[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam
Chương 126: Phục bàn
Độc Bạch cùng Cố Lý đều hôn mê rất sâu, một phản ứng cũng không có, Tinh Thần Lực tiêu hao đến cạn kiệt. Trình Tử Chanh xem như là người duy nhất nguyên vẹn từ đầu tới chân, nàng phụ trách trinh sát.
Đường Tam hiện tại cũng bất chấp không giải thích điều gì, Trương Hạo Hiên cũng đã trở về, hắn phải nắm chặt thời gian vận chuyển Huyền Thiên Công điều tức, trị liệu thương thế của mình.
Một đêm này, có thể nói là kinh tâm động phách.
Sáng hôm sau, khi Đường Tam tỉnh lại từ trạng thái minh tưởng, thi thể mẫu lão hổ đã không thấy, sau đó hắn chứng kiến Vũ Băng Kỷ trên người gắn mấy tấm gỗ cố định, đang ngồi cách đó không xa, dựa vào một cây đại thụ nghỉ ngơi.
Độc Bạch cùng Cố Lý vẫn nằm ở đằng kia. Trình Tử Chanh không thấy bóng dáng, Trương Hạo Hiên cũng vậy.
Qua một đêm nghỉ ngơi, Đường Tam tuy rằng còn cảm thấy chút đau đớn, nhưng thương thế coi như đã ổn định lại.
"Tỉnh rồi? Ăn một chút gì đi." Thanh âm Trương Hạo Hiên vang lên bên tai, hắn từ phía sau Đường Tam đi tới, đem một ít hoa quả đưa cho hắn.
"Cảm ơn lão sư." Đường Tam nhận hoa quả, ăn từng miếng lớn.
Những hoa quả trong núi này có linh khí vô cùng nồng đậm, Đường Tam ăn hết bảy tám quả, dinh dưỡng và nước được bổ sung, tinh thần phấn chấn lên rất nhiều.
Trương Hạo Hiên ngồi xuống bên cạnh hắn, thoạt nhìn sắc mặt có chút trắng xám, nhưng khí tức đã khôi phục vững vàng. Thật không hổ là cường giả Cửu giai!
"Nói cho ta nghe, đêm qua làm sao các ngươi gϊếŧ được nó?" Trương Hạo Hiên hỏi.
Đường Tam nói: "Đây là kết quả mọi người đồng tâm hiệp lực. Đại sư huynh không nói cho người sao?"
"Vừa rồi hắn có nói, nhưng hắn chỉ nói đến lúc thấy người sắp bị Sáp Sí Hổ ăn hết."
Đường Tam cười khổ nói: "Lúc ta nhào tới chính là muốn hạn chế Sáp Sí Hổ. Không nghĩ tới khi bị nó đánh bay ta lại đột phá. Các cái khác Đại sư huynh cũng nói cho người rồi, lúc ta nhảy lên không trung, vận khí vô cùng tốt, trực tiếp rơi vào trong miệng mẫu lão hổ, mà khi ấy, nó bị Đại sư huynh đông lại cùng Cố Lý sư huynh sử dụng Thời Gian Ngưng Cố tạm thời không cách nào khép miệng lại được, tạo cơ hội cho ta công kích. Dưới tình huống ta vừa mới đột phá, lực công kích của Phong Nhận cũng đủ mạnh mẽ, lúc này mới đả thương nặng nó."
"Ở trong miệng phát động công kích? Khó trách ..." Trương Hạo Hiên cũng đã quan sát tình huống của mẫu lão hổ, vết thương trí mạng đúng là ở bên trong, ngay cả da hổ cũng còn nguyên vẹn.
"Các ngươi lần này thiếu chút nữa là toàn quân bị diệt rồi. Về sau không cho phép chấp hành loại nhiệm vụ nguy hiểm này nữa. Ngày hôm qua nếu các ngươi không có vận khí tốt, chờ được ta chạy tới nơi thì đã sớm bị mẫu lão hổ xé nát rồi." Trương Hạo Hiên hiện tại trong lòng vẫn còn hoảng sợ.
Đường Tam cười nói: "Vận khí cũng là một bộ phận thực lực. Người đừng quên, ta mang theo Độc Bạch sư huynh. Độc Bạch sư huynh hôm qua hôn mê, nếu như ta đoán không sai, nhất định là hắn thi triển Thiên Hồ Chi Nhãn giúp chúng ta thay đổi số mệnh, nếu không sao lại trùng hợp như vậy, để cho ta trực tiếp rơi vào bên trong miệng hổ phát động công kích?"
"Hả?" Trương Hạo Hiên sững sờ, "Ngươi nói là, Tam giai Thiên Hồ Chi Nhãn có thể ảnh hưởng tới Thất giai đỉnh phong Sáp Sí Hổ? Điều đó không có khả năng!"
Đường Tam thầm nghĩ: "Còn có Tam giai Linh Tê Thiên Nhãn của ta đây này. Linh Tê Thiên Nhãn cũng có đủ năng lực của Tam giai Thiên Hồ Chi Nhãn. Hai cái chồng thêm, hơn nữa còn có 2 người Lục giai, mới có kết quả như vậy a." Chênh lệch giữa song phương là Lục giai cùng Thất giai, không thể chỉ dùng Độc Bạch có thực lực Tam giai mà bình phán được. Lời này hắn đương nhiên sẽ không nói, hắn không muốn cho Trương Hạo Hiên biết mình hấp thu Thiên Hồ Chi Nhãn.
"Dù sao kết quả là vậy. Dưới tình huống bình thường, chúng ta làm sao có thể chiến thắng Thất giai Sáp Sí Hổ chứ." Đường Tam cười nói.
Trương Hạo Hiên nhìn Đường Tam một cái thật sâu, hắn ngày càng nhìn không thấu đệ tử mới nhận này. Rõ ràng chỉ có chín tuổi, lại luôn cho hắn có cảm giác thật thành thục. Nhưng lai lịch của Đường Tam đều rất rõ ràng.
"Tiểu Đường, ngươi không sao chứ?" Thanh âm có chút suy yếu của Vũ Băng Kỷ truyền đến.
Đường Tam nói: "Đại sư huynh, ta không sao. Ngươi sao rồi?"
"..." Vũ Băng Kỷ hít sâu một hơi. Hắn nội thương, ngoại thương đều rất nghiêm trọng. Được Trương Hạo Hiên trị liệu qua, hiện tại xem như miễn cưỡng ổn định.
"Đau cũng xứng đáng, ai bảo các ngươi hồ đồ, không nên đi săn gϊếŧ Sáp Sí Hổ Vương." Trương Hạo Hiên tức giận nói. Bây giờ chỉ cần nhớ lại tình huống đêm qua, hắn không sợ không được.
Vũ Băng Kỷ khoé miệng co giật, cười khổ nói: "Lão sư, người chẳng nhẽ không nên chú ý đến gia hoả mới chín tuổi đã đột phá Lục giai sao? Người vừa rồi không nghe hắn nói sao? Hắn đã Lục giai rồi. Đây là người sao? Hắn còn kém ta bảy tuổi a."
"Hả?" Trương Hạo Hiên sửng sốt một lát. Lúc trước sự chú ý của hắn đúng là không đặt ở điểm này. Nghe vậy, Trương Hạo Hiên lập tức nhìn về phía Đường Tam.
" ... Lục giai?"
"Ừ ừ." Đường Tam gật gật đầu nói, "Trước áp lực lớn như vậy, trước nguy cơ sinh tử, ta đột phá. Ta không phải đã nói với người và Quan lão sư bọn họ rồi sao, đối mặt với áp lực cực lớn càng có thể đột phá, như vậy mới có thể kích phát đầy đủ tiềm năng của ta."
Trương Hạo Hiên hít sâu một hơi, Lục giai! Chín tuổi Lục giai, cái này ...
Trong toàn bộ học viện Cứu Thục, đệ tử Lục giai thứ hai! Nhưng hắn mới đến có vài ngày không phải sao?
Hơn nữa nếu như không nhớ nhầm, lúc mới đến hắn vừa đột phá Ngũ giai, như thế nào lúc này đã lên tới Lục giai rồi?
Tốc độ này cũng quá nhanh a. Trương Hạo Hiên nhìn Đường Tam từ trên xuống dưới với ánh mắt như nhìn quái vật. Đường Tam bị Trương Hạo Hiên nhìn có chút không được tự nhiên.
"Lão sư, người đừng nhìn ta như vậy, ta có chút sợ hãi."
"Ngươi còn biết sợ hãi? Thất giai Sáp Sí Hổ các ngươi cũng giám gϊếŧ, ngươi còn biết sợ hãi?" Trương Hạo Hiên giơ tay lên, thật muốn đánh hắn, nhưng cân nhắc đến tiểu tử này bị thương, liền nhịn xuống.
Đường Tam cười hắc hắc, nói: "Lần này không chỉ là ta đột phá. Ta cảm thấy tất cả mọi người đều sẽ cho người một ít kinh hỉ. Độc Bạch sư huynh, Cố Lý sư huynh sau khi tỉnh lại hẳn là đều đột phá."
Nghe hắn nói những lời này, Trương Hạo Hiên chấn động toàn thân, vội vàng nói: "Ngươi nói là, hai người bọn họ ...?"
Đường Tam gật gật đầu, nói: "Lúc Cố Lý sư huynh thi triển Thời Gian Ngưng Cố lần cuối cùng kia uy lực rõ ràng đã vượt qua lúc bình thường. Khi đó tất cả mọi người đều đối mặt với sống chết, hắn bộc phát xong liền hôn mê. Hắn đạt đến Tứ giai đỉnh phong đã rất lâu rồi a, chỉ là không đột phá được. Ta cảm thấy trong chốc lát đó, hắn rất có thể đã đột phá rồi. Độc Bạch sư huynh cũng tương tự như vậy. Giống như người nói, Tam giai Thiên Hồ Chi Nhãn làm sao có thể khiến số mệnh của Thất giai Sáp Sí Hổ thay đổi? Nhưng nếu như là Tứ giai thì sao?"
Ánh mắt Trương Hạo Hiên sáng rực lên, thực sự rất sáng.
Không thể nghi ngờ, luận về tầng cấp huyết mạch, Thiên Hồ Biến, Thì Quang Biến đều là mạnh nhất trong học viện Cứu Thục, cũng là người ký thác kỳ vọng. Nếu lần này, Độc Bạch cùng Cố Lý tiến giai thì ...
Nghĩ tới đây, tâm tình Trương Hạo Hiên đại biến.
"Nếu quả thật như người ngươi nói, hậu quả sau khi trở về ta đều vượt qua được rồi. Trương Hạo Hiên vân vê nắm đấm của mình.
Đường Tam thành công rời đi chủ đề mình đột phá Lục giai, cười híp mắt hỏi: "Lão sư, Hoả Diễm Đao của người có năng lực gì vậy? Thật sự là rất lợi hại, cả Cửu giai Sáp Sí Hổ Vương cũng bị thương nặng vì nó.
Trương Hạo Hiên liếc mắt nhìn hắn, "Đó là vũ khí bổn mạng của ra, luyện hoá cùng bản thân hoà nhập vào một thể, đến từ xương sống của một đầu Cửu giai Liệt Diễm Hổ, được đỉnh cấp Luyện Khí Đại Sư của Yêu Quái Tộc luyện thành, là ta dùng nhiều năm tích góp công huân đổi với tổ chức. Sử dụng nó cần thời gian tụ lực tương đối dài, nhưng có thể bộc phát ra lực công kích rất mạnh. Nếu không có nó, ngày hôm qua chúng ta gặp phải nhiều phiền toái hơn, các ngươi hôm nay liệu còn có thể nhìn thấy ánh mặt trời?"
[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam