lên đầu, lúc này Vương Duyên Phong mới đột nhiên ý thức được, đứng ở trước mặt mình cuối cùng cũng chỉ là một hài tử chín tuổi mà thôi. Đường Tam thuở nhỏ lớn lên ở làng nô ɭệ, chưa bao giờ cảm thụ qua ấm áp. Trong mắt Yêu Quái Tộc, đầy tớ không khác gì súc vật. Chén trà sữa kia rất có thể mang lại cho hắn hương vị mà trước giờ hắn chưa từng nếm qua.
Hài tử của chúng ta, vì có tiền mua trà sữa liền phải cắn xé nhau.
"Ân, trà sữa rất ngọt, rất thơm." Đường Tam cúi đầu nói.
Vương Duyên Phong hít sâu một hơi, đột nhiên tiến lên một bước, kéo Đường Tam vào ngực mình, ôm chặt lấy hắn.
Đường Tam cúi đầu, giờ khắc này, trong đầu hắn hiện lên khung cảnh hắn cùng Mỹ công tử gặp nhau. Ly trà sữa kia vẫn bày trên đầu giường của hắn, chỉ vì Mỹ công tử từng cầm qua.
"Về sau không nên làm chuyện ngu ngốc như vậy nữa. Muốn uống trà sữa thì nói với lão sư, lão sư dẫn ngươi đi mua." Thanh âm Vương Duyên Phong không còn nghiêm khắc, mà trầm thấp mang theo vài phần mềm mại, dường như còn mang theo chút nghẹn ngào.
So với kiếp này, kiếp trước xem như là hạnh phúc rồi, ít nhất khi còn bé còn có phụ thân làm bạn với hắn. Ở kiếp trước, phụ thân là một cường giả, mỗi khi mình gặp nguy hiểm, hắn trước sau đến đến cứu mình.
Từ trên người Vương Duyên Phong, hắn cảm nhận được cảm giác phụ thân mang cho mình.
"Thực xin lỗi lão sư, về sau ta sẽ không xúc động nữa. Để cho người lo lắng rồi." Đường Tam thật tình nhận sai.
Xác thực, nếu hôm nay không gặp phải Mỹ công tử, nội tâm hắn cũng không xúc động lớn như thế, cũng sẽ không tuỳ tiện đi dự thi. Nhưng là trong chớp mắt hắn nhìn thấy Mỹ công tử, hắn thật sự không thể khống chế được nội tâm mình xúc động.
Hôm nay là ngày hắn hạnh phúc nhất từ khi đến thế giới này, hắn đã tìm được thê tử chuyển kiếp trùng sinh. Mà giờ khắc này, hắn càng cảm nhận được Vương Duyên Phong mang lại cho hắn tình thương của cha. Hắn kì thật đã dự đoán sau khi trở về có thể sẽ bị Vương Duyên Phong và Quỷ Quỷ "hỗn hợp đánh kép", bị mắng, nhưng không nghĩ rằng lại nhận được một cái ôm ấm áp.
Vương Duyên Phong sờ sờ đầu hắn: "Quên hết những gì phát sinh hôm nay. Ngươi rất có thiên phú, tương lai nhất định có thể đi được xa hơn. Đi nghỉ sớm đi, ta đi xem Quỷ Quỷ một chút. Buổi tối hôm nay nếu không có việc gì, về sau hẳn là cũng không có việc gì rồi."
"Vâng." Đường Tam đáp ứng vỗ một tiếng.
Vương Duyên Phong nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ vai của hắn, lúc này mới đứng dậy rời đi. Sau khi hắn đi, Đường Tam phát hiện đồng Linh Tê tệ hắn vừa đưa cho Vương Duyên Phong lưu lại trên giường, cũng không có mang đi.
Lão sư thật là người tốt! Đường Tam trong lòng ấm lên rất nhiều.
Tắt đèn, Đường Tam khoanh chân ngồi trên giường. Hắn trước tiên lấy lại bình tĩnh, sau đó mới dần dần nhập định, cảm thụ công lực Huyền Thiên Công trong cơ thể đang vận chuyển cực nhanh.
Bốn trận chiến hôm nay đối với hắn thập phần trọng yếu. Hắn lựa chọn tham gia bốn trận, rồi kịp thời bứt ra đều là trong tính toán của hắn.
Trận đầu tiên đối mặt với Thiểm Báo, đánh chết hắn, hầu như trong thời gian ngắn ngủi cắn nuốt huyết mạch chi lực của Tứ giai Thiểm Báo, chính là tăng lên Báo Thiểm của bản thân.
Báo Thiểm đối với Đường Tam có tác dụng vô cùng lớn, lập tức tăng tốc đủ cho hắn trong thời điểm chiến đấu có càng nhiều phương thức chiến đấu và thay đổi năng lực.
Thực lực Tứ giai và Tam giai có cách biệt một trời một vực, uy lực cũng tăng lên một mảng lớn. Giống như Phong Nhận, nếu như hôm nay không phải có rất nhiều người, Phong Nhận hắn phóng thích sẽ có uy năng lớn hơn nhiều. Báo Thiểm tăng lên đến Tứ giai, không thể nghi ngờ làm chỉnh thể sức chiến đấu của hắn tiến thêm một bước.
Mà ba cuộc tranh tài sau, hắn chẳng qua là phân biệt cắn nuốt một điểm huyết mạch chi lực của Tê Ngưu Yêu, Bạch Đầu Chuẩn Yêu cùng Linh Tê Lộc Yêu, hình thành huyết mạch lạc ấn trong cơ thể mình. Bởi vì số lượng cắn nuốt không phải nhiều, ước chừng hình thành Tam giai huyết mạch lạc ấn.
Tại sao lại thôn phệ ba loại? Một là vì tăng thêm số lượng kỹ năng của mình, có một nguyên nhân trọng yếu hơn, chính là muốn hiểu rõ thông qua Huyền Thiên Công thôn phệ có thể lưu lại bao nhiêu huyết mạch lạc ấn.
Dựa theo hắn phỏng đoán, rất có thể là, mỗi một giai của Huyền Thiên Công có thể lưu lại một loại lạc ấn, hình thành một loại kỹ năng Yêu Thần biến. Nhưng đây chỉ là phỏng đoán, cụ thể như thế nào thì cần thực tế kiểm chứng.
Hắn nguyên bản có Phong Nhận cùng Báo Thiểm, hắn hiện tại có thực lực Tứ giai, lại thôn phệ thêm ba loại, tổng cộng có năm cái rồi. Nếu như ba loại này đều để lại lạc ấn trong Huyền Thiên Công, vậy là hắn đã đoán sai; nếu như chỉ có thể lưu lại hai loại lạc ấn, còn một loại không cách nào lưu lại lạc ấn, vậy có nghĩa là hắn đoán chính xác. Đối với tính toán tu luyện trong tương lai sẽ có lợi rất lớn. Mà kết quả sau cùng, làm Đường Tam có chút ngoài ý muốn.
Lúc này, ba loại huyết mạch chi lực bị hắn cắn nuốt đều không có để lại lạc ấn, giống như là ba quang cầu có màu sắc khác nhau lơ lửng trong Huyền Thiên Công, lẳng lặng chờ đợi.
Đường Tam mơ hồ có thể cảm giác được, hắn có thể lưu lại lạc ấn ba loại kỹ năng này, để chúng trở thành năng lực của mình. Nhưng hắn còn có một cảm giác, do mình đã có kỹ năng Phong Nhận cuàng Báo Thiểm, nên xuất hiện cảm giác có xung đột.
Đây là ý gì?
Đường Tam không khỏi có chút nghi hoặc, như thế nào sau khi có thêm ba loại kỹ năng, hai kỹ năng vốn có của mình đều trở nên không ổn định?
Đây là lần đầu tiên hắn gặp phải tình huống này. Hai lạc ấn cũng không phải khẩn trương, trái lại, hắn cảm giác được chúng đang hưng phấn.
Với hắn, vô luận là Phong Nhận hay Báo Thiểm đều không phải là năng lực cường đại, thậm chí cơ hội để tăng lên cũng có hạn, tương lai có thể phát triển đến trình độ nào rất khó nói rõ.
Dưới tình huống này, trạng thái phiền nhất là, kỹ năng lạc ấn có thể tiếp tục tăng lên, mà tổng kỹ năng lạc ấn mình có khả năng là hạn chế. Nói như vậy, trước khi mình đột phá Thần cấp, Phong Nhận cùng Báo Thiểm vẫn sẽ một mực làm bạn với mình.
[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam