[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam
Chương 152: Giúp đỡ Độc Bạch tu luyện
Sau một khắc, tay phải Đường Tam như tia chớp giơ ra, một phát bắt được trán Độc Bạch. Độc Bạch rùng mình một cái, đối mặt với một kích sắc bén kia, toàn thân hắn trở nên mềm nhũn. Hắn chỉ cảm thấy trong tay Đường Tam truyền đến một cỗ hấp lực, dường như có thứ gì đó trong cơ thể mình bị tróc ra, cảm giác nguy cơ mãnh liệt ập tới, giống như trong nháy mắt tiếp theo mình sẽ chết đi.
"A!" Độc Bạch kinh hô một tiếng, nhưng thanh âm trực tiếp bị tay kia của Đường Tam nắm ở cổ, hắn khó tin mà nhìn Đường Tam.
Độc Bạch rất nhanh đã sinh ra ảo giác. Tinh Thần Chi Hải dường như đã hoàn toàn đọng lại, cảm giác sợ hãi mãnh liệt làm cho hắn thấy tử vong sắp đến gần. Không, không thể nào, Tiểu Đường làm sao có thể hại ta?
Đường Tam híp hai mắt lại, hắn vẫn một mực quan sát biến hoá của Độc Bạch. Hắn lúc nãy cũng không lừa Độc Bạch, Thiên Hồ Chi Nhãn tu luyện xác thực rất khó khăn, mà nguyên nhân trọng yếu chính là Độc Bạch là nhân loại, huyết mạch truyền thừa không đủ tinh khiết. Nếu muốn không ngừng kích phát tiềm năng, không ngừng tăng lên thì cần Tinh Thần Lực cường đại chống đỡ. Đồng thời, cũng không ngừng kíƈɦ ŧɦíƈɦ huyết mạch, tựa như lần trước. Nếu không có kíƈɦ ŧɦíƈɦ mãnh liệt như vậy, Độc Bạch rất có thể cả đời cũng không đột phá Tứ giai.
Đường Tam lặng yên cảm thụ được biến hoá của Độc Bạch, hắn cũng không chủ động thôn phệ, mà cảm thụ cảm giác sinh mệnh bị đe hoạ. Phản ứng của Thiên Hồ Chi Nhãn, so với trực tiếp thôn phệ huyết mạch chi lực thì quan trọng hơn.
Thiên Hồ huyết mạch chi lực cùng huyết mạch của hắn không giống nhau. Lần trước Đường Tam tăng từ Nhị giai lên Tam giai cũng không phải vì thôn phệ huyết mạch chi lực của Độc Bạch, mà bởi vì dung hợp với Linh Tê Tâm Nhãn. Lần dung hợp đó làm hắn biến chất, sau đó thuận lợi tăng lên.
Hai mắt Độc Bạch dần phát ra bạch quang, hào quang bạch sắc nhu hoà dần mãnh liệt hơn. Đường Tam rõ ràng cảm nhận được, huyết dịch trong cơ thể mình lưu chuyển không được trôi chảy, ngay cả vận chuyển Huyền Thiên Công tựa hồ cũng không ổn định, phảng phất có chuyện xấu đánh lên người mình.
Đúng lúc này, từ hai con ngươi truyền đến cảm giác ấm áp, đau đớn, Linh Tê Thiên Nhãn tự động mở ra. Hắn kinh ngạc phát hiện, trên đỉnh đầu Độc Bạch xuất hiện một khí trụ màu trắng, cao ước chừng ba thước, tựa hồ lúc nào cũng có thể tản đi.
Đường Tam phóng xuất Tinh Thần Lực, cảm nhận bản thân. Trên đầu mình cũng có một khí trụ như vậy, tuy chỉ cao hai thước, nhưng ngưng thực hơn so với Độc Bạch. Hai khí trụ màu trắng va chạm, dẫn dắt, lại bài xích lẫn nhau, hình như đang tranh giành cao thấp.
Số mệnh, đây chính là va chạm số mệnh!
Người có thực lực cường đại, đồng thời được số mệnh chiếu cố thì có thể làm được việc lớn. Người có vận khí tốt sẽ dễ dàng đi theo hướng có thu hoạch, thậm chí ngay khi tu luyện cũng gặp may.
Số mệnh của Độc Bạch lúc này đang không ngừng giãy giụa vì bị Đường Tam áp bách, cố gắng quấy nhiễu vận khí để cái biến hết thảy. Nếu không phải Đường Tam cũng có Thiên Hồ Chi Nhãn, vận khí của hắn tất nhiên sẽ bị quấy nhiễu thật lớn. Phải biết rằng, Đường Tam hiện tại đã là Lục giai, Độc Bạch chỉ là Tứ giai. Tứ giai có thể quấy nhiễu Lục giai mãnh liệt như vậy, có thể thấy Thiên Hồ Chi Nhãn lợi hại như thế nào. Một nụ cười mỉm xuất hiện trên mặt Đường Tam, hắn đã hiểu rõ rồi, tác dụng của Thiên Hồ Chi Nhãn, kỳ thực là tăng lên số mệnh của chủ nhân. Chỉ cần không ngừng ngưng tụ số mệnh sẽ làm cho số mệnh của bản thân càng cường đại hơn. Ở cùng người có số mệnh mạnh mẽ, trong lúc vô hình cũng sẽ kéo số mệnh của bản thân lên, thậm chí là hấp thu một ít số mệnh của họ, tăng thêm trên người mình.
Khi vận dụng Thiên Hồ Chi Nhãn, đối với bản thân, chính là bộc phát số mệnh, làm cho vận khí của mình trở nên tốt, tác dụng phụ là tinh thần bị suy yếu. Nếu đem Thiên Hồ Chi Nhãn tác dụng lên người khác thì tương đương với việc cho họ mượn số mệnh của mình, để cho người đó trong thời gian ngắn có vận khí tốt, do vậy có nhiều tác dụng tốt. Tựa như lần trước khi bọn họ đánh chết Sáp Sí Hổ, Độc Bạch bộc phát chính là cho bọn họ mượn số mệnh của hắn. Nguyên lai Thiên Hồ Chi Nhãn khi đến Tứ giai thì vận dụng như thế.
Nghĩ tới đây, Đường Tam buông lỏng bắt lấy hai tay Độc Bạch, trong đó, hắn cũng lặng yên hấp thu một ít huyết mạch chi lực của Độc Bạch.
Đồng thời, hắn cũng mô phỏng theo biến hoá số mệnh chi lực của Độc Bạch, làm cho trụ khí của mình không còn là trấn áp, mà là dung nhập vào trong số mệnh của Độc Bạch. Hai cây số mệnh chi trụ quay quanh ở một chỗ, hỗ trợ lẫn nhau, hướng về phía trước tăng lên. Sau khi hoàn thành cao chừng năm thước.
Đường Tam cảm thấy tâm tình của mình đột nhiên vô cùng tốt, trong nội tâm có một loại tin tưởng mãnh liệt, ngày mai mình nhất định có thể nhìn thấy Mỹ công tử.
Loại cảm giác này thật huyền diệu, rất khó giải thích, nhưng lại chân thực tồn tại.
"Vù vù vù!" Độc Bạch thở hổn hển từng ngụm, phẫn nộ nhìn chăm chú vào Đường Tam, "Ngươi muốn gϊếŧ chết ta ư?"
Vừa nói xong, hắn dừng lại một chút, nhìn Đường Tam rồi lại trừng hai mắt: "Tiểu Đường, ta sao lại cảm thấy ngươi ngày càng đẹp mắt rồi? Hơn nữa vừa rồi ta cảm giác được ngươi làm vậy với ta có chỗ tốt không nhỏ a! Đây là có chuyện gì?"
Đường Tam có thể cảm nhận được hiệu quả khi số mệnh của hai người dung hợp, Độc Bạch làm sao lại không cảm giác được?
Đường Tam nói: "Đây chính là áp bách ngoại giới đem đến cho ngươi kíƈɦ ŧɦíƈɦ mãnh liệt, lại để cho Thiên Hồ Chi Nhãn đối ứng mà kích phát. Bộc phát như vậy, sẽ giúp ngươi kích phát huyết mạch ở nơi sâu nhất, do đó làm tăng lên Thiên Hồ Chi Nhãn. Ngươi thử thu hồi Thiên Hồ Chi Nhãn xem có cảm giác gì?"
Nói xong, Đường Tam cũng lặng yên dẫn động lấy số mệnh chi trụ trở về bản thân. Độc Bạch cho thấy hắn không nhìn thấy số mệnh chi trụ này. Không biết có phải Thiên Hồ Chi Nhãn của hắn sau khi dung hợp với Linh Tê Tâm Nhãn trở thành Linh Tê Thiên Nhãn mới nhìn thấy nó, cũng có thể do Tinh Thần Lực của Đường Tam cường đại hơn Độc Bạch.
Hai người thu hồi Thiên Hồ Chi Nhãn, cảm thụ bản thân.
Đường Tam cảm thấy rất thoải mái, rõ ràng còn cảm nhận được Thiên Hồ Chi Nhãn đã tiến thêm một bước, khoảng cách đến Tứ giai không còn xa. Hơn nữa Đường Tam còn mượn một ít số mệnh chi lực của Độc Bạch, vận khí ngày mai chắc chắn sẽ không tệ.
Độc Bạch lại cảm thấy không dễ chịu, suy yếu làm thân thể hắn mềm nhũn, nếu không phải Đường Tam kịp thời đỡ lấy hắn, hắn suýt nữa đã ngã xuống rồi.
"Đúng, đúng, chính là cảm giác này, Tinh Thần Lực giống như tiêu hao rồi. Cảm giác đúng rồi, Tiểu Đường ngươi thật lợi hại. Chờ ta khôi phục lại, nói không chừng Tinh Thần Lực sẽ tăng lên. Lão sư cũng không nghĩ tới phương pháp tu luyện như vậy, ngươi vậy mà tìm ra được, ta thực sự phục ngươi rồi."
Đường Tam thầm nghĩ, lão sư không thể tìm ra, bởi vì lão sư không có Thiên Hồ Chi Nhãn nên không biết làm thế nào để dẫn đạo ngươi, ta cũng là gặp may thôi.
Hắn ước gì Độc Bạch tăng lên thật nhanh, bởi vì Độc Bạch tiến giai cũng chính là hắn tiến giai. Hiện tại hắn có tu vi Lục giai, Thiên Hồ Chi Nhãn có rất nhiều không gian để tăng lên.
Đường Tam có dự cảm, tầng cấp càng cao, Thiên Hồ Chi Nhãn sẽ có tác dụng càng đáng sợ.
Tứ giai Thiên Hồ Chi Nhãn đã có thể cải biến số mệnh của một người, như vậy Ngũ giai thì sao? Lục giai thì sao? Vậy chờ đến Thập Nhị giai thì như thế nào? Phạm vi ảnh hưởng nói không chừng chính là số mệnh của một đại chủng quần, thậm chí là số mệnh của một nước! Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng có bài danh trong ba thứ hạng đầu, chính là dựa vào năng lực này a!
Đường Tam nở nụ cười nhạt, đem Độc Bạch trở lại gian phòng của hắn, sau khi Độc Bạch tiến vào minh tưởng, Đường Tam cũng trở về phòng mình.
[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam